Châm ngôn
2 Hỡi con, nếu con tiếp-nhận lời ta,
Dành-giữ mạng-lịnh ta nơi lòng con,
2 Để lắng tai nghe sự khôn-ngoan,
Và chuyên lòng con về sự thông-sáng;
3 Phải, nếu con kêu-cầu sự phân-biện,
Và cất tiếng lên cầu-xin sự thông-sáng,
4 Nếu con tìm nó như tiền-bạc,
Và kiếm nó như bửu-vật ẩn-bí,
5 Bấy giờ con sẽ hiểu-biết sự kính-sợ Đức Giê-hô-va,
Và tìm được điều tri-thức của Đức Chúa Trời.
6 Vì Đức Giê-hô-va ban cho sự khôn-ngoan;
Từ miệng Ngài ra điều tri-thức và thông-sáng.
7 Ngài dành ơn cứu-rỗi cho người ngay-thẳng;
Ngài là thuẫn-đỡ của người làm theo sự đoan-chính,
8 Phù-hộ các lối của người công-bình,
Và giữ-gìn đường của thánh-đồ Ngài.
9 Bấy giờ con sẽ hiểu-biết sự công-bình, sự lý-đoán,
Sự chánh-trực, và các nẻo lành.
10 Vì sự khôn-ngoan sẽ vào trong lòng con,
Và linh-hồn con sẽ lấy sự hiểu-biết làm vui-thích.
11 Sự dẽ-dặt sẽ coi-sóc con,
Sự thông-sáng sẽ gìn-giữ con,
12 Để cứu con khỏi đường dữ,
Khỏi kẻ nói việc gian-tà,
13 Và khỏi kẻ bỏ đường ngay-thẳng,
Mà đi theo các lối tối-tăm;
14 Là người vui dạ làm dữ,
Ưa-thích sự gian-tà của kẻ ác;
15 Chúng nó cong-vạy trong đường-lối mình,
Và lầm-lạc trong các nẻo mình;
16 Lại sự khôn-ngoan sẽ cứu con khỏi dâm-phụ,
Là người đàn-bà lạ nói lời dua-nịnh;
17 Nàng lìa-bỏ bạn của buổi đang-thì,
Và quên sự giao-ước của Đức Chúa Trời mình;
18 —Vì nhà nó xiêu qua sự chết,
Và con đường nó dẫn đến chốn kẻ thác;
19 Chẳng ai đi đến nàng mà trở về,
Hoặc được tới các lối sự sống;—
20 Sự khôn-ngoan sẽ khiến con đi trong đường người thiện,
Và gìn-giữ các lối của kẻ công-bình.
21 Vì người ngay-thẳng sẽ được ở trên đất,
Và người trọn-vẹn sẽ còn ở đó luôn luôn.
22 Nhưng kẻ gian-ác sẽ bị truất khỏi đất,
Và kẻ bất-trung sẽ bị nhổ rứt khỏi đó.