Rao giảng hết linh hồn
Phần 3: Giúp người khác tiến bộ
1 Mối liên lạc giữa sứ đồ Phao-lô lớn tuổi và chàng thanh niên tận tụy Ti-mô-thê thường được nêu ra làm gương tốt cho việc huấn luyện để làm thánh chức (I Cô-rinh-tô 4:17). Phao-lô bảo Ti-mô-thê truyền lại cho người khác sự hiểu biết và huấn luyện mà Ti-mô-thê đã nhận lãnh (II Ti-mô-thê 2:1, 2). Chúng ta nên theo cùng một thể thức này trong hội-thánh thời nay.
2 Huấn luyện người khác: Nhu cầu huấn luyện thấy rõ hơn khi nghĩ rằng tại nhiều nơi ngày nay có nhiều người tuyên bố hơn con số cách đây ba năm. Hẳn là phần đông những người này đã nhận được sự huấn luyện của những người tuyên bố giàu kinh nghiệm. Một chị trước kia chỉ dành ra một hoặc hai giờ mỗi tháng để đi rao giảng nay đã học cách nói năng hữu hiệu hơn khi gõ cửa nhà người khác nhờ đã được giúp đỡ bởi một người tuyên bố có kinh nghiệm. Trước kia chị cảm thấy rụt rè khi phải tham gia rao giảng, nhưng sau đó chị dạn dĩ và trở thành một người nhiệt thành tuyên bố tin mừng. Nay là một người khai thác đắc lực, chị hồi tưởng lại khi xưa và nói: “Hồi xưa tôi cần được dạy để biết nói gì; chỉ có thế thôi. Khi được dạy rồi thì tôi bắt đầu vui thích rao giảng”.
3 Nếu anh là một trưởng lão, tôi tớ chức vụ, người khai thác hoặc một người tuyên bố có kinh nghiệm, làm thế nào bạn có thể giúp người khác tiến bộ? Bước đầu là báo cho người điều khiển Buổi học Cuốn Sách biết bạn thích giúp một người tuyên bố khác.
4 Tổ chức và sửa soạn: Hẹn trước để đi rao giảng chung là điều có ích. Người đi rao giảng chung với bạn lúc đầu có lẽ tỏ ra nóng nảy và thiếu tự tin, nhưng sẽ quí mến người nào đi rao giảng chung với mình để giúp đỡ khi cần (Truyền-đạo 4:9). Nếu có thể, hãy chọn lựa một khu vực nào bạn có nhiều hy vọng hơn gặp được những người sẵn lòng nói chuyện về đề tài dựa trên Kinh-thánh. Điều này sẽ cho phép người mới đi rao giảng có dịp góp lời và như vậy tập dạn dĩ.
5 Để tiếp tục huấn luyện một cách tuần tự, kế đến có ích là thảo luận cách làm một cuộc viếng thăm lại với một người chú ý. Điều này bao hàm việc trong lần viếng thăm đầu tạo ra cơ hội để trở lại bằng cách đặt cho chủ nhà một câu hỏi cần được trả lời khi khác. Hãy kiểm điểm sao cho người tuyên bố mới thiếu kinh nghiệm để người đó sửa soạn và rồi cùng với người đó đi viếng thăm lại. Nếu bắt đầu được một cuộc học hỏi Kinh-thánh, và người tuyên bố mới vẫn còn ngập ngừng đôi chút về khả năng của chính mình, người tuyên bố nhiều kinh nghiệm có thể điều khiển cuộc học hỏi vài lần đầu cho đến khi người mới có đủ khả năng dạy tiếp.
6 Bởi lẽ những người mới đến với tổ chức ngày càng đông đảo, điều khôn ngoan thấy rõ là huấn luyện họ cách gấp rút cho họ biết rao giảng. Những người đã phát triển khả năng rao giảng rồi thì có thể đứng ra giúp đỡ. Nếu bạn có thể giúp một người nào, một thời gian sau người đó cũng “có tài dạy-dỗ kẻ khác” (II Ti-mô-thê 2:2).