Chúng ta “giảng đạo”
1 Đúng với lời miêu tả trong Kinh-thánh về “ngày sau-rốt”, đa số người ta ngày nay chỉ “bề ngoài giữ đều nhơn-đức” (II Ti-mô-thê 3:1, 5). Lý do là vì các nhà lãnh đạo tôn giáo đã không hướng dẫn các con chiên của mình đúng cách về mặt thiêng liêng. Hàng giáo phẩm thuộc các đạo tự xưng theo đấng Christ không ủng hộ Kinh-thánh. Họ thà lặp lại như con vẹt những sự dạy dỗ hư không của các triết gia và nhà thần học hoặc họ thích đề xuất những vấn đề xã hội và chính trị thay vì rao giảng Lời của Đức Chúa Trời. Nhiều nhà lãnh đạo tôn giáo không tin Kinh-thánh. Họ nghĩ rằng Kinh-thánh đã lỗi thời, và vì vậy họ sai lầm phổ biến thuyết tiến hóa thay vì sự dạy dỗ trong Kinh-thánh về một Đấng Tạo hóa Vĩ đại. Đa số các tu sĩ còn không dùng danh riêng của Đức Chúa Trời nữa, và họ không phản đối chút nào khi các bản dịch Kinh-thánh hiện đại loại bỏ danh ấy đi.
2 Giống như các nhà lãnh đạo tôn giáo vào thời Chúa Giê-su, hàng giáo phẩm ngày nay rao giảng một cách vô ích (Ma-thi-ơ 15:8, 9). Tình hình giống như nhà tiên tri A-mốt báo trước. Ngày nay có “sự đói-kém đến trong đất, chẳng phải là đói về bánh, cũng chẳng phải khát về nước, bèn là về nghe lời của Đức Giê-hô-va” (A-mốt 8:11). Loài người cần thức ăn thiêng liêng tìm thấy trong Lời Đức Chúa Trời hơn bất cứ điều gì khác.
3 Làm sao thỏa mãn nhu cầu thiêng liêng của người ta: Phao-lô khuyên nhủ Ti-mô-thê hãy theo sát “Kinh-thánh vốn có thể khiến [ta] khôn-ngoan để được cứu”, và vì thế ông trịnh trọng giao cho Ti-mô-thê trách nhiệm “giảng đạo” cho người khác (II Ti-mô-thê 3:14, 15; 4:2). Là Nhân-chứng Giê-hô-va, chúng ta phải theo sát sự dạy dỗ trong Kinh-thánh khi chúng ta rao giảng, làm thế chúng ta bắt chước Đấng gương mẫu của chúng ta là Chúa Giê-su, ngài nói: “Đạo-lý của ta chẳng phải bởi ta, nhưng bởi Đấng đã sai ta đến” (Giăng 7:16). Chúng ta dựa theo Lời Đức Chúa Trời để dạy dỗ vì chúng ta hiểu rằng Kinh-thánh chứa đựng sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời, và chúng ta muốn người ta biết những điều mà chúng ta chia sẻ với họ bắt nguồn từ đâu (I Cô-rinh-tô 2:4-7).
4 Muốn biết về Đức Giê-hô-va và đặt đức tin nơi ngài thì trước tiên người ta phải nghe về lẽ thật trong Kinh-thánh. Phao-lô viết một cách hợp lý: “Nhưng họ... chưa nghe nói về Ngài thì làm thể nào mà tin? Nếu chẳng ai rao-giảng, thì nghe làm sao?” (Rô-ma 10:14). Bằng cách rao giảng Lời Đức Chúa Trời, chúng ta giúp người khác xây đắp đức tin dựa trên sự hiểu biết chính xác. Sự hiểu biết ấy có thể và quả có giúp người ta cải thiện đời sống. Nhà văn người Anh là Charles Dickens có viết về Kinh-thánh như sau: “Kinh-thánh đã từng và sẽ luôn luôn là cuốn sách hay nhất trên thế giới, vì Kinh-thánh dạy chúng ta những bài học tốt nhất đặng hướng dẫn bất cứ người nào có lòng thành thật và trung tín”.
5 Những ai khao khát lẽ thật thiêng liêng sẽ nhận thấy rằng lẽ thật được xác minh bởi thẩm quyền của Lời Đức Chúa Trời. Vào năm 1913, anh Frederick W. Franz, lúc ấy còn trẻ và đang đi học đại học, được tặng một sách mỏng nhan đề Người chết ở đâu? (Anh ngữ). Sau khi hứng thú đọc lời giải đáp của Kinh-thánh cho câu hỏi này, anh tuyên bố: “Đây là lẽ thật”. Hàng triệu người đã từng tìm kiếm lẽ thật cảm thấy y như vậy. Chúng ta hãy tiếp tục siêng năng và hăng hái giảng đạo và như thế chúng ta cũng vui mừng khi nghe người khác nói: “Đây là lẽ thật”.