Về hưu—Phải chăng là cánh cửa để gia tăng hoạt động?
1 Nhiều người làm việc vất vả mong đến ngày về hưu hầu thoát khỏi sự nhọc nhằn và những áp lực của việc làm. Tuy vậy, việc nghỉ hưu thường dẫn đến sự lãnh đạm, buồn chán và già trước tuổi. Việc thiếu hoạt động có mục đích có thể khiến tâm trí họ lo nghĩ về chính mình. Một nhật báo của Brazil báo cáo rằng những người về hưu hay phàn nàn về hàng loạt các vấn đề từ ‘bất mãn, cáu gắt, bất an, mặc cảm vô dụng cho đến chứng trầm cảm và cảm giác thấy đời họ suy sụp’.
2 Ngược lại, nhiều tín đồ Đấng Christ xem giai đoạn mới này của đời họ như một cánh cửa cho việc gia tăng hoạt động thiêng liêng. Một anh bắt đầu công việc tiên phong hai tuần sau khi được 65 tuổi nói: “Trong đời, tôi chưa bao giờ trải qua thời điểm nào dồi dào ân phước như mười năm qua trong công việc tiên phong”. Một cặp vợ chồng viết: “Những năm vàng son thực sự của chúng tôi bắt đầu từ khi chúng tôi làm tiên phong”. Đúng vậy, đối với nhiều người, việc về hưu cho họ cơ hội quý báu để nới rộng thánh chức và hưởng ân phước dồi dào từ Đức Giê-hô-va.
3 Tiếp tục bận rộn và hữu dụng: Nhiều người bây giờ về hưu đã từng lớn lên trong một xã hội không có những tiện nghi phổ biến như ngày nay và đã phải làm việc vất vả từ nhỏ. Mặc dù có lẽ không còn sức lực như hồi còn trẻ nữa, nhưng họ vẫn là những người làm việc đạt rất nhiều kết quả. Trong khu vực của một chi nhánh, 22 phần trăm số người tiên phong—khoảng 20.000 anh chị—tuổi ngoài 60. Những anh chị lớn tuổi này góp phần đáng kể trong công việc rao giảng. Kinh nghiệm và những đức tính tin kính của họ làm phong phú hội thánh họ phụng sự.—Gia 3:17, 18.
4 Luôn bận rộn trong thánh chức tín đồ Đấng Christ góp phần giúp tăng cường sức khỏe và có đời sống tốt hơn. Một chị 84 tuổi đã bắt đầu làm tiên phong khi về hưu, nói: “Có nhiều cuộc học hỏi Kinh Thánh với những người chú ý giúp tôi minh mẫn. Vì không có xe hơi nên tôi đi bộ rất nhiều. Nhờ vậy mà tôi còn khỏe”. Một cặp vợ chồng tiên phong lớn tuổi bình luận: “Chúng tôi thường gặp những người cùng lứa tuổi trong khu vực—họ sống nhàn hạ ở nhà, chỉ mập ra, già đi và cứng đờ. Công việc rao giảng giúp cho chúng tôi khỏe mạnh về tinh thần lẫn thể xác. Chúng tôi lúc nào cũng ở bên nhau. Chúng tôi cười nhiều và vui hưởng cuộc sống”.
5 Phụng sự ở nơi có nhu cầu: Một số tín đồ Đấng Christ về hưu có hoàn cảnh kinh tế thuận lợi đã dọn đến phụng sự ở những nơi cần có nhiều người rao giảng về Nước Trời hơn. Những người khác thì nới rộng thánh chức bằng cách phụng sự ở những nơi có người nước ngoài. Giống như sứ đồ Phao-lô, những người công bố sốt sắng này ‘làm mọi điều vì cớ Tin-lành, hầu cho họ cũng có phần trong đó’.—1 Cô 9:23.
6 Một cặp vợ chồng bắt đầu làm tiên phong sau khi nuôi nấng hai con trai khôn lớn. Sau nhiều năm làm tiên phong, họ bắt đầu học tiếng Hoa. Nay đã ngoài 70 tuổi, gần đây họ vui mừng khi thấy nhóm tiếng Hoa mà họ đã giúp nay trở thành một hội thánh. Những cặp vợ chồng như họ đã tỏ ra là một ân phước quý báu thay!
7 Không về hưu trong thánh chức: Trong khi hầu hết mọi người làm việc ngoài đời rồi cũng phải về hưu, nhưng không tín đồ Đấng Christ nào nghỉ hưu trong việc phụng sự Đức Chúa Trời. Tất cả phải tiếp tục trung thành “cho đến cuối-cùng”. (Mat 24:13, 14) Dĩ nhiên, với tuổi tác ngày càng cao, một số người không thể phụng sự Đức Giê-hô-va nhiều như trước. Nhưng nhìn những gì họ đã hết sức làm với cả tấm lòng thật khích lệ biết bao! Lời Đức Chúa Trời bảo đảm với họ rằng Đức Giê-hô-va sẽ không quên công việc và tình yêu thương họ tỏ ra vì danh Ngài.—Lu 21:1-4; Hê 6:10.
8 Nếu bạn gần đến tuổi về hưu, sao không cầu nguyện và xem xét làm sao có thể tận dụng hoàn cảnh thay đổi của bạn? Với sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời, bạn có thể thấy rằng việc về hưu mở ra cánh cửa để gia tăng hoạt động mang lại sự ngợi khen Đức Giê-hô-va và nhiều ân phước.—Thi 148:12, 13.