THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w84 1/8 trg 13-18
  • Dư-dật sự trông-cậy!

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Dư-dật sự trông-cậy!
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1984
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Đạt một quan-điểm lâu dài
  • “Ngày báo-thù” của Đức Giê-hô-va
  • Sự che chở trong “Địa-đàng”
  • Trái đất thành vinh-hiển
  • Một địa đàng đầy vui thích cho cả nhân loại
    Tin mừng—‏Đem lại hạnh phúc cho bạn
  • “Hẹn gặp lại anh chị trong địa đàng!”
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản học hỏi)—2018
  • Địa Đàng—Niềm hy vọng cho bạn?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2004
  • Kinh-thánh có hứa về một Địa-đàng trên đất không?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1985
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1984
w84 1/8 trg 13-18

Dư-dật sự trông-cậy!

“Vậy xin Đức Chúa Trời của sự trông-cậy, làm cho anh em đầy-dẫy mọi điều vui-vẻ và mọi điều bình-an trong đức-tin, hầu cho anh em nhờ quyền-phép của thánh-linh mà được dư-dật sự trông-cậy!” (Rô-ma 15:13).

1, 2. a) Phao-lô đưa ra lý-do gì để “dư-dật sự trông-cậy”? b) Thế nào lời tiên-tri của Ê-sai đã chỉ đến sự trông-cậy này?

Dư-dật sự trông-cậy? Trong một thế-giới đen tối như ngày nay, nơi mà tội-ác và sự vô-luân đầy dẫy đường phố, nạn đói kém hoặc thiếu ăn ảnh-hưởng đến hàng tỷ người, và nơi mà các vũ-khí nguyên-tử hạch tâm hăm dọa cả nhân-loại như lưỡi gươm của Damocles treo trên đầu tất cả nhân-loại, vậy thì có lý do gì để “dư-dật sự trông-cậy” được? Ngay trước khi thốt lời cầu-nguyện trên, sứ-đồ Phao-lô đã đưa ra một lý-do, nhắc lại lời của nhà tiên-tri Ê-sai rằng: “Sẽ nứt lên cái chồi cai-trị dân ngoại, dân ngoại sẽ trông-cậy chồi ấy” (Rô-ma 15:12).

2 Phao-lô đã trích lại lời nơi Ê-sai 11:1-10. Lời này tiên-đoán sẽ có những người trong các nước dân ngoại đặt sự trông-cậy nơi Giê-su, được tượng-trưng bởi vua Đa-vít, con của Y-sai (tức Gie-sê). Khi mô tả về Đấng này, Ma-thi-ơ cũng trích lời của Ê-sai như sau: “Này, tôi tớ ta đã chọn, là người mà ta rất yêu-dấu, đẹp lòng ta mọi đàng. Ta sẽ cho Thánh-linh ta ngự trên người, người sẽ rao giảng sự công-bình cho dân ngoại...dân ngoại sẽ trông-cậy danh người” (Ma-thi-ơ 12:18-21; Ê-sai 42:1, 4).

3, 4. a) Giê-su bây giờ được mang “danh” gì, và tại sao? b) Chúng ta có thể hiểu Khải-huyền 19:10, 11 như thế nào?

3 Tại sao các nước nên đặt sự trông-cậy vào danh của Giê-su? Bởi danh này có ý-nghĩa đặc-biệt quan-trọng. Khi ở trên đất với tư-cách là người, Giê-su có “danh” là người trong-sạch, liêm-khiết. Dầu bị bắt bớ, rủa-sả, tra-tấn, không có gì có thể khiến ngài rời bỏ sự trung-thành làm theo mọi ý của Đức Chúa Trời cho đến chết. Sứ-đồ Phao-lô giải-thích: “Cũng vì đó nên Đức Chúa Trời đã đem ngài lên rất cao, và ban cho ngài danh trên hết mọi danh, làm cho nghe đến danh Đức Chúa Giê-su, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất, thảy đều quì xuống, và mọi lưỡi thảy đều xưng Giê-su Christ là Chúa, mà tôn-vinh Đức Chúa Trời là Đức Chúa Cha” (Phi-líp 2:9-11).

4 Hiện nay danh của Giê-su nói lên địa-vị cao cả của Đức Giê-hô-va đã ban cho ngài, để làm Thầy Tế-lễ Thượng-phẩm và Vua, và “ngồi bên hữu ngai của Đấng tôn-nghiêm trong các từng trời”. Giê-su là Đấng được gọi là “Đấng Trung-tín và Chơn-thật”, trong lời tiên-tri nhằm vào sự đến của Đấng ấy, bởi “sự làm chứng cho Đức Chúa Giê-su là đại-ý của lời tiên-tri”. (Hê-bơ-rơ 8:1; Khải-huyền 10:11).

5. Tại sao đặc-biệt ngày nay chúng ta nên “dư-dật sự trông-cậy”?

5 Tại sao ngày nay chúng ta phải “dư-dật sự trông-cậy”? Bởi vì lời tiên-tri cho thấy chính Giê-su này sẽ san bằng mọi tai-hại mà kẻ phạm tội A-đam đã giáng trên nhân-loại. “Vì như bởi sự không vâng-phục của một người mà mọi người khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng một lẽ ấy, bởi sự vâng-phục của một người mà mọi người khác sẽ đều thành ra công-bình” (Rô-ma 5:19). Với tư cách là Thầy Tế-lễ Thượng-phẩm của Đức Chúa Trời trên trời, Giê-su sẽ áp-dụng việc ngài hy-sinh mạng sống hoàn toàn của mình trên đất để khiến cho tất cả những người vâng lời, trong đó có hàng tỷ người chết được sống lại, phục-hồi lại được sự hoàn toàn với triển-vọng được sống đời đời trong hạnh-phúc nơi địa-đàng. Giê-su sẽ “cầm quyền cho đến chừng đặt những kẻ thù-nghịch dưới chân mình. Kẻ thù bị hủy-diệt sau cùng, tức là sự chết”. Sau đó, tất cả nhân-loại sẽ được hưởng đời sống hoàn toàn trong Địa-đàng đầy bình-an. (I Cô-rinh-tô 15:25, 26; Thi-thiên 72:3, 7; Ê-sai 33:24).

Đạt một quan-điểm lâu dài

6. a) Chỉ có cách thế nào chúng ta biết được quan-điểm lâu dài về ý-định Đức Chúa Trời? b) Biết được ý Ngài thì chúng ta có lợi-ích gì?

6 Chỉ qua Kinh-thánh mà chúng ta có thể học biết được mục-đích thật sự của đời sống. Chỉ có Đức Chúa Trời, qua lời của Ngài, có thể giải-thích chúng ta đến từ đâu, tại sao chúng ta hiện-hữu và có tương-lai gì dành cho chúng ta (Ê-sai 46:9, 10; II Ti-mô-thê 3:16). Kinh-thánh cho chúng ta một quan-điểm lâu dài về thế nào Giê-hô-va Đức Chúa Trời Toàn-năng thực-hiện ý-định của Ngài. Kinh-thánh cho biết thế nào chúng ta có thể có đặc-ân dự phần trong việc làm theo ý Ngài từ nay cho đến đời đời! (Thi-thiên 37:31, 34).

7. Thế nào “dấu-hiệu” tiên-tri của Giê-su đã được ứng-nghiệm?

7 “Dấu-hiệu” tiên-tri mà Giê-su nói đến vào lúc gần chấm dứt thánh-chức trên đất của ngài, nay đã đến kỳ thực-hiện. Bây giờ Giê-su đang ngồi trên ngôi vinh-hiển trên trời đoán-xét các nước thế-gian và phân chia những người “như kẻ chăn-chiên chia chiên với dê ra”. Sự phân chia căn-cứ vào cách những người đó đáp lại thông-điệp của các “anh em” của đấng Christ, là các Nhân-chứng được xức dầu của Giê-hô-va còn sống trên đất (Ma-thi-ơ 24:3-14; 25:31-40, 46). Nhưng điều này có khiến Giê-su trở nên bằng Đức Giê-hô-va, hoặc cao trọng hơn cả Ngài không?

8. a) Đức Giê-hô-va lập Giê-su làm Vua để làm gì? b) Thế nào Giê-su sẽ bày tỏ sự tùng-phục đối với Cha mình?

8 Không đâu, bởi vì “đầu của đấng Christ là Đức Chúa Trời”, luôn luôn là “vua muôn đời” và là Đấng Tối-cao trên mọi sự được tạo ra. Chỉ khi sự dấy-loạn nổi lên trong vườn Địa-đàng Ê-đen mà Giê-hô-va phán rằng Ngài sẽ dựng lên một Vua tức “dòng dõi” của lời hứa “để hủy phá công việc của Ma-quỉ” (Sáng-thế Ký 3:15; I Giăng 3:8). Tuy nhiên, sau khi đấng Christ đã làm vinh-hiển danh và quyền Tối-cao của Đức Giê-hô-va thì ngài sẽ “giao nước lại cho Đức Chúa Trời là Cha” chứng tỏ Con luôn luôn tùng-phục Đức Chúa Trời. (I Cô-rinh-tô 15:24-28).

9. a) Ê-sai diễn tả sự oai-nghi của Đức Giê-hô-va như thế nào? b) Kinh-thánh nói gì về con đường dẫn đến sự cứu-rỗi?

9 Khi bàn về “Đức Giê-hô-va trong sự oai-nghi”, nhà tiên-tri Ê-sai xác nhận: “Đức Giê-hô-va là quan-xét chúng ta, Đức Giê-hô-va là Đấng lập luật cho chúng ta, Đức Giê-hô-va là vua chúng ta; chính Ngài sẽ cứu chúng ta.” Sự cứu-rỗi đến từ Đức Giê-hô-va, qua Giê-su Christ, đó là một lẽ thật mà mọi người tìm kiếm sự sống đều phải chấp nhận (Ê-sai 33:21, 22; 12:2; Công-vụ các Sứ-đồ 2:21; 4:12; Rô-ma 10:13; Khải-huyền 7:10). Sau khi nói về Đức Giê-hô-va là Đấng oai-nghi trên tất cả mọi tạo vật, nhà tiên-tri Ê-sai tiếp tục diễn tả thế nào và với mục đích nào Ngài sẽ cứu những ai yêu thương Ngài.

“Ngày báo-thù” của Đức Giê-hô-va

10. Ê-sai 34:1-4 nói lên sự phán-xét gì và tại sao?

10 Các nước trên thế-gian đầy dẫy bất công trong sự cai-trị và họ bác bỏ Nước Trời công-bình do Đấng Christ. Do đó, nhà tiên-tri Ê-sai tuyên-bố cùng họ rằng: “Hỡi các nước, hãy đến gần mà nghe; hỡi các dân, hãy để ý. Đất và mọi vật trong nó, thế-gian và mọi vật sanh ra đó, hãy đều nghe. Vì Đức Giê-hô-va nổi giận nghịch cùng mọi nước; cơn thạnh-nộ Ngài nghịch cùng cả đạo binh họ; Ngài đã giao họ cho sự diệt vong, phó cho sự đánh giết. Kẻ bị giết trong chúng nó sẽ phải ném bỏ, thây chết bay mùi hôi; các núi đầm-đìa những máu. Cả cơ-binh trên trời sẽ tan-tác, các từng trời (các chính-phủ loài người bất lực) cuốn lại như cuốn sách; cả cơ-binh điêu tàn như lá nho rụng, như lá vả khô rơi xuống” (Ê-sai 34:1-4).a

11. a) Đức Giê-hô-va phán gì về Ê-đôm nơi sách Ê-sai 34:5-7? b) Ê-đôm là gì, và hình ảnh tương-ứng ngày nay là gì?

11 Quả là những lời mạnh-bạo thay! Và cũng khủng-khiếp thay, sự phán-xét mà chính Đức Giê-hô-va bảo cùng dân Ê-đôm mà rằng: “Bởi gươm ta đã uống đủ ở trên trời, nay nó sẽ xuống trên Ê-đôm, và trên dân mà ta đã rủa-sả, để làm sự đoán-xét” (Ê-sai 34:5-7). Dân Ê-đôm dòng dõi của Ê-sau (cũng tên là Ê-đôm), anh của Gia-cốp, từ lâu vẫn thù nghịch dân Y-sơ-ra-ên, dòng dõi của Gia-cốp. Và Ê-đôm có một hình ảnh tương-ứng ngày nay. Đó là gì? Nghĩ lại, ai đã dẫn đầu để rủa-sả và bắt-bớ dân Y-sơ-ra-ên thiêng liêng của thế-kỷ 20? Phải chăng là các tôn-giáo tự xưng theo đấng Christ, bội-đạo với hàng giáo-phẩm tự cao tự đại? Chẳng những hàng-ngũ giáo-phẩm hai bên đã ủng hộ hai trận thế-chiến của thế-kỷ chúng ta, mà còn thêm tội đổ máu khi xúi các chính-phủ thế-gian để cấm-đoán và ngay đến việc giết các Nhân-chứng Giê-hô-va là những người đại-diện trên đất cho Giê-ru-sa-lem trên trời tức Si-ôn.

12. a) Đức Giê-hô-va đã phạt “Ê-đôm” thế nào? b) Bằng những cách nào các Nhân-chứng Giê-hô-va tách rời khỏi các tôn-giáo tự xưng theo Đấng Christ?

12 Thế nên nhà tiên-tri của Đức Chúa Trời nói tiếp: “Đức Giê-hô-va có ngày báo-thù, có năm báo-trả vì cớ Si-ôn.” (Ê-sai 34:8). Lời này có ảnh-hưởng thế nào trên “Ê-đôm” ngày nay? Thật tai hại, theo như các câu kế tiếp ở Ê-sai 34:9-17 cho thấy. Quả vậy, về phương-diện thiêng-liêng kể từ năm hậu chiến 1919, các giáo-phái thuộc tôn-giáo Đấng Christ tự xưng đã trổ nên như chết, một sự điêu-tàn, dưới mắt của Đấng Tối-cao Giê-hô-va. Các giáo-phái này hợp thành phần nồng-cốt của “Ba-by-lôn lớn”, đế-quốc đẫm máu của tôn-giáo giả, đã phải chịu thảm-bại về thiêng-liêng sau thế-chiến thứ nhất, vì sự kết án của Đức Giê-hô-va. Các Nhân-chứng Giê-hô-va đã tách rời khỏi “Ê-đôm” hiện đại đã chết về thiêng-liêng. Họ không dự phần trong các phong-trào cộng-đồng tôn-giáo hoặc cùng họ tham-gia chính-trị hay tham-gia các hoạt-động phô-trương của họ. Không bao lâu, hệ-thống bội-đạo này sẽ bị tiêu-diệt hoàn toàn khi “ngày báo-thù của Đức Giê-hô-va” giáng lên khắp đất (Khải-huyền 14:8; 18:2, 4, 24; 19:11-21).

Sự che chở trong “Địa-đàng”

13. Thế nào sách Ê-sai diễn-tả sự thoát khỏi “Ba-by-lôn” tân thời?

13 Bằng lời thơ tuyệt diệu, đoạn 35 của sách Ê-sai diễn tả sự hồi hương của những người sót lại của Y-sơ-ra-ên thiêng-liêng khỏi cảnh phu tù trong “Ba-by-lôn lớn”. Lời thơ lên đến tột đỉnh như sau: “Những kẻ Đức Giê-hô-va đã chuộc sẽ về, ca hát mà đến Si-ôn; sự vui vẻ vô-cùng sẽ ở trên đầu họ. Họ sẽ được sự vui vẻ mừng rỡ, mà sự buồn bực than vãn sẽ trốn đi”. Quả thật đây là địa-đàng thiêng-liêng, làm ta nhớ đến lời trong Ê-sai 51:3 như sau: “Vì Đức Giê-hô-va đã yên-ủi Si-ôn, Ngài đã yên-ủi mọi nơi đổ nát của nó. Ngài đã khiến đồng vắng nên như vườn Ê-đen, nơi sa mạc nên như vườn Đức Giê-hô-va”.

14. a) Sứ-đồ Phao-lô diễn-tả về địa-đàng nào? b) Địa-đàng này được tả thế nào trong Ê-sai 35:1-7, và ai có thể hưởng được?

14 Hẳn thế, những người được xức dầu của Đức Giê-hô-va ngày nay đã bước vào một địa-đàng thiêng-liêng. Ê-sai đoạn 35 câu 1-7 diễn tả khéo thay! Đoạn này tương-ứng với điều sứ-đồ Phao-lô tả trong II Cô-rinh-tô 12:3, 4, dường như nói về kinh-nghiệm của chính ông: “Tôi biết người đó (hoặc trong thân-thể người, hoặc ngoài thân-thể người, tôi cũng chẳng biết, có Đức Chúa Trời biết) được đem lên đến chốn Ba-ra-đi (địa-đàng) ở đó, nghe những lời không thể nói, mà không có phép cho người nào nói ra”. Nhưng ngày nay được phép để nói về địa-đàng thiêng-liêng đang hiện-hữu giữa những người xức dầu còn sót lại của Đức Chúa Trời, và có cả “đám đông vô-số người bởi mọi nước” đến chung hưởng. Giữa họ là một tổ-chức đầy thịnh-vượng tốt đẹp, xã-hội toàn-cầu của các Nhân-chứng Giê-hô-va hợp nhất trong yêu-thương, đồng mục-đích và hành-động. Quả thật là một địa-đàng thiêng-liêng!

15. a) Thi-thiên 91 nói gì về địa-đàng thiêng-liêng? b) Câu hỏi nào được đặt ra về “đám đông người” và tại sao vậy?

15 Một khi còn tiếp tục vun-trồng địa-đàng thiêng-liêng này, các Nhân-chứng Giê-hô-va sẽ không bị hại bởi các vũ-khí của Sa-tan ném vào họ (Thi-thiên 91:1-11). Đối với những người sót lại của Y-sơ-ra-ên thiêng-liêng, lời tiên-tri của Ê-sai về sự đại-phục-hưng đang ứng nghiệm cách tuyệt diệu. Song le con số của những người xức dầu này còn sống trên đất giảm xuống dưới mười ngàn—ít hơn 0,4% của tổng-số các Nhân-chứng! Ngày nay phần lớn trong hơn 45 ngàn hội-thánh các Nhân-chứng Giê-hô-va không có người xức dầu nào giữa họ. Vậy thì còn hàng triệu người thuộc “đám đông” thì sao? Thật ra, họ chia xẻ với những người xức dầu còn sót lại những sự vui mừng của địa-đàng thiêng-liêng. Song chúng ta không thấy sao hy-vọng tuyệt diệu của họ về một địa-đàng trên khắp đất được diễn-tả trong cùng những lời tiên-tri đó?

Trái đất thành vinh-hiển

16. a) Ý-định của Đức Chúa Trời sẽ được vinh-hiển ở đâu và như thế nào? b) Chỉ cách nào loài người mới đủ tư-cách sống nơi Địa-đàng? c) Thế nào triển vọng này có thể thành đạt lần nữa?

16 Xin hãy nhớ rằng chính trên trái đất, tại vườn Ê-đen mà địa-đàng đã bị mất. Do đó, cũng tại trái đất mà ý-định của Đức Giê-hô-va đối với trái đất và loài người phải được thành tựu. Trái đất phải biến thành một địa-đàng toàn-cầu cho nhân-loại, theo như ý-định nguyên-thủy của Đức Giê-hô-va (Sáng-thế Ký 1:27, 28). Có nhiều điều tốt lành trong vườn Địa-đàng Ê-đen ngoài hòa-bình giữa người và thú, và vẻ đẹp của khu vườn. Người đàn ông được tạo theo hình ảnh của Đức Chúa Trời có đạo-đức trong sạch và người phải giữ vậy mãi để tiếp tục là thành phần trong tổ-chức vĩ-đại của Đức Chúa Trời. Người phải vâng lời Đấng Tạo-hóa nếu muốn giữ sự hoàn toàn, khỏi bịnh tật, sự chết, và mọi khuynh-hướng làm điều xấu. Nhưng A-đam đã thất bại. Vì vậy, để địa-đàng được tái lập trên đất, tội lỗi loài người phải được cất bỏ để đạt sự hoàn toàn. Điều này có thể thực hiện được qua giá chuộc của Giê-su. (Rô-ma 5:12, 18).

17. a) Thế nào “đám đông người” tìm được cửa vào Địa-đàng thiêng-liêng? b) Theo Kinh-thánh thế nào họ đang sửa soạn cho đời sống vĩnh-cửu, và ở đâu?

17 Ngày nay, trái đất khác xa một địa-đàng. Thế nhưng “đám đông” người thuộc các “chiên khác” đã bước vào một địa-đàng thiêng-liêng (Khải-huyền 7:9; Giăng 10:16). Làm sao được? Do sự dâng mình cho Đức Giê-hô-va, làm theo các đòi hỏi của Ngài và kết hợp với lớp người xức dầu còn sót lại là những người được dẫn vào địa-đàng thiêng-liêng kể từ năm 1919. (So sánh Ê-xê-chi-ên 38:8-16). Nơi đây họ đang được sửa soạn và trang bị cho đời sống tại địa-đàng trên khắp đất sau trận hoan-nạn tại Ha-ma-ghê-đôn. Còn về phần trái đất, địa-đàng sẽ được tái lập trên đó mãi mãi, để làm vinh-hiển cho Đức Chúa Trời. Vua Đa-vít tiên-tri về điều đó như sau: “Song người hiền-từ sẽ nhận được đất làm cơ-nghiệp, và được khoái-lạc về bình-yên dư-dật”. Chính Giê-su cũng đã nói: “Phước cho những kẻ nhu mì, vì sẽ hưởng được đất” (Thi-thiên 37:11; Ma-thi-ơ 5:5).

18. Thế nào “sự vinh hiển của Đức Giê-hô-va” sẽ được thấy tại Địa-đàng?

18 Trong Địa-đàng trên đất, mỗi người (kể cả những người được sống lại trên đất) vâng lời hưởng giá chuộc của Giê-su, sẽ gặt hái những ân-phước mà Ê-sai và các nhà tiên-tri khác mô tả liên quan đến Y-sơ-ra-ên thiêng-liêng. Sung sướng thay, lời Giê-su hứa cho kẻ trộm treo trên cây gỗ tại đồi Gô-gô-tha sẽ được ứng nghiệm cách mỹ-mãn (Lu-ca 23:43). “Sự vinh-hiển của Đức Giê-hô-va, vẻ huy hoàng của Đức Chúa Trời chúng ta” sẽ thấy cách rõ ràng thật sự khi đồng vắng và đất khô cạn nảy hoa, trong việc chữa lành người mù, đui, què và câm. Một khi địa-đàng bình an bành trướng khắp đất thì ngay cả “sư tử sẽ ăn cỏ khô như bò”. Như thể trong vườn Ê-đen và trong tàu thời Nô-ê vậy. Trong địa-đàng trên đất “Sẽ chẳng có ai làm tổn hại” (Sáng-thế Ký 1:29, 30; Ê-sai 11:6-9; 35:1-7; 65:25).

19. a) Ê-sai 25:6-8 đã được ứng nghiệm sơ khởi thế nào? b) Lời tiên-tri này cũng sẽ ứng nghiệm đối với những người sống trên đất thế nào?

19 Ê-sai 25:6-8 chỉ rõ rằng địa-đàng thiêng-liêng sẽ được thực hiện trước địa-đàng thật sự trên đất. Ngày nay lời tiên-tri này được ứng nghiệm cách thiêng-liêng nơi địa-đàng thiêng-liêng, nơi mà dân-tộc Đức Chúa Trời được dựng lên lại, để vui hưởng “tiệc yến” dư-dật. (So sánh Ê-xê-chi-ên 37:1-6). Bởi đức-tin của họ, họ được đầy sự vui mừng, bình-an và dư-dật sự trông-cậy về việc hưởng ân-phước của Nước Trời (Rô-ma 15:13). Ê-sai tiên-tri rằng: “Chúa Giê-hô-va sẽ lau nước mắt khỏi mọi mắt”. Lời này ứng nghiệm cách kỳ lạ đối với những người xức dầu còn sót lại được hồi phục khỏi “Ba-by-lôn Lớn”, trước trận Ha-ma-ghê-đôn. Và Khải-huyền 7:17 áp dụng đúng những lời trên cho “đám đông vô-số người” được ban phước ngày nay. Hơn nữa, lời trong Ê-sai được trích ra có liên quan tới “đất mới” như ta đọc ở Khải-huyền 21:3, 4: “Này, đền tạm của Đức Chúa Trời ở giữa loài người....Ngài sẽ lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng”. Trong “đất mới” lời hứa tuyệt diệu này sẽ được ứng nghiệm trong địa-đàng tái lập khắp trái đất đã được tẩy sạch.

20. Tại sao tất cả tôi tớ của Đức Chúa Trời ngày nay có mọi lý-do để “dư-dật sự trông-cậy”?

20 Chắc chắn, lớp người xức dầu còn sót lại cùng với “đám đông vô-số người” có mọi lý-do để “dư-dật sự trông-cậy” khi sự ứng nghiệm vinh-hiển các lời tiên-tri của Đức Chúa Trời bày ra trước mắt họ. Sự trông-cậy sẽ chẳng bị thất vọng, vì lẽ mọi lời hứa tuyệt diệu của Đức Giê-hô-va sẽ phải thành tựu. Vậy thì chúng ta hãy “cầm lấy sự trông-cậy đã đặt trước mặt chúng ta” (Rô-ma 15:13; Hê-bơ-rơ 6:18).

[Chú thích]

a Xin xem quyển “Sự cứu-rỗi nhân-loại khỏi sự sầu não thế-gian đã gần kề!” (do Hội Tháp Canh xuất bản, tiếng Anh), trang 205-241, để biết chi-tiết của lời tiên-tri này.

Bạn còn nhớ chăng?

□ Vì lẽ gì về “danh” của Giê-su mà chúng ta có thể “dư-dật sự trông-cậy”?

□ Địa-vị tôn trọng của Giê-su so sánh thế nào với địa-vị của Đức Giê-hô-va?

□ Sách Ê-sai đoạn 34 trình bày điều gì về “ngày báo-thù” của Đức Giê-hô-va?

□ Theo Ê-sai đoạn 35 và 25:6-8, chúng ta học điều gì về “địa-đàng”?

[Hình nơi trang 15]

“Đức Giê-hô-va có ngày báo-thù”

[Hình nơi trang 17]

Địa-đàng thiêng-liêng che-chở khỏi mọi “dịch-lệ” hiện đang gây tai-hại cho nhân-loại

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ