BÀI HỌC 23
BÀI HÁT 2 Giê-hô-va là danh Cha
Danh Đức Giê-hô-va quan trọng đến mức nào với anh chị?
“Đức Giê-hô-va phán: ‘Các con là những nhân chứng của ta’”.—Ê-SAI 43:10.
TRỌNG TÂM
Vai trò của chúng ta trong việc làm cho danh Đức Giê-hô-va nên thánh và biện minh cho danh ấy.
1, 2. Làm thế nào chúng ta biết danh Đức Giê-hô-va quan trọng với Chúa Giê-su?
Danh Đức Giê-hô-va là điều tối quan trọng với Chúa Giê-su. Chúa Giê-su là đấng làm nhiều điều nhất để tôn cao danh Cha ngài. Như bài trước cho thấy, Chúa Giê-su sẵn sàng chết vì danh Đức Giê-hô-va và để chứng minh đường lối của Cha là đúng (Mác 14:36; Hê 10:7-9). Và sau Triều Đại Một Ngàn Năm, Chúa Giê-su sẵn lòng từ bỏ mọi quyền hành để làm thánh danh Đức Giê-hô-va (1 Cô 15:26-28). Lòng yêu mến của Chúa Giê-su đối với danh Đức Chúa Trời cũng cho thấy rõ Chúa Giê-su yêu thương đấng mang danh ấy.
2 Chúa Giê-su xuống trái đất nhân danh Cha ngài (Giăng 5:43; 12:13). Ngài cho các môn đồ biết danh Cha (Giăng 17:6, 26). Ngài dạy dỗ và làm phép lạ nhân danh Đức Giê-hô-va (Giăng 10:25). Trên thực tế, Chúa Giê-su đã cầu xin Đức Giê-hô-va gìn giữ các môn đồ “vì cớ danh Cha” (Giăng 17:11). Vậy nếu danh Đức Giê-hô-va quan trọng với Chúa Giê-su đến mức đó, thì làm sao một người có thể nói mình là môn đồ chân chính của Chúa Giê-su mà lại không biết hoặc không dùng danh Cha ngài?
3. Bài này sẽ thảo luận điều gì?
3 Là tín đồ đạo Đấng Ki-tô, chúng ta cố gắng noi theo dấu chân Chúa Giê-su bằng cách yêu mến danh Cha ngài (1 Phi 2:21). Bài này sẽ xem tại sao những người công bố ‘tin mừng về Nước Trời’ được gọi bằng danh Đức Giê-hô-va (Mat 24:14). Chúng ta cũng sẽ thảo luận mình nên xem danh Đức Giê-hô-va quan trọng đến mức nào.
“MỘT DÂN CHO DANH NGÀI”
4. (a) Chúa Giê-su giao cho các môn đồ sứ mạng nào trước khi trở về trời? (b) Câu hỏi nào được nêu lên liên quan đến sứ mạng đó?
4 Ngay trước khi trở về trời, Chúa Giê-su bảo các môn đồ: “Anh em sẽ nhận được quyền năng khi thần khí thánh đến trên anh em, và anh em sẽ làm chứng về tôi tại Giê-ru-sa-lem, khắp xứ Giu-đê, Sa-ma-ri, cho đến tận cùng trái đất” (Công 1:8). Vậy tin mừng sẽ được rao giảng khắp nơi, chứ không chỉ ở Y-sơ-ra-ên. Cuối cùng, người từ mọi nước sẽ có cơ hội trở thành môn đồ của Chúa Giê-su (Mat 28:19, 20). Nhưng ngài đã nói: “Anh em sẽ làm chứng về tôi”. Phải chăng những người sẽ trở thành môn đồ chỉ cần làm chứng về Chúa Giê-su, hay họ cũng cần biết danh Đức Giê-hô-va và làm chứng về ngài? Những sự kiện nơi Công vụ chương 15 sẽ giúp chúng ta trả lời câu hỏi đó.
5. Làm thế nào các sứ đồ và trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem cho thấy rằng mọi người cần biết danh Đức Giê-hô-va? (Cũng xem hình).
5 Vào năm 49 CN, các sứ đồ và trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem nhóm lại để thảo luận về điều dân ngoại không cắt bì cần làm để trở thành tín đồ đạo Đấng Ki-tô. Trong phần cuối của cuộc thảo luận, Gia-cơ, em cùng mẹ khác cha của Chúa Giê-su, nói như sau: “[Phi-e-rơ] đã kể rõ lần đầu tiên Đức Chúa Trời đoái đến dân ngoại như thế nào để lấy ra một dân cho danh ngài”. Gia-cơ đang nói đến danh của ai? Trích lời nhà tiên tri A-mốt, ông nói thêm: “Để những người còn lại sốt sắng tìm kiếm Đức Giê-hô-va, cùng với người thuộc hết thảy các nước, là những người được gọi bằng danh ta. Đó là lời phán của Đức Giê-hô-va” (Công 15:14-18). Các môn đồ mới này sẽ không chỉ học về Đức Giê-hô-va mà còn ‘được gọi bằng danh ngài’. Điều này có nghĩa là họ sẽ mang danh Đức Chúa Trời và cũng được nhận diện bằng danh ấy.
Trong một buổi họp của hội đồng lãnh đạo vào thế kỷ thứ nhất, những anh trung thành đó thấy rõ tín đồ đạo Đấng Ki-tô phải là dân mang danh Đức Chúa Trời (Xem đoạn 5)
6, 7. (a) Tại sao Chúa Giê-su xuống trái đất? (b) Lý do quan trọng hơn mà Chúa Giê-su xuống trái đất là gì?
6 Chính tên của Chúa Giê-su có nghĩa là “Đức Giê-hô-va là sự giải cứu”, và ngài đã chứng tỏ là phương tiện mà Đức Giê-hô-va dùng để cứu những người thể hiện đức tin. Chúa Giê-su xuống trái đất để hy sinh mạng sống vì nhân loại (Mat 20:28). Nhờ trả giá chuộc, Chúa Giê-su mở đường cho nhân loại được giải cứu và nhận sự sống vĩnh cửu.—Giăng 3:16.
7 Nhưng tại sao nhân loại cần được giải cứu? Đó là vì chuyện đã xảy ra trong vườn Ê-đen. Như đã đề cập trong bài trước, tổ phụ đầu tiên của nhân loại là A-đam và Ê-va đã phản nghịch Đức Giê-hô-va nên đánh mất cơ hội sống mãi mãi (Sáng 3:6, 24). Tuy nhiên, Chúa Giê-su xuống trái đất vì một lý do khác còn quan trọng hơn việc giải cứu nhân loại tội lỗi. Danh của Đức Giê-hô-va bị vu khống (Sáng 3:4, 5). Vì thế, việc giải cứu con cháu của A-đam và Ê-va có liên quan đến một vấn đề lớn hơn, đó là làm thánh danh Đức Giê-hô-va. Vì đại diện cho Đức Giê-hô-va và mang danh ngài, Chúa Giê-su đóng vai trò thiết yếu trong việc làm thánh danh Cha.
Làm sao một người có thể nói mình là môn đồ chân chính của Chúa Giê-su mà lại không biết hoặc không dùng danh Cha ngài?
8. Tất cả những người tin nơi Chúa Giê-su cần nhìn nhận điều gì?
8 Tất cả những ai thể hiện đức tin nơi Chúa Giê-su cần nhìn nhận Nguồn của sự giải cứu: Đó là Đức Giê-hô-va, Cha của Chúa Giê-su (Giăng 17:3). Ngoài ra, giống như Chúa Giê-su, họ được nhận diện bằng danh Đức Giê-hô-va. Họ cũng cần nhận ra tầm quan trọng của việc làm thánh danh ấy. Sự giải cứu của họ tùy thuộc vào điều đó (Công 2:21, 22). Vì thế, tất cả những môn đồ trung thành cần biết về Đức Giê-hô-va cũng như Chúa Giê-su. Không ngạc nhiên gì khi Chúa Giê-su kết thúc lời cầu nguyện nơi Giăng chương 17 bằng những lời sau: “Con đã cho họ biết danh Cha và sẽ tiếp tục làm thế, để tình yêu thương của Cha đối với con sẽ ở trong họ và con hợp nhất với họ”.—Giăng 17:26.
“CÁC CON LÀ NHỮNG NHÂN CHỨNG CỦA TA”
9. Làm thế nào để cho thấy danh Đức Giê-hô-va quan trọng với chúng ta?
9 Tất cả các môn đồ chân chính của Chúa Giê-su cũng cần chú tâm đến việc làm thánh danh Đức Giê-hô-va (Mat 6:9, 10). Họ phải xem danh ngài cao trọng hơn mọi danh khác. Nhưng họ cũng cần thể hiện điều đó qua hành động. Vậy làm thế nào chúng ta có thể góp phần vào việc làm thánh danh Đức Giê-hô-va, tức xóa bỏ mọi lời vu khống của Sa-tan về danh ngài?
10. Ê-sai chương 42 đến chương 44 miêu tả phiên tòa theo nghĩa bóng nào? (Ê-sai 43:9; 44:7-9) (Cũng xem hình).
10 Ê-sai chương 42 đến chương 44 cho biết vai trò của chúng ta trong việc làm thánh danh Đức Giê-hô-va. Những chương này miêu tả một phiên tòa theo nghĩa bóng xét xử về việc ai là Đức Chúa Trời thật. Đức Giê-hô-va thách thức tất cả những ai tự nhận là thần chứng minh họ thật sự là thần. Ngài cũng gọi các nhân chứng đến làm chứng cho những kẻ ấy. Nhưng chẳng có ai làm chứng được!—Đọc Ê-sai 43:9; 44:7-9.
Trong nhiều khía cạnh, chúng ta liên quan đến một phiên tòa theo nghĩa bóng (Xem đoạn 10, 11)
11. Như được ghi nơi Ê-sai 43:10-12, Đức Giê-hô-va tuyên bố điều gì với dân ngài?
11 Đọc Ê-sai 43:10-12. Đức Giê-hô-va nói với dân ngài: “Các con là những nhân chứng của ta,… còn ta là Đức Chúa Trời”. Khi nói thế, Đức Giê-hô-va đang bảo họ trả lời cho câu hỏi: “Có Đức Chúa Trời nào khác ngoài ta?” (Ê-sai 44:8). Vì thế, chúng ta có đặc ân trả lời câu hỏi ấy. Qua lời nói và hành động, chúng ta làm chứng rằng Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời thật và duy nhất. Danh ngài cao trọng hơn tất cả các danh khác. Chúng ta chứng minh qua lối sống rằng mình thật sự yêu thương Đức Giê-hô-va và trung thành với ngài, dù Sa-tan gây ra áp lực nào trên chúng ta đi nữa. Bằng cách này, chúng ta có cơ hội góp phần làm thánh danh ngài.
12. Lời tiên tri nơi Ê-sai 40:3, 5 được ứng nghiệm như thế nào?
12 Khi ủng hộ danh Đức Giê-hô-va, tức danh tiếng của ngài, chúng ta đang noi theo Chúa Giê-su. Ê-sai cũng tiên tri rằng một người sẽ “dọn đường cho Đức Giê-hô-va” (Ê-sai 40:3). Điều đó được ứng nghiệm như thế nào? Giăng Báp-tít đã dọn đường cho Chúa Giê-su, nhưng thật ra là dọn đường cho Đức Giê-hô-va vì Chúa Giê-su đến nhân danh Đức Giê-hô-va và nói nhân danh ngài (Mat 3:3; Mác 1:2-4; Lu 3:3-6). Lời tiên tri ấy cũng nói: “Vinh quang Đức Giê-hô-va sẽ được tỏ lộ” (Ê-sai 40:5). Như thế nào? Khi xuống trái đất, Chúa Giê-su đại diện cho Đức Giê-hô-va một cách hoàn hảo đến mức như thể chính Đức Giê-hô-va xuống trái đất.—Giăng 12:45.
13. Chúng ta có thể noi theo Chúa Giê-su bằng cách nào?
13 Giống như Chúa Giê-su, chúng ta là nhân chứng của Đức Giê-hô-va. Chúng ta mang danh Đức Giê-hô-va và nói cho mọi người mình gặp về các công việc kỳ diệu của ngài. Tuy nhiên, để làm tốt điều này, chúng ta cũng cần cho người khác biết vai trò thiết yếu của Chúa Giê-su trong việc làm thánh danh Đức Giê-hô-va (Công 1:8). Chúa Giê-su là Nhân Chứng xuất sắc nhất của Đức Giê-hô-va, và chúng ta noi gương ngài (Khải 1:5). Nhưng mỗi chúng ta cần làm gì khác để cho thấy danh Đức Giê-hô-va quan trọng với mình?
NHỮNG CÁCH KHÁC CHO THẤY DANH ĐỨC GIÊ-HÔ-VA QUAN TRỌNG VỚI MÌNH
14. Theo Thi thiên 105:3, chúng ta cảm thấy thế nào về danh Đức Giê-hô-va?
14 Chúng ta hãnh diện về danh Đức Giê-hô-va. (Đọc Thi thiên 105:3). Đức Giê-hô-va rất đẹp lòng khi chúng ta khoe về danh ngài (Giê 9:23, 24; 1 Cô 1:31; 2 Cô 10:17). “Khoe về Đức Giê-hô-va” có nghĩa là hãnh diện vì ngài là Đức Chúa Trời của chúng ta. Chúng ta xem việc tôn vinh danh ngài và ủng hộ danh tiếng của ngài là đặc ân. Chúng ta không bao giờ nên xấu hổ để nói với đồng nghiệp, bạn học, hàng xóm và người khác rằng mình là Nhân Chứng Giê-hô-va! Ác Quỷ muốn chúng ta ngừng nói về danh Đức Giê-hô-va với người khác (Giê 11:21; Khải 12:17). Thật ra, Sa-tan và những kẻ tiên tri giả của hắn muốn khiến người ta quên danh Đức Giê-hô-va (Giê 23:26, 27). Nhưng lòng yêu mến đối với danh Đức Giê-hô-va giúp chúng ta “suốt ngày vui mừng vì danh ngài”.—Thi 5:11; 89:16.
15. Kêu cầu danh Đức Giê-hô-va có nghĩa gì?
15 Chúng ta tiếp tục kêu cầu danh Đức Giê-hô-va (Giô-ên 2:32; Rô 10:13, 14). Kêu cầu danh Đức Giê-hô-va bao hàm nhiều hơn là chỉ biết và dùng danh ngài. Chúng ta biết ngài là đấng như thế nào, tin cậy ngài và hướng đến ngài để được giúp đỡ và hướng dẫn (Thi 20:7; 99:6; 116:4; 145:18). Chúng ta cũng rao truyền về danh Đức Giê-hô-va và các phẩm chất của ngài cho người khác biết, khuyến giục họ ăn năn và hành động để được ngài chấp nhận.—Ê-sai 12:4; Công 2:21, 38.
16. Làm thế nào để chứng minh Sa-tan là kẻ nói dối?
16 Chúng ta sẵn sàng chịu khổ vì danh Đức Giê-hô-va (Gia 5:10, 11). Khi giữ trung thành với ngài dù phải chịu khổ, chúng ta chứng minh Sa-tan là kẻ nói dối. Vào thời Gióp, Sa-tan đưa ra lời cáo buộc về những người phụng sự Đức Giê-hô-va như sau: “Một người sẽ trao mọi thứ mình có vì mạng sống mình” (Gióp 2:4). Sa-tan cho rằng người ta chỉ phụng sự Đức Giê-hô-va khi mọi chuyện tốt đẹp, nhưng họ sẽ từ bỏ ngài khi gặp khó khăn. Người trung thành Gióp đã chứng minh lời cáo buộc ấy là sai. Tương tự, chúng ta cũng có đặc ân để chứng minh rằng dù Sa-tan gây khó khăn thế nào đi nữa, chúng ta sẽ không bao giờ quay lưng lại với Đức Giê-hô-va. Chúng ta có thể hoàn toàn tin chắc rằng Đức Giê-hô-va sẽ gìn giữ chúng ta vì cớ danh ngài.—Giăng 17:11.
17. Theo 1 Phi-e-rơ 2:12, chúng ta có thể tôn vinh danh Đức Giê-hô-va qua cách nào khác?
17 Chúng ta thể hiện lòng tôn kính với danh Đức Giê-hô-va (Châm 30:9; Giê 7:8-11). Vì đại diện cho Đức Giê-hô-va và mang danh ngài, chúng ta có thể ngợi khen hoặc bôi nhọ danh ấy. (Đọc 1 Phi-e-rơ 2:12). Vì vậy, chúng ta muốn làm mọi điều có thể để ngợi khen Đức Giê-hô-va qua lời nói và hành động. Nhờ thế, chúng ta tôn vinh danh ngài dù là người bất toàn.
18. Chúng ta có thể chứng tỏ danh Đức Giê-hô-va quan trọng với mình qua cách nào khác? (Cũng xem chú thích).
18 Chúng ta quan tâm đến danh Đức Giê-hô-va hơn danh tiếng của mình (Thi 138:2). Tại sao điều này rất quan trọng? Vì khi chúng ta yêu mến danh Đức Giê-hô-va, những người xung quanh có thể không thích và nói xấu chúng ta.a Chúa Giê-su sẵn sàng chết một cách nhục nhã như tội phạm để tôn vinh danh Đức Giê-hô-va. Ngài “không màng sự sỉ nhục” theo nghĩa là không bận tâm hoặc quá lo lắng về những gì người khác nghĩ về mình (Hê 12:2-4). Ngài tập trung vào việc làm theo ý muốn của Đức Chúa Trời.—Mat 26:39.
19. Anh chị cảm thấy thế nào về danh Đức Giê-hô-va, và tại sao?
19 Chúng ta hãnh diện về danh Đức Giê-hô-va và cảm thấy vinh dự được gọi là Nhân Chứng Giê-hô-va. Vì thế, chúng ta sẵn sàng chịu đựng bất cứ sự sỉ nhục nào. Chúng ta xem danh Đức Giê-hô-va quan trọng hơn cả danh tiếng của mình. Vậy hãy quyết tâm tiếp tục ngợi khen danh Đức Giê-hô-va dù Sa-tan gây khó khăn cho chúng ta thế nào đi nữa. Khi làm vậy, chúng ta sẽ chứng minh danh Đức Giê-hô-va là quan trọng nhất với mình, giống như danh ấy quan trọng với Chúa Giê-su.
BÀI HÁT 10 Hãy khen ngợi Đức Giê-hô-va!
a Ngay cả người trung thành Gióp cũng bị phân tâm khi danh tiếng của mình bị ba người bạn tấn công. Lúc đầu, khi mất các con và tất cả tài sản, “Gióp chẳng phạm tội cũng không cáo buộc Đức Chúa Trời đã làm điều sai trái” (Gióp 1:22; 2:10). Tuy nhiên, khi bị cáo buộc làm điều sai trái, Gióp đã nói một cách “thiếu suy nghĩ”. Ông ưu tiên cho việc bênh vực danh tiếng của mình thay vì làm thánh danh Đức Chúa Trời, tức danh tiếng của ngài.—Gióp 6:3; 13:4, 5; 32:2; 34:5.