Tài liệu tham khảo cho Chương trình nhóm họp Lối sống và thánh chức
© 2024 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
NGÀY 6-12 THÁNG 5
Những viên ngọc thiêng liêng
it-2-E trg 445
Núi
Vững vàng, trường tồn hoặc cao ngất. Khi nói đến núi, người ta nghĩ đến sự vững vàng và trường tồn (Ês 54:10; Hab 3:6; so sánh Th 46:2). Vì thế, khi người viết Thi thiên nói sự công chính của Đức Giê-hô-va tựa như “núi non của Đức Chúa Trời” (Th 36:6), có lẽ ý của ông là sự công chính của Đức Giê-hô-va không hề lay chuyển. Hoặc vì núi thường cao ngất nên những lời ấy có thể nói đến một sự thật là sự công chính của Đức Giê-hô-va vượt xa so với con người. (So sánh Ês 55:8, 9). Về bát thứ bảy của cơn giận Đức Chúa Trời được trút xuống, Khải huyền 16:20 nói: “Không còn thấy ngọn núi nào nữa”. Điều này hàm ý ngay cả những điều cao ngất giống như núi cũng không thể tránh khỏi cơn giận của Đức Chúa Trời.—So sánh Giê 4:23-26.
NGÀY 20-26 THÁNG 5
Những viên ngọc thiêng liêng
it-2-E trg 16
Đức Giê-hô-va
Toàn bộ Kinh Thánh xoay quanh việc biện minh cho quyền tối thượng của Đức Giê-hô-va, và điều này cho thấy rõ mục đích chính yếu của Đức Giê-hô-va là làm thánh danh ngài. Việc làm thánh danh Đức Chúa Trời đòi hỏi danh ngài phải được tẩy sạch khỏi mọi sự sỉ nhục. Nhưng không chỉ có thế, điều này đòi hỏi mọi tạo vật thông minh trên trời và dưới đất đều phải tôn vinh danh ấy như một điều thánh. Sự tôn vinh đó bao hàm việc mọi tạo vật ấy nhìn nhận và tôn trọng vị thế tối thượng của Đức Giê-hô-va, sẵn lòng làm thế, mong muốn phụng sự ngài và vui lòng làm theo ý muốn ngài vì yêu thương ngài. Lời cầu nguyện của Đa-vít nơi Thi thiên 40:5-10 cho thấy rõ thái độ như thế và việc làm thánh danh Đức Giê-hô-va là thế nào. (Hãy lưu ý sứ đồ này áp dụng phần này của bài Thi thiên cho Chúa Giê-su nơi Hê 10:5-10).
NGÀY 27 THÁNG 5–NGÀY 2 THÁNG 6
Những viên ngọc thiêng liêng
it-1-E trg 1242
Chó rừng
Trong Kinh Thánh, hình ảnh chó rừng được dùng lặp đi lặp lại trong văn cảnh tượng trưng. Chẳng hạn, Gióp miêu tả tình trạng đáng buồn của mình bằng cách thốt lên rằng ông đã thành “anh em của chó rừng” (Gp 30:29). Về sự thất bại thảm hại của dân Đức Chúa Trời, người viết Thi thiên, có lẽ đang muốn nói đến chiến trường, nơi chó rừng tụ tập để ăn thịt những người bị chết (so sánh Th 68:23), khi ông than khóc: “Ngài giày nát chúng con tại nơi chó rừng” (Th 44:19). Việc Ba-by-lôn vây hãm thành Giê-ru-sa-lem vào năm 607 TCN đã dẫn đến nạn đói nghiêm trọng, và hậu quả là những người mẹ đối xử tàn nhẫn với chính các con mình. Vì thế, Giê-rê-mi cho thấy rõ sự tương phản về sự tàn nhẫn của “dân tôi” với sự chăm sóc mà chó rừng dành cho con.—Ai 4:3, 10.
NGÀY 3-9 THÁNG 6
KHO BÁU TỪ KINH THÁNH | THI THIÊN 45-47
it-2-E trg 1169
Cuộc chiến
Khi cuộc chiến này chấm dứt, trái đất sẽ hưởng bình an trong một ngàn năm. Một bài Thi thiên nói: “[Đức Giê-hô-va] dẹp chiến tranh khắp bờ cõi đất, bẻ gãy cánh cung, đập tan ngọn giáo, thiêu đốt chiến xa trong ngọn lửa hừng”. Những lời này được ứng nghiệm lần đầu khi Đức Chúa Trời mang lại hòa bình cho vùng đất của Y-sơ-ra-ên bằng cách phá hủy vũ khí chiến trận của kẻ thù. Sau khi Chúa Giê-su đánh bại những kẻ cổ vũ chiến tranh tại Ha-ma-ghê-đôn, cả trái đất sẽ vui hưởng sự bình an trọn vẹn (Th 46:8-10). Những người được ban sự sống vĩnh cửu sẽ là những người “lấy gươm rèn thành lưỡi cày, lấy giáo rèn thành lưỡi liềm” và những người không “tập luyện chinh chiến nữa”. “Vì miệng Đức Giê-hô-va vạn quân đã phán vậy”.—Ês 2:4; Mi 4:3, 4.
NGÀY 10-16 THÁNG 6
Những viên ngọc thiêng liêng
it-2-E trg 805
Sự giàu có
Là một nước giàu có, dân Y-sơ-ra-ên có thể thưởng thức đồ ăn và đồ uống (1V 4:20; Tr 5:18, 19), và nhờ sự giàu có mà họ không gặp vấn đề do nghèo đói gây ra (Ch 10:15; Tr 7:12). Tuy nhiên, dù điều này phù hợp với ý định của Đức Giê-hô-va là dân Y-sơ-ra-ên vui hưởng sự thịnh vượng từ công lao khó nhọc của mình (so sánh Ch 6:6-11; 20:13; 24:33, 34), nhưng ngài cũng đảm bảo là họ được cảnh báo về mối nguy hiểm của việc quên ngài là Nguồn của sự thịnh vượng mà họ có và bắt đầu tin cậy vào sự giàu có (Phu 8:7-17; Th 49:6-9; Ch 11:4; 18:10, 11; Giê 9:23, 24). Họ được nhắc rằng sự giàu có chỉ là tạm thời (Ch 23:4, 5), không thể dùng để trả cho Đức Chúa Trời nhằm chuộc một người khỏi cái chết (Th 49:6, 7), và không có giá trị gì đối với người chết (Th 49:16, 17; Tr 5:15). Đức Giê-hô-va cho họ thấy việc quá coi trọng vật chất sẽ dẫn đến những hành vi gian lận và mất ân huệ của ngài (Ch 28:20; so sánh Giê 5:26-28; 17:9-11). Họ cũng được khuyến khích để “tôn kính Đức Giê-hô-va bằng những điều quý báu của [họ]”.—Ch 3:9.
NGÀY 17-23 THÁNG 6
Những viên ngọc thiêng liêng
it-1-E trg 644
Đô-e
Một người Ê-đôm phục vụ với tư cách là người chăn cừu chính của Sau-lơ; đây là một chức vụ giám sát (1Sa 21:7; 22:9). Rất có thể Đô-e là người cải đạo. Vì “hắn bị cầm chân trước mặt Đức Giê-hô-va” ở thành Nóp, có lẽ là vì một lời thề, vì một số việc làm ô uế hoặc bị nghi là phong cùi, nên Đô-e thấy thầy tế lễ thượng phẩm A-hi-mê-léc cung cấp cho Đa-vít bánh dâng hiến và thanh gươm của Gô-li-át. Sau này, khi Sau-lơ nói với các tôi tớ rằng họ đang âm mưu chống lại ông thì Đô-e đã tiết lộ điều mà hắn thấy ở thành Nóp. Sau khi triệu tập thầy tế lễ thượng phẩm và những thầy tế lễ khác ở thành Nóp, rồi sau đó chất vấn A-hi-mê-léc, Sau-lơ đã lệnh cho các thị vệ giết các thầy tế lễ. Khi những người này không làm thì Đô-e đã làm theo lệnh của Sau-lơ và lập tức giết tổng cộng 85 thầy tế lễ. Sau hành động gian ác này, Đô-e cũng hủy diệt thành Nóp; hắn giết tất cả dân trong thành, cả già lẫn trẻ, cũng như các gia súc.—1Sa 22:6-20.
Như được thấy qua ghi chú đầu bài của Thi thiên 52, Đa-vít viết về Đô-e: “Lưỡi ngươi bén như dao cạo, lập mưu hại người, nói cách gian dối. Ngươi yêu điều dữ hơn là điều lành, yêu nói điều dối hơn là điều ngay. Này lưỡi gian dối! Ngươi yêu mọi lời độc địa”.—Th 52:2-4.
NGÀY 24-30 THÁNG 6
Những viên ngọc thiêng liêng
it-1-E trg 857, 858
Sự biết trước, sự định trước
Đường lối phản bội của Giu-đa Ích-ca-ri-ốt làm ứng nghiệm lời tiên tri của Đức Giê-hô-va và cho thấy khả năng biết trước của cả ngài lẫn Con ngài (Thi 41:9; 55:12, 13; 109:8; Cv 1:16-20). Nhưng không thể nói rằng Đức Chúa Trời đã định trước, hoặc sắp đặt trước cho Giu-đa đi theo đường lối như thế. Những lời tiên tri báo trước rằng một người bạn thân của Chúa Giê-su sẽ phản bội ngài, nhưng không nói cụ thể người đó là ai. Hơn nữa, các nguyên tắc Kinh Thánh bác bỏ khả năng Đức Chúa Trời định trước những hành động của Giu-đa. Sứ đồ Phao-lô cho biết tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời: “Đừng vội đặt tay trên bất cứ người nào; cũng đừng đồng lõa với tội lỗi của người khác; hãy giữ mình cho trong sạch” (1Ti 5:22; so sánh 1Ti 3:6). Chúa Giê-su đã dành cả đêm để cầu nguyện với Cha trước khi lựa chọn 12 sứ đồ. Điều này cho thấy ngài muốn có sự lựa chọn khôn ngoan và đúng đắn (Lu 6:12-16). Nếu Giu-đa được Đức Chúa Trời định trước để trở thành kẻ phản bội, thì điều này sẽ không phù hợp với sự chỉ dẫn và hướng dẫn của ngài. Đồng thời theo nguyên tắc trên, điều này sẽ khiến ngài đồng lõa với những tội lỗi mà Giu-đa phạm phải.
Thế nên, dường như vào lúc Giu-đa được chọn làm sứ đồ, trong lòng hắn không có dấu vết rõ ràng của thái độ phản bội. Hắn đã để cho một “mầm mống độc hại trồi lên” và khiến mình ô uế. Điều này dẫn đến việc hắn đi lạc lối và thay vì chấp nhận sự chỉ dẫn của Đức Chúa Trời, hắn đã để Sa-tan dẫn dắt vào đường lối trộm cắp và phản bội (Hê 12:14, 15; Gi 13:2; Cv 1:24, 25; Gia 1:14, 15). Khi sự lạc lối ấy lên đến một mức độ nào đó, chính Chúa Giê-su đã đọc được lòng Giu-đa và báo trước về sự phản bội của hắn.—Gi 13:10, 11.