Đức Chúa Trời có lắng nghe khi bạn cầu nguyện không?
ĐỂ giải quyết một vấn đề, một vị tổng giám đốc quyết định ủy quyền cho người khác hoặc đích thân đảm trách. Tương tợ như thế, Đấng Thống trị Hoàn vũ có toàn quyền ấn định phạm vi mà Ngài muốn can thiệp vào một vấn đề nào đó. Kinh-thánh dạy Đức Chúa Trời chọn việc nghe các lời cầu nguyện của chúng ta và vì thế bảo chúng ta trình bày mọi điều ấy với Ngài (Thi-thiên 66:19; 69:13).
Sự lựa chọn của Đức Chúa Trời trong vấn đề này cho thấy Ngài chú ý đến lời cầu nguyện của các tôi tớ của Ngài. Thay vì ngăn cản dân sự Ngài đến tìm Ngài để trình bày mọi ý tưởng và nỗi lo lắng của họ, Đức Chúa Trời lại khuyến khích họ “cầu-nguyện không thôi”, “bền lòng mà cầu-nguyện”, “hãy trao gánh-nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va”, “hãy trao mọi điều lo-lắng mình cho [Đức Chúa Trời]” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:17; Rô-ma 12:12; Thi-thiên 55:22; I Phi-e-rơ 5:7).
Nếu Đức Chúa Trời không quan tâm đến lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài, Ngài đã không bao giờ tạo điều kiện để chúng ta đến gần Ngài và khuyến khích việc tùy thích cầu nguyện. Vì thế việc Đức Chúa Trời sẵn sàng cho phép chúng ta đến gần Ngài một cách dễ dàng là một lý do khiến chúng ta tin rằng Ngài thực sự lắng nghe. Đúng, Ngài xem xét từng lời cầu nguyện của tôi tớ Ngài.
Một yếu tố không nên coi thường là chính Kinh-thánh tuyên bố rõ ràng rằng Đức Chúa Trời lắng nghe lời cầu nguyện. Thí dụ, sứ đồ Giăng viết: “Nầy là điều chúng ta dạn-dĩ ở trước mặt Chúa, nếu chúng ta theo ý-muốn Ngài mà cầu-xin Ngài việc gì, thì Ngài nghe chúng ta” (I Giăng 5:14). Vua Đa-vít gọi Đức Giê-hô-va là “Đấng nghe lời cầu-nguyện” và ông quả quyết với đầy lòng tin tưởng: “Ngài ắt sẽ nghe tiếng tôi” (Thi-thiên 55:17; 65:2).
Vì thế, trong khi sự cầu nguyện tự nó chắc chắn có những lợi ích lớn, Kinh-thánh cho thấy việc người công bình cầu nguyện bao hàm nhiều điều hơn nữa. Có một Đấng đang lắng nghe. Đấng đó là Đức Chúa Trời (Gia-cơ 5:16-18).
Những lời cầu nguyện được nhậm
Kinh-thánh kể lại rất nhiều trường hợp những người cầu nguyện và được Đức Chúa Trời nghe và nhậm lời. Kinh nghiệm của họ xác nhận rõ ràng rằng lời cầu nguyện có hiệu lực nhiều hơn là chỉ việc giúp một người được khỏe mạnh về trí tuệ nhờ có tư tưởng sáng suốt và bộc lộ được tư tưởng của mình. Những lợi ích đó vượt quá những sự cố gắng cá nhân phù hợp với lời cầu nguyện của mình.
Thí dụ, khi đương đầu với âm mưu của Áp-sa-lôm nhằm chiếm quyền vua Y-sơ-ra-ên, vua Đa-vít cầu nguyện: “Ôi, Đức Giê-hô-va! xin làm cho những mưu-chước của A-hi-tô-phe [cố vấn của Áp-sa-lôm] ra ngu-dại”. Đây không phải là một lời cầu xin nhỏ nhặt, vì “người ta coi mưu của A-hi-tô-phe như lời phán của chính Đức Chúa Trời. Giá trị các mưu của A-hi-tô-phe...đều là như vậy”. Sau đó Áp-sa-lôm bác bỏ chiến lược do A-hi-tô-phe bày ra để lật đổ ngôi của Đa-vít. Tại sao? “Đức Giê-hô-va đã định làm bại mưu khôn-ngoan của A-hi-tô-phe, hầu giáng sự tai-họa trên Áp-sa-lôm”. Thật rõ ràng là lời cầu nguyện của Đa-vít đã được nghe (II Sa-mu-ên 15:31; 16:23; 17:14).
Tương tợ như thế, vua Ê-xê-chia được bình phục sau khi nài xin Đức Chúa Trời cứu ông khỏi cơn bệnh hiểm nghèo. Phải chăng chỉ nhờ cầu nguyện mà vua Ê-xê-chia nhận được lợi ích về tâm lý? Quả thật là không! Nhà tiên tri Ê-sai mang thông điệp của Đức Giê-hô-va đến cho Ê-xê-chia như sau: “Ta có nghe lời cầu-nguyện ngươi, thấy nước mắt của ngươi, nầy, ta sẽ chữa lành cho ngươi” (II Các Vua 20:1-6).
Dù lời cầu nguyện của Đa-ni-ên đã được nhậm chậm hơn sự mong đợi của ông, thiên sứ của Đức Giê-hô-va cam đoan với ông: “Những lời ngươi đã được nghe”. Lời cầu nguyện của những người khác, chẳng hạn như của An-ne, của các môn đồ của Giê-su và của đội trưởng Cọt-nây đã được đáp lại một cách khó mà gán cho riêng khả năng của loài người. Vậy Kinh-thánh nói rõ rằng Đức Chúa Trời sẽ nhận, lắng nghe và nhậm những lời cầu nguyện phù hợp với ý định của Ngài (Đa-ni-ên 10:2-14; I Sa-mu-ên 1:1-20; Công-vụ các Sứ-đồ 4:24-31; 10:1-7).
Nhưng Đức Chúa Trời ngày nay nhậm những lời cầu nguyện của các tôi tớ trung thành của Ngài bằng cách nào?
Đức Chúa Trời nhậm lời cầu nguyện
Các lời cầu nguyện nêu trên đã được nhậm qua nhiều cách sống động và mầu nhiệm. Tuy nhiên, xin nhớ rằng ngay cả trong thời Kinh-thánh được viết, phần đông những lời cầu nguyện được nhậm nhưng không dễ nhận ra điều đó. Lý do là vì việc nhậm lời có liên hệ đến việc ban cho sức mạnh đạo đức và sự soi sáng để giúp tôi tớ của Đức Chúa Trời bước theo con đường ngay thẳng. Nhất là đối với tín đồ đấng Christ, những lời cầu nguyện được nhậm liên quan đến những vấn đề thiêng liêng nhiều hơn, chứ không phải qua những hành động phi thường hoặc đầy uy quyền (Cô-lô-se 1:9).
Bởi vậy, chớ thất vọng nếu lời cầu nguyện của bạn không được nhậm luôn luôn theo ý bạn mong mỏi hay ưa thích. Thí dụ, thay vì loại bỏ sự thử thách thì Đức Chúa Trời có thể ban “thêm sức” cho bạn hầu chịu đựng được sự thử thách ấy (II Cô-rinh-tô 4:7; II Ti-mô-thê 4:17). Chúng ta đừng bao giờ xem nhẹ giá trị của sức mạnh ấy và cũng đừng kết luận là Đức Giê-hô-va không thực sự nhậm lời cầu nguyện của chúng ta.
Hãy xem xét trường hợp của chính Giê-su Christ là Con của Đức Chúa Trời. Bởi lo lắng đến việc mang tiếng là chết vì tội phạm thượng nên Giê-su cầu nguyện: “Lạy Cha, nếu Cha muốn, xin cất chén nầy khỏi tôi!” Đức Chúa Trời có thuận nghe lời cầu xin này không? Có, như Hê-bơ-rơ 5:7 xác nhận. Đức Giê-hô-va đã không giải cứu Con Ngài khỏi sự chết trên cây khổ hình. Thay vì thế, Đức Chúa Trời sai “một thiên-sứ từ trên trời hiện xuống cùng Ngài, mà thêm sức cho Ngài” (Lu-ca 22:42, 43).
Đó là một cách trả lời phi thường và mầu nhiệm phải không? Có thể là như vậy đối với bất cứ người nào trong chúng ta! Nhưng đối với Đức Giê-hô-va là nguồn của quyền năng như thế thì điều ấy không có gì là mầu nhiệm cả. Và, lúc ngài sống ở trên trời, Giê-su rất quen thuộc với những trường hợp trong quá khứ khi thiên sứ hiện ra cho loài người thấy. Vì thế sự xuất hiện của thiên sứ không có tác dụng phi thường đối với ngài như đối với chúng ta. Dù sao đi nữa, trước khi xuống thế làm người, Giê-su hiển nhiên biết rõ thiên sứ mà nay đến giúp ngài có thêm sức cho cuộc thử thách sắp tới.
Khi nhậm những lời cầu khẩn của những tôi tớ trung thành ngày nay, Đức Giê-hô-va thường ban cho họ sức mạnh cần thiết để chịu đựng. Sự trợ giúp này có thể xảy ra qua hình thức sự khích lệ của các anh chị em cùng đức tin mà chúng ta giao thiệp gần gũi. Có ai trong chúng ta muốn từ chối sự khích lệ đó, vì có lẽ cho rằng người kia chưa từng trải qua những thử thách tương tợ như chúng ta và do đó không có khả năng làm chúng ta vững lòng chăng? Giê-su đã có thể có quan điểm như thế đối với thiên sứ hiện đến với ngài. Trái lại, ngài đã nhận sự khích lệ ấy, xem đó như là việc Đức Giê-hô-va nhậm lời cầu nguyện của ngài và nhờ thế ngài có thể trung thành làm trọn ý định của Cha ngài. Chúng ta cũng muốn vui lòng đón nhận sức mạnh mà Đức Chúa Trời ban cho khi Ngài nhậm lời cầu nguyện của chúng ta. Và cũng hãy nhớ rằng nhiều ân phước không kể xiết sẽ đến sau những giai đoạn kiên tâm chịu đựng (Truyền-đạo 11:6; Gia-cơ 5:11).
Hãy tin cậy Đức Chúa Trời lắng nghe chúng ta
Đừng bao giờ mất lòng tin cậy về sự hiệu nghiệm của lời cầu nguyện nếu bạn không được nhậm lời ngay. Một số lời cầu nguyện như lời cầu nguyện xin được thoát khỏi cảnh khốn khó hoặc muốn nhận được nhiều trách nhiệm hơn trong việc phụng sự Đức Chúa Trời cần có thời gian để được trả lời vì Đức Chúa Trời biết lúc nào là đúng và tốt nhất (Lu-ca 18:7, 8; I Phi-e-rơ 5:6). Nếu bạn cầu nguyện về một vấn đề cá nhân làm bạn lo lắng thật nhiều, hãy bền lòng chứng tỏ cho Đức Chúa Trời thấy là bạn có ước muốn mãnh liệt, động lực trong sạch và chân thật. Sau khi vật lộn dai dẳng với thiên sứ, Gia-cốp biểu lộ tinh thần này khi ông nói: “Tôi chẳng cho người đi đâu, nếu người không ban phước cho tôi” (Sáng-thế Ký 32:24-32). Chúng ta cũng phải có lòng tin cậy giống như thế tức là nếu chúng ta cứ tiếp tục nài xin thì chúng ta sẽ nhận được ân phước đúng kỳ (Lu-ca 11:9).
Một ý tưởng chót. Được Đấng Thống trị Hoàn vũ nghe chúng ta là một đặc ân quí giá. Do đó, chúng ta có cẩn thận nghe khi Đức Chúa Trời Giê-hô-va qua Kinh-thánh nói với chúng ta về những sự đòi hỏi của Ngài không? Vì những lời cầu nguyện đưa chúng ta đến gần Đấng Tạo hóa nhiều hơn, chúng ta muốn chú tâm đến mọi điều mà Ngài muốn nói với chúng ta.
[Hình nơi trang 6]
Đức Chúa Trời nghe những lời cầu nguyện. Chúng ta có lắng nghe Ngài nói qua Lời của Ngài không?