Trung thành phụng sự với tổ chức của Đức Giê-hô-va
“Đối với ai trung tín, ngài đối xử trung tín” (II SA-MU-ÊN 22:26, NW).
1, 2. Có những gương trung thành nào mà tất cả chúng ta có thể thấy trong hội thánh?
VÀO một đêm nọ, một trưởng lão soạn bài giảng cho buổi họp của đạo đấng Christ. Anh muốn ngừng và nghỉ ngơi; thay vì thế, anh tiếp tục làm bài giảng, tìm kiếm những gương và ví dụ trong Kinh-thánh để động tới lòng và khuyến khích bầy chiên. Vào buổi tối có nhóm họp, cũng trong cùng hội thánh đó, có hai vợ chồng mệt mỏi muốn ở nhà, nhưng rồi họ kiên nhẫn chuẩn bị cho con cái để đi họp. Sau buổi họp, một nhóm tín đồ đấng Christ bàn luận về bài giảng của trưởng lão. Một chị cảm thấy muốn đề cập đến việc anh trưởng lão này có một lần làm chị buồn lòng; thay vì thế, chị nồng nhiệt phát biểu về một trong những điểm mà anh này đã nêu ra trong bài giảng. Bạn có thấy là những trường hợp này có điểm gì giống nhau không?
2 Điểm đó là sự trung thành. Trưởng lão làm việc trung thành để phục vụ bầy chiên của Đức Chúa Trời; bậc cha mẹ trung thành đi dự các buổi họp của hội thánh; chị Nhân-chứng trung thành ủng hộ các trưởng lão (Hê-bơ-rơ 10:24, 25; 13:17; I Phi-e-rơ 5:2). Đúng vậy, trong mọi khía cạnh của đời sống, chúng ta thấy dân Đức Chúa Trời quyết tâm trung thành phụng sự với tổ chức của Đức Giê-hô-va.
3. Tại sao việc chúng ta tiếp tục trung thành với tổ chức của Đức Giê-hô-va trên đất là điều rất quan trọng?
3 Khi Đức Giê-hô-va nhìn xuống thế gian đồi bại này, ngài thấy rất ít người trung thành (Mi-chê 7:2). Lòng ngài chắc hẳn vui mừng biết bao khi ngài quan sát lòng trung thành của dân ngài! Thật vậy, chính sự trung thành của bạn làm vui lòng ngài. Tuy nhiên, điều đó làm kẻ phản nghịch từ ban đầu là Sa-tan tức giận và bạn chứng minh hắn là kẻ nói dối (Châm-ngôn 27:11; Giăng 8:44). Hãy chắc rằng Sa-tan sẽ cố gắng làm bạn không trung thành với Đức Giê-hô-va và tổ chức trên đất của ngài. Chúng ta hãy xem xét vài cách mà Sa-tan dùng để làm điều này. Như vậy chúng ta có thể thấy rõ hơn làm sao chúng ta có thể giữ lòng trung thành cho đến cùng (II Cô-rinh-tô 2:11).
Chú tâm vào những khuyết điểm có thể làm giảm lòng trung thành
4. a) Tại sao rất dễ để có quan điểm chỉ trích đối với những người có quyền hành? b) Cô-rê đã tỏ ra bất trung với tổ chức của Đức Giê-hô-va như thế nào?
4 Khi một anh ở vào địa vị có trách nhiệm, những khuyết điểm của anh có thể trở nên dễ thấy hơn. Thật là dễ làm sao để chỉ trích ‘cái rác trong mắt anh em trong khi lại lờ đi cây đà trong mắt mình’! (Ma-thi-ơ 7:1-5). Tuy nhiên, chú trọng vào những khuyết điểm có thể sinh ra sự bất trung. Để minh họa, hãy xem xét sự tương phản giữa Cô-rê và Đa-vít. Cô-rê có nhiều trách nhiệm và rất có thể đã trung thành trong nhiều năm, nhưng ông bắt đầu có tham vọng. Ông bực tức Môi-se và A-rôn là những anh em họ của ông vì họ có quyền hành. Mặc dù Môi-se là người nhu mì nhất, Cô-rê rõ ràng bắt đầu nhìn Môi-se với cặp mắt chỉ trích. Ông có lẽ đã nhìn thấy những khuyết điểm của Môi-se. Tuy nhiên, những khuyết điểm đó không phải là cớ để Cô-rê bất trung với tổ chức Đức Giê-hô-va. Ông đã bị tiêu diệt khỏi hội chúng (Dân-số Ký 12:3; 16:11, 31-33).
5. Tại sao Đa-vít có thể cảm thấy bị cám dỗ để phản nghịch cùng Sau-lơ?
5 Mặt khác, Đa-vít đã phục vụ dưới quyền Vua Sau-lơ. Có một thời Sau-lơ là một vị vua tốt, nhưng ông đã thật sự trở nên gian ác. Đa-vít cần có đức tin, lòng nhịn nhục và ngay cả sự khôn khéo để sống sót qua những sự tấn công của Vua Sau-lơ đầy lòng ghen tị. Dù vậy, khi Đa-vít có cơ hội để trả thù, ông nói rằng làm hại đến một người đã được Đức Giê-hô-va xức dầu là một hành vi bất trung ‘không thể nào tưởng tượng được theo quan điểm của Đức Giê-hô-va’ (I Sa-mu-ên 26:11, NW).
6. Ngay dù chúng ta nhận thấy các trưởng lão có những yếu kém và khuyết điểm, chúng ta chớ có nên làm điều gì?
6 Khi một số người dẫn đầu trong vòng chúng ta, có vẻ phán đoán sai lầm, ăn nói gay gắt, hoặc có vẻ thiên vị, liệu chúng ta có than phiền về họ, có lẽ góp phần làm tăng thái độ chỉ trích trong hội thánh không? Liệu chúng ta tránh đi buổi họp của đạo đấng Christ như là một hình thức để phản đối không? Chắc chắn là không! Như Đa-vít, chúng ta sẽ không bao giờ để cho các khuyết điểm của những người khác khiến chúng ta trở nên bất trung đối với Đức Giê-hô-va và tổ chức của ngài! (Thi-thiên 119:165).
7. Có những thực hành đồi bại nào đã phát sinh liên hệ đến đền thờ ở thành Giê-ru-sa-lem, và Chúa Giê-su đã cảm thấy thế nào về điều này?
7 Chúa Giê-su Christ là gương mẫu nổi bật nhất về lòng trung thành, ngài được miêu tả trong lời tiên tri là “đấng trung tín” của Đức Giê-hô-va (Thi-thiên 16:10, NW). Chắc hẳn sự lạm dụng đền thờ cách trắng trợn ở thành Giê-ru-sa-lem là một điều thử thách lòng trung thành. Chúa Giê-su biết rằng công việc của thầy tế lễ thượng phẩm và các của-lễ biểu hiện trước về chính thánh chức và sự chết làm của-lễ hy sinh của ngài, và ngài biết việc người ta học hỏi về những điều này thật thiết yếu làm sao. Vì thế, ngài đã phẫn nộ chính đáng khi thấy đền thờ trở thành “ổ trộm-cướp”. Dùng uy quyền do Đức Chúa Trời ban cho, ngài đã hai lần hành động để làm sạch đền thờa (Ma-thi-ơ 21:12, 13; Giăng 2:15-17).
8. a) Chúa Giê-su đã bày tỏ lòng trung thành đối với sự sắp đặt về đền thờ như thế nào? b) Làm sao chúng ta có thể chứng tỏ rằng chúng ta quí trọng việc thờ phượng Đức Giê-hô-va với tổ chức trong sạch của ngài?
8 Dù vậy, Chúa Giê-su vẫn trung thành ủng hộ sự sắp đặt về đền thờ. Từ thời thơ ấu, ngài đã dự các ngày lễ tại đền thờ, và ngài cũng thường dạy ở đó. Ngài vẫn trả thuế cho đền thờ—mặc dù thật ra ngài không bắt buộc phải làm thế (Ma-thi-ơ 17:24-27). Chúa Giê-su đã khen ngợi bà góa nghèo vì bà đã bỏ “hết của có để nuôi mình” vào hộp đóng góp cho đền thờ. Ít lâu sau đó, Đức Giê-hô-va đã vĩnh viễn từ bỏ đền thờ đó. Nhưng cho đến lúc đó, Chúa Giê-su vẫn trung thành đối với đền thờ (Mác 12:41-44; Ma-thi-ơ 23:38). Tổ chức trên đất ngày nay của Đức Chúa Trời cao quý hơn nhiều so với cả hệ thống Do Thái và đền thờ. Đành rằng tổ chức này không phải là hoàn toàn; đó là lý do tại sao đôi khi có những sự điều chỉnh. Nhưng tổ chức này không bị thối nát, và Giê-hô-va Đức Chúa Trời cũng không sắp sửa thay thế tổ chức đó. Chớ bao giờ nên để cho bất cứ khuyết điểm nào mà chúng ta nhận thấy bên trong tổ chức làm chúng ta cay đắng hoặc khiến chúng ta có một tinh thần chỉ trích và tiêu cực. Trái lại, chúng ta hãy noi theo gương trung thành của Chúa Giê-su Christ (I Phi-e-rơ 2:21).
Chính sự bất toàn của mình
9, 10. a) Hệ thống mọi sự của Sa-tan lợi dụng những sự bất toàn để cám dỗ chúng ta phạm hành vi bất trung như thế nào? b) Khi phạm một tội nặng, một người nên làm gì?
9 Sa-tan cũng cố gắng làm chúng ta bất trung bằng cách lợi dụng sự bất toàn của chúng ta. Hệ thống mọi sự của hắn lợi dụng những nhược điểm của chúng ta, cám dỗ chúng ta làm điều sai trái trước mắt Đức Giê-hô-va. Buồn thay, mỗi năm có hàng ngàn người sa vào sự vô luân. Một số người lại bất trung bằng cách có một cuộc sống hai mặt, tiếp tục có lối sống tội lỗi trong khi vẫn giả vờ làm tín đồ đấng Christ trung thành. Trong thư nói về những bài trong mục “Young People Ask...” trong tạp chí Awake!, một thiếu nữ viết: “Những bài viết này đã diễn tả chính đời sống tôi”. Chị đã lén lút làm bạn với những người trẻ không yêu mến Đức Giê-hô-va. Hậu quả là gì? Chị viết: “Đời sống tôi rất là tồi tệ, tôi đã làm chuyện vô luân và bị khiển trách. Mối quan hệ của tôi với Đức Giê-hô-va bị sứt mẻ, cha mẹ và các trưởng lão không còn tin tưởng tôi nữa”.b
10 Thiếu nữ này đã được các trưởng lão giúp đỡ và chị đã quay lại, trung thành phụng sự Đức Giê-hô-va. Tuy nhiên, thảm thương thay, nhiều người gánh lấy những hậu quả tệ hại hơn, và một số người không bao giờ trở lại với hội thánh. Thật tốt hơn biết bao nếu chúng ta trung thành và chống lại cám dỗ của thế gian hung ác này! Hãy nghe theo những lời cảnh giác của tạp chí Tháp Canh và Awake! về những vấn đề như bạn bè thế gian và sự giải trí đồi bại. Mong sao bạn không bao giờ có hành vi bất trung. Nhưng nếu có, đừng bao giờ giả vờ có lối sống mà bạn không có (Thi-thiên 26:4). Trái lại, hãy tìm sự giúp đỡ. Các bậc cha mẹ và các trưởng lão tín đồ đấng Christ sẵn sàng giúp đỡ bạn (Gia-cơ 5:14).
11. Tại sao cho rằng chúng ta quá xấu, vô phương cứu chữa là sai, và Kinh-thánh có tiền lệ nào để có thể giúp chúng ta sửa đổi quan điểm của mình?
11 Những sự bất toàn có thể gây nguy hiểm khác cho chúng ta. Một số người bỏ cuộc, không cố gắng làm vui lòng Đức Giê-hô-va sau khi phạm một hành vi bất trung. Nên nhớ rằng Đa-vít đã phạm những tội rất nghiêm trọng. Dù vậy, một thời gian lâu sau khi Đa-vít qua đời, Đức Giê-hô-va còn nhớ ông là một tôi tớ trung thành (Hê-bơ-rơ 11:32; 12:1). Tại sao? Bởi vì lúc nào ông cũng cố gắng làm vui lòng Đức Giê-hô-va, ông không bỏ cuộc. Châm-ngôn 24:16 nói: “Người công-bình dầu sa-ngã bảy lần, cũng chổi-dậy”. Chắc chắn, nếu chúng ta phạm những tội nhẹ—thậm chí nhiều lần—vì một số nhược điểm mà chúng ta đang cố vượt qua, thì trước mắt Đức Giê-hô-va chúng ta vẫn có thể là người công bình nếu chúng ta tiếp tục “chổi-dậy”—tức là thành thật ăn năn và tiếp tục đường lối phụng sự trung thành. (So sánh II Cô-rinh-tô 2:7).
Coi chừng những hình thức xảo trá của sự bất trung!
12. Trong trường hợp của người Pha-ri-si, một quan điểm cứng nhắc và triệt để tuân thủ luật pháp dẫn đến sự bất trung như thế nào?
12 Sự bất trung cũng diễn ra dưới những hình thức xảo trá hơn. Thậm chí nó có thể ngụy mạo dưới hình thức trung thành! Ví dụ, những người Pha-ri-si vào thời của Chúa Giê-su có thể tự nghĩ rằng họ rất trung thành.c Nhưng họ đã không nhìn thấy sự khác biệt giữa sự trung thành và sự tuân thủ luật pháp do người lập ra, vì họ cứng nhắc và xét đoán một cách khắc nghiệt. (So sánh Truyền-đạo 7:16). Về phương diện này, họ thật ra đã bất trung—đối với dân chúng mà họ đáng lẽ phải phục vụ, đối với tinh thần của Luật Pháp mà họ tự nhận là họ dạy, và đối với chính Đức Giê-hô-va. Trái lại, Chúa Giê-su đã trung thành đối với tinh thần của Luật Pháp, căn cứ trên tình yêu thương. Vì vậy ngài đã xây dựng và khuyến khích người ta, y như những lời tiên tri đã báo trước về đấng Mê-si (Ê-sai 42:3; 50:4; 61:1, 2).
13. a) Các bậc cha mẹ tín đồ đấng Christ có thể tỏ ra bất trung như thế nào? b) Tại sao các bậc cha mẹ nên tránh trở nên quá gay gắt, chỉ trích hoặc tiêu cực trong việc sửa trị con cái?
13 Những tín đồ có uy quyền trong phạm vi nào đó sẽ nhận được rất nhiều lợi ích qua gương mẫu của Chúa Giê-su về phương diện này. Ví dụ, các bậc cha mẹ trung thành biết rằng họ phải sửa trị con cái (Châm-ngôn 13:24). Tuy nhiên, họ phải làm sao để không chọc giận con cái bằng việc sửa trị gay gắt trong lúc nóng giận hoặc lúc nào cũng chỉ trích chúng. Những con trẻ nào cảm thấy rằng chúng không thể nào làm vui lòng cha mẹ hoặc nghĩ rằng tôn giáo của cha mẹ dường như chỉ làm cho cha mẹ hay bắt bẻ và chỉ trích, thì rất có thể chúng trở nên nản lòng, và hậu quả là chúng sẽ lìa bỏ đức tin thật (Cô-lô-se 3:21).
14. Làm thế nào các người chăn chiên tín đồ đấng Christ có thể tỏ ra trung thành với bầy chiên mà họ phục vụ?
14 Tương tự như thế, những trưởng lão tín đồ đấng Christ và giám thị lưu động phải để ý đến các vấn đề và mối nguy hiểm mà bầy chiên gặp phải. Là những người chăn chiên trung tín, họ cho lời khuyên khi cần, nhưng trước tiên họ cần phải có tất cả các dữ kiện và những gì họ nói ra phải cẩn thận căn cứ trên Kinh-thánh và các ấn phẩm của Hội (Thi-thiên 119:105; Châm-ngôn 18:13). Họ cũng biết rằng các chiên tùy thuộc vào họ để được xây dựng và có đồ ăn thiêng liêng. Vì vậy họ cố gắng bắt chước Chúa Giê-su Christ, người Chăn Hiền lành. Họ trung thành chăm sóc các chiên trong các buổi họp từ tuần này sang tuần khác—không phải cấu xé chiên, nhưng trái lại, xây dựng và củng cố đức tin của chiên (Ma-thi-ơ 20:28; Ê-phê-sô 4:11, 12; Hê-bơ-rơ 13:20, 21).
15. Làm thế nào một số người vào thế kỷ thứ nhất đã cho thấy rằng họ đã đặt lòng trung thành sai chỗ?
15 Một hình thức xảo trá khác của sự bất trung là việc đặt lòng trung thành sai chỗ. Lòng trung thành thật theo nghĩa Kinh-thánh không cho phép chúng ta đặt bất cứ sự trung thành nào lên trên sự trung thành của chúng ta đối với Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Nhiều người Do Thái vào thế kỷ thứ nhất đã ngoan cố bám vào Luật Pháp Môi-se và hệ thống mọi sự của dân Do Thái. Tuy nhiên, đã đến kỳ Đức Giê-hô-va rút ân phước của ngài khỏi dân tộc phản loạn ấy mà ban cho dân Y-sơ-ra-ên thiêng liêng. Tương đối chỉ có ít người đã trung thành với Đức Giê-hô-va và thích nghi với sự thay đổi trọng yếu này. Ngay cả trong vòng các tín đồ thật của đấng Christ, một số người từng theo đạo Do Thái đã đòi quay trở về “lề-thói hèn-yếu nghèo-nàn” của Luật Pháp Môi-se, mà đấng Christ đã làm trọn (Ga-la-ti 4:9; 5:6-12; Phi-líp 3:2, 3).
16. Những tôi tớ trung thành của Đức Giê-hô-va đã phản ứng thế nào đối với những sự điều chỉnh?
16 Ngược lại, dân Đức Giê-hô-va vào thời nay đã chứng tỏ trung thành qua những giai đoạn nhiều biến đổi. Khi ánh sáng của lẽ thật tiếp tục được chiếu rạng, thì sẽ có những sự điều chỉnh (Châm-ngôn 4:18). Gần đây, “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” đã giúp chúng ta hiểu rõ hơn từ ngữ “thế hệ” dùng nơi Ma-thi-ơ 24:34 (NW), và ngày giờ phán xét “chiên” và “dê” đề cập nơi Ma-thi-ơ 25:31-46, cũng như quan điểm của chúng ta đối với một số nghĩa vụ dân sự nào đó (Ma-thi-ơ 24:45). Chắc chắn một số kẻ bội đạo sẽ lấy làm thích thú nếu nhiều Nhân-chứng Giê-hô-va vẫn cương quyết bám vào những sự hiểu biết trước đây về những đề tài như thế và không chịu tiến lên. Nhưng điều đó đã không hề xảy ra. Tại sao? Vì dân Đức Giê-hô-va rất trung thành.
17. Làm sao những người thân đôi lúc có thể thử thách lòng trung thành của chúng ta?
17 Thế nhưng, vấn đề đặt lòng trung thành sai chỗ có thể ảnh hưởng đến chính cá nhân chúng ta. Khi một người thân yêu hoặc ngay cả một người trong gia đình chọn theo con đường vi phạm các nguyên tắc Kinh-thánh, chúng ta có lẽ cảm thấy lòng trung thành của chúng ta bị giằng xé. Hiển nhiên, chúng ta cảm thấy phải trung thành với những người trong gia đình. Nhưng chúng ta đừng nên bao giờ để lòng trung thành đối với những người trong gia đình lên trên sự trung thành của chúng ta đối với Đức Giê-hô-va! (So sánh I Sa-mu-ên 23:16-18). Chúng ta sẽ không giúp những người phạm tội che đậy một tội nặng và cũng không đứng về phía họ chống lại các trưởng lão đang cố gắng “lấy lòng mềm-mại mà sửa họ lại” (Ga-la-ti 6:1). Vì làm thế sẽ tỏ ra bất trung đối với Đức Giê-hô-va, tổ chức của ngài, và chính người thân đó. Xét cho cùng, nếu chúng ta không để kẻ có tội nhận sự sửa trị mà người đó cần, thì trên thực tế chúng ta làm trở ngại việc Đức Giê-hô-va tỏ lòng yêu thương đối với người ấy (Hê-bơ-rơ 12:5-7). Cũng hãy nhớ rằng “bạn-hữu làm cho thương-tích, ấy bởi lòng thành-tín” (Châm-ngôn 27:6). Lời khuyên thẳng thắn và đầy yêu thương dựa vào Lời Đức Chúa Trời có thể va chạm tự ái của người thân phạm tội—nhưng biết đâu về sau điều đó có thể là việc làm cứu mạng!
Trung thành đứng vững trước sự bắt bớ
18, 19. a) A-háp đã muốn lấy gì của Na-bốt, và tại sao Na-bốt đã từ chối? b) Việc giữ trung thành của Na-bốt có đáng với giá mà ông phải trả không? Xin giải thích.
18 Đôi khi Sa-tan trực tiếp tấn công lòng trung thành của chúng ta. Hãy xem xét trường hợp của Na-bốt. Khi vua A-háp gây áp lực buộc ông bán vườn nho, Na-bốt đã đáp lại: “Nguyện Đức Giê-hô-va giữ lấy tôi, chớ để tôi nhường cho vua cơ-nghiệp của tổ-phụ tôi” (I Các Vua 21:3). Na-bốt không phải là người bướng bỉnh; ông ta là người trung thành. Luật Pháp Môi-se ra lệnh rằng không người Y-sơ-ra-ên nào được bán đi vĩnh viễn phần đất cơ nghiệp của mình (Lê-vi Ký 25:23-28). Chắc chắn Na-bốt biết rằng vị vua độc ác này có thể giết ông, vì A-háp đã để cho vợ ông là Giê-sa-bên giết nhiều nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va! Thế nhưng Na-bốt vẫn giữ vững lập trường (I Các Vua 18:4).
19 Đôi khi phải trả một giá cao để giữ sự trung thành. Giê-sa-bên với sự giúp đỡ của một số “kẻ gian-phạm” đã ghép tội oan cho Na-bốt. Hậu quả là ông và các con trai của ông đã bị xử tử (I Các Vua 21:7-16; II Các Vua 9:26). Điều đó có nghĩa là Na-bốt trung thành một cách sai lầm không? Không! Na-bốt ở trong số những người hiện “vẫn sống” trong trí nhớ của Đức Giê-hô-va, họ đang ngủ bình an trong mồ mả cho đến thời kỳ có sự sống lại (Lu-ca 20:38; Công-vụ các Sứ-đồ 24:15).
20. Làm thế nào niềm hy vọng giúp chúng ta giữ được lòng trung thành?
20 Ngày nay lời hứa đó cũng trấn an những người trung thành với Đức Giê-hô-va. Chúng ta biết rằng vì muốn giữ lòng trung thành, chúng ta có thể phải trả giá rất đắt trong thế gian này. Chúa Giê-su Christ đã phải trả bằng chính mạng sống để giữ lòng trung thành, và ngài đã bảo các môn đồ rằng họ cũng sẽ bị đối xử tệ như vậy (Giăng 15:20). Niềm hy vọng về tương lai đã trợ sức ngài, thì hy vọng của chúng ta cũng sẽ trợ sức chúng ta (Hê-bơ-rơ 12:2). Cho nên chúng ta có thể giữ lòng trung thành trước mọi sự bắt bớ.
21. Đức Giê-hô-va đã cho các tôi tớ trung thành của ngài những lời cam kết nào?
21 Đành rằng, tương đối có ít người trong chúng ta ngày nay phải chịu sự tấn công trực tiếp như thế về lòng trung thành. Nhưng dân Đức Chúa Trời có thể phải gặp sự bắt bớ nhiều hơn trước khi sự cuối cùng đến. Làm sao chúng ta có thể chắc chắn giữ được lòng trung thành của chúng ta? Bằng cách trung thành ngay bây giờ. Đức Giê-hô-va ban cho chúng ta một sứ mệnh lớn—rao giảng và dạy dỗ về Nước Trời của ngài. Chúng ta hãy tiếp tục trung thành làm công việc trọng yếu này (I Cô-rinh-tô 15:58). Nếu chúng ta không để cho những sự bất toàn của con người làm giảm lòng trung thành của chúng ta đối với tổ chức của Đức Giê-hô-va và nếu chúng ta đề phòng những hình thức xảo trá của sự bất trung như đặt lòng trung thành sai chỗ, thì chúng ta sẽ sẵn sàng hơn khi lòng trung thành của chúng ta bị thử thách nghiêm trọng. Dù sao đi nữa, chúng ta có thể luôn luôn chắc chắn rằng Đức Giê-hô-va lúc nào cũng trung tín với những tôi tớ trung thành của ngài (II Sa-mu-ên 22:26). Thật vậy, ngài sẽ che chở những người trung thành của ngài! (Thi-thiên 97:10).
[Chú thích]
a Chúa Giê-su đã can đảm công kích việc buôn bán sinh lợi như thế. Theo một sử gia, người ta phải trả thuế đền thờ bằng một đồng tiền cổ đặc biệt của người Do Thái. Vì thế, nhiều người đến thăm đền thờ cần phải đổi tiền để trả thuế. Những kẻ đổi tiền được phép lấy một số tiền thù lao cố định cho việc đổi tiền, và nhờ vậy mà họ được lợi to.
b Xin xem tờ Awake! số ra ngày 22-12-1993; 8-1-1994 và 22-1-1994.
c Dòng Pha-ri-si bắt nguồn từ dòng Hasidim, một nhóm đã xuất hiện trước đó nhiều thế kỷ để chống lại ảnh hưởng của Hy Lạp. Người Hasidim lấy danh xưng từ chữ Hê-bơ-rơ chasidim, có nghĩa “những người trung tín” hay “những người sùng kính”. Họ có lẽ cảm thấy rằng câu Kinh-thánh đề cập đến “những người trung tín” của Đức Giê-hô-va áp dụng cho chính họ dưới một hình thức đặc biệt nào đó (Thi-thiên 50:5, NW). Họ và những người Pha-ri-si sau họ có tư tưởng cuồng tín, tự phong làm những người bảo vệ từng chữ của Luật Pháp.
Bạn trả lời thế nào?
◻ Làm thế nào chúng ta có thể tránh để cho sự bất toàn của những người khác làm chúng ta bất trung?
◻ Bằng những cách nào mà chính sự bất toàn của chúng ta có thể khiến chúng ta làm những điều bất trung?
◻ Làm thế nào chúng ta có thể chống lại khuynh hướng đặt lòng trung thành sai chỗ?
◻ Điều gì có thể giúp chúng ta giữ lòng trung thành ngay cả trong lúc bị bắt bớ?
[Khung nơi trang 9]
Trung thành phụng sự tại nhà Bê-tên
“Mọi sự đều nên làm cho phải phép và theo thứ-tự”. Sứ đồ Phao-lô đã viết như thế (I Cô-rinh-tô 14:40). Phao-lô biết rằng muốn hội thánh hoạt động hữu hiệu thì phải có “thứ-tự” và tổ chức. Ngày nay cũng vậy, các trưởng lão phải quyết định về những vấn đề thực tế, chẳng hạn như chỉ định những người trong hội thánh đi các nhóm học cuốn sách khác nhau, sắp đặt những buổi họp rao giảng và kiểm điểm sự tiến triển của việc rao giảng trong các khu vực. Những sắp đặt như thế đôi khi có thể đưa ra những thử thách về lòng trung thành. Các điều ấy không phải là những mệnh lệnh được Đức Chúa Trời soi dẫn, và cũng không thể nào thỏa mãn mọi sở thích cá nhân.
Thỉnh thoảng bạn có thấy khó làm theo một số sắp đặt thực tế trong hội thánh đạo đấng Christ không? Nếu vậy, có lẽ bạn thấy gương của nhà Bê-tên là có ích. Tất cả 104 chi nhánh của Hội Tháp Canh, kể cả trụ sở trung ương ở Hoa Kỳ, được gọi là Bê-tên, một từ Hê-bơ-rơ có nghĩa là “Nhà Đức Chúa Trời”.* Những người tình nguyện sống và làm việc ở nhà Bê-tên muốn nơi này phản ảnh sự kính trọng và kính sợ Đức Giê-hô-va. Điều này đòi hỏi mỗi người ở đó phải có lòng trung thành.
Những người đến thăm nhà Bê-tên thường nói về sự trật tự và sự sạch sẽ họ thấy ở đó. Những người làm việc ngăn nắp và vui vẻ; lời nói, cách cư xử và ngay cả cách ăn mặc của họ cho thấy họ có lương tâm thành thục và được Kinh-thánh rèn luyện. Mọi thành viên của gia đình Bê-tên trung thành theo sát các tiêu chuẩn của Lời Đức Chúa Trời.
Ngoài ra, Hội đồng Lãnh đạo Trung ương cấp cho họ một sách chỉ dẫn có nhan đề Dwelling Together in Unity. Sách này ân cần nêu ra một số sắp đặt thực tế mà một gia đình lớn như thế cần có để cùng nhau làm việc một cách tốt đẹp (Thi-thiên 133:1). Chẳng hạn, sách này bàn đến phòng ở, bữa ăn, vệ sinh, cách ăn mặc chải chuốt và các vấn đề tương tự. Các thành viên của gia đình Bê-tên trung thành ủng hộ và tuân theo các sự sắp đặt này, ngay dù họ có thể có những sở thích khác đi nữa. Họ xem cuốn này như là những lời hướng dẫn có ích được soạn ra để cổ võ sự hợp nhất và hòa hợp, chứ không phải là những luật lệ và điều lệ cứng rắn. Các giám thị trung thành ủng hộ các thể thức dựa trên Kinh-thánh và họ dùng các thể thức này một cách tích cực để xây dựng và khuyến khích gia đình Bê-tên theo đuổi thánh chức của họ tại nhà Bê-tên.
* Các xưởng in, văn phòng và cư xá không phải là nhà hay đền thờ thiêng liêng vĩ đại của Đức Chúa Trời. Đền thờ thiêng liêng của Đức Chúa Trời là sự sắp đặt của ngài về sự thờ phượng thanh sạch (Mi-chê 4:1). Do đó, đền thờ thiêng liêng không giới hạn trong một kiến trúc nào trên đất.
[Khung nơi trang 10]
Người trung thành và người triệt để tuân thủ luật pháp
Vào năm 1916, cuốn Encyclopædia of Religion and Ethics (Bách khoa Tự điển Tôn giáo và Luân lý) nói rằng “sự khác biệt giữa người trung thành và người triệt để tuân thủ luật pháp đã có vào mọi thời đại và mọi nơi”. Sách ấy giải thích: “Người triệt để tuân thủ luật pháp làm theo những gì người được bảo, không vi phạm luật lệ nào, trung thành theo sát lời được viết ra. Người trung thành thì cũng làm y như vậy nhưng có thể... được tin cậy nhiều hơn, người để hết tâm trí vào nhiệm vụ mình, và uốn nắn thái độ theo tinh thần của mục tiêu trước mắt”. Sau đó, cuốn bách khoa này nhận xét: “Trung thành không chỉ là tôn trọng luật pháp... Sự khác biệt giữa người trung thành với người tôn trọng luật pháp là người trung thành phục vụ hết lòng và hết trí... Người trung thành không để cho mình cố tình phạm tội, chểnh mảng hay ngu dốt”.