Những người trẻ nhớ đến Đấng Tạo Hóa của họ
“Trong buổi còn thơ-ấu hãy tưởng-nhớ [nhớ đến, NW] Đấng Tạo-Hóa ngươi” (TRUYỀN-ĐẠO 12:1).
1. Những lời nào của một em 11 tuổi chứng tỏ rằng Đấng Tạo hóa là có thật đối với em?
THẬT là tốt thay khi những người trẻ cho thấy qua lời nói và hành động là họ xem Giê-hô-va Đức Chúa Trời là một đấng có thật mà họ ngưỡng mộ và muốn làm vừa lòng ngài! Một bé trai 11 tuổi nói: “Lúc một mình nhìn ra cửa sổ, em thấy những tạo vật của Đức Giê-hô-va tuyệt vời làm sao. Thế rồi em tưởng tượng là trong tương lai Địa đàng sẽ đẹp đến độ nào và em có thể vuốt ve các con thú như thế nào” (Ê-sai 11:6-9). Em kể tiếp: “Lúc một mình, em cầu nguyện Đức Giê-hô-va. Em biết rằng ngài sẽ không bực mình vì em cứ nói chuyện với ngài hoài. Em biết rằng ngài luôn luôn chú ý đến em”. Bạn có xem Đấng Tạo hóa của chúng ta như là một đấng có thật như cậu bé này không?
Đức Chúa Trời có thật đối với bạn đến độ nào?
2. a) Làm sao Đấng Tạo hóa có thể trở thành có thật đối với bạn? b) Các bậc cha mẹ có thể có phần nào trong việc giúp con cái hiểu rằng Đức Chúa Trời là đấng có thật?
2 Muốn cho Đức Giê-hô-va và các lời hứa của ngài là có thật đối với bạn thì trước tiên bạn phải học hỏi về ngài và về tương lai tuyệt vời mà ngài dành cho bạn trong thế giới mới công bình mà Kinh-thánh mô tả (Khải-huyền 21:3, 4). Nếu cha mẹ bạn đã dạy bạn về những điều này thì quả bạn có lý do để biết ơn vì những điều này giúp bạn làm theo mệnh lệnh được soi dẫn: “Hãy tưởng-nhớ [nhớ đến, NW] Đấng Tạo-Hóa ngươi” (Truyền-đạo 12:1). Một người trẻ kể lại chuyện cha mẹ dạy dỗ em lúc còn nhỏ: “Tất cả những gì trong đời sống đều xoay quanh Đức Giê-hô-va. Đây là bí quyết để tôi nhớ đến Đấng Tạo hóa”. Một người phụ nữ trẻ tuổi khác nhận xét: “Tôi không bao giờ quên ơn cha mẹ là đã dạy cho tôi biết Đức Giê-hô-va là một đấng có thật. Cha mẹ chỉ cho tôi biết cách thương yêu ngài và kể cho tôi biết về niềm vui khi phụng sự ngài trọn thời gian”.
3, 4. Điều gì có thể giúp bạn nghĩ về Đức Giê-hô-va như là một đấng có thật?
3 Tuy nhiên, nhiều người thấy khó mà tưởng tượng được Đức Chúa Trời là một đấng có thật, hằng chú ý đến họ. Bạn có cảm thấy như thế không? Một người trẻ được giúp để nghĩ về Đức Chúa Trời như một đấng có thật đối với mình qua lời trình bày sau đây trong tờ Tháp Canh: “Thân hình Giê-hô-va Đức Chúa Trời to lớn như thế nào thì chúng ta không biết”. Dĩ nhiên, sự oai nghi của Đức Chúa Trời không phải là do dáng vóc của ngài, như câu kế tiếp trong tờ Tháp Canh đó viết: “Sự vĩ đại thực sự của ngài là ở sự kiện ngài là một Đức Chúa Trời như thế nào”, đúng vậy, một Đức Chúa Trời trung tín, đầy lòng trắc ẩn, yêu thương và khoan dunga (Xuất Ê-díp-tô Ký 34:6; Phục-truyền Luật-lệ Ký 32:4; Thi-thiên 86:5; Gia-cơ 5:11). Bạn có xem Đức Giê-hô-va là một đấng như thế không, một người bạn đáng tin cậy mà bạn có thể có một mối liên lạc quý báu không? (Ê-sai 41:8; Gia-cơ 2:23).
4 Chúa Giê-su giúp những tín đồ thời ban đầu có một mối liên lạc cá nhân với Đức Chúa Trời. Vì thế, khi viết về sự sống lại để được lên trời như là ông mong đợi, sứ đồ Giăng nhận xét: “Chúng ta sẽ giống như [Đức Chúa Trời], vì sẽ thấy Ngài như vốn có thật vậy” (I Giăng 3:2; I Cô-rinh-tô 15:44). Các người trẻ ngày nay cũng có thể được giúp để xem Đức Chúa Trời như là một đấng có thật, đấng mà họ có thể biết rõ mặc dù cá nhân họ không thấy được ngài. Một người trẻ nói: “Cha mẹ tôi giúp tôi nhớ đến Đức Giê-hô-va bằng cách hỏi nhiều câu hỏi, chẳng hạn như ‘Đức Giê-hô-va sẽ nói như thế nào? Con giải thích thế nào bằng lời riêng của con? Điều đó có nghĩa gì?’ ” Những câu hỏi như thế này không khiến chúng ta suy nghĩ về mối liên lạc cá nhân của chúng ta với Đức Chúa Trời hay sao?
Nhớ đến có nghĩa gì
5. Những thí dụ nào trong Kinh-thánh cho thấy việc nhớ đến người nào không phải là chỉ nhớ lại tên người ấy?
5 Tuân theo mệnh lệnh: “Hãy nhớ đến Đấng Tạo-Hóa ngươi” có ý nghĩa sâu xa hơn là chỉ nghĩ về Đức Giê-hô-va. Nó chỉ về hành động, làm những gì đẹp lòng ngài. Khi người phạm tội nài xin Chúa Giê-su: “Khi Ngài đến trong nước mình rồi, xin nhớ lấy tôi!”, ông không chỉ muốn Chúa Giê-su nhớ lại tên ông. Ông muốn Chúa Giê-su hành động, tức là làm cho ông sống lại (Lu-ca 23:42). Tương tự như vậy, lúc ở trong tù, Giô-sép mong muốn người ta làm điều gì đó giúp ông khi ông xin quan dâng rượu của Pha-ra-ôn nhớ đến ông và nói cho Pha-ra-ôn biết về ông. Và khi Gióp cầu xin Đức Chúa Trời: “Nhớ lại tôi”, Gióp cầu xin Đức Chúa Trời làm cho ông sống lại trong tương lai (Gióp 14:13; Sáng-thế Ký 40:14, 23).
6. Từ Hê-bơ-rơ dịch ra là “nhớ đến” ám chỉ lòng cảm mến đối với điều hoặc người được nhớ tới như thế nào?
6 Một nguồn có thẩm quyền nói rằng từ Hê-bơ-rơ dịch ra là “nhớ đến” thường ngụ ý “cảm mến trong tâm trí và hành động theo những gì mình nhớ lại”. Ta có thể thấy ý nghĩa “cảm mến” trong chữ “nhớ đến” qua lời than van của “bọn dân tạp” trong đồng vắng: “Chúng tôi nhớ những cá chúng tôi ăn nhưng-không tại xứ Ê-díp-tô!” Giống như Gióp cầu xin Đức Chúa Trời yêu thương nhớ đến ông thì Ê-xê-chia, Nê-hê-mi, Đa-vít và người viết Thi-thiên vô danh cũng cầu xin Đức Giê-hô-va có lòng thương nhớ đến họ vì họ là những người trung thành (Dân-số Ký 11:4, 5; II Các Vua 20:3; Nê-hê-mi 5:19; 13:31; Thi-thiên 25:7; 106:4).
7. Nếu chúng ta nhớ đến Đức Chúa Trời với lòng cảm mến thì điều này sẽ ảnh hưởng thế nào đến hạnh kiểm của chúng ta?
7 Do đó chúng ta có thể hỏi: ‘Chúng ta có nhớ đến Đấng Tạo hóa với lòng cảm mến và tránh làm những điều khiến ngài đau lòng không?’ Một người trẻ nhận xét: “Mẹ giúp tôi nhận biết là Đức Giê-hô-va có cảm xúc, và ngay từ khi còn bé, tôi nhận thấy những điều tôi làm có tác động đến ngài” (Thi-thiên 78:40-42). Một người trẻ khác giải thích: “Tôi biết rằng các việc làm của tôi sẽ giúp hoặc làm đình trệ việc Đức Giê-hô-va đáp lại lời thách thức của Sa-tan. Tôi muốn làm cho Đức Giê-hô-va vui lòng, và điều đó đã giúp tôi lúc đó và tiếp tục giúp tôi ngày hôm nay” (Châm-ngôn 27:11).
8. a) Việc theo đuổi nào chứng tỏ rằng chúng ta nhớ đến Đức Giê-hô-va với lòng cảm mến? b) Những người trẻ khôn ngoan xem xét những câu hỏi nào?
8 Đành rằng trong thế gian hung ác này, nhớ đến Đức Giê-hô-va bằng cách tham gia đầy đủ trong những việc làm vừa lòng ngài không phải lúc nào cũng dễ. Tuy nhiên thật quý làm sao nếu bạn có thể bắt chước người trẻ Ti-mô-thê sống vào thế kỷ thứ nhất—chưa nói đến hàng ngàn người trẻ tin kính ngày nay—bằng cách phụng sự trọn thời gian với tư cách là người tiên phong! (Công-vụ các Sứ-đồ 16:1-3; I Tê-sa-lô-ni-ca 3:2). Tuy nhiên, người ta có thể hỏi liệu bạn có thể tự nuôi mình trong khi làm công việc tiên phong không? Và nếu bạn lập gia đình, liệu bạn có kỹ năng để chu cấp cho những người trong gia đình không? (I Ti-mô-thê 5:8). Đây là những câu hỏi quan trọng, và điều trọng yếu là bạn phải suy nghĩ thật kỹ về những câu hỏi này.
Giáo dục có mục đích
9. Những người trẻ đứng trước những quyết định nào liên quan đến sự học vấn?
9 Xã hội loài người càng ngày càng phức tạp, nên có lẽ bạn cần phải đi học thêm hầu có việc làm để tự nuôi sống trong khi làm tiên phong. Bạn có thể nhận thấy rằng ngay cả một số người có trình độ đại học đã phải đi học trở lại để có được những kỹ năng mới mà ngày nay chủ nhân xem trọng. Do đó các em muốn làm hài lòng Đức Chúa Trời sẽ đi học bao nhiêu năm? Muốn có một quyết định thích đáng các bạn phải ghi nhớ lời răn được soi dẫn: “Hãy nhớ đến Đấng Tạo-Hóa ngươi”.
10. Chúng ta có thể nhận được sự giáo dục tốt nhất nào?
10 Dĩ nhiên, bạn cũng sẽ muốn theo sự giáo dục mà ngay cả nhiều nhà có thẩm quyền thế tục cho là tốt nhất—chương trình học kỹ lưỡng Lời Đức Chúa Trời. Văn sĩ Đức Johann Wolfgang von Goethe ghi nhận: “Người ta càng tiến bộ về trí thức bao nhiêu thì càng có thể dùng Kinh-thánh để làm nền tảng và công cụ để giáo dục bấy nhiêu. Đúng vậy, việc học hỏi Kinh-thánh sẽ giúp bạn thành công trong cuộc sống hơn bất cứ nền giáo dục nào khác! (Châm-ngôn 2:6-17; II Ti-mô-thê 3:14-17).
11. a) Chúng ta có thể làm công việc quan trọng nhất nào? b) Tại sao một người trẻ đã quyết định học đến một trình độ nào đó?
11 Vì sự hiểu biết về Đức Chúa Trời dẫn đến sự sống, việc quan trọng nhất mà bạn có thể làm được ngày nay là chia sẻ sự hiểu biết này với người khác (Châm-ngôn 3:13-18; Giăng 4:34; 17:3). Tuy nhiên, muốn làm việc này một cách hữu hiệu, bạn cần phải có sự giáo dục căn bản. Bạn cần phải có khả năng suy nghĩ sáng suốt, nói năng hợp lý, biết đọc và viết trôi chảy—những kỹ năng mà nhà trường dạy. Do đó, hãy học nghiêm chỉnh những môn học tại trường giống như một người trẻ ở Florida, Hoa Kỳ, tên là Tracy đã làm. Em này tốt nghiệp trung học với hạng danh dự. Em bày tỏ niềm hy vọng của em: “Tôi luôn luôn có mục tiêu là phụng sự Giê-hô-va Đức Chúa Trời trọn thời gian, và tôi hy vọng học vấn của tôi sẽ giúp tôi đạt được mục tiêu này”.
12. Nếu bạn quyết định học thêm lên, việc học này có thể giúp bạn đạt mục tiêu nào?
12 Bạn có khi nào suy nghĩ lý do tại sao bạn đi học không? Chủ yếu, đó có phải là để trang bị bạn hầu trở thành một người truyền giáo hữu hiệu của Đức Giê-hô-va không? Nếu có, thì bạn hãy suy nghĩ thật kỹ xem việc học hành của bạn giúp bạn hoàn thành mục đích này như thế nào. Sau khi hỏi ý kiến cha mẹ, quyết định có thể là bạn nên học thêm lên hơn mức tối thiểu mà luật pháp đòi hỏi. Việc học thêm đó có thể giúp bạn tìm được việc làm để tự nuôi thân mà vẫn còn thời giờ và năng lực để tham gia đầy đủ vào hoạt động Nước Trời (Ma-thi-ơ 6:33).
13. Hai tín đồ đấng Christ người Nga quyết định học thêm lên đã cho thấy mục đích đời sống của họ như thế nào?
13 Một số người vừa học thêm vừa tham gia vào thánh chức trọn thời gian ngay khi đang đi học. Hãy xem trường hợp của Nadia và Marina, hai cô gái ở Moscow, Nga. Cả hai đã làm báp têm vào tháng 4-1994 và bắt đầu phụng sự với tính cách là người truyền giáo tiên phong phụ trợ. Ít lâu sau đó họ tốt nghiệp trung học và ghi danh vào chương trình học kế toán trong hai năm. Đến tháng 5-1995, họ bắt đầu làm tiên phong đều đều, tuy thế họ vẫn giữ được điểm cao trong các lớp kế toán mà họ theo học. Hơn nữa, hai người đã hướng dẫn trung bình 14 học hỏi Kinh-thánh mỗi tuần trong lúc đang đi học. Các cô này hy vọng rằng học vấn của họ về kế toán sẽ giúp họ kiếm được việc làm thích đáng để có thể tự nuôi thân trong lúc làm thánh chức trọn thời gian.
14. Bất kể chúng ta chọn học đến bậc nào, điều gì phải là quan trọng nhất trong đời sống chúng ta?
14 Nếu bạn theo học lên trên mức độ mà pháp luật đòi hỏi, hãy khôn ngoan xem xét lý do tại sao bạn làm thế. Có phải là để được danh vọng và để được giàu có về vật chất không? (Giê-rê-mi 45:5; I Ti-mô-thê 6:17). Hay bạn muốn học thêm nhằm tham gia đầy đủ hơn vào việc phụng sự Đức Giê-hô-va? Lydia là một người trẻ quyết định học thêm. Cô bày tỏ sự chú tâm đến các điều thiêng liêng khi cô giải thích: “Những người khác theo học cao hơn và để cho sự ham muốn vật chất cản trở họ, và họ đã quên Đức Chúa Trời. Đối với cá nhân tôi, mối liên lạc với Đức Chúa Trời là điều quan trọng nhất”. Thật là một thái độ đáng khen mà tất cả chúng ta nên có!
15. Tín đồ đấng Christ vào thế kỷ thứ nhất có những trình độ học vấn khác nhau nào?
15 Điều đáng chú ý là các tín đồ đấng Christ vào thế kỷ thứ nhất có những trình độ học vấn khác nhau. Chẳng hạn như sứ đồ Phi-e-rơ và Giăng bị coi là “người dốt-nát không học” vì họ đã chưa bao giờ đi học trường đạo của người ra-bi (Công-vụ các Sứ-đồ 4:13). Ngược lại, sứ đồ Phao-lô đã có trình độ học vấn tương đương với đại học ngày nay. Tuy nhiên Phao-lô không dùng học vấn đó để khoe mình; nhưng đó là một lợi điểm khi ông rao giảng cho những người thuộc mọi tầng lớp xã hội (Công-vụ các Sứ-đồ 22:3; I Cô-rinh-tô 9:19-23; Phi-líp 1:7). Tương tự như vậy, Ma-na-hem, người đã được “đồng-dưỡng với vua chư-hầu Hê-rốt”, là một trong số những người đã dẫn đầu hội thánh An-ti-ốt (Công-vụ các Sứ-đồ 13:1).
Tại sao phải quản lý tài chánh của mình một cách khôn ngoan?
16. a) Tại sao chúng ta có thể thấy khó nhớ đến Đấng Tạo hóa hơn khi chúng ta mắc nợ? b) Một lời minh họa của Chúa Giê-su cho thấy tầm quan trọng của việc suy nghĩ trước khi tiêu tiền như thế nào?
16 Nếu bạn không khôn ngoan quản lý tài chánh của mình thì bạn có thể thấy khó khăn hơn để nhớ đến Đấng Tạo hóa hầu làm hài lòng ngài. Vì nếu bạn mắc nợ cũng không khác gì bạn có một chủ khác. Kinh-thánh giải thích: “Kẻ nào mượn là tôi-tớ của kẻ cho mượn” (Châm-ngôn 22:7). Một minh họa của Chúa Giê-su nhấn mạnh tầm quan trọng của việc suy nghĩ trước khi tiêu tiền. Chúa Giê-su nói: “Trong các ngươi có ai là người muốn xây một cái tháp, mà trước không ngồi tính phí-tổn cho biết mình có đủ của đặng làm xong việc cùng chăng sao? e khi đã xây nên rồi, không làm xong được, thì mọi người thấy liền chê-cười” (Lu-ca 14:28, 29).
17. Tại sao thường khó hạn chế việc chi tiêu của chúng ta?
17 Do đó, bạn sẽ khôn ngoan cố gắng sống theo nguyên tắc Kinh-thánh là ‘không mắc nợ ai chi hết, chỉ mắc nợ về sự yêu-thương nhau mà thôi’ (Rô-ma 13:8). Nhưng đây là một điều khó làm, đặc biệt là khi bạn cứ luôn thấy có những sản phẩm mới mà các nhà quảng cáo nói rằng bạn thật sự cần đến. Một người cha cố gắng giúp con cái mình sử dụng sự khôn sáng đã nhận xét: “Chúng tôi bỏ nhiều thời giờ để bàn luận cái gì là cần thiết và cái gì là ham muốn”. Nói chung, trường học không dạy những điều này, nếu có dạy thì họ cũng dạy rất ít về cách tiêu tiền một cách có trách nhiệm. Một nhân viên làm việc xã hội ghi nhận: “Sau khi tốt nghiệp trung học chúng tôi biết nhiều về tam giác cân hơn là về tiết kiệm tiền bạc”. Vậy thì điều gì có thể giúp bạn tiêu tiền một cách khôn khéo?
18. Điều gì là bí quyết để quản lý tiền bạc một cách khôn ngoan, và tại sao?
18 Làm theo lời khuyên “Hãy nhớ đến Đấng Tạo-Hóa ngươi” là bí quyết để quản lý tài chánh của bạn một cách khôn ngoan. Đó là vì khi bạn nghe theo mệnh lệnh này, bạn đặt việc làm vừa lòng Đức Giê-hô-va lên hàng ưu tiên, và tình yêu thương của bạn đối với ngài tác động đến cách bạn tiêu tiền. Vậy, bạn sẽ cố gắng không để những ham muốn của mình ngăn cản việc bạn hết lòng tôn sùng Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 16:24-26). Bạn sẽ hết sức cố gắng giữ cho mắt “sáng-sủa”, tức là, chăm chú vào Nước Đức Chúa Trời và vào việc làm theo ý muốn của ngài (Ma-thi-ơ 6:22-24). Như thế bạn sẽ thấy lời khuyên đến từ Đức Chúa Trời: “hãy lấy tài-vật... mà tôn vinh Đức Giê-hô-va” là một đặc ân đầy vui mừng (Châm-ngôn 3:9).
Những người trẻ đáng được bắt chước
19. Những người trẻ trong quá khứ đã nhớ đến Đấng Tạo hóa như thế nào?
19 Mừng thay, có nhiều người trẻ trong quá khứ và hiện tại nhớ đến Đấng Tạo hóa của họ. Người trai trẻ Sa-mu-ên kiên trì phục vụ trong đền tạm bất kể những ảnh hưởng bại hoại của những người cùng làm việc tại đó (I Sa-mu-ên 2:12-26). Một người đàn bà khêu gợi, vợ của Phô-ti-pha, không thể nào dụ dỗ được chàng trai trẻ Giô-sép phạm tội tà dâm (Sáng-thế Ký 39:1-12). Ngay lúc chỉ là một “con trẻ”, Giê-rê-mi can đảm rao giảng trước sự chống đối kịch liệt (Giê-rê-mi 1:6-8). Một cô bé Y-sơ-ra-ên bạo dạn hướng dẫn quan tổng binh đầy quyền thế của nước Sy-ri đến Y-sơ-ra-ên để tìm người giúp ông, nơi đó ông có thể biết về Đức Giê-hô-va (II Các Vua 5:1-4). Người trẻ tên là Đa-ni-ên cùng những người bạn đã giữ vững đức tin khi đứng trước sự thử thách về luật ăn uống của Đức Chúa Trời. Và những người trẻ Sa-đơ-rắc, Mê-sác và A-bết-nê-gô thà để người ta quăng vào lò lửa đỏ còn hơn là bất trung với Đức Chúa Trời bằng cách thờ phượng một hình tượng (Đa-ni-ên 1:8, 17; 3:16-18; Xuất Ê-díp-tô Ký 20:5).
20. Ngày nay nhiều người trẻ nhớ đến Đấng Tạo hóa như thế nào?
20 Ngày nay có hơn 2.000 người trẻ từ 19 đến 25 tuổi phục vụ tại trụ sở trung ương của Nhân-chứng Giê-hô-va ở tiểu bang New York, Hoa Kỳ. Họ chỉ là một phần nhỏ trong số hàng chục ngàn người trẻ đang nhớ đến Đấng Tạo hóa trên khắp thế giới. Giống như Giô-sép thời xưa, họ đã cương quyết giữ sự thanh sạch về đạo đức. Khi bị ép buộc phải quyết định mình sẽ phụng sự ai, nhiều người đã vâng lời Đức Chúa Trời thay vì người ta (Công-vụ các Sứ-đồ 5:29). Tại Ba Lan vào năm 1946, một em 15 tuổi tên là Henryka Zur đã bị tra tấn khi em từ chối làm một động tác thờ hình tượng. Một trong những người tra tấn đã đề nghị: “Bên trong mày muốn nghĩ gì thì nghĩ, nhưng mày cứ làm dấu thánh giá theo thể thức của Công giáo cho tao”. Vì em từ chối nên em bị lôi vào trong rừng và bị bắn chết, niềm hy vọng chắc chắn của em về sự sống muôn đời không bị lung lay!b
21. Chúng ta nên khôn ngoan nhận lời mời nào, và kết quả sẽ là gì?
21 Đức Giê-hô-va chắc thấy ấm lòng làm sao khi các người trẻ nhớ đến ngài qua các thế kỷ! Liệu bạn có hưởng ứng lời mời “Hãy nhớ đến Đấng Tạo-Hóa ngươi” không? Thật vậy ngài đáng được bạn nhớ đến! Hàng ngày hãy nghĩ về tất cả những gì ngài đã làm và sẽ làm cho bạn và rồi nhận lời mời của ngài: “Hỡi con, khá khôn-ngoan, và làm vui lòng cha, để cha có thể đáp lại cùng kẻ nào sỉ-nhục cha” (Châm-ngôn 27:11).
[Chú thích]
a Tháp Canh (Anh ngữ), số ra ngày 15-12-1953, trang 750.
b Xin xem Niên giám 1994 của Nhân-chứng Giê-hô-va (Anh ngữ), trang 217, 218, do Watchtower Bible and Tract Society of New York, Inc. xuất bản.
Bạn có nhớ không?
◻ Làm sao những người trẻ được giúp để xem Đức Chúa Trời như là đấng có thật?
◻ Nhớ đến Đấng Tạo hóa của bạn có nghĩa gì?
◻ Học vấn nên đáp ứng mục đích nào?
◻ Tại sao quản lý tiền bạc một cách khôn ngoan là điều rất quan trọng?
◻ Những người trẻ nào đáng để bạn bắt chước?
[Hình nơi trang 17]
Bạn có khi nào suy nghĩ lý do tại sao bạn đi học không?
[Hình nơi trang 18]
Bạn có đang học cách quản lý tiền bạc một cách khôn khéo không?