THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w92 1/5 trg 8-13
  • Sự nhân từ dư dật của Đức Giê-hô-va

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Sự nhân từ dư dật của Đức Giê-hô-va
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1992
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Sự nhân từ của Đức Chúa Trời
  • Sự nhân từ thể hiện qua công trình sáng tạo
  • Nhân loại sa ngã và được cứu chuộc
  • Sự nhân từ của Đức Chúa Trời ngày nay
  • Đức Giê-hô-va—Gương tuyệt hảo về lòng tốt
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2002
  • ‘Đức Giê-hô-va là đấng tốt lành’
    Hãy đến gần Đức Giê-hô-va
  • Tốt lành—Làm thế nào để vun trồng?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản học hỏi)—2019
  • Hãy tiếp tục biểu lộ lòng tốt
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2002
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1992
w92 1/5 trg 8-13

Sự nhân từ dư dật của Đức Giê-hô-va

“Sự nhơn-từ Chúa, mà Chúa đã dành cho người kính-sợ Chúa...thật lớn-lao thay!” (THI-THIÊN 31:19).

1, 2. a) Đức Giê-hô-va đã ra tay thực hiện một công trình vĩ đại nào trong thời xa xưa? b) Đức Giê-hô-va diễn tả thế nào về thành quả của công trình sáng tạo của Ngài?

THUỞ XƯA Đức Chúa Trời đã bắt đầu sáng tạo ‘trời là ngai Ngài, đất là bệ-chơn Ngài’ (Ê-sai 66:1). Lời tường thuật của Đức Chúa Trời không tiết lộ sự sáng tạo diễn ra khi nào. Kinh-thánh chỉ nói giản dị: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời và đất” (Sáng-thế Ký 1:1). Trong giai đoạn sáng tạo, không biết bao nhiêu triệu thiên hà đã được tạo ra, nhiều thiên hà gồm hàng tỉ ngôi sao. Gần vòng đai phía ngoài của một trong các thiên hà ấy có một ngôi sao sáng chói, bao quanh bởi một số thiên thể hình cầu tối tăm tương đối nhỏ hơn. Một trong các thiên thể đó gọi là trái đất. So với các ngôi sao vĩ đại rực rỡ thì trái đất không có nghĩa gì. Thế nhưng Đức Giê-hô-va dự định chọn trái đất làm bệ chân Ngài.

2 Vậy Đức Giê-hô-va dồn khả năng sáng tạo của Ngài cho Trái đất. “Đấng sanh ra đầu hết thảy mọi vật” ở bên cạnh Ngài làm Thợ cái để mà biến đổi khối cầu nhỏ bé, tối tăm này qua sáu “ngày” sáng tạo. Nói theo nghĩa bóng, trái đất trở nên một nơi thích hợp để cho Đức Chúa Trời làm bệ chân (Cô-lô-se 1:15; Xuất Ê-díp-tô Ký 20:11; Châm-ngôn 8:30). Đây là nơi mà Đức Chúa Trời dự định đặt một tạo vật thông minh mới: loài người. Cặp vợ chồng đầu tiên được tạo ra từ các nguyên tố có trong đất được đặt vào trong một khung cảnh thơ mộng, đầy lạc thú (Sáng-thế Ký 1:26, 27; 2:7, 8). Thành quả sau cùng của kỳ công sáng tạo này hoàn hảo, đẹp đẽ đến nỗi Kinh-thánh cho biết cảm nghĩ của Đức Chúa Trời vào buổi mai—tức phần chót—của ngày sáng tạo thứ sáu: “Đức Chúa Trời thấy các việc Ngài đã làm thật rất tốt-lành” (Sáng-thế Ký 1:31).

Sự nhân từ của Đức Chúa Trời

3. Sự sáng tạo tiết lộ đức tính xuất sắc nào của Đức Giê-hô-va?

3 Hàng ngàn năm sau, một trong các con cháu của cặp vợ chồng đầu tiên đó nhìn lại thời sáng tạo lúc đầu và viết: “Những sự trọn-lành [đức tính] của [Đức Chúa Trời] mắt không thấy được, tức là quyền-phép đời đời và bổn-tánh Ngài, thì từ buổi sáng-thế vẫn sờ-sờ như mắt xem-thấy, khi người ta xem-xét công-việc của Ngài” (Rô-ma 1:20). Đúng, sự siêu việt tuyệt vời của trái đất và của các tạo vật quả thật đã phản ảnh các đức tính vô hình của Đức Chúa Trời—trong số đó đức tính nhân từ không phải là yếu kém nhất. Vậy thật là thích hợp làm sao khi Đức Chúa Trời tuyên bố mọi vật Ngài tạo ra là tốt lành! (Thi-thiên 31:19).

4, 5. Sự nhân từ là gì?

4 Sự nhân từ là khía cạnh thứ sáu trong số các bông trái của thánh linh Đức Chúa Trời mà sứ đồ Phao-lô tả ra nơi Ga-la-ti 5:22. Các số Tháp Canh trước đã bàn đến năm trái đầu của thánh linh, cho thấy tầm quan trọng của việc vun trồng các đức tính này trong nhân cách trọn vẹn của người tín đồ đấng Christ.a Nhưng thật trọng yếu thay là chúng ta không quên sự nhân từ! Bây giờ thật thích hợp để chú ý đến đức tính này.

5 Sự nhân từ là gì? Đó là đức tính hay trạng thái của ai hay của vật gì tốt lành. Đó là sự toàn hảo về luân lý, là đức hạnh. Bởi vậy, đó là một đức tính tích cực được biểu lộ qua việc làm tốt lành và hữu dụng cho người khác. Làm thế nào chúng ta có thể biểu lộ đức tính đáng quí chuộng này? Đó là bằng cách bắt chước Đức Giê-hô-va. Vậy thì trước khi bàn rộng thêm về cách làm thế nào mỗi cá nhân tín đồ đấng Christ có thể biểu lộ sự nhân từ, chúng ta hãy xem xét Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời đầy yêu thương của chúng ta, đã biểu lộ sự nhân từ qua những điều Ngài cung cấp và qua cách đối xử với gia đình nhân loại.

Sự nhân từ thể hiện qua công trình sáng tạo

6. Điều gì đã thúc đẩy Đức Giê-hô-va sáng tạo các tạo vật thông minh khác?

6 Căn nguyên nào đã làm Cha trên trời của chúng ta ban sự sống cho các sinh vật có trí thông minh? Sứ đồ Giăng trả lời cho câu hỏi đó khi ông nói: “Đức Chúa Trời là sự yêu-thương” (I Giăng 4:8). Đúng, tình yêu thương bất vị kỷ đã thúc đẩy Nguồn cao cả của sự sống tạo ra các loài sinh vật khác, cho một số sống trên trời và một số khác sống trên đất. Dĩ nhiên, chúng ta không biết nhiều về các từng trời và các tạo vật sống ở trên đó. Đó là các thần linh—mắt loài người không thể thấy họ được—và chỗ ở của họ thuộc lãnh vực thần linh. Nhưng hãy nhìn chung quanh bạn trên đất nơi mà Đức Giê-hô-va đã ban cho con người và cũng hãy xem xét chính loài người, rồi bạn sẽ bắt đầu thấy tận mắt bằng chứng rõ rệt về sự nhân từ của Đức Chúa Trời.

7-9. Người ta có thể thấy gì về lòng nhân từ của Đức Giê-hô-va qua cách Ngài sáng tạo trái đất và loài người sống trên đó?

7 Đức Giê-hô-va đã ban sự sống cho hai thủy tổ của chúng ta. Hơn thế nữa, Ngài đã làm cho sự sống trở nên thật thú vị và vui vẻ. Trước hết, Ngài đã tạo ra trái đất cho họ ở, trái đất xoay vần, có nhiệt độ nằm trong một giới hạn định sẵn và một bầu khí quyển thích hợp. Ngài đặt ra các chu kỳ luân lưu cho nước, đạm khí, dưỡng khí hoạt động toàn hảo đem lại lợi ích và thích hợp cho con người. Ngài bao phủ mặt đất bằng muôn vàn loại thảo mộc, một số thì ăn được còn một số khác để làm đẹp mắt. Ngài tạo ra các loài chim trời bay lượn trên không trung, chúng có màu sắc và tiếng ca hót đáng yêu. Ngài tạo ra các loài cá đầy dưới biển và nhiều loài thú đồng trên đất, một số là thú rừng và một số khác là gia súc. Thật là một lòng rộng lượng phi thường! Đó thật là bằng chứng về lòng nhân từ của Đức Chúa Trời! (Thi-thiên 104:24).

8 Bây giờ hãy nhìn cách Đức Chúa Trời tạo ra con người. Cánh tay, ống chân, bàn tay rất cần thiết để thân thể giữ thăng bằng và để dễ dàng di chuyển. Rồi từ những điều điều sẵn có đầy dẫy trong thiên nhiên, người ta có thể biến chế thức ăn cùng các nhu yếu phẩm khác cho chính mình. Đức Giê-hô-va ban cho con người vị giác hầu cho việc ăn uống để có năng lực không chỉ là những động tác máy móc—tựa như gắn điện cho máy chạy. Không, Đức Chúa Trời đã làm cho việc ăn uống trở thành một điều thích thú, không chỉ để cho no bụng mà còn kích thích vị giác nữa. Đức Giê-hô-va cũng ban cho con người hai tai và tạo ra quanh người đủ mọi thứ âm thanh êm tai. Thật là vui thú làm sao nghe tiếng suối chảy róc rách, tiếng gù của một con chim gáy, hoặc tiếng cười khúc khích của một trẻ thơ! Đúng, nhờ có sự nhân từ của Đức Chúa Trời mà, dù có những gì không hay đã xảy ra từ buổi sáng tạo, cuộc đời vẫn còn là một niềm vui.

9 Cũng hãy xem các giác quan khác. Có biết bao nhiêu màu sắc khác nhau, tươi tắn làm đẹp mắt chúng ta! Và thật là thỏa thích làm sao khi ngửi được hương thơm thoang thoảng của một bông hoa! Do đó người viết Thi-thiên ca ngợi Đức Giê-hô-va: “Tôi cảm-tạ Chúa, vì tôi được dựng nên cách đáng sợ lạ-lùng. Công-việc Chúa thật lạ-lùng, lòng tôi biết rõ lắm”! (Thi-thiên 139:14).

Nhân loại sa ngã và được cứu chuộc

10. Phần đông nhân loại đã đáp ứng thế nào trước sự nhân từ của Đức Chúa Trời, vậy mà họ vẫn nhờ đó tiếp tục hưởng được lợi ích nào?

10 Đáng buồn thay, với thời gian hai thủy tổ của chúng ta tỏ ra thiếu lòng biết ơn đối với sự nhân từ mà Đức Chúa Trời dành cho họ. Họ đã cãi lại mệnh lệnh và vi phạm điều ngăm cấm duy nhất mà Ngài đã đặt ra cho họ. Vì thế họ và con cháu của họ rơi vào tình trạng u sầu, đau khổ và bị chết (Sáng-thế Ký 2:16, 17; 3:16-19; Rô-ma 5:12). Trải qua hàng ngàn năm từ khi loài người cãi lời Đức Chúa Trời, phần đông nhân loại đã tỏ ra thờ ơ hoặc không biết ơn đối với sự nhân từ của Đức Chúa Trời. Dù vậy, những người vong ơn bội nghĩa vẫn hưởng lợi ích từ lòng nhân từ của Ngài. Bằng cách nào? Sứ đồ Phao-lô giải thích cho dân cư thành Lít-trơ ở Trung Đông: “[Đức Chúa Trời] cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa-màng nhiều hoa-quả, đồ-ăn dư-dật, và lòng đầy vui-mừng” (Công-vụ các Sứ-đồ 14:17).

11. Bằng cách nào sự nhân từ của Đức Chúa Trời còn đi xa hơn là việc ban cho họ một chỗ ở tuyệt vời?

11 Nhưng sự nhân từ của Đức Chúa Trời không chỉ giới hạn trong việc Ngài cung cấp các nhu cầu cần yếu tuyệt diệu trên đất để duy trì sự sống. Không, Ngài còn làm nhiều hơn nữa. Đức Giê-hô-va đã tỏ ra sẵn lòng tha thứ tội lỗi của con cháu A-đam và tiếp tục giữ liên lạc tốt với những người trung thành trong vòng nhân loại. Đức Giê-hô-va đã lưu ý Môi-se về khía cạnh này về lòng nhân từ của Ngài khi hứa là sẽ “làm cho các sự nhơn-từ [Ngài] phát ra trước mặt [Môi-se]”. Rồi Môi-se nghe lời tuyên bố này: “Giê-hô-va! Giê-hô-va! là Đức Chúa Trời nhân-từ, thương-xót, chậm giận, đầy-dẫy ân-huệ và thành-thực, ban ơn đến ngàn đời, xá điều gian-ác, tội-trọng, và tội-lỗi” (Xuất Ê-díp-tô Ký 33:19; 34:6, 7).

12. Có những sắp đặt nào trong Luật pháp Môi-se cho thấy sự nhân từ của Đức Giê-hô-va?

12 Thời Môi-se, Đức Giê-hô-va đã thiết lập một hệ thống pháp lý cho nước Y-sơ-ra-ên mới ra đời. Chiếu theo luật pháp đó thì những kẻ vô tình phạm tội có thể nhận được sự tha thứ tạm thời hoặc tượng trưng. Qua giao ước luật pháp mà Môi-se là người Trung bảo, dân Y-sơ-ra-ên trở thành một nước thuộc riêng về Đức Chúa Trời và Đức Giê-hô-va dạy họ dâng nhiều loại của-lễ hy sinh bằng súc vật để chuộc lại tội lỗi và các hành vi ô uế của họ. Vậy, dù ở trong tình trạng bất toàn, người Y-sơ-ra-ên biết ăn năn có thể tiếp tục đến gần Đức Giê-hô-va một cách xứng đáng và ý thức rằng Ngài đẹp lòng về sự thờ phượng của họ. Vua Đa-vít là một thành viên của nước ở dưới Luật pháp đó, ông đã tỏ ra ý thức được sự nhân từ của Đức Chúa Trời trên phương diện này: “Xin chớ nhớ các tội-lỗi của buổi đang-thì tôi, hoặc các sự vi-phạm tôi; hỡi Đức Giê-hô-va, xin hãy nhớ đến tôi tùy theo sự thương-xót và lòng nhơn-từ của Ngài” (Thi-thiên 25:7).

13. Để tha tội cho loài người Đức Giê-hô-va ban cho một cách nào hữu hiệu hơn là cách dâng của-lễ hy sinh bằng súc vật?

13 Với thời gian lòng nhân từ của Đức Giê-hô-va thúc đẩy Ngài cung cấp một cách để tha tội cho hữu hiệu và lâu dài hơn. Đó là dùng sự hy sinh của Giê-su, là dòng dõi Vua Đa-vít (Ma-thi-ơ 1:6-16; Lu-ca 3:23-31). Giê-su không phạm tội. Bởi vậy khi ngài chết, sự sống mà ngài đã hiến dâng mang một giá trị lớn và Đức Chúa Trời chấp nhận đó là giá chuộc cho tất cả con cháu tội lỗi của A-đam. Sứ đồ Phao-lô viết: “Mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân-điển Ngài mà được xưng công-bình nhưng-không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Chúa Giê-su Christ là đấng Đức Chúa Trời đã lập làm của-lễ chuộc tội, bởi đức-tin trong huyết đấng ấy” (Rô-ma 3:23-26).

14. Sự hy sinh làm giá chuộc đem lại những hy vọng tuyệt diệu nào cho nhân loại?

14 Đức tin nơi sự hy sinh làm giá chuộc của Giê-su thực hiện được nhiều điều cho các tín đồ đấng Christ, nhiều hơn là lợi ích đem lại cho dân Y-sơ-ra-ên qua các của-lễ bằng súc vật dâng lên dưới giao ước Luật pháp. Giá chuộc dẫn một số tín đồ đấng Christ có hạn định đến chỗ được xưng công bình và được thánh linh Đức Chúa Trời nhận làm con. Vậy họ trở thành em của Giê-su và có hy vọng được sống lại thành tạo vật thần linh để cùng ngài cai trị trong Nước Trời (Lu-ca 22:29, 30; Rô-ma 8:14-17). Thử nghĩ! Đức Chúa Trời ban triển vọng lên trời cho các tạo vật sống trên hành tinh nhỏ bé này! Một số ít người nuôi hy vọng cao quí này nay vẫn còn sống. Nhưng đối với hàng triệu tín đồ khác, việc thực hành đức tin mở đường cho họ vui hưởng điều mà A-đam và Ê-va đã đánh mất—sự sống đời đời trong địa-đàng, hay công viên xinh đẹp khắp trên mặt đất. Chỉ một mình giao ước Luật pháp thì không đủ tư thế để cung cấp triển vọng dù trên trời dù trên đất cho những người giữa theo luật pháp ấy.

15. Tin mừng bao hàm những gì?

15 Thật là thích hợp làm sao gọi thông điệp về sự sắp đặt mới này mà Đức Chúa Trời lập qua trung gian Giê-su Christ bằng danh từ “tin mừng”, bởi vì tin mừng phản chiếu sự nhân từ của Đức Chúa Trời (II Ti-mô-thê 1:9, 10). Trong Kinh-thánh tin mừng đôi khi được gọi là “tin mừng nầy về Nước Trời”. Ngày nay tin mừng dựa trên lẽ thật về Nước Trời đã được thành lập dưới quyền cai trị của Giê-su được sống lại (Ma-thi-ơ 24:14; Khải-huyền 11:15; 14:6, 7). Thế nhưng, tin mừng còn mang nhiều ý nghĩa hơn nữa. Như những lời Phao-lô nói với Ti-mô-thê vừa kể, tin mừng cũng bao hàm sự hiểu biết rằng Giê-su đã hiến dâng một của-lễ hy sinh làm giá chuộc vì chúng ta. Không có sự hy sinh đó, chúng ta ắt không thể nào có được liên lạc tốt với Đức Chúa Trời, cũng không có sự cứu rỗi—chớ đừng nói gì đến Nước Trời do Giê-su và 144.000 thầy tế lễ và vua chọn ra từ đất. Quả thật giá chuộc là một sự thể hiện kỳ diệu thay của sự nhân từ Đức Chúa Trời!

Sự nhân từ của Đức Chúa Trời ngày nay

16, 17. Ô-sê 3:5 được ứng nghiệm thế nào vào a) năm 537 trước tây lịch? b) năm 1919 công nguyên (kỷ nguyên chung)?

16 Nghĩ đến “ngày sau-rốt”, sứ đồ Phao-lô cảnh cáo: “Người ta sẽ...ghét cả sự lành [sự nhân từ]” (II Timôthê 3 1-3 [II Ti-mô-thê 3:1-3], bản dịch linh mục Nguyễn thế Thuấn). Người ta cũng không còn trọng ngay đến các biểu hiệu thông thường của sự nhân từ, như lòng rộng lượng và tình nghĩa láng giềng. Vậy, lời tiên tri sưởi ấm lòng ghi nơi Ô-sê 3:5 thật là khích lệ: “Con-cái Y-sơ-ra-ên sẽ trở lại tìm-kiếm Giê-hô-va Đức Chúa Trời mình, và Đa-vít vua mình. Chúng nó sẽ kính-sợ mà trở về cùng Đức Giê-hô-va, và được ơn Ngài trong những ngày sau-rốt”.

17 Lời tiên tri này được ứng nghiệm lần đầu năm 537 trước tây lịch khi người Do-thái trở về Đất Hứa sau thời gian bị lưu đày ở Ba-by-lôn. Thời nay, lời này bắt đầu ứng nghiệm vào năm 1919 khi phần còn sót lại của dân Y-sơ-ra-ên thiêng liêng ra khỏi tổ chức của Sa-tan và bắt đầu rắp tâm tìm kiếm Đức Giê-hô-va và sự nhân từ của Ngài. Họ đã tìm thấy “Đa-vít vua mình” tức Giê-su Christ đang cai trị trên trời từ năm 1914. Dưới sự chỉ huy của ngài từ trên trời, họ nhiệt tình đi thông báo tin mừng này cho mọi dân. Như vậy họ bắt đầu thi hành sứ mạng ghi nơi Ma-thi-ơ 24:14: “[Tin mừng] nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối-cùng sẽ đến”.

18. Ai đã đến kết hợp với những người sót lại của nước Y-sơ-ra-ên thiêng liêng để rao truyền tin mừng?

18 Ngày nay có “đám đông” đến kết hợp với những người xức dầu còn sót lại và “đám đông” này cũng ca ngợi lòng nhân từ của Đức Giê-hô-va (Khải-huyền 7:9). Hiện nay, hơn bốn triệu người đang làm vang dội tiếng gọi của thiên sứ mà sứ đồ Giăng chứng kiến trong sự hiện thấy, bằng cách thông báo cho tất cả các nước: “Hãy kính-sợ Đức Chúa Trời, và tôn-vinh Ngài, vì giờ phán-xét của Ngài đã đến; hãy thờ-phượng Đấng dựng nên trời, đất, biển và các suối nước” (Khải-huyền 14:7).

19. Xin kể ra một trong những bằng chứng hiển nhiên nhất về sự nhân từ của Đức Chúa Trời.

19 Một trong các bằng chứng hiển nhiên lớn nhất về lòng nhân từ của Đức Chúa Trời là sự kiện Ngài cho phép chúng ta làm người cộng tác với Ngài trong công việc quan trọng này. Thật là một đặc ân lớn làm sao đối với chúng ta khi được giao phó cho “[tin mừng] vinh-hiển của Đức Chúa Trời hạnh-phước”! (I Ti-mô-thê 1:11). Qua công việc rao giảng và dạy dỗ tin mừng này cho người khác, chúng ta biểu lộ sự nhân từ ở một mức độ cao vì đây bông trái quan trọng của thánh linh Đức Chúa Trời. Vậy chúng ta có cùng tâm tình với Đa-vít, tôi tớ thuở xưa của Đức Chúa Trời, ông nói: “Người ta sẽ truyền ra kỷ-niệm về sự nhơn-từ lớn của Chúa, và hát lớn lên sự công-bình Chúa” (Thi-thiên 145:7).

20. Bài tiếp theo sẽ thảo luận thêm về điều gì nữa liên quan đến sự nhân từ?

20 Tuy nhiên, phải chăng việc tham gia rao giảng tin mừng là cách duy nhất để chúng ta biểu lộ sự nhân từ trong đời sống? Hoàn toàn không phải vậy! Chúng ta được khuyến khích “bắt-chước Đức Chúa Trời như con-cái rất yêu-dấu của Ngài” (Ê-phê-sô 5:1). Đức Chúa Trời biểu lộ sự nhân từ của Ngài qua nhiều cách khác nhau. Vì vậy, chúng ta cũng nên để cho đức tính nhân từ ảnh hưởng đến nhiều khía cạnh khác nhau của đời sống mình. Bài tiếp theo sẽ xem xét một số khía cạnh đó.

[Chú thích]

a Các bông trái của thánh linh là sự yêu thương, bình an, vui mừng, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại và tự chủ (tiết độ).

Bạn có thể trả lời được không?

◻ Sự sáng tạo phản ảnh thế nào đến sự nhân từ của Đức Chúa Trời?

◻ Đức Giê-hô-va đã có các sắp đặt nào để tha tội cho những người ăn năn?

◻ Chiếu theo sự ứng nghiệm của Ô-sê 3:5, khi nào thì những người xức dầu còn sót lại đến với Đức Giê-hô-va và sự nhân từ của Ngài, và điều này dẫn đến gì?

◻ Ngày nay, điều gì là bằng chứng hiển nhiên nhất về sự nhân từ của Đức Chúa Trời?

[Hình nơi trang 10]

Sự sáng tạo trưng ra bằng chứng hiển nhiên về sự nhân từ của Đức Chúa Trời

[Hình nơi trang 11]

Sự kiện chúng ta được Đức Chúa Trời cho phép tham gia vào công việc rao giảng là một bằng chứng nổi bật về lòng nhân từ của Đức Chúa Trời

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ