THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w95 1/1 trg 10-19
  • Dân giữ vững sự trung kiên

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Dân giữ vững sự trung kiên
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1995
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Một dân được sanh ra
  • Số người công bố cao nhất
  • “Hãy [tiếp tục] làm điều nầy”
  • “Chớ bỏ sự nhóm lại”
  • “Hãy làm cấp bách”
  • Giữ vững sự trung kiên cho đến cùng
  • Hãy sốt sắng làm lành!
    Thánh Chức Nước Trời—2003
  • Đức Giê-hô-va sẽ “nôn-nả làm điều ấy”
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1986
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1995
w95 1/1 trg 10-19

Dân giữ vững sự trung kiên

“Hãy mở các cửa, cho dân công-bình trung-tín vào đó!” (Ê-SAI 26:2).

1. Tại sao một số người có thể ngạc nhiên khi đọc lời Ê-sai nói về một “dân công-bình”?

NGÀY NAY, có rất nhiều loại quốc gia hay nước khác nhau. Nước này thì theo chủ nghĩa dân chủ, dân kia có chính quyền độc tài. Có nước giàu có, và có nước nghèo nàn. Nhưng mọi nước có một điểm chung: Tất cả đều thuộc thế gian có Sa-tan làm vua chúa (II Cô-rinh-tô 4:4). Vì lẽ đó, một số người có thể ngạc nhiên khi đọc những lời của Ê-sai: “Hãy mở các cửa, cho dân công-bình trung-tín vào đó!” (Ê-sai 26:2). Một dân công bình ư? Đúng vậy, quả thật có một dân công bình vì lời tiên tri chỉ đến dân công bình ấy trong thời buổi chúng ta. Làm sao ta có thể nhận biết dân tộc khác thường này?

2. “Dân công-bình” là gì? Làm sao chúng ta biết được?

2 Trong bản dịch Thế giới Mới, câu Ê-sai 26:2 viết rằng dân ấy “hành động một cách trung thành”. Bản dịch Nguyễn thế Thuấn dịch câu này là “những kẻ nắm giữ vẹn toàn tín trung”. Cả hai lời miêu tả này đều thích hợp. Thật vậy, dân công bình rất dễ nhận biết vì đó là dân tộc duy nhất trên đất phục tùng quyền cai trị của Vua đấng Christ, vì thế không thuộc thế gian của Sa-tan (Giăng 17:16). Do đó, dân tộc này có tiếng ‘ăn-ở ngay-lành giữa dân ngoại’. Họ có một lối sống làm vinh hiển Đức Chúa Trời (I Phi-e-rơ 2:12). Hơn nữa, dù họ sống nơi nào trên trái đất, họ đều thuộc “Hội-thánh của Đức Chúa Trời hằng sống, trụ và nền của lẽ thật” (I Ti-mô-thê 3:15). Vì ủng hộ lẽ thật, họ từ bỏ các triết lý của tà giáo do các đạo tự xưng theo đấng Christ truyền dạy, và họ cổ võ “sữa thiêng-liêng của Đạo”—ấy là Lời Đức Chúa Trời, Kinh-thánh (I Phi-e-rơ 2:2). Hơn nữa, họ hăng hái rao giảng tin mừng về Nước Trời “giữa mọi vật dựng nên ở dưới trời” (Cô-lô-se 1:23). Chúng ta có còn nghi ngờ gì là nước này gồm những người thuộc “Y-sơ-ra-ên của Đức Chúa Trời” còn sót lại, tức hội thánh các tín đồ đấng Christ được xức dầu không? Không có chút nghi ngờ nào! (Ga-la-ti 6:16).

Một dân được sanh ra

3. Hãy miêu tả “dân công-bình” đã ra đời như thế nào.

3 “Dân công-bình” được sanh ra khi nào? Sự khởi đầu của nó được tiên tri trong sách Ê-sai. Nơi Ê-sai 66:7, 8, chúng ta đọc: “Nó [Si-ôn] chưa ở cữ, đã sanh-nở; chưa chịu đau-đớn, đã đẻ một trai... Si-ôn mới vừa nằm nơi, đã sanh con cái”. Điều thật khác thường là Si-ôn, tức tổ chức trên trời của Đức Chúa Trời, sanh một “trai” trước khi chịu đau đẻ. Vào năm 1914, Nước của đấng Mê-si đã ra đời trên trời (Khải-huyền 12:5). Sau đó, nhiều nước khác lâm vào thế chiến thứ nhất, và các tín đồ đấng Christ được xức dầu chịu nhiều đau đớn và bị bắt bớ. Cuối cùng, vào năm 1919, dân thiêng liêng, tức con “trai”, ra đời trên đất. Như vậy, Si-ôn ‘sanh con cái’—các thành viên được xức dầu thuộc “dân công-bình” mới—và những người con này được tổ chức để thi hành một công việc rao giảng luôn bành trướng (Ma-thi-ơ 24:3, 7, 8, 14; I Phi-e-rơ 2:9).

4. Tại sao dân công bình của Đức Chúa Trời đã phải tranh đấu để giữ vững sự trung kiên?

4 Từ lúc khởi đầu, dân này đã phải đương đầu với nhiều thử thách trầm trọng liên quan đến sự trung kiên. Tại sao vậy? Khi Nước Trời ra đời, Sa-tan và các quỉ của hắn bị quăng từ các từng trời xuống đất. Một tiếng lớn tuyên bố: “Bây giờ sự cứu-rỗi, quyền-năng, và nước Đức Chúa Trời chúng ta đã đến cùng quyền-phép của Đấng Christ Ngài nữa; vì kẻ kiện-cáo anh em chúng ta, kẻ ngày đêm kiện-cáo chúng ta trước mặt Đức Chúa Trời, nay đã bị quăng xuống rồi. Chúng thắng nó bởi huyết Chiên Con và bởi lời của mình; chúng chẳng tiếc sự sống mình cho đến chết”. Sa-tan giận hoảng trước sự thay đổi tình thế này, “bèn đi tranh-chiến cùng con-cái khác của người [đàn bà], là những kẻ vẫn giữ các điều-răn của Đức Chúa Trời và lời chứng của Đức Chúa Jêsus”. Tín đồ đấng Christ được xức dầu luôn đứng vững trước các cuộc tấn công dã man của Sa-tan. Cho đến ngày nay, những người hăng hái thuộc dân công bình của Đức Chúa Trời thực hành đức tin nơi huyết cứu chuộc của Giê-su và tiếp tục giữ vững sự trung kiên “cho đến chết”, nhờ đó mà Đức Giê-hô-va có thể đối đáp cùng kẻ thách thức Ngài (Khải-huyền 12:1, 5, 9-12, 17; Châm-ngôn 27:11).

5. Các Nhân-chứng thời nay có thái độ tốt nào giúp họ giữ vững sự trung kiên?

5 Vào năm 1919, khi công việc làm chứng thời nay về Nước Đức Chúa Trời mới bắt đầu, có rất ít Học viên Kinh-thánh, như Nhân-chứng Giê-hô-va được gọi vào thời ấy, nhưng họ rất mạnh trong đức tin. Họ họp thành nền tảng của ‘thành bền-vững, có sự cứu làm tường làm lũy’. Họ đặt sự tin cậy nơi “Đức Giê-hô-va, là vầng đá của các [thời đại]!” (Ê-sai 26:1, 3, 4). Giống như Môi-se thời xưa, họ công bố: “Vì tôi sẽ tung-hô danh Giê-hô-va. Hãy tôn sự oai-nghiêm cho Đức Chúa Trời chúng tôi! Công-việc của Hòn-Đá là trọn-vẹn; vì các đường-lối Ngài là công-bình. Ấy là Đức Chúa Trời thành-tín và vô-tội; Ngài là công-bình và chánh-trực” (Phục-truyền Luật-lệ Ký 32:3, 4).

6. Đức Giê-hô-va đã ban phước dân Ngài như thế nào trong những ngày sau rốt?

6 Kể từ khi đó, các cửa của sự sắp đặt liên quan đến Nước Đức Chúa Trời được mở toang, khi những người còn sót lại trong số 144.000 tín đồ đấng Christ xức dầu được thâu góp trước nhất, rồi giờ đây một đám đông “chiên khác” cũng hợp tác trong công việc rao truyền ý định của Đức Giê-hô-va thực hiện qua Nước Trời (Giăng 10:16). Như vậy, chúng ta có thể vui mừng thông báo: “Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài đã thêm dân nầy lên, phải, Ngài đã thêm dân nầy lên. Ngài đã được vinh-hiển, đã mở-mang bờ-cõi đất nầy” (Ê-sai 26:15). Ngày nay, khi chúng ta quan sát cánh đồng là thế giới, chúng ta thấy các lời đó thật đúng làm sao! Nhờ quyền lực của thánh linh, công việc làm chứng về Nước sắp đến của đấng Christ đã được mở rộng “cho đến cùng trái đất” (Công-vụ các Sứ-đồ 1:8). Ta có thể nhìn thấy sự bành trướng rộng lớn đến đâu qua Báo cáo cho năm công tác 1994 của Nhân-chứng Giê-hô-va trên khắp đất, in nơi trang 12 đến 15.

Số người công bố cao nhất

7, 8. a) Có bằng chứng nào cho thấy rằng dân sự Đức Chúa Trời đã “giăng dây cho dài”? b) Xem qua Báo cáo cho năm công tác 1994, bạn thấy các lãnh vực nào đang được “mở-mang bờ-cõi” một cách xuất sắc?

7 Bạn hãy xem một số điểm nổi bật trong báo cáo này. Số cao nhất chưa từng có về người công bố Nước Trời lên đến 4.914.094! Chúng ta thật cảm kích khi thấy sự thâu nhóm không ngừng của một đám đông “bởi mọi nước, mọi chi-phái, mọi dân-tộc, mọi tiếng mà ra; chúng đứng trước ngôi và trước Chiên Con, mặc áo dài trắng”! Đúng vậy, những người này cũng đã giữ vững sự trung kiên. Họ “đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con”, được xem công bình vì thực hành đức tin nơi sự hy sinh làm giá chuộc của Chúa Giê-su (Khải-huyền 7:9, 14).

8 Đặc biệt kể từ năm 1919, tổ chức của Đức Giê-hô-va được truyền lệnh: “Hãy mở rộng nơi trại ngươi, giương màn chỗ ngươi ở. Chớ để chật-hẹp; hãy giăng dây cho dài, đóng nọc cho chắc!” (Ê-sai 54:2). Đáp ứng với lời kêu gọi này, công việc rao giảng tiếp diễn không ngừng, ngay cả trong vùng Yukon đông lạnh, tiếp giáp Alaska. Tại đó, một nhóm người tiên phong không ngại rét mướt phải chịu đựng nhiệt độ lạnh lẽo có thể xuống đến 45 hoặc 50 độ dưới không độ trong mấy tuần liền. Trong những năm gần đây, một đám đông người nhanh chóng lũ lượt đến với dân trung thành của Đức Giê-hô-va. Các cửa được mở rộng hơn để đón những người từ các nước Á Đông không tự xưng theo đạo đấng Christ, từ các nước Cộng sản trước kia, từ nhiều nước Phi Châu và từ những nước mà Giáo hội Công giáo nắm nhiều quyền hành, chẳng hạn như nước Ý, Tây Ban Nha, Bồ Đào Nha và Nam Mỹ. Những người tị nạn cũng họp thành một khu vực mới. Thí dụ tại nước Anh, các Nhân-chứng đang chăm lo cho nhu cầu của 13 nhóm nói ngoại ngữ khác nhau.

“Hãy [tiếp tục] làm điều nầy”

9. a) Số người đến dự Lễ Kỷ niệm vào năm 1994 cho thấy điều gì? b) Một vài xứ nào đã có con số rất cao những người đến dự Lễ Kỷ niệm?

9 Một điểm nổi bật khác của báo cáo là số người đến dự Lễ Kỷ niệm. Ít lâu trước khi ngài chết, Giê-su thành lập Lễ Kỷ niệm sự chết của ngài và nói với các môn đồ: “Hãy [tiếp tục] làm điều nầy để nhớ ta” (I Cô-rinh-tô 11:24). Chúng ta rất cảm kích khi thấy 12.288.917 người trong năm 1994—hơn gấp hai lần số người công bố đều đặn rao giảng—tụ họp lại để vâng theo lệnh đó, dù là với tư cách người ăn bánh uống rượu hoặc người quan sát lễ này. Trong một vài xứ, tỉ lệ những người đến dự Lễ Kỷ niệm so với người công bố còn cao hơn nữa. Số 4.049 người công bố ở Estonia, Latvia và Lithuania rất vui mừng chứng kiến 12.876 người đến dự Lễ Kỷ niệm, hơn gấp ba lần số người công bố. Và tại Benin, có 16.786 người dự Lễ Kỷ niệm, tức khoảng năm lần số người công bố. Một hội thánh có 45 người công bố có đến 831 người đến dự!

10. a) Vì lẽ số đông người đến dự Lễ Kỷ niệm, chúng ta có trọng trách nào? b) Hãy kể lại điều gì có thể xảy ra khi một người đến dự Lễ Kỷ niệm được giúp đỡ thêm.

10 Nhân-chứng Giê-hô-va vui mừng có nhiều người chú ý như thế đến dự cùng với họ lễ đầy hứa hẹn đó. Giờ đây họ muốn giúp những người này tiến bộ thêm trong sự hiểu biết và sự yêu mến lẽ thật. Một số người có thể phản ứng như cô Alla ở Nga Sô. Alla học hỏi Kinh-thánh với một chị tiên phong đặc biệt, nhưng ít tiến bộ, vậy chị tiên phong ngưng học hỏi với cô. Tuy nhiên, Alla chấp nhận lời mời đến dự Lễ Kỷ niệm. Buổi họp có ý nghĩa tối quan trọng đó đã gây ấn tượng mạnh đối với cô. Khi về nhà, cô vứt đi tất cả các hình tượng và cầu nguyện xin Đức Giê-hô-va giúp cô. Hai ngày sau, chị tiên phong đến thăm Alla để hỏi thăm cô thích gì về Lễ Kỷ niệm. Cuộc bàn luận đã đạt nhiều kết quả tốt. Alla bắt đầu học hỏi lại. Ít lâu sau đó, cô bắt đầu tham gia công việc rao giảng. Kinh nghiệm này cho thấy giá trị của việc trở lại thăm những người đến dự Lễ Kỷ niệm. Có lẽ nhiều người sẽ đáp ứng như Alla.

“Chớ bỏ sự nhóm lại”

11-13. a) Hạnh kiểm trung thành của dân công bình bao gồm điều gì? b) Tại sao tín đồ thật của đấng Christ cần phải đi dự các buổi họp?

11 Lễ Kỷ niệm là buổi họp quan trọng nhất trong lịch của Nhân-chứng Giê-hô-va, nhưng đó chắc hẳn không phải là buổi họp duy nhất của họ. Mỗi tuần, Nhân-chứng Giê-hô-va cùng nhau nhóm lại để tuân theo lời của sứ đồ Phao-lô: “Ai nấy hãy coi-sóc nhau để khuyên-giục về lòng yêu-thương và việc tốt-lành; chớ bỏ sự nhóm lại như mấy kẻ quen làm, nhưng phải khuyên-bảo nhau, và hễ anh em thấy ngày ấy hầu gần chừng nào, thì càng phải làm như vậy chừng nấy” (Hê-bơ-rơ 10:24, 25). Họ kết hợp với dân công bình của Đức Giê-hô-va, dân được nhận ra bởi hạnh kiểm trung thành của họ. Hạnh kiểm trung thành bao gồm việc đều đặn đi dự các buổi họp.

12 Hiển nhiên, các anh em ở Phi Luật Tân hiểu rõ điều này, vì trong xứ này số trung bình người đến dự buổi họp ngày Chủ nhật là 125% tổng số người công bố. Một nhóm Nhân-chứng và người chú ý ở Á Căn Đình cũng hiểu rõ lệnh này. Họ sống cách xa Phòng Nước Trời khoảng 20 cây số. Tuy vậy, giám thị vòng quanh báo cáo rằng trừ khi bị bệnh, không người nào bỏ các buổi họp. Họ đi bốn tiếng đồng hồ bằng xe ngựa hoặc cưỡi ngựa, và vào mùa đông, khi họ trở về thì trời đã tối đen.

13 Trong khi sự kết liễu của hệ thống này càng đến gần, đời sống càng khó khăn hơn, chúng ta gặp phải nhiều vấn đề hơn, và việc đều đặn đi dự các buổi họp có thể trở nên cả một thử thách. Nhưng trong những hoàn cảnh như thế, chúng ta cần đồ ăn thiêng liêng và sự kết hợp nồng ấm hơn bao giờ hết, và chúng ta chỉ có thể tìm được những điều này tại các buổi họp.

“Hãy làm cấp bách”

14. Tại sao Nhân-chứng Giê-hô-va cảm thấy thánh chức của họ là cấp bách, và những thành quả nào cho thấy thái độ này?

14 Năm ngoái, Giáo hội Công giáo tại Ý gọi công việc của Nhân-chứng Giê-hô-va như là “sự truyền đạo hung hăng”. Nhưng thật ra thì công việc của các Nhân-chứng chẳng có gì là hung hăng cả. Thay vì thế, thánh chức của họ là một cách biểu lộ lòng yêu thương sâu đậm đối với người lân cận. Đó cũng là bằng chứng cho thấy họ vâng theo lời của Phao-lô: “Hãy giảng đạo, hãy làm cấp bách bất luận gặp thời hay không gặp thời” (II Ti-mô-thê 4:2, NW). Vì Nhân-chứng Giê-hô-va ý thức sự cấp bách của việc này, nên điều này thúc đẩy họ thi hành thánh chức một cách hăng hái, như chúng ta thấy qua sự kiện họ dành tổng cộng 1.096.065.354 giờ trong năm 1994 để rao giảng cho người lân cận, thăm lại và điều khiển 4.701.357 cuộc học hỏi Kinh-thánh. Nhiều người đã có cơ hội tham gia công việc tiên phong, cho thấy rằng tinh thần tiên phong đang phát triển mạnh. Số trung bình 636.202 người tiên phong trên khắp thế giới chứng thật sự kiện này.

15, 16. a) Người trẻ lẫn già bày tỏ tinh thần tiên phong thế nào? b) Xét qua Báo cáo cho năm công tác 1994, bạn thấy những xứ nào có số người tiên phong đặc biệt nổi bật?

15 Trong số các tiên phong có nhiều người trẻ. Một số tại Hoa Kỳ đang làm công việc tiên phong đều đều trong khi đi trung học, rao giảng chủ yếu cho những bạn học. Những người trẻ này đã chứng nghiệm rằng làm công việc tiên phong là cách tốt nhất để tự bảo vệ khỏi vấn đề ma túy, vô luân và bạo động đang lan tràn tại nhiều nhà trường trong xứ đó. Nhiều người trẻ khác đặt mục tiêu làm công việc tiên phong khi ra trường. Tại Ukraine, cô Irina làm công việc tiên phong phụ trợ trong suốt thời gian học trung học để tự chuẩn bị cho công việc tiên phong đều đều sau khi ra trường. Khi cô học xong, gia đình đề nghị giúp cô về mặt tài chánh để cô có thể đại diện họ trong công việc tiên phong đều đều. Về mặt kinh tế, tình trạng không dễ mấy tại Ukraine. Nhưng Irina nói: “Tôi biết rằng tôi làm một công việc dẫn đến sự sống không những chỉ cho tôi, nhưng cũng cho những người tôi rao giảng”. Thật là một niềm vui sướng khi thấy nhiều người trẻ có cùng lối suy nghĩ như cô Irina. Có cách nào tốt hơn để ‘tưởng-nhớ Đấng Tạo-hóa trong buổi còn thơ-ấu’ hay không? (Truyền-đạo 12:1).

16 Khá nhiều người làm tiên phong nay đã lớn tuổi. Một chị tiên phong báo cáo rằng trong thế chiến thứ hai, cha và anh của chị mất mạng ở chiến trường, và mẹ và người chị bị bắn chết trong một khu xóm. Sau đó, con trai của chị chết. Giờ đây, khi chị đang suy yếu và sức khỏe ngày càng tệ hơn, Đức Giê-hô-va đã ban cho chị một gia đình lớn hơn bội phần gia đình mà chị đã mất, đó là hội thánh tín đồ đấng Christ. Và chị có niềm vui khi giúp người khác với tư cách người tiên phong đều đều.

17, 18. Làm sao mọi người chúng ta, dù là người tiên phong hay không, có thể bày tỏ tinh thần tiên phong?

17 Dĩ nhiên, không phải tất cả mọi người có thể làm công việc tiên phong. Đức Giê-hô-va vui lòng chấp nhận trọn thập phân của chúng ta, tức của-lễ tốt nhất mà chúng ta có thể dâng cho Ngài, nhiều hay ít tùy theo hoàn cảnh riêng của chúng ta (Ma-la-chi 3:10). Thật vậy, mọi người chúng ta có thể vun trồng tinh thần hăng hái của người tiên phong và làm bất cứ điều gì hoàn cảnh chúng ta cho phép để đẩy mạnh công việc rao giảng tin mừng.

18 Thí dụ ở Úc, ngày 16 tháng 4 được dành ra đặc biệt để rao giảng ngoài đường phố. Rất nhiều người công bố và người tiên phong ủng hộ ngày này, như thể hiện qua số người công bố cao nhất trong tháng đó là 58.780 người. Hơn nữa, các anh em phát hành 90.000 tạp chí nhiều hơn số tạp chí phân phát vào cùng tháng đó năm trước. Vào ngày đặc biệt ấy, một chị đã phát hành tạp chí cho một ông và khi ghi tên và địa chỉ ông đó để trở lại viếng thăm thì chị khám phá rằng ông này là bà con của chị! Hóa ra họ là anh em bạn dì, và hai người đã không gặp nhau trong 30 năm. Tất nhiên, sự kiện này đã tạo cơ hội cho nhiều cuộc thăm lại vui thú!

Giữ vững sự trung kiên cho đến cùng

19. Tại sao điều khẩn cấp là dân công bình của Đức Giê-hô-va giữ vững sự trung kiên cho đến cùng?

19 Điều khẩn cấp là tất cả mọi người thuộc dân công bình của Đức Chúa Trời giữ vững sự trung kiên trong khi thế gian theo Sa-tan đang tiến đến sự hủy diệt. Ít lâu nữa, dân thánh của Đức Giê-hô-va sẽ nghe lời kêu gọi: “Hỡi dân ta, hãy đến vào buồng và đóng cửa lại. Hãy ẩn mình một lát, cho đến chừng nào cơn giận đã qua”. Thế gian mắc tội đổ máu này sẽ không tránh được sự phán xét của Đức Chúa Trời. “Vì nầy, Đức Giê-hô-va ra từ nơi Ngài, đặng phạt dân-cư trên đất vì tội-ác họ. Bấy giờ đất sẽ tỏ-bày huyết nó ra, và không che-đậy những kẻ đã bị giết nữa” (Ê-sai 26:20, 21). Mong sao mọi người chúng ta sẽ đứng vững với tư cách tín đồ đấng Christ giữ vững sự trung kiên và kết hợp với dân công bình của Đức Giê-hô-va. Rồi chúng ta sẽ vui sướng đạt được sự sống đời đời dưới đất hoặc trên trời trong Nước của đấng Christ.

Bạn có nhớ không?

◻ “Dân công-bình” ra đời khi nào?

◻ Tại sao dân của Đức Chúa Trời đã cần bền bỉ chịu đựng trong những ngày sau rốt?

◻ Các con số cao về người công bố và số giờ dùng trong công việc rao giảng trong Báo cáo cho năm công tác 1994 cho thấy điều gì?

◻ Tại sao việc đi dự các buổi họp khi thế gian này tiến gần sự hủy diệt, lại quan trọng đến thế?

◻ Tại sao tất cả mọi người kết hợp với dân công bình của Đức Chúa Trời phải giữ vững sự trung kiên?

[Biểu đồ/​Bảng thống kê nơi trang 12-15]

Báo cáo năm công tác 1994 của Nhân Chứng Giê-hô-va trên khắp thế giới (Xin xem trong ấn phẩm)

[Hình nơi trang 18]

Những ai giữ vững sự trung kiên trong dân công bình của Đức Giê-hô-va sẽ đạt đến sự sống đời đời trong sự hoàn toàn

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ