Giữ vững lòng tin cho đến cùng
HÃY tưởng tượng một máy bay nhỏ đang bay trong thời tiết xấu. Người phi công không còn nhận ra được những cái mốc ranh giới nữa. Ông bị đám mây dày đặc bao phủ. Ông không thể thấy gì qua cửa kính chắn gió, tuy nhiên ông tin chắc rằng ông có thể đến nơi một cách an toàn. Ông có lý do gì để tin chắc như vậy?
Nhờ những dụng cụ máy móc chính xác mà ông có thể bay qua những đám mây và đáp xuống trong bóng tối. Dọc theo lộ trình, đặc biệt gần sân bay, ông được hướng dẫn qua những tín hiệu điện tử, và qua rađiô ông bắt liên lạc với các nhân viên kiểm soát không lưu từ sân bay.
Tương tự như thế, chúng ta có thể vững lòng đương đầu với tương lai, cho dù tình trạng thế giới ngày càng thêm tối tăm. Chuyến đi qua hệ thống gian ác này có thể kéo dài lâu hơn là một số người mong đợi, nhưng chúng ta có thể tin chắc rằng chúng ta đang đi đúng hướng và đúng giờ. Tại sao chúng ta có thể biết chắc như vậy? Bởi vì chúng ta có sự chỉ dẫn giúp chúng ta nhận ra được những gì mà tầm mắt của con người không thể thấy được.
Lời Đức Chúa Trời là ‘ánh sáng cho đường lối chúng ta’, và Lời ngài là “chắc-chắn, làm cho kẻ ngu-dại trở nên khôn-ngoan” (Thi-thiên 19:7; 119:105). Như những tín hiệu cho thấy đường bay của phi công, Kinh-thánh cho biết chính xác những biến cố sẽ xảy ra vào tương lai và cho những lời chỉ dẫn rõ ràng hầu bảo đảm cho chúng ta đến nơi được an toàn. Tuy nhiên, nếu muốn được lợi ích nhờ sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời, chúng ta phải tin cậy vào sự hướng dẫn đó.
Trong lá thư cho người Hê-bơ-rơ, Phao-lô khuyến giục tín đồ đấng Christ người Do Thái phải ‘giữ lòng tin ban đầu của họ cho vững-bền đến cuối-cùng’ (Hê-bơ-rơ 3:14). Lòng tin của chúng ta có thể bị rúng động nếu không được ‘giữ vững’. Thế thì câu hỏi được đặt ra: Làm sao chúng ta có thể giữ vững lòng tin nơi Đức Chúa Trời cho đến cùng?
Rèn luyện đức tin
Trước khi một phi công có thể bay mò, tức hoàn toàn tùy thuộc vào những dụng cụ máy móc và sự điều khiển từ mặt đất, ông cần được huấn luyện đầy đủ cũng như tập lái máy bay nhiều giờ. Tương tự thế, một tín đồ đấng Christ cần phải tiếp tục rèn luyện đức tin hầu giữ niềm tin nơi sự hướng dẫn của Đức Giê-hô-va, đặc biệt là khi gặp phải những hoàn cảnh khó khăn. Sứ đồ Phao-lô viết: “Vì chúng tôi có đồng một lòng tin, y như lời Kinh-thánh rằng: Ta đã tin, cho nên ta nói, cũng vậy, chúng tôi tin, cho nên mới nói” (II Cô-rinh-tô 4:13). Do đó, khi chúng ta nói về tin mừng của Đức Chúa Trời, chúng ta rèn luyện và củng cố đức tin của mình.
Chị Magdalena đã ở bốn năm trong một trại tập trung vào thế chiến thứ hai, giải thích về giá trị của công việc rao giảng: “Mẹ dạy tôi rằng muốn giữ vững đức tin, điều thiết yếu là phải quan tâm đến lợi ích thiêng liêng của người khác. Tôi nhớ lại một trường hợp điển hình nói lên cảm nghĩ của chúng tôi. Sau khi được thả ra khỏi trại tập trung Ravensbrück, tôi và mẹ tôi về đến nhà vào ngày Thứ Sáu. Hai ngày sau, vào ngày Chủ Nhật, chúng tôi cùng các anh em đi rao giảng từ nhà này sang nhà kia. Tôi tin chắc rằng nếu chúng ta chú tâm vào việc giúp người khác tin nơi các lời hứa của Đức Chúa Trời, thì những lời hứa đó sẽ càng trở nên thực tế đối với chính mình”. (So sánh Công-vụ các Sứ-đồ 5:42).
Giữ vững lòng tin cho đến cùng đòi hỏi chúng ta phải hoạt động trên những lĩnh vực thiêng liêng khác nữa. Học hỏi cá nhân là một cách rất tốt để rèn luyện đức tin cho được thêm vững mạnh. Nếu chúng ta theo gương những người ở thành Bê-rê và tận tụy tra xem Kinh-thánh mỗi ngày, việc này sẽ giúp chúng ta “giữ lòng đầy-dẫy sự trông-cậy cho đến cuối-cùng” (Hê-bơ-rơ 6:11; Công-vụ các Sứ-đồ 17:11). Công nhận rằng việc học hỏi cá nhân đòi hỏi chúng ta phải dành ra thì giờ và phải có quyết tâm. Có lẽ vì lý do này mà Phao-lô cảnh cáo người Hê-bơ-rơ về mối nguy hiểm của việc “trễ-nãi” hay biếng nhác trong những vấn đề như thế (Hê-bơ-rơ 6:12).
Thái độ biếng nhác có thể đưa đến hậu quả tai hại trong nhiều phương diện của đời sống. Sa-lô-môn nhận xét rằng “vì tay nhác-nhớn nên nhà dột” (Truyền-đạo 10:18). Không sớm thì muộn mưa sẽ bắt đầu dột qua mái nhà nào không được bảo trì. Nếu chúng ta nhác nhớn về thiêng liêng và không giữ gìn đức tin, thì sự nghi ngờ có thể len lỏi vào tâm trí. Trái lại, nếu đều đặn suy gẫm và học hỏi Lời Đức Chúa Trời, thì đức tin của chúng ta sẽ được nuôi dưỡng và che chở (Thi-thiên 1:2, 3).
Gây dựng lòng tin qua kinh nghiệm
Tất nhiên, qua kinh nghiệm cũng như sau khi quan sát, một phi công nhận biết rằng các dụng cụ máy móc của ông đáng được tin cậy. Cũng thế, lòng tin cậy của chúng ta nơi Đức Giê-hô-va càng lớn mạnh khi chúng ta thấy bằng chứng về sự chăm lo đầy yêu thương của ngài trong đời sống của mình. Giô-suê đã nghiệm thấy điều đó, và ông nhắc nhở những người Y-sơ-ra-ên đồng hương: “Hãy hết lòng hết ý nhận biết rằng trong các lời lành mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi đã phán về các ngươi, chẳng có một lời nào sai hết, thảy đều ứng-nghiệm cho các ngươi” (Giô-suê 23:14).
Josefina, một chị Phi Luật Tân có gia đình đã học được cùng một bài học. Chị giải thích về lối sống của chị ra sao trước khi biết lẽ thật: “Chồng tôi thường hay rượu chè say sưa và khi anh say, anh hay nổi giận và đánh đập tôi. Cuộc hôn nhân không hạnh phúc cũng ảnh hưởng đến con trai của chúng tôi. Cả hai chúng tôi đều đi làm, lương khá cao, nhưng chúng tôi mất phần lớn tiền lương vì cờ bạc. Chồng tôi có nhiều bạn, tuy nhiên phần đông họ làm bạn với anh để được anh bao họ uống, và thậm chí một số người còn cố làm cho anh say để nhạo cười nữa.
“Mọi việc đều thay đổi khi chúng tôi biết được Đức Giê-hô-va cũng như áp dụng lời khuyên của ngài. Chồng tôi không còn nhậu nhẹt nữa, chúng tôi đã ngưng cờ bạc và chúng tôi có những bạn bè chân thật là những người yêu mến và giúp đỡ chúng tôi. Chúng tôi có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, và con trai chúng tôi đang trưởng thành là một thanh niên gương mẫu. Chúng tôi đi làm ít giờ hơn, nhưng lại có nhiều tiền hơn. Kinh nghiệm dạy chúng tôi rằng Đức Giê-hô-va cũng giống như một người Cha đầy yêu thương, luôn luôn dẫn dắt chúng ta theo chiều hướng đúng”.
Nhờ được chỉ dẫn qua đường rađiô hoặc nhờ kiểm soát các dụng cụ máy móc, đôi khi phi công nhận thức rằng họ cần phải điều chỉnh hướng bay. Tương tự như vậy, chúng ta có lẽ phải đổi hướng phù hợp với sự chỉ dẫn của Đức Giê-hô-va. “Khi các ngươi xê qua bên hữu hoặc bên tả, tai các ngươi sẽ nghe có tiếng đằng sau mình rằng: Nầy là đường đây, hãy noi theo!” (Ê-sai 30:21). Qua Lời ngài và tổ chức ngài, chúng ta nhận được lời khuyên răn cảnh tỉnh chúng ta về những mối nguy hiểm về mặt thiêng liêng. Một mối nguy hiểm có liên quan đến bạn bè.
Bạn bè có thể khiến chúng ta bị lạc hướng
Một chiếc máy bay nhỏ có thể bị gió thổi lệch hướng nếu không điều chỉnh đúng đắn. Tương tự như thế, ngày nay các tín đồ đấng Christ luôn phải chống chọi với những ảnh hưởng từ bên ngoài. Chúng ta sống trong một thế giới thiên về xác thịt, nơi nhiều người khinh thường những tiêu chuẩn thiêng liêng, xem trọng tiền bạc và thú vui. Phao-lô báo trước cho Ti-mô-thê rằng trong ngày sau rốt sẽ có “khó-khăn” (II Ti-mô-thê 3:1-5). Thanh thiếu niên nào muốn được người khác chấp nhận và ưa thích, thì đặc biệt dễ bị vướng vào các bạn bè xấu (II Ti-mô-thê 2:22).
Một em 17 tuổi tên Amanda giải thích: “Trong một thời gian đức tin của em bị yếu đi một phần nào vì ảnh hưởng của các bạn học. Chúng cứ nói rằng tôn giáo của em bó buộc và vô lý, và điều này khiến em bắt đầu thấy nản chí. Tuy nhiên, cha mẹ đã giúp em hiểu rằng những nguyên tắc chỉ dẫn của đạo đấng Christ có tác dụng bảo vệ hơn là bó buộc. Ngày nay em hiểu rằng những nguyên tắc này giúp em có được một đời sống thỏa nguyện hơn so với đời sống của những bạn học cũ. Em học được cách trông cậy vào những người thật sự quan tâm đến em—cha mẹ cũng như Đức Giê-hô-va—và em đang vui thích làm công việc tiên phong”.
Dù ở lứa tuổi nào đi nữa, chúng ta sẽ gặp phải những người gièm pha đức tin của chúng ta. Họ ra vẻ như thạo đời, nhưng dưới mắt Đức Chúa Trời thì họ có tính xác thịt và thiếu tính cách thiêng liêng (I Cô-rinh-tô 2:14). Một nhóm người có thế lực ở thành Cô-rinh-tô vào thời Phao-lô là những người hoài nghi thạo đời. Những lời dạy dỗ của các triết gia này rất có thể đã khiến cho một số tín đồ đấng Christ ở thành Cô-rinh-tô mất đi đức tin nơi hy vọng về sự sống lại (I Cô-rinh-tô 15:12). Sứ đồ Phao-lô cảnh cáo: “Anh em chớ mắc lừa: bạn-bè xấu làm hư thói-nết tốt” (I Cô-rinh-tô 15:33).
Mặt khác, bạn bè tốt giúp chúng ta mạnh thêm về thiêng liêng. Trong hội thánh tín đồ đấng Christ, chúng ta có cơ hội giao du với những người sống đời sống tin kính. Norman là một anh học biết lẽ thật vào năm 1939, vẫn còn là một nguồn khích lệ lớn cho mọi người. Điều gì giúp anh giữ thái độ sắc sảo về thiêng liêng? Anh trả lời: “Các buổi họp và tình bạn thân thiết với các anh chị trung thành là điều trọng yếu. Sự giao du như thế giúp tôi thấy rõ sự khác biệt giữa tổ chức của Đức Chúa Trời và tổ chức của Sa-tan”.
Mê đắm về giàu sang
Brian là một phi công có kinh nghiệm giải thích rằng “đôi khi một phi công có lẽ thấy khó tin các dụng cụ của mình—chỉ vì bản năng ông không tin. Các phi công quân sự có kinh nghiệm đã từng bay lộn ngược vì thấy các đèn dưới đất giống y như những ngôi sao—dù cho các dụng cụ máy móc cho biết là không phải như vậy”.
Tương tự thế, bản năng ích kỷ có thể khiến chúng ta bị nhầm lẫn về mặt thiêng liêng. Giê-su nói rằng sự giàu sang làm cho người ta “mê-đắm”, và Phao-lô cảnh cáo rằng ‘sự tham tiền-bạc khiến nhiều người bội đạo’ (Mác 4:19; I Ti-mô-thê 6:10).
Giống như những ánh đèn lấp lánh làm cho lầm lẫn, các mục tiêu duy vật có thể dẫn chúng ta đi theo con đường sai lầm. Thay vì vui mừng trong “những đều mình đương trông-mong”, chúng ta có thể bị đánh lạc hướng bởi sự khoe khoang của thế gian sắp qua đi (Hê-bơ-rơ 11:1; I Giăng 2:16, 17). Nếu chúng ta “muốn” có lối sống giàu sang, thì rất có thể chúng ta sẽ không còn có nhiều thì giờ dành cho việc tăng trưởng về thiêng liêng (I Ti-mô-thê 6:9; Ma-thi-ơ 6:24; Hê-bơ-rơ 13:5).
Một anh trẻ có gia đình tên là Patrick thú nhận rằng vợ chồng anh đã hy sinh những mục tiêu thiêng liêng vì muốn nâng cao mức sống. Anh giải thích: “Chúng tôi bị ảnh hưởng bởi những người ở trong hội thánh có xe hơi nhà cửa sang trọng. Mặc dù chúng tôi không bao giờ quên đi hy vọng về Nước Trời, nhưng chúng tôi lại cảm thấy rằng trong khi chờ đợi thì mình cũng nên có một đời sống sung túc. Tuy nhiên, với thời gian, chúng tôi nhận biết rằng hạnh phúc thực sự đến từ việc phụng sự Đức Giê-hô-va cũng như qua việc lớn mạnh về thiêng liêng. Ngày nay chúng tôi lại trở về với cuộc sống giản dị. Chúng tôi giảm bớt giờ làm việc, và trở thành người tiên phong đều đều”.
Đức tin tùy thuộc vào lòng dễ thụ cảm
Lòng dễ thụ cảm cũng đóng một vai trò quan trọng trong việc gây dựng sự tin tưởng nơi Đức Giê-hô-va. Đúng vậy, “đức-tin là sự biết chắc vững-vàng của những đều mình đương trông-mong, là bằng-cớ của những đều mình chẳng xem thấy” (Hê-bơ-rơ 11:1). Nhưng trừ khi có lòng dễ thụ cảm thì có lẽ rất khó để chúng ta có lòng tin (Châm-ngôn 18:15; Ma-thi-ơ 5:6). Vì lý do này mà sứ đồ Phao-lô nói rằng “chẳng phải hết thảy đều có đức-tin” (II Tê-sa-lô-ni-ca 3:2).
Thế thì làm sao chúng ta có thể giữ cho lòng mình sẵn sàng đáp lại tất cả các bằng chứng rõ ràng sẵn có? Bằng cách vun trồng các đức tính của Đức Chúa Trời, là những đức tính nâng cao và khích lệ đức tin của chúng ta. Phi-e-rơ khuyến giục chúng ta phải ‘thêm cho đức-tin mình sự nhơn-đức, học-thức, tiết-độ, nhịn-nhục, tin-kính, tình yêu-thương anh em và lòng yêu-mến’ (II Phi-e-rơ 1:5-7; Ga-la-ti 5:22, 23). Ngược lại, nếu chúng ta sống một đời sống tư kỷ hoặc phụng sự Đức Chúa Trời chỉ để có lệ, thì chúng ta không thể hợp lý mong mỏi rằng đức tin của mình sẽ lớn mạnh.
E-xơ-ra “chuẩn bị lòng mình” để đọc và áp dụng Lời Đức Chúa Trời (E-xơ-ra 7:10, NW). Mi-chê cũng có lòng cởi mở. “Nhưng ta, ta sẽ nhìn-xem Đức Giê-hô-va, chờ-đợi Đức Chúa Trời của sự cứu-rỗi ta; Đức Chúa Trời ta sẽ nghe ta” (Mi-chê 7:7).
Magdalena, được kể ở trên, cũng kiên nhẫn chờ đợi Đức Giê-hô-va (Ha-ba-cúc 2:3). Chị nói: “Chúng ta đã có địa đàng thiêng liêng rồi. Bước kế tiếp là Địa đàng trên đất sắp đến. Trong khi chờ đợi, có hàng trăm ngàn người đến kết hợp với đám đông. Tôi vui mừng vô hạn khi thấy thật nhiều người lũ lượt đến với tổ chức Đức Chúa Trời”.
Trông cậy vào Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi
Muốn giữ vững lòng tin cho đến cùng thì chúng ta phải thực hành đức tin và lắng nghe kỹ càng sự chỉ dẫn mà chúng ta nhận được từ Đức Giê-hô-va và tổ chức của ngài. Chắc chắn điều đó thật đáng bõ công. Một phi công cảm thấy thỏa mãn sâu xa khi máy bay ông hạ xuống và cuối cùng qua khỏi đám mây dày đặc sau một cuộc hành trình dài đầy khó khăn. Mặt đất trải dài ra trước mắt ông—xanh tươi và chào đón. Phi đạo của sân bay ở dưới đang chờ đợi để đón nhận ông.
Một kinh nghiệm đầy hứng thú cũng chờ đón chúng ta. Thế gian tối tăm gian ác này sẽ nhường chỗ cho một đất mới của sự công bằng. Đức Chúa Trời đang chờ đợi để chào đón chúng ta. Chúng ta có thể đến nơi nếu chúng ta làm theo lời của người viết Thi-thiên: “Chúa Giê-hô-va ôi, Chúa là sự trông-đợi tôi, và là sự tin-cậy tôi từ buổi thơ-ấu... Tôi sẽ ngợi-khen Chúa luôn luôn” (Thi-thiên 71:5, 6).