Bạn có đáp lại tình yêu thương của Giê-su không?
“Tình yêu-thương của Đấng Christ cảm-động chúng tôi” (II CÔ-RINH-TÔ 5:14).
1. Chúng ta có thể diễn tả tình yêu thương của Giê-su như thế nào?
QUẢ THẬT, sự yêu thương của Giê-su kỳ diệu làm sao! Khi chúng ta xem xét ngài đã chịu khổ không thể tả xiết khi cung cấp giá chuộc mà chỉ nhờ đó chúng ta có thể nhận được sự sống đời đời, chắc hẳn chúng ta cảm kích trong lòng và biết ơn ngài! Đức Chúa Trời Giê-hô-va và Giê-su Christ đã khởi sự yêu chúng ta trước, trong khi chúng ta vẫn còn là người tội lỗi (Rô-ma 5:6-8; I Giăng 4:9-11). Sứ đồ Phao-lô viết rằng biết được “sự yêu-thương của đấng Christ, là sự trổi hơn mọi sự thông-biết” (Ê-phê-sô 3:19). Thật vậy, sự yêu thương của Giê-su trổi xa hơn sự hiểu biết lý thuyết trong đầu. Sự yêu thương đó vượt xa hơn bất cứ điều gì mà loài người đã từng thấy hay trải qua.
2. Điều gì không thể ngăn cản Giê-su yêu thương chúng ta?
2 Trong lá thư gửi cho tín đồ ở thành Rô-ma, Phao-lô hỏi: “Ai sẽ phân-rẽ chúng ta khỏi sự yêu-thương của Đấng Christ? có phải hoạn-nạn, khốn-cùng, bắt-bớ, đói-khát, trần-truồng, nguy-hiểm, hay là gươm-giáo chăng?” Không có gì trong những điều đó có thể ngăn cản Giê-su yêu thương chúng ta. Phao-lô nói tiếp: “Tôi chắc rằng bất-kỳ sự chết, sự sống, các thiên-sứ, các kẻ cầm-quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền-phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân-rẽ chúng ta khỏi sự yêu-thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Giê-su Christ, là Chúa chúng ta” (Rô-ma 8:35-39).
3. Chỉ có gì mới có thể làm cho Giê-su và Cha ngài lìa xa chúng ta?
3 Sự yêu thương mà Đức Chúa Trời Giê-hô-va và Giê-su dành cho bạn là mãnh liệt như thế. Chỉ có một điều có thể ngăn cản hai Đấng ấy yêu thương bạn. Nếu bạn từ chối làm những gì mà hai Đấng ấy đòi hỏi thì chính bạn cố ý từ bỏ sự yêu thương của hai Ngài. Một nhà tiên tri của Đức Chúa Trời có lần nọ giải thích cho một vua Giu-đa: “Các ngươi theo Đức Giê-hô-va chừng nào, thì Đức Giê-hô-va ở với các ngươi chừng nấy; nếu các ngươi tìm Ngài, ắt sẽ gặp Ngài được; nếu các ngươi lìa-bỏ Ngài, thì Ngài sẽ lìa-bỏ các ngươi” (II Sử-ký 15:2). Có ai trong vòng chúng ta lại muốn lìa bỏ những người bạn kỳ diệu, đầy thương xót như Đức Chúa Trời Giê-hô-va và Con Ngài là Giê-su Christ không?
Đáp ứng đúng đối với tình yêu thương của Giê-su
4, 5. a) Tình yêu thương của Giê-su có ảnh hưởng thế nào đến sự giao thiệp của chúng ta đối với người đồng loại? b) Tình yêu thương của Giê-su đối với chúng ta cũng thúc đẩy chúng ta yêu ai khác nữa?
4 Tình yêu thương vô bờ bến của Giê-su đối với bạn có ảnh hưởng thế nào đến chính cá nhân bạn? Bạn nên làm sao đây? Giê-su cho thấy sự bày tỏ lòng yêu thương của ngài nên có ảnh hưởng nào đến sự giao thiệp của chúng ta với người đồng loại. Sau khi khiêm nhường phục vụ các sứ đồ bằng cách rửa chân họ, Giê-su nói: “Ta đã làm gương cho các ngươi, để các ngươi cũng làm như ta đã làm cho các ngươi”. Ngài nói tiếp: “Ta ban cho các ngươi một điều-răn mới, nghĩa là các ngươi phải yêu nhau; như ta đã yêu các ngươi thể nào, thì các ngươi cũng hãy yêu nhau thể ấy” (Giăng 13:15, 34). Các môn đồ của ngài đã học được điều đó, và họ đã tự động cố gắng làm như ngài đã làm. Sứ đồ Giăng viết: “Bởi đó chúng ta nhận biết lòng yêu-thương, ấy là Chúa đã vì chúng ta bỏ sự sống; chúng ta cũng nên bỏ sự sống vì anh em mình vậy” (I Giăng 3:16).
5 Tuy nhiên, chúng ta sẽ không hiểu mục đích của đời sống và thánh chức của ngài nếu gương của ngài chỉ thúc đẩy chúng ta yêu thương và phục vụ những người đồng loại. Tình yêu thương của Giê-su đối với chúng ta không đáng cho chúng ta đáp lại và đặc biệt yêu thương Cha ngài là Đấng đã dạy cho ngài mọi sự mà ngài biết hay sao? Bạn có đáp lại sự yêu thương của đấng Christ và phụng sự Cha ngài như chính ngài đã làm không? (Ê-phê-sô 5:1, 2; I Phi-e-rơ 1:8, 9).
6. Tình yêu thương của Giê-su đối với sứ đồ Phao-lô ảnh hưởng đến ông như thế nào?
6 Hãy xem xét trường hợp của Sau-lơ sau này được đổi tên lại thành Phao-lô. Ông đã một thời bắt bớ Giê-su, “chỉ hằng ngăm-đe và chém-giết môn-đồ của Chúa” (Công-vụ các Sứ-đồ 9:1-5; Ma-thi-ơ 25:37-40). Khi Phao-lô thật sự biết đến Giê-su, ông rất biết ơn vì đã được tha thứ đến nỗi sẵn sàng chịu chết vì ngài. Ông viết: “Tôi đã bị đóng đinh...với Đấng Christ...không phải là tôi sống nữa...nay tôi còn sống trong xác-thịt, ấy là tôi sống trong đức-tin của Con Đức Chúa Trời, là Đấng đã yêu tôi, và đã phó chính mình Ngài vì tôi” (Ga-la-ti 2:20).
7. Tình yêu thương của Giê-su nên khiến chúng ta động lòng mà làm điều gì?
7 Sự yêu thương mà Giê-su dành cho chúng ta thật là một sức lực mãnh liệt thay trong đời sống của chúng ta! Phao-lô viết cho người Cô-rinh-tô: “Vì tình yêu-thương của Đấng Christ cảm-động chúng tôi...hầu cho...không vì chính mình mà sống nữa, nhưng sống vì Đấng đã chết và sống lại cho mình” (II Cô-rinh-tô 5:14, 15). Quả thật, lòng biết ơn đối với việc Giê-su phó sự sống của ngài vì chúng ta thúc đẩy chúng ta nên làm bất cứ điều gì ngài đòi hỏi. Chỉ bằng cách này chúng ta mới có thể chứng tỏ chúng ta thật sự yêu ngài. Giê-su nói: “Nếu các ngươi yêu-mến ta, thì giữ-gìn các điều-răn ta. Ai có các điều-răn của ta và vâng-giữ lấy, ấy là kẻ yêu-mến ta”. (Giăng 14:15, 21; so sánh I Giăng 2:3-5).
8. Tình yêu thương của Giê-su ảnh hưởng thế nào đến đời sống của nhiều người phạm tội?
8 Khi học biết các điều răn của Giê-su, những kẻ tà dâm, ngoại tình, đồng tính luyến ái, trộm cướp, say sưa và tống tiền sống trong thành Cô-rinh-tô xưa đáp lại tình yêu thương của Giê-su bằng cách không làm các việc đó nữa. Phao-lô viết cho họ: “Nhơn danh Đức Chúa Giê-su Christ...anh em được rửa sạch,... được xưng công-bình rồi” (I Cô-rinh-tô 6:9-11). Cũng thế, sự yêu thương của Giê-su ngày nay thúc đẩy nhiều người sửa đổi rõ rệt trong đời sống của họ. Sử gia John Lord viết: “Sự chiến thắng thật sự của đạo Gia-tô là cải hóa những người công nhận mình tin theo giáo lý đạo Gia-tô thành những người tốt. Chúng ta có bằng chứng là họ có nếp sống không thể khiển trách được, có nền đạo đức không ai chê bai được, và họ là những công dân tốt, xứng danh là tín đồ đạo Gia-tô”. Sự dạy dỗ của Giê-su quả thật đã gây nên sự khác biệt thấy rõ!
9. Nghe theo lời của Giê-su bao hàm điều gì?
9 Chắc chắn một người ngày nay không thể học hỏi điều gì khác quan trọng hơn là đời sống và thánh chức của Giê-su Christ. Sứ đồ Phao-lô khuyên nhủ: “[Hãy] nhìn [kỹ] xem...Đức Chúa Giê-su... Vậy, anh em hãy nghĩ đến đấng [đó]” (Hê-bơ-rơ 12:2, 3). Trong cuộc hóa hình của Giê-su, chính Đức Chúa Trời đã phán về Con Ngài: “Hãy nghe lời Con đó” (Ma-thi-ơ 17:5). Tuy nhiên, điều cần phải nhấn mạnh là việc nghe lời Giê-su không phải là chỉ giản dị nghe những gì ngài nói. Đó có nghĩa là vâng theo các chỉ thị của ngài, đúng, bắt chước ngài làm những gì ngài làm và theo cách ngài làm. Chúng ta đáp lại tình yêu thương của Giê-su bằng cách nhận ngài làm gương mẫu của mình và theo sát dấu chân ngài.
Giê-su muốn chúng ta làm gì
10. Giê-su đã huấn luyện ai và nhằm mục đích nào?
10 Đức Chúa Trời giao cho Giê-su sứ mạng rao giảng về Nước của Cha ngài và ngài huấn luyện các môn đồ làm giống như vậy. Ngài nói với các môn đồ đầu tiên: “Chúng ta hãy đi nơi khác...để ta cũng giảng đạo ở đó nữa; vì ấy là cốt tại việc đó mà ta đã đến” (Mác 1:38; Lu-ca 4:43). Kế đó, sau khi huấn luyện kỹ lưỡng 12 sứ đồ, Giê-su dặn họ: “Khi đi đàng, hãy rao-giảng rằng: Nước thiên-đàng gần rồi” (Ma-thi-ơ 10:7). Vài tháng sau, sau khi huấn luyện 70 môn đồ khác, ngài phái họ đi và ra lệnh: “Hãy...nói với họ rằng: Nước Đức Chúa Trời đến gần các ngươi” (Lu-ca 10:9). Rõ ràng là Giê-su muốn các môn đồ làm người rao giảng và dạy dỗ.
11. a) Các môn đồ của Giê-su sẽ làm nhiều công việc lớn hơn ngài qua cách nào? b) Điều gì đã xảy ra cho các môn đồ sau khi Giê-su bị giết?
11 Giê-su tiếp tục huấn luyện môn đồ làm công việc này. Trong đêm cuối cùng trước khi chết, ngài khuyến khích họ bằng những lời: “Kẻ nào tin ta, cũng sẽ làm việc ta làm, lại cũng làm việc lớn hơn nữa” (Giăng 14:12). Công việc của môn đồ Giê-su sẽ lớn hơn vì trong thánh chức của họ, họ rao giảng cho nhiều người hơn trong phạm vi to lớn hơn và trong khoảng thời gian lâu dài hơn. Tuy vậy, sau khi Giê-su bị giết, các môn đồ ngưng hoạt động vì sợ hãi. Họ đi trốn và không thi hành công việc mà ngài đã huấn luyện họ làm. Một số người ngay cả trở lại nghề đánh cá. Tuy nhiên, ngài đã gây ấn tượng không quên được trong trí của bảy người này về điều ngài muốn họ và tất cả các môn đồ của ngài làm.
12. a) Giê-su làm phép lạ nào tại Biển Ga-li-lê? b) Giê-su rõ ràng có ý gì khi ngài hỏi có phải Phi-e-rơ yêu thương ngài “nhiều hơn [những con cá] nầy không?”
12 Giê-su mặc lấy hình người và hiện ra tại biển Ga-li-lê. Bảy sứ đồ đang ở trên một chiếc tàu ngoài khơi nhưng suốt đêm họ không bắt được con cá nào cả. Giê-su từ bờ gọi họ: “Hãy thả lưới bên hữu thuyền, thì các ngươi sẽ được”. Khi lưới kéo được đầy cá một cách lạ thường đến nỗi lưới gần bị đứt, mấy người ở trên thuyền chợt nghĩ ra người đứng trên bờ chính là Giê-su và họ vội vã chèo thuyền vào chỗ ngài đợi. Sau khi cho họ ăn sáng, Giê-su có thể nhìn sang đống cá lớn vừa bắt được và hỏi Phi-e-rơ: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta hơn [những con cá] nầy không?” (Giăng 21:1-15). Chắc hẳn Giê-su ngụ ý hỏi: Ngươi mến nghề đánh cá hơn là mến công việc rao giảng mà ta đã sửa soạn cho ngươi làm không?
13. Giê-su đã gây cho các môn đồ một ấn tượng sâu sắc thế nào về cách họ nên đáp lại tình yêu thương của ngài?
13 Phi-e-rơ đáp: “Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa”. Giê-su trả lời: “Hãy chăn những chiên con ta”. Giê-su hỏi lần thứ hai: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng?” Phi-e-rơ trả lời một lần nữa, chắc hẳn với giọng tin tưởng mạnh hơn: “Lạy Chúa, phải, Chúa biết rằng tôi yêu Chúa”. Giê-su lại ra lệnh: “Hãy chăn chiên ta”. Giê-su hỏi lần thứ ba: “Hỡi Si-môn, con Giô-na, ngươi yêu ta chăng?” Bây giờ thì Phi-e-rơ buồn rầu thật sự. Trước đó chỉ vài ngày, ông đã ba lần chối là không biết Giê-su, bởi vậy ông đã có thể tự hỏi không biết Giê-su có nghi ngờ về lòng trung thành của ông không. Do đó, Phi-e-rơ đáp lại lần thứ ba, có lẽ với giọng khẩn khoản: “Lạy Chúa, Chúa biết hết mọi việc; Chúa biết rằng tôi yêu Chúa!” Giê-su chỉ trả lời giản dị: “Hãy chăn chiên ta” (Giăng 21:15-17). Người ta có thể nào nghi ngờ về điều mà Giê-su muốn Phi-e-rơ cùng những người bạn của ông làm không? Ngài đã gây ấn tượng sâu sắc cho họ cũng như cho những ai trở thành môn đồ của ngài thời nay là nếu họ yêu mến ngài thì họ sẽ tham gia vào công việc đào tạo môn đồ!
14. Vào những dịp khác, Giê-su cho thấy các môn đồ nên đáp lại tình yêu thương của ngài bằng cách nào?
14 Ít ngày sau buổi nói chuyện trên bãi biển, Giê-su hiện ra trên một ngọn núi ở Ga-li-lê và ra chỉ thị trong một cuộc họp mặt vui vẻ gồm khoảng 500 môn đồ: “Vậy hãy đi dạy-dỗ muôn-dân,... và dạy họ giữ hết cả mọi điều mà ta đã truyền cho các ngươi” (Ma-thi-ơ 28:19, 20; I Cô-rinh-tô 15:6). Thử nghĩ xem! Mọi người, đàn ông, đàn bà và trẻ con, đều nhận được cùng một sứ mạng này. Lại sau đó nữa, ngay trước khi lên trời, Giê-su nói với môn đồ: “Các ngươi sẽ...làm chứng về ta...cho đến cùng trái đất” (Công-vụ các Sứ-đồ 1:8). Vì tất cả các lời nhắn nhủ này, không lạ gì khi nhiều năm sau đó Phi-e-rơ viết: “[Giê-su] đã biểu chúng ta khá giảng-dạy cho dân-chúng và chứng quyết” (Công-vụ các Sứ-đồ 10:42).
15. Chúng ta không thể hồ nghi về điều gì?
15 Chúng ta không thể hồ nghi về cách chúng ta đáp lại tình yêu thương của Giê-su. Ngài nói với các sứ đồ: “Nếu các ngươi vâng-giữ các điều-răn của ta, thì sẽ ở trong sự yêu-thương ta...Ví thử các ngươi làm theo điều ta dạy, thì các ngươi là bạn-hữu ta” (Giăng 15:10-14). Câu hỏi là: Bạn có tỏ lòng quí trọng tình yêu thương của Giê-su bằng cách vâng theo mệnh lệnh của ngài và tham gia vào công việc đào tạo môn đồ không? Đành rằng đối với chúng ta việc này có thể không phải là chuyện dễ vì nhiều lý do, nhưng đối với Giê-su hồi xưa việc này cũng không phải là chuyện dễ. Hãy xem ngài đã phải thay đổi những gì.
Hãy noi theo gương của Giê-su
16. Giê-su cho chúng ta gương mẫu kỳ diệu nào?
16 Con một của Đức Chúa Trời đã từng có một địa vị vinh quang cao trọng ở trên trời vượt hẳn tất cả các thiên sứ. Ngài giàu có thật sự! Vậy mà ngài đã sẵn lòng tự bỏ chính mình, sanh ra trong một gia đình nghèo trên đất và lớn lên giữa loài người đầy bệnh hoạn, chết chóc. Ngài đã hy sinh tất cả mọi sự vì chúng ta, như sứ đồ Phao-lô giải thích: “Anh em biết ơn của Đức Chúa Giê-su Christ chúng ta, Ngài vốn giàu, vì anh em mà tự làm nên nghèo, hầu cho bởi sự nghèo của Ngài, anh em được nên giàu” (II Cô-rinh-tô 8:9; Phi-líp 2:5-8). Thật là một gương tốt! Thật là một sự biểu lộ tình yêu thương cao quí! Không ai đã hy sinh hoặc chịu khổ vì người khác nhiều hơn là vì ngài. Vả lại, không ai có thể làm cho những người khác hưởng sự giàu có lớn hơn, đúng, đó là sự sống đời đời trong sự hoàn toàn!
17. Chúng ta có đường lối nào trước mắt để noi theo, và chúng ta sẽ gặt hái được kết quả gì nếu đi theo đường lối đó?
17 Chúng ta có thể noi theo gương của Giê-su và giúp ích người khác như ngài vậy. Giê-su đã nhiều lần khuyến khích người ta trở thành môn đồ của ngài (Mác 2:14; Lu-ca 9:59; 18:22). Thật thế, Phi-e-rơ viết: “Anh em đã được kêu-gọi đến sự đó, vì Đấng Christ cũng đã chịu khổ cho anh em, để lại cho anh em một gương, hầu cho anh em noi dấu chơn Ngài” (I Phi-e-rơ 2:21). Bạn có đáp lại tình yêu thương của đấng Christ đến độ chịu khổ để hầu việc Cha ngài như chính ngài đã làm không? Làm như thế quả là lợi ích cho người khác biết bao! Thật vậy, nhờ noi theo gương Giê-su, bằng cách áp dụng hoàn toàn các sự dạy dỗ mà ngài nhận được từ nơi Cha ngài “[bạn] và kẻ nghe [bạn] sẽ được cứu” (I Ti-mô-thê 4:16).
18. a) Giê-su nêu gương nào về thái độ của ngài đối với mọi người? b) Người ta đáp ứng thế nào trước nhân cách của Giê-su?
18 Để giúp người khác một cách tối đa, chúng ta cũng phải có cùng cảm nghĩ về họ như Giê-su. Một lời tiên tri nói về ngài: “Người sẽ thương-xót kẻ khốn-cùng, người thiếu-thốn, và cứu linh-hồn của người thiếu-thốn” (Thi-thiên 72:13). Các môn đồ của Giê-su có thể để ý thấy ngài “động lòng thương-xót” đối với những người nghe ngài nói và ngài thật sự muốn giúp đỡ họ (Mác 1:40-42; 10:21). Kinh-thánh nói: “Khi Ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương-xót, vì họ cùng-khốn, và tan-lạc như chiên không có kẻ chăn” (Ma-thi-ơ 9:36). Ngay cả những người phạm tội nặng cũng cảm thấy được ngài yêu thương và muốn đến gần ngài. Qua giọng nói, cử chỉ, thái độ và cách dạy dỗ của ngài, ngài khiến cho họ cảm thấy dễ chịu. Kết quả là ngay cả những kẻ thâu thuế bị người ta khinh miệt và gái mãi dâm cũng đi tìm ngài (Ma-thi-ơ 9:9-13; Lu-ca 7:36-38; 19:1-10).
19. Phao-lô bắt chước Giê-su như thế nào, và chúng ta sẽ đạt được kết quả gì nếu làm giống như vậy?
19 Các môn đồ của Giê-su trong thế kỷ thứ nhất bắt chước gương mẫu đầy yêu thương của ngài. Phao-lô viết thư cho một số người mà ông hầu việc: “Chúng tôi đã ăn-ở nhu-mì giữa anh em, như một người vú săn-sóc chính con mình cách dịu-dàng vậy...Anh em cũng biết rằng chúng tôi đối-đãi với mỗi người trong anh em, như cha đối với con, khuyên-lơn, yên-ủi, và nài-xin anh em” (I Tê-sa-lô-ni-ca 2:7-12). Bạn có cùng một mối quan tâm thật tình đối với những người sống trong khu vực của bạn như là cha mẹ đầy tình yêu thương đối với con cái của mình không? Bày tỏ mối quan tâm như thế qua giọng nói, nét mặt và hành động của bạn sẽ làm cho thông điệp Nước Trời trở nên hấp dẫn hơn đối với những người giống như chiên.
20, 21. Xin kể vài trường hợp của những người thời nay noi theo gương mẫu về tình yêu thương của Giê-su.
20 Vào một ngày lạnh lẽo tại Tây Ban Nha, hai Nhân-chứng gặp một cụ bà lớn tuổi phải chống nạng. Nhà bà lạnh buốt vì hết củi để sưởi. Bà đợi con trai bà đi làm về để đốn củi thêm cho bà. Hai Nhân-chứng đốn củi cho bà và cũng để lại vài tạp chí cho bà đọc. Khi người con trai về đến nhà, ông rất cảm kích về mối quan tâm đầy yêu thương của các Nhân-chứng đối với mẹ ông nên ông đọc các sách báo, khởi sự học hỏi Kinh-thánh, làm báp têm và chẳng bao lâu sau gia nhập thánh chức làm khai thác.
21 Tại Úc một người đàn ông và vợ ông giải thích cho các Nhân-chứng đến thăm họ rằng họ không có tiền để mua thực phẩm mà nuôi gia đình. Cặp vợ chồng Nhân-chứng đi chợ mua đồ ăn, kể cả kẹo cho trẻ con. Hai người chủ nhà bật khóc nức nở, nói rằng họ tuyệt vọng đến độ toan tự tử. Cả hai khởi sự học hỏi Kinh-thánh và mới đây người vợ đã làm báp têm. Một người đàn bà tại Hoa Kỳ trước kia có thành kiến đối với Nhân-chứng Giê-hô-va. Bà kể lại câu chuyện xảy ra sau khi bà gặp một Nhân-chứng: “Thật ra tôi không nhớ chúng tôi đã nói những gì, nhưng điều tôi nhớ là bà ấy rất tử tế với tôi lại cũng hiếu khách và khiêm nhường nữa. Tôi thật sự cảm thấy muốn đến gần bà. Tôi quí mến tình bạn của bà cho đến nay”.
22. Sau khi xem xét đời sống của Giê-su, chúng ta kết luận gì về ngài?
22 Khi chúng ta đáp lại tình yêu thương của Giê-su bằng cách làm công việc mà ngài đã làm, theo cách ngài đã làm, chúng ta có thể hưởng được nhiều ân phước kỳ diệu thay! Sự cao cả của Giê-su là điều hiển nhiên và là một sự tuyệt vời. Chúng ta động lòng họa theo lời của quan tổng trấn người Rô-ma là Bôn-xơ Phi-lát: “Kìa, xem người nầy!” Đúng, thật thế, “người nầy” là vĩ nhân quan trọng nhất đã từng sống (Giăng 19:5).
Bạn sẽ trả lời ra sao?
◻ Tình yêu thương của Giê-su to lớn thế nào?
◻ Tình yêu thương của Giê-su thúc đẩy chúng ta nên yêu ai, và tình yêu thương của ngài nên khiến chúng ta cảm động làm điều gì?
◻ Giê-su muốn chúng ta làm công việc gì?
◻ Giê-su giàu có thể nào, và tại sao ngài đã trở nên nghèo?
◻ Chúng ta nên bắt chước Giê-su như thế nào trong cách ngài hầu việc mọi người?
[Hình nơi trang 15]
Giê-su làm gương trong việc bày tỏ tình yêu thương
[Hình nơi trang 17]
Giê-su giải thích hùng hồn về cách các môn đồ nên thể hiện cụ thể tình yêu thương đối với ngài