-
Minh họa về những người làm việc trong vườn nhoChúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
-
-
“Nước Trời giống như một chủ nhà vừa sáng sớm đi ra ngoài thuê người đến làm việc trong vườn nho của mình. Sau khi thỏa thuận với họ một đơ-na-ri-on một ngày, ông sai họ vào vườn nho làm việc. Khoảng 9 giờ sáng, ông lại ra chợ và thấy những người không có việc làm.Ông nói với họ: ‘Các anh cũng hãy vào vườn nho làm việc, tôi sẽ trả công xứng đáng’. Họ liền đi làm. Khoảng 12 giờ trưa và 3 giờ chiều, ông cũng đi ra và làm như vậy. Cuối cùng, khoảng 5 giờ chiều, ông đi ra và gặp những người khác đang quanh quẩn ở đó thì hỏi: ‘Sao các anh đứng không ở đây cả ngày?’. Họ đáp: ‘Vì không có ai thuê chúng tôi’. Ông bảo họ: ‘Các anh cũng hãy vào vườn nho làm việc cho tôi’”.—Ma-thi-ơ 20:1-7.
-
-
Minh họa về những người làm việc trong vườn nhoChúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
-
-
Các thầy tế lễ và những nhà lãnh đạo tôn giáo khác xem những thường dân Do Thái là người phụng sự Đức Chúa Trời ít hơn, giống như những người không làm trọn ngày trong vườn nho. Trong minh họa của Chúa Giê-su, họ là những người được thuê vào “khoảng 9 giờ sáng” hoặc muộn hơn, là lúc 12 giờ trưa, 3 giờ chiều và cuối cùng là lúc 5 giờ chiều.
Những người nam và nữ theo Chúa Giê-su bị xem là “đáng rủa” (Giăng 7:49). Cả đời họ chỉ làm nghề đánh cá hoặc công việc chân tay khác. Rồi đến mùa thu năm 29 CN, “chủ vườn nho” đã phái Chúa Giê-su đến để gọi những người thấp hèn ấy làm việc cho Đức Chúa Trời với tư cách là môn đồ Đấng Ki-tô. Họ là những “người cuối” mà Chúa Giê-su đề cập, tức là những người làm việc lúc 5 giờ chiều.
-