THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • jy chg 129 trg 294-trg 295 đ. 3
  • Phi-lát nói: “Này! Người đây!”

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Phi-lát nói: “Này! Người đây!”
  • Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
  • Tài liệu liên quan
  • “Kìa, xem người nầy!”
    Người vĩ đại nhất đã từng sống
  • Bôn-xơ Phi-lát là ai?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2005
  • Cả Phi-lát lẫn Hê-rốt đều thấy ngài vô tội
    Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
  • Bị giải đến Hê-rốt, rồi lại giải về cho Phi-lát
    Người vĩ đại nhất đã từng sống
Xem thêm
Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
jy chg 129 trg 294-trg 295 đ. 3
Chúa Giê-su đội một vương miện bằng gai, mặc một áo choàng màu tía và được Phi-lát đưa ra ngoài

CHƯƠNG 129

Phi-lát nói: “Này! Người đây!”

MA-THI-Ơ 27:15-17, 20-30 MÁC 15:6-19 LU-CA 23:18-25 GIĂNG 18:39–19:5

  • PHI-LÁT TÌM CÁCH THA CHÚA GIÊ-SU

  • NGƯỜI DO THÁI XIN THA BA-RA-BA

  • CHÚA GIÊ-SU BỊ CHẾ NHẠO VÀ NGƯỢC ĐÃI

Phi-lát nói với đám đông đang tìm cách giết Chúa Giê-su: “Ta... không thấy người phạm bất cứ tội nào mà các ông tố cáo. Thật thế, Hê-rốt cũng không thấy người này có tội gì” (Lu-ca 23:14, 15). Vì muốn tha Chúa Giê-su nên Phi-lát dùng một cách khác. Ông nói với dân chúng: “Theo lệ của các ngươi, ta sẽ tha một người vào Lễ Vượt Qua. Vậy, các ngươi có muốn ta tha Vua Dân Do Thái không?”.—Giăng 18:39.

Phi-lát biết trong tù có một tội phạm khét tiếng tên Ba-ra-ba, là kẻ cướp bóc, nổi loạn và giết người. Thế nên, Phi-lát hỏi: “Các ngươi muốn ta tha ai, Ba-ra-ba hay Giê-su, người được gọi là Đấng Ki-tô?”. Vì bị các trưởng tế xúi giục nên dân chúng đòi tha Ba-ra-ba, thay vì Chúa Giê-su. Phi-lát hỏi lại: “Trong hai người này, các ngươi muốn ta tha ai?”. Đám đông la lớn: “Ba-ra-ba”!—Ma-thi-ơ 27:17, 21.

Phi-lát buồn lòng hỏi: “Vậy ta sẽ làm gì với Giê-su, người được gọi là Đấng Ki-tô?”. Dân chúng trả lời: “Treo hắn lên cột!” (Ma-thi-ơ 27:22). Thật đáng xấu hổ! Họ đang đòi giết một người đàn ông vô tội. Phi-lát hỏi: “Tại sao? Người này đã làm điều gì xấu? Ta thấy người chẳng có tội gì đáng chết cả, nên ta sẽ phạt người rồi thả ra”.—Lu-ca 23:22.

Bất kể những nỗ lực của Phi-lát nhằm tha Chúa Giê-su, đám đông giận dữ và đồng thanh la lớn: “Treo hắn lên cột!” (Ma-thi-ơ 27:23). Bị các nhà lãnh đạo tôn giáo kích động, họ trở nên điên cuồng và khát máu. Đó không phải là máu của một tên tội phạm hay kẻ giết người, nhưng là máu của một người đàn ông vô tội mà năm ngày trước họ đã chào đón vào thành Giê-ru-sa-lem với tư cách là Vua. Nếu các môn đồ của Chúa Giê-su có mặt ở đó, họ cũng im lặng và không dám lộ diện.

Phi-lát thấy những nỗ lực của mình không mang lại kết quả mà còn gây náo loạn thêm. Vì thế, ông lấy nước rửa tay trước mặt đám đông và nói: “Ta vô tội về huyết của người này. Các ngươi phải chịu trách nhiệm”. Ngay cả điều đó cũng không làm họ thay đổi. Họ đáp: “Chúng tôi và con cái chúng tôi sẽ chịu trách nhiệm về huyết của hắn”.—Ma-thi-ơ 27:24, 25.

Quan tổng đốc muốn làm hài lòng dân chúng hơn là làm điều mà ông biết là đúng. Cuối cùng Phi-lát đành nhượng bộ trước đám đông và cho thả Ba-ra-ba. Ông ra lệnh lột áo Chúa Giê-su và đánh đập ngài.

Sau khi đánh đập Chúa Giê-su cách tàn nhẫn, quân lính giải ngài vào dinh của quan tổng đốc. Cả đội quân tập hợp lại và tiếp tục hành hạ Chúa Giê-su. Họ bện một vương miện bằng gai rồi đội lên đầu ngài, và đặt vào tay phải ngài một cây sậy. Họ khoác lên mình ngài cái áo choàng đỏ, giống như màu vua chúa thường mặc, và nói với giọng mỉa mai: “Vua Dân Do Thái vạn tuế!” (Ma-thi-ơ 27:28, 29). Không những thế, họ còn nhổ vào Chúa Giê-su, tát vào mặt ngài, rồi lấy cây sậy khỏi tay ngài và dùng nó để đánh lên đầu ngài khiến những chiếc gai sắc nhọn của “vương miện” càng đâm sâu vào đầu ngài.

Phong thái và sự kiên cường của Chúa Giê-su trước những điều đó khiến Phi-lát rất cảm phục. Ông muốn thử lần nữa để không phải chịu trách nhiệm trong vụ này. Ông nói với dân chúng: “Đây! Ta dẫn ông ta ra cho các ngươi, để các ngươi biết rằng ta chẳng thấy ông ta có tội gì”. Có lẽ Phi-lát nghĩ rằng đám đông sẽ dịu bớt khi nhìn thấy Chúa Giê-su giờ đây bị bầm tím và mình đầy máu. Khi Chúa Giê-su đứng trước đám đông nhẫn tâm, Phi-lát nói với họ: “Này! Người đây!”.—Giăng 19:4, 5.

Dù bị bầm tím và mình đầy thương tích nhưng Chúa Giê-su vẫn tỏ phong thái trầm lặng và điềm tĩnh mà ngay cả Phi-lát cũng phải nhìn nhận, vì những lời ông nói dường như cho thấy sự kính trọng lẫn xót xa.

ĐÁNH ĐẬP

Dây da để đánh đập

Trong một tạp chí y khoa Hoa Kỳ (The Journal of the American Medical Association), bác sĩ William Edwards mô tả về cách đánh đập của người La Mã:

“Dụng cụ thường dùng là một cái roi ngắn có nhiều dây da dài ngắn khác nhau, từng sợi hoặc kết bím, trên đó gắn những cục sắt nhỏ hoặc những mảnh xương cừu sắc bén cách nhau một khoảng... Khi lính La Mã quất hết sức và liên tục trên lưng nạn nhân, những cục kim loại thì làm bầm sâu, còn các sợi dây da và những mảnh xương cừu thì làm rách da thịt. Và nếu tiếp tục đánh thì vết thương sẽ rách sâu đến tận những bắp thịt nằm tiếp cận xương làm lộ ra những mảnh thịt còn giật giật và đẫm máu”.

  • Để khỏi chịu trách nhiệm, Phi-lát thử những cách nào để tha Chúa Giê-su?

  • Hãy mô tả cách đánh đập của người La Mã.

  • Sau khi Chúa Giê-su bị đánh đập, ngài còn bị ngược đãi ra sao?

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ