Vải liệm Turin—Tấm vải liệm Chúa Giê-su chăng?
DO THÔNG TÍN VIÊN TỈNH THỨC! Ở Ý BIÊN SOẠN
Từ ngày 18 tháng 4 đến 14-6-1998, tấm vải liệm mà người ta cho là đã bọc thi thể của Chúa Giê-su người Na-xa-rét được trưng bày tại Giáo Đường San Giovanni Battista, ở Turin, Ý. Nó được giữ trong một hộp kính kín hơi, đạn bắn không thủng và bơm đầy khí trơ. Nơi đó tấm vải được bảo tồn dưới những điều kiện nhiệt độ điều hòa.
KHÁCH viếng thăm đi ngang qua trước tấm vải liệm được bảo vệ cẩn mật; họ bước trên ba bậc hành lang. Điều này khiến mọi người đều thấy rõ. Cuộc viếng thăm được giới hạn trong vòng hai phút và bắt buộc phải có hẹn trước. Cảm xúc của khách viếng thăm có nhiều vẻ, người thì mê mẩn, người thì đăm chiêu suy ngẫm đến rơi lệ, kẻ thì chỉ hiếu kỳ. Theo báo cáo thì có khoảng 2,5 triệu khách viếng thăm.
Câu hỏi thường được đặt ra là: “Tấm vải liệm có nghĩa gì đối với bạn?” Đối với bất cứ ai thích thảo luận về tôn giáo, thì dịp này tạo cơ hội để xem xét đề tài này cặn kẽ hơn và để đọc lại những trang sách Kinh Thánh nói về sự chôn cất của Chúa Giê-su.—Xem khung ở trang sau.
Tấm vải liệm là mảnh vải gai dài 436 centimet và rộng 110 centimet, trên bề mặt có in hình cơ thể một người đàn ông mà người ta cho là đã chết một cách đau đớn. Nhưng vấn đề là: Có phải Vải Liệm Turin là tấm vải dùng để bọc thi thể Chúa Giê-su hơn 19 thế kỷ trước không?
Các diễn biến lịch sử
“Không có bằng chứng nào trong những thế kỷ đầu của kỷ nguyên đạo Đấng Christ về một tấm vải liệm”, cuốn New Catholic Encyclopedia (Tân bách khoa tự điển Công Giáo) nói như thế. Vào năm 544 CN, một hình ảnh mà người ta cho rằng không do tay người làm ra xuất hiện ở Edessa, một địa điểm ở Thổ Nhĩ Kỳ ngày nay. Có người nói rằng hình này là hình gương mặt Chúa Giê-su. Vào năm 944 CN, có người cho rằng hình này xuất hiện ở Constantinople. Tuy nhiên, hầu hết các sử gia không tin rằng hình đó là hình mà ngày nay người ta gọi là Vải Liệm Turin.
Ở Pháp, vào thế kỷ 14, ông Geoffroi de Charny đã giữ tấm vải liệm. Vào năm 1453, quyền sở hữu tấm vải được chuyển sang tay Louis, Công Tước vùng Savoy; ông này đem nó về để ở một nhà thờ tại Chambéry, thủ đô vùng Savoy. Vào năm 1578, Emmanuel Philibert đem tấm vải liệm từ đó về Turin.
Những ý kiến khác nhau
Vào năm 1988, tổng giám mục của Turin vào lúc đó là Anastasio Ballestrero cho xác định niên đại của Vải Liệm Turin bằng phương pháp cacbon phóng xạ. Những cuộc thử nghiệm, do ba phòng thí nghiệm lừng danh ở Thụy Sĩ, Anh và Mỹ thực hiện, cho thấy tấm vải này có gốc thời trung cổ, như thế thuộc về một thời kỳ đã lâu sau cái chết của Đấng Christ. Ballestrero chấp nhận kết quả này, tuyên bố trong một bản văn chính thức: “Trong khi giao phó cho khoa học việc thẩm định những kết quả này, giáo hội nhắc lại sự kính trọng và tôn sùng đối với hình biểu tượng đáng kính này của Đấng Christ; biểu tượng này vẫn là một đối tượng tôn sùng đối với những người ngoan đạo”.
Tổng giám mục hiện thời, Giovanni Saldarini, tuyên bố: “Chúng ta không thể nói rằng hình này chính là hình của Đấng Christ đem xuống từ thập tự giá”. Nhưng đồng thời ông lại quả quyết: “Chắc chắn rằng người tín hữu có thể thấy trong cái vết in đó hình ảnh của người đàn ông diễn tả trong các cuốn Phúc Âm”. Vào ngày 24-5-1998, trong khi tấm vải liệm được trưng bày, Giáo Hoàng Gioan Phao-lồ II gọi hình ảnh này là “vết in để lại bởi thân xác bị hành hạ của Đấng Bị Đóng Đinh”.
Như có thể thấy, bằng chứng rõ ràng là Vải Liệm Turin không phải là vải liệm thi thể Chúa Giê-su. Nhưng giả thử nó đúng là tấm vải liệm đó thì sao? Một người muốn vâng theo những sự dạy dỗ của Kinh Thánh mà lại tôn sùng tấm vải đó thì có đúng không?
Hãy xem điều thứ hai trong Mười Điều Răn; điều này nói rằng, theo như bản dịch Kinh Thánh của Công Giáo: “Ngươi sẽ không tạc tượng thần, tạc hình vật gì nơi trời bên trên hay nơi đất bên dưới, hay trong nước bên dưới đất. Ngươi sẽ không thờ lạy chúng và phụng sự chúng”. (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:4, 5, Nguyễn thế Thuấn) Thật vậy, tín đồ thật của Đấng Christ nghe lời của sứ đồ Phao-lô: “Chúng ta bước đi bởi đức-tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy”.—2 Cô-rinh-tô 5:7; 1 Giăng 5:21.
[Khung nơi trang 24]
Tấm vải liệm và lời tường thuật trong các sách Phúc Âm
Những người viết sách Phúc Âm nói rằng thi thể Chúa Giê-su, sau khi được Giô-sép ở thành A-ri-ma-thê đem xuống khỏi cây khổ hình, thì được bọc lại “trong tấm vải liệm trắng”. (Ma-thi-ơ 27:57-61; Mác 15:42-47; Lu-ca 23:50-56) Sứ đồ Giăng viết thêm: “Ni-cô-đem... bấy giờ cũng đến, đem theo độ một trăm cân một-dược hòa với lư-hội. Vậy, hai người lấy xác Đức Chúa Jêsus, dùng vải gai và thuốc thơm gói lại, theo như tục khâm-liệm của dân Giu-đa”.—Giăng 19:39-42.
Người Do Thái có phong tục tắm rửa thi thể rồi dùng dầu và hương liệu để ướp xác. (Ma-thi-ơ 26:12; Công-vụ các Sứ-đồ 9:37) Vào buổi sáng sau ngày Sa-bát, các người đàn bà bạn Chúa Giê-su định hoàn tất việc chuẩn bị thi thể ngài, lúc đó đã được đặt trong ngôi mộ. Tuy nhiên, khi họ đến nơi mang theo ‘thuốc thơm đặng xức xác ngài’, thì thi thể Chúa Giê-su không có trong mộ!—Mác 16:1; Lu-ca 24:1-3.
Phi-e-rơ đã thấy gì khi ông đến ngay sau đó và bước vào mộ? Giăng, người chứng kiến tận mắt, thuật lại: “Ông Si-mon Phê-rô... thấy những băng vải để ở đó, và khăn che đầu Đức Giê-su. Khăn này không để lẫn với các băng vải, nhưng cuốn lại xếp riêng ra một nơi”. (Giăng 20:6, 7, Tòa Tổng Giám Mục) Hãy lưu ý là câu này không đề cập đến tấm vải liệm—mà chỉ nói đến các băng vải và khăn che đầu. Bởi lẽ Giăng ghi rõ về các băng vải và khăn che đầu, thì đúng lý ra ông cũng phải đề cập đến tấm vải liệm nếu có nó ở đấy, phải không?
Ngoài ra, hãy xét điều sau: Nếu trên vải bọc Chúa Giê-su lúc mai táng có in hình ngài, thì có lẽ nào không được ai lưu ý đến và trở thành đề tài thảo luận ư? Hơn nữa, ngoài những gì nói đến trong bốn sách Phúc Âm, Kinh Thánh hoàn toàn không nói đến vải liệm thi thể ngài.
Ngay cả những văn sĩ nhận mình là tín đồ Đấng Christ trong thế kỷ thứ ba và thứ tư cũng không đề cập đến tấm vải liệm có hình của Chúa Giê-su, dù rằng nhiều người trong số đó viết về hàng loạt những điều gọi là phép lạ liên quan đến một số lớn thánh vật. Điều này khó hiểu bởi vì, theo học giả dòng Tên là Herbert Thurston, những người sống trong thế kỷ 15 và 16 đã có dịp xem tấm vải này “mô tả rằng vết in trên tấm vải liệm có chi tiết và màu sắc rõ nét đến nỗi chúng dường như mới được làm ra”.
[Nguồn hình ảnh nơi trang 23]
David Lees/©Corbis