Một sự kín nhiệm mà tín đồ Đấng Christ không dám giấu!
“Ta từng nói rõ-ràng cùng thiên-hạ... ta chẳng từng nói kín-giấu điều gì” (GIĂNG 18:20).
1, 2. Từ Hy Lạp my·steʹri·on như được dùng trong Kinh-thánh có ý nghĩa gì?
TRONG bản dịch New World Translation of the Holy Scriptures (Bản dịch Kinh-thánh Thế giới Mới), chữ Hy Lạp my·steʹri·on được dịch 25 lần là “sự mầu-nhiệm” và ba lần là “sự huyền bí”. Quả thật một điều gọi là sự mầu nhiệm ắt là quan trọng! Bất cứ ai có đặc ân hiểu biết về điều kín nhiệm đó nên cảm thấy rất vinh hạnh, bởi vì người ấy được xem là xứng đáng để chia sẻ một điều kín nhiệm với Đức Chúa Trời Chí cao của vũ trụ.
2 Cuốn tự điển Expository Dictionary of Old and New Testament Words của ông Vine xác định rằng trong đa số trường hợp, dịch là “sự mầu-nhiệm” thì sát nghĩa hơn là “sự huyền bí”. Tự điển này nói về chữ my·steʹri·on: “Trong [Kinh-thánh phần tiếng Hy Lạp] chữ này không có nghĩa là huyền bí (như chữ “mystery” trong tiếng Anh), mà có nghĩa nằm ngoài tầm hiểu biết tự nhiên của con người, và chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể tiết lộ, và ngài chỉ tiết lộ theo cách và vào thời gian mà ngài ấn định, và ngài tiết lộ cho những ai được Thánh linh Ngài soi sáng. Theo nghĩa thông thường, sự huyền bí hàm ý sự hiểu biết giấu kín; trong Kinh-thánh, từ đó hàm ý lẽ thật được tiết lộ. Do đó những từ ngữ đặc biệt liên kết với đề tài này là ‘tỏ rõ’, ‘tỏ ra’, ‘tiết lộ’, ‘rao giảng’, ‘hiểu biết’, ‘phân phát’ ”.
3. Hội thánh tín đồ đấng Christ vào thế kỷ thứ nhất khác với những giáo phái huyền bí như thế nào?
3 Lời giải thích này cho thấy rõ sự khác biệt lớn giữa các giáo phái huyền bí thịnh hành vào thế kỷ thứ nhất và hội thánh tín đồ đấng Christ mới được thành lập. Trong khi những người được kết nạp vào những giáo phái bí mật thường phải thề giữ im lặng để bảo vệ giáo điều, thì tín đồ đấng Christ không bao giờ bị ép buộc phải làm như vậy. Đành rằng sứ đồ Phao-lô nói “sự khôn-ngoan của Đức Chúa Trời, là sự mầu-nhiệm kín-giấu”, nhưng chỉ kín giấu đối với “những người cai-quản đời nầy” chứ không phải đối với tín đồ đấng Christ là những người được thánh linh Đức Chúa Trời tiết lộ cho biết để rồi họ có thể phổ biến cho người khác biết. (I Cô-rinh-tô 2:7-12; so sánh Châm-ngôn 1:20).
Nhận ra “sự mầu nhiệm”
4. “Sự mầu-nhiệm” tập trung vào ai, và như thế nào?
4 “Sự mầu-nhiệm” của Đức Giê-hô-va tập trung vào Chúa Giê-su Christ. Phao-lô viết: “[Đức Giê-hô-va] khiến chúng ta biết sự mầu-nhiệm của ý-muốn Ngài, theo ý định mà Ngài đã tự lập-thành trước trong lòng nhơn-từ Ngài—để làm sự định trước đó trong khi kỳ mãn—hội-hiệp muôn vật lại trong Đấng Christ, cả vật ở trên trời và vật ở dưới đất” (Ê-phê-sô 1:9, 10). Phao-lô còn nói rõ hơn về tính chất của “sự mầu-nhiệm” khi ông nói đến việc cần phải “hiểu sự mầu-nhiệm của Đức Chúa Trời, tức là Đấng Christ” (Cô-lô-se 2:2).
5. “Sự mầu-nhiệm” bao hàm điều gì?
5 Tuy nhiên, điều này còn bao hàm nhiều hơn nữa, vì “sự mầu-nhiệm” là sự kín nhiệm có nhiều khía cạnh. Đó không chỉ là việc nhận diện Chúa Giê-su là Dòng Dõi hoặc đấng Mê-si đã được hứa trước, mà còn bao gồm vai trò của ngài được chỉ định trong ý định Đức Chúa Trời. Việc này liên hệ đến một chính phủ ở trên trời, Nước Đức Chúa Trời trong tay đấng Mê-si, như Chúa Giê-su đã giải thích rõ khi ngài nói với các môn đồ: “Bởi vì đã ban cho các ngươi được biết những đều mầu-nhiệm của nước thiên-đàng, song về phần họ, thì không ban cho biết” (Ma-thi-ơ 13:11).
6. a) Tại sao nói rằng “sự mầu-nhiệm” đã được “giấu kín từ mọi đời trước” là đúng? b) “Sự mầu-nhiệm” này dần dần được tiết lộ như thế nào?
6 Từ khi Đức Chúa Trời có ý định cung cấp nền tảng cho Nước của đấng Mê-si cho đến khi “sự mầu-nhiệm... nên trọn” là một khoảng thời gian dài (Khải-huyền 10:7; Sáng-thế Ký 3:15). Việc so sánh Khải-huyền 10:7 với Khải-huyền 11:15 cho thấy rằng sự mầu nhiệm được nên trọn khi Nước Trời được thành lập. Thật vậy, khoảng 4.000 năm đã trôi qua kể từ khi lời hứa đầu tiên về Nước Trời được ban ra trong vườn Ê-đen cho đến khi Vua được bổ nhiệm hiện diện vào năm 29 CN. Thêm 1.885 năm trôi qua trước khi Nước Trời được thành lập vào năm 1914 ở trên trời. Như vậy “sự mầu-nhiệm” dần dần được được tiết lộ trong khoảng gần 6.000 năm. (Xem trang 16). Quả thật, Phao-lô đã nói đúng về “sự tỏ ra về lẽ mầu-nhiệm, là lẽ đã giấu kín từ mọi đời trước, mà bây giờ được bày ra” (Rô-ma 16:25-27; Ê-phê-sô 3:4-11).
7. Tại sao chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng nơi lớp người đầy tớ trung tín và khôn ngoan?
7 Khác với loài người có tuổi tác giới hạn, Đức Giê-hô-va không bao giờ cảm thấy phải sớm tiết lộ sự kín nhiệm của ngài vì thời gian. Sự kiện này giúp chúng ta tránh trở nên nôn nóng khi có những câu hỏi nào đó về Kinh-thánh chưa được giải đáp thỏa đáng trong hiện tại. Nhờ có tính khiêm tốn nên lớp người đầy tớ trung tín và khôn ngoan, có trách nhiệm cung cấp đồ ăn đúng giờ cho gia đình tín đồ đấng Christ, tránh việc tự ý vượt qua Đức Giê-hô-va và suy đoán bừa bãi về những sự việc vẫn chưa rõ ràng. Lớp người đầy tớ này cố gắng tránh tỏ ra võ đoán. Luôn luôn ghi nhớ Châm-ngôn 4:18, họ khiêm nhường nhìn nhận là hiện tại họ không thể trả lời mọi câu hỏi. Nhưng thật xúc động biết bao khi biết rằng, Đức Giê-hô-va sẽ tiếp tục tiết lộ những sự kín nhiệm về ý định của ngài vào kỳ ngài ấn định và theo cách riêng của ngài! Chúng ta chớ nên thiếu kiên nhẫn với sự sắp đặt của Đức Giê-hô-va mà cố gắng một cách thiếu khôn ngoan để vượt qua Đấng Tiết lộ sự kín nhiệm. Chúng ta an tâm làm sao khi biết rằng cơ quan mà Đức Giê-hô-va đang dùng ngày nay không làm như thế! Cơ quan đó vừa trung tín và vừa khôn ngoan (Ma-thi-ơ 24:45; I Cô-rinh-tô 4:6).
Phải nói ra sự kín nhiệm đã được tiết lộ!
8. Làm sao chúng ta biết rằng “sự mầu-nhiệm” phải được tỏ ra?
8 Đức Giê-hô-va không muốn tín đồ đấng Christ giữ kín “sự mầu-nhiệm” mà ngài đã tiết lộ cho họ. Họ phải nói ra sự mầu nhiệm đó, phù hợp với nguyên tắc mà Chúa Giê-su đã đặt ra cho tất cả môn đồ—chứ không phải chỉ cho một số tu sĩ: “Các ngươi là sự sáng của thế-gian; một cái thành ở trên núi thì không khi nào bị khuất được: cũng không ai thắp đèn mà để dưới cái thùng, song người ta để trên chơn-đèn, thì nó soi sáng mọi người ở trong nhà. Sự sáng các ngươi hãy soi trước mặt người ta như vậy, đặng họ thấy những việc lành của các ngươi, và ngợi-khen Cha các ngươi trên trời” (Ma-thi-ơ 5:14-16; 28:19, 20).
9. Điều gì chứng tỏ rằng Chúa Giê-su không có ý làm cách mạng như một số người đã tuyên bố?
9 Chúa Giê-su không có ý làm cách mạng bằng cách lập ra một tổ chức bí mật gồm có các môn đồ theo đuổi những mục tiêu bí ẩn. Trong cuốn sách Early Christianity and Society (Đạo đấng Christ thời ban đầu và xã hội), Robert M. Grant viết về lời biện hộ của nhà biện giải về tôn giáo sống vào thế kỷ thứ hai là Justin Martyr khi ông bênh vực tín đồ đấng Christ thời ban đầu: “Nếu tín đồ đấng Christ là những người làm cách mạng thì họ sẽ ẩn nấp để đạt mục tiêu của họ”. Nhưng làm sao tín đồ đấng Christ có thể vừa “ẩn nấp” lại vừa giống như “một cái thành ở trên núi” được? Họ không dám giấu đèn dưới cái thùng! Do đó, chính quyền không có gì phải sợ về hoạt động của họ. Người viết sách này nói thêm: “Họ là những người cộng tác đắc lực nhất của hoàng đế trong việc theo đuổi hòa bình và trật tự”.
10. Tại sao tín đồ đấng Christ không nên giấu kín lý lịch của họ?
10 Chúa Giê-su không muốn các môn đồ giữ kín lý lịch họ là những người theo nhóm gọi là giáo phái (Công-vụ các Sứ-đồ 24:14; 28:22). Ngày nay, nếu chúng ta không để cho ánh sáng chiếu rạng thì cả đấng Christ lẫn Cha ngài, Đấng tiết lộ sự kín nhiệm, sẽ buồn lòng, và điều này cũng không làm chúng ta hạnh phúc.
11, 12. a) Tại sao Đức Giê-hô-va muốn đạo đấng Christ phải được phổ biến? b) Chúa Giê-su đã nêu gương tốt như thế nào?
11 Đức Giê-hô-va “không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn-năn” (II Phi-e-rơ 3:9; Ê-xê-chi-ên 18:23; 33:11; Công-vụ các Sứ-đồ 17:30). Những người biết ăn năn được tha thứ tội lỗi dựa trên căn bản đức tin nơi sự hy sinh làm giá chuộc của Chúa Giê-su Christ, đấng đã hy sinh để làm giá chuộc cho tất cả—không phải chỉ cho một số người—hầu cho “hễ ai tin Con ấy không bị hư-mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16). Điều thiết yếu là phải giúp người ta để làm những điều cần thiết hầu họ hội đủ điều kiện để được xét là chiên, chứ không phải là dê, trong cuộc phán xét sắp đến (Ma-thi-ơ 25:31-46).
12 Chúng ta không được giấu kín mà phải phổ biến đạo thật của đấng Christ bằng mọi cách thích hợp nếu có thể được. Chính Chúa Giê-su đã nêu một gương tốt. Khi thầy cả thượng phẩm chất vấn về các môn đồ và sự dạy dỗ của ngài, ngài nói: “Ta từng nói rõ-ràng cùng thiên-hạ; ta thường dạy-dỗ trong nhà hội và đền-thờ, là nơi hết thảy dân Giu-đa nhóm lại, chớ ta chẳng từng nói kín-giấu điều gì” (Giăng 18:19, 20). Dựa theo tiền lệ này, có ai kính sợ Đức Chúa Trời mà lại dám giấu kín những gì mà Đức Chúa Trời tuyên bố là phải được phổ biến không? Ai lại dám giấu “chìa khóa của sự biết” dẫn đến sự sống muôn đời không? Nếu làm thế thì người đó cũng giống như kẻ giả hình về mặt tôn giáo trong thế kỷ thứ nhất (Lu-ca 11:52; Giăng 17:3).
13. Tại sao chúng ta nên rao giảng trong mọi cơ hội?
13 Mong sao không một ai có thể nói rằng chúng ta, với tư cách là Nhân-chứng Giê-hô-va, giấu kín thông điệp về Nước Trời! Dù cho thông điệp này có được người ta chấp nhận hay không, họ phải biết rằng thông điệp này đã được rao báo. (So sánh Ê-xê-chi-ên 2:5; 33:33). Vì thế, chúng ta hãy lợi dụng mọi cơ hội để nói lên thông điệp về lẽ thật cho tất cả những người mà chúng ta gặp.
Đặt những móc trong hàm của Sa-tan
14. Tại sao chúng ta không nên do dự về việc công khai thờ phượng?
14 Tại nhiều nơi, phương tiện truyền thông đại chúng càng ngày càng tập trung vào Nhân-chứng Giê-hô-va. Tương tự với những gì đã xảy ra cho tín đồ đấng Christ thời ban đầu, các Nhân-chứng thường bị xuyên tạc và bị liệt vào cùng hạng với các giáo phái và tổ chức bí mật khả nghi (Công-vụ các Sứ-đồ 28:22). Liệu việc chúng ta rao giảng công khai có khiến cho chúng ta dễ bị tấn công hơn không? Dính líu vào cuộc tranh luận một cách không cần thiết chắc chắn là điều thiếu khôn ngoan và không phù hợp với lời răn của Chúa Giê-su (Châm-ngôn 26:17; Ma-thi-ơ 10:16). Tuy nhiên, việc rao giảng hữu ích về Nước Trời và giúp đỡ người khác cải thiện đời sống không có gì phải giấu kín. Việc làm này tôn vinh Đức Giê-hô-va, đề cao ngài, khiến người ta chú ý đến ngài và đến Nước Trời đã được thiết lập. Chúng ta hài lòng khi thấy gần đây ở Đông Âu và những nước ở Phi Châu, người ta hưởng ứng lẽ thật của Kinh-thánh, một phần là nhờ giờ đây Nhân Chứng có thể rao giảng lẽ thật một cách công khai hơn ở các nơi đó.
15, 16. a) Sự công khai và sự thịnh vượng về mặt thiêng liêng của chúng ta đã có tác dụng nào, nhưng điều này có khiến cho chúng ta lo lắng không? b) Tại sao Đức Giê-hô-va đặt những móc trong hàm của Sa-tan?
15 Đành rằng cách thức công khai mà Nhân-chứng Giê-hô-va rao giảng, địa đàng thiêng liêng mà họ vui hưởng, và sự thịnh vượng của họ—cả về nhân lực lẫn tài sản—không khỏi gây sự chú ý. Mặc dù thu hút những người có lòng thành, nhưng những yếu tố này có thể làm cho những kẻ chống đối ghét (II Cô-rinh-tô 2:14-17). Thật ra, sự thịnh vượng này cuối cùng có thể khiến cho lực lượng Sa-tan tấn công dân Đức Chúa Trời.
16 Điều này có phải là lý do khiến chúng ta lo lắng không? Dựa theo lời tiên tri của Đức Giê-hô-va ghi nơi Ê-xê-chi-ên đoạn 38 thì không. Lời tiên tri này báo trước rằng Gót ở đất Ma-gốc, từ miêu tả Sa-tan Ma-quỉ kể từ khi bị ném xuống vùng phụ cận trái đất sau khi Nước Trời được thiết lập vào năm 1914, sẽ dẫn đầu cuộc tấn công dân Đức Chúa Trời (Khải-huyền 12:7-9). Đức Giê-hô-va phán cùng Gót: “Ngươi sẽ nói rằng: Ta sẽ đi đến đất có làng không có thành-quách, ta sẽ đến cùng những dân yên-lặng an-ổn, hết thảy ở trong những nơi không có tường, không then và không cửa. Ta sẽ ra trận đặng cướp và lấy của, đặng giang tay trên những nơi đổ-nát đó mà nay đã có dân-cư, và trên một dân đã được đem về từ giữa các nước, có những súc-vật và của-cải, ăn-ở giữa thế-gian” (Ê-xê-chi-ên 38:11, 12). Tuy nhiên, Ê-xê-chi-ên 38 câu 4 cho thấy rằng dân Đức Chúa Trời không cần phải sợ cuộc tấn công này, vì đây là việc làm của Đức Giê-hô-va. Nhưng tại sao Đức Chúa Trời lại cho phép—đúng vậy, còn khiêu khích—một cuộc tổng tấn công trên dân ngài? Trong Ê-xê-chi-ên 38 câu 23 chúng ta đọc lời giải đáp của Đức Giê-hô-va: “Ta sẽ làm sáng danh ta, sẽ tỏ mình ra thánh, và sẽ được nhận-biết trước mắt nhiều dân-tộc. Chúng nó sẽ biết rằng ta là Đức Giê-hô-va”.
17. Chúng ta nên nghĩ như thế nào về cuộc tấn công sắp đến của Gót?
17 Do đó, thay vì sống trong sự lo sợ rằng Gót sẽ tấn công, dân Đức Giê-hô-va mong đợi sự ứng nghiệm thêm của lời tiên tri Kinh-thánh. Thật là xúc động biết bao khi biết rằng qua việc ban phước và khiến cho tổ chức hữu hình của ngài được thịnh vượng, Đức Giê-hô-va đặt những móc trong hàm của Sa-tan và khiến Sa-tan cùng các đạo binh của hắn bại trận! (Ê-xê-chi-ên 38:4).
Bây giờ hơn bao giờ hết!
18. a) Giờ đây nhiều người đã nhận ra điều gì, và tại sao? b) Làm thế nào phản ứng của người ta đối với công việc rao giảng Nước Trời là một động cơ mạnh mẽ thúc đẩy chúng ta?
18 Thời nay, Nhân-chứng Giê-hô-va trình bày quan điểm của mình dựa trên Kinh-thánh một cách rất công khai, mặc dầu công việc này không được người ta ưa thích. Qua nhiều thập niên họ đã nói trước về mối nguy hại của việc hút thuốc và lạm dụng ma túy, sự thiển cận của việc giáo dục con cái một cách buông thả, những ảnh hưởng tai hại của sự giải trí có đầy sự vô luân và bạo động, và sự nguy hiểm của việc tiếp máu. Họ cũng nêu ra những sự mâu thuẫn trong thuyết tiến hóa. Ngày nay càng ngày càng có nhiều người nói rằng: “Rốt cuộc Nhân-chứng Giê-hô-va nói đúng”. Nếu chúng ta không công khai phổ biến quan điểm của chúng ta, thì người ta đã không thể phản ứng như thế. Và đừng quên rằng khi họ phát biểu như thế, họ tiến một bước trong việc xác nhận rằng: “Sa-tan, ngươi là kẻ nói dối, rốt cuộc Đức Giê-hô-va nói đúng”. Quả là một động cơ mạnh mẽ thúc đẩy chúng ta tiếp tục noi theo gương Chúa Giê-su, rao giảng công khai về lời lẽ thật! (Châm-ngôn 27:11).
19, 20. a) Vào năm 1922, dân Đức Giê-hô-va đã bày tỏ lòng quyết tâm nào, và những lời này có còn ý nghĩa hay không? b) Chúng ta nên nghĩ như thế nào về “sự mầu-nhiệm” của Đức Giê-hô-va?
19 Dân Đức Giê-hô-va đã nhận biết nghĩa vụ của họ về phương diện này từ lâu. Tại một cuộc hội nghị đáng ghi nhớ vào năm 1922, J. F. Rutherford, lúc đó là chủ tịch của Hội Tháp Canh, đã làm cử tọa xúc động bằng cách nói: “Hãy tiết độ, hãy tỉnh thức, hãy tích cực, hãy can đảm lên. Hãy trung kiên và chân chính làm chứng cho Chúa. Hãy tiến lên chiến đấu cho đến khi mọi dấu vết của Ba-by-lôn không còn nữa. Hãy rao báo thông điệp này ở khắp nơi. Thế giới phải biết rằng Giê-hô-va là Đức Chúa Trời và Chúa Giê-su Christ là Vua của các vua và Chúa của các chúa. Đây là ngày trọng đại nhất trong tất cả các ngày. Nhìn kìa, Vua đang trị vì! Các bạn là những người công bố về ngài. Vậy hãy loan báo, loan báo, loan báo, Vua và Nước Trời”.
20 Vào năm 1922 những lời nói này đã là quan trọng, 75 năm sau thì những lời này còn quan trọng hơn biết bao, khi ngày mà đấng Christ thi hành vai trò là Đấng Xét Xử và Đấng Báo Thù lại càng gần hơn! Thông điệp về Nước đã được thành lập của Đức Giê-hô-va và địa đàng thiêng liêng mà dân Đức Chúa Trời vui hưởng là “sự mầu-nhiệm” quá tuyệt diệu không thể giấu kín được. Như Chúa Giê-su có nói rõ ràng là với sự trợ giúp của thánh linh, môn đồ ngài phải làm chứng “cho đến cùng trái đất” về vai trò chính của ngài trong ý định muôn đời của Đức Giê-hô-va (Công-vụ các Sứ-đồ 1:8; Ê-phê-sô 3:8-12). Trên thực tế, là tôi tớ của Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời tiết lộ sự mầu nhiệm, chúng ta không dám giữ sự kín nhiệm này cho riêng mình!
Bạn trả lời ra sao?
◻ “Sự mầu-nhiệm” là gì?
◻ Làm sao chúng ta biết rằng sự mầu nhiệm phải được rao truyền?
◻ Điều gì khiến cho Gót tấn công dân Đức Giê-hô-va, và chúng ta nên nghĩ như thế nào về điều này?
◻ Mỗi người chúng ta nên quyết tâm làm gì?
[Khung nơi trang 16]
“SỰ MẦU-NHIỆM” DẦN DẦN ĐƯỢC TIẾT LỘ
◻ Sau năm 4026 TCN: Đức Chúa Trời hứa lập nên một Dòng Dõi để tiêu diệt Sa-tan (Sáng-thế Ký 3:15).
◻ 1943 TCN: Giao ước Áp-ra-ham có hiệu lực, hứa rằng Dòng Dõi sẽ đến từ Áp-ra-ham (Sáng-thế Ký 12:1-7).
◻ 1918 TCN: Y-sác ra đời làm người kế tự giao ước (Sáng-thế Ký 17:19; 21:1-5).
◻ Khoảng 1761 TCN: Đức Giê-hô-va xác định rằng Dòng Dõi sẽ đến từ con trai của Y-sác là Gia-cốp (Sáng-thế Ký 28:10-15).
◻ 1711 TCN: Gia-cốp cho biết rằng Dòng Dõi sẽ đến từ con trai ông là Giu-đa (Sáng-thế Ký 49:10).
◻ 1070-1038 TCN: Vua Đa-vít biết được rằng Dòng Dõi sẽ là con cháu ông và sẽ làm Vua cai trị đời đời (II Sa-mu-ên 7:13-16; Thi-thiên 89:35, 36).
◻ 29-33 CN: Chúa Giê-su được nhận diện là Dòng Dõi, đấng Mê-si, đấng phán xét tương lai và vị Vua được bổ nhiệm (Giăng 1:17; 4:25, 26; Công-vụ các Sứ-đồ 10:42, 43; II Cô-rinh-tô 1:20; I Ti-mô-thê 3:16).
◻ Chúa Giê-su tiết lộ rằng ngài sẽ có những người đồng cai trị và phán xét, Nước Trời ở trên trời sẽ có thần dân trên đất, và tất cả môn đồ ngài phải làm người rao giảng về Nước Trời (Ma-thi-ơ 5:3-5; 6:10; 28:19, 20; Lu-ca 10:1-9; 12:32; 22:29, 30; Giăng 10:16; 14:2, 3).
◻ Chúa Giê-su tiết lộ rằng Nước Trời sẽ được thiết lập vào một thời điểm rõ rệt, như đã được các biến cố thế giới chứng thực (Ma-thi-ơ 24:3-22; Lu-ca 21:24).
◻ 36 CN: Phi-e-rơ biết được rằng những người không phải Do Thái cũng sẽ thừa hưởng Nước Trời (Công-vụ các Sứ-đồ 10:30-48).
◻ 55 CN: Phao-lô giải thích rằng những người thừa hưởng Nước Trời sẽ được sống lại và được bất tử và không hư nát trong thời kỳ đấng Christ hiện diện (I Cô-rinh-tô 15:51-54).
◻ 96 CN: Chúa Giê-su, đã trị vì trên các môn đồ được xức dầu của ngài rồi, tiết lộ rằng sẽ có tất cả 144.000 người xức dầu (Ê-phê-sô 5:32; Cô-lô-se 1:13-20; Khải-huyền 1:1; 14:1-3).
◻ 1879 CN: Tạp chí Zion’s Watch Tower chỉ đến năm 1914 là năm có ý nghĩa quan trọng trong việc thực hiện “sự mầu-nhiệm” của Đức Chúa Trời.
◻ 1925 CN: Tháp Canh giải thích rằng Nước Trời ra đời vào năm 1914; “sự mầu-nhiệm” về Nước Trời phải được rao truyền (Khải-huyền 12:1-5, 10, 17).
[Các hình nơi trang 15]
Giống như Đấng Lãnh Đạo của họ là Chúa Giê-su, Nhân-chứng Giê-hô-va công khai rao truyền Nước Trời của Đức Giê-hô-va