Đức Chúa Trời đoán xét “kẻ nghịch cùng luật-pháp”
“Hễ cây nào chẳng sanh trái tốt, thì phải đốn mà chụm đi” (MA-THI-Ơ 7:19).
1, 2. Kẻ nghịch cùng luật pháp là ai, và nó phát triển ra sao?
KHI sứ đồ Phao-lô được Đức Chúa Trời soi dẫn để tiên tri về sự xuất hiện của “kẻ nghịch cùng luật-pháp”, ông nói nó đã bắt đầu ló mặt ngay vào thời của ông. Như bài số trước có giải thích, Phao-lô nói về một lớp người sẽ dẫn đầu trong việc bỏ đạo thật của đấng Christ. Việc xây bỏ khỏi đạo thật đã bắt đầu vào khoảng cuối thế kỷ thứ nhất, đặc biệt sau khi các sứ đồ cuối cùng chết đi. Lớp người nghịch cùng luật pháp đã du nhập các giáo lý và những thực hành chống lại Lời Đức Chúa Trời (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:3, 7; Công-vụ các Sứ-đồ 20:29, 30; II Ti-mô-thê 3:16, 17; 4:3, 4).
2 Với thời gian, lớp người nghịch cùng luật pháp này đã phát triển để trở thành hàng ngũ giới chức giáo phẩm của các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ. Chính hoàng đế La-mã Constantine đã làm vững mạnh thêm quyền của giới chức giáo phẩm đó vào thế kỷ thứ tư, khi các giáo hội bội đạo liên kết với chính quyền tà giáo. Rồi khi Giáo hội tự xưng theo đấng Christ tiếp tục phân tán thành vô số giáo phái, giới chức giáo phẩm tiếp tục tự tâng bốc lên trên hàng giáo dân và nhiều khi lên trên cả các nhà cầm quyền chính trị nữa (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:4).
3. Số phận của kẻ nghịch cùng luật pháp sẽ là gì?
3 Số phận của kẻ nghịch cùng luật pháp sẽ ra sao? Phao-lô tiên tri: “Bấy giờ kẻ nghịch cùng luật-pháp kia sẽ hiện ra, Chúa Giê-su sẽ... hủy-diệt nó, và trừ-bỏ nó bởi sự chói-sáng của sự ngài đến” (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:8). Điều này có nghĩa là giới chức giáo phẩm sẽ bị hủy diệt khi Đức Chúa Trời kết liễu toàn thể hệ thống mọi sự của Sa-tan. Đức Chúa Trời sẽ dùng Vị Vua của Ngài trên trời là Giê-su Christ để dẫn dắt các đạo binh thiên sứ làm công việc hành quyết (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:6-9; Khải-huyền 19:11-21). Các giới chức giáo phẩm sẽ bị hủy diệt, bởi vì chúng nó đã sỉ nhục Đức Chúa Trời cùng đấng Christ, và chúng nó đã gây ra sự lầm lạc của hằng triệu người rời khỏi sự thờ phượng thật.
4. Kẻ nghịch cùng luật pháp sẽ bị đoán xét dựa theo nguyên tắc nào?
4 Giê-su đã nêu ra nguyên tắc dựa theo đó kẻ nghịch cùng luật pháp sẽ bị phán xét, ngài nói: “Hãy coi chừng tiên-tri giả, là những kẻ mang lốt chiên đến cùng các ngươi, song bề trong thật là muông-sói hay cắn-xé. Các ngươi nhờ những trái nó mà nhận-biết được. Nào có ai hái trái nho nơi bụi gai, hay là trái vả nơi bụi tật-lê? Vậy, hễ cây nào tốt thì sanh trái tốt; nhưng cây nào xấu thì sanh trái xấu. Cây tốt chẳng sanh được trái xấu, mà cây xấu cũng chẳng sanh được trái tốt. Hễ cây nào chẳng sanh trái tốt, thì phải đốn mà chụm đi... Chẳng phải hễ những kẻ nói cùng ta rằng: Lạy Chúa, lạy Chúa, thì đều được vào nước thiên-đàng đâu; nhưng chỉ kẻ làm theo ý-muốn của Cha ta ở trên trời mà thôi”. (Ma-thi-ơ 7:15-21; cũng xem Tít 1:16; I Giăng 2:17).
Bông trái tốt lành của đạo đấng Christ
5. Nền tảng để tạo ra bông trái tốt lành theo đạo đấng Christ là gì, và một điều răn căn bản là gì?
5 I Giăng 5:3 cho ta thấy nền tảng để tạo ra bông trái tốt lành theo đạo đấng Christ: “Nầy là sự yêu-mến Đức Chúa Trời, tức là chúng ta vâng-giữ điều-răn Ngài”. Và một điều răn căn bản là: “Ngươi hãy yêu kẻ lân-cận như mình” (Ma-thi-ơ 22:39). Vậy, các tôi tớ thật của Đức Chúa Trời phải yêu thương người lân cận, bất kể chủng tộc nào hay quốc tịch nào (Ma-thi-ơ 5:43-48; Rô-ma 12:17-21).
6. Tín đồ thật của đấng Christ phải đặc biệt tỏ sự yêu thương đối với ai?
6 Các tôi tớ của Đức Chúa Trời phải đặc biệt có sự yêu thương đối với các anh em thiêng liêng. “Ví có ai nói rằng: Ta yêu Đức Chúa Trời, mà lại ghét anh em mình, thì là kẻ nói dối; vì kẻ nào chẳng yêu anh em mình thấy, thì không thể yêu Đức Chúa Trời mình chẳng thấy được. Chúng ta đã nhận nơi Ngài điều-răn nầy: Ai yêu Đức Chúa Trời, thì cũng phải yêu anh em mình” (I Giăng 4:20, 21). Theo lời của Giê-su thì sự yêu thương đó là dấu hiệu để nhận ra tín đồ thật của đấng Christ: “Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên-hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn-đồ ta”. (Giăng 13:35; cũng xem Rô-ma 14:19; Ga-la-ti 6:10; I Giăng 3:10-12).
7. Tín đồ thật của đấng Christ có sự gắn bó với nhau như thế nào trên khắp thế giới?
7 Sự yêu thương giữa anh em là “keo sơn” gắn bó các tôi tớ của Đức Chúa Trời lại trong sự hợp nhất: “[Hãy] mặc lấy lòng yêu-thương, vì là dây liên-lạc... trọn-lành” (Cô-lô-se 3:14). Và tín đồ thật của đấng Christ phải hợp nhất với anh em của mình trên khắp thế giới, vì Lời Đức Chúa Trời răn: “Anh em thảy đều phải đồng một tiếng nói với nhau, chớ phân-rẽ nhau ra, nhưng phải hiệp một ý một lòng cùng nhau” (I Cô-rinh-tô 1:10). Muốn giữ vẹn sự yêu thương và hợp nhất này trên toàn thế giới, các tôi tớ của Đức Chúa Trời phải đứng ngoài vòng các vấn đề chính trị của thế gian này. Giê-su nói: “Họ không thuộc về thế-gian, cũng như Con không thuộc về thế-gian” (Giăng 17:16).
8. Giê-su chứng tỏ thế nào cho thấy điều mà tín đồ đấng Christ phải làm?
8 Giê-su chứng tỏ ý ngài nói quan trọng đến độ nào khi Phi-e-rơ dùng gươm chém đứt vành tai của một trong những kẻ đến bắt Giê-su. Giê-su có khuyến khích dùng vũ lực thể ấy, ngay cả để che chở cho Con của Đức Chúa Trời chống lại những kẻ nghịch không? Không, nhưng ngài nói với Phi-e-rơ: “Hãy nạp gươm vào vỏ” (Ma-thi-ơ 26:52). Vậy, tín đồ thật của đấng Christ không tham dự vào các chiến tranh của các nước hoặc mọi sự gây đổ máu người đồng loại dù cho từ chối làm thế họ sẽ phải tử vì đạo bởi cớ vị thế trung lập, như nhiều người đã phải chịu trong nhiều thế kỷ đã qua và ngay trong thời chúng ta. Họ biết rằng chỉ có Nước Đức Chúa Trời dưới sự cai trị của đấng Christ sẽ vĩnh viễn loại bỏ chiến tranh và sự đổ máu (Thi-thiên 46:9; Ma-thi-ơ 6:9, 10; II Phi-e-rơ 3:11-13).
9. a) Lịch sử nói gì về tín đồ đấng Christ trong thế kỷ thứ nhất? b) Điều này trái ngược hẳn thế nào với các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ?
9 Lịch sử xác nhận tín đồ đấng Christ trong thế kỷ thứ nhất đã không làm đổ máu người. Một cựu giáo sư thần học tại Anh-quốc (Peter De Rosa) viết: “Tội đổ máu là một tội nặng. Đó là lý do tại sao tín đồ đấng Christ khi xưa từ chối tham dự các cuộc giác đấu... Dù chiến tranh và vũ lực là cần để giữ Đế quốc La-mã, tín đồ đấng Christ đã cảm thấy không thể tham gia được... Tín đồ đấng Christ tự xem họ là sứ giả đem lại hòa bình giống như Giê-su; họ không thể nào giết người dù trong bất cứ hoàn cảnh nào”. Mặt khác, các tôn giáo chia rẽ thuộc các nước có phần đông dân tự xưng theo đấng Christ đã vi phạm điều răn kêu gọi sự yêu thương và chúng đã thực sự làm đổ máu nhiều người. Chúng không phải là sứ giả hòa bình nhưng chúng đã nhiều lần và tiếp tục là sứ giả của sự chết.
Ba-by-lôn Lớn mang nợ máu
10. Ba-by-lôn Lớn là gì, và tại sao được gọi như thế?
10 Sa-tan là “vua-chúa của thế-gian nầy”, “chúa đời nầy” (Giăng 12:31; II Cô-rinh-tô 4:4). Một phần của thế gian theo Sa-tan là hệ thống tôn giáo giả trên khắp thế giới mà hắn đã gây dựng nên trong hằng bao thế kỷ, gồm cả các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ và lớp giới chức giáo phẩm của chúng. Kinh-thánh gọi hệ thống tôn giáo giả trên khắp thế giới là “Ba-by-lôn lớn, mẹ kẻ tà-dâm [thiêng liêng] và sự đáng gớm-ghê trong thế-gian” (Khải-huyền 17:5). Cội rễ của tôn giáo giả ngày nay bắt nguồn từ thành Ba-by-lôn xưa đã sản xuất tôn giáo giả và các sự dạy dỗ và thực hành làm ô danh Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao tổ chức tương đương với thành Ba-by-lôn xưa được gọi là Ba-by-lôn Lớn, tức đế quốc tôn giáo giả trên khắp thế giới.
11. Kinh-thánh nói gì về Ba-by-lôn Lớn, và tại sao?
11 Về thành Ba-by-lôn đầy tôn giáo giả, Lời Đức Chúa Trời nói: “Ấy chính trong thành nầy, mà đã tìm thấy huyết các đấng tiên-tri, các thánh-đồ, và hết thảy những kẻ đã bị giết trong thế-gian” (Khải-huyền 18:24). Tại sao các tôn giáo của thế gian này lại chịu trách nhiệm về máu của tất cả những người bị giết? Bởi vì tất cả các tôn giáo này—gồm cả các nhà thờ tự xưng theo đấng Christ lẫn các tôn giáo không tự xưng theo đấng Christ—đã ủng hộ, dung túng, hoặc ngay cả dẫn đầu trong các cuộc chiến tranh giữa các nước; chúng cũng đã bắt bớ và giết những người kính sợ Đức Chúa Trời vì họ không đồng ý với chúng.
Quá trình lịch sử làm ô danh Đức Chúa Trời
12. Tại sao giới chức giáo phẩm của các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ đáng bị tội nặng hơn là các lãnh tụ tôn giáo khác?
12 Các giới chức giáo phẩm của các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ có tội hơn các lãnh tụ tôn giáo khác về việc làm đổ máu. Tại sao? Bởi vì ngoài việc tự xưng thờ phượng Đức Chúa Trời, chúng còn tự xưng theo đấng Christ nữa. Do đó đáng lý chúng có bổn phận phải làm theo các sự dạy dỗ của Giê-su (Giăng 15:10-14). Nhưng chúng đã không làm theo các sự dạy dỗ đó, và như vậy gây ra sỉ nhục lớn cho Đức Chúa Trời và đấng Christ. Giới chức giáo phẩm chịu trách nhiệm trực tiếp về việc làm đổ máu trong các trận Thập tự chiến, các trận chiến tranh tôn giáo khác, các pháp đình tôn giáo và các cuộc bắt bớ, và cũng chịu trách nhiệm gián tiếp bằng cách dung túng các trận chiến tranh, trong đó người trong đạo của chúng giết người cùng đạo thuộc nước khác.
13. Giới chức giáo phẩm chịu trách nhiệm về những gì từ thế kỷ 11 đến 13?
13 Thí dụ, từ thế kỷ 11 đến 13, giới chức giáo phẩm của các tôn giáo tự xưng theo đấng Christ đã gây ra các trận Thập tự chiến, giết chóc và cướp bóc tàn bạo nhân danh Đức Chúa Trời và đấng Christ. Hằng trăm ngàn người đã bị giết. Các trận Thập tự chiến cũng khiến hằng ngàn trẻ em bị giết vì bị bắt tham gia vào trận Thập tự chiến Nhi đồng (the Children’s Crusade) năm 1212.
14, 15. Một tác giả Công giáo bình luận gì về hành vi của Giáo hội Công giáo trong thế kỷ 13?
14 Vào thế kỷ 13, Giáo hội Công giáo La-mã chính thức thừa nhận một điều kinh khiếp khác nữa, làm ô danh Đức Chúa Trời—Pháp đình tôn giáo. Loại tòa án này khởi đầu tại Âu Châu và lan tràn đến Mỹ Châu, kéo dài hơn sáu thế kỷ. Tòa án này đã được chế độ giáo hoàng đặt ra và ủng hộ, để tra khảo cho đến chết tất cả những ai không đồng ý với giáo hội. Dù trước đó giáo hội đã bắt bớ những người không theo Công giáo, Pháp đình tôn giáo còn đi xa nhiều hơn nữa.
15 Peter De Rosa, tự nhận là một người “Công giáo ái quốc”, trong cuốn sách xuất bản gần đây “Các đại diện đấng Ky-tô—Bề đen tối của các giáo hoàng” (Vicars of Christ—The Dark Side of the Papacy) đã nói: “Giáo hội chịu trách nhiệm về việc bắt bớ người Do-thái, về Pháp đình tôn giáo, về việc giết hằng ngàn người bỏ đạo, về việc tái khai lập sự tra tấn tại Âu Châu để làm phương tiện xét xử... Các giáo hoàng phong chức và truất phế cả các hoàng đế nữa, đòi hỏi các vua chúa phải bắt buộc dân chúng theo Ky-tô giáo, nếu không sẽ bị tra tấn và bị giết... Tất cả những sự đó gây tai hại kinh khủng cho thông điệp của Phúc-âm”. Một số người bị tàn sát chỉ vì “tội ác” duy nhất là có một cuốn Kinh-thánh.
16, 17. Có lời bình luận nào về Pháp đình tôn giáo?
16 Về Giáo hoàng Innocent III thuộc đầu thế kỷ 13, De Rosa viết: “Người ta tính ra có khoảng hai ngàn tín đồ đấng Christ đã chết trên khắp thế giới trong cuộc bắt bớ cuối cùng và dã man nhất dưới triều đại Hoàng đế [La-mã] Diocletian [thuộc thế kỷ thứ ba]. Trong trận Thập tự chiến dữ tợn đầu tiên của Giáo hoàng Innocent [chống lại những người “bỏ đạo” tại Pháp] số người bị giết hại là gấp mười lần nhiều hơn... Thật là kinh ngạc thay khi khám phá ra rằng chỉ trong một phen mà một giáo hoàng giết hại nhiều tín đồ đấng Christ hơn Diocletian... Giáo hoàng [Innocent] đã không ngần ngại nhân danh đấng Ky-tô làm bất cứ điều gì mà chính đấng Ky-tô đã bác bỏ”.
17 De Rosa nhận xét rằng “nhân danh giáo hoàng, [những kẻ tra khảo về tôn giáo] đã chịu trách nhiệm về việc vi phạm phẩm giá nhân loại một cách dã man và dai dẳng nhất trong lịch sử loài người”. Về một người tra khảo tại xứ Tây-ban-nha tên là Torquemada ông nói: “Được bổ nhiệm năm 1483, y hành quyền một cách bạo ngược trong 15 năm. Số nạn nhân của y lên đến 114.000 người, trong số đó thì 10.220 người bị thiêu sống”.
18. Một văn sĩ đã mô tả Pháp đình tôn giáo thế nào, và ông nói tại sao tòa án đó đã có thể kéo dài hơn sáu thế kỷ?
18 Văn sĩ này kết luận: “Lịch sử về Pháp đình tôn giáo có lẽ làm cho bất cứ tổ chức nào cũng thấy xấu hổ; đối với Giáo hội Công giáo thì thật tai hại... Lịch sử chứng tỏ rằng liên tiếp suốt sáu thế kỷ chế độ giáo hoàng đã cương quyết đi ngược lại công lý sơ đẳng nhất. Trong số tám mươi giáo hoàng nối nghiệp kể từ thế kỷ 13 trở về sau, không có một ông nào đã tỏ sự bất bình đối với thần học và guồng máy Pháp đình tôn giáo. Ngược lại, người nọ sau người kia càng thêm tàn bạo hơn và càng làm cho guồng máy giết người này hữu hiệu hơn. Điều khó hiểu là: làm sao các giáo hoàng lại có thể đời này qua đời kia tiếp tục sự thực hành bội đạo này được? Làm sao chúng có thể phủ nhận mỗi điểm của Phúc-âm của Giê-su được?” Ông trả lời: “Các giáo hoàng thà cãi lại Phúc-âm còn hơn là nói một giáo hoàng đi trước mình đã “sai lầm”, vì nếu thế là [phá đổ lý thuyết của Giáo hội cho rằng các giáo hoàng “không thể sai lầm” và] phá đổ ngay cả chế độ giáo hoàng”.
19. Phần đông người trong giới chức giáo phẩm dung túng hoạt động nào khác nghịch lại luật pháp?
19 Giới chức giáo phẩm còn đi ngược lại luật pháp trong việc dự phần lập nên chế độ nô lệ bạo ngược. Các nước có phần đông dân tự xưng theo đấng Christ đã bắt cóc hằng ngàn người Phi Châu, đem họ đi xa xứ sở, và trong nhiều thế kỷ đối xử tàn bạo với họ về thể xác và tâm trí như nô lệ của chúng. Ít ai trong giới chức giáo phẩm đã phản đối tích cực. Một số người trong bọn chúng lại còn hô hào đó là ý định của Đức Chúa Trời. (Xem Ma-thi-ơ 7:12).
Mang nợ máu trong thế kỷ 20
20. Nợ máu của kẻ nghịch cùng luật pháp đã đạt đến tột điểm như thế nào trong thế kỷ này?
20 Nợ máu của kẻ nghịch cùng luật pháp đã đạt đến tột điểm trong thế kỷ hai mươi này. Giới chức giáo phẩm đã làm hậu thuẫn cho các trận chiến tranh giết chết hằng chục triệu người, các trận chiến tranh tàn khốc nhất trong suốt lịch sử. Chúng ủng hộ cả hai bên chiến tuyến trong hai thế chiến, trong đó những “anh em” cùng đạo đã giết lẫn nhau. Thí dụ, trong Thế Chiến II, người đạo Công giáo thuộc nước Pháp và Hoa-kỳ đã giết người đạo Công giáo thuộc nước Đức và Ý; người đạo Tin lành thuộc nước Anh và Hoa-kỳ đã giết người đạo Tin lành thuộc nước Đức. Nhiều khi, người ta giết những người khác không những cùng đạo mà lại còn cùng nước nữa. Hai thế chiến đã bùng nổ giữa các nước có phần đông dân tự xưng theo đấng Christ, và các trận chiến tranh đó đã không thể xảy ra được, nếu các giới chức giáo phẩm vâng theo điều răn về sự yêu thương và dạy giáo dân yêu thương lẫn nhau.
21. Các nguồn tài liệu không có tính chất tôn giáo nói gì về việc các giới chức giáo phẩm liên can đến chiến tranh?
21 Tờ Nữu Ước Thời báo (The New York Times) xác nhận: “Trong quá khứ, hàng giáo phẩm Công giáo địa phương gần như luôn luôn ủng hộ chiến tranh của nước họ, ban phước cho quân sĩ và cầu nguyện cho quân đội nước họ được thắng trận, trong khi một nhóm giám mục khác ở phía bên kia thì công khai cầu nguyện ngược lại... Nhiều người dường như càng thấy rõ sự mâu thuẫn giữa tinh thần đạo đấng Christ và các hành vi chiến tranh... khi các vũ khí càng ngày càng tàn khốc nhiều hơn”. Và tờ Tin tức Hoa-kỳ và Tường trinh Thế giới (U.S. News & World Report) nhận xét: “Uy tín của đạo đấng Christ trên thế giới đã suy giảm trầm trọng khi càng ngày các nước tự xưng theo đấng Christ càng dùng đến bạo lực nhiều hơn”.
22. Giới chức giáo phẩm còn chịu trách nhiệm về điều gì khác nữa thời chúng ta?
22 Mặt khác, dù ngày nay chính thức không có Pháp đình tôn giáo nào, các giới chức giáo phẩm mượn tay Nhà nước để bắt bớ “các tiên-tri” và các “thánh-đồ” không làm theo chúng. Chúng làm áp lực trên các lãnh tụ chính trị để “dùng chiêu bài hợp pháp làm chuyện xấu xa”. Bằng cách này, chúng đã xúi giục hay tán thành các cuộc cấm đoán, bắt giam, đánh đập, tra tấn và ngay cả giết hại những người kính sợ Đức Chúa Trời trong thế kỷ hai mươi này (Khải-huyền 17:6; Thi-thiên 94:20).
Bị đoán phạt
23. Tại sao Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt kẻ nghịch cùng luật pháp?
23 Quả thật, tôn giáo giả đã làm đổ máu các nhà tiên tri, các thánh đồ và tất cả những người đã bị giết trên đất (Khải-huyền 18:24). Bởi lẽ các cuộc đổ máu tệ hại nhất đã xảy ra giữa các nước có phần đông dân tự xưng theo đấng Christ mang tội nặng nhất. Kinh-thánh gán cho chúng biệt hiệu “kẻ nghịch cùng luật-pháp” thật xứng thay! Nhưng Lời Đức Chúa Trời cũng nói: “Chớ hề dối mình; Đức Chúa Trời không chịu [bị] khinh-dể đâu; vì ai gieo giống chi, lại gặt giống ấy” (Ga-la-ti 6:7). Vậy thì Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt các giới chức giáo phẩm nghịch cùng luật pháp.
24. Các biến cố nào gây chấn động khắp thế giới nay sắp đến rồi?
24 Giê-su nói: “Hỡi kẻ làm gian-ác,... hãy lui ra khỏi ta!” (Ma-thi-ơ 7:23). Và ngài tuyên bố: “Hễ cây nào chẳng sanh trái tốt, thì phải đốn mà chụm đi” (Ma-thi-ơ 7:19). Thời kỳ rất gần đến rồi khi kẻ nghịch cùng luật pháp sắp sửa bị hủy diệt, bị hủy diệt chung với tất cả các tôn giáo giả, khi các phần tử chính trị mà chúng phạm tội tà dâm với sẽ quay lại nghịch cùng chúng: “Con thú sẽ ghét dâm-phụ, sẽ bóc-lột cho nó lỏa-lồ, ăn thịt nó và thiêu nó bằng lửa” (Khải-huyền 17:16). Bởi vì các biến cố gây chấn động khắp thế giới ấy sắp sửa xảy ra, các tôi tớ của Đức Chúa Trời phải nói cho người khác biết đến. Bài kỳ tới sẽ xem xét cách thức họ đã và đang làm thế.
Câu hỏi để ôn lại
◻ Kẻ nghịch cùng luật pháp là ai, và lớp người đó đã phát sinh thế nào?
◻ Tín đồ thật của đấng Christ phải sản xuất bông trái tốt nào?
◻ Ba-by-lôn Lớn là ai, và mang nợ máu thế nào?
◻ Kẻ nghịch cùng luật pháp đã viết ra những trang sử nào làm ô danh Đức Chúa Trời?
◻ Đức Chúa Trời sẽ đoán phạt thế nào kẻ nghịch cùng luật pháp?
[Hình nơi trang 10]
Các trận Thập tự chiến lấy danh nghĩa Đức Chúa Trời và đấng Christ đã gây đổ mái khủng khiếp
[Nguồn tư liệu]
Do nhã ý của Thư viện Anh-quốc
[Hình nơi trang 11]
“Hàng giáo phẩm Công giáo địa phương gần như luôn luôn ủng hộ chiến tranh của nước họ”
[Nguồn tư liệu]
Ảnh của Quân lực Hoa-kỳ