“Đức Giê-hô-va không lìa dân-sự Ngài”
“Người công-bình bị nhiều tai-họa, nhưng Đức Giê-hô-va cứu người khỏi hết” (THI-THIÊN 34:19).
1, 2. a) Ngày nay Đức Giê-hô-va ban phước cho dân ngài như thế nào? b) Nhiều tín đồ đấng Christ gặp phải điều gì, và những câu hỏi nào được nêu lên?
NHỮNG người thờ phượng Đức Giê-hô-va đang sống trong địa đàng thiêng liêng, và điều này làm ứng nghiệm lời tiên tri trong Kinh-thánh (II Cô-rinh-tô 12:1-4). Nhân-chứng Giê-hô-va thuộc về một hiệp hội quốc tế nổi bật về tình yêu thương và sự hợp nhất (Giăng 13:35). Họ hiểu biết sâu rộng về lẽ thật Kinh-thánh (Ê-sai 54:13). Họ thật biết ơn Đức Giê-hô-va biết bao về đặc ân mà ngài ban cho họ là được ở trong đền tạm thiêng liêng của ngài! (Thi-thiên 15:1).
2 Trong khi tất cả mọi người trong tổ chức của Đức Giê-hô-va đều vui hưởng sự thịnh vượng về mặt thiêng liêng, và một số dường như sống trong hoàn cảnh tương đối bình an và yên tĩnh, thì có một số khác lại chịu một sự khổ sở nào đó. Nhiều tín đồ đấng Christ ở trong tình trạng đáng thương lâu dài hầu như không thấy lối thoát. Sự nản chí là điều tự nhiên trong tình trạng như thế (Châm-ngôn 13:12). Phải chăng các tai họa là dấu hiệu cho thấy mình đã làm buồn lòng Đức Chúa Trời? Có phải Đức Giê-hô-va đặc biệt che chở một số tín đồ đấng Christ trong khi lại bỏ mặc những người khác không?
3. a) Đức Giê-hô-va có chịu trách nhiệm về những nghịch cảnh mà dân ngài phải đương đầu không? b) Tại sao ngay cả những người trung thành thờ phượng Đức Giê-hô-va cũng phải chịu đau khổ?
3 Kinh-thánh trả lời: “Chớ có ai đương bị cám-dỗ mà nói rằng: Ấy là Đức Chúa Trời cám-dỗ tôi; vì Đức Chúa Trời chẳng bị sự ác nào cám-dỗ được, và chính Ngài cũng không cám-dỗ ai” (Gia-cơ 1:13). Đức Giê-hô-va là Đấng che chở và Đấng trợ lực cho dân ngài (Thi-thiên 91:2-6). “Đức Giê-hô-va không lìa dân-sự Ngài” (Thi-thiên 94:14). Điều này không có nghĩa là những người thờ phượng trung thành sẽ không gặp sự đau khổ. Những người bất toàn đang cai trị hệ thống mọi sự hiện tại. Có nhiều người đồi bại, và một vài người rất là độc ác. Không một ai trong những người ấy trông cậy vào Đức Giê-hô-va để được sự khôn ngoan. Hậu quả là loài người bị nhiều đau khổ. Kinh-thánh nói rõ rằng dân của Đức Giê-hô-va không phải lúc nào cũng tránh khỏi được các hậu quả bi đát do sự bất toàn và sự gian ác của loài người gây ra (Công-vụ các Sứ-đồ 14:22).
Tín đồ đấng Christ trung thành biết mình sẽ phải chịu đau khổ
4. Tất cả tín đồ đấng Christ biết mình có thể chịu điều gì khi họ còn sống trong hệ thống mọi sự gian ác này, và tại sao?
4 Mặc dầu không thuộc về thế gian, các môn đồ của Chúa Giê-su sống ở giữa hệ thống mọi sự này (Giăng 17:15, 16). Kinh-thánh vạch mặt Sa-tan là kẻ có tầm ảnh hưởng mạnh đằng sau thế gian này (I Giăng 5:19). Vì vậy, tất cả tín đồ đấng Christ có thể biết chắc rằng không sớm thì muộn họ đều phải đương đầu với những khó khăn nghiêm trọng. Nghĩ đến điều đó, sứ đồ Phi-e-rơ nói: “Hãy tiết-độ và tỉnh-thức: kẻ thù-nghịch anh em là ma-quỉ, như sư-tử rống, đi rình-mò chung-quanh anh em, tìm-kiếm người nào nó có thể nuốt được. Hãy đứng vững trong đức-tin mà chống-cự nó, vì biết rằng anh em mình ở rải khắp thế-gian, cũng đồng chịu hoạn-nạn như mình” (I Phi-e-rơ 5:8, 9). Đúng vậy, toàn thể hiệp hội tín đồ đấng Christ biết mình sẽ phải chịu đau khổ.
5. Bằng cách nào Chúa Giê-su đã cho thấy rõ là tín đồ đấng Christ trung thành sẽ gặp những điều đau buồn trong cuộc sống?
5 Dù cho chúng ta yêu mến Đức Giê-hô-va một cách sâu đậm và trung thành với các nguyên tắc của ngài, chúng ta vẫn phải trải qua những điều đau buồn trong cuộc sống. Chúa Giê-su đã làm sáng tỏ điều này qua lời ví dụ ghi nơi Ma-thi-ơ 7:24-27, ở đây ngài nêu ra sự tương phản giữa những người vâng lời ngài và những kẻ không vâng lời. Ngài so sánh môn đồ biết vâng lời như một người khôn ngoan cất nhà mình trên hòn đá vững chắc. Những kẻ không vâng lời ngài thì giống như một người dại cất nhà mình trên đất cát. Sau một cơn bão khốc liệt, chỉ có căn nhà được cất trên hòn đá mới đứng vững. Hãy lưu ý trong trường hợp căn nhà của người khôn ngoan, “mưa sa, nước chảy, gió lay, xô-động nhà ấy; song không sập”. Chúa Giê-su không có hứa rằng người khôn ngoan sẽ luôn luôn vui hưởng trạng thái yên tĩnh và bình an. Thay vì thế, chính nhờ sự khôn ngoan mà người ấy vượt qua cơn bão. Ví dụ về người gieo giống nói lên một ý tưởng giống như thế. Trong ví dụ này, Chúa Giê-su giải thích rằng ngay cả những người thờ phượng biết vâng lời với “lòng thật-thà tử-tế” sẽ được “kết-quả một cách bền lòng” (Lu-ca 8:4-15).
6. Trong lời ví dụ của Phao-lô về những vật liệu chống lửa, những ai phải trải qua cuộc thử thách giống như lửa?
6 Khi viết cho những người Cô-rinh-tô, sứ đồ Phao-lô dùng phép ẩn dụ để minh họa việc chúng ta cần phải có những đức tính lâu bền có thể giúp chúng ta đương đầu với những thử thách. Những vật liệu chống được lửa như vàng, bạc, và đá quí tương đương với các đức tính làm vừa lòng Đức Chúa Trời. (So sánh Châm-ngôn 3:13-15; I Phi-e-rơ 1:6, 7). Trái lại, những đức tính của xác thịt được ví như các vật liệu dễ cháy. Sau đó Phao-lô nói: “Công-việc của mỗi người sẽ bày-tỏ ra. Ngày đến sẽ tỏ-tường công-việc đó; nó sẽ trình ra trong lửa, và công-việc của mỗi người đáng giá nào, lửa sẽ chỉ ra. Ví bằng công-việc của ai xây trên nền được còn lại, thì thợ đó sẽ lãnh phần thưởng mình” (I Cô-rinh-tô 3:10-14). Ở đây, một lần nữa Kinh-thánh giải thích rằng tất cả chúng ta chắc chắn sẽ gặp một vài thử thách giống như lửa.
7. Theo Rô-ma 15:4, làm sao Kinh-thánh có thể giúp chúng ta chịu đựng thử thách?
7 Trong Kinh-thánh có rất nhiều lời tường thuật về việc những tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời phải chịu đựng tai họa, đôi khi trong một thời gian lâu dài. Thế nhưng, Đức Giê-hô-va không lìa bỏ họ. Sứ đồ Phao-lô rất có thể đã nghĩ đến những gương như thế khi ông nói: “Mọi sự đã chép từ xưa đều để dạy-dỗ chúng ta, hầu cho bởi sự nhịn-nhục và sự yên-ủi của Kinh-thánh dạy mà chúng ta được sự trông-cậy” (Rô-ma 15:4). Hãy xem gương của ba người, mặc dù có một mối quan hệ mật thiết với Đức Chúa Trời, nhưng phải chịu nhiều tai họa.
Chúng ta học được gì qua lời tường thuật trong Kinh-thánh
8. Đức Giê-hô-va đã để cho điều gì xảy ra trong trường hợp của Giô-sép, và việc đó kéo dài bao lâu?
8 Con của Gia-cốp là Giô-sép được Đức Giê-hô-va ưu đãi từ lúc còn nhỏ. Tuy vậy, dù lỗi không phải tại mình, Giô-sép phải chịu một chuỗi các tai họa. Ông đã bị chính các anh của ông bắt cóc và đối xử một cách tàn nhẫn. Ông bị bán làm nô lệ trong một xứ xa lạ nơi đó ông bị người ta vu oan và bị nhốt trong một “nơi lao-lung” (Sáng-thế Ký 40:15). Nơi đây, “người ta cột chơn người vào cùm, làm cho người bị còng-xiềng” (Thi-thiên 105:17, 18). Trong thời gian làm nô lệ và lúc bị nhốt trong tù, chắc chắn Giô-sép nhiều lần cầu xin Đức Giê-hô-va giải thoát ông. Thế nhưng, trong khoảng 13 năm trời, mặc dầu Giô-sép được Đức Giê-hô-va trợ sức qua nhiều cách, nhưng mỗi sáng thức dậy ông vẫn là một người nô lệ hoặc tù nhân (Sáng-thế Ký 37:2; 41:46).
9. Đa-vít đã phải chịu đựng điều gì trong nhiều năm?
9 Một trường hợp tương tự là của Đa-vít. Khi Đức Giê-hô-va lựa một người có khả năng để cai trị xứ Y-sơ-ra-ên, ngài nói: “Ta đã tìm thấy Đa-vít con của Gie-sê, là người vừa lòng ta” (Công-vụ các Sứ-đồ 13:22). Dù được hưởng ân huệ trước mắt Đức Giê-hô-va, Đa-vít cũng chịu nhiều đau khổ. Lúc tình thế cực kỳ hiểm nguy, ông đã lẩn trốn nhiều năm trong đồng vắng, trong hang động, trong khe núi và trên đất lạ. Bị săn đuổi như con thú, ông cảm thấy nản chí và sợ hãi. Dù sao đi nữa, ông đã chịu đựng được nhờ sức mạnh Đức Giê-hô-va. Qua kinh nghiệm riêng của mình, Đa-vít có thể nói một cách chính đáng: “Người công-bình bị nhiều tai họa, nhưng Đức Giê-hô-va cứu người khỏi hết” (Thi-thiên 34:19).
10. Tai họa khủng khiếp nào đã xảy đến cho Na-bốt và gia đình của ông?
10 Vào thời của nhà tiên tri Ê-li, trong xứ Y-sơ-ra-ên lúc ấy chỉ có 7.000 người không quì xuống trước mặt thần giả là Ba-anh (I Các Vua 19:18; Rô-ma 11:4). Na-bốt, rất có thể là một trong những người ấy, đã trở thành nạn nhân của sự đại bất công. Ông chịu nhục nhã khi bị buộc tội phạm thượng. Bị xét là có tội, ông bị kết án và bị nhà vua ra lệnh xử tử bằng cách ném đá, và máu của ông đã bị chó liếm. Ngay cả các con trai của ông cũng bị xử tử! Thế nhưng, ông hoàn toàn vô tội trước lời buộc tội. Những nhân chứng tố cáo ông là những kẻ nói dối. Tất cả mọi việc là do mưu kế của hoàng hậu Giê-sa-bên bịa ra để nhà vua có thể chiếm lấy vườn nho của Na-bốt (I Các Vua 21:1-19; II Các Vua 9:26).
11. Sứ đồ Phao-lô cho chúng ta biết gì về những người trung thành trong lịch sử Kinh-thánh?
11 Giô-sép, Đa-vít và Na-bốt chỉ là ba người trong số nhiều người trung thành mà Kinh-thánh đề cập đến đã phải chịu những tai họa. Sứ đồ Phao-lô viết về các tôi tớ Đức Giê-hô-va trong suốt các thời đại lịch sử. Trong đó ông nói về những người “chịu nhạo-cười, roi-vọt, lại cũng chịu xiềng-xích lao-tù nữa. Họ đã bị ném đá, tra-tấn, cưa-xẻ; bị giết bằng lưỡi gươm; lưu-lạc rày đây mai đó, mặc những da chiên da dê, bị thiếu-thốn mọi đường, bị hà-hiếp, ngược-đãi, thế-gian không xứng-đáng cho họ ở, phải lưu-lạc trong đồng-vắng, trên núi, trong hang, trong những hầm dưới đất” (Hê-bơ-rơ 11:36-38). Nhưng Đức Giê-hô-va đã không lìa bỏ họ.
Đức Giê-hô-va chăm sóc những người bị đau khổ
12. Nhân-chứng Giê-hô-va ngày nay gặp phải một số vấn đề đau khổ nào?
12 Còn về dân Đức Giê-hô-va ngày nay thì sao? Là một tổ chức, chúng ta có thể tin chắc vào sự che chở của Đức Chúa Trời để vượt qua những ngày cuối cùng và cơn đại nạn (Ê-sai 54:17; Khải-huyền 7:9-17). Tuy nhiên, với tư cách là cá nhân, chúng ta nhận biết rằng “thời-thế và cơ-hội [chuyện bất trắc, NW]” xảy đến cho mọi người (Truyền-đạo 9:11). Ngày nay có rất nhiều tín đồ đấng Christ trung thành đang phải chịu nhiều tai họa. Một số người sống trong cảnh nghèo nàn cùng cực. Kinh-thánh nói về các tín đồ “mồ-côi, người góa-bụa” đang gặp hoạn nạn (Gia-cơ 1:27). Những người khác thì bị khổ vì thiên tai, chiến tranh, tội ác, sự lạm quyền, bệnh tật và chết chóc.
13. Những kinh nghiệm khó khăn nào đã được báo cáo gần đây?
13 Ví dụ, trong bản báo cáo năm 1996 gởi đến Hội đồng Lãnh đạo Trung ương của Nhân-chứng Giê-hô-va, các văn phòng chi nhánh của Hội Tháp Canh đã tường thuật rằng một số anh chị chúng ta đang chịu khổ trong tù dưới tình trạng tồi tệ vì họ tuân theo các nguyên tắc Kinh-thánh. Ba hội thánh ở một quốc gia vùng Nam Mỹ đã bị giải tán khi những nhóm du kích buộc hàng trăm anh chị Nhân-chứng phải di tản khỏi vùng đó. Ở một quốc gia Tây Phi, một số Nhân-chứng bị kẹt trong một cuộc nội chiến và đã bị thiệt mạng. Tại một quốc gia ở vùng Trung Mỹ, một số anh em đã ở trong tình trạng khó khăn về tài chánh rồi, họ lại bị một cơn bão khốc liệt làm cho tình trạng của họ càng tệ thêm. Ở những nơi khác mà cảnh nghèo khổ và đói kém có thể không phải là vấn đề nghiêm trọng, nhưng một số người có thể bị những ảnh hưởng tiêu cực làm giảm đi niềm vui của họ. Một số khác bị mệt mỏi vì những áp lực trong cuộc sống hiện tại. Vì sự lãnh đạm của công chúng, những người khác thì có thể cảm thấy nản chí khi họ rao giảng tin mừng về Nước Trời.
14. a) Chúng ta học được điều gì qua gương của Gióp? b) Thay vì suy nghĩ tiêu cực, chúng ta nên làm gì khi gặp khổ đau?
14 Chúng ta không nên xem những tình trạng này như là dấu hiệu cho thấy Đức Giê-hô-va không hài lòng. Hãy nhớ tới trường hợp của Gióp và những nghịch cảnh ông phải chịu. Ông là người “trọn-vẹn và ngay-thẳng” (Gióp 1:8). Gióp chắc hẳn cảm thấy nản lòng biết bao khi ông bị Ê-li-pha buộc tội là làm điều sai trái! (Gióp đoạn 4, 5, 22). Chúng ta không muốn hấp tấp kết luận rằng chúng ta gặp tai họa là vì chúng ta đã làm điều gì đó phật lòng Đức Giê-hô-va hoặc vì Đức Giê-hô-va không còn ban phước cho chúng ta nữa. Lối suy nghĩ tiêu cực khi gặp hoạn nạn có thể làm đức tin chúng ta yếu đi (I Tê-sa-lô-ni-ca 3:1-3, 5). Khi gặp khổ đau, điều tốt nhất là suy gẫm về việc Đức Giê-hô-va và Chúa Giê-su ở gần người công bình bất kể điều gì xảy ra.
15. Làm sao chúng ta biết rằng Đức Giê-hô-va rất quan tâm đến những tai họa mà dân ngài chịu?
15 Sứ đồ Phao-lô làm vững tâm chúng ta khi ông nói: “Ai sẽ phân-rẽ chúng ta khỏi sự yêu-thương của Đấng Christ? có phải hoạn-nạn, khốn-cùng, bắt-bớ, đói-khát, trần-truồng, nguy-hiểm, hay là gươm-giáo chăng?... Vì tôi chắc rằng bất-kỳ sự chết, sự sống, các thiên-sứ, các kẻ cầm quyền, việc bây giờ, việc hầu đến, quyền-phép, bề cao, hay là bề sâu, hoặc một vật nào, chẳng có thể phân-rẽ chúng ta khỏi sự yêu-thương mà Đức Chúa Trời đã chứng cho chúng ta trong Đức Chúa Jêsus-Christ, là Chúa chúng ta” (Rô-ma 8:35, 38, 39). Đức Giê-hô-va rất quan tâm đến chúng ta và ngài biết về sự đau khổ của chúng ta. Trong lúc bị người ta lùng bắt, Đa-vít viết: “Mắt Đức Giê-hô-va đoái-xem người công-bình, lỗ tai Ngài nghe tiếng kêu-cầu của họ. Đức Giê-hô-va ở gần những người có lòng đau-thương” (Thi-thiên 34:15, 18; Ma-thi-ơ 18:6, 14). Cha trên trời chăm sóc đến chúng ta và ngài thương xót những người đau khổ (I Phi-e-rơ 5:6, 7). Ngài cung cấp những gì chúng ta cần để chịu đựng được bất cứ sự đau khổ nào mà chúng ta có thể gặp.
Sự ban cho của Đức Giê-hô-va trợ lực chúng ta
16. Đức Giê-hô-va cung cấp điều gì để giúp chúng ta chịu đựng, và bằng cách nào?
16 Mặc dầu chúng ta không thể đòi hỏi một đời sống khỏi mọi khó khăn trong hệ thống cũ này, nhưng chúng ta “không mất nơi nương tựa” (II Cô-rinh-tô 4:8, 9, Bản Diễn Ý) . Chúa Giê-su đã hứa ban cho các môn đồ ngài một nguồn giúp đỡ. Ngài nói: “Ta lại sẽ nài-xin Cha, Ngài sẽ ban cho các ngươi một Đấng Yên-ủi khác, để ở với các ngươi đời đời, tức là Thần lẽ thật” (Giăng 14:16, 17). Vào Lễ Ngũ Tuần năm 33 CN, sứ đồ Phi-e-rơ nói với những người nghe ông rằng họ có thể nhận “sự ban-cho Đức Thánh-Linh” (Công-vụ các Sứ-đồ 2:38). Ngày nay thánh linh có giúp đỡ chúng ta không? Có! Sinh hoạt lực của Đức Giê-hô-va ban cho chúng ta những bông trái tuyệt diệu: “Lòng yêu-thương, sự vui-mừng, bình-an, nhịn-nhục, nhơn-từ, hiền-lành, trung-tín, mềm-mại, tiết-độ” (Ga-la-ti 5:22, 23). Tất cả những đức tính vô giá này giúp chúng ta chịu đựng.
17. Một vài lẽ thật nào trong Kinh-thánh củng cố đức tin và lòng cương quyết của chúng ta để kiên nhẫn chờ đợi Đức Giê-hô-va?
17 Thánh linh cũng giúp chúng ta hiểu rằng những nỗi khổ cực hiện tại là “nhẹ và tạm” khi so sánh với phần thưởng được sống đời đời (II Cô-rinh-tô 4:16-18). Chúng ta tin chắc rằng Đức Chúa Trời sẽ không quên việc làm và tình yêu thương mà chúng ta tỏ ra đối với ngài (Hê-bơ-rơ 6:9-12). Khi đọc những lời được soi dẫn trong Kinh-thánh, chúng ta được an ủi qua các gương mẫu của những tôi tớ trung thành thời xưa đã phải chịu đựng nhiều tai họa nhưng được xưng là có phước. Gia-cơ viết: “Hỡi anh em, hãy lấy các đấng tiên-tri đã nhơn danh Chúa mà nói, làm mẫu-mực về sự chịu khổ và nhịn-nhục cho mình. Anh em biết rằng những kẻ nhịn-nhục chịu khổ thì chúng ta xưng là có phước” (Gia-cơ 5:10, 11). Kinh-thánh có hứa về “quyền năng vượt quá mức bình thường” để giúp chúng ta chịu đựng thử thách. Đức Giê-hô-va cũng ban phước cho chúng ta qua niềm hy vọng về sự sống lại (II Cô-rinh-tô 1:8-10; 4:7, NW). Nhờ đọc Kinh-thánh mỗi ngày và suy gẫm về những lời hứa ấy, chúng ta sẽ củng cố đức tin và lòng cương quyết của mình để kiên nhẫn chờ đợi Đức Giê-hô-va (Thi-thiên 42:5).
18. a) Ở II Cô-rinh-tô 1:3, 4, chúng ta được khuyến khích làm điều gì? b) Làm thế nào giám thị tín đồ đấng Christ chứng tỏ họ là nguồn của sự an ủi và thoải mái?
18 Ngoài ra, Đức Giê-hô-va đã ban cho chúng ta địa đàng thiêng liêng mà chúng ta có được tình yêu thương chân thật của các anh chị em tín đồ đấng Christ. Tất cả chúng ta đều có phần trong việc an ủi lẫn nhau (II Cô-rinh-tô 1:3, 4). Giám thị tín đồ đấng Christ đặc biệt có thể là một nguồn lớn đem lại sự an ủi và sự thoải mái (Ê-sai 32:2) Là “những người được ban cho”, họ được trao nhiệm vụ an ủi những ai đang đau khổ, để “yên-ủi những kẻ ngã lòng” và “nâng-đỡ những kẻ yếu-đuối” (Ê-phê-sô 4:8, 11, 12, NW; I Tê-sa-lô-ni-ca 5:14). Các anh trưởng lão được khuyến khích nên tận dụng tạp chí Tháp Canh và Tỉnh thức! (Anh ngữ), cũng như các sách báo khác do “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” cung cấp (Ma-thi-ơ 24:45-47). Những ấn phẩm này chứa đựng rất nhiều các lời khuyên dựa vào Kinh-thánh có thể giúp chúng ta giải quyết—và ngay cả ngăn ngừa—một số vấn đề khiến chúng ta lo âu. Mong sao chúng ta noi gương Đức Giê-hô-va bằng cách an ủi và khuyến khích nhau trong cơn khó khăn!
19. a) Điều gì giúp chúng ta tránh một số nghịch cảnh? b) Cuối cùng, chúng ta phải trông cậy vào ai, và điều gì sẽ giúp chúng ta đương đầu với sự thử thách?
19 Càng ngày chúng ta càng đến gần ngày cuối cùng và tình trạng hệ thống mọi sự hiện tại tệ hại thêm, tín đồ đấng Christ làm hết sức mình để tránh tai họa (Châm-ngôn 22:3). Sự suy xét đúng đắn, trí óc lành mạnh, và sự hiểu biết về các nguyên tắc Kinh-thánh có thể giúp chúng ta có những quyết định khôn ngoan (Châm-ngôn 3:21, 22). Chúng ta lắng nghe Lời Đức Giê-hô-va và vâng theo lời ấy để tránh làm những lỗi lầm không cần thiết (Thi-thiên 38:4). Tuy vậy, chúng ta ý thức rằng dù cố gắng đến đâu đi nữa chúng ta cũng không thể nào tránh hết mọi đau khổ trong cuộc sống. Trong hệ thống mọi sự này, nhiều người công bình gặp những nghịch cảnh gay go. Tuy nhiên, chúng ta có thể đối phó với sự thử thách và hoàn toàn tin tưởng rằng “Đức Giê-hô-va không lìa dân-sự Ngài” (Thi-thiên 94:14). Và chúng ta biết rằng chẳng bao lâu hệ thống mọi sự này cùng với những sự đau khổ sẽ không còn nữa. Cho nên, mong sao chúng ta quyết tâm “chớ mệt-nhọc về sự làm lành, vì nếu chúng ta không trễ-nải, thì đến kỳ, chúng ta sẽ gặt” (Ga-la-ti 6:9).
Chúng ta học được điều gì?
◻ Toàn thể hiệp hội tín đồ đấng Christ gặp phải những thử thách nào?
◻ Những gương mẫu nào trong Kinh-thánh giúp chúng ta hiểu rằng tai họa không phải là dấu hiệu cho thấy Đức Giê-hô-va phật lòng?
◻ Đức Giê-hô-va cảm thấy thế nào về những nghịch cảnh mà dân ngài gặp phải?
◻ Đức Giê-hô-va ban cho những gì để giúp chúng ta chịu đựng thử thách?
[Các hình nơi trang 10]
Đa-vít, Na-bốt, và Giô-sép là ba người phải chịu đựng những tai họa