THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w11 15/3 trg 6-7
  • Độc giả thắc mắc

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Độc giả thắc mắc
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2011
  • Tài liệu liên quan
  • Thêm một chuyến đi rao giảng ở vùng Ga-li-lê
    Người vĩ đại nhất đã từng sống
  • Rao giảng ở Ga-li-lê và huấn luyện các sứ đồ
    Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
  • Ông là gương tốt hay gương cảnh báo cho bạn?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2011
  • Vua Sa-lô-môn khôn ngoan
    Kinh Thánh—Thông điệp nào cho nhân loại?
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2011
w11 15/3 trg 6-7

Độc giả thắc mắc

Khi phái 12 sứ đồ đi rao giảng, có phải Chúa Giê-su bảo họ mang theo gậy và dép không?

Một số người cho rằng lời tường thuật của ba sách Phúc âm mâu thuẫn nhau về việc Chúa Giê-su phái các sứ đồ đi rao giảng. Tuy nhiên, khi so sánh những lời tường thuật này, chúng ta có thể rút ra một kết luận thú vị. Trước nhất, hãy so sánh điều Mác và Lu-ca viết. Lời tường thuật của Mác như sau: “[Chúa Giê-su] truyền cho sứ-đồ đi đường đừng đem chi theo hết, hoặc bánh, hoặc bao, hoặc tiền-bạc trong dây lưng, chỉ đem một cây gậy mà thôi; chỉ mang dép, đừng mặc hai áo” (Mác 6:7-9). Lu-ca viết: “Đi đường chớ đem gì theo hết, hoặc gậy, hoặc bao, hoặc bánh, hoặc tiền-bạc; cũng đừng đem hai áo” (Lu 9:1-3). Chúng ta thấy dường như ở đây có sự mâu thuẫn. Theo lời tường thuật của Mác, các sứ đồ được bảo mang gậy và dép. Nhưng Lu-ca thì ghi lại họ không mang theo gì hết, ngay cả gậy. Lu-ca cũng không đề cập đến dép.

Để hiểu điều mà Chúa Giê-su muốn dặn dò trong trường hợp này, hãy lưu ý đến cụm từ được dùng trong ba sách Phúc âm. Trong các lời tường thuật được trích ở trên cũng như nơi Ma-thi-ơ 10:5-10, các sứ đồ được bảo không mặc hoặc mang theo “hai áo”. Rất có thể, mỗi sứ đồ đang mặc một áo rồi. Thế nên, họ không cần mang theo một cái nữa cho chuyến đi. Tương tự, họ đang mang một đôi dép. Mác nhấn mạnh “chỉ mang dép”, tức dép họ đang mang, không nên đem theo đôi khác. Còn gậy thì sao? Bách khoa từ điển Do Thái (The Jewish Encyclopedia) cho biết: “Dường như mang theo gậy là phong tục thông thường của những người Do Thái xưa” (Sáng 32:10). Mác nói rằng các sứ đồ “đừng đem chi theo hết” trừ gậy họ đã có sẵn vào lúc Chúa Giê-su dặn dò những lời đó. Vì vậy, những người viết Phúc âm nhấn mạnh đến lời dạy của Chúa Giê-su là đừng trì hoãn chuyến đi vì lo mang thêm đồ cần dùng.

Ma-thi-ơ, người đã nghe và ghi lại lời dặn của Chúa Giê-su lúc đó, nhấn mạnh hơn về điểm này. Chúa Giê-su phán: “Đừng đem vàng, hoặc bạc, hoặc tiền trong lưng các ngươi; cũng đừng đem cái bao đi đường, hoặc hai áo, hoặc giày, hoặc gậy; vì người làm việc đáng được đồ-ăn” (Mat 10:9, 10). Nói sao về giày dép mà các sứ đồ đang mang và gậy họ đang cầm nơi tay? Chúa Giê-su không nói họ bỏ những đồ dùng đang có, nhưng ngài bảo họ đừng mang thêm những vật ấy. Tại sao ngài dặn dò như thế? Vì “người làm việc đáng được đồ-ăn”. Mục đích chính của lời dặn dò này phù hợp với lời khuyên của ngài trong Bài giảng trên núi, đó là họ không nên bận tâm về việc ăn uống và quần áo.—Mat 6:25-32.

Có thể khi mới xem lời tường thuật của Phúc âm, chúng ta thấy dường như có mâu thuẫn, nhưng các lời ấy cùng bàn về một điểm. Các sứ đồ nên khởi hành, không phân tâm về việc chuẩn bị mang thêm đồ cần dùng. Tại sao? Vì Đức Giê-hô-va sẽ cung cấp cho họ.

Ai là “quý bà, và các quý bà” mà Sa-lô-môn nói đến?​—Truyền 2:8, NW.

Chúng ta không chắc, nhưng có khả năng họ là những phụ nữ quyền quý mà Sa-lô-môn gặp ở triều đình.

Nơi Truyền-đạo chương 2, Sa-lô-môn nhắc đến những điều ông đã thực hiện, kể cả những công trình xây cất nguy nga. Ông viết: “Ta cũng thâu chứa bạc vàng, và những vật báu của các vua, các tỉnh. Ta lo sắm cho mình những con hát trai và gái, cùng sự khoái-lạc của con trai loài người, tức là nhiều vợ và hầu [“quý bà, và các quý bà”, NW]”.​—Truyền 2:8.

Nhiều nhà bình luận cho rằng “các quý bà” mà Sa-lô-môn nói đến là những hoàng hậu và cung phi thuộc dân ngoại được ông tuyển vào cung khi ông ở tuổi xế chiều. Những người này đã dẫn dụ ông thờ phượng thần giả (1 Vua 11:​1-4). Tuy nhiên, cách giải thích này chưa thỏa đáng vì khi Sa-lô-môn viết những lời này, ông đã tiếp xúc với “các quý bà” đó rồi. Ngoài ra, vào thời điểm ông viết câu này, ông vẫn được Đức Giê-hô-va chấp nhận, vì Ngài soi dẫn ông để viết các sách trong Kinh Thánh. Thế nên, chắc chắn đó không phải là lúc Sa-lô-môn ở tuổi xế chiều, khi ông đã có hàng trăm vợ cũng như cung phi thuộc dân ngoại và đã đi theo sự thờ phượng giả.

Trong sách Truyền-đạo, Sa-lô-môn nói ông “có chuyên-lo tìm-kiếm những câu luận tốt-đẹp; và các lời đã viết ra đều là chánh-trực và chân-thật” (Truyền 12:10). Chắc hẳn ông biết các từ “vợ”, “hoàng-hậu” và “cung-phi”, vì ông đã dùng những từ ấy trong các sách Kinh Thánh mà ông viết (Châm 5:​18; 12:4; 18:22; Truyền 9:9; Nhã 6:​8, 9). Nhưng nơi Truyền-đạo 2:8, ông không dùng những từ này.

Cụm từ “quý bà (dạng số ít), và các quý bà (dạng số nhiều)” là trường hợp duy nhất trong Kinh Thánh dùng một từ Hê-bơ-rơ hiếm thấy. Các học giả thừa nhận rằng họ không chắc chắn về nghĩa của từ này. Nhiều dịch giả hiểu Truyền-đạo 2:8 nói đến người nữ nói chung, được miêu tả ở dạng số ít và rồi dạng số nhiều, và khi ở dạng số nhiều thì từ này có thể muốn nói đến sự tột bậc. Như vậy, việc dịch cụm từ “quý bà, và các quý bà” là để ủng hộ ý này.

Sa-lô-môn nổi tiếng đến mức khi nghe nói về ông, nữ hoàng của vương quốc Sê-ba giàu có đã đến gặp ông và vô cùng khâm phục (1 Vua 10:​1, 2). Có thể từ “quý bà, và các quý bà” mà Sa-lô-môn dùng là muốn nói đến những phụ nữ như thế. Có lẽ ông muốn nói đến những phụ nữ quyền quý mà ông gặp tại triều trong những năm ông vẫn nhận được ân phước của Đức Chúa Trời.

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ