THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w93 15/1 trg 19-23
  • Hãy tỉnh thức trong “kỳ cuối-cùng”

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Hãy tỉnh thức trong “kỳ cuối-cùng”
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1993
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Chống lại sự phân tâm
  • Sốt sắng cầu nguyện
  • Theo sát tổ chức của Đức Chúa Trời và công việc của tổ chức
  • Hãy tự xét lấy mình
  • Hãy suy gẫm đến những lời tiên tri đã được ứng nghiệm
  • Sự cứu rỗi gần hơn khi chúng ta trở thành người tin đạo
  • “Hãy thức canh”!
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2003
  • Hãy chứng tỏ bạn sẵn sàng cho ngày của Đức Giê-hô-va
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2003
  • ‘Hãy Tỉnh-thức’
    Thánh Chức Nước Trời—2000
  • Chúng ta có giữ mình tỉnh thức—tránh bị phân tâm không?
    Thánh Chức Nước Trời—1995
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1993
w93 15/1 trg 19-23

Hãy tỉnh thức trong “kỳ cuối-cùng”

“Hãy giữ mình, tỉnh-thức; vì các ngươi chẳng biết kỳ đó đến khi nào” (MÁC 13:33).

1. Chúng ta nên phản ứng thế nào trong khi các biến cố gây hào hứng xảy ra trong “kỳ cuối-cùng”?

TRONG KHI các biến cố hào hứng xảy ra trong “kỳ cuối-cùng” này, tín đồ đấng Christ nên phản ứng thế nào? (Đa-ni-ên 12:4). Họ không bị bỏ mặc cho sự hồ nghi. Giê-su Christ đã nói lời tiên tri liên quan đến cái điềm tổng hợp đang được ứng nghiệm trong thế kỷ 20 này. Ngài nói trước những nét nổi bật khiến thời kỳ kể từ năm 1914 là một thời kỳ duy nhất. Vì quen thuộc với lời tiên tri của Đa-ni-ên nói về “kỳ cuối-cùng” nên Giê-su tiếp tục lời tiên tri quan trọng của chính ngài bằng cách thúc giục môn đồ của ngài phải “tỉnh thức” (Lu-ca 21:36).

2. Tại sao tỉnh thức thiêng liêng là một điều tối cần thiết?

2 Tại sao phải tỉnh thức? Bởi vì đây là một thời kỳ nguy nan nhất trong lịch sử nhân loại. Đối với tín đồ đấng Christ, việc để cho mình ở trong tình trạng buồn ngủ thiêng liêng lúc này thì thật tai hại. Nếu chúng ta trở nên tự mãn hoặc để cho lòng chúng ta mang nặng những nỗi lo âu của cuộc sống thì chúng ta sẽ bị nguy hiểm. Nơi Lu-ca 21:34, 35, Giê-su Christ cảnh cáo chúng ta: “Các ngươi tự cảnh giác đề phòng, kẻo lòng các ngươi ra nặng nề bởi chè chén say sưa, bởi những lo lắng sự đời mà ngày ấy thình lình ập đến trên các ngươi, như một cái bẫy; vì ngày ấy sẽ xông đến thình lình trên dân cư trên khắp mặt đất hết thảy” ([Luca 21 34-35], Bản dịch linh mục Nguyễn thế Thuấn).

3, 4. a) Giê-su có dụng ý gì khi nói rằng ngày thạnh nộ của Đức Chúa Trời đến thình lình trên mọi người “như một cái bẫy”? b) Vì Đức Chúa Trời không gài bẫy ai, tại sao ngày đó xảy đến thình lình cho loài người nói chung?

3 Giê-su có dụng ý tốt khi ngài nói là ngày của Đức Giê-hô-va sẽ ‘thình lình ập đến trên chúng ta, như một cái bẫy’. Cái bẫy thường có một nút thòng lọng, và dùng để bắt chim hay thú vật. Cái bẫy có một cái móc, và vật nào rơi vào bẫy thì đụng phải cái móc. Lúc đó cái bẫy ập xuống, và vật đó bị mắc bẫy. Tất cả mọi việc này xảy ra bất ngờ. Tương tự như thế, Giê-su nói những người không hoạt động về thiêng liêng sẽ bị ngạc nhiên và “ngày thạnh-nộ” của Đức Chúa Trời sẽ đến với họ một cách bất ngờ (Châm-ngôn 11:4).

4 Có phải Đức Chúa Trời Giê-hô-va là Đấng đi bẫy người ta không? Không. Ngài không chờ đợi cơ hội để hủy diệt người ta khi người ta không để ý. Tuy nhiên, ngày đó sẽ xảy đến thình lình cho loài người nói chung bởi vì họ không thật quan tâm đến Nước của Đức Chúa Trời. Họ đeo đuổi cuộc sống riêng tư của mình, không để ý đến ý nghĩa của những tình trạng phát triển chung quanh họ. Tuy nhiên, điều này không thay đổi thời hạn của Đức Chúa Trời. Ngài ấn định riêng thời hạn để giải quyết mọi chuyện. Và vì lòng thương xót, ngài không để cho nhân loại bị ở trong tình trạng không hiểu biết gì về sự phán xét sắp đến của Ngài (Mác 13:10).

5, 6. a) Vì sự phán xét sắp đến, Đấng Tạo hóa cung cấp sự sắp đặt đầy yêu thương nào cho nhân loại, nhưng kết quả tổng quát vẫn là gì? b) Chúng ta sẽ xem xét mấy điều giúp chúng ta tỉnh thức?

5 Sự cảnh cáo trước này là sự sắp đặt đầy yêu thương của Đấng Tạo hóa, là Đấng quan tâm đến hạnh phúc của nhân loại ở trên đất là bệ chân tượng trưng của Ngài (Ê-sai 66:1). Ngài quí mến những người sống ở nơi được gọi là chỗ nghỉ chân của Ngài. Vì thế, qua trung gian những đại sứ và sứ giả của Ngài ở trên đất, Ngài báo cho họ biết những biến cố sẽ xảy đến trong tương lai (II Cô-rinh-tô 5:20). Tuy nhiên, dù được báo trước nhiều lần, những biến cố đó sẽ đến với gia đình nhân loại một cách thình lình như thể họ rơi vào bẫy. Tại sao? Bởi vì đa số người ta đang ngủ về thiêng liêng (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:6). Tương đối chỉ có một số ít người làm theo lời cảnh cáo và sẽ được sống sót để vào thế giới mới của Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 7:13, 14).

6 Vậy thì làm thế nào chúng ta có thể tỉnh thức trong thời kỳ cuối cùng này để có thể có mặt trong số những người sẽ được cứu? Đức Giê-hô-va cung cấp sự giúp đỡ cần thiết. Chúng ta hãy xem xét bảy điều mà chúng ta có thể làm.

Chống lại sự phân tâm

7. Giê-su cho lời răn gì để chống lại sự phân tâm?

7 Trước hết, chúng ta phải chống lại sự phân tâm. Nơi Ma-thi-ơ 24:42, 44, Giê-su nói: “Vậy hãy tỉnh-thức, vì các ngươi không biết ngày nào Chúa mình sẽ đến. Vậy thì các ngươi cũng hãy chực cho sẵn, vì Con người sẽ đến trong giờ các ngươi không ngờ”. Cách Giê-su diễn đạt ở đây cho thấy rằng sẽ có nhiều điều gây sự phân tâm trong thời kỳ khó khăn này, và sự phân tâm có thể dẫn đến sự hủy diệt. Trong thời Nô-ê, người ta lo lắng nhiều chuyện. Hậu quả là những người tự phân tâm đó “không ngờ chi hết” nên bị nước lụt cuốn trôi đi hết thảy. Cho nên Giê-su báo trước: “Khi Con người đến cũng như vậy” (Ma-thi-ơ 24:37-39).

8, 9. a) Những việc thông thường của đời sống có thể làm chúng ta phân tâm một cách nguy hiểm ra sao? b) Phao-lô và Giê-su cho chúng ta những lời khuyên nào?

8 Cũng nên nhớ là trong lời báo trước nơi Lu-ca 21:34, 35, Giê-su bàn về những công việc thông thường hàng ngày như ăn, uống, và những sự lo lắng về công ăn việc làm. Đó là những việc bình thường đối với mọi người, kể cả các sứ đồ của Chúa Giê-su. (So sánh Mác 6:31). Những điều đó có thể tự chúng là những điều vô hại, nhưng nếu chúng ta không cẩn thận, chúng có thể làm chúng ta bị phân tâm, làm chúng ta bận trí, và vì thế gây cho chúng ta nguy hiểm bị ngủ về thiêng liêng.

9 Do đó, chúng ta chớ bỏ qua điều quan trọng nhất: được Đức Chúa Trời chấp nhận. Thay vì để hết tâm trí vào những việc thông thường hàng ngày, chúng ta hãy dùng những sự đó trong phạm vi cần thiết để đủ sống mà thôi (Phi-líp 3:8). Các việc đó không thể lấn át các công việc Nước Trời. Như Rô-ma 14:17 nói, “nước Đức Chúa Trời chẳng tại sự ăn-uống, nhưng tại sự công-bình, bình-an, vui-vẻ bởi Đức Thánh-Linh vậy”. Hãy nhớ lời của Giê-su khi ngài nói: “Nhưng trước hết, hãy tìm-kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công-bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” (Ma-thi-ơ 6:33). Hơn nữa, nơi Lu-ca 9:62, Giê-su phán rằng: “Ai đã tra tay cầm cày, còn ngó lại đằng sau, thì không xứng-đáng với nước Đức Chúa Trời”.

10. Có sự nguy hiểm gì nếu chúng ta không chăm chú nhìn thẳng vào cái đích đặt trước mặt chúng ta?

10 Nói theo nghĩa bóng, một khi chúng ta bắt đầu cày thì chúng ta phải tiếp tục cày theo một đường thẳng. Người nào cày mà ngoảnh lại nhìn đằng sau sẽ không cày được luống thẳng. Người đó bị phân tâm và có thể dễ dàng đi trệch hoặc bị trở ngại nào đó làm người phải ngừng lại. Chúng ta không nên giống như vợ của Lót. Bà ngó lại đằng sau nên không đến được nơi an toàn. Chúng ta cần phải chăm chú nhìn cái đích đặt trước mặt chúng ta. Muốn làm như thế chúng ta phải chống lại sự phân tâm (Sáng-thế Ký 19:17, 26; Lu-ca 17:32).

Sốt sắng cầu nguyện

11. Giê-su nhấn mạnh điều gì sau khi báo cho chúng ta biết sự nguy hiểm của việc bị phân tâm?

11 Tuy nhiên, chúng ta có thể làm nhiều hơn nữa để giữ mình tỉnh thức. Điều quan trọng thứ hai là: sốt sắng cầu nguyện. Sau khi khuyên chúng ta đừng để những công việc thông thường hàng ngày làm chúng ta bị phân tâm, Giê-su cho lời khuyên này: “Vậy, hãy tỉnh-thức luôn và cầu-nguyện, để các ngươi được tránh khỏi các tai-nạn sẽ xảy ra, và đứng trước mặt Con người” (Lu-ca 21:36).

12. Loại cầu nguyện nào cần thiết, và với kết quả gì?

12 Vì thế, chúng ta phải luôn luôn nài xin liên quan đến sự nguy hiểm của tình thế chúng ta và việc cần phải đề cao cảnh giác. Vậy chúng ta hãy đến với Đức Chúa Trời qua lời nài xin tha thiết. Phao-lô nói nơi Rô-ma 12:12: “Hãy...bền lòng mà cầu-nguyện”. Và chúng ta đọc nơi Ê-phê-sô 6:18: “Hãy nhờ Đức Thánh-Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu-nguyện và nài-xin. Hãy dùng sự bền-đỗ trọn-vẹn mà tỉnh-thức về điều đó”. Đây không phải là một trường hợp dâng lời cầu nguyện như thể điều đó chỉ là một sự tình cờ không có gì đáng quan trọng. Ngay chính mạng sống của chúng ta hiện ở trong tình trạng nguy hiểm. Bởi thế, chúng ta cần phải sốt sắng cầu xin sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời. (So sánh Hê-bơ-rơ 5:7). Bằng cách đó chúng ta sẽ giữ mình ở bên Đức Chúa Trời. Để đạt được điều này, không có gì giúp ích chúng ta hơn là chúng ta “cầu-nguyện luôn”. Rồi Đức Giê-hô-va sẽ giữ chúng ta ở trong trạng thái thận trọng cảnh giác đề phòng. Vì thế, bền bỉ cầu nguyện thật quan trọng biết bao!

Theo sát tổ chức của Đức Chúa Trời và công việc của tổ chức

13. Cần có loại kết hợp nào để tỉnh thức?

13 Chúng ta muốn tránh mọi điều sẽ xảy đến thình lình cho thế gian này. Chúng ta muốn đứng trước Con người và được ngài chấp thuận. Về điều này, có điều thứ ba mà chúng ta có thể làm: Theo sát tổ chức thần quyền của Đức Giê-hô-va. Chúng ta cần phải kết hợp chặt chẽ với tổ chức đó và góp phần vào các hoạt động của tổ chức. Bằng cách này chúng ta sẽ rõ rệt nhận mình là tín đồ đấng Christ đang tỉnh thức.

14, 15. a) Siêng năng làm việc gì sẽ giúp chúng ta tỉnh thức? b) Ai quyết định khi nào công việc rao giảng hoàn tất, và chúng ta nghĩ thế nào về điều đó? c) Sau cơn đại nạn, chúng ta sẽ nhận thức gì khi nhìn lại công việc rao giảng về Nước Trời đã được hoàn tất?

14 Điều thứ tư giúp chúng ta tỉnh thức có quan hệ chặt chẽ với điều trên. Đó là chúng ta phải có mặt trong số những người rao báo cho người khác biết về sự chấm sắp đến dứt của hệ thống này. Hệ thống cũ này sẽ chưa bị hủy diệt hoàn toàn trước khi “tin-lành nầy về nước Đức Chúa Trời” được rao giảng cho đến mức độ mà Đức Chúa Trời Toàn năng đã định (Ma-thi-ơ 24:14). Nhân-chứng Giê-hô-va không quyết định khi nào công việc rao giảng được hoàn tất. Đức Giê-hô-va dành riêng quyền đó cho Ngài (Mác 13:32, 33). Tuy vậy, chúng ta nhất định gắng hết sức rao giảng về chính phủ tốt nhất mà nhân loại có thể có được, ấy là Nước Đức Chúa Trời, và tiếp tục rao giảng cho đến khi nào công việc này không cần thiết nữa. “Hoạn nạn lớn” sẽ bùng nổ trong khi chúng ta vẫn còn bận rộn làm công việc này (Ma-thi-ơ 24:21). Trong suốt tương lai sau đó, những người được cứu sẽ có thể nhìn lại và thành thật vui mừng xác nhận Giê-su Christ không phải là tiên tri giả (Khải-huyền 19:11). Công việc rao giảng sẽ đạt đến mức độ rộng lớn hơn là những người tham dự vào công việc này nghĩ.

15 Vì thế, trong giờ phút trọng đại khi công việc này được hoàn tất để làm vừa lòng Đức Chúa Trời, có lẽ lúc đó nhiều người sẽ tham dự vào công việc này hơn bất cứ giai đoạn nào trong quá khứ. Lúc đó chúng ta thật sẽ biết ơn Đức Chúa Trời biết bao vì được góp phần trong công việc quan trọng này! Sứ đồ Phi-e-rơ cam kết với chúng ta rằng Đức Giê-hô-va “không muốn cho một người nào chết mất, song muốn cho mọi người đều ăn-năn” (II Phi-e-rơ 3:9). Vì vậy hiện nay sinh hoạt lực của Đức Chúa Trời Toàn năng đang hoạt động mạnh mẽ hơn bao giờ hết, và Nhân-chứng Giê-hô-va muốn tiếp tục tham gia vào hoạt động này được thánh linh thúc đẩy. Vậy hãy theo sát tổ chức của Đức Giê-hô-va và nên bận rộn với công việc thánh chức công cộng. Đây là một phương tiện giúp bạn giữ mình tỉnh thức.

Hãy tự xét lấy mình

16. Tại sao chúng ta nên tự xét tình trạng thiêng liêng hiện tại của mình?

16 Chúng ta có thể làm điều thứ năm để tỉnh thức. Mỗi cá nhân chúng ta phải tự xem xét tình trạng hiện tại của mình. Hiện nay điều này thích hợp hơn bao giờ hết. Chúng ta cần phải chứng minh chúng ta cương quyết đứng về phía nào. Phao-lô nói nơi Ga-la-ti 6:4: “Mỗi người phải thử-xét việc làm của mình”. Hãy tự xét lấy mình phù hợp với lời của Phao-lô nơi I Tê-sa-lô-ni-ca 5:6-8: “Chúng ta chớ ngủ như kẻ khác, nhưng phải tỉnh-thức và giè-giữ. Vì kẻ ngủ thì ngủ ban đêm, kẻ say thì say ban đêm. Nhưng chúng ta thuộc về ban ngày, nên hãy giè-giữ, mặc áo giáp bằng đức-tin và lòng yêu-thương, lấy sự trông-cậy về sự cứu-rỗi làm mão-trụ”.

17. Khi tự xét mình, chúng ta nên tự đặt những câu hỏi nào?

17 Còn chúng ta thì sao? Khi chúng ta tự kiểm soát mình chiếu theo Kinh-thánh, chúng ta có thấy mình đang tỉnh thức, lấy sự trông cậy về sự cứu rỗi làm mão trụ không? Chúng ta có phải là những người hoàn toàn tách rời khỏi hệ thống mọi sự cũ và không còn nuôi dưỡng những tư tưởng của hệ thống đó nữa không? Chúng ta thật sự có tinh thần của thế giới mới của Đức Chúa Trời không? Nếu có thì ngày của Đức Giê-hô-va sẽ không bắt gặp chúng ta như những kẻ trộm (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:4).

18. Chúng ta cần phải tự hỏi những câu hỏi gì khác, và với kết quả gì?

18 Nhưng nếu chúng ta tự xét mình và thấy là đang cố gắng xây dựng một đời sống sung sướng, khoan khoái, dễ chịu, thoải mái thì sao? Nếu chúng ta khám phá thấy mắt thiêng liêng của chúng ta nặng trĩu, buồn ngủ và sụp xuống thì sao? Có phải chúng ta đang ở trong trạng thái mơ mộng, chạy theo ảo ảnh của thế gian không? Nếu có thì chúng ta nên tỉnh dậy (I Cô-rinh-tô 15:34).

Hãy suy gẫm đến những lời tiên tri đã được ứng nghiệm

19. Một số lời tiên tri mà chúng ta đã thấy ứng nghiệm là gì?

19 Bây giờ chúng ta đến điểm thứ sáu và điểm này sẽ giúp chúng ta tỉnh thức: Hãy suy gẫm đến những lời tiên tri đã được ứng nghiệm vào thời kỳ cuối cùng này. Chúng ta đã vượt qua năm thứ 78 kể từ lúc các kỳ dân ngoại chấm dứt vào năm 1914. Khi chúng ta nhìn lại hơn ba phần tư thế kỷ, chúng ta có thể thấy cách hết lời tiên tri này đến lời tiên tri khác được ứng nghiệm—nào là sự khôi phục lại của sự thờ phượng thật; sự giải cứu của những người xức dầu còn sót lại cùng với những người bạn đồng hành vào địa đàng thiêng liêng; việc rao giảng tin mừng về Nước Trời trên phạm vi toàn thể thế giới, sự xuất hiện của đám đông vô số người (Ê-sai 2:2, 3; đoạn 35; Xa-cha-ri 8:23; Ma-thi-ơ 24:14; Khải-huyền 7:9). Việc làm sáng danh cao quý của Đức Giê-hô-va và biện hộ cho quyền thống trị của Ngài cũng như sự gia tăng của kẻ rất nhỏ lên đến một ngàn và kẻ rất hèn yếu trở nên một dân mạnh đã xảy ra khi Đức Giê-hô-va xúc tiến nhanh chóng công việc trong kỳ nó (Ê-sai 60:22; Ê-xê-chi-ên 38:23). Và những sự hiện thấy của sứ đồ Giăng được miêu tả trong sách Khải-huyền hiện đang lên đến gần tột điểm.

20. Nhân-chứng Giê-hô-va có sự tin chắc gì, và họ quả thật chứng tỏ họ là gì?

20 Do đó, hơn lúc nào hết, Nhân-chứng Giê-hô-va tin chắc sự hiểu biết chính xác về ý nghĩa các biến cố thế giới kể từ năm 1914. Với sự tin chắc đó, họ tỏ ra là những công cụ trong tay Đức Chúa Trời Chí Cao. Họ là những người được giao phó cho công việc rao báo thông điệp của Đức Chúa Trời trong thời kỳ khẩn trương này (Rô-ma 10:15, 18). Đúng vậy, lời Đức Giê-hô-va cho thời kỳ cuối cùng đã trở thành sự thật (Ê-sai 55:11). Vậy thì điều này nên khuyến khích chúng ta tiếp tục công việc cho đến khi chúng ta thấy tất cả những lời hứa của Đức Chúa Trời được thực hiện qua Giê-su Christ.

Sự cứu rỗi gần hơn khi chúng ta trở thành người tin đạo

21. Để tỉnh thức thiêng liêng chúng ta có sự giúp đỡ thứ bảy nào?

21 Cuối cùng, điều thứ bảy giúp chúng ta tỉnh thức là: luôn luôn ghi nhớ sự cứu rỗi của chúng ta nay gần hơn là khi chúng ta mới trở thành người tin đạo. Quan trọng hơn, việc biện hộ cho quyền thống trị hoàn vũ của Đức Giê-hô-va và việc làm thánh danh Ngài nay đã gần hơn nhiều. Vì thế, sự cần phải tỉnh thức nay là khẩn cấp hơn bao giờ hết. Sứ đồ Phao-lô viết: “Hãy ăn-ở như vậy, vì biết thời-kỳ đương lúc chúng ta đây: giờ anh em từ ngủ thức dậy đã đến, bởi sự cứu hiện nay đã gần chúng ta hơn lúc chúng ta mới tin (Rô-ma 13:11, 12).

22. Việc sự cứu rỗi của chúng ta gần kề nên có ảnh hưởng thế nào đối với chúng ta?

22 Vì sự cứu rỗi của chúng ta rất gần kề, chúng ta phải tỉnh thức! Chúng ta không nên để cho bất cứ quyền lợi cá nhân hay công việc thế gian nào làm cho chúng ta quên đi những gì Đức Giê-hô-va đang làm cho dân Ngài trong thời kỳ cuối cùng này (Đa-ni-ên 12:3). Chúng ta cần phải biểu lộ đức tính bền bỉ nhiều hơn bao giờ hết để không xây bỏ đường lối mà Lời Đức Chúa Trời miêu tả rõ ràng cho chúng ta (Ma-thi-ơ 13:22). Các bằng chứng cho thấy rõ rằng thế gian này đang ở trong những ngày sau rốt. Không bao lâu nữa nó sẽ bị hủy diệt đời đời để nhường chỗ cho một thế giới mới công bình (II Phi-e-rơ 3:13).

23. Đức Giê-hô-va sẽ giúp đỡ chúng ta cách nào, và với kết quả đầy ân phước nào?

23 Vậy chúng ta hãy tỉnh thức bằng mọi cách. Hơn bao giờ hết, chúng ta hãy cảnh giác xem mình ở đâu trong dòng thời gian. Hãy nhớ rằng Đức Giê-hô-va sẽ không bao giờ quên chúng ta đâu. Thay vì thế, Ngài sẽ giúp chúng ta rất nhiều để chúng ta tỉnh thức trong thời kỳ cuối cùng này. Đêm sắp tàn, ngày gần đến. Vì thế hãy tỉnh thức! Ít lâu nữa chúng ta sẽ hưởng được thời kỳ tốt đẹp nhất vì Nước Trời do đấng Mê-si sẽ thực thi ý định của Đức Giê-hô-va đối với trái đất! (Khải-huyền 21:4, 5).

Bạn trả lời thế nào?

◻ Giê-su ngụ ý gì khi ngài nói rằng ngày thạnh nộ của Đức Chúa Trời sẽ đến thình lình trên mọi người như “cái bẫy”?

◻ Tại sao chúng ta phải chống lại sự phân tâm, và chúng ta có thể làm vậy thế nào?

◻ Chúng ta cần loại cầu nguyện nào để giữ mình tỉnh thức?

◻ Loại kết hợp nào là quan trọng cho sự sống sót?

◻ Tại sao cần phải tự xét về tình trạng thiêng liêng?

◻ Lời tiên tri đóng vai trò nào trong việc chúng ta giữ mình tỉnh thức?

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ