Người dọn đường cho Đấng Mê-si
CÁI dây lưng rộng bằng da làm nổi bật làn da sạm nắng của ông. Mặc áo bằng lông lạc đà, ông quả thật nhìn giống một nhà tiên tri. Ông thu hút nhiều người đến với ông tại sông Giô-đanh. Ở đó người ly kỳ này mạnh dạn tuyên bố rằng ông sẵn sàng làm báp têm cho những người phạm tội biết ăn năn.
Người ta rất ngạc nhiên! Người này là ai? Mục đích của ông là gì?
Giê-su Christ nói về người này: “Nhưng các ngươi lại đi xem cái chi nữa? Có phải là xem đấng tiên-tri chăng? Phải, ta nói cùng các ngươi, cũng hơn đấng tiên-tri nữa.... Trong những người bởi đờn-bà sanh ra, không có ai được tôn-trọng hơn Giăng Báp-tít” (Ma-thi-ơ 11:9-11). Tại sao Giăng lại là người khác thường như thế? Bởi vì ông là người dọn đường cho đấng Mê-si.
Sứ mệnh của ông đã được báo trước
Hơn 700 năm trước khi Giăng sinh ra, Đức Giê-hô-va báo rằng người này sẽ kêu lên trong đồng vắng: “Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va; hãy ban bằng đường cái trong đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta” (Ê-sai 40:3; Ma-thi-ơ 3:3). Hơn 400 năm trước khi Giăng sinh ra, Đức Chúa Trời Toàn năng tuyên bố: “Nầy, ta sẽ sai đấng tiên-tri Ê-li đến cùng các ngươi trước ngày lớn và đáng sợ của Đức Giê-hô-va chưa đến” (Ma-la-chi 4:5). Việc Giăng Báp-tít được sinh ra khoảng sáu tháng trước Giê-su không phải là việc ngẫu nhiên và việc này cũng không đơn giản xảy ra bởi những quá trình tự nhiên. Giống như sự sinh ra của đứa con được hứa là Y-sác, việc Giăng sinh ra là một phép lạ, vì cha mẹ ông là Xa-cha-ri và Ê-li-sa-bét đã quá tuổi sinh con (Lu-ca 1:18).
Ngay cả trước khi Giăng được thụ thai, thiên sứ Gáp-ri-ên tiết lộ về nhiệm vụ, công việc và lối sống của ông. Với sức mạnh và tâm thần như Ê-li, Giăng sẽ làm những người bội nghịch đang đi trên đường đến sự chết quay trở lại và chuẩn bị họ để chấp nhận Giê-su là đấng Mê-si. Từ lúc sinh ra, Giăng phải là một người Na-xi-rê, hoàn toàn dâng mình cho Đức Chúa Trời và không được uống rượu hay là thứ gì làm cho say. Quả thật, đồ ăn của ông trong sa mạc gồm có “châu-chấu và mật ong rừng” (Mác 1:6; Dân-số Ký 6:2, 3; Lu-ca 1:13-17). Như Sa-mu-ên, từ thuở thơ ấu, Giăng được biệt riêng ra cho công việc vinh hiển của Đức Chúa Trời Tối cao (I Sa-mu-ên 1:11, 24-28).
Ngay cả tên của Giăng cũng được Đức Chúa Trời chọn. Tên “Giăng” trong tiếng Hê-bơ-rơ có nghĩa là “Đức Giê-hô-va chiếu cố; Đức Giê-hô-va có lòng tốt”.
Khi con trẻ được cắt bì vào ngày thứ tám, người cha là Xa-cha-ri được Đức Chúa Trời soi dẫn để tuyên bố: “Hỡi con trẻ, người ta sẽ kêu con là tiên-tri của Đấng Rất-Cao; con sẽ đi trước mặt Chúa, dọn đường Ngài, để cho dân Ngài bởi sự tha tội họ mà biết sự rỗi, vì Đức Chúa Trời chúng tôi động lòng thương-xót, và mặt trời mọc lên từ nơi cao thăm-viếng chúng tôi” (Lu-ca 1:76-78). Thánh chức rao giảng của Giăng phải là việc quan trọng nhất trong đời sống ông. So với việc này, mọi việc khác không quan trọng. Vì vậy, Kinh-thánh nói về đời sống của Giăng trong 30 năm đầu bằng chỉ một câu: “Con trẻ ấy lớn lên, tâm-thần mạnh-mẽ, ở nơi đồng vắng cho đến ngày tỏ mình ra cùng dân Y-sơ-ra-ên” (Lu-ca 1:80).
Tiếng kêu trong đồng vắng
Năm thứ mười lăm triều đại Sê-sa Ti-be-rơ, khi Bôn-xơ Phi-lát làm quan tổng đốc xứ Giu-đê, Giăng Báp-tít xuất hiện trong đồng vắng nói lên thông điệp làm ngạc nhiên này: “Các ngươi phải ăn-năn, vì nước thiên-đàng đã đến gần” (Ma-thi-ơ 3:2; Mác 1:4; Lu-ca 3:1, 2). Dân chúng cả vùng cảnh tỉnh. Lời tuyên bố mạnh mẽ đó động lòng những người đang mong ước có một hy vọng chắc chắn. Lời thông báo của Giăng cũng thử thách lòng khiêm nhường của người ta bởi vì họ phải có lòng ăn năn thành thật. Sự chân thành và niềm tin của ông khiến đám đông những người thành thật xem ông như là người được Đức Chúa Trời phái đến.
Tiếng tăm của Giăng lan tràn nhanh chóng. Cách ông ăn mặc và sự thành tâm của ông với tư cách là nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va khiến người ta dễ nhận ra ông (Mác 1:6). Ngay cả các thầy tế lễ và người Lê-vi từ thành Giê-ru-sa-lem đi đến để xem việc gì gây ra sự chú ý này. Ăn năn? Tại sao, và về việc gì? Người này là ai? Họ muốn biết. Giăng giải thích là “mình không phải là Đấng Christ. Họ lại hỏi: Vậy thì ông là ai? phải là Ê-li chăng? Người trả lời: Không phải. Ông phải là đấng tiên-tri chăng? Người trả lời: Không phải. Họ bèn nói: Vậy thì ông là ai? hầu cho chúng tôi trả lời cùng những người đã sai chúng tôi đến. Ông tự xưng mình là ai? Người trả lời: Ta là tiếng của người kêu trong đồng vắng rằng: Hãy ban đường của Chúa cho bằng, như đấng tiên-tri Ê-sai đã nói. Những kẻ chịu sai đến cùng Giăng đều là người Pha-ri-si. Họ lại hỏi rằng: Nếu ông chẳng phải Đấng Christ, chẳng phải Ê-li, chẳng phải đấng tiên-tri, thì cớ sao ông làm phép báp-têm?” (Giăng 1:20-25).
Sự ăn năn và báp têm là những việc mà những người muốn vào Nước Trời cần phải làm. Vì vậy, Giăng trả lời: ‘Ta làm phép báp têm cho những người ăn năn bằng nước, nhưng sau ta có người quyền phép hơn ta sẽ làm phép báp têm bằng thánh linh và bằng lửa. Sao, thậm chí ta không đáng mở dây giày ngài. Và hãy coi chừng! Ngài cầm cái nia và sẽ thâu lúa mì vào kho nhưng sẽ đốt và hủy diệt trấu’ (Lu-ca 3:15-17; Công-vụ các Sứ-đồ 1:5). Đúng vậy, môn đồ của đấng Mê-si sẽ được ban cho thánh linh, nhưng kẻ thù của ngài sẽ phải chịu sự hủy diệt bởi lửa.
“Ai nấy” đều được báo trước
Những lời của Giăng làm nhiều người Do Thái thành thật cảm kích sâu đậm và họ công khai nhận tội bất trung với giao ước Luật pháp. Họ công khai chứng tỏ sự ăn năn bằng cách để Giăng làm báp têm cho họ ở sông Giô-đanh (Ma-thi-ơ 3:5, 6). Kết quả là lòng họ ở trong tình trạng chính đáng để nhận đấng Mê-si. Thỏa mãn sự khao khát của họ về việc hiểu biết các đòi hỏi công bình của Đức Chúa Trời, Giăng vui lòng dạy họ như môn đồ ông, ngay cả dạy họ cách cầu nguyện (Lu-ca 11:1).
Nói đến người dọn đường cho đấng Mê-si, sứ đồ Giăng viết: “Người đến để làm chứng, là làm chứng về sự sáng, hầu cho bởi người ai nấy đều tin” (Giăng 1:7). Vì thế ai nấy đều đến nghe Giăng Báp-tít khi ông “giảng-dạy phép báp-têm về sự ăn-năn cho cả dân Y-sơ-ra-ên” (Công-vụ các Sứ-đồ 13:24). Ông cảnh cáo những người thâu thuế không được tống tiền và các quân lính không được quấy nhiễu bất cứ ai hoặc dối trá buộc tội ai. Và ông bảo những người Pha-ri-si và Sa-đu-sê ngoan đạo, giả hình: “Hỡi dòng-dõi rắn lục kia, ai đã dạy các ngươi tránh khỏi cơn giận ngày sau? Vậy, các ngươi hãy kết-quả xứng-đáng với sự ăn-năn, và đừng tự khoe rằng: Áp-ra-ham là tổ chúng ta; vì ta nói cho các ngươi rằng Đức Chúa Trời có thể khiến đá nầy sanh ra con-cái cho Áp-ra-ham được” (Ma-thi-ơ 3:7-9; Lu-ca 3:7-14).
Nói chung các nhà lãnh đạo tôn giáo trong thời Giăng từ chối không tin ông và dối trá buộc tội ông bị quỉ ám. Họ bác bỏ con đường công bình dẫn đến sự sống đời đời. Trái lại, những người thâu thuế tội lỗi và các dâm phụ tin nơi lời chứng của Giăng đã ăn năn và làm báp têm. Đến kỳ hạn thì họ chấp nhận Giê-su Christ là đấng Mê-si (Ma-thi-ơ 21:25-32; Lu-ca 7:31-33).
Giới thiệu đấng Mê-si
Trong sáu tháng—từ mùa xuân tới mùa thu năm 29 công nguyên—Giăng, nhân chứng trung thành của Đức Chúa Trời, hướng sự chú ý của người Do Thái vào đấng Mê-si sắp đến. Đã đến lúc vị Vua Mê-si xuất hiện. Nhưng khi ngài xuất hiện, ngài cũng xuống nước sông Giô-đanh và yêu cầu được làm báp têm. Ban đầu Giăng phản đối, nhưng sau đó ông tuân theo. Hãy tưởng tượng sự vui mừng của ông khi thánh linh ngự xuống trên Giê-su và có tiếng nói của Đức Giê-hô-va cho biết Ngài chấp thuận Con của Ngài (Ma-thi-ơ 3:13-17; Mác 1:9-11).
Giăng là người đầu tiên nhận ra Giê-su là đấng Mê-si, và ông giới thiệu các môn đồ của ông với đấng được xức dầu. Giăng nói: “Kìa, Chiên con của Đức Chúa Trời, là Đấng cất tội-lỗi thế-gian đi”. Ông cũng tuyên bố: “Ấy về Đấng đó mà ta đã nói: Có một người đến sau ta, trổi hơn ta, vì người vốn trước ta. Về phần ta, ta vốn chẳng biết Ngài; nhưng ta đã đến làm phép báp-têm bằng nước, để Ngài được tỏ ra cho dân Y-sơ-ra-ên” (Giăng 1:29-37).
Công việc của Giăng tiếp tục cùng một lúc với thánh chức của Giê-su cho khoảng sáu tháng. Mỗi người hiểu công việc người kia làm. Giăng xem mình như là bạn của chàng rể và vui mừng khi thấy đấng Christ trổi lên trong khi ông và công việc của ông giảm đi (Giăng 3:22-30).
Giê-su nhận diện Giăng là người dọn đường cho ngài, được Ê-li làm hình bóng trước (Ma-thi-ơ 11:12-15; 17:12). Trong một dịp, Giê-su nói: “Luật-pháp và các lời tiên-tri có đến đời Giăng mà thôi; từ đó, tin lành của nước Đức Chúa Trời được truyền ra, và ai nấy dùng sức-mạnh mà vào đó” (Lu-ca 16:16).
Trung thành cho đến chết
Giăng bị bắt và bỏ tù vì ông mạnh dạn tuyên bố lẽ thật. Ông không tránh né trách nhiệm phơi bày ngay cả tội lỗi của Vua Hê-rốt. Vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời, vị vua đó sống trong sự ngoại tình với Hê-rô-đia là vợ của em mình. Giăng nói thẳng để vua ăn năn và có được sự thương xót của Đức Chúa Trời.
Giăng là một gương về đức tin và tình yêu thương tốt làm sao! Bằng cách hy sinh quyền tự do cá nhân, ông chứng tỏ sự trung thành với Giê-hô-va Đức Chúa Trời và tình yêu thương đối với người đồng loại. Sau một năm trong tù, Giăng bị xử trảm vì mưu kế do Ma-quỉ xúi giục mà kẻ độc ác Hê-rô-đia sắp đặt bởi bà “căm” ông (Mác 6:16-19; Ma-thi-ơ 14:3-12). Nhưng người dọn đường cho đấng Mê-si giữ sự trung kiên đối với Đức Giê-hô-va và không bao lâu sẽ được sống lại để hưởng sự sống trong thế giới mới công bình của Đức Chúa Trời (Giăng 5:28, 29; II Phi-e-rơ 3:13).