-
Chúa Giê-su sai 70 môn đồ điTháp Canh—1998 | 1 tháng 3
-
-
Chúa Giê-su dạy môn đồ thêm: “Đừng đem túi, bao, giày, và đừng chào ai dọc đường” (Lu-ca 10:4). Theo phong tục, người đi đường thường đem theo không những cái bao, đồ ăn mà còn thêm một đôi giày nữa, vì đế giày có thể mòn và dây giày có thể bị đứt. Nhưng môn đồ của Chúa Giê-su không phải lo về những chuyện như thế. Thay vì thế, họ tin rằng Đức Giê-hô-va sẽ lo cho họ, bằng cách dùng những người Y-sơ-ra-ên đồng hương vốn có phong tục hiếu khách.
Nhưng tại sao Chúa Giê-su bảo môn đồ không nên chào ai? Có phải họ nên lạnh lùng, ngay cả bất lịch sự không? Không phải như vậy! Từ Hy Lạp a·spaʹzo·mai, nghĩa là chào đón, có thể ám chỉ nhiều hơn là lời “chào” lịch sự. Nó có thể bao gồm cái hôn, cái ôm và cuộc chuyện trò kéo dài theo sau khi hai người quen gặp nhau. Một nhà bình luận nhận xét: “Sự chào hỏi giữa người Đông Phương không chỉ có cúi chào hay giơ tay ra, giống người Tây Phương, nhưng họ chào đón bằng nhiều cách ôm nhau, cúi mình xuống, và ngay cả phủ phục xuống đất. Những việc này mất nhiều thì giờ”. (So sánh II Các Vua 4:29). Cho nên, Chúa Giê-su giúp môn đồ tránh bị phân tâm không cần thiết, dầu đó là theo lệ thường.
-
-
Chúa Giê-su sai 70 môn đồ điTháp Canh—1998 | 1 tháng 3
-
-
Trên toàn thế giới, hơn 5.000.000 Nhân-chứng Giê-hô-va đang thi hành sứ mạng rao giảng tin mừng về Nước Đức Chúa Trời và đào tạo môn đồ (Ma-thi-ơ 24:14; 28:19, 20). Họ biết rằng thông điệp của họ rất cấp bách. Bởi vậy, họ tận dụng thì giờ và tránh những điều làm họ phân tâm, cản trở họ chú tâm vào nhiệm vụ quan trọng của họ.
Nhân-chứng Giê-hô-va cố gắng niềm nở với mọi người họ gặp. Tuy nhiên, họ không tham dự vào những cuộc chuyện trò vô ích, và họ cũng không dính líu vào những cuộc tranh luận về vấn đề xã hội hay những thất bại của thế gian này trong cố gắng sửa chữa bất công (Giăng 17:16). Thay vì thế, họ tập trung cuộc thảo luận vào một giải pháp lâu dài duy nhất cho những vấn đề của loài người—đó là Nước Đức Chúa Trời.
-