-
“Ngài chẳng nói điều gì với họ mà không dùng minh họa”“Hãy đến làm môn đồ tôi”
-
-
13 Chúa Giê-su cũng nói đến những chi tiết khác về con đường “từ Giê-ru-sa-lem xuống Giê-ri-cô”. Theo câu chuyện, trước hết một thầy tế lễ, sau đó một người Lê-vi đi qua con đường, nhưng không ai dừng lại giúp người bị nạn (Lu-ca 10:31, 32). Các thầy tế lễ phục vụ tại đền thờ Giê-ru-sa-lem, còn người Lê-vi phụ giúp cho họ. Nhiều thầy tế lễ và người Lê-vi cư trú ở Giê-ri-cô khi không hầu việc tại đền thờ, vì Giê-ri-cô chỉ cách Giê-ru-sa-lem 23km. Thế nên, hẳn nhiên có lúc họ đi qua con đường đó. Ngoài ra, cũng hãy lưu ý Chúa Giê-su nói rằng người bị nạn đi xuống, không phải đi lên, con đường “từ Giê-ru-sa-lem”. Người nghe sẽ thấy chi tiết này phù hợp. Giê-ru-sa-lem ở vị trí cao hơn Giê-ri-cô. Vì vậy, khi đi từ Giê-ru-sa-lem đến Giê-ri-cô, một người phải đi xuống.b Rõ ràng, Chúa Giê-su nghĩ đến người nghe.
-
-
“Ngài chẳng nói điều gì với họ mà không dùng minh họa”“Hãy đến làm môn đồ tôi”
-
-
b Câu chuyện của Chúa Giê-su cũng cho thấy thầy tế lễ và người Lê-vi đang đi “từ Giê-ru-sa-lem”, nghĩa là đi xa khỏi đền thờ. Do đó, không ai có thể biện hộ cho sự hờ hững của họ bằng cách nói rằng họ tránh người đàn ông có vẻ như đã chết vì không muốn bị “ô uế”, điều khiến họ tạm thời không được phục vụ tại đền thờ.—Lê-vi 21:1; Dân số 19:16.
-