THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • jy chg 75 trg 176-trg 177 đ. 2
  • Chúa Giê-su tiết lộ nguồn của hạnh phúc

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Chúa Giê-su tiết lộ nguồn của hạnh phúc
  • Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
  • Tài liệu liên quan
  • Nguồn hạnh phúc
    Người vĩ đại nhất đã từng sống
  • Phép lạ—Bằng quyền năng của ai?
    Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
  • Trung tâm cuộc tranh luận
    Người vĩ đại nhất đã từng sống
  • Chúa Giê-su trách người Pha-ri-si
    Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
Xem thêm
Chúa Giê-su—Đường đi, chân lý, sự sống
jy chg 75 trg 176-trg 177 đ. 2
Chúa Giê-su sửa sai một phụ nữ đã đề cao Ma-ri, mẹ của ngài

CHƯƠNG 75

Chúa Giê-su tiết lộ nguồn của hạnh phúc

LU-CA 11:14-36

  • NHỜ “NGÓN TAY ĐỨC CHÚA TRỜI” ĐỂ ĐUỔI QUỶ

  • NGUỒN CỦA HẠNH PHÚC THẬT

Chúa Giê-su vừa mới lặp lại lời hướng dẫn về cách cầu nguyện, nhưng đó không phải là đề tài duy nhất được lặp lại trong thánh chức của ngài. Khi làm phép lạ ở Ga-li-lê, Chúa Giê-su bị vu cáo rằng ngài làm thế nhờ quyền năng của chúa quỷ. Bây giờ ở Giu-đê, ngài cũng bị cáo buộc như vậy.

Khi Chúa Giê-su đuổi quỷ ra khỏi một người câm, đoàn dân rất kinh ngạc. Nhưng những kẻ chỉ trích ngài thì không. Họ đưa ra cùng lời vu cáo: “Ông ta nhờ Bê-ên-xê-bun, là chúa quỷ, để đuổi quỷ” (Lu-ca 11:15). Những người khác thì muốn tìm thêm bằng chứng để biết chắc Chúa Giê-su là ai nên đã xin ngài ban một dấu từ trời.

Biết họ đang cố thử ngài nên Chúa Giê-su trả lời tương tự như với những kẻ chỉ trích mà ngài gặp ở Ga-li-lê. Ngài nói nước nào chia rẽ thì sẽ tan hoang, và lý luận: “Nếu Sa-tan tự chia rẽ, làm sao nước của hắn đứng vững được?”. Rồi Chúa Giê-su nói thẳng với họ: “Nếu tôi nhờ ngón tay Đức Chúa Trời để đuổi quỷ thì quả thật Nước Đức Chúa Trời đã thình lình đến với các ông”.—Lu-ca 11:18-20.

Khi Chúa Giê-su đề cập đến “ngón tay Đức Chúa Trời”, người nghe có lẽ nghĩ đến những sự kiện trong lịch sử Y-sơ-ra-ên. Khi thấy Môi-se làm phép lạ, các quan trong triều Pha-ra-ôn thốt lên: “Đó là ngón tay của Đức Chúa Trời!”. Cũng chính “ngón tay Đức Chúa Trời” đã viết Mười Điều Răn trên hai bảng đá (Xuất Ai Cập 8:19; 31:18). Tương tự, “ngón tay Đức Chúa Trời”, tức thần khí thánh hay lực đang hoạt động của ngài, là điều giúp Chúa Giê-su đuổi quỷ và chữa lành người bệnh. Vì thế, Nước Trời thật sự đã đến với những kẻ chỉ trích này, vì vị Vua được chỉ định của Nước Trời là Chúa Giê-su đang có mặt ở đó và làm các phép lạ.

Khả năng đuổi quỷ của Chúa Giê-su là bằng chứng cho thấy Sa-tan yếu hơn ngài, như một người được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài vẫn bị người mạnh hơn tấn công và chiến thắng. Chúa Giê-su cũng lặp lại minh họa về tà thần ô uế ra khỏi một người. Nếu người ấy không lấp đầy chỗ trống bằng những điều tốt lành, thì tà thần đó sẽ trở lại với bảy tà thần khác và khiến tình trạng về sau của người ấy còn tệ hơn lúc đầu (Ma-thi-ơ 12:22, 25-29, 43-45). Hẳn đó là tình trạng của dân Y-sơ-ra-ên.

Một phụ nữ nghe Chúa Giê-su giảng đã thốt lên: “Hạnh phúc cho người đã mang thai Thầy và cho Thầy bú!”. Phụ nữ Do Thái hy vọng được sinh ra một nhà tiên tri, đặc biệt là Đấng Mê-si. Vì vậy, có lẽ người này nghĩ Ma-ri thật hạnh phúc vì được làm mẹ của người thầy như thế. Nhưng Chúa Giê-su sửa sai bà bằng cách cho biết nguồn của hạnh phúc thật. Ngài đáp: “Không, đúng hơn phải nói: ‘Hạnh phúc cho những người nghe và giữ lời Đức Chúa Trời!’” (Lu-ca 11:27, 28). Chúa Giê-su không hề nói phải đặc biệt sùng kính Ma-ri. Thay vì thế, bất kỳ người nam hoặc người nữ nào cũng có thể tìm được hạnh phúc thật khi là một tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời, chứ không phải do quan hệ ruột thịt hoặc có công trạng gì.

Như đã làm ở Ga-li-lê, Chúa Giê-su khiển trách những người xin một dấu từ trời. Ngài nói họ sẽ không được ban dấu nào ngoại trừ “dấu về Giô-na”. Giô-na đã trở thành “dấu”, cả khi ông ở trong bụng cá ba ngày lẫn khi dạn dĩ rao giảng, khiến dân thành Ni-ni-ve ăn năn. Chúa Giê-su nói: “Nhưng này, ở đây có người còn hơn Giô-na nữa” (Lu-ca 11:29-32). Chúa Giê-su cũng hơn Sa-lô-môn, người có sự khôn ngoan đến nỗi nữ hoàng Sê-ba phải đến để nghe.

Chúa Giê-su nói thêm: “Khi thắp đèn, người ta không để ở nơi kín hay lấy thúng đậy lại, nhưng đặt trên chân đèn” (Lu-ca 11:33). Có lẽ ngài muốn nói việc dạy dỗ và làm phép lạ trước những người này chẳng khác nào che ánh sáng ngọn đèn. Vì mắt họ không tập trung vào một mục tiêu nên họ không thấy được mục đích của công việc ngài.

Chúa Giê-su vừa mới đuổi quỷ và làm cho một người câm nói được. Lẽ ra điều đó phải khiến dân chúng ngợi khen Đức Chúa Trời và nói cho người khác biết điều Đức Giê-hô-va đã làm, nhưng họ không làm thế. Chúa Giê-su cảnh báo những kẻ chỉ trích: “Vì thế, hãy cảnh giác, để sự sáng trong anh em không phải là sự tối tăm. Vậy, nếu cả thân thể anh em sáng, không có phần nào tối, thì nó sẽ sáng như cái đèn tỏa ánh sáng cho anh em”.—Lu-ca 11:35, 36.

  • Một số người ở Giu-đê phản ứng thế nào trước việc Chúa Giê-su chữa bệnh cho một người?

  • “Ngón tay Đức Chúa Trời” là gì, và Nước Trời đã đến với những người nghe Chúa Giê-su theo nghĩa nào?

  • Làm sao tìm được hạnh phúc thật?

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ