Bạn đã tính phí tổn chưa?
“ỦA! Chị từ chối lời đề nghị quá tốt đó sao?” Bà giám thị không thể tin những gì bà vừa nghe. Người dưới quyền bà, một chị được mọi người mến phục vì tài năng và hạnh kiểm, vừa từ chối lời đề nghị để công ty đài thọ chi phí gửi chị đi ngoại quốc học hai năm. Tại sao chị lại làm như vậy?
Chị giải thích rằng chấp nhận sự đề nghị đó có nghĩa là chị phải xa chồng và hai con nhỏ của chị trong hai năm. Chị sẽ nhớ chồng con rất nhiều. Quan trọng hơn, chị cũng sẽ sao lãng bổn phận làm vợ và làm mẹ. Giá phải trả về tình cảm và thiêng liêng sẽ là quá cao. Bởi đó, sau khi tính toán, chị quyết định từ chối sự đề nghị của công ty.
Bạn sẽ làm gì nếu bạn ở trong trường hợp của chị? Đương nhiên, không phải ai cũng đồng ý với sự quyết định của chị tín đồ thật đấng Christ đó. Một số người, chẳng hạn những nhân viên làm cùng sở, có thể nghĩ rằng chị đã bỏ mất một cơ hội hiếm có để được lên chức trong sự nghiệp. Những người khác ngay cả có thể trách chị là không nghĩ đến tương lai của gia đình bởi vì xét cho cùng thì hai năm trôi đi rất nhanh. Tuy nhiên, sự quyết định của chị không phải là một quyết định bốc đồng hay dựa vào tình cảm ủy mị. Sự quyết định của chị căn cứ theo lý luận đúng đắn và nguyên tắc khôn ngoan. Những nguyên tắc này là gì?
Hơn là sự phán đoán thường
Người khôn ngoan nhất đã từng sống trên trái đất, Giê-su Christ, trong một câu chuyện ví dụ đã cho chúng ta một lời chỉ đạo. Ngài hỏi: “Trong các ngươi có ai là người muốn xây một cái tháp, mà trước không ngồi tính phí-tổn cho biết mình có đủ của đặng làm xong việc cùng chăng sao? e khi đã xây nền rồi, không làm xong được, thì mọi người thấy liền chê-cười, và rằng: Người nầy khởi-công xây, mà không thể làm xong được!” (Lu-ca 14:28-30).
Ai cũng đồng ý rằng tính phí tổn trước khi làm bất cứ điều gì quan trọng là một điều thực tế và khôn ngoan. Thí dụ, nếu muốn mua một căn nhà, có ai lại hấp tấp ký giao kèo mà chẳng chịu xem giá nhà và chẳng biết chắc chắn mình có đủ tiền hoàn tất việc mua nhà không? Nếu một người làm những điều đó mà không tính toán thì người ta sẽ cho người đó quả là một người khờ dại. Thật thế, tính phí tổn trước khi làm một việc gì là khôn ngoan biết dùng sự phán đoán.
Tuy vậy, trong lời ví dụ đó Giê-su thật sự có ngụ ý gì? Ngay trước khi bắt đầu lời ví dụ, Giê-su nói: “Còn ai không vác thập-tự-giá mình mà theo ta, cũng không được làm môn-đồ ta” (Lu-ca 14:27). Do đó, ý nghĩa cả đoạn văn cho thấy rằng Giê-su không chỉ cho lời khuyên khôn ngoan thông thường cho những công việc trong cuộc sống bình thường hàng ngày. Đúng hơn, ngài nói về việc tính phí tổn liên quan đến việc trở thành môn đồ của ngài.
Qua lời ví dụ này, Giê-su chỉ cho thấy rõ rằng việc trở thành môn đồ ngài liên quan đến những thay đổi và hy sinh. Tại sao vậy? Bởi vì hệ thống hiện tại rất thiên về vật chất và được thúc đẩy bởi lợi ích cá nhân. Phần lớn người ta quan tâm trước hết đến việc thỏa mãn những ham muốn của xác thịt, ngoài ra chú ý rất ít hoặc không màng gì đến nhu cầu thiêng liêng hay mối liên lạc với Đức Chúa Trời (II Ti-mô-thê 3:1-4). Tuy nhiên, thái độ hay tinh thần này trực tiếp trái ngược với thái độ mà Giê-su Christ khuyến khích. Ngài nói: “Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người”. Ngài đặt giá trị cao nhất vào những việc thiêng liêng hơn là vật chất khi ngài nói: “Ấy là thần-linh làm cho sống, xác-thịt chẳng ích chi” (Ma-thi-ơ 20:28; Giăng 6:63).
Bởi thế, khi Giê-su khuyên những người muốn trở thành môn đồ ngài phải trù tính phí tổn, ngài không chủ yếu nói về các giá trị vật chất, nhưng nói về các giá trị thiêng liêng. Điều gì quan trọng hơn đối với họ—quyền lợi vật chất ở thế gian này hoặc lợi ích thiêng liêng mà việc làm môn đồ ngài mang lại? Đây là lý do tại sao sau khi cho lời ví dụ đó và một lời ví dụ liên quan khác, ngài kết luận: “Như vậy, nếu ai trong các ngươi không bỏ mọi sự mình có, thì không được làm môn-đồ ta” (Lu-ca 14:33). Những ai muốn làm môn đồ Giê-su có quyết tâm và sẵn sàng làm một sự hy sinh như thế không, hay thấy giá phải trả quá cao?
Quan điểm thăng bằng
Mặc dù những đồ vật chất có thể mang lại những lợi ích hiển nhiên, thấy được và tức thì, nhưng sự đeo đuổi thiêng liêng mang lại lợi ích lâu dài và làm mãn nguyện hơn. Giê-su lý luận như sau: “Các ngươi chớ chứa của-cải ở dưới đất, là nơi có sâu-mối, ten-rét làm hư, và kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy; nhưng phải chứa của-cải ở trên trời, là nơi chẳng có sâu-mối, ten-rét làm hư, cũng chẳng có kẻ trộm đào ngạch khoét vách mà lấy” (Ma-thi-ơ 6:19, 20). Thời nay, sự kiện vật giá leo thang, thị trường chứng khoán sụt giá, ngân hàng phá sản, v.v... đã gây tai họa cho nhiều người chỉ đặt tin cậy vào sự giàu có vật chất. Tuy nhiên, sứ đồ Phao-lô khuyến khích chúng ta “chẳng chăm sự thấy được, nhưng chăm sự không thấy được; vì những sự thấy được chỉ là tạm-thời, mà sự không thấy được là đời đời không cùng vậy” (II Cô-rinh-tô 4:18). Nhưng làm sao chúng ta có thể vun trồng quan điểm như thế?
Chúng ta có thể làm thế bằng cách noi theo Giê-su Christ, đấng làm Gương mẫu cho chúng ta. Khi ở trên đất, chắc chắn ngài không phải là người khổ hạnh, bằng chứng là đôi khi ngài đi ăn đám cưới và dự yến tiệc. Tuy nhiên, ngài rõ ràng dành ưu tiên cho những việc thiêng liêng. Ngài sẵn sàng ngay cả từ bỏ những gì được cho là cần thiết để thi hành ý muốn của Cha ngài. Một lần nọ ngài tuyên bố: “Con cáo có hang, chim trời có ổ; song Con người không có chỗ mà gối đầu” (Lu-ca 9:58). Ngài xem việc thi hành ý muốn của Cha ngài là thiết yếu và vui thú đến độ ngài nói với sự chân thành tận đáy lòng: “Đồ-ăn của ta tức là làm theo ý-muốn của Đấng sai ta đến, và làm trọn công-việc Ngài” (Giăng 4:34).
Giê-su đã cho thấy ngài hiểu điều gì là quan trọng qua cách ngài từ chối những sự cám dỗ của Sa-tan. Ma-quỉ cố gắng xúi Giê-su dùng quyền năng Đức Chúa Trời ban cho để mưu lợi cho cá nhân ngài, để thỏa mãn sự đòi hỏi của thể xác, và để đạt được danh vọng thế gian và được mọi người yêu mến. Giê-su biết rõ rằng những lợi ích không chính đáng đó có thể có được nhưng phải trả một giá rất cao—mất đi sự chấp nhận của Đức Chúa Trời—một giá cao hơn giá ngài muốn trả vì ngài quí mối liên hệ mật thiết với Cha ngài trên hết mọi thứ. Đó là lý do ngài không ngần ngại từ chối thẳng thắn những đề nghị của Sa-tan (Ma-thi-ơ 4:1-10).
Với tư cách là tín đồ đấng Christ, chúng ta chắc hẳn muốn có ý thức giá trị như Thầy của chúng ta. Trong hệ thống mọi sự hiện tại do Sa-tan kiểm soát, có nhiều điều có vẻ hứa hẹn nhiều lợi ích tốt đẹp, nhưng thật ra có thể làm phương hại đến mối liên lạc của chúng ta với Đức Chúa Trời. Những việc như mong muốn có những địa vị cao trong nghề nghiệp, học cao để có địa vị tốt hơn, giao du thân mật với người khác phái không tin đạo, hoặc tham gia vào những việc làm ăn khả nghi có thể dễ dàng đưa đến chỗ mất đức tin và cuối cùng mất ân huệ của Đức Giê-hô-va. Chúng ta phải cẩn thận tính phí tổn khi gặp phải những cám dỗ đó.
Sự khôn ngoan thật che chở
Vài năm trước đây, một thanh niên tín đồ đấng Christ ở một thành phố lớn ở Đông phương có cơ hội đi du học tại nước ngoài. Tuy anh đã có trình độ học vấn khá và một việc làm có nhiều lương nhưng anh cảm thấy chưa đủ; anh muốn có cuộc sống tốt hơn. Các bạn tín đồ đấng Christ cố gắng dùng những điểm trong Kinh-thánh mà chúng ta vừa xem xét để lý luận với anh, nhưng anh khăng khăng nhất định làm theo ý riêng. Dù ban đầu anh cố giữ đức tin, nhưng dần dần anh hết yêu mến lẽ thật của Kinh-thánh, và bắt đầu có nghi ngờ. Chỉ trong vòng khoảng một năm, anh hoàn toàn mất hết đức tin và cho là không thể nào biết Đức Chúa Trời được. Đành rằng bằng cấp đại học có cho anh một mức độ mãn nguyện nào đó, nhưng để có được một danh vọng tạm thời anh đã phải trả một giá rất đắt—đức tin anh bị chìm đắm và anh có thể mất sự sống đời đời! (I Ti-mô-thê 1:19).
Ngược lại, những ai từ chối không để cho bất cứ gì làm phương hại đến mối liên lạc của họ với Đức Chúa Trời đều gặt được nhiều ân phước.
Một trường hợp điển hình là một thanh niên nọ làm chủ một tiệm trang trí mỹ thuật ở cùng thành phố nói trên. Chỉ vài tháng sau khi bắt đầu học Kinh-thánh với Nhân-chứng Giê-hô-va, anh nhận được một lời đề nghị thương mại thật hấp dẫn—một việc sửa sang nhà cửa với giá 30.000 Mỹ kim. Tuy nhiên, điều này liên quan đến việc xây cất bất hợp pháp vì không theo đúng luật địa ốc. Bởi đã học rằng tín đồ đấng Christ phải tuân theo luật pháp, anh ý thức rằng nhận làm việc đó có thể có nghĩa mất đi ân phước của Đức Chúa Trời (Rô-ma 13:1, 2). Sau khi suy nghĩ kỹ vấn đề này, anh từ chối việc đó. Kết quả ra sao? Hành động đầy đức tin của anh đã tỏ ra định đoạt sự tiến bộ về thiêng liêng của anh. Một năm sau, anh tiến đến việc dâng mình và làm báp têm. Anh bán tiệm của anh đi và tìm được một việc làm giúp anh có nhiều thì giờ hơn để theo đuổi mục tiêu thiêng liêng. Hiện nay anh vui vẻ và hăng hái phụng sự Đức Giê-hô-va.
Cả hai thanh niên đó đều tính phí tổn. Điều gì làm cho sự lựa chọn của họ khác biệt nhau? Sự khôn ngoan mà Đức Chúa Trời ban cho! Tại sao như thế? Sự khôn ngoan là khả năng áp dụng sự hiểu biết theo một cách thường mang lại lợi ích lâu dài, và sự khôn ngoan mà Đức Chúa Trời ban cho có nghĩa dùng sự hiểu biết phù hợp với ý định mà Đức Chúa Trời dành cho chúng ta. Trong khi cả hai thanh niên đều có hiểu biết về Kinh-thánh, việc áp dụng sự hiểu biết của họ đưa đến kết quả khác nhau. Sách Châm-ngôn nói: “Vì sự khôn ngoan sẽ vào trong lòng con, và linh hồn con sẽ lấy sự hiểu biết làm vui thích. Khả năng suy nghĩ sẽ coi sóc con, sự thông sáng sẽ gìn giữ con, để cứu con khỏi đường dữ” (Châm-ngôn 2:10-12, NW).
Lời Đức Chúa Trời, tức Kinh-thánh, là nguồn của sự khôn ngoan thật mà bạn luôn luôn có thể hướng đến để được sự hướng dẫn khi bạn phải đi đến những quyết định quan trọng. Thay vì theo sự khôn ngoan của chính mình, hãy lưu ý đến lời khuyên: “Hãy hết lòng tin-cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương-cậy nơi sự thông-sáng của con; phàm trong các việc làm của con, khá nhận-biết Ngài, thì Ngài sẽ chỉ-dẫn các nẻo của con” (Châm-ngôn 3:5, 6). Chúng ta phải khiêm nhường và muốn được dạy dỗ, tránh tinh thần thế gian rất thịnh hành ngày nay là một tinh thần bướng bỉnh và độc lập.
Thật thế, chúng ta không thể tránh gặt những gì mà chúng ta gieo, và chúng ta phải gánh lấy hậu quả của những sự quyết định và lựa chọn của mình, âu cũng là đúng và công bình (Ga-la-ti 6:7, 8). Bởi thế hãy tính phí tổn trước khi làm một việc gì. Chớ để bất cứ những gì dường như có lợi cướp mất đi sự thiêng liêng và mối liên lạc của bạn với Đức Chúa Trời Giê-hô-va. Hãy cầu xin sự khôn ngoan và thông sáng để đi đến những quyết định đúng, vì những gì bạn quyết định bây giờ có thể là vấn đề sống chết—đời đời! (Phục-truyền Luật-lệ Ký 30:19, 20).
[Các hình nơi trang 23]
Người này sẽ để những hoạt động thiêng liêng hay để sự nghiệp ngoài đời lên trên hết trong đời sống?