Bạn có thể hưởng thêm hơn sự bình an của Đức Chúa Trời
“Ước gì ngươi... để ý đến các điều răn ta! thì sự bình-an ngươi như sông, và sự công-bình ngươi như sóng biển” (Ê-SAI 48:18).
1. Nếu chúng ta muốn hưởng sự bình an nhiều như ý muốn thì phải làm gì?
Những người tham dự đều đều các buổi học Kinh-thánh tại hội-thánh với sự giúp đỡ của tạp chí này nhận thấy giá trị của sự bình an mà Đức Chúa Trời ban cho và họ muốn được sự đó. Đại đa số chắc hẳn đã có được sự bình an. Nhưng có lẽ không phải tất cả được nhiều như ý họ muốn. Tại sao vậy? Nói về những người muốn có được sự bình an, Đức Giê-hô-va phán: “Ta là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời ngươi, là Đấng dạy cho ngươi được ích và dắt ngươi trong con đường ngươi phải đi. Than ôi! ước gì ngươi đã để ý đến các điều-răn ta! thì sự bình-an ngươi như sông, và sự công-bình ngươi như sóng biển” (Ê-sai 48:17, 18).
2. a) Việc “chú ý” bao hàm điều gì? b) Chúng ta phải chú ý đến bao nhiêu điều răn của Đức Chúa Trời? (I Giăng 5:3).
2 Dĩ nhiên bất cứ ai cũng có thể được lợi ích do sự tham dự các buổi nhóm họp nơi chúng ta bàn luận về Kinh-thánh. Nhưng chỉ những người chú ý đến điều răn của Đức Giê-hô-va, áp dụng các điều răn và thay đổi nếp sống cho phù hợp mới thật sự hưởng được sự bình an. Có những phạm vi nào mà bạn cần cải thiện thêm không? (II Phi-e-rơ 1:2). Nếu chúng ta vâng theo vài sự đòi hỏi của Đức Chúa Trời nhưng rồi tránh né những điều răn không tiện lợi và khó khăn cho chúng ta thì không đủ. Khi Ma-quỉ cám dỗ Giê-su với những ý tưởng ích kỷ, Giê-su đã trả lời một cách cương quyết: “Có lời chép rằng: Người ta sống chẳng phải chỉ nhờ bánh mà thôi, song nhờ mọi lời nói ra từ miệng Đức Chúa Trời” (Ma-thi-ơ 4:4).
3. Đời sống chúng ta phải phù hợp với đường lối Đức Chúa Trời trong những khía cạnh nào nếu chúng ta muốn thật sự có sự bình an du dật?
3 Các điều răn của Đức Chúa Trời ảnh hưởng đến mọi khía cạnh trong đời sống chúng ta. Trước hết, các điều răn đó liên quan đến sự liên lạc của chúng ta với Đức Giê-hô-va. Rồi sau đó ảnh hưởng đến quan điểm của chúng ta đối với tổ chức hữu hình của Ngài và thánh chức của người tín đồ đấng Christ, cách đối xử của chúng ta với người trong gia đình và với người chung quanh trong thế gian. Những ai sốt sắng chú ý vào điều răn của Đức Giê-hô-va trong mọi khía cạnh là người được ban ơn với sự bình an dư dật. Hãy xem xét vài điều có thể giúp cá nhân chúng ta có được sự bình an dư dật.
Có gì trong các vấn đề này cần sự chú ý của bạn không?
4. a) Tại sao một sự học hỏi Kinh-thánh tại nhà riêng hay đi đến Phòng Nước Trời không bảo đảm chúng ta có sự bình an với Đức Chúa Trời? b) Thực hành đức tin nơi Giê-su bao gồm điều 5 (Giăng 3:36).
4 Có phải bạn mới bắt đầu học Kinh-thánh với Nhân-chứng Giê-hô-va không? Hay là bạn có lẽ đã kết hợp với hội-thánh địa phương nhiều tháng hay là cả nhiều năm rồi? Nếu thế, chắc bạn đã tìm được niềm vui trong sự hiểu biết về ý định của Đức Chúa Trời được mở ra trước mắt bạn. Nhưng sự kiện một người thích một sự học hỏi Kinh-thánh tại nhà riêng hay vui vẻ đi đến Phòng Nước Trời không chứng tỏ người đó có sự bình an với Đức Chúa Trời. Tất cả chúng ta sanh ra trong tội lỗi và sự hòa thuận với Đức Chúa Trời chỉ có thể có được qua Giê-su Christ (Ê-sai 53:5; Công-vụ các Sứ-đồ 10:36). Chỉ tin Giê-su một cách tiêu cực không thể đem lại sự bình an đó. Cá nhân chúng ta cần phải nhận biết sự cần thiết của giá chuộc, thực hành đức tin nơi giá trị sự hy sinh của Giê-su và biểu lộ đức tin ấy bằng cách vâng giữ các điều răn của ngài (Gia-cơ 2:26). Một trong các điều răn mà Giê-su ban khi còn ở trên đất là những ai muốn trở thành môn đồ ngài phải chịu báp têm trong nước (Ma-thi-ơ 28:19, 20). Bạn đã trầm mình để biểu hiệu sự dâng mình của bạn cho Đức Giê-hô-va qua Giê-su Christ chưa?
5. Tại sao sự dâng mình và chịu báp têm là quan trọng để có sự bình an với Đức Chúa Trời?
5 Có bất cứ điều gì trong đời sống bạn làm bạn không hội đủ điều kiện để chịu phép báp têm không? Nếu bạn biết được điều đó là gì, hay là trong lúc học hỏi bạn biết được bạn ở trong trường hợp đó, xin đừng chậm trễ điều chỉnh lại vấn đề. Hãy nhận biết rằng thái độ hay hạnh kiểm nào làm bạn không hội đủ điều kiện để chịu phép báp têm cũng là một trở ngại cho việc có được sự bình an với Đức Chúa Trời. Hãy khẩn cấp hành động khi còn có cơ hội. Như I Phi-e-rơ 3:21 nói, những người được Giê-hô-va Đức Chúa Trời ban cho một lương tâm tốt trước hết dâng mình cho Ngài căn cứ trên đức tin nơi sự hy sinh của đấng Christ rồi chịu báp têm để biểu hiệu sự dâng mình, và làm ý muốn của Đức Chúa Trời. Sau đó sự bình an đi đôi với một lương tâm tốt sẽ thuộc về họ vì ở trong vị thế được chấp nhận trước mặt Đức Chúa Trời; sự bình an này không thể có được bằng cách nào khác cả. Dĩ nhiên đây chỉ là bước đầu.
6. Tại sao thái độ của chúng ta đối với các buổi nhóm họp của hội-thánh có quan hệ đến việc vui hưởng sự bình an?
6 Kế đến, hãy xem xét sự có mặt đều đặn của bạn ở các buổi nhóm họp và tham dự vào buổi nhóm họp như bạn có thể làm được. Những buổi nhóm họp này có là một phần trong đời sống mà bạn không cho phép thế gian và những hoạt động cá nhân lấn át đến không? Bạn có chuẩn bị bài cho buổi nhóm họp và coi sự tham dự là một đặc ân không? Những điều này chắc hẳn cũng quan hệ đến việc một người vui hưởng sự bình an. Tại sao thế? Vì thánh linh Đức Chúa Trời ở với hội-thánh của Ngài và sự bình an là một trái của thánh linh (Ga-la-ti 5:22). Chính trong các buổi nhóm họp này mà chúng ta được giúp đỡ để hiểu biết về các đòi hỏi của Đức Giê-hô-va và chúng ta cần sự hiểu biết đó để làm đẹp lòng Ngài. Nơi đây chúng ta cũng học cách để khuyến khích sự bình an, trong những mối liên lạc với người đồng loại—trong hội-thánh, tại nhà, tại trường, và tại nơi làm việc. Các buổi nhóm họp là một trong những phương cách chính mà Đức Giê-hô-va dạy dỗ chúng ta và như Kinh-thánh chỉ rõ, những người được Đức Giê-hô-va dạy dỗ sẽ hưởng sự bình an dư dật (Ê-sai 54:13).
7. Cần phải làm gì thêm sau khi đã học được những điều bàn luận ở các buổi nhóm họp?
7 Một điểm khác cần sự chú ý của chúng ta là sự áp dụng dần dần những gì chúng ta học được vào đời sống cá nhân. Chúng ta không muốn giống như người Y-sơ-ra-ên mà Đức Giê-hô-va đã nói họ “nghe nhưng chẳng hiểu chi” (Ê-sai 6:9). Hơn nữa, chúng ta hẳn chẳng muốn giống những người mà Đức Giê-hô-va miêu tả cho Ê-xê-chi-ên—những người nghe đấng tiên tri của Đức Giê-hô-va nhưng không làm theo lời vì họ chọn đeo đuổi những ham thích ô uế hay chạy theo chủ nghĩa vật chất, phải không? (Ê-xê-chi-ên 33:31, 32). Ngược lại, ngày nay những người nhóm lại tại nhà của Đức Giê-hô-va và được Ngài chấp nhận được miêu tả như sau: “Hãy đến, chúng ta hãy lên núi của Đức Giê-hô-va, nơi nhà của Đức Chúa Trời Gia-cốp! Ngài sẽ dạy chúng ta về đường-lối Ngài, và chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài” (Mi-chê 4:2). Nếu chúng ta thật sự để vào lòng lời dạy dỗ chúng ta nhận được tại các buổi nhóm họp, nếu ở mỗi buổi nhóm họp chúng ta tách riêng ít nhất một điểm mà cá nhân chúng ta cần và rồi thực hành điểm đó, chúng ta sẽ gặt hái được bông trái bình an. Như Giê-su nói nơi Lu-ca 11:28: “Những kẻ nghe và giữ lời Đức Chúa Trời còn có phước hơn!”
8. Khi tham gia công việc rao giảng càng nhiều tùy theo hoàn cảnh chúng ta cho phép, cá nhân chúng ta có thể được lợi ích thế nào?
8 Một trong những điều được nhấn mạnh trong các buổi nhóm họp là tầm quan trọng của sự tham gia trong việc tuyên bố về Nước Đức Chúa Trời và giúp người khác trở thành môn đồ (Ma-thi-ơ 24:14; 28:19). Hoạt động này có sự quan trọng thế nào trong đời sống bạn? Nếu bạn thật sự chú ý đến những gì Đức Giê-hô-va nói với chúng ta qua Lời của Ngài và bởi tổ chức của Ngài, chúng ta biết đây là công việc quan trọng nhất hiện được làm trên đất ngày nay (Khải-huyền 14:6, 7). Và sự kiện rõ ràng là những người trong chúng ta mà rao giảng trọn thời gian—và cả những người không thể làm khai thác nhưng thật có lòng sốt sắng trong thánh chức—là những người có sự vui vẻ bội phần. Sự bình an mà họ hưởng không phải chỉ là một giọt nước nhưng, như Đức Giê-hô-va đã nói, “như sông” (Ê-sai 48:18). Đó có phải là sự bình an mà bạn đang có không? Tất cả chúng ta có thể có được sự bình an như thế.
9. Điều gì có thể giúp chúng ta gìn giữ được sự bình an do Đức Chúa Trời ban cho khi chúng ta phải trải qua những khó khăn trầm trọng?
9 Tuy nhiên, làm theo các lời khuyên nói trên không khiến cho chúng ta được miễn trước những áp lực của đời sống trong hệ thống hiện tại. Nhưng bất kể những tình thế khó khăn đến đâu đi nữa, Đức Chúa Trời cam đoan sự giúp đỡ yêu thương của Ngài nếu chúng ta hướng về Ngài (I Phi-e-rơ 5:6, 7). Chúng ta có tìm kiếm sự giúp đỡ và hướng dẫn của Đức Giê-hô-va trong mọi điều chúng ta làm, năng đến với Ngài qua lời cầu nguyện và sau khi chúng ta đã làm hết sức mình để giải quyết tình trạng khó khăn đó, chúng ta có trao gánh nặng cho Đức Giê-hô-va và tin cậy giao cho Ngài những vấn đề đó không? (Châm-ngôn 3:5, 6; Thi-thiên 55:22). Chúng ta được khích lệ nơi Phi-líp 4:6, 7: “Chớ lo-phiền chi hết, nhưng trong mọi sự hãy dùng lời cầu-nguyện, nài xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu-xin của mình cho Đức Chúa Trời. Sự bình-an của Đức Chúa Trời vượt-quá mọi sự hiểu-biết, sẽ giữ-gìn lòng và ý-tưởng anh em trong Đức Chúa Giê-su Christ”. Quả là một sự cung cấp tuyệt diệu thay! Bạn có học cách ấy để hưởng được lợi ích do sự bình an của Đức Chúa Trời không?
Tiếp tục đeo đuổi sự bình an
10. Sau khi tìm được sự bình an, chúng ta cần phải làm gì?
10 Khi có được sự bình an, chúng ta không thể bất cẩn để làm mất đi được. Cần có sự cố gắng liên tục để gìn giữ sự bình an. Vì vậy I Phi-e-rơ 3:10, 11 nói: “Ai muốn yêu sự sống và thấy ngày tốt-lành, Thì phải... tìm sự hòa-bình mà đuổi theo”. Khi một người đã tìm thấy mục tiêu và đạt được, thì sẽ là ngu dại nếu coi nhẹ mục tiêu đó. Sau khi tìm thấy và đạt được sự bình an, chúng ta cần đề phòng chống lại những gì có thể làm xáo trộn sự bình an. Hơn thế nữa, chúng ta nên tích cực đeo đuổi những gì góp phần vào sự bình an.
11. a) Thái độ nào có thể làm nguy hại sự liên lạc của chúng ta với Đức Chúa Trời? b) Khi nào chúng ta thật nên cầu xin sự trợ giúp của Đức Chúa Trời đối với việc cám dỗ? (Ma-thi-ơ 6:13).
11 Nếu chúng ta đã đạt được sự bình an với Đức Chúa Trời qua những phương cách Ngài cung cấp, chúng ta cần cẩn thận đừng làm xáo trộn sự liên lạc đó bằng cách trở lại thực hành điều tội lỗi. Dĩ nhiên vì tất cả chúng ta là bất toàn, tất cả chúng ta đều phạm tội. Nhưng điều nguy hiểm là khi một người tự bào chữa cho thái độ và hành vi mà Đức Chúa Trời lên án. Chúng ta không thể chỉ nhún vai và nói: “Tôi sanh ra là thế đó” (Rô-ma 6:16, 17). Chúng ta cần ăn năn về những hành động sai quấy thay vì bào chữa cho hành động đó và chúng ta phải nài xin Đức Chúa Trời tha thứ cho chúng ta căn cứ trên đức tin nơi sự hy sinh của Giê-su. Chúng ta cũng cần quay về Đức Chúa Trời để xin sự giúp đỡ trước khi làm điều sai quấy, thay vì cố gắng tự chống lại một mình rồi thua cuộc và sau đó xin sự tha thứ. Với sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể thành công trong việc “mặc lấy người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công-bình và sự thánh-sạch của lẽ thật” (Ê-phê-sô 4:20-24).
12. Để vui hưởng sự bình an, chúng ta cần lưu ý đến những sự liên lạc nào khác? b) Vấn đề này đòi hỏi gì nơi chúng ta?
12 Dĩ nhiên, vui hưởng sự bình an cũng liên hệ đến sự liên lạc với người khác. Tín đồ thật của đấng Christ phụng sự Đức Chúa Trời là thành phần của một tổ chức; họ là “một hiệp hội các anh em” (I Phi-e-rơ 2:17, NW). Đúng như Giê-su đã nói về các môn đồ ngài, họ được nổi bật về tình yêu thương lẫn nhau (Giăng 13:35). Nhưng không có ai trong họ là hoàn toàn. Vì cớ sự bất toàn của chúng ta và của những người khác, chúng ta có thể cần cầu nguyện sốt sắng về tình cảnh nào đó và cố gắng để giải quyết vấn đề. Hê-bơ-rơ 12:14 giục lòng chúng ta: “Hãy cầu sự bình-an với mọi người”. Và trong sự liên lạc của chúng ta với các anh chị em tín đồ đấng Christ, chúng ta có trách nhiệm phải đặc biệt kiên nhẫn trong việc đeo đuổi sự bình an. I Tê-sa-lô-ni-ca 5:13 nhấn mạnh: “Hãy ở cho hòa-thuận với nhau”. Điều đó không có nghĩa là chỉ kềm hãm mình để không trả thù nhưng nên tích cực khuyến khích sự bình an, làm bước đầu trong việc gây dựng lại sự bình an và sẵn sàng nhường nhịn để có được sự bình an (Ê-phê-sô 4:1-3).
13. a) Chúng ta làm gì để khuyến khích sự bình an với kẻ chẳng tin? Nhưng làm thế nào chúng ta bày tỏ sự bình an với Đức Chúa Trời là tiên quyết? b) Làm thế nào chúng ta có được sự bình an khi chung quanh chúng ta đầy sự hỗn loạn?
13 Tuy nhiên, ở ngoài hội-thánh, không phải ai cũng muốn ăn ở cho hòa thuận. Vì vậy Rô-ma 12:18 khuyên bảo một cách thiết thực: “Nếu có thể được, thì hãy hết sức mình mà hòa-thuận với mọi người”. Nhưng sự cố gắng của chúng ta trong việc khuyến khích sự bình an không bao gồm việc nhượng bộ hòa giải liên quan đến những đòi hỏi công bình của Đức Giê-hô-va. Chúng ta có thể thay đổi giờ giấc đi nhóm họp để làm gì khác, nhưng chúng ta biết không phải là khôn ngoan nếu bỏ các buổi nhóm họp ở hội-thánh hay công việc rao giảng vì muốn giữ hòa khí với người hôn phối hay bà con thân thuộc. Và chúng ta biết là Đức Giê-hô-va không chấp nhận việc chúng ta làm những điều trái ý Ngài cùng bạn đồng nghiệp, bạn học để được họ chấp nhận. Chúng ta biết rằng sự bình an thật chỉ thuộc về những người trước hết có được sự bình an với Đức Chúa Trời, cho những người yêu mến luật pháp Đức Giê-hô-va và bước đi trong đường lối Ngài. Đó là sự bình an mà chúng ta đặt nặng trên hết mọi sự (Thi-thiên 119:165). Thật thế, chung quanh chúng ta có thể đầy sự hỗn loạn, những kẻ chẳng tin cãi cọ và đánh nhau, họ có thể sỉ mắng chúng ta vì đức tin của chúng ta. Nhưng chúng ta biết Lời Đức Chúa Trời dạy cho chúng ta biết cách cư xử. Bằng cách tiếp tục đeo đuổi nếp sống phù hợp với đường lối công bình của Đức Giê-hô-va, chúng ta không bị mất đi sự bình an quan trọng nhất. (So sánh Thi-thiên 46:1, 2).
14. Dù chúng ta trải qua hoạn nạn, điều gì làm cho chúng ta có thể tiếp tục gìn giữ lòng bình tịnh và tâm thần tươi sáng?
14 Đêm cuối cùng trước khi chết, Giê-su nói với các môn đồ trung thành của Ngài: “Ta đã bảo các ngươi những điều đó, hầu cho các ngươi có lòng bình-yên trong ta. Các ngươi sẽ có sự hoạn-nạn trong thế-gian, nhưng hãy cứ vững lòng, ta đã thắng thế-gian rồi!” (Giăng 16:33). Đúng vậy, chúng ta đều có sự hoạn nạn. Là tín đồ đấng Christ, chúng ta phải chịu sự bắt bớ qua nhiều cách. Chúng ta có thể chịu sự bất công và nhiều người bị đau đớn vì bệnh tật. Nhưng sự bình an Đức Chúa Trời ban cho gìn giữ chúng ta qua tất cả mọi sự. Vì chúng ta được Đức Giê-hô-va dạy dỗ, chúng ta biết tại sao tín đồ đấng Christ phải chịu sự bắt bớ. Chúng ta biết chắc tại sao có sự bất công và tại sao chúng ta bị bệnh tật. Chúng ta biết tương lai sẽ đem lại những gì. Chúng ta biết chắc chắn sẽ được cứu thoát nhờ kết quả của cuộc sống trung thành của Giê-su và sự chết hy sinh của ngài. Hơn nữa, chúng ta biết rằng, bất kể vấn đề nào chúng ta đương đầu ngày nay, chúng ta có thể quay về Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện với sự tin cậy là Ngài yêu thương chăm sóc chúng ta và sẽ gìn giữ chúng ta bởi thánh linh Ngài (Rô-ma 8:38, 39).
15. Sự bình an có được qua đấng Christ chẳng giống cái gì thế gian cho, điều này đúng thế nào?
15 Giê-su nói rất thích hợp trong Giăng 14:27: “Ta để sự bình-an lại cho các ngươi; ta ban sự bình-an ta cho các ngươi; ta cho chúng các ngươi sự bình-an chẳng phải như thế-gian cho. Lòng các ngươi chớ bối-rối và đừng sợ-hãi”. Điều đó rất đúng—thế gian chẳng có gì giống sự bình an mà Đức Chúa Trời ban cho qua Giê-su Christ: Sự bình an này có thể giúp chúng ta được mạnh dạn trong tình cảnh mà những người khác mất hết mọi hy vọng.
16. a) Những ai hiện nay thật sự quí trọng sự bình an mà Đức Chúa Trời ban cho có triển vọng về tương lai như thế nào? b) Chúng ta có thể chứng tỏ chúng ta coi trọng sự bình an đó thế nào?
16 Thật là một tương lai tuyệt diệu trước mặt tất cả những ai hiện thời nắm lấy được sự bình an đến từ Đức Chúa Trời và những người coi trọng sự bình an đó trong đời sống họ. Thế gian thù nghịch với Đức Chúa Trời sắp sửa qua đi. Sẽ đến lúc tất cả tạo vật hợp nhất trong sự bình an và sống phù hợp với những đòi hỏi công bình của Đấng Chủ tể vũ trụ. Mong rằng sự biết ơn của chúng ta đối với triển vọng to tát này khiến chúng ta làm phù hợp với điều đó bây giờ. Mong rằng tất cả chúng ta cẩn thận nghe theo lời dạy dỗ của Đức Giê-hô-va và in sâu vào lòng các điều răn của Ngài để chúng ta thật sự yêu mến đường lối của Ngài và làm theo những gì Ngài đòi hỏi. Như Châm-ngôn 3:1, 2 có nói: “Hỡi con, chớ quên sự khuyên-dạy ta. Lòng con khá giữ các mạng-lịnh ta; Vì nó sẽ thêm cho con lâu ngày, Số năm mạng-sống và sự bình-an”.
Câu hỏi ôn lại
◻ Theo Ê-sai 48:18, chúng ta cần điều gì để có sự bình an dư dật?
◻ Chúng ta có thể làm những gì để hưởng được thêm hơn sự bình an do Đức Chúa Trời ban cho?
◻ Chúng ta có trách nhiệm phải làm gì để gìn giữ hòa khí với các anh chị em chúng ta?
◻ Làm sao chúng ta giữ được sự bình an khi bị bao quanh bởi những kẻ chẳng tin?
[Hình nơi trang 14]
Báp têm
[Các hình nơi trang 15]
Có mặt đều đều ở các buổi nhóm họp
Áp dụng điều mình học
[Các hình nơi trang 16]
Tham gia đầy đủ vào thánh chức rao giảng
Trút gánh nặng cho Đức Giê-hô-va