THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w98 15/2 trg 17-22
  • Sắp có sự tự do vinh hiển cho con cái Đức Chúa Trời

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Sắp có sự tự do vinh hiển cho con cái Đức Chúa Trời
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Họ đang nói “Hãy đến!”
  • Những sự thay đổi theo thời gian
  • Có nhiều lý do để biết ơn
  • Liệu bạn sẽ có mặt không?
  • Đức Giê-hô-va đem nhiều con đến sự vinh hiển
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
  • Bữa Tiệc Thánh của Chúa có nghĩa gì đối với bạn?
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2003
  • Vui mừng trong hy vọng
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2012
  • “Ta ban nước cho các ngươi”
    Hợp nhất trong sự Thờ phượng Đức Chúa Trời có Một và Thật
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1998
w98 15/2 trg 17-22

Sắp có sự tự do vinh hiển cho con cái Đức Chúa Trời

“Muôn vật đã bị bắt phục sự hư-không... mong rằng mình cũng sẽ được giải-cứu khỏi làm tôi sự hư-nát, đặng dự phần trong sự tự-do vinh-hiển của con-cái Đức Chúa Trời” (RÔ-MA 8:20, 21).

 1. Sự hy sinh của Chúa Giê-su được tượng trưng vào Ngày Lễ Chuộc Tội như thế nào?

ĐỨC GIÊ-HÔ-VA đã ban Con một của ngài để làm giá chuộc hầu mở cơ hội cho 144.000 người được sống trên trời, và cho những người khác có triển vọng sống đời đời trên đất (I Giăng 2:1, 2). Như đã bàn đến trong bài trước, khi thầy tế lễ thượng phẩm của Y-sơ-ra-ên dâng con bò đực trong Ngày Lễ Chuộc Tội hàng năm để làm của-lễ chuộc tội cho ông, gia đình ông, và chi phái Lê-vi, thì điều này tượng trưng cho của-lễ hy sinh mà Chúa Giê-su dâng vì các tín đồ đấng Christ được thánh linh xức dầu. Cũng trong ngày đó, thầy tế lễ dâng một con dê để làm của-lễ chuộc tội cho tất cả những người Y-sơ-ra-ên khác, giống như sự hy sinh của đấng Christ sẽ đem lại lợi ích cho nhân loại nói chung. Một con dê còn sống gánh theo nghĩa tượng trưng, hết cả tội lỗi mà dân chúng với tư cách tập thể, đã phạm vào năm trước, và nó đi mất hút vào đồng vắnga (Lê-vi Ký 16:7-15, 20-22, 26).

 2, 3. Lời của Phao-lô được ghi lại nơi Rô-ma 8:20, 21 có nghĩa gì?

2 Sau khi nêu ra hy vọng của những người sẽ trở thành “con-cái Đức Chúa Trời” trên trời, sứ đồ Phao-lô nói: “Muôn vật ước-ao nóng-nảy mà trông-đợi con-cái Đức Chúa Trời được tỏ ra. Vì muôn vật đã bị bắt phục sự hư-không, chẳng phải tự ý mình, bèn là bởi cớ Đấng bắt phục. Muôn vật mong rằng mình cũng sẽ được giải-cứu khỏi làm tôi sự hư-nát, đặng dự phần trong sự tự-do vinh-hiển của con-cái Đức Chúa Trời” (Rô-ma 8:14, 17, 19-21). Câu này có nghĩa gì?

3 Khi tổ phụ A-đam của chúng ta được tạo ra là người hoàn toàn thì ông là “con Đức Chúa Trời” (Lu-ca 3:38). Vì phạm tội, nên ông “làm tôi sự hư-nát” và truyền lại tình trạng này cho nhân loại (Rô-ma 5:12). Đức Chúa Trời để cho loài người sinh ra với triển vọng “hư-không” trước mặt vì sự bất toàn của họ di truyền từ tổ phụ, nhưng ngài cũng ban cho họ hy vọng qua “dòng-dõi” là Chúa Giê-su Christ (Sáng-thế Ký 3:15; 22:18; Ga-la-ti 3:16). Khải-huyền 21:1-4 lưu ý chúng ta về một thời kỳ mà ‘sự chết, than-khóc, kêu-ca, và đau-đớn sẽ không còn nữa’. Vì đây là lời hứa cho “loài người”, chúng ta được cam đoan rằng một xã hội mới của loài người trên đất sống dưới sự cai trị của Nước Trời sẽ thấy được sự phục hồi sức khỏe hoàn toàn về tâm thần và thể xác và sự sống đời đời với tư cách là “con-cái Đức Chúa Trời” trên đất. Trong Triều Đại Một Ngàn Năm của đấng Christ, những người biết vâng lời “sẽ được giải-cứu khỏi làm tôi sự hư-nát”. Sau khi chứng tỏ trung thành với Đức Giê-hô-va trong lần thử thách cuối cùng, họ sẽ mãi mãi thoát khỏi tội lỗi và sự chết di truyền (Khải-huyền 20:7-10). Lúc đó những ai sống trên đất sẽ “dự phần trong sự tự-do vinh-hiển của con-cái Đức Chúa Trời”.

Họ đang nói “Hãy đến!”

 4. “Nhận lấy nước sự sống cách nhưng-không” có nghĩa gì?

4 Thật là một hy vọng tuyệt diệu đặt trước mặt nhân loại! Thảo nào những tín đồ đấng Christ được thánh linh xức dầu còn sống trên đất đang sốt sắng dẫn đầu công việc rao truyền cho người khác biết về điều này! Là những người sẽ hợp thành người “vợ mới cưới” của Chiên Con đầy vinh hiển là Chúa Giê-su Christ, lớp người được xức dầu còn sót lại đang có phần trong việc làm ứng nghiệm lời tiên tri này: “Thánh-Linh và vợ mới cùng nói: Hãy đến! Kẻ nào nghe cũng hãy nói rằng: Hãy đến! Ai khát, khá đến. Kẻ nào muốn, khá nhận lấy nước sự sống cách nhưng-không” (Khải-huyền 21:2, 9; 22:1, 2, 17). Những lợi ích do sự hy sinh làm giá chuộc của Chúa Giê-su đem lại không phải chỉ giới hạn cho 144.000 người được xức dầu mà thôi. Thánh linh của Đức Chúa Trời tiếp tục hoạt động qua những người còn sót lại trên đất, thuộc lớp người vợ mới khi họ nói: “Hãy đến!”. Bất cứ ai khao khát sự công bình nghe được lời này cũng được mời để nói: “Hãy đến!”, rồi chính họ cũng được hưởng sự cung cấp dư thừa về sự cứu rỗi của Đức Giê-hô-va.

 5. Nhân-chứng Giê-hô-va vui mừng nhìn thấy ai ở giữa họ?

5 Nhân-chứng Giê-hô-va tin vào sự sắp đặt của Đức Chúa Trời dẫn đến sự sống qua Chúa Giê-su Christ (Công-vụ các Sứ-đồ 4:12). Họ vui mừng nhìn thấy ở giữa họ có những người có lòng ngay thẳng, ham muốn học hỏi về ý định của Đức Chúa Trời và làm theo ý muốn ngài. Phòng Nước Trời đón chào tất cả những ai muốn ‘đến và nhận lấy nước sự sống cách nhưng-không’ vào “kỳ cuối-cùng” này (Đa-ni-ên 12:4).

Những sự thay đổi theo thời gian

 6. Thánh linh của Đức Chúa Trời đã hoạt động, trên các tôi tớ của Đức Giê-hô-va trong nhiều thời kỳ khác nhau như thế nào?

6 Đức Chúa Trời có thời giờ nhất định để thực thi ý định của ngài, và điều này ảnh hưởng đến cách ngài đối xử với loài người (Truyền-đạo 3:1; Công-vụ các Sứ-đồ 1:7). Mặc dù thánh linh Đức Chúa Trời đã hoạt động trên các tôi tớ của ngài trước thời đạo đấng Christ, nhưng họ không được nhận làm con cái thiêng liêng của ngài. Tuy nhiên, bắt đầu từ Chúa Giê-su, giờ để Đức Giê-hô-va dùng thánh linh sanh ra những người nam và nữ đã dâng mình vào cơ nghiệp trên trời đã đến. Còn ngày nay thì sao? Thánh linh cũng đang hoạt động trên các “chiên khác” của Chúa Giê-su, nhưng không gợi trong lòng họ ước muốn và hy vọng sống trên trời (Giăng 10:16). Với hy vọng do Đức Chúa Trời ban cho là sống đời đời trong địa đàng trên đất, họ vui mừng ủng hộ những người được xức dầu còn sót lại trong việc làm chứng trong thời kỳ chuyển tiếp từ thế giới cũ sang thế giới mới công bình của Đức Chúa Trời (II Phi-e-rơ 3:5-13).

 7. Các Học Viên Kinh-thánh quan tâm đến công việc thu hoạch nào, nhưng họ đã biết gì về địa đàng?

7 Qua việc thánh linh đổ xuống vào Lễ Ngũ Tuần năm 33 CN, Đức Chúa Trời đã bắt đầu “đem nhiều con đến sự vinh-hiển”, và hình như ngài cũng ấn định thời giờ để thu nhóm đầy đủ con số 144.000 người thuộc ‘Y-sơ-ra-ên thiêng liêng của Đức Chúa Trời’ (Hê-bơ-rơ 2:10; Ga-la-ti 6:16; Khải-huyền 7:1-8). Kể từ năm 1879, công việc thu hoạch liên quan đến những tín đồ được xức dầu thường được nhắc đến trong tờ tạp chí này. Những Học Viên Kinh-thánh (bây giờ được gọi là Nhân-chứng Giê-hô-va) cũng biết rằng Kinh-thánh có nói đến hy vọng được sống đời đời trong địa đàng trên đất. Ví dụ, số Tháp Canh (Anh ngữ) tháng 7-1883 đã nói: “Khi Chúa Giê-su đã thành lập Nước Trời, hủy diệt sự gian ác, v.v..., thì trái đất này sẽ trở thành một địa đàng,... và mọi người trong mồ mả sẽ được sống lại tại nơi đây. Và bằng cách vâng theo luật pháp của Nước Trời, họ có thể sống đời đời trong đó”. Với thời gian, công việc thu hoạch những người được xức dầu giảm bớt, và dần dần những người không có hy vọng lên trời được thu vào tổ chức Đức Giê-hô-va. Cùng trong thời gian đó, Đức Chúa Trời ban cho các tôi tớ được xức dầu, tức là những tín đồ được sanh lại, sự thông sáng phi thường (Đa-ni-ên 12:3; Phi-líp 2:15; Khải-huyền 14:15, 16).

 8. Sự hiểu biết về hy vọng sống trên đất phát triển như thế nào vào đầu thập niên 1930?

8 Đặc biệt kể từ năm 1931 những người có hy vọng sống trên đất bắt đầu kết hợp với hội thánh tín đồ đấng Christ. Vào năm đó, Đức Giê-hô-va soi sáng những tín đồ được thánh linh xức dầu còn sót lại, giúp họ thấy rằng sách Ê-xê-chi-ên đoạn 9 nói đến lớp người có hy vọng sống trên đất này đang được đánh dấu để sống sót vào thế giới mới của Đức Chúa Trời. Vào năm 1932, người hợp tác với Giê-hu là Giô-na-đáp được hiểu là tượng trưng cho những người giống như chiên thời nay (II Các Vua 10:15-17). Vào năm 1934 mới có sự hiểu biết rõ là lớp người “Giô-na-đáp” phải “hiến dâng”, hay dâng mình cho Đức Chúa Trời. Vào năm 1935, “đoàn đông lớn” hay “đám đông vô số người”—trước đây người ta tưởng rằng nhóm này là một lớp người thiêng liêng phụ, mà sẽ là “bạn đi theo” người vợ mới của đấng Christ trên trời—được nhận diện là lớp chiên khác có hy vọng sống trên đất (Khải-huyền 7:4-15; 21:2, 9; Thi-thiên 45:14, 15). Và đặc biệt kể từ năm 1935, những người được xức dầu dẫn đầu công việc tìm kiếm những người ngay thẳng, muốn được sống đời đời trong địa đàng trên đất.

 9. Sau năm 1935, tại sao một số tín đồ đấng Christ, ngừng dùng các món biểu hiệu vào Bữa Tiệc Thánh của Chúa?

9 Sau năm 1935, một số tín đồ đấng Christ đã từng dùng bánh và rượu trong Bữa Tiệc Thánh của Chúa, bây giờ không dùng nữa. Tại sao vậy? Bởi vì họ ý thức rằng họ có hy vọng sống trên đất, chứ không phải trên trời. Một chị làm báp têm vào năm 1930 nói: “Mặc dù việc [dùng bánh và rượu] được xem là điều nên làm, đặc biệt là đối với những người truyền giáo sốt sắng trọn thời gian, tôi không hề tin chắc rằng tôi có hy vọng lên trời. Vào năm 1935, lúc đó chúng tôi mới được hiểu rõ là một đám đông vô số người với hy vọng sống đời đời trên đất đang được thâu nhóm. Nhiều người trong chúng tôi rất vui khi hiểu rằng chúng tôi thuộc về đám đông vô số người đó, và chúng tôi ngừng, không dùng các món biểu hiệu nữa”. Ngay cả nội dung sách báo của tín đồ đấng Christ cũng được thay đổi. Trong khi các sách báo được viết vào những năm trước đó, chủ yếu là cho các môn đồ của Chúa Giê-su được thánh linh xức dầu, nhưng từ năm 1935 trở đi, Tháp Canh và sách báo khác của lớp “đầy-tớ trung-tín” đã cung cấp thức ăn thiêng liêng thích ứng với nhu cầu của cả những người được xức dầu lẫn những người cộng tác với họ, tức là những người có hy vọng sống trên đất (Ma-thi-ơ 24:45-47).

10. Một người được xức dầu trở nên bất trung có thể được thay thế bằng cách nào?

10 Giả sử một người được xức dầu trở nên bất trung, liệu sẽ có người thay thế cho người đó không? Phao-lô cho thấy rõ về điều này qua cách ông bình luận về cây ô-li-ve tượng trưng (Rô-ma 11:11-32). Nếu một người được thánh linh xức dầu cần phải được thay thế, thì chắc hẳn Đức Chúa Trời sẽ ban sự kêu gọi lên trời cho người nào đã nêu gương về đức tin qua nhiều năm phụng sự ngài. (So sánh Lu-ca 22:28, 29; I Phi-e-rơ 1:6, 7).

Có nhiều lý do để biết ơn

11. Bất kể chúng ta có hy vọng nào, Gia-cơ 1:17 cam đoan với chúng ta điều gì?

11 Dù sống ở đâu, nếu trung thành phụng sự Đức Giê-hô-va, ngài sẽ thỏa mãn nhu cầu và ước ao ngay thẳng của chúng ta (Thi-thiên 145:16; Lu-ca 1:67-74). Cho dù chúng ta thật sự có hy vọng lên trời hoặc có triển vọng sống trên đất, chúng ta đều có nhiều lý do chính đáng để biết ơn Đức Chúa Trời. Ngài luôn luôn làm những điều mang lại lợi ích tốt nhất cho những người yêu mến ngài. Môn đồ Gia-cơ nói rằng “mọi ân-điển [món quà, NW] tốt-lành cùng sự ban-cho trọn-vẹn đều đến từ nơi cao và bởi Cha sáng-láng mà xuống” tức là Giê-hô-va Đức Chúa Trời (Gia-cơ 1:17). Chúng ta hãy xem xét một vài món quà và ân phước này.

12. Tại sao chúng ta có thể nói rằng Đức Giê-hô-va ban cho mỗi tôi tớ trung thành của ngài một hy vọng tuyệt diệu?

12 Đức Giê-hô-va ban cho mỗi tôi tớ trung thành của ngài một hy vọng kỳ diệu. Ngài đã kêu gọi một số người lên trời. Đối với các nhân chứng của ngài trước thời đạo đấng Christ, Đức Giê-hô-va ban cho họ hy vọng huy hoàng được sống lại để sống đời đời trên đất. Chẳng hạn, Áp-ra-ham tin vào sự sống lại, và chờ đợi “một thành có nền vững-chắc”, là Nước Trời mà dưới sự cai trị của nước này, ông sẽ được sống lại để sống trên đất (Hê-bơ-rơ 11:10, 17-19). Một lần nữa, vào thời kỳ cuối cùng này, Đức Chúa Trời lại ban cho hàng triệu người có hy vọng sống đời đời trong địa đàng trên đất (Lu-ca 23:43; Giăng 17:3). Chắc chắn bất cứ những ai nhận được hy vọng tuyệt vời như thế từ Đức Giê-hô-va nên biết ơn sâu xa.

13. Thánh linh của Đức Chúa Trời đã hoạt động trên dân của ngài như thế nào?

13 Đức Giê-hô-va ban thánh linh làm món quà cho dân ngài. Những tín đồ đấng Christ nào có hy vọng lên trời đều được xức dầu bằng thánh linh (I Giăng 2:20; 5:1-4, 18). Tuy nhiên, các tôi tớ Đức Chúa Trời có triển vọng sống trên đất đều được thánh linh giúp đỡ và hướng dẫn. Môi-se và 70 người được bổ nhiệm để giúp đỡ ông đều có thánh linh của Đức Giê-hô-va (Dân-số Ký 11:24, 25). Dưới ảnh hưởng của thánh linh, Bết-sa-lê-ên được dùng làm các công việc khéo tay trong công trình xây cất đền tạm của dân Y-sơ-ra-ên (Xuất Ê-díp-tô Ký 31:1-11). Thánh linh Đức Chúa Trời đã tác động trên Ghê-đê-ôn, Giép-thê, Sam-sôn, Đa-vít, Ê-li, Ê-li-sê và nhiều người khác. Dù những người sống vào thời xa xưa này sẽ không bao giờ được đem vào sự vinh hiển trên trời, nhưng họ đã được thánh linh hướng dẫn và giúp đỡ, giống như các chiên khác của Chúa Giê-su ngày nay. Vậy thì việc nhận được thánh linh của Đức Chúa Trời không có nghĩa là chúng ta phải có sự kêu gọi lên trời. Tuy nhiên, thánh linh của Đức Giê-hô-va cung cấp sự hướng dẫn, giúp chúng ta rao giảng và thực hiện những trách nhiệm khác do Đức Chúa Trời giao cho. Thánh linh cũng cho chúng ta sức mạnh vượt quá mức bình thường, và giúp chúng ta sanh ra những bông trái thánh linh như lòng yêu thương, sự vui mừng, bình an, nhịn nhục, nhân từ, hiền lành, trung tín, mềm mại, và tiết độ (Giăng 16:13; Công-vụ các Sứ-đồ 1:8; II Cô-rinh-tô 4:7-10; Ga-la-ti 5:22, 23). Chẳng lẽ chúng ta lại không biết ơn về món quà bởi lòng nhân từ này của Đức Chúa Trời hay sao?

14. Chúng ta được lợi ích như thế nào từ món quà hiểu biết và khôn ngoan của Đức Chúa Trời?

14 Sự hiểu biết và sự khôn ngoan là món quà của Đức Chúa Trời mà chúng ta phải biết ơn, dù chúng ta có hy vọng sống trên trời hoặc trên đất. Sự hiểu biết chính xác về Đức Giê-hô-va giúp chúng ta “nhận rõ những điều quan trọng hơn” và “ăn-ở cách xứng-đáng với Chúa, đặng đẹp lòng Ngài mọi đường” (Phi-líp 1:9-11, NW; Cô-lô-se 1:9, 10). Sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời che chở và hướng dẫn chúng ta trong cuộc sống (Châm-ngôn 4:5-7; Truyền-đạo 7:12). Sự hiểu biết và sự khôn ngoan thật được dựa trên Lời Đức Chúa Trời, và một số nhỏ những người xức dầu còn sót lại thấy những điều Kinh-thánh nói về hy vọng lên trời, đặc biệt thu hút họ. Tuy nhiên, lòng yêu mến Lời Đức Chúa Trời và sự hiểu biết cặn kẽ về Kinh-thánh không phải là dấu hiệu mà Đức Chúa Trời dùng để cho thấy chúng ta được kêu gọi để sống trên trời. Ngay cả những người như Môi-se và Đa-ni-ên đã viết một phần Kinh-thánh cũng chỉ được sống lại trên đất. Dù có hy vọng sống trên trời hoặc dưới đất, tất cả chúng ta đều nhận thức ăn thiêng liêng qua lớp “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” được Đức Giê-hô-va chấp nhận (Ma-thi-ơ 24:45-47). Chúng ta thật sự biết ơn làm sao về sự hiểu biết mà chúng ta có được!

15. Một trong những món quà lớn nhất của Đức Chúa Trời là gì, và bạn xem món quà đó như thế nào?

15 Một trong những món quà lớn nhất của Đức Chúa Trời là sự sắp đặt đầy yêu thương qua sự hy sinh làm giá chuộc của Chúa Giê-su, nhờ đó chúng ta được lợi ích cho dù chúng ta có triển vọng lên trời, hoặc hy vọng sống trên đất. Đức Chúa Trời yêu thương thế gian nhân loại nhiều “đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư-mất mà được sự sống đời đời” (Giăng 3:16). Và tình yêu thương đã thúc đẩy Chúa Giê-su “phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người” (Ma-thi-ơ 20:28). Như sứ đồ Giăng đã giải thích, Chúa Giê-su Christ “làm của-lễ chuộc tội-lỗi chúng ta [những người được xức dầu], không những vì tội-lỗi chúng ta thôi đâu, mà cũng vì tội-lỗi cả thế-gian nữa” (I Giăng 2:1, 2). Vì vậy, tất cả chúng ta phải biết ơn sâu xa về sự sắp đặt đầy yêu thương này, một sự sắp đặt để nhân loại được cứu rỗi và sống đời đời.b

Liệu bạn sẽ có mặt không?

16. Biến cố đáng chú ý nào sẽ được cử hành, sau khi mặt trời lặn vào ngày 11-4-1998, và ai nên có mặt?

16 Lòng biết ơn về việc Đức Chúa Trời cung cấp giá chuộc qua Con của ngài nên khiến chúng ta có mặt tại Phòng Nước Trời hoặc những nơi khác mà Nhân-chứng Giê-hô-va sẽ họp lại sau khi mặt trời lặn vào ngày 11-4-1998 để tưởng niệm sự chết của đấng Christ. Khi thiết lập lễ kỷ niệm này với các sứ đồ trung thành, vào đêm cuối cuộc đời ngài trên đất, Chúa Giê-su nói: “Hãy làm sự nầy để nhớ đến ta” (Lu-ca 22:19, 20; Ma-thi-ơ 26:26-30). Số ít những người xức dầu còn sót lại sẽ dùng bánh không men, tượng trưng cho thân thể không có tội của Chúa Giê-su, và rượu đỏ nguyên chất, tiêu biểu cho huyết của ngài đã đổ ra làm của-lễ hy sinh. Chỉ những tín đồ đấng Christ nào được thánh linh xức dầu mới nên dùng các món biểu hiệu, bởi vì chỉ họ mới là những người được dự phần trong giao ước mới và giao ước Nước Trời, và thánh linh Đức Chúa Trời đã làm chứng vững chắc về niềm hy vọng lên trời của họ. Hàng triệu người khác sẽ hiện diện với tư cách là những người quan sát nghiêm chỉnh, vì họ biết ơn về tình yêu thương mà Đức Chúa Trời và đấng Christ đã thể hiện qua sự hy sinh của Chúa Giê-su, mà nhờ đó nhân loại có sự sống đời đời (Rô-ma 6:23).

17. Chúng ta nên nhớ điều gì liên quan đến việc được thánh linh xức dầu?

17 Có thể do niềm tin thuộc tôn giáo trước đây; hoặc do xúc cảm mãnh liệt về cái chết của người thân gây ra, hoặc gặp sự khó khăn trong cuộc sống hàng ngày, hoặc do cảm giác đã nhận được ân phước đặc biệt nào đó của Đức Giê-hô-va, có thể khiến một số người lầm lẫn cho rằng mình có sự kêu gọi lên trời. Nhưng tất cả chúng ta nên nhớ rằng Kinh-thánh không ra lệnh cho chúng ta phải dùng các món biểu hiệu của Lễ Kỷ Niệm để tỏ lòng biết ơn đối với sự hy sinh làm giá chuộc của đấng Christ. Hơn nữa, việc được thánh linh xức dầu “chẳng phải bởi người nào ao-ước hay người nào bôn-ba mà được, bèn là bởi Đức Chúa Trời” là Đấng đã nhận Chúa Giê-su làm Con thiêng liêng và đem 144.000 người con khác đến sự vinh hiển (Rô-ma 9:16; Ê-sai 64:8).

18. Đối với phần đông những người đang phụng sự Đức Giê-hô-va vào thời nay, họ có những ân phước nào trước mặt?

18 Đức Chúa Trời ban cho đại đa số những người đang phụng sự ngài, trong những ngày cuối cùng này, hy vọng được sống đời đời trong địa đàng trên đất (II Ti-mô-thê 3:1-5). Chẳng bao lâu nữa, họ sẽ được hưởng địa đàng tuyệt vời này. Lúc đó các quan trưởng sẽ quản lý các công việc trên đất dưới sự cai trị từ trên trời (Thi-thiên 45:16). Khi dân cư trên đất làm theo luật pháp Đức Chúa Trời và học thêm về các đường lối của Đức Giê-hô-va thì trái đất sẽ có thanh bình (Ê-sai 9:5, 6; Khải-huyền 20:12). Sẽ có rất nhiều công việc phải làm như xây cất nhà ở và quản trị trái đất (Ê-sai 65:17-25). Và hãy nghĩ về những cảnh gia đình hạnh phúc sum họp khi người chết được sống lại! (Giăng 5:28, 29). Sau sự thử thách cuối cùng, mọi sự gian ác sẽ không còn nữa (Khải-huyền 20:7-10). Mãi mãi sau đó, trái đất sẽ đầy dẫy những người hoàn toàn “được giải-cứu khỏi làm tôi sự hư-nát, đặng dự phần trong sự tự-do vinh-hiển của con-cái Đức Chúa Trời”.

[Chú thích]

a Xin xem Insight on the Scriptures, Quyển 1, trang 225-6.

b Xin xem Tháp Canh (Anh ngữ) ngày 15-3-1991, trang 19-22.

Bạn trả lời ra sao?

◻ “Nhận lấy nước sự sống cách nhưng-không” có nghĩa gì?

◻ Dù chúng ta có hy vọng sống trên trời hoặc dưới đất, chúng ta có những lý do nào để biết ơn Đức Chúa Trời?

◻ Chúng ta nên dự buổi lễ tưởng niệm nào hàng năm?

◻ Đối với phần lớn dân của Đức Giê-hô-va, tương lai sẽ ra sao?

[Hình nơi trang 18]

Hàng triệu người đang “nhận lấy nước sự sống cách nhưng-không”. Bạn có ở trong số những người này không?

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ