Làm vui lòng Đức Giê-hô-va bằng cách tỏ lòng nhơn từ
“Cái điều mà Đức Giê-hô-va đòi ngươi há chẳng phải là làm sự công-bình, ưa sự nhơn-từ và bước đi cách khiêm-nhường với Đức Chúa Trời ngươi sao?” (MI-CHÊ 6:8).
1. Tại sao chúng ta không nên ngạc nhiên khi Đức Giê-hô-va chờ đợi dân sự của Ngài phải tỏ ra nhơn từ?
ĐỨC GIÊ-HÔ-VA chờ đợi dân sự của Ngài phải tỏ ra nhơn từ. Điều này không nên làm chúng ta ngạc nhiên. Chính Đức Chúa Trời nhơn từ với tất cả mọi người, ngay cả với người gian ác không biết ơn. Vì thế Giê-su Christ nói với các môn đồ ngài: “Các ngươi hãy yêu kẻ thù mình; hãy làm ơn, hãy cho mượn, mà đừng ngã lòng. Vậy, phần thưởng của các ngươi sẽ lớn, và các ngươi sẽ làm con của Đấng Rất-Cao, vì Ngài lấy nhơn-từ đối-đãi kẻ bạc và kẻ dữ. Hãy thương-xót như Cha các ngươi hay thương-xót” (Lu-ca 6:35, 36).
2. Chúng ta có những câu hỏi nào về sự nhơn từ?
2 Như Mi-chê 6:8 tuyên bố, những người bước đi với Đức Chúa Trời phải thật sự “ưa sự nhơn-từ”. Rõ ràng là Đức Giê-hô-va vui lòng khi tôi tớ Ngài ưa sự nhơn từ và bày tỏ tính này một cách thật lòng. Nhưng sự nhơn từ là gì? Bày tỏ nhơn từ thì có những lợi ích gì? Và làm sao có thể bày tỏ đức tính này?
Sự nhơn từ là gì
3. Bạn sẽ định nghĩa sự nhơn từ như thế nào?
3 Sự nhơn từ là đức tính tích cực chú ý đến người khác. Chúng ta bày tỏ đức tính này bằng hành động giúp đỡ và lời nói ân cần. Tỏ lòng nhơn từ có nghĩa là làm điều tốt lành và không làm bất cứ điều gì có hại. Người nhơn từ là người tỏ thái độ thân thiện, hòa nhã, thông cảm và khoan dung. Người có thái độ rộng lượng, ân cần đối với người khác. Sự nhơn từ là một phần trong bộ y phục tượng trưng mà mỗi tín đồ thật của đấng Christ phải mặc lấy vì Phao-lô khuyên giục: “Hãy mặc lấy sự nhơn-từ, khiêm-nhượng, mềm-mại, nhịn-nhục” (Cô-lô-se 3:12).
4. Đức Giê-hô-va đã dẫn đầu như thế nào trong việc bày tỏ sự nhơn từ đối với nhân loại?
4 Đức Giê-hô-va dẫn đầu trong việc bày tỏ sự nhơn từ. Như sứ đồ Phao-lô đã nói, chính vì “lòng nhơn-từ của Đức Chúa Trời, là Cứu-Chúa chúng ta, và tình thương-yêu của Ngài đối với mọi người ta đã được bày ra” mà “Ngài cứu chúng ta...theo lòng thương-xót Ngài, bởi sự rửa về sự lai-sanh và sự đổi mới của thánh linh” (Tít 3:4, 5). Đức Chúa Trời dùng huyết của Giê-su lau sạch, hay là “rửa” các tín đồ đấng Christ được xức dầu. Ngài áp dụng giá trị của giá chuộc hy sinh của Giê-su cho họ. Họ cũng được đổi mới nhờ thánh linh, trở nên “người dựng nên mới” với tư cách là các con trai thọ sinh bởi thánh linh của Đức Chúa Trời (II Cô-rinh-tô 5:17). Dĩ nhiên, sự nhơn từ và yêu thương của Đức Chúa Trời cũng nới rộng ra cho “đám đông vô số người” thuộc khắp các nước, đây là những người “đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con” (Khải-huyền 7:9, 14; I Giăng 2:1, 2). Hơn nữa, những người xức dầu và “đám đông” với hy vọng sống trên đất, đều ở dưới ách “nhơn-từ” của Giê-su (Ma-thi-ơ 11:30).
5. Tại sao chúng ta chờ đợi những người được thánh linh hướng dẫn phải tỏ ra nhơn từ đối với người khác?
5 Sự nhơn từ cũng là một phần trong các trái của thánh linh tức sinh hoạt lực của Đức Chúa Trời. Phao-lô đã nói: “Trái của thánh linh ấy là lòng yêu-thương, sự vui-mừng, bình-an, nhịn-nhục, nhơn-từ, hiền-lành, trung-tín, mềm-mại, tiết-độ. Không có luật-pháp nào cấm các sự đó” (Ga-la-ti 5:22, 23). Vậy những người được thánh linh hướng dẫn thì phải bày tỏ gì? Chắc chắn, họ sẽ tỏ ra nhơn từ đối với người khác.
6. Sự nhơn từ nên khiến các trưởng lão và các tín đồ khác hành động theo cách nào?
6 Người ta có thể tỏ ra nhơn từ qua nhiều cách. Chúng ta bày tỏ sự nhơn từ khi chúng ta biết thương xót. Thí dụ, các trưởng lão tín đồ đấng Christ nhơn từ khi họ tỏ ra thương xót đối với một người lầm lạc biết ăn năn và họ tìm cách giúp đỡ người đó về mặt thiêng liêng. Được Đức Chúa Trời ban cho, đức tính nhơn từ này khiến các người giám thị kiên nhẫn, ân cần, thương xót và mềm mại; khiến họ “đối đãi dịu dàng với bầy” (Công-vụ các Sứ-đồ 20:28, 29, NW). Thật vậy, bông trái nhơn từ của thánh linh nên khiến cho tất cả các tín đồ đấng Christ biết thương xót, kiên nhẫn, ân cần, thương cảm, thân thiện và hiếu khách.
Tránh sự nhơn từ đặt sai chỗ
7. Tại sao bạn nói rằng sự nhơn từ đặt sai chỗ là một nhược điểm?
7 Một số người xem sự nhơn từ là một nhược điểm. Họ nghĩ rằng một người phải khó tính, đôi khi phải khiếm nhã nữa để cho người khác có ấn tượng là họ mạnh hơn. Nhưng có câu nói rất đúng là “kẻ yếu hèn thường tỏ vẻ thô lỗ là để bắt chước làm ra vẻ mạnh”. Thật ra, cần phải có sức mạnh thực sự để vừa đối xử nhơn từ và vừa tránh sự nhơn từ đặt sai chỗ. Sự nhơn từ là trái của thánh linh thì không phải là thái độ hèn yếu và nhượng bộ đối với một hành vi sai quấy. Ngược lại, sự nhơn từ đặt sai chỗ là một nhược điểm khiến một người nhắm mắt làm ngơ trước hành động sai lầm.
8. a) Hê-li đã chứng tỏ thế nào rằng ông đã sửa trị các con trai ông một cách nhu nhược? b) Tại sao các trưởng lão phải đề phòng chống lại sự nhơn từ đặt sai chỗ?
8 Thầy tế lễ cả Hê-li trong xứ Y-sơ-ra-ên đã sửa trị một cách nhu nhược các con trai ông là Hóp-ni và Phi-nê-a, khi hai người này làm thầy tế lễ phục dịch trong đền tạm. Không hài lòng với phần của-lễ mà luật pháp Đức Chúa Trời ấn định cho họ, họ đã sai tôi tớ đòi thịt sống từ người dâng của-lễ trước khi phần mỡ của con sinh tế được dâng lên bàn thờ. Các con trai của Hê-li cũng đã ăn nằm vô luân với các người nữ hầu việc tại cửa đền tạm. Tuy nhiên, thay vì cách chức Hóp-ni và Phi-nê-a, Hê-li chỉ quở nhẹ họ, ông coi trọng con còn hơn là Đức Chúa Trời (I Sa-mu-ên 2:12-29). Chẳng lạ gì nếu “lúc đó lời của Đức Giê-hô-va lấy làm hiếm-hoi” thay! (I Sa-mu-ên 3:1). Vậy, các trưởng lão tín đồ đấng Christ không nên chịu thua trước các lý luận giả dối hay là bày tỏ sự nhơn từ đặt sai chỗ có thể gây ra nguy hiểm cho tình trạng thiêng liêng của hội-thánh. Sự nhơn từ thật không mù quáng trước những lời dữ và hành động vi phạm các tiêu chuẩn của Đức Chúa Trời.
9. a) Thái độ nào có thể giúp chúng ta tránh tỏ sự nhơn từ đặt sai chỗ? b) Giê-su đã cho thấy ngài mạnh dạn như thế nào trong việc xử sự với các lãnh tụ tôn giáo bội đạo?
9 Nếu muốn tránh bày tỏ sự nhơn từ đặt sai chỗ, chúng ta phải cầu nguyện xin Đức Chúa Trời giúp đỡ để có sức mạnh đó như được thấy rõ qua lời của người viết Thi-thiên: “Hỡi kẻ làm ác, hãy lìa-khỏi ta, để ta giữ điều-răn của Đức Chúa Trời ta” (Thi-thiên 119:115). Chúng ta cũng cần noi theo gương mẫu của Giê-su Christ, đấng đã không bao giờ tỏ sự nhơn từ đặt sai chỗ. Thật vậy, Giê-su chính là gương mẫu điển hình của sự nhơn từ thật. Thí dụ, “ngài thấy những đám dân đông, thì động lòng thương-xót, vì họ cùng-khốn, và tan-lạc như chiên không có kẻ chăn”. Vì thế, những người có lòng thành thật cảm thấy dễ đến gần Giê-su, ngay cả dẫn các trẻ thơ của họ đến cùng ngài. Và hãy tưởng tượng sự nhơn từ và thương xót mà ngài đã bày tỏ khi “ngài lại bồng những đứa trẻ ấy, đặt tay trên chúng nó mà chúc phước cho”! (Ma-thi-ơ 9:36; Mác 10:13-16). Dù nhơn từ, Giê-su lại cương quyết chủ trương điều gì mà đúng dưới mắt Cha ngài trên trời. Giê-su đã không bao giờ dung túng điều dữ; ngài đã có sức mạnh do Đức Chúa Trời ban cho để tố giác các lãnh tụ tôn giáo giả hình. Nơi Ma-thi-ơ 23:13-26, Giê-su đã lặp đi lặp lại nhiều lần lời kết án: “Khốn cho các ngươi, thầy thông-giáo và người Pha-ri-si, là kẻ giả-hình!” Mỗi lần như vậy, Giê-su đều cho biết lý do về sự phán xét của Đức Chúa Trời.
Nhơn từ liên kết với yêu thương
10. Các môn đồ của Giê-su bày tỏ sự nhơn từ và tình yêu thương với các anh em cùng đức tin như thế nào?
10 Nói về các môn đồ, Giê-su đã phán: “Nếu các ngươi yêu nhau, thì ấy là tại điều đó mà thiên-hạ sẽ nhận biết các ngươi là môn-đồ ta” (Giăng 13:35). Môn đồ thật của Giê-su được nhận diện qua một khía cạnh nào của tình yêu thương? Phao-lô nói: “Tình yêu-thương hay nhịn-nhục; tình yêu-thương hay nhơn-từ” (I Cô-rinh-tô 13:4). Nhịn nhục và nhơn từ có nghĩa là chúng ta chịu đựng sự bất toàn và lầm lỗi của người khác, y như Đức Giê-hô-va rất nhơn từ mà chịu đựng chúng ta (Thi-thiên 103:10-14; Rô-ma 2:4; II Phi-e-rơ 3:9, 15). Tình yêu thương và sự nhơn từ của tín đồ đấng Christ cũng thấy rõ khi các anh chị em nào đó trên đất gặp phải sự khó khăn. Các tín đồ đấng Christ ở nơi khác không những bày tỏ sự nhơn từ thường lệ mà lại còn biểu lộ tình yêu thương anh chị em bằng cách tặng đồ vật để giúp những người đó cũng thờ phượng Đức Giê-hô-va (Công-vụ các Sứ-đồ 28:2).
11. Theo Kinh-thánh, sự nhơn từ đầy yêu thương là gì?
11 Sự nhơn từ được liên kết với sự yêu thương trong chữ “nhơn từ đầy yêu thương” thường dùng trong Kinh-thánh. Đây là sự nhơn từ do sự yêu thương trung thành. Danh từ Hê-bơ-rơ để chỉ sự “nhơn từ đầy yêu thương” (cheʹsedh) bao hàm ý nghĩa sâu xa hơn là chăm sóc dịu dàng. Đây là sự nhơn từ liên kết một cách đầy yêu thương với một đối tượng cho đến khi nào thực hiện được ý định của sự liên kết đó. Sự nhơn từ đầy yêu thương của Đức Giê-hô-va, hay tình yêu thương trung thành của Ngài được bày tỏ qua nhiều cách. Thí dụ, Ngài bày tỏ đức tính đó trong các hành vi giải cứu và bảo vệ (Thi-thiên 6:4; 40:11; 143:12, NW).
12. Khi tôi tớ Đức Giê-hô-va cầu xin được giúp đỡ hay giải cứu, họ có thể chắc chắn điều gì?
12 Chẳng lạ gì khi sự nhơn từ đầy yêu thương của Đức Giê-hô-va kéo người ta đến gần Ngài! (Giê-rê-mi 31:3). Khi các tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời cần được giải cứu hay giúp đỡ, họ biết rằng sự nhơn từ đầy yêu thương của Ngài thật là tình yêu thương trung thành, sẽ không làm cho họ thất vọng. Vì thế, họ có thể cầu nguyện trong niềm tin, như người viết Thi-thiên có nói: “Nhưng tôi đã tin-cậy nơi sự nhơn-từ [đầy yêu thương của] Chúa; lòng tôi khoái-lạc về sự cứu-rỗi của Chúa” (Thi-thiên 13:5). Vì tình yêu thương của Đức Chúa Trời là trung thành, các tôi tớ của Ngài không tin cậy một cách luống công nơi sự nhơn từ đầy yêu thương của Ngài. Khi họ cầu nguyện xin được giúp đỡ hay giải cứu, họ có được lời cam đoan này: “Vì Đức Giê-hô-va không lìa dân-sự Ngài, cũng chẳng bỏ cơ-nghiệp Ngài” (Thi-thiên 94:14).
Phần thưởng của sự nhơn từ
13, 14. Tại sao một người nhơn từ có được những người bạn trung thành?
13 Để bắt chước Đức Giê-hô-va, các tôi tớ Ngài “lấy sự nhơn-từ, thương-xót đối với anh em mình” (Xa-cha-ri 7:9; Ê-phê-sô 5:1). “Lòng nhơn-từ của người làm cho người ta yêu-chuộng mình”, và người nào biểu lộ đức tính này gặt được phần thưởng lớn (Châm-ngôn 19:22). Một số các phần thưởng này là gì?
14 Sự nhơn từ làm cho chúng ta tế nhị và vì thế giúp chúng ta giữ sự liên lạc tốt với những người khác. Một người tế nhị nói và làm hay giải quyết tình cảnh khó khăn đều muốn lưu tâm đến người khác và tránh làm mếch lòng họ. Trong lúc người “hung-bạo” bị tẩy chay thì “người nhơn-từ làm lành cho linh-hồn mình” (Châm-ngôn 11:17). Người ta thường hay tránh kẻ hung bạo nhưng đến gần ai tỏ ra nhơn từ với họ. Vì vậy, một người nhơn từ có được những người bạn trung thành (Châm-ngôn 18:24).
15. Sự nhơn từ có thể có hiệu quả nào trong một gia đình bị chia rẽ về tôn giáo?
15 Một người vợ là tín đồ đấng Christ có chồng không tin đạo có thể đưa ông đến lẽ thật của Đức Chúa Trời nhờ đức tính nhơn từ. Trước khi nàng biết lẽ thật và “mặc lấy người mới, tức là người đã được dựng nên giống như Đức Chúa Trời, trong sự công-bình và thánh-sạch của lẽ thật”, có thể nàng đã không nhơn từ, thậm chí hay cãi lẫy nữa (Ê-phê-sô 4:24). Nếu chồng nàng biết được một vài câu châm-ngôn, chàng có thể sẽ rất đồng ý là “sự tranh-cãi của người vợ vốn một máng-xối hằng chảy luôn”, và “thà ở một nơi vắng-vẻ, hơn là ở với một người đờn-bà hay tranh-cạnh và nóng-giận” (Châm-ngôn 19:13; 21:19). Nhưng giờ đây cử chỉ nhã nhặn và kính trọng của người vợ là tín đồ đấng Christ, cùng với đức tính như là nhơn từ có thể giúp cho chồng nàng có được đức tin thật (I Phi-e-rơ 3:1, 2). Đúng vậy, đây có thể là một phần thưởng cho sự nhơn từ của nàng.
16. Chúng ta có thể có được lợi ích nào từ sự nhơn từ đã bày tỏ cho chúng ta?
16 Sự nhơn từ mà người khác bày tỏ đối với chúng ta có thể có lợi ích là làm cho chúng ta có lòng thương xót và tha thứ nhiều hơn. Thí dụ, nếu chúng ta cần được giúp đỡ về mặt thiêng liêng và được đối xử bằng cử chỉ nhơn từ và mềm mại, điều đó hẳn làm cho chúng ta có khuynh hướng đối xử với người khác cũng giống như vậy nữa, phải không? Những người có khả năng thiêng liêng cần phải cư xử nhơn từ và mềm mại vì Phao-lô viết: “Hỡi anh em, ví bằng có người nào tình-cờ phạm lỗi gì, anh em là kẻ có thánh linh, hãy lấy lòng mềm-mại mà sửa họ lại; chính mình anh em lại phải giữ, e cũng bị dỗ-dành chăng” (Ga-la-ti 6:1). Các trưởng lão được bổ nhiệm nói năng mềm mại và nhơn từ khi họ tìm cách giúp những anh em cùng đức tin mà phạm lỗi. Tuy nhiên, dù cá nhân chúng ta có nhận được sự giúp đỡ nhơn từ hay không, Đức Chúa Trời trông mong gì nơi tất cả những người hầu việc Ngài? Tất cả các tín đồ đấng Christ phải bày tỏ sự nhơn từ đối với người khác và nên theo lời khuyên của Phao-lô: “Hãy ở với nhau cách nhơn-từ, đầy-dẫy lòng thương-xót, tha-thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha-thứ anh em trong đấng Christ vậy” (Ê-phê-sô 4:32). Dĩ nhiên, nếu chúng ta được người khác tha thứ hay là chúng ta được giúp đỡ một cách nhơn từ để ra khỏi tình trạng khó khăn thiêng liêng, điều này nên làm chúng ta mở rộng lòng biết tha thứ, thương xót và nhơn từ.
Biết ơn về ân điển của Đức Chúa Trời
17. Vì là người có tội từ lúc bẩm sinh, chúng ta nên đặc biệt biết ơn về sự nhơn từ loại nào?
17 Vì tất cả chúng ta sinh ra là người tội lỗi, bị án chết, nên có một loại nhơn từ mà chúng ta cần đặc biệt biết ơn. Đó là ân điển của Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Vì lòng nhơn từ này, Ngài để cho những người tội lỗi được thoát khỏi án tử hình và được xưng công bình; ấy là một sự nhơn từ mà chúng ta hoàn toàn không đáng được hưởng. Phao-lô, người nói về ân điển này của Đức Chúa Trời đến 90 lần trong 14 lá thư được soi dẫn của ông, đã nói cùng các tín đồ đấng Christ tại thành Rô-ma xưa: “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh-hiển của Đức Chúa Trời, và họ nhờ ân-điển Ngài mà được xưng công-bình nhưng-không, bởi sự chuộc tội đã làm trọn trong Đức Chúa Giê-su Christ” (Rô-ma 3:23, 24). Chúng ta phải biết ơn xiết bao về ân điển mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã bày tỏ!
18, 19. Làm sao chúng ta có thể tránh trật mục tiêu của ân điển Đức Chúa Trời?
18 Nếu không biết ơn, chúng ta có thể trật mục tiêu của ân điển Đức Chúa Trời. Về điều này, Phao-lô đã nói: “Vậy, chúng tôi làm chức khâm-sai của đấng Christ, cũng như Đức Chúa Trời bởi chúng tôi mà khuyên-bảo. Chúng tôi nhơn danh đấng Christ mà nài xin anh em: hãy hòa-thuận lại với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đã làm cho đấng vốn chẳng biết tội-lỗi trở nên tội-lỗi vì chúng ta, hầu cho chúng ta nhờ đấng đó mà được trở nên sự công-bình của Đức Chúa Trời. Ấy vậy, vì chúng tôi làm việc với Chúa, nên xin anh em chớ chịu ơn Đức Chúa Trời luống không. Vì Ngài phán rằng: Ta đã nhậm lời ngươi trong thì thuận-tiện. Ta đã phù-hộ ngươi trong ngày cứu-rỗi. Kìa, hiện nay là thì thuận-tiện; kìa hiện nay là ngày cứu-rỗi! Chúng tôi chẳng làm cho ai vấp-phạm, hầu cho chức-vụ của mình khỏi bị một tiếng chê-bai nào. Nhưng chúng tôi làm cho mình đáng trượng trong mọi sự, như kẻ hầu việc Đức Chúa Trời” (II Cô-rinh-tô 5:20 đến 6:4). Phao-lô muốn nói đến điều gì?
19 Các tín đồ đấng Christ được xức dầu là đại sứ (khâm sai) thay thế đấng Christ, và đám đông là sứ giả. Họ cùng nhau khuyên giục người khác hòa thuận lại với Đức Chúa Trời để được cứu rỗi. Phao-lô không muốn bất cứ người nào nhận lãnh ân điển của Giê-hô-va Đức Chúa Trời qua đấng Christ và rồi trật mục tiêu. Điều này có thể xảy ra cho chúng ta nếu chúng ta không làm công việc mà ân điển đã chuẩn bị cho chúng ta làm. Được giao hảo với Đức Chúa Trời như những người hòa thuận cùng Ngài, chúng ta sẽ không nhận ân điển của Ngài một cách vô ích nếu chúng ta hoàn thành “chức-vụ giảng-hòa giao cho chúng ta. Vì chưng Đức Chúa Trời [qua] đấng Christ làm cho thế-gian lại hòa với Ngài” (II Cô-rinh-tô 5:18, 19). Chúng ta cũng sẽ bày tỏ sự nhơn từ cao cả nhất đối với người khác bằng cách giúp đỡ họ trở nên hòa thuận cùng Đức Chúa Trời.
20. Qua bài trong số tới, chúng ta sẽ xem xét điều gì?
20 Các tôi tớ Đức Giê-hô-va dùng thì giờ và tài nguyên của họ vào những nghĩa cử nhơn từ khi tìm cách giúp người khác về phương diện thiêng liêng. Nhưng chúng ta có thể học được điều gì qua những gương mẫu về các hành động nhơn từ trong Kinh-thánh? Qua bài trong số tới, chúng ta hãy xem xét những gương này và lưu ý đến những cách khác để bày tỏ sự thương xót sao cho làm vui lòng Đức Giê-hô-va.
Bạn sẽ trả lời thế nào?
◻ Sự nhơn từ là gì?
◻ Làm sao chúng ta có thể tránh tỏ sự nhơn từ đặt sai chỗ?
◻ Tại sao dân sự của Đức Giê-hô-va có thể tin cậy nơi sự nhơn từ đầy yêu thương của Ngài?
◻ Sự nhơn từ đem lại một số các phần thưởng nào?
◻ Bằng cách làm điều gì chúng ta sẽ không trật mục tiêu của ân điển Đức Chúa Trời?
[Hình nơi trang 20]
Sự nhơn từ khiến các trưởng lão tín đồ đấng Christ tỏ ra kiên nhẫn, ân cần và thương xót
[Hình nơi trang 22]
Sự nhơn từ của người vợ là tín đồ đấng Christ có thể chinh phục chồng nàng vun trồng đức tin thật
[Hình nơi trang 24]
Chúng ta có thể tỏ sự nhơn từ cao cả nhất cho người khác bằng cách giúp họ trở nên hòa thuận cùng Đức Chúa Trời