THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • kr chg 20 trg 209-219
  • Công tác cứu trợ

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Công tác cứu trợ
  • Nước Đức Chúa Trời đang cai trị!
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Tại sao cứu trợ là công việc thánh?
  • Công tác cứu trợ có những mục tiêu rõ ràng
  • Công tác cứu trợ mang lại lợi ích lâu dài
  • Bạn có thể tham gia không?
  • Cách để trợ giúp sau thảm họa
    Lối sống và thánh chức—Chương trình nhóm họp—2023
  • Nhân Chứng Giê-hô-va tham gia cứu trợ khi có tai ương không?
    Câu hỏi thường gặp về Nhân Chứng Giê-hô-va
  • Cứu trợ thảm họa năm 2023—“Chúng tôi tận mắt chứng kiến tình yêu thương của Đức Giê-hô-va”
    Cách dùng quỹ đóng góp
  • Cứu trợ thảm họa năm 2021—Không bỏ rơi anh em
    Cách dùng quỹ đóng góp
Xem thêm
Nước Đức Chúa Trời đang cai trị!
kr chg 20 trg 209-219

CHƯƠNG 20

Công tác cứu trợ

TRỌNG TÂM CỦA CHƯƠNG

Tín đồ đạo Đấng Ki-tô thể hiện tình yêu thương trong lúc gặp tai ương

1, 2. (a) Các tín đồ ở Giu-đa gặp phải nghịch cảnh nào? (b) Họ đã được đối xử yêu thương ra sao?

Khoảng năm 46 CN, xứ Giu-đa gặp một nạn đói lớn. Vì thực phẩm khan hiếm nên giá cả đắt đỏ. Do đó, các tín đồ người Do Thái ở nơi ấy không có đủ tiền mua, và họ phải sống trong cảnh đói kém. Thế nhưng, họ sắp cảm nghiệm bàn tay che chở của Đức Giê-hô-va theo cách mà chưa có tín đồ nào từng trải qua. Chuyện gì sắp xảy ra?

2 Động lòng trước cảnh khốn khổ của tín đồ người Do Thái ở Giê-ru-sa-lem và Giu-đa, các tín đồ người Do Thái lẫn gốc dân ngoại tại An-ti-ốt thuộc Sy-ri đã đóng góp để giúp anh em đồng đạo. Sau đó, họ chọn hai anh có trách nhiệm là Ba-na-ba và Sau-lơ chuyển quà cứu trợ cho các trưởng lão ở Giê-ru-sa-lem. (Đọc Công vụ 11:27-30; 12:25). Hãy hình dung những tín đồ đang thiếu thốn tại Giu-đa cảm động thế nào trước nghĩa cử đầy yêu thương của anh em ở An-ti-ốt!

3. (a) Dân Đức Chúa Trời thời hiện đại vẫn làm theo cách thức nào của anh em ở An-ti-ốt? Hãy cho ví dụ. (Cũng xem khung “Công tác cứu trợ quy mô lớn đầu tiên trong thời hiện đại”). (b) Chương này sẽ xem xét những câu hỏi nào?

3 Đó là lời tường thuật đầu tiên cho thấy những tín đồ sống ở nơi này cứu trợ những tín đồ sống ở nơi khác. Ngày nay, chúng ta vẫn làm theo cách thức của anh em ở An-ti-ốt. Khi biết anh em ở vùng khác gặp tai ương hay nghịch cảnh, chúng ta trợ giúp họa. Để hiểu công tác cứu trợ liên quan thế nào đến các công việc thánh khác, chúng ta hãy xem xét ba câu hỏi: “Tại sao chúng ta xem cứu trợ là công việc thánh? Những mục tiêu của công tác cứu trợ là gì? Chúng ta được lợi ích thế nào qua công tác cứu trợ?”.

Tại sao cứu trợ là công việc thánh?

4. Phao-lô cho hội thánh Cô-rinh-tô biết gì về công việc thánh của tín đồ đạo Đấng Ki-tô?

4 Trong lá thư thứ hai gửi cho hội thánh Cô-rinh-tô, Phao-lô giải thích rằng công việc thánh của tín đồ đạo Đấng Ki-tô có hai phần. Dù Phao-lô viết cho các tín đồ được xức dầu nhưng lời của ông cũng áp dụng cho “các chiên khác” (Giăng 10:16). Một phần của công việc thánh là “chức vụ giải hòa”, tức rao giảng và dạy dỗ (2 Cô 5:18-20; 1 Ti 2:3-6). Phần khác của công việc thánh là những việc chúng ta làm vì lợi ích của anh em đồng đạo. Phao-lô đề cập đến công việc thánh này khi ông nói đến việc “cứu trợ các thánh đồ” (2 Cô 8:4, Bản Dịch Mới). Cả hai từ “chức vụ” và “cứu trợ” đều được dịch từ một dạng của từ di·a·ko·niʹa trong tiếng Hy Lạp. Tại sao điều này đáng chú ý?

5. Tại sao đáng chú ý khi Phao-lô gọi cứu trợ là công việc thánh?

5 Khi dùng cùng một từ Hy Lạp cho cả hai hoạt động, Phao-lô cho thấy cứu trợ cũng là một hình thức của công việc thánh mà các tín đồ phải thi hành. Trước đó ông nói: “Có nhiều công việc thánh khác nhau, nhưng chỉ có một Chúa; có nhiều việc làm khác nhau... Nhưng tất cả các việc đó đều do cùng một thần khí thực hiện” (1 Cô 12:4-6, 11). Thật ra, Phao-lô liên kết những việc khác nhau trong hội thánh với sự thờ phượng Đức Chúa Trời, tức công việc thánh của chúng tab (Rô 12:1, 6-8). Vì thế, không lạ gì khi Phao-lô thấy ông phải dành thời gian “phục vụ các người thánh”!—Rô 15:25, 26.

6. (a) Như Phao-lô giải thích, tại sao cứu trợ là một khía cạnh của sự thờ phượng? (b) Hãy cho biết cách chúng ta thực hiện công tác cứu trợ trên thế giới. (Xem khung “Khi thảm họa ập đến!”).

6 Phao-lô giúp hội thánh Cô-rinh-tô hiểu tại sao cứu trợ là một khía cạnh của công việc thánh và sự thờ phượng Đức Giê-hô-va. Ông lý luận: Tín đồ đạo Đấng Ki-tô cứu trợ anh em vì họ “vâng phục những gì mình rao truyền, liên quan đến tin mừng về Đấng Ki-tô” (2 Cô 9:13). Thế nên, vì muốn làm theo sự dạy dỗ của Đấng Ki-tô, họ giúp đỡ anh em đồng đạo. Phao-lô cho biết nghĩa cử cao đẹp của họ đối với anh em thể hiện lòng nhân từ bao la của Đức Chúa Trời (2 Cô 9:14; 1 Phi 4:10). Do đó, khi nhắc đến việc phục vụ anh em đồng đạo đang gặp khó khăn, bao gồm cứu trợ, Tháp Canh ngày 1-12-1975 nói: “Chúng ta nên tin chắc rằng Đức Giê-hô-va và Chúa Giê-su thật sự xem trọng hình thức phụng sự này”. Thật vậy, cứu trợ là một khía cạnh quan trọng của công việc thánh.—Rô 12:1, 7; 2 Cô 8:7; Hê 13:16.

Công tác cứu trợ có những mục tiêu rõ ràng

7, 8. Mục tiêu thứ nhất của công tác cứu trợ là gì? Hãy giải thích.

7 Những mục tiêu của công tác cứu trợ là gì? Phao-lô trả lời câu hỏi đó trong lá thư thứ hai gửi cho hội thánh Cô-rinh-tô. (Đọc 2 Cô-rinh-tô 9:11-15). Trong những câu này, Phao-lô nhấn mạnh ba mục tiêu chính mà chúng ta đạt được khi tham gia vào “sự trợ giúp”, tức công tác cứu trợ. Hãy xem xét từng mục tiêu.

8 Thứ nhất, công tác cứu trợ mang lại vinh hiển cho Đức Giê-hô-va. Hãy lưu ý rằng trong năm câu được viện dẫn ở trên, Phao-lô nhiều lần hướng anh em đến Đức Giê-hô-va. Ông nhắc họ về lời “cảm tạ Đức Chúa Trời” và “nhiều lời tạ ơn cho Đức Chúa Trời” (câu 11, 12). Ông giải thích làm thế nào việc cứu trợ khiến các tín đồ đạo Đấng Ki-tô “tôn vinh Đức Chúa Trời” và ngợi khen lòng nhân từ bao la của ngài (câu 13, 14). Cuối lời nhận xét về công tác cứu trợ, Phao-lô nói: “Tạ ơn Đức Chúa Trời” (câu 15).—1 Phi 4:11.

9. Công tác cứu trợ có thể thay đổi cái nhìn của người ta như thế nào? Hãy cho ví dụ.

9 Như Phao-lô, tôi tớ Đức Giê-hô-va thời nay xem cứu trợ là cơ hội để mang lại vinh hiển cho ngài và làm vẻ vang sự dạy dỗ của ngài (1 Cô 10:31; Tít 2:10). Trên thực tế, công tác cứu trợ thường góp phần đáng kể vào việc xóa bỏ quan điểm tiêu cực của một số người về Đức Giê-hô-va và các Nhân Chứng của ngài. Chẳng hạn, một phụ nữ treo trên cửa tấm biển “Miễn tiếp Nhân Chứng Giê-hô-va”. Bà sống trong một vùng chịu thiệt hại của bão. Ngày nọ, bà thấy có những tình nguyện viên cứu trợ đến xây lại căn nhà đối diện. Trong nhiều ngày, bà quan sát những con người thân thiện ấy, rồi lại gần hỏi xem họ là ai. Khi biết họ là Nhân Chứng Giê-hô-va, bà rất ấn tượng và nói: “Tôi đã hiểu sai về các anh chị rồi”. Kết quả là gì? Bà tháo tấm biển trên cửa xuống.

10, 11. (a) Những trường hợp nào cho thấy chúng ta đạt được mục tiêu thứ hai của công tác cứu trợ? (b) Ấn phẩm nào giúp các tình nguyện viên cứu trợ? (Xem khung “Thêm một công cụ hữu ích cho công tác cứu trợ”).

10 Thứ hai, chúng ta “đáp ứng đầy đủ nhu cầu” của anh em đồng đạo (2 Cô 9:12a). Chúng ta mong mỏi đáp ứng nhu cầu của các anh chị và xoa dịu nỗi đau của họ. Tại sao? Vì tất cả thành viên của hội thánh hợp thành “một thân thể” và “nếu một bộ phận chịu đau đớn, tất cả các bộ phận khác cùng chịu đau đớn” (1 Cô 12:20, 26). Vì thế, tình huynh đệ và lòng trắc ẩn thôi thúc nhiều anh chị liền gác công việc sang một bên, thu gom dụng cụ và đến những vùng gặp thảm họa giúp anh em (Gia 2:15, 16). Ví dụ, sau khi sóng thần ập đến Nhật Bản năm 2011, chi nhánh Hoa Kỳ gửi một lá thư đến những Ủy ban Xây cất Vùng tại Hoa Kỳ để hỏi liệu “một vài anh có kỹ năng” có thể đến giúp xây lại các Phòng Nước Trời ở Nhật Bản không. Họ hưởng ứng ra sao? Chỉ trong vài tuần, gần 600 người tình nguyện nộp đơn và đồng ý bỏ tiền túi để mua vé máy bay đến Nhật Bản giúp anh em! Chi nhánh Hoa Kỳ nói: “Chúng tôi vô cùng cảm động trước sự hưởng ứng này”. Khi được một anh ở Nhật Bản hỏi về lý do đến giúp, một tình nguyện viên người nước ngoài trả lời: “Anh em tại Nhật Bản là một phần của ‘thân thể chúng tôi’. Chúng tôi cũng cảm thấy đau đớn và mất mát như họ”. Vì tình yêu thương quên mình, đôi khi những tình nguyện viên cứu trợ thậm chí không màng đến tính mạng để giúp anh em đồng đạoc.—1 Giăng 3:16.

Một Nhân Chứng Giê-hô-va sắp xếp đồ cứu trợ ở Thụy Sĩ cho anh em đồng đạo vào năm 1946

Thụy Sĩ, năm 1946

CÔNG TÁC CỨU TRỢ QUY MÔ LỚN ĐẦU TIÊN TRONG THỜI HIỆN ĐẠI

Tháng 9 năm 1945, chỉ vài tháng sau khi Thế Chiến II kết thúc ở châu Âu, anh Knorr thông báo một chiến dịch quy mô lớn nhằm gửi “đồ cứu trợ cho các anh em thiếu thốn ở miền trung châu Âu”.

Trong vòng nhiều tuần sau thông báo đó, các Nhân Chứng ở Canada, Hoa Kỳ và những nước khác bắt đầu phân loại rồi đóng thùng quần áo và thu nhận thực phẩm. Từ tháng 1 năm 1946, đồ cứu trợ được gửi cho anh em đồng đạo tại Anh Quốc, Áo, Ba Lan, Bỉ, Bun-ga-ri, Đan Mạch, Đức, Hà Lan, Hung-ga-ri, Hy Lạp, Na Uy, Pháp, Phần Lan, Philippines, Ru-ma-ni, Tiệp Khắc, Trung Quốc và Ý.

Chương trình cứu trợ này không chỉ diễn ra một lần. Hàng cứu trợ tiếp tục được gửi đi trong hai năm rưỡi! Trong thời gian đó, khoảng 85.000 anh chị đã gửi khoảng 300 tấn thực phẩm, khoảng 450 tấn quần áo và hơn 124.000 đôi giày cho các anh em ở những nước bị chiến tranh tàn phá. Đến tháng 8 năm 1948 đợt cứu trợ lớn này mới kết thúc. Tháp Canh năm 1949 nhận xét: “Rõ ràng đợt cứu trợ này là biểu hiện của tình yêu thương giữa các tín đồ. Chúng ta biết anh em làm điều đó là để tôn vinh Chúa. Họ biết sự hỗ trợ về vật chất giúp một số anh chị tiếp tục tham gia sự thờ phượng thật và vì thế họ xem việc phục vụ anh em đồng đạo theo cách này là đặc ân cao quý”. Công tác cứu trợ mang lại sự ngợi khen cho Đức Giê-hô-va, trợ giúp anh em đồng đạo và củng cố sự hợp nhất trong vòng anh em quốc tế.

11 Những người không phải là Nhân Chứng cũng bày tỏ lòng cảm kích trước công tác cứu trợ của chúng ta. Chẳng hạn, sau khi bang Arkansas, Hoa Kỳ, trải qua một thảm họa vào năm 2013, một tờ báo thuật lại sự ứng phó kịp thời của Nhân Chứng và nhận xét: “Các tình nguyện viên của Nhân Chứng Giê-hô-va được tổ chức tốt đến mức họ có thể ứng phó với thảm họa một cách điêu luyện”. Đúng vậy, như sứ đồ Phao-lô nói, chúng ta “đáp ứng đầy đủ” nhu cầu của anh em đồng đạo.

12-14. (a) Tại sao đạt được mục tiêu thứ ba của công tác cứu trợ là điều rất quan trọng? (b) Những lời chia sẻ nào nhấn mạnh tầm quan trọng của việc duy trì các hoạt động thiêng liêng?

12 Thứ ba, chúng ta giúp các anh chị gặp nạn trở lại với nề nếp thiêng liêng. Tại sao điều này quan trọng? Phao-lô nói rằng những người được cứu trợ sẽ muốn dâng “nhiều lời tạ ơn cho Đức Chúa Trời” (2 Cô 9:12b). Để các anh chị gặp nạn biểu lộ lòng biết ơn Đức Giê-hô-va, còn cách nào tốt hơn là họ trở lại với nề nếp thiêng liêng càng sớm càng tốt? (Phi-líp 1:10). Tháp Canh năm 1945 ghi: “Phao-lô tán thành... việc thu tiền đóng góp vì qua đó... những anh em có nhu cầu nhận được một số đồ cứu trợ, và nhờ thế họ có thể thoải mái và hăng hái hơn trong công việc làm chứng mà Đức Giê-hô-va giao”. Thời nay chúng ta cũng có mục tiêu đó. Khi rao giảng trở lại, anh em chúng ta không chỉ làm vững mạnh những người khốn khổ xung quanh mà còn củng cố chính mình.—Đọc 2 Cô-rinh-tô 1:3, 4.

13 Hãy xem qua vài dòng chia sẻ của các anh chị đã được cứu trợ, trở lại với công việc rao giảng và được lên tinh thần nhờ làm thế. Một anh bày tỏ: “Khi ấy, được tham gia thánh chức là một ân phước cho gia đình tôi. Những lúc cố gắng an ủi người khác cũng chính là những giây phút chúng tôi tạm thời quên đi vấn đề của mình”. Một chị cho biết: “Tập trung vào các hoạt động thiêng liêng giúp tôi không còn nghĩ đến cảnh điêu tàn xung quanh. Điều đó cũng làm tôi cảm thấy an toàn”. Chị khác nhận xét: “Dù nhiều thứ nằm ngoài tầm kiểm soát, nhưng thánh chức giúp gia đình tôi hướng đến tương lai tươi sáng. Khi chia sẻ với người khác hy vọng về thế giới mới, chúng tôi càng tin chắc rằng mọi vật sẽ được làm nên mới”.

14 Tham dự nhóm họp cũng là một hoạt động thiêng liêng mà các anh chị gặp nạn cần trở lại càng sớm càng tốt. Hãy xem trường hợp của chị Kiyoko, lúc ấy gần 60 tuổi. Sau khi cơn sóng thần cuốn đi mọi thứ của chị, ngoại trừ bộ quần áo trên người và đôi giày đang mang, chị hoang mang không biết sẽ sống ra sao. Rồi một anh trưởng lão nói rằng họ sẽ nhóm họp trong xe hơi của anh. Chị Kiyoko kể: “Vợ chồng anh trưởng lão, một chị khác và tôi ngồi trong xe. Buổi nhóm đơn giản, nhưng thật kỳ diệu là lúc đó hình ảnh về sóng thần chẳng còn hiện lên trong tôi. Tôi thấy vô cùng bình an. Buổi nhóm đó giúp tôi cảm nhận sức mạnh của việc kết hợp với anh em đồng đạo”. Khi nhắc đến những buổi nhóm họp mà mình tham dự sau khi thảm họa xảy ra, một chị thốt lên: “Đó là phao cứu sinh của tôi!”.—Rô 1:11, 12; 12:12.

Công tác cứu trợ mang lại lợi ích lâu dài

15, 16. (a) Khi tham gia công tác cứu trợ, tín đồ ở Cô-rinh-tô và nơi khác nhận được những lợi ích nào? (b) Thời nay, công tác cứu trợ mang lại những lợi ích tương tự nào?

15 Khi nói về công tác cứu trợ, Phao-lô cũng giải thích cho anh em ở Cô-rinh-tô biết về những lợi ích mà họ và các tín đồ khác nhận được khi tham gia công việc này. Ông viết: “Họ [các tín đồ người Do Thái ở Giê-ru-sa-lem nhận được sự trợ giúp] cũng sốt sắng cầu xin cho anh em và bày tỏ lòng trìu mến đối với anh em, vì Đức Chúa Trời tỏ lòng nhân từ bao la với anh em” (2 Cô 9:14). Thật vậy, lòng rộng rãi của hội thánh Cô-rinh-tô sẽ thôi thúc các tín đồ người Do Thái cầu nguyện cho họ, trong đó có anh em gốc dân ngoại. Điều đó cũng sẽ thắt chặt tình anh em đồng đạo.

16 Áp dụng những lời Phao-lô nói về lợi ích của công tác cứu trợ cho thời nay, Tháp Canh ngày 1-12-1945 viết: “Khi dân Đức Chúa Trời ở nơi này đóng góp để giúp anh em ở nơi khác, hãy nghĩ đến sự hợp nhất mà công việc ấy mang lại!”. Đó đúng là điều các tình nguyện viên cứu trợ thời nay cảm nghiệm được. Khi tham gia cứu trợ sau một trận lụt, một trưởng lão nói: “Công việc cứu trợ giúp tôi gần gũi với anh em hơn bao giờ hết”. Cảm kích trước sự giúp đỡ của anh em, một chị phát biểu: “Tình anh em đồng đạo thật sự là điều giúp chúng ta cảm nghiệm được thế nào là địa đàng”.—Đọc Châm-ngôn 17:17.

17. (a) Ê-sai 41:13 áp dụng thế nào cho công tác cứu trợ? (b) Hãy kể lại vài trường hợp cho thấy công tác cứu trợ tôn vinh Đức Giê-hô-va và thắt chặt sợi dây hợp nhất. (Cũng xem khung “Anh em khắp thế giới tình nguyện đi cứu trợ”).

17 Khi đội cứu trợ đến một vùng bị tai ương, các anh em ở đó thật sự cảm nghiệm lời hứa của Đức Chúa Trời: “Ta, là Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi, sẽ nắm tay hữu ngươi, và phán cùng ngươi rằng: Đừng sợ, ta sẽ giúp-đỡ ngươi” (Ê-sai 41:13). Sau khi sống sót qua thảm họa, một chị nói: “Tôi thấy vô vọng khi nhìn cảnh hoang tàn, nhưng Đức Giê-hô-va đã đưa tay cứu lấy tôi. Những gì anh em làm để giúp tôi thật không sao kể hết”. Sau khi thiên tai tàn phá khu vực của mình, hai trưởng lão thay mặt các hội thánh viết: “Động đất gây ra nỗi đau khôn tả, nhưng chúng tôi cảm nghiệm sự trợ giúp của Đức Giê-hô-va qua anh em đồng đạo. Dù đã đọc về công tác cứu trợ nhưng nay chúng tôi mới được tận mắt chứng kiến”.

Anh Peter Johnson làm việc trong một dự án xây cất

ĐIỀU ĐÓ ĐỊNH HƯỚNG CUỘC ĐỜI ANH

Việc tham gia cứu trợ có thể tác động ra sao đến các bạn trẻ? Anh Peter Johnson đã tham gia công việc này lần đầu vào năm 18 tuổi. Anh nhớ lại: “Sự biết ơn của các anh chị và niềm vui khi ban cho đã tác động mạnh đến tôi. Điều này càng khiến tôi muốn dùng đời sống để phụng sự Đức Giê-hô-va trọn vẹn”. Sau đó, anh Peter bắt đầu làm tiên phong. Anh cũng làm việc tại nhà Bê-tên và sau này phục vụ trong một Ủy ban Xây cất Vùng. Giờ đây, anh Peter nói: “Lần đầu tham gia công tác cứu trợ năm 1974 đã định hướng cuộc đời tôi”. Có phải bạn là người trẻ? Bạn có thể noi gương anh Peter không? Biết đâu việc tham gia cứu trợ có thể định hướng cuộc đời bạn trên con đường phụng sự Đức Giê-hô-va!

Bạn có thể tham gia không?

18. Nếu muốn tham gia công tác cứu trợ, bạn có thể làm gì? (Cũng xem khung “Điều đó định hướng cuộc đời anh”).

18 Bạn có muốn nghiệm thử niềm vui trong công tác cứu trợ không? Nếu có, hãy nhớ rằng tình nguyện viên cứu trợ thường được chọn từ những người tham gia xây Phòng Nước Trời. Hãy cho các trưởng lão biết là bạn muốn điền đơn tham gia. Một trưởng lão nhiều kinh nghiệm trong công tác cứu trợ đã lưu ý: “Bạn chỉ nên đến vùng xảy ra thảm họa sau khi nhận được thư mời của Ủy ban Cứu trợ”. Làm thế sẽ giúp công việc cứu trợ được thực hiện một cách trật tự.

19. Làm thế nào các tình nguyện viên cứu trợ cho thấy rõ Nhân Chứng Giê-hô-va thật sự là môn đồ Đấng Ki-tô?

19 Công tác cứu trợ quả là một bằng chứng rõ ràng cho thấy chúng ta vâng theo mệnh lệnh “hãy yêu thương nhau” của Chúa Giê-su. Khi thể hiện tình yêu thương theo cách ấy, chúng ta chứng tỏ mình thật sự là môn đồ Đấng Ki-tô (Giăng 13:34, 35). Thời nay, thật nức lòng khi thấy có nhiều người tình nguyện cứu trợ các anh em trung thành ủng hộ Nước Trời. Họ mang lại sự vinh hiển cho Đức Giê-hô-va!

a Chương này xem xét công tác cứu trợ anh em đồng đạo. Tuy nhiên, trong nhiều trường hợp, những người không phải là Nhân Chứng cũng nhận được lợi ích từ sự cứu trợ của chúng ta. —Ga 6:10.

b Phao-lô dùng dạng số nhiều của từ di·aʹko·nos khi nói đến “các phụ tá hội thánh”, ám chỉ những người phục vụ.—1 Ti 3:12.

c Xin xem bài “Aiding Our Family of Believers in Bosnia” trong Tháp Canh ngày 1-11-1994, trang 23-27 (Anh ngữ).

Nước Trời có thật với bạn đến mức nào?

  • Làm sao chúng ta biết công tác cứu trợ là một khía cạnh của sự thờ phượng Đức Giê-hô-va?

  • Ba mục tiêu chính của công tác cứu trợ là gì?

  • Công tác cứu trợ mang lại những lợi ích lâu dài nào?

  • Công tác cứu trợ liên quan thế nào đến mệnh lệnh của Chúa Giê-su nơi Giăng 13:34?

ANH EM KHẮP THẾ GIỚI TÌNH NGUYỆN ĐI CỨU TRỢ

TÂY PHI VÀ TRUNG PHI

Năm 1994, khoảng 800.000 người ở Rwanda bị giết trong cuộc diệt chủng giữa các bộ lạc. Cuộc tàn sát ấy dẫn đến sự hỗn loạn tại các nước khác ở Trung Phi, và hậu quả là có những trại tị nạn chật cứng người. Để giúp anh em gặp nạn, Nhân Chứng Giê-hô-va ở Bỉ, Pháp và Thụy Sĩ đã chuyển khoảng 300 tấn quần áo, thuốc men, lều, thực phẩm và những thứ cần thiết khác qua đường hàng không. Trong vài tuần, đồ cứu trợ đã đến với anh em gặp nạn.

Ngoài ra, một đội gồm mười bác sĩ và y tá là Nhân Chứng từ Pháp đã đến trợ giúp anh em ở châu Phi để làm vơi bớt nỗi đau do nội chiến, nghèo đói và bệnh tật gây ra. Chỉ trong hai năm qua, đội ngũ này đã khám chữa bệnh cho hơn 10.000 trường hợp. Công việc của họ mang lại sự ngợi khen cho Đức Giê-hô-va và tổ chức của ngài. Một y tá kể: “Khi chúng tôi đến nơi nọ để giúp các anh chị, người ta nói cách tôn trọng rằng: ‘Họ là Nhân Chứng Giê-hô-va. Họ đến để giúp anh em đồng đạo’”. Sau khi được một chị y tá giúp đỡ, một Nhân Chứng thốt lên: “Cám ơn chị của tôi. Cám ơn Đức Giê-hô-va!”.

Có lúc cũng cần cứu trợ khi những tai nạn nghiêm trọng xảy ra. Năm 2012, một tai nạn đường bộ ở Nigeria làm 13 Nhân Chứng thiệt mạng (tất cả đều thuộc một hội thánh nhỏ) và 54 người bị thương nặng. Một ủy ban cứu trợ đã sắp xếp để túc trực cả ngày lẫn đêm để chăm sóc cho từng nạn nhân. Khi một bệnh nhân trong bệnh viện thấy các anh chị bị thương được chăm sóc tận tình, bà gọi điện cho linh mục và nói: “Chẳng có ai từ nhà thờ đến thăm tôi. Ông hãy đến bệnh viện mà xem Nhân Chứng Giê-hô-va thể hiện tình yêu thương với nhau kìa!”.

Dù anh em thân thương của chúng ta trong hội thánh nhỏ ấy phải chịu nỗi mất mát to lớn nhưng họ được an ủi qua những lời nói và hành động đầy yêu thương của anh em đồng đạo. Hơn nữa, sau khi thấy sự chăm sóc yêu thương của tình nguyện viên cứu trợ đối với anh em gặp nạn, nhiều anh chị trong hội thánh được thúc đẩy để gia tăng thánh chức. Trước vụ tai nạn, hội thánh có 35 người công bố. Trong vòng một năm, con số đó tăng lên đến 60 người.

ÚC

Năm 2013, một số phần bờ biển của Queensland bị lũ lụt, khiến 70 Nhân Chứng mất nhà cửa. Anh Mark và chị Rhonda cùng con gái chạy khỏi căn nhà bị ngập lụt để đến trung tâm tị nạn. Nơi này chật cứng người. Chị Rhonda kể: “Chúng tôi chỉ có đủ chỗ để đứng”. Những tiếng đinh tai nhức óc của máy bay trực thăng hạ cánh rồi cất cánh gần đó càng làm bầu không khí tại trung tâm thêm ngột ngạt. Chị Rhonda lo lắng hỏi chồng: “Mình phải làm gì đây anh?”. Anh Mark tha thiết cầu xin Đức Giê-hô-va giúp đỡ. Chị Rhonda cho biết: “Khoảng 30 phút sau, một chiếc xe hơi đến trung tâm và ba anh bước ra. Khi gặp tôi, họ nói: ‘Chúng tôi sẽ đưa gia đình anh chị đi. Anh chị và cháu sẽ ở nhà của một anh’”. Chị nói thêm: “Thật khó diễn tả cảm xúc của chúng tôi khi thấy sự quan tâm đầy yêu thương của tổ chức Đức Giê-hô-va”.

Hơn 250 tình nguyện viên đã đổ đến vùng đó để giúp anh em. Một anh lớn tuổi nói: “Một nhóm Nhân Chứng bỗng nhiên xuất hiện và siêng năng dọn dẹp nhà tôi như đàn kiến. Vợ chồng tôi không bao giờ quên sự trợ giúp của họ”.

BRAZIL

Năm 2008, những trận trượt bùn và lũ lụt tại bang Santa Catarina buộc khoảng 80.000 người phải rời khỏi nhà. Một người dân miêu tả nó giống như “trận sóng thần với đất sét, bùn và cây cối”. Một số anh em đã lánh nạn tại Phòng hội nghị. Anh Márcio, người coi sóc Phòng hội nghị, kể lại: “Các anh chị thoát thân chỉ với bộ quần áo trên người, ai nấy đều be bét bùn đất”. Một chị nói: “Nhà của chúng tôi bị sập. Thật đau lòng khi chứng kiến nó biến mất chỉ trong giây lát, nhưng tôi sẽ không bao giờ quên cách các anh chị an ủi mình. Chúng tôi nhận được rất nhiều sự trợ giúp yêu thương! Kinh nghiệm này dạy tôi rằng thật khôn ngoan khi trân trọng những điều thiêng liêng”.

Nhân Chứng Giê-hô-va tổ chức và phân phát đồ cứu trợ cho vùng bị thảm họa tại Brazil

Một Phòng hội nghị tại Santa Catarina, Brazil, trở thành trung tâm cứu trợ có đầy đồ do các anh chị đóng góp, năm 2009

Những trận trượt bùn đã tàn phá toàn bộ khu dân cư trên các triền núi gần thành phố Rio de Janeiro. Để ứng phó hiệu quả với những thảm họa thường xảy ra như thế, các anh đã thành lập Ủy ban Cứu trợ cố định. Khi thấy dấu hiệu sắp có trượt bùn, các anh địa phương được chỉ định sẽ thông báo cho ủy ban. Các tình nguyện viên sẽ nhanh chóng đến bằng xe tải có dòng chữ “Nhân Chứng Giê-hô-va—Cứu trợ nhân đạo”. Mọi thành viên của đội cứu trợ được trang bị kỹ đều biết nhiệm vụ của mình trước khi đến. Họ mặc áo cho thấy mình là Nhân Chứng Giê-hô-va. Họ cùng các anh trong Ủy ban Liên lạc Bệnh viện trợ giúp những anh em bị thương. Nhân viên cứu trợ mang nước, thực phẩm, thuốc men, quần áo và những dụng cụ dọn dẹp. Làm sạch bùn trong các ngôi nhà là việc không đơn giản. Sau trận trượt bùn mới đây, cần đến 60 tình nguyện viên lấy đi bốn xe tải bùn khỏi một nhà!

CHUẨN BỊ TRƯỚC KHI CÓ THẢM HỌA

Hội đồng Lãnh đạo đã chỉ thị cho tất cả chi nhánh trên thế giới hướng dẫn các trưởng lão trong hội thánh và giám thị lưu động biết cách chuẩn bị và ứng phó trước các thảm họa. Chẳng hạn, ngay từ khi chưa xảy ra thảm họa, các trưởng lão cần đảm bảo là họ có địa chỉ liên lạc mới nhất của mỗi thành viên trong hội thánh.

KHI THẢM HỌA ẬP ĐẾN!

  1. Một trưởng lão hỏi thăm một gia đình người công bố

    Các trưởng lão địa phương liên lạc với tất cả người công bố

  2. Các trưởng lão báo cho giám thị điều phối của hội đồng trưởng lão

  3. Vòng tròn thông tin giữa giám thị điều phối hội thánh, giám thị lưu động và các anh có trách nhiệm và văn phòng chi nhánh

    Giám thị điều phối báo cho giám thị lưu động và các anh có trách nhiệm khác để họ liên lạc với văn phòng chi nhánh

  4. Thức ăn và nước uống

    Cung cấp càng sớm càng tốt thức ăn, nước uống, chỗ ở, sự chăm sóc y tế cũng như sự trợ giúp về tinh thần và thiêng liêng

  5. Báo cáo về nhu cầu cứu trợ được xem xét

    Văn phòng chi nhánh gửi báo cáo về tình hình và nhu cầu cho Ủy ban Điều phối của Hội đồng Lãnh đạo

  6. Phân phối đồ cứu trợ thảm họa

    Ủy ban Cứu trợ tổ chức cứu trợ và giúp đỡ các anh chị để họ có thể trở lại cuộc sống thường ngày và được lợi ích lâu dài

  7. Một máy bay cất cánh

    Ủy ban Điều phối ước lượng nhu cầu và nếu cần thì chấp thuận cho những anh chị tình nguyện từ những nước khác đến giúp đỡ

THÊM MỘT CÔNG CỤ HỮU ÍCH CHO CÔNG TÁC CỨU TRỢ

Trang bìa sách mỏng Nhân Chứng Giê-hô-va và Cứu trợ thảm họa

Tháng 6 năm 2013, sách mỏng Nhân Chứng Giê-hô-va và công tác cứu trợ (Jehovah’s Witnesses and Disaster Relief) ra mắt. Sách này được biên soạn đặc biệt cho các nhà chức trách ở Hoa Kỳ giám sát công tác xử lý những vấn đề khẩn cấp. Sách miêu tả một số đợt cứu trợ mà chúng ta đã thực hiện kể từ giữa thập niên 1940. Sách cũng có một bản đồ cho thấy công tác cứu trợ của chúng ta trên toàn cầu. Một trưởng lão tham gia tổ chức cứu trợ giải thích: “Các anh trong Ủy ban Cứu trợ dùng sách mỏng này để thiết lập quan hệ với các viên chức chủ chốt trong vùng có nguy cơ gặp thảm họa. Khi những viên chức ấy đã quen với công tác cứu trợ của chúng ta thì chúng ta dễ nhận được giấy phép hơn để vào vùng gặp thảm họa”.

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ