Đức Giê-hô-va ban “món quà dưới hình thức người” để chăm sóc chiên Ngài
“Ngài đã lên nơi cao, dẫn muôn-vàn kẻ phu-tù, và ban các ơn cho loài người [“món quà dưới hình thức người”, “NW”]”.—Ê-PHÊ-SÔ 4:8.
1. Một chị tín đồ Đấng Christ đã viết gì về trưởng lão trong hội thánh chị?
MỘT chị tín đồ Đấng Christ viết cho trưởng lão trong hội thánh chị: “Cám ơn các anh đã quan tâm nhiều đến chúng tôi. Nụ cười, sự nồng nhiệt và lòng quan tâm của các anh rất chân thật. Lúc nào các anh cũng sẵn sàng nghe chúng tôi nói và chia sẻ những lời trong Kinh Thánh làm chúng tôi lên tinh thần. Tôi cầu xin rằng tôi không bao giờ xem thường các anh”. Rõ ràng là tình yêu thương biểu lộ bởi người chăn chiên đầy quan tâm của Đấng Christ làm chị cảm động.—1 Phi-e-rơ 5:2, 3.
2, 3. (a) Theo Ê-sai 32:1, 2, trưởng lão có lòng trắc ẩn chăm sóc chiên Đức Giê-hô-va như thế nào? (b) Khi nào một trưởng lão có thể được xem là một món quà?
2 Trưởng lão là do Đức Chúa Trời ban cho để chăm sóc chiên Ngài. (Lu-ca 12:32; Giăng 10:16) Đức Giê-hô-va rất yêu quí chiên Ngài—thật thế, yêu quí đến độ Ngài đã mua bằng chính huyết báu của Chúa Giê-su. Vì vậy, Đức Giê-hô-va vui lòng khi trưởng lão đối xử ân cần với bầy của Ngài. (Công-vụ các Sứ-đồ 20:28, 29) Hãy chú ý đến lời tiên tri miêu tả về những trưởng lão hoặc “quan-trưởng” này: “[Mỗi] người như nơi núp gió và chỗ che bão-táp, như suối nước trong nơi đất khô, như bóng vầng đá lớn trong xứ mòn-mỏi”. (Ê-sai 32:1, 2) Thật vậy, họ phải che chở, làm tươi tỉnh và an ủi chiên Ngài. Trưởng lão chăn chiên với lòng trắc ẩn tức là đang cố gắng sống theo những gì Đức Chúa Trời mong đợi ở họ.
3 Những trưởng lão đó được Kinh Thánh gọi là “món quà dưới hình thức người”. (Ê-phê-sô 4:8, NW) Khi nghĩ đến một món quà, bạn nghĩ đến một tặng vật để thỏa mãn một nhu cầu hoặc đem lại niềm vui cho người nhận. Trưởng lão có thể được xem là một món quà khi anh dùng khả năng mình để giúp đỡ anh em và góp phần đem lại niềm vui cho bầy. Anh có thể làm điều này thế nào? Câu trả lời, tìm thấy qua lời Phao-lô nơi Ê-phê-sô 4:7-16, đề cao lòng quan tâm trìu mến của Đức Giê-hô-va dành cho chiên Ngài.
“Món quà dưới hình thức người” —Từ đâu đến?
4. Để ứng nghiệm Thi-thiên 68:18, Đức Giê-hô-va “ngự lên trên cao” bằng cách nào, và “món quà dưới hình thức người” là ai?
4 Khi Phao-lô dùng thành ngữ “món quà dưới hình thức người”, ông trích lời Vua Đa-vít, người đã nói về Đức Giê-hô-va: “Chúa đã ngự lên trên cao, dẫn theo những phu-tù; Chúa đã nhận lễ-vật giữa loài người [“món quà dưới hình thức người”, NW]”. (Thi-thiên 68:18) Sau khi dân Y-sơ-ra-ên ở trong Đất Hứa nhiều năm, Đức Giê-hô-va “ngự lên trên cao” một cách tượng trưng tại Núi Si-ôn, và làm Giê-ru-sa-lem thành thủ đô của nước Y-sơ-ra-ên có vua là Đa-vít. Nhưng ai là “món quà dưới hình thức người”? Họ là những người đã bị bắt trong lúc chinh phục đất hứa. Một số những phu tù này sau đó được giao cho những người Lê-vi để giúp việc tại đền tạm.—E-xơ-ra 8:20.
5. (a) Phao-lô ám chỉ rằng Thi-thiên 68:18 có sự ứng nghiệm trong hội thánh tín đồ Đấng Christ như thế nào? (b) Chúa Giê-su “lên nơi cao” bằng cách nào?
5 Trong thư gởi người Ê-phê-sô, Phao-lô ám chỉ rằng lời của người viết Thi-thiên có sự ứng nghiệm lớn hơn trong hội thánh tín đồ Đấng Christ. Diễn giải Thi-thiên 68:18, Phao-lô viết: “Nhưng, đã ban ân-điển cho mỗi một người trong chúng ta theo lượng sự ban-cho của Đấng Christ. Vậy nên có chép rằng: Ngài đã lên nơi cao, dẫn muôn-vàn kẻ phu-tù, và ban các ơn cho loài người [“món quà dưới hình thức người”, NW]”. (Ê-phê-sô 4:7, 8) Phao-lô ở đây áp dụng lời Thi-thiên này cho Chúa Giê-su với tư cách là đại diện của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su “thắng thế-gian” bởi đường lối trung thành của ngài. (Giăng 16:33) Ngài cũng đã thắng sự chết và thắng Sa-tan bởi vì Đức Chúa Trời làm cho ngài sống lại. (Công-vụ các Sứ-đồ 2:24; Hê-bơ-rơ 2:14) Vào năm 33 CN, Chúa Giê-su được sống lại “lên trên hết các từng trời”—cao hơn mọi tạo vật khác trên trời. (Ê-phê-sô 4:9, 10; Phi-líp 2:9-11) Là người chiến thắng, Chúa Giê-su đã bắt “phu-tù” của kẻ thù. Như thế nào?
6. Kể từ Lễ Ngũ Tuần năm 33 CN, Chúa Giê-su ở nơi cao đã bắt đầu đoạt lấy nhà của Sa-tan như thế nào, và ngài đã làm gì với những “phu-tù”?
6 Khi ở trên đất, Chúa Giê-su cho thấy quyền năng thắng hơn Sa-tan bằng cách giải thoát những người bị các quỉ kiểm soát. Cũng như thể là Chúa Giê-su đã xâm chiếm nhà của Sa-tan, trói hắn và tịch thu của cải hắn. (Ma-thi-ơ 12:22-29) Hãy thử tưởng tượng, khi được sống lại và được giao cho “hết cả quyền-phép ở trên trời và dưới đất”, lúc ấy Chúa Giê-su có thể chiếm được nhiều biết bao! (Ma-thi-ơ 28:18) Kể từ Lễ Ngũ Tuần năm 33 CN trở đi, Chúa Giê-su ở nơi cao, với tư cách là đại diện của Đức Chúa Trời, bắt đầu đoạt lấy nhà của Sa-tan bằng cách ‘dẫn kẻ phu-tù’—những người từ lâu đã làm nô lệ cho tội lỗi, sự chết và ở dưới sự kiểm soát của Sa-tan. Những “phu-tù” này sẵn sàng trở thành “tôi-tớ của Đấng Christ, lấy lòng tốt làm theo ý-muốn Đức Chúa Trời”. (Ê-phê-sô 6:6) Trên thực tế, Chúa Giê-su đã giải thoát họ khỏi quyền kiểm soát của Sa-tan và thay mặt Đức Giê-hô-va, ban họ cho hội thánh như là “món quà dưới hình thức người”. Hãy tưởng tượng cơn giận của Sa-tan vì hắn bất lực khi Chúa Giê-su đoạt lấy họ khỏi tay hắn.
7. (a) “Món quà dưới hình thức người” phụng sự hội thánh trong tư cách nào? (b) Đức Giê-hô-va cho mỗi trưởng lão cơ hội nào?
7 Chúng ta có thể tìm thấy “món quà dưới hình thức người” như thế trong hội thánh ngày nay không? Chắc chắn có! Chúng ta thấy họ phụng sự trong tư cách trưởng lão, siêng năng làm ‘người rao giảng tin mừng, người chăn chiên và dạy dỗ’ trong hơn 87.000 hội thánh của dân Đức Chúa Trời trên khắp đất. (Ê-phê-sô 4:11, NW) Sa-tan không thích gì hơn là thấy họ ngược đãi bầy. Nhưng đó không phải là lý do tại sao Đức Chúa Trời qua Đấng Christ đã ban họ cho hội thánh. Trái lại, Đức Giê-hô-va ban những người này vì lợi ích của hội thánh, và họ phải khai trình với Ngài về những chiên được giao cho họ. (Hê-bơ-rơ 13:17) Nếu bạn là trưởng lão, Đức Giê-hô-va đã cho bạn một cơ hội tuyệt diệu để chứng tỏ mình là một món quà, hoặc ân phước, cho các anh em bạn. Bạn có thể làm điều này bằng cách chu toàn bốn trách nhiệm quan trọng.
Khi cần “điều chỉnh lại”
8. Tất cả chúng ta đôi khi cần được điều chỉnh lại trong những cách nào?
8 Thứ nhất, Phao-lô nói “món quà dưới hình thức người“ được ban cho “để điều chỉnh lại các thánh đồ”. (Ê-phê-sô 4:12, NW) Danh từ Hy Lạp được dịch là “điều chỉnh lại” nói về việc làm cho một cái gì “ngay thẳng”. Là người bất toàn, tất cả chúng ta đôi khi cần được điều chỉnh lại—để lối suy nghĩ, thái độ hoặc hạnh kiểm của chúng ta được “ngay thẳng” với lối suy nghĩ và ý muốn của Đức Chúa Trời. Đức Giê-hô-va đã yêu thương ban cho “món quà dưới hình thức người” để giúp chúng ta điều chỉnh lại những gì cần điều chỉnh. Họ làm điều này như thế nào?
9. Làm sao một trưởng lão có thể giúp điều chỉnh một chiên phạm lỗi?
9 Đôi khi một trưởng lão có thể được yêu cầu để giúp một chiên đã lầm lỗi, có lẽ người đó đã “tình-cờ phạm lỗi”. Trưởng lão có thể giúp như thế nào? Ga-la-ti 6:1 nói: “Hãy lấy lòng mềm-mại mà sửa họ lại”. Vì vậy khi cho lời khuyên, trưởng lão không nên dùng những lời cay nghiệt trách mắng người phạm lỗi. Lời khuyên nên khuyến khích, chứ không “dọa” người nghe. (2 Cô-rinh-tô 10:9; so sánh Gióp 33:7). Người đó có lẽ đã cảm thấy hổ thẹn rồi, vậy người chăn chiên yêu thương tránh đè bẹp tâm thần của người đó. Khi lời khuyên bảo, ngay cả lời khiển trách cứng rắn, rõ ràng được thúc đẩy bởi lòng yêu thương và được ban cho với tình thương, thì có lẽ sẽ điều chỉnh lối suy nghĩ hoặc hành vi của người phạm lỗi, nhờ đó mà phục hồi người ấy.—2 Ti-mô-thê 4:2.
10. Điều chỉnh người khác bao hàm điều gì?
10 Khi cung cấp “món quà dưới hình thức người” để điều chỉnh chúng ta, Đức Giê-hô-va mong muốn các trưởng lão làm dân Ngài tươi tỉnh về thiêng liêng và làm gương cho họ noi theo. (1 Cô-rinh-tô 16:17, 18; Phi-líp 3:17) Việc điều chỉnh người khác không phải chỉ sửa đổi những ai đi sai đường, nhưng cũng giúp những người trung thành giữ theo đường đúng.a Ngày nay, vì có rất nhiều vấn đề dễ làm mình chán nản, nên nhiều người cần sự khuyến khích để tiếp tục. Một số người có thể cần được ân cần giúp đỡ để lối suy nghĩ của họ được ngay thẳng theo Đức Chúa Trời. Thí dụ, một số tín đồ trung thành phải vật lộn với những cảm nghĩ ăn sâu trong lòng là mình thiếu sót và không xứng đáng. “Những kẻ ngã lòng” như thế có thể cảm thấy rằng Đức Giê-hô-va không bao giờ yêu họ và dù họ có cố hết sức để phụng sự Ngài thì cũng không bao giờ được Ngài chấp nhận. (1 Tê-sa-lô-ni-ca 5:14) Nhưng lối suy nghĩ này không phù hợp với cảm nghĩ thật sự của Đức Chúa Trời về những người thờ phượng Ngài.
11. Các trưởng lão có thể làm gì để giúp những người vật lộn với cảm nghĩ mình không xứng đáng?
11 Hỡi các trưởng lão, bạn có thể làm gì để giúp những người như thế? Hãy ân cần chia sẻ với họ bằng chứng trong Kinh Thánh là Đức Giê-hô-va quan tâm đến mỗi tôi tớ của Ngài và trấn an họ rằng những câu Kinh Thánh này áp dụng cho chính họ. (Lu-ca 12:6, 7, 24) Hãy giúp họ hiểu rằng Đức Giê-hô-va đã “kéo” họ đến để phụng sự Ngài, vậy thì chắc chắn Ngài phải thấy giá trị nơi họ. (Giăng 6:44) Hãy cam đoan với họ rằng không phải chỉ một mình họ—nhiều tôi tớ trung thành của Đức Giê-hô-va cũng đã có cảm nghĩ tương tự. Tiên tri Ê-li có lần đã buồn nản sâu xa đến độ ông muốn chết. (1 Các Vua 19:1-4) Một số tín đồ Đấng Christ được xức dầu trong thế kỷ thứ nhất cảm thấy lòng mình “cáo-trách” mình. (1 Giăng 3:20) Chúng ta được an ủi khi biết rằng những người trung thành trong thời Kinh Thánh được viết ra cũng có “cảm nghĩ giống như chúng ta”. (Gia-cơ 5:17, NW) Bạn cũng có thể ôn lại những bài đầy khích lệ trong Tháp Canh và Tỉnh Thức! với người nản lòng. Sự cố gắng đầy yêu thương của bạn để phục hồi lòng tin tưởng của những người đó sẽ được Đức Chúa Trời ghi nhớ, Đấng đã cho bạn làm “món quà dưới hình thức người”.—Hê-bơ-rơ 6:10.
“Xây dựng” bầy
12. Câu “xây dựng thân thể Đấng Christ” ám chỉ điều gì, và chìa khóa để gây dựng bầy là gì?
12 Thứ hai, “món quà dưới hình thức người” được ban cho nhằm mục đích “xây dựng thân thể Đấng Christ”. (Ê-phê-sô 4:12, NW) Ở đây Phao-lô dùng cách nói gợi hình. “Xây dựng” làm cho chúng ta nghĩ đến việc xây cất, và “thân-thể Đấng Christ” nói về người—những thành viên được xức dầu trong hội thánh. (1 Cô-rinh-tô 12:27; Ê-phê-sô 5:23, 29, 30) Các trưởng lão cần giúp anh em họ lớn mạnh về thiêng liêng. Mục tiêu của họ là “gây-dựng anh em, chớ chẳng phải để hủy-diệt” bầy. (2 Cô-rinh-tô 10:8) Chìa khóa để gây dựng bầy là tình yêu thương, vì “lòng yêu thương xây dựng cho nhau”.—1 Cô-rinh-tô 8:1, Bản Diễn Ý.
13. Đồng cảm có nghĩa gì, và tại sao trưởng lão tỏ tính đồng cảm là điều quan trọng?
13 Một khía cạnh của tình yêu thương giúp cho các trưởng lão gây dựng bầy là sự đồng cảm. Đồng cảm nghĩa là cảm thông người khác—hiểu những ý nghĩ và cảm xúc của họ, quan tâm đến những giới hạn của họ. (1 Phi-e-rơ 3:8) Tại sao trưởng lão có tính đồng cảm là điều quan trọng? Trên hết mọi sự bởi vì Đức Giê-hô-va—Đấng đã ban “món quà dưới hình thức người”—là Đức Chúa Trời đồng cảm. Khi tôi tớ của Ngài chịu đau khổ hoặc đau đớn, Ngài cũng đồng cảm với họ. (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:7; Ê-sai 63:9) Ngài hiểu những giới hạn của họ. (Thi-thiên 103:14) Thế thì các trưởng lão tỏ tính đồng cảm như thế nào?
14. Trưởng lão có thể tỏ tính đồng cảm với người khác qua những cách nào?
14 Khi một người chán nản đến với họ, họ lắng nghe, nhận biết cảm giác của người đó. Họ cố hiểu gốc gác, nhân cách và hoàn cảnh của các anh em. Rồi khi trưởng lão cho sự giúp đỡ khích lệ theo Kinh Thánh, chiên sẽ thấy dễ chấp nhận bởi vì đến từ những người chăn thật sự hiểu và quan tâm đến họ. (Châm-ngôn 16:23) Tính đồng cảm cũng khiến cho các trưởng lão quan tâm đến những giới hạn của người khác và những cảm nghĩ có lẽ xuất phát từ những giới hạn đó. Thí dụ, một số tín đồ tận tâm có lẽ cảm thấy tội lỗi vì không thể phụng sự Đức Chúa Trời nhiều hơn, có lẽ bởi vì tuổi già sức yếu. Mặt khác một số người có thể cần được khuyến khích để cải tiến thánh chức của họ. (Hê-bơ-rơ 5:12; 6:1) Tính đồng cảm sẽ khiến trưởng lão tìm “những câu luận tốt-đẹp” để khích lệ người khác. (Truyền-đạo 12:10) Khi chiên của Đức Giê-hô-va được khích lệ và thúc đẩy, tình yêu thương của họ đối với Đức Chúa Trời sẽ khiến họ làm tất cả những gì họ có thể làm được để phụng sự Ngài!
Những người khuyến khích sự hợp nhất
15. Câu “hiệp một trong đức-tin” biểu hiện điều gì?
15 Thứ ba, Đức Chúa Trời ban “món quà dưới hình thức người” để “chúng ta thảy đều hiệp một trong đức-tin và trong sự hiểu-biết Con Đức Chúa Trời”. (Ê-phê-sô 4:13) Câu “hiệp một trong đức-tin” biểu hiện sự hợp nhất không riêng về niềm tin mà còn về những người tin. Thế thì đây là một lý do khác tại sao Đức Chúa Trời ban cho chúng ta “món quà dưới hình thức người”—để khuyến khích sự hợp nhất giữa dân tộc của Ngài. Họ làm điều này thế nào?
16. Tại sao trưởng lão gìn giữ sự hợp nhất giữa họ là điều quan trọng?
16 Trước hết họ phải gìn giữ sự hợp nhất trong vòng họ. Nếu những người chăn chia rẽ, chiên có thể bị bỏ bê. Thì giờ quí báu đáng lẽ được dành để chăn bầy có lẽ bị chiếm mất bởi những buổi họp dài không đáng và vì cãi lẫy về những vấn đề nhỏ nhặt. (1 Ti-mô-thê 2:8) Các trưởng lão có thể không đồng ý ngay về mọi vấn đề bàn luận, vì họ là những người có cá tính khác nhau. Sự hợp nhất không có nghĩa là họ không thể có những ý kiến khác nhau hoặc ngay cả nói lên những ý kiến đó một cách bình tĩnh trong một cuộc bàn luận cởi mở. Trưởng lão giữ gìn sự hợp nhất của họ bằng cách tôn trọng lắng nghe lẫn nhau chứ đừng có sự phán đoán trước. Và miễn là không nguyên tắc nào của Kinh Thánh bị vi phạm, thì mỗi người nên sẵn sàng nhường nhịn và ủng hộ quyết định cuối cùng của hội đồng trưởng lão. Một thái độ nhường nhịn cho thấy họ được hướng dẫn bởi “sự khôn-ngoan từ trên”, tức là có sự “hòa-thuận, tiết-độ”.—Gia-cơ 3:17, 18.
17. Trưởng lão có thể giúp để gìn giữ hợp nhất trong hội thánh như thế nào?
17 Trưởng lão cũng phải cảnh giác để khuyến khích sự hợp nhất trong hội thánh. Khi những ảnh hưởng chia rẽ—như là sự thày lay độc hại, khuynh hướng gán cho người khác có động lực xấu, hoặc một tinh thần tranh cạnh—đe dọa sự hòa thuận, họ sẵn sàng cho lời khuyên hữu ích. (Phi-líp 2:2, 3) Thí dụ, trưởng lão có thể nhận biết những người chỉ trích quá đáng và người có khuynh hướng hay xen vào việc của người khác, vì vậy trở thành những kẻ thày lay. (1 Ti-mô-thê 5:13; 1 Phi-e-rơ 4:15) Trưởng lão sẽ cố gắng giúp những người đó nhận biết rằng đường lối này là nghịch lại với những gì Đức Chúa Trời dạy chúng ta và mỗi người phải “gánh lấy riêng phần nấy”. (Ga-la-ti 6:5, 7; 1 Tê-sa-lô-ni-ca 4:9-12) Dùng Kinh Thánh, họ sẽ giải thích rằng Đức Giê-hô-va để nhiều điều tùy theo lương tâm của mỗi cá nhân, và không ai trong chúng ta nên đoán xét người khác về những vấn đề đó. (Ma-thi-ơ 7:1, 2; Gia-cơ 4:10-12) Để cùng nhau phụng sự trong sự hợp nhất, phải có một bầu không khí tin cậy và tôn trọng trong hội thánh. Bằng cách cho những lời khuyên theo Kinh Thánh khi cần, “món quà dưới hình thức người” sẽ giúp cho chúng ta gìn giữ sự hòa thuận và hợp nhất.—Rô-ma 14:19.
Che chở bầy
18, 19. (a) “Món quà dưới hình thức người” che chở chúng ta khỏi ai? (b) Chiên cần được che chở khỏi sự nguy hiểm nào khác và các trưởng lão hành động để che chở chiên như thế nào?
18 Thứ tư, Đức Giê-hô-va ban cho “món quà dưới hình thức người” để che chở chúng ta khỏi ảnh hưởng bởi “mưu-chước dỗ-dành làm cho lầm-lạc, mà day-động và dời-đổi theo chiều gió của đạo lạc”. (Ê-phê-sô 4:14) Người ta nói rằng chữ gốc của “mưu-chước” có nghĩa là “gian lận trong trò chơi súc sắc” hoặc “tài tráo súc sắc”. Chẳng phải điều đó nhắc chúng ta nhớ đến cách mà những kẻ bội đạo khôn khéo hoạt động hay sao? Bằng cách dùng những tranh luận khéo léo, chúng thao tác Kinh Thánh với ý đồ dụ dỗ tín đồ thật của Đấng Christ ra khỏi đức tin. Trưởng lão phải xem chừng bọn “muông-sói dữ-tợn” đó!—Công-vụ các Sứ-đồ 20:29, 30.
19 Chiên của Đức Giê-hô-va cũng cần được che chở khỏi những nguy hiểm khác. Người chăn chiên Đa-vít thuở xưa đã dũng cảm che chở bầy chiên của cha khỏi những thú săn mồi. (1 Sa-mu-ên 17:34-36) Ngày nay cũng vậy, có những lúc người chăn đầy quan tâm của Đấng Christ phải tỏ ra can đảm để che chở bầy khỏi bất cứ người nào ngược đãi hoặc đàn áp chiên của Đức Giê-hô-va, nhất là những người dễ bị tổn thương. Trưởng lão sẽ nhanh chóng loại trừ khỏi hội thánh những người phạm tội cố tình dùng mưu chước, sự lừa gạt và mưu đồ nhằm gây ra sự gian ác.b—1 Cô-rinh-tô 5:9-13; so sánh Thi-thiên 101:7.
20. Tại sao chúng ta có thể cảm thấy an toàn dưới sự chăm sóc của “món quà dưới hình thức người”?
20 Chúng ta biết ơn xiết bao về “món quà dưới hình thức người”! Qua sự chăm sóc đầy yêu thương của họ, chúng ta có thể cảm thấy an toàn, vì họ ân cần điều chỉnh chúng ta, yêu thương xây dựng chúng ta, sẵn sàng gìn giữ sự hợp nhất của chúng ta và can đảm che chở chúng ta. Nhưng chính “món quà dưới hình thức người” nên xem vai trò của mình trong hội thánh như thế nào? Và chúng ta có thể tỏ lòng biết ơn họ như thế nào? Những câu hỏi này sẽ được bàn luận trong bài tới.
[Chú thích]
a Trong bản dịch Septuagint bằng tiếng Hy Lạp, động từ được dịch “điều chỉnh lại” được dùng nơi Thi-thiên 17[16]:5, nơi mà người trung thành Đa-vít cầu nguyện để bước của ông có thể được vững trong lối của Đức Giê-hô-va.
b Thí dụ, hãy xem “Câu hỏi của độc giả” trong Tháp Canh (Anh ngữ) số ra ngày 15-11-1979, trang 31-32, và bài “Hãy gớm sự dữ” trong số ra ngày 1-1-1997, trang 26-29.
Bạn có nhớ không?
◻ “Món quà dưới hình thức người” là ai, và tại sao Đức Chúa Trời qua Chúa Giê-su đã ban họ cho hội thánh?
◻ Các trưởng lão làm tròn trách nhiệm điều chỉnh bầy như thế nào?
◻ Các trưởng lão có thể làm gì để xây dựng anh em đồng đức tin?
◻ Các trưởng lão gìn giữ sự hợp nhất của hội thánh như thế nào?
[Hình nơi trang 10]
Tính đồng cảm giúp các trưởng lão khuyến khích những người nản lòng
[Hình nơi trang 10]
Sự hợp nhất giữa các trưởng lão khuyến khích sự hợp nhất trong hội thánh