THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w86 1/12 trg 11-16
  • Đừng cho ma-quỉ nhơn dịp!

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Đừng cho ma-quỉ nhơn dịp!
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1986
  • Tài liệu liên quan
  • Hãy chống trả Sa-tan thì hắn sẽ lánh xa!
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2006
  • “Hãy chống-trả Ma-quỉ” như Chúa Giê-su đã làm
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2008
  • Đừng cho Ma-quỉ nhân dịp lợi dụng
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2006
  • Kẻ thù của sự sống đời đời
    Bạn có thể Sống đời đời trong Địa-đàng trên Đất
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1986
w86 1/12 trg 11-16

Đừng cho ma-quỉ nhơn dịp!

“Chớ căm-giận cho đến khi mặt trời lặn và đừng cho ma-quỉ nhơn dịp” (Ê-PHÊ-SÔ 4:26, 27).

1. Phi-e-rơ tả Ma-quỉ như thế nào, và sứ đồ cho biết một bảo đảm nào về sự che chở?

Một con thú hùng hổ đang đi tìm mồi. Nó thèm khát ăn tươi nuốt sống các tín đồ đấng Christ. Phi-e-rơ cảnh cáo‘ “Hãy tiết-độ và tỉnh-thức: kẻ thù-nghịch anh em là ma-quỉ, như sư-tử rống đi rình-mò chung quanh anh em, tìm-kiếm người nào nó có thể nuốt được. Hãy đứng vững trong đức-tin mà chống-cự nó...thì sau khi anh em tạm chịu khổ, chính Ngài (Đức Chúa Trời ban mọi ơn) sẽ làm cho anh em trọn-vẹn, vững-vàng và thêm sức cho” (I Phi-e-rơ 5:8-10).

2. a) Trong những trường hợp nào chúng ta dễ bị Sa-tan tấn công? b) Tại sao ai rơi vào vòng bội đạo không thể đổ lỗi cho người khác mà cho chính mình? c) Sự yếu kém nào đã để cho Ma-quỉ nhơn dịp để vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt mưu phản Giê-su?

2 Chúng ta có thể chắc rằng Ma-quỉ và các tay sai của hắn, quỉ sứ và loài người, sẵn sàng lợi dụng mọi hồ nghi, mọi thiếu sót về nhân tính, mọi sự sơ xuất của chúng ta không giữ cho đức tin mạnh mẽ. Nhưng Lời của Đức Giê-hô-va cam kết với chúng ta rằng Ma-quỉ sẽ không vồ nuốt chúng ta nếu chúng ta cương quyết chống cự nó (Gia-cơ 4:7). Để thí dụ, không ai bị làm nạn nhân của sự bội đạo chỉ vì việc này không tránh được. Không có từ bỏ lẽ thật vì đã được chỉ định trước, mà việc này có liên hệ đến những động lực trong lòng. Đành rằng Giăng nói vài kẻ “từ giữa chúng ta mà ra, nhưng vốn chẳng phải thuộc về chúng ta” (I Giăng 2:19). Nhưng điều này xảy ra hoặc vì họ đã chọn con đường bội đạo hay vì đã gia nhập vào tổ chức của Đức Giê-hô-va với một động lực xấu ngay từ lúc đầu. Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã có lòng tốt khi đã được chọn làm một trong 12 sứ đồ của Giê-su, nhưng Ma-quỉ đã lợi dụng điểm yếu của Giu-đa là lòng tham lam. Ngay trước đêm Giu-đa phản bội Giê-su “ma-quỉ đã để mưu phản ngài vào lòng Giu-đa Ích-ca-ri-ốt con trai Si-môn” (Giăng 13:2).

3. Những yếu tố nào có thể khiến cho một người trở nên nạn nhân của sự bội đạo?

3 Một người bị hư hỏng vì đã để cho những lý luận ích kỷ của y, những tham vọng và dục vọng của y, bạn bè và môi trường sống mà y chọn, uốn nắn lối suy nghĩ của y và điều khiển ý muốn của y. Phao-lô nói về vài người «đã được soi-sáng một lần, đã nếm sự ban-cho từ trên trời, dự phần về thánh-linh, nhưng lại vấp-ngã» (Hê-bơ-rơ 6:4-6). Nếu chúng ta không đề phòng luôn luôn, Ma-quỉ có thể dùng sự tuyên truyền lợi hại của nó khiến cho lòng chúng ta nhạy cảm đối với tư tưởng bội đạo. Nhưng làm thế nào Ma-quỉ có thể chọn một người làm nạn nhân sắp tới của hắn?

4. Điều gì có thể xảy ra nếu chúng ta có lòng cay đắng, giận hờn và hay chỉ trích?

4 Sa-tan hay tìm những người có thái độ thông thường như sự cay đắng, hờn giận và tính hay chỉ trích. Những tình cảm này có thể lớn mạnh thêm đến độ lấn áp không còn để chỗ cho tình yêu thương và lòng biết ơn. Có lẽ vài việc không được giải quyết ổn thỏa khiến cho một người cảm thấy cay đắng, hờn giận và cho đó là cớ để bỏ việc rất cần là nhóm họp với các anh em tín đồ đấng Christ. Hờn giận một thời gian lâu như vậy, người đó “để cho ma-quỉ nhơn dịp” (Ê-phê-sô 4:27). Người bị va chạm chỉ nhìn thấy nơi các anh em toàn là sự yếu kém của con người, thay vì tha thứ họ “bảy mươi lần bảy”, và không chịu dùng những khó khăn đó làm cơ hội để trau dồi những đức tính của tín đồ đấng Christ (Ma-thi-ơ 18:22). Lúc đang ở trong tâm trạng này, nếu có người đến và bảo rằng tổ chức của Đức Giê-hô-va áp bức và hạn chế, hoặc ngay cả sai lầm trên vài giáo lý căn bản, lòng người đó đang cay đắng dễ bị chi phối bởi những lời vu khống vô căn cứ đó. Như thế ta cần phải tránh nuôi dưỡng sự cay đắng và hờn giận! Chớ giận cho đến khi mặt trời lặn. Trái lại, hãy bày tỏ lòng yêu thương đầy trọn trong đời sống của chúng ta.

5. a). Sự kiêu ngạo và hờn giận khi được sửa trị là một cạm bẫy như thế nào? b) Sự khiêm nhường giúp cho đứng vững trong đức tin như thế nào?

5 Ma-quỉ tìm kiếm những trạng thái tâm trí nào khác? Sự kiêu ngạo, tự phụ, hờn giận vì có cảm giác là mình không được trọng vọng đúng mức. Đấy là những cạm bẫy do Ma-quỉ dùng (Khải-huyền 12:3). Nếu bạn được khuyên bảo hay bị quở trách vì một hành vi hay thái độ sai lầm, Sa-tan cũng xem đó là một cơ hội lý tưởng để khiến bạn tự hỏi không biết tổ chức bạn đang theo có đúng không. Vậy thì hãy tỏ ra khiêm nhường. Hãy bằng lòng cư xử như người “hèn-mọn”. Chớ để cho sự kiêu ngạo và tự phụ khiến cho đức tin của bạn lung lay (Lu-ca 9:48; I Phi-e-rơ 5:9).

6, 7. a) Ma-quỉ sẵn sàng khai thác những triệu chứng nóng nảy nào? b) Nếu một người thiếu khôn ngoan, người đó phải làm gì?

6 Ma-quỉ cũng tìm sự nóng nảy để nhơn dịp. Đôi khi chúng ta có thể cảm thấy cần phải có vài thay đổi; chúng ta muốn thấy những hành động nhanh chóng, muốn được trả lời tức thì. «Vấn đề này cần phải được làm sáng tỏ ngay bây giờ, nếu không tôi sẽ bỏ. Tôi muốn được trả lời ngay lập tức cho câu hỏi này, nếu không tôi không đi theo nữa. Cứ nói Ha-ma-ghê-đôn và hệ thống mới “sắp tới nơi” hoài, tôi mệt lắm, không còn chờ được nữa». Bạn có thể chắc chắn rằng Ma-quỉ sẵn sàng gieo mầm hồ nghi và phản nghịch trong những người có tính nóng nảy như thế. Cần phải bền đỗ và có đức tin (Hê-bơ-rơ 10:36, 39).

7 Gia-cơ nói: “Nhưng sự nhịn-nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn-lành toàn-vẹn, không thiếu-thốn chút nào. Ví bằng trong anh em có kẻ kém khôn-ngoan, hãy cầu-xin Đức Chúa Trời, là Đấng ban cho mọi người cách rộng-rãi, không trách-móc ai, thì kẻ ấy sẽ được ban cho. Nhưng phải lấy đức-tin mà cầu-xin, chớ nghi-ngờ; vì kẻ hay nghi-ngờ giống như sóng biển, bị gió động và đưa đi đây đi đó. Người như thế chớ nên tưởng mình lãnh được vật chi từ nơi Chúa: ấy là một người phân-tâm, phàm làm việc gì đều không định” (Gia-cơ 1:4-8). Chớ để cho Ma-quỉ khiến cho bạn thành kẻ bội đạo chỉ vì bạn quá nóng nảy, hồ nghi về những lời hứa của Đức Chúa Trời! Hãy kiên nhẫn, hãy biết ơn. Hãy trông cậy nơi Đức Giê-hô-va (Thi-thiên 42:5).

8. Khuynh hướng chống lại quyền thế mở đường cho Ma-quỉ như thế nào để khiến một người vứt bỏ những hạn chế do Kinh-thánh đặt ra?

8 Ma-quỉ cũng dùng việc gì nữa để tìm cách khiến chúng ta bỏ đạo? Hắn đã không luôn luôn tìm cách gieo mầm phản loạn trong vòng các tôi tớ của Đức Giê-hô-va, khiến họ chỉ trích những người hướng dẫn hay sao? Vài người có thể nói: «Các trưởng lão không thông cảm chút nào. Họ hay chỉ trích lắm, đòi hỏi nhiều quá». Một người có thể đi xa hơn nữa, đến chỗ cho rằng Ủy ban lãnh đạo trung ương của các Nhân-chứng Giê-hô-va hay những anh em có trách nhiệm khác xen vào quyền tự do lương tâm và “quyền” tự ý giải thích Kinh-thánh. Nhưng hãy nhớ lại những lời khiêm nhường của Giô-sép: “Sự bàn chiêm-bao há chẳng do nơi Đức Chúa Trời ư?” (Sáng-thế Ký 40:8). Và Giê-su không có nói trước về một tổ chức gồm những người được xức dầu trong những ngày cuối cùng này, “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan”, nhận lấy trách nhiệm ban đồ ăn thiêng liêng đúng giờ hay sao? (Ma-thi-ơ 24:45-47). Hãy đề phòng những ai tìm cách cổ võ những ý kiến đối lập riêng. Cũng hãy đề phòng những ai muốn vứt bỏ tất cả mọi sự hạn chế hoặc hứa sự tự do, cho rằng các Nhân-chứng Giê-hô-va làm nô lệ! Phi-e-rơ nói về những thầy giáo giả: “Chúng nó hứa sự tự-do cho người, mà chính mình thì làm tôi-mọi sự hư-nát; vì có sự chi đã thắng hơn người, thì người là tôi-mọi sự đó” (II Phi-e-rơ 2:1, 19).

9. Những ai chỉ trích những người hướng dẫn thường có thái độ nào?

9 Động lực nào thúc đẩy một số người chỉ trích Hội (Tháp Canh) hay những người hướng dẫn? Không phải là một sự áp dụng Kinh-thánh nào đó có động tới chính họ hay sao? Thay vì làm theo giáo lý lành mạnh và sự chỉ huy, họ muốn tổ chức phải thay đổi. Chúng ta hãy xem vài thí dụ:

10. Một người có thể “để cho ma-quỉ nhơn dịp” bằng cách cương quyết theo một lối ăn mặc hoặc chải chuốt quá lố như thế nào?

10 Một anh nọ nằng nặc muốn ăn mặc hay chải chuốt quá lố. Các trưởng lão cho rằng anh không làm gương tốt và không cho anh vài đặc ân, như việc nói bài giảng trước hội-thánh. Anh ấy mếch lòng cho rằng những người khác muốn hạn chế quyền tự do của anh. Nhưng sau lối lý luận đó có điều gì ẩn nấp? Phải chăng thường là sự kiêu ngạo, tinh thần thích độc lập, hay một dục vọng ngây thơ muốn làm theo ý riêng của mình hay sao? Dù cho điều này có vẻ nhỏ nhặt, người nào lý luận như vậy có thể “để cho ma-quỉ nhơn dịp”. Nhưng lòng yêu thương và sự khiêm nhường sẽ giúp chúng ta theo lối ăn mặc hay chải chuốt khiêm tốn và nghiêm chỉnh. Chúng ta phải muốn làm mọi sự để cổ động tin mừng chứ không phải để tự làm đẹp ý chúng ta (Rô-ma 15:1, 2; I Cô-rinh-tô 10:23, 24).

11. Đặt câu hỏi về lời ngăn cấm của Đức Giê-hô-va nói tránh dùng máu biểu lộ thái độ nào?

11 Chúng ta hãy xem một thí dụ khác. Thỉnh thoảng có người hỏi không biết lời Kinh-thánh cấm ăn máu có thật sự áp dụng cho sự tiếp máu không. Nhưng sự lý luận như thế biểu lộ gì? Có phải đó là sự sợ hãi—sợ rằng chính mình hay một người thân của mình có thể mất sự sống hiện tại không? Có phải là hy vọng về sự sống lại đang yếu đi không? Những tín đồ đấng Christ trung thành không vi phạm luật pháp của Đức Chúa Trời để làm đẹp lòng người khác cũng không tìm cách làm nhẹ đi luật pháp đó. Tránh dùng máu để nuôi dưỡng thân thể cũng giống như tránh tà dâm và thờ cúng hình tượng; chỉ thị được soi dẫn của các sứ đồ và trưởng lão tại Giê-ru-sa-lem đã cấm đoán tất cả mọi sự đó (Công-vụ các Sứ-đồ 15:19, 20, 28, 29).

12. Tại sao chúng ta chớ để cho lòng trung thành đặt sai chỗ khiến chúng ta vi phạm lời răn của Kinh-thánh khuyên chúng ta nên tránh giao thiệp với những kẻ đã bị khai trừ?

12 Vài người có thái độ hay chỉ trích chủ trương rằng tổ chức của Đức Giê-hô-va quá cứng rắn về việc đoạn giao với những người đã bị khai trừ (II Giăng 10, 11). Nhưng tại sao những người chỉ trích đó lại cảm thấy như thế? Có phải họ đang đặt mối liên hệ gia đình khắn khít hay một sự trung thành đặt sai chỗ đối với một người bạn lên trên sự trung thành đối với Đức Giê-hô-va, đối với những tiêu chuẩn và lề luật của Ngài hay không? Hãy nhớ rằng nếu ta tiếp tục giao tiếp với một người đã bị khai trừ, dù người đó là người bà con, ta sẽ làm người đó có thể đi đến kết luận rằng hành vi của họ không có gì hệt trọng, và như thế ta sẽ làm họ đi tới hậu quả tai hại hơn nữa. Ngược lại, nếu ta ngưng giao thiệp với người đó, có lẽ y sẽ nuối tiếc điều gì y đã mất và nuôi ý muốn được lấy lại điều đó. Đường lối của Đức Giê-hô-va luôn luôn là đường lối tốt nhất, và nhằm che chở chúng ta (Châm-ngôn 3:5).

13. Chúng ta phải có thái độ nào đối với việc rao giảng từ nhà này sang nhà kia?

13 Một người khác nữa có thể chủ trương một cách sai lầm rằng Kinh-thánh không có nói phải đi rao giảng từ nhà này sang nhà kia. Nhưng phải chăng đó là bởi vì người đó không thích làm công việc quan trọng này, do đó y kiếm cớ để thối thoát? Lòng yêu thương đối với Đức Chúa Trời và đối với người lân cận phải thúc đẩy chúng ta cảm thấy sự khẩn cấp của công việc cứu sống này. Một lần nữa, cần phải bền đỗ. Sứ đồ Phao-lô nói về sự bền đỗ của mình trong việc “giảng cho người Giu-đa như cho người Gờ-réc” khi ông giảng dạy giữa công chúng và từ nhà này sang nhà kia (Công-vụ các Sứ-đồ 20:18-21). Thay vì than phiền, chúng ta nên trung thành noi theo gương tốt này, phải không? Bạn hãy nghĩ đến hàng ngàn người đã hợp thành “một bầy” vì Đức Giê-hô-va đã ban phước cho công việc rao giảng từ nhà này sang nhà kia! (Giăng 10:16). Và chớ quên những ân phước tốt lành mà chúng ta nhận được từ sự huấn luyện và kỷ luật, đức tin mạnh thêm, do việc đi rao giảng từ nhà này sang nhà kia giúp người khác biết đến tin mừng (So sánh Công-vụ các Sứ-đồ 5:42; I Ti-mô-thê 4:16).

14. Theo bạn nghĩ, chúng ta phải có phản ứng nào khi những kẻ hay chỉ trích tố cáo Nhân-chứng Giê-hô-va là tiên tri giả?

14 Sau hết, chúng ta có thể bàn đến những gì Hội Tháp Canh đã ấn hành trong quá khứ liên quan đến năm này năm nọ. Vài người chống đối cho rằng các Nhân-chứng Giê-hô-va là tiên tri giả. Những kẻ chống đối này nói rằng chúng ta đã nêu ra năm này năm nọ, nhưng không có gì xảy ra cả. Một lần nữa chúng ta hỏi: Động lực nào thúc đẩy những người chỉ trích này? Họ có khuyến khích dân tộc của Đức Chúa Trời phải tỉnh thức không? Hay trái lại, họ tìm cách tự bào chữa vì họ đã thối lui ngừng hoạt động? (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:4-9). Điều quan trọng hơn, bạn có lắng tai nghe những lời chỉ trích dường ấy không? Nếu một người hồ nghi về việc chúng ta đang sống trong “những ngày sau rốt” của hệ thống này, hoặc có lẽ nghĩ rằng Đức Chúa Trời đầy thương xót đến nỗi sẽ không để cho hàng triệu người chịu chết trong “hoạn nạn lớn”, quả người đó đã dọn đường cho những lời chỉ trích đó lọt vào tai và đi xuống lòng người rồi (II Ti-mô-thê 3:1; Ma-thi-ơ 24:21).

15. Điều gì chứng tỏ các Nhân-chứng Giê-hô-va tin nơi Lời của Đức Chúa Trời và những lời hứa chắc chắn của Ngài, chứ không phải là những tiên tri giả?

15 Đành rằng dân tộc của Đức Giê-hô-va thỉnh thoảng phải xét lại những điều họ đang trông mong. Bởi ý muốn của chúng ta được nhìn thấy hệ thống mới quá mãnh liệt, chúng ta hy vọng hệ thống mới đến sớm hơn lúc mà Đức Giê-hô-va đã ấn định sẵn trong thời khóa biểu của Ngài. Nhưng chúng ta tin nơi Lời của Đức Chúa Trời và nơi các lời hứa chắc chắn của Ngài bằng cách rao truyền lời đó cho người khác. Hơn nữa, việc cần phải xét lại sự thông hiểu của chúng ta không thay đổi được việc chúng ta đang sống trong “những ngày sau rốt”, và sắp chứng kiến tận mắt “hoạn nạn lớn” mở đường cho Địa-đàng trên đất. Nếu nghĩ rằng vì cần phải xét lại vài điều chúng ta đang trông mong mà khiến cho toàn bộ lẽ thật phải bị hồ nghi thì quả là dại dột làm sao! Rõ ràng là Đức Giê-hô-va đã và đang dùng tổ chức duy nhất của Ngài do “đầy-tớ trung-tín và khôn-ngoan” hướng dẫn. Bởi thế chúng ta cảm thấy như Phi-e-rơ, người nói: “Lạy Chúa, chúng tôi đi theo ai? Chúa có những lời của sự sống đời đời” (Giăng 6:68).

16, 17. Làm sao nhờ những lời Giê-su nói trong Ma-thi-ơ 7:15-20 mà nhận diện được tổ chức được Đức Giê-hô-va ban phước? b) Các tôi tớ thật của Đức Giê-hô-va biểu lộ ra trong đời sống của họ những bông trái tốt nào?

16 Chỉ trong địa-đàng thiêng liêng, giữa các Nhân-chứng Giê-hô-va mà chúng ta có thể tìm thấy được tình yêu thương vị tha mà Giê-su nói nhờ đó thiên hạ sẽ nhận diện các môn đồ thật của ngài (Giăng 13:34, 35). Các tiên tri giả thì bị vạch trần qua những trái xấu của chúng. Nhưng Giê-su cho thấy cây tốt sẽ được nhận ra nhờ sanh trái tốt (Ma-thi-ơ 7:15-20). Và trong địa-đàng thiêng liêng chúng ta tìm thấy nhiều bông trái tốt biết bao! Gần như trong mỗi nước đều có sự gia tăng lạ lùng. Hơn 3.000.000 người công dân hạnh phúc của Nước Trời ở rải rác trên khắp thế giới là bằng chứng hùng hồn Đức Giê-hô-va có một dân tộc ở trên đất.

17 Vì được Đức Chúa Trời dạy dỗ, các Nhân-chứng Giê-hô-va thật sự biểu lộ những bông trái tốt của đạo đấng Christ trong đời sống của họ (Ê-sai 54:13). Chỉ có dân tộc của Đức Giê-hô-va đã hoàn toàn thoát khỏi những mê tín dị đoan của tôn giáo giả bắt nguồn từ Ba-by-lôn. Chỉ có họ mới có một tổ chức trung thành vâng theo những gì Kinh-thánh dạy về sự vô luân tính dục, phá thai, say sưa, trộm cắp, thờ cúng hình tượng, kỳ thị chủng tộc, cùng những đặc điểm và thực hành khác của thế gian. Và chỉ có họ là những người tuân theo chỉ thị rao giảng tin mừng về Nước của Đức Giê-hô-va (Ma-thi-ơ 24:14). Chính Lời của Đức Chúa Trời chỉ cho thấy rõ rệt rằng các Nhân-chứng Giê-hô-va là dân tộc duy nhất được Ngài ban phước!

18. Thái độ của các tôi tớ của Đức Giê-hô-va phải thế nào khi đứng trước những giáo lý bội đạo?

18 Vâng, chúng ta chắc chắn rằng, đối với tất cả những người trung thành bền đỗ trong đường lối đạo đấng Christ, lẽ thật của Đức Giê-hô-va hãy còn đẹp, thỏa đáng—nhiều hơn lúc ban đầu khi chúng ta được nghe nói đến lẽ thật nữa. Do đó, bạn hãy cương quyết trong lòng rằng bạn sẽ không bao giờ động đến thuốc độc mà những kẻ bội đạo muốn dụ bạn nhắp một hớp. Hãy nghe theo lời răn đầy khôn ngoan và cứng rắn của Đức Giê-hô-va hoàn toàn tránh xa những ai muốn lường gạt bạn, khiến bạn lạc hướng, đưa bạn vào đường lối dẫn đến sự chết. Nếu chúng ta yêu thương Đức Giê-hô-va hết lòng, hết linh hồn và hết ý và yêu thương người lân cận như mình, chúng ta sẽ không còn chỗ cho tư tưởng bội đạo xen vào (Ma-thi-ơ 22:37-39). Chúng ta sẽ không “để cho ma-quỉ nhơn dịp” và không muốn hướng mắt về những nơi khác. Chúng ta sẽ không “vội bối-rối” vì những giáo lý giả mạo (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:1, 2).

19. Làm thế nào chúng ta sẽ chắc chắn rằng «không ai cướp lấy phần-thưởng» về sự sống đời đời?

19 Chúng ta hãy luôn luôn mến chuộng đặc ân của chúng ta được ở trong địa-đàng thiêng liêng, nơi mà chúng ta hưởng được nhiều ân phước. Chúng ta biết ai đang trung thành cầm giữ lấy những lời của sự sống thật. Vậy hãy kết hợp chặt chẽ với họ, biết rằng họ là những anh chị thật và trung thành của chúng ta trong đức tin. Nguyện chúng ta tiếp tục vui vẻ và lấy làm thỏa mãn như lúc đầu khi chúng ta đã học biết lẽ thật, tin chắc về phần thưởng lớn về sự sống đời đời trong hệ thống mọi sự mới của Đức Giê-hô-va. Như Phao-lô đã nói chí lý: “Chớ để những kẻ kia cướp lấy phần-thưởng”! (Cô-lô-se 2:18).

Bạn trả lời được không?

◻ Tại sao không có ai được chỉ định trước là sẽ từ bỏ lẽ thật?

◻ Lòng người nào hay hờn giận, kiêu ngạo và nóng nảy dễ bị Ma-quỉ gây ảnh hưởng thế nào?

◻ Việc chỉ trích lời khuyên của những người hướng dẫn biểu lộ điều gì?

◻ Bông trái nào của các Nhân-chứng Giê-hô-va chứng tỏ rằng họ là tổ chức duy nhất mà Đức Chúa Trời đang dùng?

[Hình nơi trang 12]

Khi từ bỏ những lời khuyên, chúng ta có thể “để cho ma-quỉ nhơn dịp”.

[Hình nơi trang 13]

Sự kiêu ngạo có thể khiến cho chúng ta vấp ngã và không đứng dậy được.

[Hình nơi trang 15]

Những tôi tớ năng hoạt động và hạnh phúc của Đức Giê-hô-va «không để cho ma-quỉ nhơn dịp» cũng không để cho những ý tưởng bội đạo len lỏi vào.

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ