-
‘Hãy tiếp tục rộng lượng tha thứ nhau’Tháp Canh—1997 | 1 tháng 12
-
-
5. Ê-phê-sô 5:1 đưa ra lý do quan trọng nào để tha thứ người khác?
5 Một lý do quan trọng để tha thứ người khác được nói đến ở Ê-phê-sô 5:1: “Vậy anh em hãy trở nên kẻ bắt chước Đức Chúa Trời như con-cái rất yêu-dấu của Ngài”. Chúng ta phải “trở nên kẻ bắt chước Đức Chúa Trời” về phương diện nào? Chữ “vậy” nối liền câu này với câu trước đó, nói rằng: “Hãy ở với nhau cách nhơn-từ, đầy-dẫy lòng thương-xót, tha-thứ nhau như Đức Chúa Trời đã tha-thứ anh em trong Đấng Christ vậy” (Ê-phê-sô 4:32). Thật vậy, khi nói đến vấn đề tha thứ, chúng ta muốn bắt chước Đức Chúa Trời. Như một đứa bé tìm cách để giống cha nó thì chúng ta, với tư cách là con cái mà Đức Giê-hô-va rất yêu mến, cần phải giống Cha trên trời hay tha thứ của mình. Điều này làm Đức Giê-hô-va vui lòng biết bao khi từ trên trời nhìn xuống, ngài thấy con cái trên đất của ngài đang cố gắng bắt chước ngài trong việc tha thứ lẫn nhau! (Lu-ca 6:35, 36; so sánh Ma-thi-ơ 5:44-48).
6. Có sự khác biệt lớn như thế nào giữa lòng tha thứ của Đức Giê-hô-va và của chúng ta?
6 Đành rằng chúng ta không thể nào tha thứ theo nghĩa hoàn hảo như Đức Giê-hô-va tha thứ. Nhưng điều này lại khiến chúng ta có nhiều lý do hơn để tha thứ lẫn nhau. Hãy suy nghĩ: Có một sự khác biệt rất lớn giữa lòng tha thứ của Đức Giê-hô-va và của chúng ta (Ê-sai 55:7-9). Khi tha thứ những ai xúc phạm chúng ta, thì thường chúng ta biết rằng sớm muộn gì rồi chúng ta cũng cần họ đáp lại bằng cách tha lỗi cho chúng ta. Đối với loài người, trường hợp tha thứ luôn luôn là giữa người tội lỗi với người tội lỗi. Tuy nhiên, đối với Đức Giê-hô-va, việc tha thứ luôn luôn là một chiều. Ngài tha thứ chúng ta, nhưng ngài không bao giờ cần chúng ta tha thứ cho ngài. Nếu Đức Giê-hô-va, là đấng không hề phạm tội, có thể tha thứ chúng ta một cách đầy yêu thương và trọn vẹn, thì phải chăng chúng ta là loài người tội lỗi lại càng phải cố gắng tha thứ lẫn nhau? (Ma-thi-ơ 6:12).
-
-
‘Hãy tiếp tục rộng lượng tha thứ nhau’Tháp Canh—1997 | 1 tháng 12
-
-
11. Khi người khác phạm tội với chúng ta, thì điều gì có thể giúp chúng ta tha thứ cho họ?
11 Tuy nhiên, nếu người khác phạm tội nghịch lại chúng ta, gây ra một vết thương có thể dễ thấy thì sao? Nếu tội không quá nghiêm trọng, chúng ta có thể thấy không khó áp dụng lời khuyên của Kinh-thánh là “tha-thứ nhau” (Ê-phê-sô 4:32). Sự sẵn lòng tha thứ như thế là điều phù hợp với lời được soi dẫn của Phi-e-rơ: “Nhứt là trong vòng anh em phải có lòng yêu-thương sốt-sắng; vì sự yêu-thương che-đậy vô-số tội-lỗi” (I Phi-e-rơ 4:8). Việc nhớ mình cũng là người tội lỗi sẽ giúp chúng ta nhân nhượng với sự sai trái của người khác. Khi tha tội như thế, chúng ta bỏ lòng oán giận thay vì để bụng. Kết quả là mối quan hệ của chúng ta với người phạm lỗi có thể không bị sứt mẻ lâu dài, và chúng ta cũng giúp bảo tồn hòa khí quí báu trong hội thánh (Rô-ma 14:19). Sau này chúng ta cũng sẽ quên đi những gì người đó đã làm.
-