Kẻ cai trị giấu mặt bị vạch trần
Có lần, Chúa Giê-su nói với người ta: “Kẻ cai trị thế gian sắp bị trục xuất”. Sau này, ngài nói thêm: ‘Thủ lĩnh thế gian không có quyền hành gì đối với Thầy’ và “thủ lĩnh thế gian này đã bị kết án rồi” (Giăng 12:31; 14:30; 16:11; Trịnh Văn Căn). Chúa Giê-su ám chỉ ai?
Rõ ràng những lời Chúa Giê-su nói về “kẻ cai trị thế gian” không ám chỉ Cha ngài, Đức Giê-hô-va. Vậy, “kẻ cai trị thế gian” là ai? Hắn sẽ “bị trục xuất” ra sao và hắn đã “bị kết án” như thế nào?
“Kẻ cai trị thế gian” xuất đầu lộ diện
Giống như tên trùm tội phạm thường huênh hoang khoe thế lực, Ma-quỉ cũng làm thế khi cám dỗ Chúa Giê-su, Con Đức Chúa Trời. Sau khi chỉ cho Chúa Giê-su xem “mọi nước” trên thế giới, Sa-tan nói với ngài: “Ta sẽ cho ngươi hết thảy quyền-phép và sự vinh-hiển của các nước đó; vì đã giao cho ta hết, ta muốn cho ai tùy ý ta. Vậy, nếu ngươi sấp mình xuống trước mặt ta, mọi sự đó sẽ thuộc về ngươi cả”.—Lu-ca 4:5-7.
Nếu Ma-quỉ chỉ là khái niệm tượng trưng cho cái ác, như một số người nói, thì làm sao có thể hiểu được lời cám dỗ ấy? Chẳng lẽ Chúa Giê-su bị cám dỗ bởi một ý nghĩ xấu, hoặc đó là sự đấu tranh tư tưởng của ngài sau khi làm báp-têm? Nếu vậy, sao có thể nói “trong Ngài không có tội-lỗi”? (1 Giăng 3:5). Thay vì phủ nhận thế lực của Ma-quỉ trên nhân loại, Chúa Giê-su khẳng định điều đó khi nói hắn là “thủ lĩnh thế gian”, đồng thời miêu tả hắn là “kẻ giết người” và “kẻ nói dối”.—Giăng 14:30, TVC; 8:44.
Khoảng 60 năm sau lần Chúa Giê-su chạm trán với Ma-quỉ, một người viết Kinh Thánh là Giăng nhắc nhở các môn đồ Chúa Giê-su về ảnh hưởng mạnh mẽ của Ma-quỉ. Ông nói: “Cả thế-gian đều phục dưới quyền ma-quỉ” và hắn đang “dỗ-dành cả thiên-hạ” (1 Giăng 5:19; Khải-huyền 12:9). Rõ ràng, Kinh Thánh nói “kẻ cai trị thế gian” là thần vô hình. Nhưng hắn kiểm soát thế giới bằng cách nào?
“Kẻ cai trị thế gian” ủy quyền cho đồng bọn
Khi viết về cuộc chiến giữ đức tin của những người theo Chúa Giê-su, môn đồ Phao-lô nói rõ kẻ thù nguy hiểm nhất của họ là ai: “Chúng ta đánh trận, chẳng phải cùng thịt và huyết, bèn là cùng chủ-quyền, cùng thế-lực, cùng vua-chúa của thế-gian mờ-tối nầy, cùng các thần dữ ở các miền trên trời” (Ê-phê-sô 6:12). Như vậy, trận chiến này vượt xa phạm vi của con người, vì chẳng phải với “thịt và huyết” nhưng với “các thần dữ”.
“Các thần dữ” không ám chỉ khái niệm trừu tượng về cái ác, nhưng nói đến những ác thần mạnh mẽ. Điều đó cho thấy để đạt mục đích, Ma-quỉ dùng các thiên sứ phản nghịch khác, là những kẻ rời bỏ “chỗ riêng mình” ở trên trời.—Giu-đe 6.
Sách tiên tri Đa-ni-ên trong Kinh Thánh tiết lộ rằng ngay từ thời xưa, các “vua-chúa” này đã ra sức kiểm soát thế giới. Vì lo lắng cho những người Do Thái đồng hương mới trở về Giê-ru-sa-lem năm 537 trước công nguyên sau thời kỳ lưu đày ở Ba-by-lôn, nhà tiên tri Đa-ni-ên cầu nguyện cho họ trong ba tuần. Đức Chúa Trời sai một thiên sứ xuống trấn an ông. Thiên sứ cho ông biết lý do đến trễ: “Vua nước Phe-rơ-sơ [Ba Tư] đã ngăn-trở ta trong hai mươi mốt ngày”.—Đa-ni-ên 10:2, 13.
“Vua nước Phe-rơ-sơ” là ai? Dĩ nhiên thiên sứ không nói đến vua của Phe-rơ-sơ là Si-ru, người rất có thiện chí với Đa-ni-ên và các đồng hương của ông vào lúc đó. Hơn thế, làm sao vị vua người phàm này có thể chống lại thiên sứ trong ba tuần, khi mà một thiên sứ đã giết 185.000 quân tinh nhuệ chỉ trong một đêm? (Ê-sai 37:36). “Vua nước Phe-rơ-sơ” này chỉ có thể là tay sai của Ma-quỉ, là một quỉ được giao quyền kiểm soát đế quốc Phe-rơ-sơ. Trong những lời kế tiếp, thiên sứ nói rằng người sẽ phải chiến đấu một lần nữa với “vua của Phe-rơ-sơ” và quỉ khác là “vua của Gờ-réc [Hy Lạp]”.—Đa-ni-ên 10:20.
Qua sự kiện này, chúng ta có thể kết luận rằng các “vua-chúa của thế-gian”, tức là các quỉ, đang kiểm soát thế giới dưới sự chỉ đạo của thủ lĩnh là Sa-tan Ma-quỉ. Nhưng mưu đồ của chúng là gì?
“Kẻ cai trị thế gian” lộ rõ bộ mặt thật
Trong Khải-huyền, sách cuối của Kinh Thánh, môn đồ Giăng kể rằng thiên sứ trưởng Mi-chen, tức là Chúa Giê-su, tranh chiến cùng Ma-quỉ và tay sai của hắn. Ông cho biết hậu quả tồi tệ sau khi chúng bị trục xuất khỏi trời: “Khốn-nạn cho đất... Vì ma-quỉ biết thì-giờ mình còn chẳng bao nhiêu, nên giận hoảng mà đến cùng các ngươi”.—Khải-huyền 12:9, 12.
Sự tức giận của Ma-quỉ được thấy rõ như thế nào? Giống như nhiều tội phạm liều lĩnh theo chiêu thức “không ăn được thì đạp đổ”, Ma-quỉ và tay sai quyết hủy hoại trái đất và con người. Biết rằng thời giờ của mình còn rất ngắn, Ma-quỉ lợi dụng thương mại, một trong những hệ thống chính trong xã hội, để kích thích nhu cầu tiêu dùng của người ta. Điều này làm cạn kiệt nguồn tài nguyên thiên nhiên và gây ô nhiễm môi trường toàn cầu, vì thế đe dọa mạng sống của con người.—Khải-huyền 11:18; 18:11-17.
Kể từ đầu lịch sử nhân loại, sự thèm khát quyền lực của Ma-quỉ cũng thể hiện qua hệ thống chính trị và tôn giáo. Sách Khải-huyền miêu tả các thế lực chính trị là những con thú được Ma-quỉ cho “quyền-phép lớn”. Sách này cũng miêu tả liên minh trơ trẽn giữa chính trị và tôn giáo như là mối quan hệ bất chính, đáng gớm ghiếc (Khải-huyền 13:2; 17:1, 2). Hãy nghĩ đến những cảnh áp bức, nô dịch, chiến tranh và xung đột sắc tộc qua nhiều thế kỷ đã khiến hàng triệu người mất mạng. Ai trong chúng ta có thể nói rằng những biến cố kinh hoàng và khủng khiếp làm hoen ố trang sử loài người là do hoạt động thông thường của con người? Hay đó chính là hậu quả do thế lực thần linh gian ác gián tiếp gây ra?
Kinh Thánh vạch trần danh tánh và bộ mặt của kẻ đang điều khiển các cường quốc cũng như giới lãnh đạo. Dù ý thức được hay không, xã hội loài người phản ánh cá tính và chiêu thức “không ăn được thì đạp đổ” của kẻ cai trị nó. Nhưng nhân loại phải chịu đau khổ dưới sự cai trị của Ma-quỉ trong bao lâu nữa?
Kết cục bi thảm của Ma-quỉ
Vào thế kỷ thứ nhất, các hoạt động của Chúa Giê-su ở trên đất đã gióng lên hồi chuông báo tử đối với Ma-quỉ và bè lũ của hắn. Khi các môn đồ kể cho Chúa Giê-su nghe họ đã đuổi quỉ như thế nào, ngài nói với họ: “Ta đã thấy quỉ Sa-tan từ trời sa xuống như chớp” (Lu-ca 10:18). Những lời ấy cho thấy Chúa Giê-su vui mừng nghĩ đến lúc ngài về trời, và với tư cách là thiên sứ trưởng Mi-chen, ngài sẽ đánh bại kẻ cai trị thế gian (Khải-huyền 12:7-9). Khi nghiên cứu kỹ các lời tiên tri trong Kinh Thánh, chúng ta sẽ thấy trận chiến đó đã xảy ra ở trên trời và giành thắng lợi vào năm 1914a hoặc không lâu sau đó.
Kể từ đó, Ma-quỉ biết chẳng bao lâu nữa hắn sẽ bị hủy diệt. Dù ‘cả thế-gian đều phục dưới quyền hắn’ nhưng hàng triệu người ngày nay không bị lừa khi hắn ra sức kiểm soát họ. Kinh Thánh giúp họ nhận ra bộ mặt thật và những mưu kế của hắn (2 Cô-rinh-tô 2:11). Họ tin vào những lời Phao-lô viết cho các môn đồ Chúa Giê-su: “Đức Chúa Trời bình-an sẽ kíp giày-đạp quỉ Sa-tan dưới chân anh em”b.—Rô-ma 16:20.
Sắp đến ngày Ma-quỉ bị hủy diệt! Dưới sự cai trị đầy yêu thương của Chúa Giê-su, những người công chính sẽ làm cho trái đất thành địa đàng. Sự hung bạo, thù ghét và tham lam sẽ không còn. Kinh Thánh nói: “Những việc trước sẽ chẳng nhớ nữa” (Ê-sai 65:17). Thật là một tương lai tuyệt vời cho những người thoát khỏi kẻ cai trị thế giới và thế lực của hắn!
[Chú thích]
a Để biết thêm thông tin về năm này, xin xem phần phụ lục trong sách Kinh Thánh thật sự dạy gì?, trang 215-218, do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.
b Những lời của Phao-lô nhắc chúng ta nhớ đến lời tiên tri đầu tiên trong Kinh Thánh nơi Sáng-thế Ký 3:15, nói về sự hủy diệt cuối cùng dành cho Ma-quỉ. Để miêu tả sự kiện đó, Phao-lô dùng một từ Hy Lạp có nghĩa là “đập cho vỡ vụn, nghiền nát”.—Vine’s Complete Expository Dictionary of Old and New Testament Words.
[Câu nổi bật nơi trang 9]
Dưới sự cai trị đầy yêu thương của Chúa Giê-su, những người công chính sẽ làm cho trái đất thành địa đàng