“Hãy mang lấy mọi khí-giới của Đức Chúa Trời”
TÍN ĐỒ đấng Christ mà mang khí giới ư? Tại sao họ lại phải trang bị với khí giới như thể đi đánh nhau vậy? Họ không phải là những người yêu chuộng hòa bình hay sao? (II Ti-mô-thê 2:24). Đúng, họ là những người như thế. Tuy nhiên, mọi tín đồ thật của đấng Christ đều tham gia một trận chiến, trong trận chiến này họ cố gắng chinh phục, chứ không giết chóc.
Nếu Sa-tan đã không phản loạn thì không bao giờ phải có trận chiến này. Nhưng Sa-tan đã phản loạn và hắn dụ dỗ A-đam và Ê-va hùa theo hắn trong cuộc phản loạn. Từ dạo đó thế gian đã phát triển một hệ thống nằm dưới quyền “ma-quỉ”, tức Sa-tan Ma-quỉ (I Giăng 5:19). Những người muốn phục tùng Đấng Thống trị chính đáng là Đức Giê-hô-va phải chống lại ảnh hưởng của thế gian và kẻ cầm quyền thế gian. Họ phải chiến đấu để sống còn về mặt thiêng liêng. Nhằm mục đích đó, các tín đồ đấng Christ nhận lời khuyên này: “Hãy mang lấy mọi khí-giới của Đức Chúa Trời, để được đứng vững mà địch cùng mưu-kế của ma-quỉ” (Ê-phê-sô 6:11).
Bộ khí giới
Hãy lưu ý rằng chúng ta cần “mọi khí-giới của Đức Chúa Trời” nếu chúng ta muốn được che chở đúng mức. Vậy chúng ta hãy xem xét mỗi phần của bộ khí giới này như sứ đồ Phao-lô miêu tả và tự kiểm điểm cách thành thật để xem mình có được trang bị đầy đủ để tham gia trận chiến thiêng liêng hay không (Ê-phê-sô 6:14-17).
“Vậy, hãy đứng vững, lấy lẽ thật làm dây nịt lưng” (Ê-phê-sô 6:14a). Trong thời Kinh-thánh được viết ra, các chiến sĩ mang dây nịt bằng da có thể lên đến 15 phân bề ngang. Dây nịt này dùng để che chở lưng. Khi một chiến sĩ thắt chặt dây nịt, điều đó có nghĩa là người sẵn sàng ra trận.
Vậy nên, lẽ thật của Đức Chúa Trời được so sánh như dây nịt lưng của một chiến sĩ, điều này thật thích hợp làm sao! Hình ảnh này cho chúng ta thấy là cần phải giữ Lời lẽ thật của Đức Chúa Trời rất gần bên chúng ta, thể như chúng ta lấy lời đó làm dây nịt lưng. Chúng ta nên suy gẫm một cách sâu xa về tư tưởng chứa đựng trong lời Đức Chúa Trời. Làm thế sẽ giúp chúng ta khỏi bị đánh lừa bởi những lời nói dối và lừa gạt. Ngoài ra, các lời ra từ miệng Đức Giê-hô-va sẽ nâng đỡ và ban sức mạnh cho chúng ta về mặt thiêng liêng và giúp chúng ta giữ sự trung thành.
“Mặc lấy giáp bằng sự công bình” (Ê-phê-sô 6:14b). Áo giáp của một chiến sĩ che chở một bộ phận trọng yếu của thân thể—trái tim. Vậy nên, trong bộ khí giới thiêng liêng do Đức Chúa Trời ban cho, sự công bình che chở lòng của chúng ta. Theo Kinh-thánh trái tim là vật tượng trưng thích đáng cho những điều ở bên trong chúng ta—cảm giác, tư tưởng và ước muốn của chúng ta. Vì lẽ Kinh-thánh cũng nói rằng lòng có khuynh hướng làm điều xấu, nên điều chính yếu là chúng ta phải vun trồng lòng quyết tâm nắm vững tiêu chuẩn của Đức Giê-hô-va về sự công bình (Giê-rê-mi 17:9). Chúng ta không nên chỉ có bộ mặt bề ngoài vâng lời Đức Chúa Trời cách giả dối; sự vâng lời phải đến từ bên trong. Điều này đòi hỏi chúng ta phát triển lòng ưa thích mãnh liệt điều công bình và đồng thời cũng gớm ghiếc mãnh liệt các điều phi pháp (Thi-thiên 45:7). Như vậy lòng chúng ta sẽ được che chở.
“Dùng sự sẵn-sàng của Tin-lành bình-an mà làm giày-dép” (Ê-phê-sô 6:15). Chân bạn có mang giày như vậy không? Chân bạn có đưa bạn đều đều vào khu vực rao giảng để trau giồi phẩm chất của hoạt động rao giảng và dạy dỗ không? Sự thật là trong một số khu vực tương đối ít người hưởng ứng tin mừng. Người ta có lẽ thờ ơ, thụ động, hoặc chống đối. Chúng ta cũng có thể bị bắt bớ vì rao giảng. Nhưng nếu các tín đồ đấng Christ bền bỉ tiếp tục, họ sẽ phát triển tính chịu đựng, một đức tính giúp che chở chống lại các tấn công của Sa-tan. Mặc dù bị bắt bớ, Phao-lô đã hăng hái rao giảng và chúng ta được khuyến khích ‘bắt chước ông, cũng như chính mình ông bắt chước đấng Christ vậy’ (I Cô-rinh-tô 11:1).
Khi bận rộn trong công việc rao giảng về Nước Trời, chúng ta làm vững mạnh thêm sự tin cậy nơi tin mừng. Ngoài ra, chúng ta để thánh linh của Đức Giê-hô-va hoạt động qua chúng ta để thực thi ý định của Ngài. Thật thế, khi đi rao giảng như vậy, chúng ta là bạn cùng làm việc với các thiên sứ—ngay cả với chính Giê-hô-va Đức Chúa Trời (I Cô-rinh-tô 3:9, Khải-huyền 14:6). Và khi “làm công-việc Chúa cách dư-dật luôn” chúng ta sẽ đứng “vững-vàng chớ rúng-động” (I Cô-rinh-tô 15:58). Nhờ vậy mà chúng ta có sự che chở tuyệt diệu biết dường nào!
“Lại phải lấy thêm đức-tin làm thuẫn” (Ê-phê-sô 6:16). Một chiến sĩ thời xưa dùng một cái thuẫn to để đỡ tên và giáo cho khỏi trúng mình. Nếu người không dùng thuẫn thì có thể bị thương nặng, ngay cả chết nữa. Tín đồ đấng Christ phải đương đầu với những khí giới còn nguy hiểm hơn thế nữa—“tên lửa của kẻ dữ”. Các tên lửa này bao hàm mọi thủ đoạn mà Sa-tan dùng để làm đức tin của chúng ta yếu đi và giết chúng ta về mặt thiêng liêng. Các thủ đoạn này gồm có sự bắt bớ, lời nói dối, triết lý thế gian lừa bịp, các thứ hấp dẫn vật chất và sự cám dỗ để phạm điều vô luân. Chúng ta cần một cái thuẫn lớn để che chở chúng ta khỏi mọi tên lửa đó. Chúng ta không thể để hở một phần nào của con người chúng ta để kẻ thù tấn công được.
Áp-ra-ham và vợ ông là Sa-ra có đức tin rất mạnh. Khi đã quá tuổi sanh con, họ đặt đức tin nơi lời hứa của Đức Chúa Trời là họ sẽ có hậu tự. Sau đó, Áp-ra-ham bày tỏ đức tin phi thường khi ông vâng lệnh bảo giết Y-sác làm của lễ hy sinh, Y-sác là con trai duy nhất do vợ yêu quí là Sa-ra sanh ra. Đức Giê-hô-va giữ tay Áp-ra-ham lại và cung cấp một của-lễ để thay thế. Nhưng Áp-ra-ham đã sẵn sàng vâng lời. Tại sao? Bởi vì ông có đức tin tuyệt đối là Đức Giê-hô-va có thể làm con trai ông sống lại và thực hiện lời của Ngài về con ấy (Rô-ma 4:16-21; Hê-bơ-rơ 11:11, 12, 17-19).
Môi-se cũng có loại đức tin mà chúng ta cần có. Ông từ bỏ sự giàu sang của Ê-díp-tô, chọn thà chịu khổ bị áp bức cùng với dân tộc của Đức Chúa Trời. Tại sao? Bởi vì ông tin rằng Đức Giê-hô-va có thật và sẽ giải cứu người Y-sơ-ra-ên. Đức tin của Môi-se mạnh đến nỗi “người đứng vững như thấy Đấng không thấy được” (Hê-bơ-rơ 11:6, 24-27).
Chúng ta có đức tin nơi Đức Giê-hô-va bằng những người đó không? Chúng ta có sự liên lạc mất thiết với Đức Giê-hô-va đến nỗi dường như chúng ta có thể thấy Ngài hay không? Chúng ta có sẵn lòng hy sinh bất cứ điều gì hoặc chịu đựng bất cứ sự khó khăn nào để duy trì sự liên lạc của chúng ta với Đức Chúa Trời không? Chúng ta có hoàn toàn tin cậy nơi Đức Giê-hô-va không? (Hê-bơ-rơ 11:1) Nếu có thì tên lửa của Sa-tan sẽ không thấu qua nổi cái thuẫn bằng đức tin của chúng ta.
“Hãy lấy sự cứu-chuộc làm mão trụ” (Ê-phê-sô 6:17a). Cái mũ sắt (mão trụ) của một chiến sĩ che chở đầu người và do đó bộ óc—cơ quan phối hợp các giây thần kinh và tư tưởng. Hy vọng về sự cứu chuộc của người tín đồ đấng Christ được ví như cái mũ sắt vì nó che chở tâm trí. Nhờ có sự hiểu biết chính xác, tâm trí người tín đồ đã được đổi mới, nhưng tâm trí vẫn còn thuộc một con người yếu đuối và bất toàn (Rô-ma 7:18; 12:2). Nếu chúng ta cho phép tâm trí mình thu thập tư tưởng ô uế, hủy hoại đức tin mà tinh thần của thế gian này sanh ra, thì sự tin tưởng của chúng ta nơi sự cứu chuộc sẽ phai nhạt đi và cuối cùng có thể biến mất nữa. Mặt khác, nếu chúng ta luôn luôn nuôi dưỡng tâm trí bằng những lời của Đức Chúa Trời ban thêm sức mạnh thì hy vọng của chúng ta sẽ luôn sáng sủa và rõ rệt. Bạn có giữ mão trụ về sự cứu chuộc sát chặt vào đầu không?
“Gươm của Đức Thánh-Linh, là lời Đức Chúa Trời” (Ê-phê-sô 6:17b). Tục ngữ nói rằng sự bảo vệ tốt nhất là một sự tấn công tốt là đúng thật trong trận chiến của người tín đồ đấng Christ. Khi chân chúng ta được trang bị với tin mừng bình an, đưa chúng ta đến giữa những người không tin đạo, chúng ta không trơ trụi, nhưng có khí giới. Lời của Đức Chúa Trời là Kinh-thánh có tác động giống như một cây gươm mạnh mẽ có khả năng chém đứt các lời nói dối về thiêng liêng cùng các quan niệm sai lầm, và giúp những người có lòng ngay thẳng tìm ra sự tự do về thiêng liêng (Giăng 8:31, 32).
Chúa Giê-su cho thấy sức mạnh của khí giới này khi ngài chiến đấu với Sa-tan Ma-quỉ. Khi ngài bị cám dỗ trong đồng vắng, ngài đã tự vệ chống lại ba cuộc tấn công của Sa-tan bằng cách dùng Lời của Đức Chúa Trời cách hữu hiệu và nói: “Có lời chép” (Ma-thi-ơ 4:1-11). Nếu chúng ta tập luyện để dùng cây gươm này cách khéo léo, chúng ta có thể giúp những người nhu mì thoát khỏi quyền lực của Sa-tan. Hơn nữa, các trưởng lão của hội-thánh dùng Lời của Đức Chúa Trời để che chở bầy chiên chống lại những kẻ cố gắng đánh đổ đức tin của những người yếu (Công-vụ các Sứ-đồ 20:28-30).
Một chiến sĩ học dùng gươm cách tài giỏi không phải là một chuyện dễ. Người cần phải bỏ nhiều thì giờ để dốc lòng tập luyện mới dùng gươm cách khéo léo được. Cũng thế, trong trận chiến thiêng liêng, ta cần phải năng học hỏi và luyện tập đều đặn trong thánh chức để trở thành những người có tài nghệ dùng Lời Đức Chúa Trời. Bằng đủ mọi cách, chúng ta hãy cố gắng hết sức để làm những người dùng gươm thiêng liêng cách giỏi giang, có khả năng “giảng-dạy lời của lẽ thật” (II Ti-mô-thê 2:15).
Hãy bền đỗ cầu nguyện, đứng vững
Tất cả các phần của bộ khí giới thiêng liêng là trọng yếu để chúng ta giữ sự trung thành với Đức Chúa Trời. Nhưng làm sao chúng ta có thể mang bộ khí giới đó luôn luôn? Nếu chúng ta học hỏi Kinh-thánh đều đặn, soạn bài trước cho các buổi nhóm họp, rồi chăm chú nghe và tích cực tham gia vào buổi họp, chúng ta sẽ có bộ khí giới đó trên người luôn (II Ti-mô-thê 3:16; Hê-bơ-rơ 10:24, 25). Đi rao giảng đều đặn và hăng hái cùng kết hợp với các anh em tín đồ đấng Christ cũng sẽ giúp chúng ta giữ bộ khi giới thiêng liêng trong tình trạng tốt để tấn công và tự vệ (Châm-ngôn 13:20; Rô-ma 15:15, 16; I Cô-rinh-tô 15:33).
Một điều quan trọng khác là phát triển một thái độ đúng về mặt tâm thần. Chúng ta không nên để cho các điều hấp dẫn của thế gian này làm chúng ta xao lãng. Trái lại, chúng ta nên vun trồng ‘con mắt giản dị’ (Ma-thi-ơ 6:19-24, NW). Chúng ta cũng muốn bắt chước Giê-su Christ, phải học yêu mến điều công bình và gớm điều dữ (Hê-bơ-rơ 1:9). Tất cả các điều này giúp chúng ta luôn luôn mang bộ khí giới mà Đức Chúa Trời ban cho.
Sau khi bình luận về mỗi phần của bộ khí giới thiêng liêng, Phao-lô kết luận như sau: “Hãy nhờ Đức Thánh-Linh, thường thường làm đủ mọi thứ cầu-nguyện và nài-xin. Hãy dùng sự bền-đỗ trọn-vẹn mà tỉnh-thức về điều đó, và cầu-nguyện cho hết thảy các thánh-đồ” (Ê-phê-sô 6:12). Các chiến sĩ trung thành giữ liên lạc với tổng hành dinh quân đội và vâng theo mệnh lệnh. Chúng ta là chiến sĩ của đấng Christ, chúng ta cần phải giữ liên lạc luôn với Đấng Thống trị của chúng ta là Giê-hô-va Đức Chúa Trời, qua trung gian của Giê-su Christ là “quan-tướng cho muôn dân” (Ê-sai 55:4). Chúng ta có thể làm điều này qua lời cầu khẩn thành tâm cho thấy chúng ta gắn bó và tin kính sâu xa Đức Giê-hô-va, chứ không phải qua lời cầu nguyện hời hợt. Khi liên lạc đều đặn với Đức Giê-hô-va, chúng ta nhận được sức mạnh mỗi ngày để nâng đỡ chúng ta trong cuộc chiến đấu.
Giê-su nói: “Ta đã thắng thế-gian rồi” (Giăng 16:33). Đức Giê-hô-va cũng muốn chúng ta thắng. Khi Phao-lô sắp chết, ông có thể nói: “Ta đã đánh trận tốt-lành, đã xong sự chạy, đã giữ được đức-tin” (II Ti-mô-thê 4:7). Mong sao chúng ta cũng có thể nói tương tự như vậy về sự tham gia của chúng ta trong cuộc chiến. Nếu chúng ta thật sự mong muốn như vậy, chúng ta hãy “đứng vững mà địch cùng mưu-kế của ma-quỉ” bằng cách luôn luôn mang toàn bộ khí giới của Đức Chúa Trời (Ê-phê-sô 6:11).