“Đức Chúa Trời của sự bình-an” quan tâm đến người đau khổ
KINH-THÁNH nói rõ là Đa-vít thời xưa biết nhiều về sự gian khổ. Trong nhiều năm ông đã sống trốn tránh vì bị một ông vua gian ác và ngoan cố săn bắt không ngừng, ông vua này cương quyết giết cho được Đa-vít. Trong giai đoạn gian truân này, Đa-vít đã trốn ở những nơi hẻo lánh. Tuy nhiên, ông không chỉ trốn tránh mà thôi. Ông thiết tha cầu nguyện Đức Giê-hô-va về nghịch cảnh của ông. Sau này ông viết về sự thử thách gian khổ: “Tôi cất tiếng kêu-cầu cùng Đức Giê-hô-va... Ở trước mặt Ngài tôi tuôn đổ sự than-thở tôi, bày-tỏ sự gian-nan tôi” (Thi-thiên 142:1, 2).
Ngày nay, một số người sẽ chế giễu việc Đa-vít tin cậy nơi Đức Chúa Trời. Họ nói rằng cầu nguyện chỉ là một kỹ thuật tâm lý làm an tâm và trên thực tế thì cầu nguyện chỉ là phí thời giờ vô ích mà thôi. Tuy nhiên, niềm tin tưởng của Đa-vít nơi Đức Chúa Trời đã không đặt sai chỗ, vì cuối cùng kẻ thù của ông đã bị đánh bại. Nhìn lại kinh nghiệm của mình, Đa-vít viết: “Kẻ khốn-cùng nầy có kêu-cầu, Đức Giê-hô-va bèn nhậm lời người, giải-cứu người khỏi các đều gian-truân” (Thi-thiên 34:6). Những nơi khác trong Kinh-thánh gọi Đức Chúa Trời thật mà Đa-vít nương tựa là “Đức Chúa Trời của sự bình-an” (Phi-líp 4:9; Hê-bơ-rơ 13:20). Liệu ngài sẽ giải cứu chúng ta khỏi sự đau khổ để chúng ta có sự bình an không?
Đức Giê-hô-va quan tâm đến bạn
Đức Giê-hô-va không làm ngơ trước những nghịch cảnh của dân ngài (Thi-thiên 34:15). Ngài quan tâm đến nhu cầu của các tôi tớ ngài không những với tư cách một nhóm mà còn với tư cách mỗi cá nhân biết kính sợ ngài. Lúc khánh thành đền thờ ở Giê-ru-sa-lem xưa, Sa-lô-môn nài xin Đức Giê-hô-va hãy lắng nghe khi “có một người, hoặc cả dân Y-sơ-ra-ên của Chúa đã nhận-biết tai-vạ và sự đau-đớn của mình... cầu-nguyện và khẩn-xin vô-luận đều gì” (II Sử-ký 6:29). Như Sa-lô-môn nhận thấy, mỗi người có nỗi khổ riêng. Một người có thể bị bệnh về thể xác. Còn người khác thì có thể đau buồn. Một số người khác nữa có thể đau khổ vì một người thân yêu qua đời. Trong thời buổi khó khăn này, người ta thường gặp những cảnh khổ như thất nghiệp, khó khăn về kinh tế, và vấn đề trong gia đình.
Hãy suy nghĩ một chút về ‘tai-vạ và sự đau-đớn của bạn’. Nhiều khi bạn có lẽ cảm thấy giống như người viết Thi-thiên là Đa-vít khi ông viết: “Tôi trông-đợi có người thương-xót tôi, nhưng chẳng có ai; tôi mong-nhờ người an-ủi, song nào có gặp”. Tuy vậy, bạn có thể được an tâm là Đức Giê-hô-va quan tâm đến tình cảnh của bạn, vì sau đó trong cùng bài Thi-thiên, Đa-vít viết: “Đức Giê-hô-va nghe kẻ thiếu-thốn, không khinh-dể những phu-tù của Ngài” (Thi-thiên 69:20, 33).
Áp dụng những lời của Đa-vít theo nghĩa rộng, chúng ta có thể được trấn an là Đấng Tạo Hóa của loài người lắng nghe lời cầu nguyện của những người bị giam hãm trong nỗi khổ sở của họ, nói theo nghĩa bóng. Hơn thế nữa, ngài phản ứng trước tình cảnh của họ. Hãy xem những lời sau đây cho thấy lòng thương xót của Đức Giê-hô-va đối với những người bị khổ sở.
“Các ngươi chớ ức-hiếp một người góa-bụa hay là một kẻ mồ-côi nào. Nếu ức-hiếp họ, và họ kêu-van ta, chắc ta sẽ nghe tiếng kêu của họ, cơn nóng giận ta phừng lên” (Xuất Ê-díp-tô Ký 22:22-24).
“Có lẽ nào Đức Chúa Trời chẳng xét lẽ công-bình cho những người đã được chọn, là kẻ đêm ngày kêu xin Ngài, mà lại chậm-chạp đến cứu họ sao!” (Lu-ca 18:7).
“Vì người sẽ giải kẻ thiếu-thốn khi nó kêu-cầu, và cứu người khốn-cùng không có ai giúp-đỡ. Người sẽ thương-xót kẻ khốn-cùng, người thiếu-thốn, và cứu linh-hồn của người thiếu-thốn. Người sẽ chuộc linh-hồn họ khỏi sự hà-hiếp và sự hung-bạo; cũng sẽ xem huyết họ là quí-báu” (Thi-thiên 72:12-14).
“Ai đụng đến các ngươi [dân của Đức Chúa Trời trên đất] tức là đụng đến con ngươi mắt Ngài” (Xa-cha-ri 2:8).
Một vài thí dụ này cho thấy Đấng Tạo Hóa của chúng ta rất quan tâm đến hạnh phúc của dân ngài. Vì vậy, chúng ta có lý do vững chắc để làm theo lời khuyên của sứ đồ Phi-e-rơ: “Hãy trao mọi đều lo-lắng mình cho Ngài, vì Ngài hay săn-sóc anh em” (I Phi-e-rơ 5:7). Nhưng khi chúng ta gặp khổ sở, Đức Chúa Trời sẽ giúp chúng ta như thế nào?
Cách Đức Chúa Trời giúp những người đau khổ
Như chúng ta đã thấy là khi Đa-vít đau khổ, ông cầu nguyện thiết tha để được sự hướng dẫn của Đức Chúa Trời. Đồng thời, ông đã chủ động làm nhẹ bớt tình cảnh, bằng cách dùng mưu trí để thoát khỏi những kẻ đuổi bắt ông. Cho nên lòng trông cậy nơi Đức Giê-hô-va cùng với sự cố gắng cá nhân đã giúp Đa-vít chịu đựng nghịch cảnh. Chúng ta có thể rút tỉa được bài học nào qua kinh nghiệm này?
Khi gặp đau khổ, chúng ta hành động ngay một cách hợp lý để giải quyết vấn đề thì điều đó chắc chắn không phải là sai. Thí dụ, nếu một tín đồ đấng Christ bị thất nghiệp, chẳng phải người đó sẽ cố gắng tìm việc làm hay sao? Hay nếu người đó bị bệnh tật, chẳng phải người đó tìm phương chữa trị hay sao? Quả thật, ngay cả Chúa Giê-su, đấng có quyền năng chữa mọi thứ bệnh, đã nhìn nhận rằng ‘người có bịnh cần thầy thuốc’ (Ma-thi-ơ 9:12; so sánh I Ti-mô-thê 5:23). Dĩ nhiên, vì chúng ta không thể loại đi một số nghịch cảnh, nên chúng ta đành phải chịu đựng. Tuy thế, tín đồ thật của đấng Christ không xem sự đau khổ là một điều tốt như một số người khác. (So sánh I Các Vua 18:28). Ngược lại, tín đồ đấng Christ dùng bất cứ biện pháp nào mình có thể dùng để đối phó với khó khăn.
Nhưng đồng thời, cầu nguyện Đức Giê-hô-va về những vấn đề ấy là điều hợp lý. Tại sao? Trước hết, nhờ nương tựa nơi Đấng Tạo Hóa, chúng ta được giúp đỡ để “biết phân biệt những điều quan trọng hơn” (Phi-líp 1:10, NW). Thí dụ, khi đi tìm việc làm, nương cậy nơi Đức Chúa Trời qua lời cầu nguyện sẽ giúp chúng ta từ chối không nhận công việc trái ngược với các nguyên tắc Kinh-thánh. Chúng ta cũng sẽ tránh trở nên “bội đạo” vì tham mê tiền bạc (I Ti-mô-thê 6:10). Thật vậy, khi quyết định những chuyện hệ trọng—về việc làm hay bất cứ khía cạnh nào khác trong đời sống—chúng ta cần phải làm theo lời khuyên của Đa-vít: “Hãy trao gánh-nặng ngươi cho Đức Giê-hô-va, Ngài sẽ nâng-đỡ ngươi; Ngài sẽ chẳng hề cho người công-bình bị rúng-động” (Thi-thiên 55:22).
Lời cầu nguyện cũng giúp chúng ta giữ thăng bằng về mặt tinh thần, hầu cho không bị chìm ngập trong sự đau khổ. Sứ đồ Phao-lô viết: “Trong mọi sự hãy dùng lời cầu-nguyện, nài-xin, và sự tạ ơn mà trình các sự cầu-xin của mình cho Đức Chúa Trời”. Kết quả là gì? “Sự bình-an của Đức Chúa Trời vượt-quá mọi sự hiểu-biết, sẽ giữ-gìn lòng và ý-tưởng anh em trong Đức Chúa Jêsus-Christ” (Phi-líp 4:6, 7). Đúng vậy, chúng ta có được sự bình an của Đức Chúa Trời. Sự bình an đó “vượt-quá mọi sự hiểu-biết”, cho nên nó có thể giúp chúng ta giữ thăng bằng khi chúng ta bị nặng gánh vì khổ đau. Sự bình an đó sẽ ‘giữ-gìn lòng và ý-tưởng của chúng ta’, nhờ đó giúp chúng ta tránh phản ứng hấp tấp và thiếu khôn ngoan, mà có thể làm tăng thêm khó khăn của chúng ta (Truyền-đạo 7:7).
Lời cầu nguyện còn có thể mang lại những lợi ích khác nữa. Nó có thể làm thay đổi kết quả của sự việc. Hãy xem một thí dụ trong Kinh-thánh. Khi sứ đồ Phao-lô bị tù ở Rô-ma, ông khuyến khích những anh em tín đồ cầu nguyện cho ông. Tại sao vậy? Ông viết cho họ: “Tôi lại nài-xin anh em cầu-nguyện đi, để tôi đến cùng anh em cho sớm hơn” (Hê-bơ-rơ 13:19). Phao-lô biết rằng những lời cầu nguyện bền bỉ của các anh em cùng đạo có thể làm thay đổi khi nào ông sẽ được thả ra (Phi-lê-môn 22).
Có phải lời cầu nguyện sẽ thay đổi kết cuộc của sự gian nan của bạn không? Có thể là vậy. Tuy nhiên, chúng ta nên ý thức rằng Đức Giê-hô-va không phải lúc nào cũng nhậm lời cầu nguyện theo cách mà chúng ta mong mỏi. Thí dụ, Phao-lô nhiều lần cầu nguyện về “một cái giằm xóc vào thịt”—có lẽ một vấn đề về thể xác liên quan đến thị lực. Thay vì cất đi vấn đề đó, Đức Chúa Trời bảo Phao-lô: “Ân-điển ta đủ cho ngươi rồi, vì sức-mạnh của ta nên trọn-vẹn trong sự yếu-đuối” (II Cô-rinh-tô 12:7-9).
Cho nên có khi Đức Chúa Trời không loại đi những nghịch cảnh của chúng ta. Thay vì vậy, chúng ta sẽ có cơ hội để chứng tỏ là chúng ta nương cậy nơi Đấng Tạo Hóa của mình (Công-vụ các Sứ-đồ 14:22). Hơn nữa, chúng ta có thể được bảo đảm là ngay dù Đức Giê-hô-va không loại đi sự gian nan, ngài sẽ “mở đàng cho ra khỏi, để [chúng ta] có thể chịu được” (I Cô-rinh-tô 10:13). Đúng vậy, có lý do chính đáng để gọi Đức Giê-hô-va là “Đức Chúa Trời ban mọi sự yên-ủi, Ngài yên-ủi chúng tôi trong mọi sự khốn-nạn” (II Cô-rinh-tô 1:3, 4). Ngài ban cho chúng ta những gì chúng ta cần để chịu đựng, và có sự yên tâm đáng kể.
Chẳng bao lâu nữa—Một thế giới không có khổ đau!
Đấng Tạo Hóa hứa là qua Nước Trời, ngài sắp loại đi những sự đau khổ của loài người. Ngài sẽ thực hiện việc đó như thế nào? Bằng cách loại đi Sa-tan Ma-quỉ, kẻ chính gây ra sự đau khổ và là kẻ thù của sự bình an, mà Kinh-thánh gọi là “chúa đời nầy” (II Cô-rinh-tô 4:4). Nhưng chẳng bao lâu nữa sự cai trị của hắn trên nhân loại sẽ chấm dứt. Khi Sa-tan bị loại trừ thì những ai kính sợ Đức Chúa Trời sẽ có cơ hội hưởng ân phước vô kể. Kinh-thánh hứa rằng Đức Giê-hô-va sẽ “lau ráo hết nước mắt khỏi mắt chúng, sẽ không có sự chết, cũng không có than-khóc, kêu-ca, hay là đau-đớn nữa; vì những sự thứ nhứt đã qua rồi” (Khải-huyền 21:1-4).
Một thế giới không có khổ đau có nghe khó tin quá không? Chúng ta đã quen sống với nghịch cảnh nên chúng ta thấy khó mà tưởng tượng khi không còn điều đó nữa. Nhưng một đời sống không có sự sợ hãi, lo âu và tai họa, đó chính là ý định của Đức Chúa Trời cho loài người từ buổi sáng thế, và ý định của ngài sẽ thành tựu (Ê-sai 55:10, 11).
Đây là niềm hy vọng mà những người được đề cập ở đầu bài—Sonia, Fabiana và Ana—đã tìm được. Chị Sonia, có hai người con trai chết vì bệnh AIDS, có được sự bình an lớn qua niềm hy vọng mà Kinh-thánh đưa ra—đó là sự sống lại cho người công bình và người không công bình (Công-vụ các Sứ-đồ 24:15). Chị nói: “Có một điều chắc chắn là niềm hy vọng của chúng tôi vượt qua bất cứ sự đau đớn nào”.
Trong khi vẫn còn sống ở cô nhi viện, Ana được một Nhân-chứng Giê-hô-va đến thăm. Ana nói: “Chị đó cho tôi thấy danh của Đức Giê-hô-va trong Kinh-thánh, và tôi vui mừng đến rơi lệ. Tôi rất cần sự giúp đỡ, và tôi biết được là có một Đức Chúa Trời quan tâm đến chúng ta”. Sau khi rời cô nhi viện, Ana nhận học Kinh-thánh và biết nhiều hơn về những lời hứa của Đức Giê-hô-va. Rồi chị dâng mình cho Đức Giê-hô-va và biểu hiệu sự dâng mình qua việc báp têm. “Kể từ đó, tôi tiếp tục trông cậy nơi Đức Giê-hô-va qua lời cầu nguyện, và tôi được an ủi qua lời bảo đảm là ngài sẽ giúp tôi”.
Chị Fabiana cũng tìm được nhiều an ủi và sự bình an nội tâm trong hoàn cảnh khổ sở nhờ biết được những lời hứa của Đức Chúa Trời về tương lai. “Học lẽ thật trong Kinh-thánh giống như rời một nơi rất tối tăm và buồn tẻ và bước vào một căn phòng sáng sủa, vui tươi và thoải mái”. (So sánh Thi-thiên 118:5).
Nhưng làm sao và khi nào khắp thế giới sẽ có sự bình an thực sự? Chúng ta hãy xem trong những bài kế tiếp.
[Khung nơi trang 6]
SỰ ĐAU KHỔ CÓ NHIỀU KHÍA CẠNH
▪ Khoảng một phần tư dân số trên thế giới sống trong cảnh nghèo nàn cùng cực, và hàng triệu người nữa sống trong những hoàn cảnh thấp kém đe dọa đến sự sống còn của họ.
▪ Hơn 200 triệu trẻ em đang thiếu ăn.
▪ Mỗi năm bệnh tiêu chảy giết khoảng ba triệu trẻ em dưới năm tuổi.
▪ Những bệnh truyền nhiễm giết khoảng 16,5 triệu người riêng trong năm 1993. Vì một số quốc gia liệt kê các thứ bệnh tật một cách khác nhau, con số thật sự có thể cao hơn nhiều.
▪ Người ta ước lượng có 500 triệu người bị một bệnh thần kinh nào đó.
▪ Tỷ lệ số người trẻ tự tử gia tăng nhanh chóng hơn bất cứ nhóm tuổi nào khác.
▪ Tạp chí The Unesco Courier nói: “Sự đói kém và thất nghiệp là những tệ trạng trên thế giới. Có 35 triệu người thất nghiệp ở bảy nước giàu nhất thế giới, và riêng ở Bra-xin có 20 triệu công nhân, tuy có việc làm nhưng đối với họ cũng không có nghĩa là họ sẽ được đủ ăn”.
[Hình nơi trang 7]
Lời cầu nguyện có thể giúp chúng ta chú tâm đến lời hứa của Đức Chúa Trời về một thế giới không có khổ đau