THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w94 1/11 trg 16-23
  • Hãy tỏ lòng nhân từ thương xót

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Hãy tỏ lòng nhân từ thương xót
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1994
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Một công việc đầy thương xót như chưa từng chấy
  • Một phần của nhân cách mới
  • Sự ghen tị—Một trở ngại cho lòng thương xót
  • Những trở ngại khác cho lòng thương xót
  • Thương xót người bệnh hoạn
  • Thương xót người yếu đuối
  • Hãy có lòng cảm thông!
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2007
  • “Đức Chúa Trời chúng ta giàu lòng trắc ẩn”
    Hãy đến gần Đức Giê-hô-va
  • Noi theo lòng trắc ẩn của Đức Giê-hô-va
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản học hỏi)—2017
  • Đức Giê-hô-va cai trị với lòng trắc ẩn
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1997
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1994
w94 1/11 trg 16-23

Hãy tỏ lòng nhân từ thương xót

“Hãy có lòng thương-xót. Hãy mặc lấy sự nhơn-từ” (CÔ-LÔ-SE 3:12).

1. Tại sao người ta ngày nay rất cần được thương xót?

CHƯA bao giờ trong lịch sử mà chúng ta thấy nhiều người cần sự giúp đỡ đầy thương xót như ngày nay. Trước cảnh bệnh tật, đói kém, thất nghiệp, tội ác, chiến tranh, hỗn loạn và các thiên tai, hàng triệu người cần được giúp đỡ. Nhưng có một vấn đề còn trầm trọng hơn nữa; đó là tình trạng thiêng liêng nguy nan của nhân loại. Sa-tan biết thì giờ mình còn chẳng bao nhiêu, và hắn “dỗ-dành cả thiên-hạ” (Khải-huyền 12:9, 12). Do đó, đặc biệt những người ở ngoài hội thánh tín đồ thật của đấng Christ đang ở trong tình trạng nguy hiểm đến tính mạng, và Kinh-thánh cho biết không có hy vọng nào về sự sống lại cho những ai bị hành quyết trong ngày phán xét sắp đến của Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 25:31-33, 41, 46; II Tê-sa-lô-ni-ca 1:6-9).

2. Tại sao Đức Giê-hô-va chưa ra tay hủy diệt kẻ ác?

2 Tuy nhiên, đến giờ phút cuối cùng này, Giê-hô-va Đức Chúa Trời tiếp tục tỏ lòng kiên nhẫn và thương xót đối với những kẻ vô ơn và gian ác (Ma-thi-ơ 5:45; Lu-ca 6:35, 36). Ngài làm thế vì cùng lý do Ngài đã không lập tức trừng phạt dân Y-sơ-ra-ên bất trung. “Chúa Giê-hô-va phán: Thật như ta hằng sống, ta chẳng lấy sự kẻ dữ chết làm vui, nhưng vui về nó xây-bỏ đường-lối mình, và được sống. Các ngươi khá xây-bỏ, xây-bỏ đường-lối xấu của mình. Sao các ngươi muốn chết, hỡi nhà Y-sơ-ra-ên?” (Ê-xê-chi-ên 33:11).

3. Chúng ta có trường hợp nào cho thấy lòng thương xót của Đức Giê-hô-va đối với một dân sự không thuộc về Ngài, và nhờ đó chúng ta học được điều gì?

3 Đức Giê-hô-va cũng mở rộng lòng thương xót cho những người Ni-ni-ve gian ác. Đức Giê-hô-va sai nhà tiên tri Giô-na cảnh cáo họ về sự hủy diệt sắp đến. Họ phản ứng tích cực khi nghe Giô-na rao giảng và đã ăn năn. Điều này khiến Đức Chúa Trời đầy lòng thương xót không ra tay hủy diệt thành lúc đó (Giô-na 3:10; 4:11). Nếu Đức Chúa Trời đã động lòng thương xót những người Ni-ni-ve, tuy họ có hy vọng sống lại, chắc hẳn Ngài còn thương xót nhiều hơn nữa những người ngày nay có thể bị hủy diệt mãi mãi! (Lu-ca 11:32).

Một công việc đầy thương xót như chưa từng chấy

4. Ngày nay, Đức Giê-hô-va bày tỏ lòng thương xót đối với người ta như thế nào?

4 Phù hợp với nhân cách đầy thương xót của Ngài, Đức Giê-hô-va giao cho các Nhân-chứng của Ngài sứ mạng tiếp tục đến thăm người đồng loại với ‘tin mừng về Nước Trời’ (Ma-thi-ơ 24:14). Và khi người ta tỏ lòng biết ơn và đáp ứng với công việc cứu mạng này, Đức Giê-hô-va mở lòng họ để thấu hiểu thông điệp về Nước Trời (Ma-thi-ơ 11:25; Công-vụ các Sứ-đồ 16:14). Vì muốn bắt chước Đức Chúa Trời của họ, tín đồ thật của đấng Christ bày tỏ lòng nhân từ thương xót khi đi thăm lại những người tỏ sự chú ý, giúp họ nếu có thể được, bằng cách học hỏi Kinh-thánh với họ. Như vậy, vào năm 1993, hơn bốn triệu rưỡi Nhân-chứng của Đức Giê-hô-va, trong 231 xứ, đã dành hơn một tỷ giờ để đi rao giảng từ nhà này sang nhà kia và học hỏi Kinh-thánh với người đồng loại. Rồi những người mới chú ý này có cơ hội dâng đời sống họ cho Đức Giê-hô-va và gia nhập hàng ngũ các Nhân-chứng đã làm báp têm. Làm thế, họ cũng gánh vác trách nhiệm thi hành công việc đầy thương xót như chưa từng thấy để giúp những người có triển vọng làm môn đồ còn bị cầm giữ trong thế gian sắp chết của Sa-tan (Ma-thi-ơ 28:19, 20; Giăng 14:12).

5. Khi lòng thương xót của Đức Chúa Trời đã đến tột cùng, điều gì sẽ xảy ra cho các tôn giáo không đại diện Ngài một cách đúng đắn?

5 Ít lâu nữa, Đức Giê-hô-va sẽ hành động với tư cách “một chiến-sĩ” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:3). Vì thương xót danh Ngài và dân sự Ngài, Đức Chúa Trời sẽ loại bỏ sự gian ác và thiết lập một thế giới mới công bình (II Phi-e-rơ 3:13). Các giáo hội tự xưng theo đấng Christ sẽ là phần trước tiên nếm biết ngày thạnh nộ của Đức Chúa Trời. Y như Đức Chúa Trời đã không bảo vệ chính đền thờ của Ngài tại Giê-ru-sa-lem khỏi tay vua Ba-by-lôn, Ngài sẽ không che chở các tổ chức tôn giáo không đại diện Ngài một cách đúng đắn. Đức Chúa Trời sẽ đặt vào lòng các nước thuộc Liên Hiệp Quốc ý muốn hủy phá các giáo hội tự xưng theo đấng Christ và mọi hình thức khác của tôn giáo giả (Khải-huyền 17:16, 17). Đức Giê-hô-va phán: “Về phần ta, mắt ta cũng chẳng đoái-tiếc chúng nó, và ta không thương-xót; ta sẽ làm cho đường-lối chúng nó đổ lại trên đầu chúng nó” (Ê-xê-chi-ên 9:5, 10).

6. Nhân-chứng Giê-hô-va được động lòng bày tỏ sự thương xót bằng những cách nào?

6 Trong khi còn thì giờ, Nhân-chứng Giê-hô-va tiếp tục tỏ lòng thương xót người đồng loại bằng cách hăng hái rao giảng thông điệp cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Và dĩ nhiên, khi có thể được, họ cũng giúp đỡ những người thiếu thốn về mặt vật chất. Tuy nhiên, về phương diện này, họ có trách nhiệm trước hết là chăm lo cho các nhu cầu của gia quyến và những anh em cùng đạo (Ga-la-ti 6:10; I Ti-mô-thê 5:4, 8). Nhân-chứng Giê-hô-va đã thực hiện nhiều công trình cứu trợ để giúp các anh em cùng đạo gặp tai họa, và đó là những gương nổi bật về lòng thương xót. Tuy nhiên, tín đồ đấng Christ không phải chờ đến khi có một khủng hoảng mới bày tỏ lòng nhân từ thương xót. Họ nhanh nhẹn bày tỏ đức tính này khi đối phó với các thăng trầm của đời sống hằng ngày.

Một phần của nhân cách mới

7. a) Nơi Cô-lô-se 3:8-13, sự thương xót được liên kết với nhân cách mới thế nào? b) Nếu có lòng nhân từ thương xót, tín đồ đấng Christ sẽ làm điều gì cách dễ dàng hơn?

7 Đành rằng bản tính tội lỗi và ảnh hưởng xấu của thế gian theo Sa-tan gây trở ngại cho việc tỏ ra nhân từ thương xót. Đó là lý do tại sao Kinh-thánh khuyên giục chúng ta trừ bỏ “sự thạnh-nộ, buồn-giận và hung-ác. Đừng nói hành ai, chớ có một lời tục-tĩu nào ra từ miệng anh em”. Thay vì thế, chúng ta được khuyên phải ‘mặc lấy nhân cách mới’—nhân cách được uốn nắn theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Trước nhất, chúng ta được phán dặn phải mặc lấy “lòng thương-xót... sự nhơn-từ, khiêm-nhường, mềm-mại, nhịn-nhục”. Rồi Kinh-thánh cho chúng ta biết cách thực tiễn để biểu lộ các đức tính này. “Hãy nhường-nhịn nhau và tha-thứ nhau: như Chúa đã tha-thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha-thứ thể ấy”. Chúng ta có thể tha thứ dễ dàng hơn nếu chúng ta đã vun trồng ‘lòng nhơn từ thương xót’ anh em chúng ta (Cô-lô-se 3:8-13).

8. Tại sao có tinh thần tha thứ là điều quan trọng?

8 Mặt khác, nếu chúng ta không tha thứ với lòng thương xót, mối liên lạc của chúng ta với Đức Giê-hô-va có thể bị lâm nguy. Giê-su cho thấy điểm này một cách mạnh mẽ trong lời ví dụ của ngài về kẻ đầy tớ không tha thứ, bị chủ bỏ tù “cho đến khi nào trả xong hết nợ”. Kẻ đầy tớ đáng bị đối đãi như thế vì người trắng trợn không bày tỏ lòng nhân từ đối với một người đầy tớ khác nài xin được thương xót. Giê-su kết luận lời ví dụ này như sau: “Nếu mỗi người trong các ngươi không hết lòng tha lỗi cho anh em mình, thì Cha ta ở trên trời cũng sẽ xử với các ngươi như vậy” (Ma-thi-ơ 18:34, 35).

9. Lòng nhân từ thương xót liên quan đến khía cạnh quan trọng nhất của nhân cách mới thế nào?

9 Tỏ lòng nhân từ thương xót là một khía cạnh quan trọng của sự yêu thương. Và sự yêu thương là một dấu hiệu của đạo thật đấng Christ (Giăng 13:35). Do đó, lời miêu tả trong Kinh-thánh về nhân cách mới kết luận: “Nhưng trên hết mọi sự đó, phải mặc lấy lòng yêu-thương, vì là dây liên-lạc của sự trọn-lành” (Cô-lô-se 3:14).

Sự ghen tị—Một trở ngại cho lòng thương xót

10. a) Điều gì có thể khiến sự ghen tị bén rễ trong lòng chúng ta? b) Sự ghen tị có thể đưa đến hậu quả xấu xa nào?

10 Vì bản tính tội lỗi của chúng ta, sự ghen tị có thể dễ dàng bén rễ trong lòng chúng ta. Có lẽ một anh hay chị được phú cho những tài năng bẩm sinh hoặc có lợi thế về vật chất mà chúng ta không có. Hoặc có lẽ một người nào đó đã nhận được những ân phước và đặc ân thiêng liêng. Nếu chúng ta ghen tị những người đó, chúng ta có thể nào đối đãi với họ một cách nhân từ thương xót không? Có lẽ không. Thay vì thế, lòng ghen tị thế nào cũng sẽ lộ ra trong lời chỉ trích hay những hành động thiếu tử tế, vì Giê-su nói về con người: “Do sự đầy-dẫy trong lòng mà miệng nói ra” (Lu-ca 6:45). Người khác có thể hùa theo lời chỉ trích của chúng ta. Như vậy, sự hòa thuận của một gia đình hoặc một hội thánh trong dân sự Đức Chúa Trời có thể bị sứt mẻ.

11. Mười anh của Giô-sép đã lấn át lòng thương xót của họ thế nào, và với hậu quả gì?

11 Hãy xem xét điều gì đã xảy ra trong một gia đình đông con. Mười con trai lớn của Gia-cốp bắt đầu ghen ghét em của mình là Giô-sép, vì Giô-sép là con yêu quí của Gia-cốp. Hậu quả là họ “chẳng có thể lấy lời tử-tế nói cùng chàng được”. Sau đó, Giô-sép được Đức Chúa Trời ban cho những điềm chiêm bao, cho thấy rằng chàng có ân huệ của Đức Giê-hô-va. Điều này khiến các anh người “càng thêm ganh-ghét nữa”. Vì họ không rứt bỏ sự ghen tị khỏi lòng, nó lấn át lòng thương xót và điều này dẫn họ đến chỗ phạm tội nặng (Sáng-thế Ký 37:4, 5, 11).

12, 13. Chúng ta nên làm gì khi các cảm giác ghen tị xâm nhập vào lòng chúng ta?

12 Họ nhẫn tâm bán Giô-sép làm nô lệ. Để cố gắng che đậy tội lỗi của họ, họ lừa gạt cha họ để người nghĩ rằng Giô-sép bị một con thú dữ giết chết. Nhiều năm sau, tội lỗi của họ bị phơi bày khi họ phải đi xuống Ê-díp-tô mua thực phẩm vì có nạn đói kém. Người quản trị thực phẩm mà họ không nhận ra là Giô-sép, buộc tội họ là người do thám và bảo họ đừng trở lại xin sự giúp đỡ nữa, trừ khi họ đem theo em út là Bên-gia-min. Lúc đó, Bên-gia-min là con yêu quí của Gia-cốp, và họ biết rằng cha họ sẽ không bằng lòng cho Bên-gia-min đi.

13 Như vậy, khi đứng trước Giô-sép, lương tâm họ khiến họ thú nhận: “Quả thật, chúng ta cam tội cùng em ta rồi [Giô-sép]; vì lúc trước ta thấy tâm-hồn nó buồn-thảm khi nó xin nhờ ơn [được thương xót, NW], nhưng ta không khứng cho; vậy nên tai-vạ nầy mới xảy đến cho chúng ta” (Sáng-thế Ký 42:21). Qua cách đối đãi đầy thương xót nhưng cứng rắn, Giô-sép giúp các anh mình chứng tỏ họ đã thực sự ăn năn. Sau đó Giô-sép cho biết mình là ai và rộng lượng tha thứ cho họ. Nhờ đó, gia đình được hòa thuận lại (Sáng-thế Ký 45:4-8). Là tín đồ đấng Christ, chúng ta nên rút tỉa bài học từ câu chuyện này. Vì biết hậu quả tai hại của sự ghen tị, chúng ta nên cầu nguyện Đức Giê-hô-va giúp đỡ chúng ta để thay thế các cảm giác ghen tị với ‘lòng nhân từ thương xót’.

Những trở ngại khác cho lòng thương xót

14. Tại sao chúng ta nên tránh tự đặt mình trước những cảnh bạo lực một cách không cần thiết?

14 Một trở ngại khác trong việc biểu lộ lòng thương xót có thể là vì chúng ta tự đặt mình trước những cảnh bạo lực một cách không cần thiết. Các trò thể thao và giải trí phô bày sự bạo lực khuyến khích người ta ưa thích những cảnh đổ máu. Trong thời Kinh-thánh được viết ra, những kẻ theo tà giáo thường xem các cuộc thi đua giữa đấu sĩ và những hình thức khác của sự hành hạ người ta trong các đấu trường của Đế quốc La Mã. Theo một sử gia, loại giải trí đó “phá hoại lòng thông cảm trước sự đau khổ; đức tính này phân biệt con người với con thú”. Phần lớn các trò giải trí trong thế giới tân thời ngày nay đưa đến hậu quả tương tự. Tín đồ đấng Christ cố gắng tỏ lòng nhân từ thương xót cần phải lựa chọn khéo léo các sách báo, phim ảnh và chương trình truyền hình. Họ khôn ngoan ghi nhớ câu Thi-thiên 11:5: “Ngài [Đức Giê-hô-va] ghét... kẻ ưa sự hung-bạo”.

15. a) Làm sao một người có thể tỏ họ thiếu lòng thương xót? b) Tín đồ thật của đấng Christ đáp ứng với nhu cầu của anh em cùng đạo và người đồng loại như thế nào?

15 Một người chú tâm quá nhiều đến chính mình cũng thường thiếu lòng thương xót. Đây là một vấn đề nghiêm trọng, như sứ đồ Giăng giải thích: “Nếu ai có của-cải đời nầy, thấy anh em mình đương cùng-túng mà chặt-dạ, thì lòng yêu-mến Đức Chúa Trời thể nào ở trong người ấy được!” (I Giăng 3:17). Thầy tế lễ tự cao tự đại và người Lê-vi trong lời ví dụ của Giê-su về người Sa-ma-ri biết yêu thương người lân cận cũng cho thấy họ thiếu lòng thương xót. Khi thấy cảnh ngộ của người đồng bào Do Thái nửa sống nửa chết, họ băng qua bên kia đường và cứ tiếp tục đi (Lu-ca 10:31, 32). Ngược lại, tín đồ đấng Christ đầy lòng thương xót nhanh chóng đáp ứng với nhu cầu vật chất và thiêng liêng của anh em họ. Và như người Sa-ma-ri trong lời ví dụ của Giê-su, họ cũng quan tâm đến nhu cầu của người lạ. Vì thế, họ vui lòng hy sinh thì giờ, năng lực và tài sản để đẩy mạnh công việc đào tạo môn đồ. Bằng cách này, họ góp phần vào sự cứu rỗi của hàng triệu người (I Ti-mô-thê 4:16).

Thương xót người bệnh hoạn

16. Chúng ta bị giới hạn thế nào khi đối phó với bệnh tật?

16 Bệnh tật là số phận của loài người bất toàn và luôn chết. Tín đồ đấng Christ không được miễn khỏi bệnh tật, và phần đông trong vòng họ không phải chuyên gia về ngành y tế, và họ cũng không thể làm phép lạ như một số tín đồ đấng Christ thời ban đầu đã nhận được quyền lực từ đấng Christ và sứ đồ ngài. Khi các sứ đồ của đấng Christ và các bạn đồng hành của họ qua đời, quyền lực làm phép lạ đã qua đi. Như vậy, chúng ta chỉ có khả năng giới hạn để giúp đỡ những người bị bệnh tật về thể xác, kể cả sự rối loạn chức năng của bộ não và ảo giác (Công-vụ các Sứ-đồ 8:13, 18; I Cô-rinh-tô 13:8).

17. Chúng ta rút tỉa bài học nào qua cách Gióp bị đối xử khi bệnh hoạn và buồn rầu?

17 Sự buồn nản thường đi đôi với bệnh tật. Thí dụ, người kính sợ Đức Chúa Trời là Gióp rất buồn chán vì một cơn bệnh rất nặng và vì các tai họa mà Sa-tan giáng trên ông (Gióp 1:18, 19; 2:7; 3:3, 11-13). Ông cần được các bạn đối xử với ông một cách nhân từ thương xót và “yên-ủi” ông (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:14). Thay vì thế, ba người bạn giả hình nói là đến để an ủi ông nhưng đã hấp tấp đi đến kết luận sai lầm. Họ làm cho tình trạng buồn chán của Gióp trở nên càng trầm trọng hơn khi họ ám chỉ rằng ông gặp phải tai họa vì ông đã phạm một tội nào đó. Muốn tỏ lòng nhân từ thương xót, tín đồ đấng Christ sẽ tránh làm như vậy khi gặp những anh em cùng đạo bị bệnh hoặc buồn nản. Đôi khi, điều mà những người đó cần nhất là có các trưởng lão hoặc tín đồ đấng Christ thành thục khác đến thăm họ một cách nhân từ, lắng nghe với lòng thông cảm và cho họ lời khuyên đầy yêu thương dựa trên Kinh-thánh (Rô-ma 12:15; Gia-cơ 1:19).

Thương xót người yếu đuối

18, 19. a) Các trưởng lão nên đối đãi với người yếu đuối hoặc người phạm tội như thế nào? b) Ngay dù phải lập ủy ban tư pháp, tại sao điều quan trọng là các trưởng lão phải đối đãi với kẻ phạm tội với lòng nhân từ thương xót?

18 Trưởng lão đặc biệt phải tỏ lòng nhân từ thương xót (Công-vụ các Sứ-đồ 20:29, 35). Kinh-thánh khuyên dặn: “Chúng ta là kẻ mạnh, phải gánh-vác sự yếu-đuối cho những kẻ kém-sức” (Rô-ma 15:1). Vì bất toàn, tất cả chúng ta làm lỗi (Gia-cơ 3:2). Khi đối đãi với một người “tình-cờ phạm lỗi gì”, chúng ta cần phải tỏ lòng nhân từ (Ga-la-ti 6:1). Các trưởng lão chớ bao giờ muốn hành động giống như giới Pha-ri-si tự cao tự đại, quá cứng rắn trong việc áp dụng Luật pháp của Đức Chúa Trời. [The box “The Uncompassionate Pharisees” should be placed near here]

19 Ngược lại, các trưởng lão noi theo gương đầy nhân từ thương xót của Giê-hô-va Đức Chúa Trời và Giê-su Christ. Công việc chính của họ là nuôi dưỡng, khuyến khích và làm cho bầy chiên của Đức Chúa Trời được tươi mát (Ê-sai 32:1, 2). Thay vì cố gắng kiểm soát mọi việc qua vô số các luật lệ, họ dựa trên các nguyên tắc tốt trong Lời Đức Chúa Trời. Như vậy, nhiệm vụ của các trưởng lão là để xây dựng, gợi sự vui mừng và sự biết ơn trong lòng của anh em họ đối với sự tốt lành của Đức Giê-hô-va. Nếu một anh em cùng đạo phạm một lỗi nhỏ, anh trưởng lão thường sẽ tránh sửa trị người ấy khi người khác có thể nghe thấy. Nếu cần phải nói chuyện với người đó, lòng nhân từ thương xót sẽ thúc đẩy anh trưởng lão nói chuyện riêng với người về vấn đề đó ngoài tầm nghe của người khác. (So sánh Ma-thi-ơ 18:15). Dù một người có thể khó tính đến đâu, anh trưởng lão nên đối đãi với người cách kiên nhẫn và giúp ích người đó. Anh sẽ không bao giờ muốn tìm cớ để khai trừ một người như thế khỏi hội thánh. Ngay cả khi tình thế đòi hỏi phải lập một ủy ban tư pháp, các trưởng lão sẽ tỏ lòng nhân từ thương xót khi đối đãi với người phạm tội nặng. Sự dịu dàng của họ có thể khiến người đó ăn năn (II Ti-mô-thê 2:24-26).

20. Tỏ lòng thương xót khi nào thì không thích hợp, và tại sao?

20 Tuy nhiên, có khi tôi tớ Đức Giê-hô-va không thể nào tỏ lòng thương xót. (So sánh Phục-truyền Luật-lệ Ký 13:6-9). Đối với một tín đồ đấng Christ, việc ngưng “làm bạn” với một thân nhân hoặc một người bạn thiết nghĩa bị khai trừ có thể là một thử thách lớn. Trong trường hợp đó, điều quan trọng là người ấy không nhượng bộ vì tội nghiệp người bị khai trừ (I Cô-rinh-tô 5:11-13). Thái độ cứng rắn như thế ngay cả có thể khuyến khích người phạm tội ăn năn. Hơn nữa, khi đối đãi với người khác phái, tín đồ đấng Christ phải tránh những cử chỉ thương xót không thích hợp vì điều này có thể dẫn đến sự vô luân về tình dục.

21. Chúng ta cần tỏ lòng thương xót trong những trường hợp nào nữa, và lợi ích sẽ là gì?

21 Chúng tôi không có đủ chỗ trong bài này để bàn về tất cả các trường hợp đòi hỏi chúng ta phải tỏ lòng thương xót—khi đối đãi với người già cả, người buồn rầu, anh chị bị người hôn phối không tin đạo chống đối. Các trưởng lão làm việc khó nhọc cũng nên được đối đãi cách nhân từ thương xót (I Ti-mô-thê 5:17). Hãy kính trọng các anh này và ủng hộ họ (Hê-bơ-rơ 13:7, 17). Sứ đồ Phi-e-rơ viết: “Hết thảy anh em phải đầy thương-xót..., có lòng nhơn-từ” (I Phi-e-rơ 3:8). Bằng cách hành động như thế trong mọi trường hợp đòi hỏi phải tỏ lòng thương xót, chúng ta sẽ góp phần vào sự hợp nhất và hạnh phúc của hội thánh và thu hút những người bên ngoài đến với lẽ thật. Trên hết mọi sự, khi làm thế chúng ta tôn vinh Cha nhân từ thương xót của chúng ta, Đức Giê-hô-va.

Câu hỏi ôn lại

◻ Đức Giê-hô-va tỏ lòng thương xót nhân loại bất toàn thế nào?

◻ Tại sao việc tỏ lòng nhân từ thương xót là điều quan trọng?

◻ Một số các trở ngại cho việc tỏ lòng nhân từ thương xót là gì?

◻ Chúng ta nên đối đãi thế nào với người bệnh hoạn và buồn nản?

◻ Ai đặc biệt cần tỏ lòng nhân từ thương xót, và tại sao?

[Khung nơi trang 19]

NGƯỜI PHA-RI-SI KHÔNG CÓ LÒNG THƯƠNG XÓT

NGÀY nghỉ Sa-bát đáng lẽ là một ân phước thiêng liêng lẫn vật chất cho dân sự Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, các nhà lãnh đạo Do Thái giáo đã lập nhiều luật lệ làm cho luật pháp của Đức Chúa Trời về ngày Sa-bát mất cả phẩm chất, và khiến ngày đó trở nên một gánh nặng cho dân chúng. Thí dụ, nếu ai gặp tai nạn hoặc bị bệnh, người đó không thể được giúp đỡ vào ngày Sa-bát trừ phi người bị nguy đến tính mạng.

Một môn phái Pha-ri-si lại nghiêm ngặt trong việc giải thích luật về ngày Sa-bát đến độ họ nói: “Ta không thể an ủi người buồn rầu, cũng không viếng thăm người bệnh vào ngày Sa-bát”. Những nhà lãnh đạo tôn giáo khác cho phép viếng thăm người bệnh vào ngày Sa-bát, nhưng lại qui định: “Không ai được khóc”.

Vì thế, Giê-su đã lên án đúng lý các nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái vì họ bỏ bê những khía cạnh quan trọng hơn của Luật pháp, chẳng hạn như sự công bình, lòng yêu thương và thương xót. Chúng ta không ngạc nhiên gì khi ngài nói với người Pha-ri-si: “Các ngươi lấy lời truyền-khẩu mình lập ra mà bỏ mất lời Đức Chúa Trời”! (Mác 7:8, 13; Ma-thi-ơ 23:23; Lu-ca 11:42).

[Hình nơi trang 17]

Trong 231 xứ, Nhân-chứng Giê-hô-va đang thi hành một công việc tỏ lòng thương xót như chưa từng thấy—tại nhà người ta, ngoài đường phố, ngay cả trong nhà tù

[Hình nơi trang 18]

Tự đặt mình trước những cảnh bạo lực, như trên truyền hình, ngầm phá lòng nhân từ thương xót

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ