Đức Giê-hô-va quí thánh chức hết lòng của bạn
“Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta” (CÔ-LÔ-SE 3:23).
1, 2. a) Chúng ta có thể có đặc ân lớn nhất nào? b) Tại sao đôi khi chúng ta không thể làm mọi điều mình muốn trong việc phụng sự Đức Chúa Trời?
VIỆC phụng sự Đức Giê-hô-va là đặc ân lớn nhất mà chúng ta có thể có được. Với lý do chính đáng, tạp chí này từ lâu đã khuyến khích tín đồ đấng Christ tham gia vào thánh chức, ngay cả phụng sự “thêm hơn” khi có thể được (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:1, Nguyễn thế Thuấn). Tuy nhiên, chúng ta không thể luôn luôn làm mọi điều lòng mình mong ước trong việc phụng sự Đức Chúa Trời. Một chị độc thân làm báp têm cách đây gần 40 năm giải thích: “Hoàn cảnh đòi hỏi tôi phải đi làm trọn thời gian. Tôi đi làm, không phải để mua quần áo đắt tiền và đúng mốt, hoặc để đi tàu du ngoạn trên biển, nhưng để trả cho những thứ cần thiết, kể cả các chi phí nha y. Tôi cảm thấy như tôi chỉ cho Đức Giê-hô-va những gì còn thừa lại mà thôi”.
2 Lòng yêu mến Đức Chúa Trời thôi thúc chúng ta muốn làm hết sức mình trong công việc rao giảng. Nhưng hoàn cảnh đời sống thường giới hạn những gì chúng ta có thể làm được. Việc chăm lo những trách nhiệm dựa trên Kinh-thánh, kể cả những bổn phận gia đình, có thể chiếm mất nhiều thì giờ và năng lực của chúng ta (I Ti-mô-thê 5:4, 8). Trong những “thời-kỳ khó-khăn” này, đời sống càng ngày càng khó khăn (II Ti-mô-thê 3:1). Khi không thể làm mọi điều mong muốn trong thánh chức, chúng ta có thể cảm thấy buồn phiền ở mức độ nào đó. Chúng ta có thể thắc mắc không biết Đức Giê-hô-va có hài lòng về sự thờ phượng của chúng ta hay không.
Sự đẹp đẽ của thánh chức hết lòng
3. Đức Giê-hô-va đòi hỏi gì nơi tất cả chúng ta?
3 Ở Thi-thiên 103:14, Kinh-thánh bảo đảm với chúng ta là Đức Giê-hô-va “biết chúng tôi nắn nên bởi giống gì, ngài nhớ lại rằng chúng tôi bằng bụi-đất”. Hơn bất cứ ai hết, ngài hiểu những mặt hạn chế của chúng ta. Ngài không đòi hỏi chúng ta phải làm những gì ngoài khả năng chúng ta. Ngài đòi hỏi điều gì? Một điều tất cả mọi người đều có thể dâng hiến, bất kể hoàn cảnh nào trong đời sống: “Hễ làm việc gì, hãy hết lòng mà làm, như làm cho Chúa, chớ không phải làm cho người ta” (Cô-lô-se 3:23). Đúng vậy, Đức Giê-hô-va đòi hỏi chúng ta—tất cả chúng ta—phải phụng sự ngài hết lòng.
4. Phụng sự Đức Giê-hô-va hết lòng có nghĩa gì?
4 Phụng sự Đức Giê-hô-va hết lòng có nghĩa gì? Từ ngữ Hy Lạp được dịch là “hết lòng” có nghĩa đen là “từ linh hồn”. “Linh hồn” ám chỉ toàn bộ con người, với tất cả những khả năng về thể xác và trí tuệ. Như vậy thì việc phụng sự hết lòng có nghĩa là hiến dâng chính bản thân, tận dụng tất cả những khả năng và năng lực của chúng ta để phụng sự Đức Chúa Trời. Nói một cách giản dị, điều này có nghĩa là làm mọi điều linh hồn chúng ta có thể làm được (Mác 12:29, 30).
5. Gương mẫu của các sứ đồ cho thấy chúng ta không phải làm giống như nhau trong thánh chức như thế nào?
5 Có phải việc phụng sự hết lòng có nghĩa là tất cả chúng ta phải làm bằng nhau trong thánh chức không? Điều đó hoàn toàn không thể được, vì mỗi người có hoàn cảnh và khả năng khác nhau. Hãy xem xét những sứ đồ trung thành của Chúa Giê-su. Không phải mọi người đều có khả năng làm như nhau. Chẳng hạn, chúng ta biết rất ít về một số sứ đồ, như Si-môn, biệt danh là người hăng hái, và Gia-cơ con của A-phê. Có lẽ các hoạt động của hai sứ đồ này có phần bị hạn chế (Ma-thi-ơ 10:2-4). Ngược lại, Phi-e-rơ có thể đảm nhận nhiều trách nhiệm nặng nề—Chúa Giê-su còn cho ông cả “chìa-khóa nước thiên-đàng”! (Ma-thi-ơ 16:19). Tuy nhiên, Phi-e-rơ không được tôn lên trên những sứ đồ khác. Khi Giăng nhận được sự hiện thấy về Giê-ru-sa-lem Mới trong Khải-huyền (vào khoảng năm 96 CN), ông thấy 12 nền đá có khắc “mười hai danh, là danh mười hai sứ-đồ”a (Khải-huyền 21:14). Đức Giê-hô-va quí thánh chức của tất cả các sứ đồ, ngay dù một số sứ đồ rõ ràng đã có thể làm nhiều hơn những sứ đồ khác.
6. Trong lời ví dụ của Chúa Giê-su về người gieo giống, điều gì xảy ra cho hột giống được gieo trên “đất tốt”, và những câu hỏi nào được nêu lên?
6 Tương tự như vậy, Đức Giê-hô-va không bắt buộc hết thảy chúng ta phải rao giảng nhiều giờ như nhau. Chúa Giê-su cho thấy điều này trong chuyện ví dụ về một người gieo giống, trong đó công việc rao giảng được ví như việc gieo giống. Hột giống rơi trên những loại đất khác nhau, minh họa những tình trạng lòng khác nhau mà những người nghe thông điệp biểu lộ. Chúa Giê-su giải thích: “Song, kẻ nào chịu lấy hột giống nơi đất tốt, tức là kẻ nghe đạo và hiểu; người ấy được kết-quả đến nỗi một hột ra một trăm, hột khác sáu chục, hột khác ba chục” (Ma-thi-ơ 13:3-8, 18-23). Kết quả này là gì, và tại sao nó sinh ra những lượng khác nhau?
7. Kết quả của hột giống được gieo là gì, và tại sao nó sinh ra kết quả khác nhau?
7 Vì hột giống gieo ra là “đạo nước thiên-đàng”, việc sinh kết quả ám chỉ việc truyền bá và nói với người khác về đạo đó (Ma-thi-ơ 13:19). Người ta đạt kết quả khác nhau—từ ba chục đến một trăm—vì mọi người có khả năng và hoàn cảnh đời sống khác nhau. Một người có sức khỏe tốt và nhiều sức chịu đựng có thể rao giảng nhiều giờ hơn một người yếu sức vì tuổi già hoặc bệnh tật kinh niên. Một người độc thân trẻ tuổi không có trách nhiệm gia đình có thể làm nhiều hơn một người phải đi làm trọn thời gian để lo cho gia đình. (So sánh Châm-ngôn 20:29).
8. Đức Giê-hô-va nghĩ như thế nào về những người làm hết lòng?
8 Theo quan điểm của Đức Chúa Trời, người phụng sự hết lòng mà sinh ba chục có ít trung thành hơn người sinh một trăm không? Chắc chắn không! Kết quả thu lượm được có thể nhiều hay ít, nhưng Đức Giê-hô-va hài lòng miễn là chúng ta phụng sự ngài hết lòng. Hãy nhớ rằng bông trái dù nhiều hay ít đều nảy sinh từ những lòng thuộc “đất tốt”. Từ ngữ Hy Lạp (ka·losʹ) được dịch là “tốt” miêu tả một điều “đẹp đẽ”, “đẹp mắt, và khiến cho lòng vui thích”. Thật là an ủi biết bao được biết rằng khi chúng ta cố gắng hết mình, lòng chúng ta đẹp đẽ dưới mắt của Đức Chúa Trời!
Không so sánh với nhau
9, 10. a) Lòng chúng ta có thể khiến chúng ta lập luận tiêu cực thế nào? b) Lời ví dụ ở I Cô-rinh-tô 12:14-26 cho thấy Đức Giê-hô-va không so sánh thánh chức của chúng ta với người khác như thế nào?
9 Tuy nhiên, lòng bất toàn chúng ta có thể nhận định tình hình một cách khác. Nó có thể so sánh thánh chức của chúng ta với thánh chức của người khác. Nó có thể lập luận: ‘Những người khác làm nhiều hơn tôi trong thánh chức. Làm sao Đức Giê-hô-va có thể hài lòng về thánh chức của tôi?’ (So sánh I Giăng 3:19, 20).
10 Tư tưởng và đường lối của Đức Giê-hô-va cao hơn chúng ta nhiều (Ê-sai 55:9). Chúng ta hiểu rõ hơn quan điểm của Đức Giê-hô-va về cố gắng cá nhân của chúng ta qua I Cô-rinh-tô 12:14-26. Ở đây hội thánh được ví như một thân thể có nhiều bộ phận—mắt, tay, chân, tai, v.v... Hãy thử xem xét thân thể. Thật lố bịch làm sao nếu chúng ta so sánh con mắt với bàn tay hoặc bàn chân với cái tai! Mỗi bộ phận có chức năng khác nhau, nhưng tất cả mọi bộ phận đều hữu ích và đáng quí. Tương tự như vậy, Đức Giê-hô-va quí việc phụng sự hết lòng của bạn, dù người khác làm nhiều hoặc ít hơn bạn (Ga-la-ti 6:4).
11, 12. a) Tại sao một số người có thể cảm thấy rằng họ “yếu-đuối” hơn hoặc “hèn-hạ hơn”? b) Đức Giê-hô-va xem thánh chức của chúng ta ra sao?
11 Vì bị hạn chế bởi tuổi già, sức khỏe kém hoặc những hoàn cảnh khác, đôi khi một số người trong chúng ta có thể cảm thấy “yếu-đuối” hơn hoặc “hèn-hạ hơn”. Nhưng đây không phải là quan điểm của Đức Giê-hô-va. Kinh-thánh nói với chúng ta: “Các chi-thể của thân xem ra rất yếu-đuối lại là cần-dùng. Chi-thể nào... chúng ta nghĩ là hèn-hạ hơn, thì chúng ta tôn-trọng hơn... Nhưng Đức Chúa Trời đã sắp-đặt thân người, để chi-thể nào thiếu-thốn thì được quí-trọng hơn” (I Cô-rinh-tô 12:22-24). Vậy Đức Giê-hô-va có thể yêu quí mỗi cá nhân. Ngài quí thánh chức mà chúng ta có thể làm được. Chẳng lẽ lòng bạn không thôi thúc bạn muốn hết sức phụng sự một Đức Chúa Trời đầy yêu thương và thông cảm như thế hay sao?
12 Vậy đối với Đức Giê-hô-va, điều quan trọng không phải là bạn làm nhiều như người khác nhưng làm những gì chính bạn—linh hồn của bạn—có thể làm được. Sự kiện Đức Giê-hô-va quí những sự cố gắng cá nhân của chúng ta được thấy rõ qua cách Chúa Giê-su cư xử đầy trắc ẩn với hai người đàn bà khác nhau vào những ngày cuối cùng của đời sống ngài ở trên đất.
Món quà “rất quí-giá” của một người nữ có lòng biết ơn
13. a) Trong bối cảnh nào Ma-ri đã đổ dầu thơm lên đầu và chân của Chúa Giê-su? b) Dầu thơm của Ma-ri trị giá bao nhiêu?
13 Vào tối Thứ Sáu, ngày 8 Ni-san, Chúa Giê-su đến Bê-tha-ni, một làng nhỏ trên triền phía đông của Núi Ô-li-ve, cách Giê-ru-sa-lem khoảng 3 cây số. Chúa Giê-su có nhiều bạn yêu quí trong thị trấn này—Ma-ri, Ma-thê và anh của họ là La-xa-rơ. Chúa Giê-su đã thăm nhà họ, có thể nhiều lần. Nhưng vào tối Thứ Bảy, Chúa Giê-su và các bạn ngài dùng bữa tại nhà của Si-môn, người trước đây bị bệnh phung và có thể đã được Chúa Giê-su chữa lành. Khi Chúa Giê-su nằm tựa bên bàn, Ma-ri khiêm nhường biểu lộ lòng yêu mến sâu xa đối với đấng đã khiến cho anh bà sống lại. Bà mở một chai nhỏ đựng dầu thơm, “rất quí-giá”. Quả thật là quí giá! Dầu thơm này trị giá 300 đơ-ni-ê, tương đương với một năm lương. Bà đổ dầu thơm này lên đầu và chân của Chúa Giê-su. Bà còn lau khô chân ngài bằng tóc mình (Mác 14:3; Lu-ca 10:38-42; Giăng 11:38-44; 12:1-3).
14. a) Các môn đồ phản ứng ra sao trước hành động của Ma-ri? b) Chúa Giê-su bênh vực Ma-ri như thế nào?
14 Các môn đồ phẫn nộ khi thấy điều này! Họ hỏi: ‘Sao xài-phí như vậy?’ Giu-đa che giấu lòng muốn trộm cắp bằng lời đề nghị giúp những người túng thiếu; ông ta nói: “Sao không bán dầu thơm đó lấy ba trăm đơ-ni-ê đặng bố-thí cho kẻ nghèo?” Ma-ri nín lặng. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nói các môn đồ: “Hãy để mặc người; sao các ngươi làm rầy người mà chi? Người đã làm một việc tốt [một dạng của từ ka·losʹ] cho ta... Người đã làm đều mình có thể làm được, đã xức xác ta trước để chôn. Quả thật, ta nói cùng các ngươi, trong khắp cả thế-gian, hễ nơi nào Tin-lành nầy được giảng ra, việc người đã làm cũng sẽ được nhắc lại để nhớ đến người”. Những lời nồng nhiệt của Chúa Giê-su chắc hẳn đã khiến cho Ma-ri yên lòng biết bao! (Mác 14:4-9; Giăng 12:4-8).
15. Tại sao Chúa Giê-su hết sức cảm động trước điều Ma-ri đã làm, và như vậy chúng ta học được điều gì về việc phụng sự hết lòng?
15 Chúa Giê-su cảm động sâu xa trước việc làm của Ma-ri. Theo ý kiến của ngài, bà đã thực hiện một việc đáng khen. Điều quan trọng đối với Chúa Giê-su không phải là giá trị vật chất của món quà mà là sự kiện bà “đã làm đều mình có thể làm được”. Bà đã nắm lấy cơ hội và cho những gì trong khả năng của bà. Những bản Kinh-thánh khác dịch những lời này là: “Chị này đã hết sức cố gắng”, hoặc “Người đã làm hết khả năng của mình” (Bản Diễn Ý; The Jerusalem Bible). Ma-ri hết lòng cho vì đã cho những gì tốt nhất của bà. Đó là thực chất của việc phụng sự hết lòng.
“Hai đồng tiền” của một bà góa
16. a) Làm thể nào Chúa Giê-su đã quan sát sự đóng góp của một bà góa nghèo? b) Hai đồng tiền của bà góa đáng giá bao nhiêu?
16 Một vài hôm sau, vào ngày 11 Ni-san, Chúa Giê-su ở đền thờ trọn ngày. Tại đó người ta đặt nghi vấn về thẩm quyền của ngài và ngài trả lời những câu hỏi rắc rối về tiền thuế, sự sống lại và những vấn đề khác. Ngài lên án các thầy thông giáo và người Pha-ri-si vì ngoài những việc khác, họ cũng “nuốt các nhà đờn-bà góa” (Mác 12:40). Rồi Chúa Giê-su ngồi xuống, rõ ràng ở Hành lang cho các Phụ nữ, là nơi theo truyền thống Do Thái, có 13 rương đựng tiền. Ngài ngồi đó một lúc, chăm chú nhìn người ta bỏ tiền đóng góp vào rương. Nhiều người giàu đến, một số người có lẽ ra vẻ tự cho là công bình, thậm chí có vẻ phô trương. (So sánh Ma-thi-ơ 6:2). Chúa Giê-su chăm chú nhìn một người đàn bà đặc biệt. Người bình thường có thể không thấy gì đáng lưu ý về bà này hoặc món quà của bà. Nhưng Chúa Giê-su, đấng biết lòng người khác, biết rằng bà là “một mụ góa nghèo”. Ngài cũng biết chính xác số tiền của bà—“hai đồng tiền ăn một phần tư xu”b (Mác 12:41, 42).
17. Chúa Giê-su quí sự đóng góp của bà góa như thế nào, và như vậy thì chúng ta học được điều gì về việc hiến dâng cho Đức Chúa Trời?
17 Chúa Giê-su gọi các môn đồ đến, vì ngài muốn họ thấy tận mắt bài học ngài sắp dạy họ. Chúa Giê-su nói bà “đã bỏ tiền vào rương nhiều hơn hết thảy những người đã bỏ vào”. Theo ý kiến của ngài bà bỏ vào nhiều hơn tất cả những người kia. Bà đã cho “hết của mình có”—hai đồng tiền nhỏ cuối cùng của bà. Khi làm thế, bà đặt mình vào bàn tay chăm nom của Đức Giê-hô-va. Vậy thì người được chọn ra làm một gương mẫu về việc hiến dâng cho Đức Chúa Trời là một người tặng món quà hầu như không có giá trị vật chất gì cả. Tuy nhiên, dưới mắt của Đức Chúa Trời, đó là món quà vô giá! (Mác 12:43, 44; Gia-cơ 1:27).
Rút tỉa bài học từ quan điểm của Đức Giê-hô-va về việc phụng sự hết lòng
18. Chúng ta rút tỉa bài học nào từ cách Chúa Giê-su cư xử với hai đàn bà này?
18 Qua cách Chúa Giê-su cư xử với hai người đàn bà này, chúng ta rút tỉa những bài học làm ấm lòng về quan điểm của Đức Giê-hô-va về việc phụng sự hết lòng (Giăng 5:19). Chúa Giê-su không so sánh bà góa với Ma-ri. Ngài quí trọng hai đồng tiền của bà góa như dầu “rất quí-giá” của Ma-ri. Vì mỗi người hiến dâng những gì tốt nhất của mình, nên dưới mắt của Đức Chúa Trời, cả hai món quà của họ đều có giá trị. Vậy nếu bạn có cảm nghĩ rằng mình không xứng đáng vì không thể làm mọi điều mình muốn để phụng sự Đức Chúa Trời, thì chớ nản lòng. Đức Giê-hô-va vui lòng nhận những gì tốt nhất mà bạn có thể hiến dâng cho ngài. Hãy nhớ rằng Đức Giê-hô-va “nhìn-thấy trong lòng”, nên ngài biết rõ những gì lòng bạn mong ước (I Sa-mu-ên 16:7).
19. Tại sao chúng ta không nên xét đoán những gì người khác đang làm trong việc phụng sự Đức Chúa Trời?
19 Quan điểm của Đức Giê-hô-va về việc phụng sự hết lòng nên ảnh hưởng cách chúng ta quan sát và cư xử với nhau. Thật thiếu yêu thương biết bao nếu chúng ta chỉ trích những cố gắng của người khác hoặc so sánh việc phụng sự của họ với người khác! Đáng buồn thay, một tín đồ đấng Christ viết: “Đôi khi một số người tạo cho bạn có cảm tưởng là nếu không làm tiên phong, thì bạn chẳng ra gì cả. Những người trong chúng ta phải phấn đấu để tiếp tục ‘chỉ’ làm người công bố Nước Trời, cũng cần cảm thấy được người khác quí trọng”. Chúng ta hãy nhớ rằng chúng ta không được quyền quyết định thế nào là thánh chức hết lòng cho một tín đồ đấng Christ khác (Rô-ma 14:10-12). Đức Giê-hô-va quí việc phụng sự hết lòng của mỗi người trong hàng triệu người trung thành công bố Nước Trời, và chúng ta cũng phải làm thế.
20. Thường thường tốt hơn hết là chúng ta nghĩ gì về những người cùng thờ phượng Đức Chúa Trời?
20 Nhưng nếu một số người có vẻ không làm hết sức mình trong thánh chức thì sao? Nếu hoạt động của một anh em giảm sút, thì điều này rất có thể cho những trưởng lão quan tâm biết rằng người đó cần được giúp hoặc khuyến khích. Đồng thời, chúng ta không được quên rằng đối với một số người, việc phụng sự hết lòng có thể giống như hai đồng tiền của bà góa hơn là dầu đắt tiền của Ma-ri. Thường thường tốt hơn hết là cho rằng các anh chị em của chúng ta yêu mến Đức Giê-hô-va và lòng yêu mến đó sẽ thúc đẩy họ làm đến mức tối đa—chứ không phải tối thiểu. Chắc chắn không một tôi tớ tận tâm nào của Đức Giê-hô-va mà không làm hết khả năng mình trong việc phụng sự Đức Chúa Trời! (I Cô-rinh-tô 13:4, 7).
21. Nhiều người đang theo đuổi sự nghiệp thỏa mãn nào, và những câu hỏi gì được nêu lên?
21 Tuy nhiên, đối với nhiều người trong dân sự Đức Chúa Trời, việc phụng sự hết lòng có nghĩa là theo đuổi một sự nghiệp thỏa mãn—thánh chức làm tiên phong. Họ nhận được những ân phước nào? Còn về những người trong chúng ta chưa có thể làm tiên phong được thì sao—làm sao chúng ta có thể biểu lộ tinh thần tiên phong? Những câu hỏi này sẽ được thảo luận trong bài tới.
[Chú thích]
a Vì Ma-thia thay thế Giu-đa Ích-ca-ri-ốt làm sứ đồ, tên ông—chứ không phải tên của Phao-lô—là một trong những tên trên nền đá. Dù là một sứ đồ, Phao-lô không ở trong số 12 sứ đồ.
b Mỗi đồng tiền này là một lepton, đồng tiền Do Thái nhỏ nhất lưu hành vào thời đó. Hai lepton tương đương 1/64 tiền lương của một ngày. Theo Ma-thi-ơ 10:29, với một đồng tiền assarion (tương đương với tám lepton), người ta có thể mua hai con chim sẻ, là loại chim rẻ tiền nhất mà người nghèo dùng làm đồ ăn. Vậy thì bà góa này quả thật là nghèo, vì bà chỉ có nửa số tiền để mua một chim sẻ, chưa đủ cho một bữa ăn.
Bạn trả lời ra sao?
◻ Phụng sự Đức Giê-hô-va hết lòng có nghĩa gì?
◻ Lời ví dụ ở I Cô-rinh-tô 12:14-26 cho thấy Đức Giê-hô-va không so sánh chúng ta với người khác như thế nào?
◻ Chúng ta học được điều gì về việc hết lòng hiến dâng từ những lời của Chúa Giê-su về dầu đắt tiền của Ma-ri và hai đồng tiền nhỏ của bà góa?
◻ Quan điểm của Đức Giê-hô-va về việc phụng sự hết lòng nên ảnh hưởng cách chúng ta xem nhau như thế nào?
[Hình nơi trang 15]
Ma-ri đã hiến dâng điều tốt nhất của bà, xức người Chúa Giê-su bằng dầu thơm “rất quí-giá”
[Hình nơi trang 16]
Hai đồng tiền của bà góa—hầu như không có giá trị vật chất nhưng vô giá dưới mắt Đức Giê-hô-va