Nghe lời Đức Giê-hô-va trong khi sự cuối cùng đến gần
“Người nào nghe ta... lấy làm có phước thay. Vì hễ ai tìm được ta, thì gặp sự sống” (CHÂM-NGÔN 8:34, 35).
1, 2. a) Mặc dù không có được hòa bình trong suốt lịch sử nhân loại, nhiều người ngày nay nói gì? b) Tại sao các cố gắng của loài người không thể đem lại hòa bình thật?
Mặc dù không có được hòa bình trong suốt lịch sử, nhất là trong thế kỷ 20 này, nhiều người nói rằng các nước đang trên đà tìm kiếm giải pháp cho những sự khó khăn giữa các nước. Họ nêu lên sự kiện các lãnh tụ thế giới họp lại để bàn về hòa bình và ký nhiều thỏa ước. Ngay cả Liên Hiệp Quốc cũng tuyên bố năm 1986 là “Năm Hòa bình Quốc tế”! Người ta hy vọng là điều đó sẽ mở màn cho các nước dồn thêm nỗ lực để cổ động hòa bình với sự có thể thành công trong tương lai gần đây.
2 Tuy nhiên, trong suốt lịch sử, những cố gắng tương tự như thế có đem lại hòa bình vĩnh viễn không? Nếu loài người có thể làm được thì đã có hòa bình từ lâu rồi—lâu trước khi có 5 tỉ người chia thành hơn 160 nước với vô số chủ nghĩa chính trị, kinh tế và triết lý tôn giáo khác nhau. Nhưng họ đã không bao giờ có hòa bình và hòa bình cũng sẽ không bao giờ đến do những nỗ lực của các lãnh tụ thế giới. Tại sao thế? Một lý do là bởi vì vấn đề của nhân loại ngày nay quá trầm trọng đến nỗi không thể giải quyết bởi riêng sự cố gắng của nhân loại. Như Giê-rê-mi 10:23 đã nói rất đúng: “Người ta đi, chẳng có quyền dẫn-đưa bước của mình”.
Tại sao các cố gắng của loài người không thể thành công?
3. Vì lý do nào khác mà loài người và các nước sẽ không bao giờ đem lại hòa bình thật?
3 Có một lý do khác cho biết tại sao các cố gắng của loài người và các nước không bao giờ có thể đem lại hòa bình thật. Kinh-thánh nói về điều đó trong I Giăng 5:19: “Cả thế-gian đều phục dưới quyền ma-quỉ”. Khải-huyền 12:9 chỉ rõ “ma-quỉ” là “Sa-tan, dỗ-dành cả thiên-hạ”. II Cô-rinh-tô 4:4 gọi hắn là “chúa đời nầy”. Như thế, cả hệ thống hiện tại với sự cai trị về chính trị, kinh tế và tôn giáo đã sinh ra biết bao sự hung bạo, chính là kết quả của sự cai trị của Sa-tan, không phải sự cai trị của Đức Chúa Trời. Đó là lý do tại sao, khi nói về sự khôn ngoan đến từ Đức Chúa Trời, I Cô-rinh-tô 2:8 nói: “Trong những người cai-quản đời nầy, chẳng ai từng biết sự [khôn ngoan] đó” (Lu-ca 4:5, 6).
4. Kết quả sau khi tổ tiên chúng ta ngưng nghe lời Đức Giê-hô-va là gì?
4 Khi Sa-tan nổi loạn chống lại Đức Chúa Trời, hắn dụ dỗ tổ tiên chúng ta nghe theo hắn thay vì nghe lời Đức Chúa Trời. Kết quả là họ đi lệch khỏi sự vâng lời Đức Chúa Trời và đem sự đau khổ đến cho gia đình nhân loại trong khoảng 6.000 năm nay. Kinh-thánh nói rõ ràng với chúng ta là Sa-tan dụ dỗ loài người để tin rằng tốt hơn là họ đừng nên nghe lời Đấng Tạo hóa (Sáng-thế Ký 3:1-5). Trong sự khôn ngoan của Ngài, Đức Giê-hô-va đã để cho thế gian nhân loại nói chung đi theo đường lối riêng của họ, không có sự hướng dẫn của Ngài cho đến ngày nay. Và chắc chắn, trong hằng bao thế kỷ này, mọi sự đã chứng tỏ đầy đủ rằng sự cai trị của loài người đã hoàn toàn thất bại (Phục-truyền Luật-lệ Ký 32:5; Truyền-đạo 8:9).
5. Dù cho các cố gắng của nhân loại có thể đem lại hòa bình đi nữa, họ vẫn không thể làm gì?
5 Hơn nữa, khi A-đam và Ê-va ngưng nghe lời Đức Giê-hô-va, Đấng là Nguồn của sự sống hoàn toàn, thì họ trở thành bất toàn và cuối cùng bị chết. Vì vậy, tất cả con cháu họ bị sanh ra trong sự bất toàn. Bệnh tật, tuổi già và sự chết trở thành số phận chung của nhân loại (Rô-ma 5:12). Vì vậy, nếu nhân loại có thể thành công trong việc đem lại hòa bình, họ vẫn không có thể chữa lành sự bất toàn di truyền. Chúng ta cũng vẫn mắc bệnh, già đi và chết. Vì Sa-tan chịu trách nhiệm về điều đó, Giê-su nói về hắn: “Vừa lúc ban đâu, nó đã là kẻ giết người, chẳng bền giữ được lẽ thật” (Giăng 8:44). Thật vậy, khi bạn nghĩ đến hàng tỉ người đã sống và chết trong quá khứ, họ cũng như đã bị Sa-tan giết hại tất cả vậy.
6. Ai là kẻ phá hoại hòa bình, và điều gì phải xảy ra cho chúng?
6 Sa-tan cũng dụ dỗ một số tạo vật thiêng liêng khác để cùng hắn nổi loạn và tất cả những ác thần này đã từ chối nghe lời phán của Đức Giê-hô-va. Vì vậy, chính Sa-tan, các quỉ sứ theo hắn và loài người nổi loạn đã đưa thế gian này vào tình trạng hiện tại. Tất cả chúng nó phải bị loại trừ, để chấm dứt 6.000 năm thảm họa do cuộc thí nghiệm muốn tự lập khỏi Đức Chúa Trời. Rô-ma 16:20 bảo đảm: “Đức Chúa Trời bình-an sẽ kíp giày-đạp quỉ Sa-tan” cùng các quỉ theo hắn và những kẻ từ chối nghe lời Đức Chúa Trời phán (Ma-thi-ơ 25:41).
Ngày nay càng cần phải nghe lời
7. Tại sao chúng ta nên tăng cường nỗ lực để phụng sự Đức Giê-hô-va ngay bây giờ?
7 Ngày nay, chúng ta đang ở rất sâu trong phần cuối của những “ngày sau-rốt” (II Ti-mô-thê 3:1-5). Kết quả là chúng ta càng cần nghe những gì Đức Giê-hô-va nói hơn bao giờ hết. Cần gia tăng sự sẵn lòng của chúng ta để hy sinh phụng sự Ngài. Tại sao cần tăng cường nỗ lực của chúng ta? Bởi vì Sa-tan biết “thì-giờ mình còn chẳng bao nhiêu” (Khải-huyền 12:12). Vì vậy, hắn chắc chắn tăng cường nỗ lực để phá hoại và tiêu hủy.
8. a) Tại sao các kẻ thù nghịch không thể ngăn cản nổi công việc rao giảng? b) Chúng ta phải làm gì để được Đức Chúa Trời hổ trợ [hỗ trợ]?
8 Sa-tan thích nhất là ngăn chận Nhân-chứng Giê-hô-va rao giảng tin mừng về Nước Trời. Nhưng hắn không thể làm được vì Đức Giê-hô-va đã hứa với họ: “Phàm binh-khí chế ra nghịch cùng ngươi sẽ chẳng thạnh-lợi” (Ê-sai 54:17). Những ai chống lại tôi tớ Ngài sẽ bị coi là “liều mình đánh giặc cùng Đức Chúa Trời” (Công-vụ các Sứ-đồ 5:38, 39). Vậy với sự hổ trợ [hỗ trợ] mạnh mẽ của thánh linh Đức Giê-hô-va, của Giê-su Christ và của bao đạo quân binh các thiên sứ, công việc truyền bá Nước Trời gia tăng cường độ nhanh chóng mỗi năm. Để giữ được sự hổ trợ [hỗ trợ] của Đức Chúa Trời, tôi tớ của Đức Giê-hô-va phải cẩn thận vâng theo lời khuyên ở Gia-cơ 4:7, 8: “Vậy hãy phục Đức Chúa Trời; hãy chống-trả ma-quỉ, thì nó sẽ lánh xa anh em”.
9. Tại sao chúng ta đừng nên coi nhẹ Sa-tan?
9 Đừng coi nhẹ khả năng lừa gạt và gây thiệt hại của Sa-tan! Lời Đức Chúa Trời báo trước: “Hãy tiết-độ và tỉnh-thức: kẻ thù-nghịch anh em là ma-quỉ, như sư-tử rống, đi rình-mò chung-quanh anh em, tìm-kiếm người nào nó có thể nuốt được. Hãy đứng vững trong đức-tin mà chống-cự nó” (I Phi-e-rơ 5:8, 9). Nếu bạn biết một con sư tử đói đang được thả lỏng trong khu nhà bạn, bạn sẽ cẩn thận đề phòng để bảo vệ chính bạn và gia đình bạn. Nói về Sa-tan, chúng ta phải cần cảnh giác hơn nữa, vì hắn có thể làm tổn thương chúng ta đời đời. Đáng buồn thay, đa số người ta không tự vệ được vì họ còn không biết Sa-tan hiện hữu nữa là đằng khác. Tại sao thế? Bởi vì họ không chịu nghe lời Đức Giê-hô-va. Và kết quả của sự chọn lựa sai lầm đó là gì? “Ai gieo giống chi, lại gặt giống ấy” (Ga-la-ti 6:7).
Khi người ta rêu rao “Bình-hòa và an-ổn”
10, 11. a) Chúng ta nên nhớ gì về bất cứ sự thành công nào của các nước trong việc đem lại hòa bình? b) Lời tiên tri nào trong Kinh-thánh nói về sự tìm kiếm hòa bình của các nước trong thời kỳ chúng ta? c) Loại hòa bình đó sẽ được bền vững không?
10 Đừng để bị mắc lừa vì bất cứ sự có vẻ thành công nào của các nước trong việc đem lại hòa bình. Hãy luôn nhớ rằng Đức Giê-hô-va không dùng bất cứ cơ quan nào của thế gian này để làm điều đó. Đức Giê-hô-va có đường lối riêng của Ngài để đem lại hòa bình thật sự và điều đó chỉ có bởi Nước của Ngài qua trung gian đấng Christ. Vậy dù các nước có thể thành công trong việc thiết lập hòa bình đi nữa, đó chỉ là một sự hòa bình tạm bợ và giả tạo mà thôi. Tội ác, hung bạo, chiến tranh, đói kém, nghèo khổ, gia đình đổ vỡ, vô luân, bệnh tật, sự chết, Sa-tan và các quỉ sẽ vẫn còn với loài người cho đến khi Đức Giê-hô-va loại trừ tất cả bọn chúng. “Nếu Đức Giê-hô-va không cất nhà, thì những thợ xây-cất làm uổng công” (Thi-thiên 127:1).
11 Lời tiên tri trong Kinh-thánh chỉ rõ là các nước sẽ đến lúc đồng tâm cố gắng phối hợp cho hòa bình trong thời kỳ của chúng ta. Lời tiên tri nói rằng: “Chính anh em biết rõ lắm rằng ngày của Chúa sẽ đến như kẻ trộm trong ban đêm vậy. Khi người ta sẽ nói rằng: Bình-hòa và an-ổn, thì tai-họa thình-lình vụt đến, như sự đau-đớn xảy đến cho người đàn bà có nghén, và người ta chắc không tránh khỏi đâu” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:2, 3). Lời rêu rao “Bình-hòa và an-ổn” đó sẽ không có nghĩa là sự mục nát của thế gian này đổi chiều hướng. II Ti-mô-thê 3:13 nói: “Những người hung-ác, kẻ giả-mạo thì càng chìm-đắm luôn trong điều dữ”. Sự thật sẽ vẫn còn y nguyên như vị chủ tịch của một tổ chức nhằm bảo vệ môi trường thiên nhiên đã nói: “Vấn đề chính mà xã hội phải đương đầu là xã hội này đã trở nên không thể cai trị được”.
12. Tôi tớ của Đức Giê-hô-va biết gì về ý nghĩa thật sự của lời rêu rao sắp đến về “Bình-hòa và an-ổn”?
12 Nhiều người trên thế giới sẽ bị đánh lừa bởi hy vọng hão huyền trong thời gian lời rêu rao “Bình-hòa và an-ổn” sắp đến. Nhưng các tôi tớ của Đức Giê-hô-va sẽ không bị như vậy, bởi vì họ nghe lời phán của Đức Chúa Trời. Như vậy nhờ lời Ngài họ đã biết là lời tuyên bố như thế sẽ không đem lại hòa bình và an ninh thật sự. Thay vì thế, điều đó trong thực tế sẽ là dấu hiệu cuối cùng trước khi “tai-họa thình-lình vụt đến”. Nó sẽ báo trước sự khởi đầu của ngày “hoạn-nạn lớn” mà Giê-su đã tiên tri cho thời kỳ của chúng ta. Ngài nói: “Vì lúc ấy sẽ có hoạn-nạn lớn, đến nỗi từ khi có trời đất cho đến bây giờ chưa từng có như vậy, mà sau nầy cũng không hề có nữa” (Ma-thi-ơ 24:21).
13. Kinh-thánh miêu tả sự cai trị của loài người sẽ bị chấm dứt thế nào?
13 Trong ngày “hoạn-nạn lớn” sự cai trị của loài người sẽ bị chấm dứt. Thi-thiên 2:2-6 nói: “Các vua thế-gian nổi dậy, Các quan-trưởng bàn-nghị cùng nhau nghịch Đức Giê-hô-va, và nghịch đấng chịu xức dầu của Ngài, mà rằng: Chúng ta hãy bẻ lòi-tói của hai Người, Và quăng xa ta xiềng-xích của họ. Đấng ngự trên trời sẽ cười, Chúa sẽ nhạo-báng chúng nó. Bấy giờ Ngài sẽ nổi thạnh-nộ phán cùng chúng nó, dùng cơn giận-dữ mình khuấy-khỏa chúng nó, mà rằng: Dầu vây, ta đã lập Vua ta Trên Si-ôn là núi thánh ta”. Thi-thiên 110:5, 6 nói thêm: “Chúa [Đức Giê-hô-va]... sẽ chà-nát các vua trong ngày Ngài nổi giận. Ngài sẽ đoán-xét các nước”. Tất cả mọi thủ đoạn chính trị sẽ chấm dứt, vì Ê-sai 8:9, 10 tuyên bố: “Hãy nịt lưng các ngươi, và bị tan-nát; hãy nịt lưng các ngươi, và bị tan-nát! Hãy toan mưu cùng nhau, nó sẽ nên hư-không; hãy nói, lời các ngươi sẽ không đứng, vì Đức Chúa Trời ở cùng chúng ta”.
Tin cậy được sống sót
14. Tại sao chúng ta có sự tin cậy là sẽ có người sống sót trong ngày thế gian bị hủy diệt?
14 Chúng ta có sự tin cậy là Đức Giê-hô-va sẽ báo trước cho dân tộc Ngài để họ có thể hành động thích nghi để được sống sót trong ngày “hoạn-nạn lớn” sắp đến. Tại sao chúng ta có thể biết chắc điều đó? Bởi vì lời tiên tri trong Khải-huyền 7:9, 14 chỉ rõ sẽ có một “đám đông vô số người” sẽ được sống sót. Tại sao? Bởi vì họ lắng nghe khi Đức Chúa Trời phán và được Ngài dạy dỗ thích đáng. Do đó những người trong số “đám đông” có thể làm điều mà Khải-huyền 7:15 nói là “ngày đêm hầu việc Ngài trong đền Ngài”. Như thế họ làm theo ý định của Đức Chúa Trời, đạt được sự chấp nhận của Ngài và được che chở để sống sót qua khỏi sự hủy diệt của thế gian này (I Giăng 2:15-17).
15. Giô-ên miêu tả thế nào về sự chà nát hệ thống này và kết quả cho các tôi tớ Đức Chúa Trời là gì?
15 Giô-ên 3:13-16 cũng nói đến sự sống sót của các tôi tớ Đức Chúa Trời khi hệ thống này bị giày đạp như nho trong thùng ép rượu. Lời đó nói: “Hãy tra lưỡi hái, vì mùa gặt đã chín... Bàn ép đã đầy; các thùng đã tràn, vì tội-ác chúng nó là lớn. Đoàn đông dường nào, đoàn đông dường nào tại trong trũng đoán-định! Vì trong trũng đoán-định, ngày Đức Giê-hô-va đã gần. Mặt trời và mặt trăng tối-tăm, các ngôi sao thâu sự sáng lại. Đức Giê-hô-va gầm-thét từ Si-ôn [trên trời]... các từng trời và đất đều rúng-động. Nhưng Đức Giê-hô-va là nơi ẩn-náu cho dân mình”.
16. Những lời tiên tri nào khác chỉ rằng Đức Giê-hô-va sẽ gìn giữ dân tộc Ngài qua khỏi sự hủy diệt của thế gian?
16 Tương tự như thế, nơi Ê-sai 26:20, 21, Đức Giê-hô-va nói về thời kỳ sắp đến đó: “Hỡi dân ta, hãy đến vào buồng và đóng cửa lại. Hãy ẩn mình một lát, cho đến chừng nào cơn giận đã qua. Vì nầy, Đức Giê-hô-va ra từ nơi Ngài, đặng phạt dân-cư trên đất vì tội-ác họ”. Vì vậy, Sô-phô-ni 2:2, 3 thúc giục: “Trước khi ngày thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va chưa đến trên các ngươi. Hỡi các ngươi là mọi kẻ nhu-mì của đất, làm theo mạng-lịnh của Chúa, hãy tìm-kiếm Đức Giê-hô-va, tìm-kiếm sự công-bình, tìm-kiếm sự nhu-mì, hoặc giả các ngươi sẽ được giấu-kín trong ngày thạnh-nộ của Đức Giê-hô-va”.
“Chạy đến” Đức Giê-hô-va
17. a) Mọi người phải làm gì để được sự che chở của Đức Giê-hô-va? b) Những người của thế gian trước trận Nước Lụt đã làm điều gì sai lầm?
17 Châm-ngôn 18:10 nói: “Danh Đức Giê-hô-va vốn một ngọn tháp kiên-cố; Kẻ công-bình chạy đến đó, gặp được nơi ẩn-trú cao”. Bạn có đang chạy đến Đức Giê-hô-va không? Hãy nhớ những gì Giê-su nói về những người sống vào thời của Nô-ê. Họ đã “ăn, uống, cưới, gả như thường cho đến ngày Nô-ê vào tàu,—và người ta không ngờ chi hết (không để ý chi hết, NW) cho đến khi nước lụt tới mà đùa đem đi hết thảy” (Ma-thi-ơ 24:38, 39). Điều sai lầm là họ quá bận rộn với mọi việc khác ngoại trừ việc nghe lời Đức Chúa Trời phán qua tôi tớ Ngài là Nô-ê, “thầy giảng đạo công-bình” (II Phi-e-rơ 2:5). Bởi vì họ không nghe lời, họ đã bị “đùa đem đi hết thảy” vào sự hủy diệt, khi Nước Lụt đến.
18. Tại sao việc người ta chỉ «ăn hiền ở lành» thôi không đủ để cứu họ khỏi sự hủy diệt trong trận Nước Lụt?
18 Nhiều người trong số người bị chết trong trận Nước Lụt chắc hẳn đã tự cho mình là người «ăn hiền ở lành», không dính líu vào sự hung bạo đầy dẫy trong xã hội thời đó. Nhưng chỉ «ăn hiền ở lành» thôi không đủ để cứu họ. Bởi sự lãnh đạm của họ, họ làm ngơ trước sự ác trong thời đó. Điểm tối yếu là họ đã không “chạy đến” Đức Giê-hô-va; họ đã không nghe khi tôi tớ của Đức Chúa Trời nói. Vì vậy họ đã không hành động thích nghi để được sống sót. Trái lại, những người đã nghe lời thì được sống sót.
19. Các tôi tớ của Đức Giê-hô-va gặt được những lợi ích tuyệt vời nào ngay bây giờ? và tại sao?
19 Ngày nay, Đức Chúa Trời phán sự bình an cho những người nghe lời Ngài. Với kết quả gì cho họ? Ê-sai 54:13 nói: “Hết thảy con-cái ngươi sẽ được Đức Giê-hô-va dạy-dỗ, và sự bình an của con-cái ngươi sẽ lớn”. Đúng thế, “Đức Giê-hô-va sẽ chúc phước bình-an cho dân-sự Ngài” (Thi-thiên 29:11). Do đó, giữa một thế gian đầy hung bạo này, Nhân-chứng Giê-hô-va có được sự bình an thật, giữa họ có sự bình an không gì làm đổ vỡ nổi. Họ có một tình huynh đệ quốc tế đầy yêu thương, điều mà các lãnh tụ thế giới, các nước và các tôn giáo của thế gian này không thể bắt chước được. Tại sao không? Bởi vì chúng nó không thật sự nghe khi Đức Chúa Trời phán. Vì vậy, chúng nó không hành động theo những gì Ngài phán. Nhưng các Nhân-chứng Giê-hô-va lắng nghe lời Đức Chúa Trời. Họ nghiêm chỉnh làm theo lời Truyền-đạo 12:13: “Khá kính-sợ Đức Chúa Trời và giữ điều-răn Ngài; ấy là trọn phận-sự của ngươi”.
20. Mỗi người phải làm gì để được sống sót vào trong hệ thống mới của Đức Chúa Trời?
20 Đó là những gì mỗi người—đúng, tất cả những ai muốn sống trong thế giới mới của Đức Chúa Trời—phải làm. Họ phải không chậm trễ “chạy đến” Đức Giê-hô-va. Thật vậy, họ phải được hướng dẫn bởi sự khôn ngoan do Đức Chúa Trời ban cho được tiêu biểu qua những lời này: “Hãy nghe ta; Ai giữ đạo ta lấy làm có phước thay. Khá nghe lời khuyên-dạy, và ở khôn-ngoan, Chớ nên từ-chối nó. Người nào nghe ta... lấy làm có phước thay. Vì hễ ai tìm được ta, thì gặp sự sống” (Châm-ngôn 8:32-35).
Bạn sẽ trả lời sao?
◻ Tại sao các cố gắng của loài người sẽ không bao giờ thành công trong việc đem lại hòa bình?
◻ Tại sao ngày nay cần phải nghe lời Đức Giê-hô-va hơn bao giờ hết?
◻ Lời rêu rao sắp đến về “Bình-hòa và an-ổn” thật ra có nghĩa gì?
◻ Chúng ta phải làm gì nếu muốn được sống sót vào hệ thống mới của Đức Chúa Trời?
[Hình nơi trang 21]
Giống như một con sư tử rống, Sa-tan đang tăng cường nỗ lực để phá hoại và tiêu hủy
[Hình nơi trang 22]
Khi hệ thống này bị giày đạp như nho trong thùng ép rượu, “Đức Giê-hô-va là nơi ẩn-náu cho dân mình”