Mắt bạn có “đơn giản” không?
“Nếu mắt ngươi đơn giản thì cả thân thể ngươi sẽ được sáng láng” (MA-THI-Ơ 6:22, NW).
1. Tại sao có thể nói mắt là kỳ quan của sự sáng tạo đầy thông minh?
Trong ngũ giác người ta thường xem thị giác là quý hóa và quan trọng nhất—đặc biệt đối với những người nay bị mù lòa. Các nhà khoa học cho chúng ta biết cứ mỗi giây đồng hồ có mười ngàn tỷ tia sáng nhỏ xuyên qua con ngươi của mắt chúng ta. Khi ánh sáng đạt đến võng mạc thì được hàng trăm triệu tế bào hình thẻ và hình nón tiếp nhận. Được ánh sáng kích thích, các tế bào thần kinh này đánh điện đến não. Nơi đây một phần lớn trong số trăm tỷ tế bào thần kinh (neuron) bắt đầu làm việc để truy ra ám hiệu vừa nhận được và quyết định phản ứng cần thiết. Tất cả các điều này chỉ xảy ra trong vòng một phần nhỏ của một giây đồng hồ. Quả thật con mắt là một ví dụ điển hình cho phép lạ của sự sáng tạo đầy thông minh (Thi-thiên 139:4).
2. Khía cạnh nào của thị giác vẫn còn là bài đố khó giải cho các nhà khoa học?
2 Mặc dù có sự hiểu biết nhiều về sinh hoạt của mắt và não, các nhà khoa học còn biết ít về thế nào và tại sao chúng ta phản ứng đối với điều chúng ta thấy. Ví dụ, người ta chưa giải thích được tại sao người này thích màu đỏ hơn màu xanh trong khi người khác lại thích màu xanh hơn là màu đỏ, hoặc tại sao các màu khác nhau ảnh hưởng đến chúng ta cách khác biệt. Sự liên hệ giữa thị giác và phản ứng còn là bài đố khó giải. Nhưng Đức Giê-hô-va, Đấng Sáng tạo ra con mắt, và Con Ngài cùng làm việc với Ngài là Giê-su (Ky-tô), biết tận tường mọi chi tiết rắc rối của con mắt, và biết thế nào mắt có thể ảnh hưởng đến các hoạt động và đời sống của chúng ta.
“Đèn của thân-thể”
3. Mắt là “đèn của thân-thể” như thế nào?
3 Giê-su lưu ý “con mắt là đèn của thân-thể” (Ma-thi-ơ 6:22). Đèn được dùng để chiếu sáng nơi tối tăm, giúp chúng ta biết đang ở đâu, phải hành động thế nào, đi lối nào, v.v... Cặp mắt có công dụng như ngọn đèn, khi chiếu sáng thân thể chúng ta. Nhờ có mắt sáng chúng ta mới liên lạc được với thế giới chung quanh và biết cách phản ứng đúng, thay vì bước đi quờ quạng, vấp ngã và có thể tự làm hại.
4. Chúng ta chịu ảnh hưởng bởi trạng thái của mình như thế nào?
4 Song le, công dụng lớn hay nhỏ với tư cách ngọn đèn tùy thuộc phần lớn vào trạng thái của mắt. Do đó Giê-su đã nói tiếp: “Nếu mắt ngươi sáng-sủa (đơn giản), thì cả thân-thể ngươi sẽ được sáng-láng; nhưng nếu mắt ngươi xấu (ác), thì cả thân-thể sẽ tối-tăm. Vậy, nếu sự sáng-láng trong ngươi chỉ là tối-tăm, thì sự tối-tăm nầy sẽ lớn biết bao!” (Ma-thi-ơ 6:22, 23). Từ lời này chúng ta nhận biết con mắt có ảnh hưởng lớn trong lối sống của chúng ta, có thể thành tốt hoặc xấu.
Ảnh hưởng của mắt
5. Trong việc Sa-tan cám dỗ Ê-va, thị giác đã có sự ảnh hưởng đến mức nào?
5 Hãy xem xét trường hợp của người đàn bà đầu tiên là Ê-va. Kinh-thánh tường thuật về sự gặp gỡ giữa Ê-va và chúa lường gạt là Sa-tan Ma-quỉ cho chúng ta thấy mức độ con mắt có thể ảnh hưởng lớn đến các hành động của Ê-va (II Cô-rinh-tô 11:3; I Ti-mô-thê 2:14). Sa-tan gieo ý là nếu bà chỉ việc bỏ qua lời răn của Đức Chúa Trời và hái ăn trái “cây biết điều thiện và điều ác” thì “mắt mình sẽ mở ra”. Ê-va đã có phản ứng nào? Kinh-thánh nói: “Người nữ thấy trái của cây đó bộ ăn ngon, lại đẹp mắt và quí”. Ê-va đã để cho mắt thèm thuồng điều cấm, như vậy đã cố ý lạm dụng mắt mình. Hậu quả ra sao? “(Ê-va) bèn hái ăn” (Sáng-thế Ký 2:17; 3:4-6).
6. Thị giác ảnh hưởng đến các hành động của chúng ta như thế nào?
6 Chắc chắn đây không phải là lần đầu tiên Ê-va mới thấy “cây biết điều thiện và điều ác” hoặc trái của cây đó. Song lúc này có điều khác lạ xảy ra. Lần này trái của cây đó trở nên “đẹp mắt” và “quí”. Sự thèm muốn của đẹp và quí thường đến tự mắt mà tự lòng. Song điều mắt thấy làm tăng thêm sự ham muốn của lòng, xui khiến hành động. Trong trường hợp của Ê-va hành động như thế dẫn đến hậu quả tai hại cho bà, cho chồng bà là A-đam và cũng cho đến hết thảy dòng dõi tương lai của họ, trong đó có chúng ta chúng ta ngày nay (Rô-ma 5:12; Gia-cơ 1:14, 15).
7. Sa-tan đã dùng thị giác như thế nào trong lần thứ ba cố gắng cám dỗ Giê-su, và kết quả ra sao?
7 Tuy nhiên, để chứng tỏ có thể chống lại mọi ảnh hưởng xấu qua thị giác, chúng ta có thể xem xét gương của Giê-su (Ky-tô). Một lần nữa tên cám dỗ quỷ quyệt là Sa-tan ra tay. Trong lần cố gắng thứ ba để lôi cuốn Giê-su đi ngược lại ý muốn của Đức Chúa Trời, “ma-quỉ lại đem ngài lên trên núi rất cao, chỉ cho ngài các nước thế-gian, cùng sự vinh-hiển của các nước ấy”. Xin lưu ý Sa-tan đã không mời mọc Giê-su làm một cử chỉ thờ phượng Sa-tan để đổi lấy sự vinh hiển của các nước chỉ giản dị bằng lời nói. Không, Sa-tan đã “chỉ cho ngài (thấy)” các điều này, tức tận dụng quyền lực của thị giác để quyến rũ Giê-su. Song le, bởi Giê-su không để cho mắt bị cám dỗ, nhưng mắt ngài chăm chú vào mối liên lạc với Cha trên trời của ngài là Đức Giê-hô-va, nhờ đó Giê-su đã đánh bật được mưu chước của Sa-tan (Ma-thi-ơ 4:8-10).
8. Chúng ta học biết gì từ các gương của Ê-va và Giê-su?
8 Chúng ta học được điều chi từ các gương trên đây? Thứ nhất, điều gì, dù tốt hay xấu, mà mắt chúng ta chú trọng đến, có ảnh hưởng đến sự ham muốn của lòng. Sự ham muốn xui khiến hành động, mang lại hạnh phúc hoặc tai họa cho chúng ta và những người khác. Thứ hai, rõ ràng Sa-tan thích tận dụng thị giác để lừa gạt các nạn nhân của hắn. Trong các “mưu-chước” mà Sa-tan dùng để lừa gạt nhân loại, sự cám dỗ qua thị giác dường như là mưu chước mạnh nhất (II Cô-rinh-tô 2:11).
9. Ngày nay Sa-tan tâng bốc “sự mê-tham của mắt” như thế nào?
9 Ngày nay Sa-tan vẫn còn dùng lối cũ trong các mưu kế của hắn khiến loài người lánh xa sự thờ phượng Đức Chúa Trời. Qua vẻ đẹp hào nhoáng bề ngoài của thế gian Sa-tan tâng bốc “sự mê-tham của xác-thịt, mê-tham của mắt, và sự kiêu-ngạo của đời” (I Giăng 2:16). Các phương pháp quảng cáo thương mại của thế gian cho thấy rõ điều này. Các quảng cáo ảnh hưởng đến mắt của người xem là lối quảng cáo có kết quả nhiều nhất, đúng không? Hàng ngàn tấm bảng quảng cáo thật nhiều màu và các đèn chớp nhoáng, hình ảnh hấp dẫn trên các tạp chí và nhật báo, hình ảnh khéo léo và công phu chọn để chiếu trên máy truyền hình—đáng giá hàng tỷ Mỹ kim—thảy đều cho thấy muốn bán chạy phải kích thích sự “mê-tham của mắt” nơi những người tiêu thụ.
10. Các quảng cáo của thế gian tâng bốc điều gì?
10 Đành rằng phần lớn các quảng cáo rất táo bạo, điều nguy hiểm hơn là quảng cáo được dùng, không những để bán chạy các món đồ cho người tiêu thụ, song còn để gợi lên sự ham muốn trước các lối sống của những người dùng các món đồ ấy. Thường thì quảng cáo cho thấy các môn đồ được dùng bởi những nhân vật nổi tiếng, giàu sang, đẹp đẽ và có vẻ hạnh phúc nhất. Thông điệp là nếu người tiêu thụ dùng sản phẩm giống vậy thì tự nhiên mức sống của họ sẽ giống như các nhân vật trong quảng cáo vậy. Các nhà quảng cáo biết rõ một khi người ta đã chấp nhận một lối sống nào đó thì dễ khiến đương sự nhận mua các sản phẩm và tiện nghi hạp trong lối sống này. Như vậy, thật khôn ngoan khi người tín đồ đấng Christ ngoan đạo làm theo lời khuyên trong Hê-bơ-rơ 13:5! Chúng ta đọc: “Chớ tham tiền; hãy lấy điều mình có làm đủ rồi”.
Gìn giữ mắt cho “đơn giản”, không “ác”
11. Xin giải thích chữ “đơn giản” và chữ “ác” trong lời của Giê-su bàn về mắt.
11 Vì mỗi ngày mắt chúng ta phải đối phó không biết với bao nhiêu sự cám dỗ, chúng ta càng biết ơn Giê-su đã căn dặn chúng ta nên gìn giữ mắt cho “đơn giản” và không “ác” (Ma-thi-ơ 6:22, 23, NW). Điều này có nghĩa gì? Chữ “đơn giản” được dịch từ chữ Hy-lạp ha·plous΄, có nghĩa lối duy nhất của tâm trí hoặc sự dành cho một mục tiêu mà thôi. Mặt khác, chữ “ác” được dịch từ chữ Hy-lạp po·ne·ros΄, có nghĩa dở, không đáng và quỷ quyệt. Do đó, mắt “đơn giản” không để bị lơ đãng bởi điều chi xảy ra chung quanh, mà chỉ nhắm vào một mục tiêu thôi. Trái lại, mắt “ác” là dối trá, quỷ quyệt và tham lam, thích nhìn vào điều mờ ám và tối tăm.
12. Xin ôn lại và giải thích ý nghĩa của nguyên đoạn trong lời bàn của Giê-su.
12 Nhưng mắt phải trọng tâm vào điều chi để thân thể được “sáng-láng”? Nếu xem xét toàn đoạn Kinh-thánh thì chúng ta sẽ thấy được câu trả lời. Trong các câu trước đó, Giê-su bàn về “của-cải ở dưới đất” và “của-cải ở trên trời”. Ngài nói: “Vì chưng của-cải các ngươi ở đâu, thì lòng ngươi cũng ở đó”. Tiếp theo, sau khi bàn về mắt, ngài lại nhấn mạnh sự cần thiết chỉ nhắm vào một mục tiêu, nói rằng: “Chẳng ai được làm tôi hai chủ”, Đức Chúa Trời và sự giàu sang. Rồi ở các câu kế tiếp, ngài khuyên nhủ về các điều cần thiết hàng ngày và kết luận với lời cảnh cáo: “Nhưng trước hết, hãy tìm-kiếm nước Đức Chúa Trời và sự công-bình của Ngài, thì Ngài sẽ cho thêm các ngươi mọi điều ấy nữa” (Ma-thi-ơ 6:19-34).
13. Mắt chúng ta phải trọng tâm vào điều chi hầu cho cả “thân thể đều được sáng láng”? Tại sao vậy?
13 Chúng ta học được điều gì? Giê-su đang bàn về các mục tiêu ở đời, cho thấy sự tìm kiếm của cải vật chất là hư không, mà sự tìm kiếm điều thiêng liêng là có phước. Ngài nói rõ nếu trước tiên chúng ta tìm kiếm Nước Trời thì “cả thân-thể sẽ được sáng-láng”. Tại sao? Bởi vì nếu chúng ta chọn ý muốn của Đức Chúa Trời làm mục tiêu trong đời sống thì tự nhiên mọi khía cạnh trong đời sống hàng ngày của chúng ta phản ảnh sự vinh hiển của tin mừng. Chẳng những chúng ta có thể trông cậy vào một tương lai sáng lạng, mà ngay bây giờ chúng ta còn được thoát khỏi những điều xấu xa và tối tăm của một đời sống chuyên đeo đuổi ham muốn ích kỷ (II Cô-rinh-tô 4:1-6).
14. Để mắt vào của cải vật chất sẽ khiến con người rơi vào “sự tối-tăm” như thế nào?
14 Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh lời của Giê-su khi ông giải thích: “Còn như kẻ muốn nên giàu-có, ắt sa vào sự cám-dỗ, mắc bẫy-dò, ngã trong nhiều sự tham-muốn vô-lý thiệt-hại kia, là sự làm đắm người ta vào sự hủy-diệt hư-mất” (I Ti-mô-thê 6:9). Các lời này thật thấm thía thay! Tin tức thời sự đầy chuyện của các thượng nghị sĩ, tỉnh trưởng, quan tòa, chủ ngân hàng, chủ nghiệp đoàn và những người khác nữa bị bắt vì phạm tội tham những “ăn cắp ít nhất 200 tỷ Mỹ kim mỗi năm” chỉ tại Hoa-kỳ mà thôi, theo một bản tường trình. “Sự cám dỗ và cạm bẫy” muốn làm giàu đã khiến nhiều người sang trọng thành những kẻ gian manh phi pháp. Chắc chắn chúng ta không muốn “đắm (mình) vào sự hủy-diệt hư-mất”, hầu khỏi trải qua sự “tối-tăm” như Giê-su đã cảnh cáo (Xem Châm-ngôn 23:4, 5).
15, 16. a) Chúng ta còn phải tránh điều nào khác thuộc về “sự mê-tham của mắt”? b) Bạn có thể áp dụng lời khuyên trong Châm-ngôn 27:20 như thế nào trong bài thảo luận của chúng ta?
15 Song le, có phải chỉ những người ham muốn giàu có mới bị hiểm nghèo phải đi trong tối tăm không? Không, vì “sự mê-tham của mắt” cũng bao hàm nhiều điều khác nữa. Xin nhớ lại lời của Giê-su trong Ma-thi-ơ 5:28: “Hễ ai ngó đờn-bà mà động-tình tham-muốn, thì trong lòng đã phạm tội tà-dâm cùng người rồi”. Chắc chắn lời cảnh cáo này cũng có thể áp dụng đến điều để mắt trông xem những sách báo hoặc sản phẩm gợi lòng nhục dục sai lầm.
16 Sau đó còn điều lo lắng cho việc ăn uống và may sắm quần áo mà Giê-su đã đề cập đến (Ma-thi-ơ 6:25-32). Dĩ nhiên các điều này là cần thiết, nhưng lòng và trí chúng ta có thể lệ thuộc quá đáng vào sự tham muốn luôn luôn có những sản phẩm mới nhất, sang trọng nhất (Rô-ma 16:18; Phi-líp 3:19). Ngay trong lãnh vực của sự giải trí, trò chơi ưa thích, thể thao, v.v... chúng ta phải giữ thăng bằng và không để cho thời trang và giải trí của thế gian lôi cuốn mình. Trong mọi lãnh vực chúng ta nên nhớ lời khôn ngoan trong Châm-ngôn 27:20: “Con mắt loài người chẳng hề chán, Cũng như Âm-phủ và vực-sâu không hề đầy vậy”. Hẳn vậy, chúng ta cần luyện tập tính tự chủ hầu biết dùng mắt cách khôn ngoan để tránh khỏi nguy hại về thiêng liêng.
Những ân phước khi gìn giữ mắt “đơn giản”
17. Sự gìn giữ mắt “đơn giản” đã giúp nhiều người như thế nào trong việc đeo đuổi về Nước Trời?
17 Những người gìn giữ mắt “đơn giản” và trọng tâm vào các lời hứa về Nước Trời thì gặt được nhiều ân phước từ Đức Giê-hô-va. Điều này được diễn tả rõ rệt qua các kinh nghiệm của những người sống tại khắp các nước trên đất và thuộc mọi tầng lớp xã hội. Hãy xem xét những ví dụ này:
Khi phụng sự nơi có nhu cầu lớn ở xứ Colombia thuộc Nam Mỹ, tôi phải sống với số tiền khoảng 100 Mỹ kim mỗi tháng. Tôi bắt đầu làm người khai thác, song mới đầu tháng, tôi đã bị ngã và bị gãy xương mắt cá chân. Tiền thuốc thang làm cạn tài chánh, và tôi phải chờ đến cuối tháng mới có thêm. Đến lúc nọ tôi phải đóng góp cho Phòng Nước Trời, song nếu tôi đóng góp số tiền thường xuyên thì tôi sẽ không còn tiền mua thức ăn cho tuần tiếp theo đó. Sau khi xét lại vấn đề trong vài ngày, tôi quyết định để tiền vào hộp đóng góp, vì biết tiền mướn Phòng Nước Trời cần phải được thanh toán. Ngay sáng hôm sau tôi nhận được thư của một chị ở Hoa-kỳ khi trước có viếng thăm tôi ở Colombia. Trong thư chị có đính kèm một số tiền của xứ Colombia còn sót lại cho chị sau cuộc viếng thăm. Số tiền đó đúng y số tiền tôi đã để vào hộp đóng góp”.
Anh Ki làm việc trong một dưỡng đường tại Taechun, Đại hàn. Vào một buổi trưa thứ ba nóng nực nọ ba người bạn đồng nghiệp mời anh đi tắm biển. Mặc dù ý kiến này nghe hấp dẫn, anh Ki biết nếu anh đi biển thì anh sẽ không về kịp để dự buổi Học Cuốn Sách của Hội-thánh tối hôm đó. Vì vậy anh từ khước không đi. Sau đó chẳng mấy chốc, người ta chở ba người bạn của anh về dưỡng đường—ba xác chết! Họ đã bị thiệt mạng trong tai nạn xe hơi ngay sau khi họ rời dưỡng đường. Anh Ki buồn rầu vì tai nạn này, song anh mừng vì đã thoát chết nhờ không bỏ thói quen tốt đã có từ nhiều năm (Hê-bơ-rơ 10:24, 25).
18. Các con trẻ có thể được dạy dỗ như thế nào để giữ mắt “đơn giản”?
18 Ngay các con trẻ có thể được dạy dỗ để mắt chúng hướng về quyền lợi của Nước Trời như kinh nghiệm sau đây chứng tỏ:
“Khi chúng tôi nghe hai anh nọ ghé thăm hội-thánh kể lại các anh em trong ba hội-thánh ở Phi-luật-tân cần số tiền 1.000 Mỹ kim cho mỗi hội-thánh để xây cất lại Phòng Nước Trời đã bị cháy—số tiền rất lớn đối với họ—chồng tôi và tôi quyết định gửi tiền đóng góp. Còn bốn đứa con nhỏ, từ bốn tháng đến sáu tuổi, của chúng tôi thì sao? Mỗi tuần khi lãnh lương về, chồng tôi mua một đồng Mỹ kim bạc cho mỗi đứa con. Chồng tôi phân chia số bạc cắc này để mỗi đứa con biết mình được bao nhiêu. Chúng tôi cũng nhắc đến vài món mà chúng đã tính dùng tiền này mua từ lâu. Nhưng mỗi đứa trẻ đều có câu trả lời giống nhau—chúng đều muốn đưa tiền cho các anh em”. Góp lại được 99 Mỹ kim, các con trẻ gửi kèm theo một lá thư đơn giản. Các anh em ở Phi-luật-tân cảm động bởi sự yêu thương và lòng rộng rãi này và, khi một anh đọc lá thư này ở hội-thánh, nhiều anh chị em ở đó không cầm được nước mắt.
19. Chúng ta có thể chắc có được một tương lai rực rỡ nếu chúng ta giữ mắt nhìn vào điều chi?
19 “Mắt con hãy ngó ngay trước mặt, Và mí mắt con khá xem thẳng trước mặt con” (Châm-ngôn 4:25). Thật khôn ngoan nếu chúng ta chú ý đến lời khuyên này và không để cho mắt chúng ta nhìn quanh quẩn khiến chúng ta có thể bị lạc đường. Phao-lô khuyên: “Vậy, hãy giữ cho khéo về sự ăn-ở của anh em, chớ xử mình như người dại-dột, nhưng như người khôn-ngoan. Hãy lợi-dụng thì-giờ, vì những ngày là xấu”. Ông cũng hối thúc: “Phải hiểu rõ ý muốn của Chúa là thế nào” (Ê-phê-sô 5:15, 17). Nếu làm vậy, chúng ta có thể chắc chắn sẽ gìn giữ mắt mình “đơn giản” được và có thể tin cậy nhắm tới một tương lai sáng lạng—sự sống đời đời trong hệ thống mới mà Đức Chúa Trời đã hứa (So sánh II Cô-rinh-tô 4:17, 18).
Bạn có thể giải thích được không?
◻ Mắt là “đèn của thân-thể” thế nào?
◻ Thể theo ví dụ của Ê-va và Giê-su mắt có thể ảnh hưởng đến hành động của chúng ta như thế nào?
◻ Ngày nay Sa-tan gợi đến “sự tham-lam của mắt “bằng cách nào?
◻ Chúng ta phải làm gì để gìn giữ mắt được “đơn giản”?
◻ Bây giờ chúng ta phải giữ mắt chú trọng vào điều gì?
[Hình nơi trang 20]
Điều chi chúng ta để mắt chú ý vào có thể tăng gia sự ham muốn tự trong lòng