Bước đi theo sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời
“Chúng ta hãy lên núi của Đức Giê-hô-va... Ngài sẽ dạy chúng ta về đường-lối Ngài, và chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài” (MI-CHÊ 4:2).
1. Theo Mi-chê, Đức Chúa Trời sẽ làm điều gì cho dân Ngài trong ngày sau rốt?
NHÀ tiên tri Mi-chê của Đức Chúa Trời đã báo trước rằng trong “những ngày sau-rốt”, là thời của chúng ta, nhiều người sẽ tích cực tìm kiếm Đức Chúa Trời để thờ phượng Ngài. Những người này sẽ khuyến khích lẫn nhau, họ nói: “Chúng ta hãy lên núi của Đức Giê-hô-va,... Ngài sẽ dạy chúng ta về đường-lối Ngài, và chúng ta sẽ đi trong các nẻo Ngài” (Mi-chê 4:1, 2).
2, 3. Lời Phao-lô báo trước về những kẻ tham tiền đang được ứng nghiệm như thế nào ngày nay?
2 Khảo sát II Ti-mô-thê 3:1-5 có thể giúp chúng ta thấy kết quả của việc được Đức Giê-hô-va dạy dỗ trong “những ngày sau-rốt”. Trong bài kỳ trước, chúng ta đã bắt đầu bằng cách ghi nhận các lợi ích đến với những người khắc ghi vào lòng lời cảnh cáo của sứ đồ Phao-lô là chớ làm người “tư-kỷ”. Phao-lô nói thêm rằng trong thời chúng ta người ta cũng sẽ “tham-tiền”.
3 Không ai cần phải có bằng cấp cao đẳng về lịch sử hiện đại mới hiểu được rằng những lời ấy nghiệm đúng cho thời chúng ta. Bạn há chưa từng đọc về chuyện những chuyên gia tài chính và các giám đốc công ty không lấy làm thỏa mãn về việc họ kiếm được bạc triệu mỗi năm sao? Những người tham tiền này tiếp tục muốn có nhiều tiền hơn, thậm chí bằng những phương tiện bất chính. Lời của Phao-lô cũng nghiệm đúng đối với nhiều người ngày nay, dù không giàu có, nhưng cũng tham lam, không bao giờ hài lòng. Bạn có lẽ biết nhiều người như thế trong vùng bạn ở.
4-6. Kinh-thánh giúp tín đồ đấng Christ tránh tham tiền như thế nào?
4 Phải chăng những điều Phao-lô đề cập chỉ là một khía cạnh không thể tránh được trong bản tính con người? Theo Tác giả Kinh-thánh thì không phải như vậy; từ lâu Ngài đã đề ra lẽ thật này: “Sự tham tiền-bạc là cội-rễ mọi điều ác, có kẻ vì đeo-đuổi nó mà bội đạo, chuốc lấy nhiều điều đau-đớn” (I Ti-mô-thê 6:10).
5 Điều đáng chú ý là bối cảnh của những lời Phao-lô nhìn nhận rằng một số tín đồ tốt của đấng Christ trong thế kỷ thứ nhất giàu có trong hệ thống mọi sự hiện tại, hoặc giàu sẵn từ đời ông cha hoặc tự mình dựng nên tài sản (I Ti-mô-thê 6:17). Vậy, dù tình trạng tài chính của chúng ta có thế nào đi nữa, Kinh-thánh cảnh cáo chúng ta về mối nguy hiểm của việc trở nên một người tham tiền. Kinh-thánh có dạy thêm điều gì khác về việc tránh khuyết điểm phổ thông và tệ hại này không? Thật ra là có, chẳng hạn như trong Bài Giảng trên Núi của Chúa Giê-su. Nét khôn ngoan của bài giảng ấy nổi tiếng trên khắp thế giới. Thí dụ, hãy lưu ý Chúa Giê-su nói gì nơi Ma-thi-ơ 6:26-33.
6 Như có ghi nơi Lu-ca 12:15-21, Chúa Giê-su nói về một người giàu kia cứ cố tiếp tục tích lũy của cải nhưng lại thình lình mất mạng. Chúa Giê-su muốn nói gì? Ngài nói: “Hãy giữ cẩn-thận chớ hà-tiện [tham lam, NW] gì hết; vì sự sống của người ta không phải cốt tại của-cải mình dư-dật đâu”. Song song với lời khuyên này, Kinh-thánh lên án tật lười biếng và nhấn mạnh giá trị của công lao lương thiện (I Tê-sa-lô-ni-ca 4:11, 12). Một số người có thể bắt bẻ rằng những sự dạy dỗ này không còn hợp thời nữa—nhưng chúng hợp thời lắm, chúng vẫn hiệu nghiệm.
Được dạy dỗ và đạt lợi ích
7. Chúng ta có lý do nào để tin rằng chúng ta có thể áp dụng một cách thành công lời khuyên của Kinh-thánh về việc giàu có?
7 Từ nước này đến nước khác, bạn có thể tìm thấy những ví dụ sống động của những người đàn ông và đàn bà thuộc mọi tầng lớp xã hội và kinh tế đã áp dụng những nguyên tắc của Đức Chúa Trời về tiền bạc. Họ đạt được lợi ích cho chính mình và cho gia đình, đến chính người ngoài cũng có thể nhìn thấy. Thí dụ, trong cuốn sách Religious Movements in Contemporary America do nhà xuất bản của trường Đại học Princeton in ra, một nhà nhân chủng học viết: “Trong các ấn phẩm [của Nhân-chứng] và trong các bài diễn văn ở hội thánh, họ được nhắc nhở là không nên trông cậy vào xe mới, quần áo đắt tiền, hoặc đời sống xa hoa. Đồng thời, một Nhân-chứng mỗi ngày phải làm việc trọn vẹn [và phải] lương thiện và tận tâm... Các nét tính ấy giúp một người dù không có nhiều năng khiếu trở thành một nhân công đắc dụng, và một số Nhân-chứng ở vùng Bắc Philadelphia [Hoa Kỳ], tiến đạt đến những địa vị với trọng trách nghề nghiệp đáng kể”. Rõ ràng là những người đã hấp thụ những sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời qua Lời của Ngài đề cao cảnh giác về những thái độ có thể khiến cho mình khó xử với tình thế hiện tại. Kinh nghiệm của họ chứng tỏ rằng sự dạy dỗ của Kinh-thánh dẫn đến một đời sống tốt đẹp và hạnh phúc hơn.
8. Tại sao có thể liên kết các tính “khoe-khoang”, “xấc-xược” và “hay nói xấu” lại với nhau, và ý nghĩa của ba từ ngữ này là gì?
8 Chúng ta có thể liên kết cả ba sự kiện kế tiếp mà Phao-lô liệt kê. Trong ngày sau rốt, người ta sẽ “khoe-khoang, xấc-xược, hay nói xấu”. Ba điều này không hẳn giống hệt nhau, nhưng cả ba đều liên hệ đến sự kiêu ngạo. Điều đầu tiên là “khoe-khoang”. Một cuốn tự điển nói rằng chữ Hy Lạp căn bản ở đây có nghĩa: “ ‘Một người tiết lộ về chính mình nhiều hơn là họ có trên thực tế’, hoặc ‘hứa hẹn nhiều mà làm không bao nhiêu’ ”. Bạn có thể hiểu tại sao một số bản dịch Kinh-thánh dùng chữ “khoác-lác”. Kế đó là “xấc-xược”, hoặc theo nghĩa đen là “tự cao tự đại”. Cuối cùng là “hay nói xấu”. Một số người có thể nghĩ rằng những người nhạo báng là những người lộng ngôn với Đức Chúa Trời, nhưng từ ngữ căn bản ở đây bao gồm sự mạ lỵ, nói xấu, hoặc phỉ báng nhắm vào con người. Vậy nên Phao-lô đề cập đến sự nhạo báng đối với cả Đức Chúa Trời lẫn loài người.
9. Trái ngược với những thái độ tệ hại đang thịnh hành, Kinh-thánh khuyến khích người ta phát triển thái độ nào?
9 Bạn sẽ cảm thấy thế nào khi sống giữa những người nghiệm đúng như lời miêu tả của Phao-lô, dù họ là bạn đồng nghiệp, bạn học, hoặc thân nhân của mình? Điều ấy có làm cho đời sống bạn dễ chịu hơn không? Hay là những người như thế làm cho đời sống bạn trở nên rắc rối, khiến bạn càng thêm khó xử trong thời chúng ta? Nhưng Lời Đức Chúa Trời dạy chúng ta tránh những thái độ này, ban cho sự dạy dỗ như có ghi nơi I Cô-rinh-tô 4:7; Cô-lô-se 3:12, 13 và Ê-phê-sô 4:29.
10. Điều gì cho thấy rằng dân sự của Đức Giê-hô-va được lợi ích nhờ chấp nhận sự dạy dỗ của Kinh-thánh?
10 Dù là người bất toàn, tín đồ đấng Christ áp dụng lời dạy dỗ tuyệt hảo này và điều đó giúp ích cho họ rất nhiều trong thời buổi khó khăn này. Tờ báo Ý La Civiltà Cattolica nói một lý do tại sao Nhân-chứng Giê-hô-va tiếp tục gia tăng là “vì phong trào ấy tạo cho các hội viên của họ một nét cá biệt rõ ràng và mạnh mẽ”. Nhưng khi viết về ‘nét cá biệt mạnh mẽ’, liệu tác giả có ý muốn nói đến sự “khoe-khoang, xấc-xược, hay nói xấu” không? Trái lại, tờ tạp chí của Dòng Tên này lưu ý rằng phong trào “tạo cho các hội viên của họ một nét cá biệt rõ ràng và mạnh mẽ, đồng thời đó là nơi mà họ được chào đón một cách nồng ấm và một cảm giác về tình anh em và sự đoàn kết”. Điều đó há không phải là một bằng chứng cho thấy những gì các Nhân-chứng được dạy dỗ giúp ích cho họ hay sao?
Sự dạy dỗ giúp ích cho mỗi người trong gia đình
11, 12. Phao-lô nêu ra một cách chính xác tình trạng của nhiều gia đình như thế nào?
11 Chúng ta có thể sắp chung bốn điều kế tiếp lại với nhau, có liên hệ đến nhau. Phao-lô tiên tri rằng trong ngày sau rốt nhiều người sẽ “nghịch cha mẹ, bội-bạc, không tin-kính, vô-tình”. Bạn biết hai trong số những khuyết điểm này—bội bạc và không tin kính—có đầy dẫy quanh chúng ta. Vậy chúng ta có thể dễ hiểu tại sao Phao-lô đề cập đến chúng sau việc “nghịch cha mẹ” và trước sự “vô-tình”. Bốn điều này quyện lẫn nhau.
12 Hầu như bất cứ người nào có óc quan sát, dù trẻ hay già, đều phải nhìn nhận rằng tật cãi lời cha mẹ lan tràn và ngày càng tồi tệ hơn. Nhiều bậc cha mẹ than phiền rằng giới trẻ dường như tỏ ra vong ơn đối với tất cả những gì họ làm cho chúng. Nhiều người trẻ phản đối rằng cha mẹ chúng thật ra không làm tròn bổn phận với chúng (hay với gia đình nói chung) mà lúc nào cũng bận bịu với công ăn việc làm của họ, với thú vui hay chỉ lo cho chính bản thân của họ. Thay vì cố tìm xem lỗi nơi ai, chúng ta thử nhìn đến hậu quả. Sự lạnh nhạt giữa người lớn và giới trẻ thường dẫn đến việc các thanh thiếu niên tự đặt ra những tiêu chuẩn đạo đức cho chính mình hay đi đến vô luân. Hậu quả là gì? Tỉ lệ thiếu nữ mang thai, phá thai, và tỉ lệ bệnh truyền nhiễm qua đường sinh dục gia tăng vùn vụt. Điều cũng rất thường thấy là việc lạnh nhạt tình cảm trong gia đình dẫn đến sự hung bạo. Hẳn bạn có thể hình dung ra được những trường hợp có thật trong khu vực bạn sống chứng tỏ rằng tình cảm tự nhiên đang tan biến.
13, 14. a) Đứng trước sự suy đồi của nhiều gia đình, tại sao chúng ta nên chú ý đến Kinh-thánh? b) Đức Chúa Trời ban cho lời khuyên khôn ngoan nào về đời sống gia đình?
13 Điều này có thể giải thích lý do tại sao càng ngày càng có nhiều người hơn quay sang chống lại những người từng một thời là thành viên trong đại gia đình của họ, cùng dòng họ, bộ lạc hay nhóm của họ. Tuy nhiên, xin nhớ là chúng ta không nêu ra những vấn đề này cốt để nhấn mạnh bộ mặt xấu của đời sống ngày nay. Hai điểm then chốt mà chúng ta quan tâm là: liệu những lời dạy dỗ của Kinh-thánh có giúp chúng ta tránh khỏi những sự đau khổ do những lỗi lầm mà Phao-lô liệt kê, và chúng ta sẽ nhận được lợi ích qua việc áp dụng sự dạy dỗ của Kinh-thánh trong đời sống chúng ta không? Câu trả lời có thể là có, như sự kiện hiển nhiên liên quan đến bốn điều đã nói trong bảng liệt kê của Phao-lô.
14 Một lời xác định thật chí lý là: Không có sự dạy dỗ nào vượt qua được Kinh-thánh trong việc tạo dựng một đời sống gia đình hạnh phúc sưởi ấm lòng và thành công mỹ mãn. Điều ấy được xác minh qua một kiểu mẫu về sự khuyên bảo có thể giúp đỡ những người trong gia đình không những tránh được cạm bẫy mà cũng đạt đến thành công. Cô-lô-se 3:18-21 khéo minh họa điều đó, dù có nhiều đoạn Kinh-thánh thiết thực và tuyệt vời khác nữa nhắm tới vợ chồng và con cái. Sự dạy dỗ này hữu hiệu trong thời chúng ta. Đành rằng ngay cả trong các gia đình tín đồ thật của đấng Christ có những chuyện rắc rối và khó khăn xảy ra, nhưng nói chung thì kết quả chứng tỏ rằng Kinh-thánh đưa ra sự dạy dỗ rất hữu dụng cho các gia đình.
15, 16. Khi khảo cứu về Nhân-chứng Giê-hô-va ở nước Zambia, một nhà nghiên cứu đã tìm thấy gì?
15 Một nhà khảo cứu thuộc trường Đại học Lethbridge ở Ca-na-đa đã dành ra một năm rưỡi để nghiên cứu về đời sống xã hội ở nước Zambia. Bà kết luận: “Nhân-chứng Giê-hô-va gặt hái thành công nhiều hơn thành viên thuộc các nhóm tôn giáo khác trong việc duy trì mối liên lạc hôn nhân bền vững... Sự thành công của họ tiêu biểu cho một sự thay đổi nhân cách trong mối quan hệ giữa vợ chồng, mà qua những nỗ lực mới khám phá ra, không đe dọa, và đầy hợp tác của họ trong cách cư xử với nhau, họ đã trở nên có trách nhiệm đối với một khuôn mặt lãnh đạo mới, Đức Chúa Trời... Người chồng Nhân-chứng Giê-hô-va được dạy trở nên người thành thục trong việc gánh vác trách nhiệm về sự an lạc của vợ con mình... Vợ chồng được khuyến khích vun trồng tính trung thành... Chính sự đòi hỏi đặt việc chung thủy lên trên hết này giúp hôn nhân bền chặt tựa keo sơn”.
16 Cuộc nghiên cứu ấy dựa trên nhiều kinh nghiệm có thật. Chẳng hạn, nhà nghiên cứu này nói rằng trái với thông lệ, “người ta tìm thấy những người đàn ông trong vòng Nhân-chứng Giê-hô-va năng giúp vợ trong việc vườn tược hơn, không chỉ trong giai đoạn chuẩn bị mà cũng trong việc đào lỗ trồng cây nữa”. Vậy đó rõ ràng là một bằng chứng hiển nhiên rằng vô số kinh nghiệm trên khắp thế giới cho thấy là sự dạy dỗ của Kinh-thánh có tác dụng trên đời sống.
17, 18. Một cuộc nghiên cứu về di sản tôn giáo và vấn đề quan hệ tình dục trước khi thành hôn đưa đến những kết quả đáng ngạc nhiên nào?
17 Bài báo trên đề cập đến những thành quả đăng trong tờ Journal for Scientific Study of Religion. Năm 1991, tập san ấy đăng một bài nhan đề là “Di sản tôn giáo và vấn đề tình dục trước khi thành hôn: Bằng chứng hiển nhiên trong số những người mới trưởng thành trên toàn quốc”. Có lẽ bạn cũng biết chuyện tình dục trước khi thành hôn thịnh hành như thế nào. Ngay từ khi còn trẻ, nhiều người đã buông mình theo sự đam mê, và nhiều thanh thiếu niên ăn nằm với nhiều người khác nhau. Sự dạy dỗ của Kinh-thánh có thể nào thay đổi thông lệ này không?
18 Ba giáo sư phối hợp nghiên cứu về vấn đề này mong đợi thấy ‘các thanh thiếu niên và những người mới trưởng thành lớn lên trong truyền thống bảo thủ của đạo Gia-tô lẽ ra phải ít có quan hệ tình dục hơn trước khi thành hôn’. Nhưng sự kiện cụ thể cho thấy gì? Nói tổng quát thì có từ 70 đến 82 phần trăm thuộc nhóm ấy có quan hệ tình dục trước khi thành hôn. Đối với một số người thì “một di sản chính thống [làm giảm bớt] khả năng có quan hệ tình dục trước khi thành hôn, nhưng nói về trường hợp ‘quan hệ tình dục trước khi thành hôn giữa thanh thiếu niên’ thì không”. Các nhà nghiên cứu bình luận về một số người trẻ xuất thân từ các gia đình dường như sùng đạo, nhưng lại “cho thấy một xác suất về quan hệ tình dục trước khi thành hôn cao hơn thấy rõ so với những người Tân Giáo Chính Truyền”. (Chúng tôi viết nghiêng).
19, 20. Sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời đã giúp đỡ và bảo vệ nhiều người trẻ trong vòng Nhân-chứng Giê-hô-va như thế nào?
19 Các giáo sư ấy nhận thấy trong số những người trẻ Nhân-chứng Giê-hô-va, “nhóm khác biệt nhất” thì ngược lại mới đúng hơn. Tại sao? “Trình độ ràng buộc và hòa hợp với xã hội xuất phát từ kinh nghiệm, hoài bão và sự bao bọc... có lẽ thường tạo ra những trình độ gắn bó cao hơn với các nguyên tắc tín ngưỡng”. Họ nói thêm: “Người ta mong đợi các Nhân-chứng hoàn thành trách nhiệm truyền giáo với tư cách thanh thiếu niên và những người mới trưởng thành”.
20 Vậy sự dạy dỗ của Kinh-thánh có ảnh hưởng tốt đối với Nhân-chứng Giê-hô-va bằng cách giúp họ tránh sự vô luân. Điều đó có nghĩa là họ được che chở khỏi các bệnh truyền nhiễm qua đường sinh dục, một số bệnh này không thể chữa được và một số khác thì độc hại. Đó có nghĩa là không có áp lực phải phá thai, điều mà Kinh-thánh dạy là tương đương với tội giết người. Điều đó cũng có nghĩa là những người mới trưởng thành có thể lập gia đình với một lương tâm trong sạch. Điều đó có nghĩa là các cuộc hôn nhân có nền tảng vững chắc hơn. Chính những sự dạy dỗ thể ấy có thể giúp chúng ta biết cách đối phó, được khỏe mạnh hơn và hạnh phúc hơn.
Sự dạy dỗ tích cực
21. Phao-lô đã báo trước một cách chính xác những gì cho thời chúng ta?
21 Bây giờ hãy xem lại II Ti-mô-thê 3:3, 4, và lưu ý đến những điều khác mà Phao-lô nói là sẽ khiến thời chúng ta trở nên khó đương đầu hơn đối với nhiều người—nhưng không phải với tất cả: “[Người ta sẽ] khó hòa-thuận, hay phao-vu, không tiết-độ, dữ-tợn, thù người lành, lường thầy phản bạn, hay nóng giận, lên mình kiêu-ngạo, [và] ưa-thích sự vui-chơi hơn là yêu-mến Đức Chúa Trời”. Thật là chính xác làm sao! Tuy nhiên, sự dạy dỗ của Kinh-thánh có thể che chở chúng ta và trang bị cho chúng ta cách đối phó, giúp chúng ta thành công.
22, 23. Phao-lô đã chấm dứt bảng liệt kê của ông bằng lời khuyên nhủ tích cực nào, và tầm quan trọng của lời khuyên nhủ đó là gì?
22 Sứ đồ Phao-lô chấm dứt bảng liệt kê bằng một giọng tích cực. Ông biến điểm chót thành một mệnh lệnh của Đức Chúa Trời cũng có thể đem đến cho chúng ta lợi ích vô biên. Phao-lô đề cập đến những kẻ “bề ngoài giữ điều nhân-đức, nhưng chối bỏ quyền-phép của nhân-đức đó. Những kẻ thể ấy, con hãy lánh xa đi”. Xin nhớ là giới trẻ thuộc một số giáo hội thật sự có tỉ lệ quan hệ tính dục trước khi thành hôn cao hơn mức trung bình. Ngay cả nếu sự vô luân của những kẻ đi nhà thờ ấy chỉ ở mức trung bình mà thôi, há điều đó không chứng tỏ hình thức thờ phượng của họ là bất lực hay sao? Hơn nữa, liệu những đạo lý ấy có thay đổi cách người ta cư xử trên thương trường, với người cấp dưới, hoặc với thân nhân không?
23 Những lời của Phao-lô cho thấy chúng ta phải thực hành những gì chúng ta học được nơi Lời Đức Chúa Trời, có một cách thờ phượng bày tỏ quyền lực thật của đạo đấng Christ. Đối với những người mà hình thức thờ phượng của họ tỏ ra bất lực, Phao-lô nói với chúng ta: “Những kẻ thể ấy, con hãy lánh xa đi”. Đây là một mệnh lệnh rõ ràng, mệnh lệnh sẽ đem đến cho chúng ta những lợi ích rõ rệt.
24. Lời khuyên của Khải-huyền đoạn 18 tương đương thế nào với lời khuyên của Phao-lô?
24 Theo cách nào? Sách chót của Kinh-thánh miêu tả một người đàn bà tượng trưng, một dâm phụ, gọi là Ba-by-lôn Lớn. Bằng chứng cụ thể cho thấy Ba-by-lôn Lớn tượng trưng cho đế quốc tôn giáo giả thế giới mà Đức Giê-hô-va đã khảo sát và loại bỏ. Nhưng chúng ta không nhất thiết phải ở trong số đó. Khải-huyền 18:4 thúc giục chúng ta: “Hỡi dân ta, hãy ra khỏi Ba-by-lôn, kẻo các ngươi dự phần tội-lỗi với nó, cũng chịu những tai-họa nó nữa chăng”. Đó há không phải thông điệp giống như thông điệp mà sứ đồ Phao-lô truyền đạt: “Những kẻ thể ấy, con hãy lánh xa đi” hay sao? Việc chúng ta tuân theo lời thúc giục ấy là một cách khác để chúng ta có thể nhận lãnh lợi ích qua sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời.
25, 26. Những ai bây giờ chấp nhận và áp dụng lời dạy dỗ đến từ Giê-hô-va Đức Chúa Trời sẽ có tương lai ra sao?
25 Chẳng bao lâu nữa Đức Chúa Trời sẽ trực tiếp can thiệp vào nội bộ của loài người. Ngài sẽ loại bỏ toàn thể tôn giáo giả và phần còn lại thuộc hệ thống gian ác hiện nay. Đó sẽ là cớ vui mừng, như Khải-huyền 19:1, 2 cho thấy. Những ai ở trên đất mà chấp nhận và làm theo sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời sẽ được phép tiếp tục bước theo những sự dạy dỗ của Ngài khi mọi trở ngại của thời kỳ nguy kịch này qua đi (Khải huyền 21:3, 4).
26 Chắc chắn việc sống trong Địa đàng được phục hưng trên đất ấy sẽ tuyệt vời không thể tưởng. Đức Chúa Trời hứa chúng ta có thể nhận được điều này, và chúng ta có thể tuyệt đối tin cậy nơi Ngài. Vậy Ngài cung cấp cho chúng ta dư dật lý do để chấp nhận và noi theo sự dạy dỗ hữu ích của Ngài. Khi nào? Chúng ta hãy noi theo những lời dạy dỗ của Ngài bây giờ, trong thời kỳ nguy kịch này và tiếp tục khi vào trong Địa đàng mà Ngài hứa (Mi-chê 4:3, 4).
Các điểm để suy gẫm
◻ Dân Đức Giê-hô-va được lợi ích như thế nào qua sự khuyên bảo về vấn đề giàu có?
◻ Một tạp chí Dòng Tên đã chứng nhận những kết quả mỹ mãn nào đến với các tôi tớ của Đức Chúa Trời qua việc áp dụng Lời của Ngài?
◻ Một cuộc nghiên cứu ở Zambia đã tiết lộ những lợi ích nào đến với các gia đình áp dụng sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời?
◻ Sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời che chở những người trẻ như thế nào?
[Khung nơi trang 46]
THẬT LÀ MỘT GIÁ ĐẮT THAY!
Một bản báo cáo trình bày tại một cuộc hội nghị về bệnh AIDS (Sida) và trẻ vị thành niên nói: “Trẻ vị thành niên đứng trước một mối hiểm họa to lớn về bệnh AIDS vì họ thích thí nghiệm chuyện tình dục và ma túy, liều mình sống cho hiện tại phù du, và vì họ tưởng mình bất tử và thách đố uy quyền” (Theo báo New York Daily News, số Chủ Nhật, ngày 7-3-1993).
“Một cuộc nghiên cứu của Liên Hiệp Quốc ở Âu Châu, Phi Châu và Đông Nam Á đã tìm thấy rằng các thiếu nữ năng động về tình dục đang vươn lên ‘dẫn đầu các nạn nhân’ kế tiếp của bệnh dịch AIDS” (Theo tờ The New York Times, số Thứ Sáu, ngày 30-07-1993).