Tại sao phép lạ tự nó không xây dựng đức tin
THẤY mới tin. Đó là quan điểm của nhiều người. Một số người nói rằng họ sẽ tin nơi Đức Chúa Trời nếu ngài dùng phép lạ tiết lộ cho người ta biết về ngài. Có lẽ đúng như họ nghĩ, nhưng niềm tin như thế có khiến cho họ có đức tin chân thật hay không?
Hãy xem trường hợp của những người Y-sơ-ra-ên là Cô-rê, Đa-than và A-bi-ram. Kinh-thánh cho thấy rằng họ đã chứng kiến tận mắt những phép lạ đáng kinh sợ này từ Đức Chúa Trời: mười tai vạ giáng trên nước Ai Cập, sự trốn thoát của dân Y-sơ-ra-ên qua Biển Đỏ, và sự hủy diệt Pha-ra-ôn của Ai Cập cùng với lực lượng quân đội của ông (Xuất Ê-díp-tô Ký 7:19 đến 11:10; 12:29-32; Thi-thiên 136:15). Cô-rê, Đa-than và A-bi-ram cũng đã nghe Đức Giê-hô-va nói từ trời tại Núi Si-na-i (Phục-truyền Luật-lệ Ký 4:11, 12). Tuy nhiên, ít lâu sau khi các phép lạ này xảy ra, ba người đàn ông này xúi dân chúng nổi loạn chống lại Đức Giê-hô-va và những tôi tớ do ngài bổ nhiệm (Dân-số Ký 16:1-35; Thi-thiên 106:16-18).
Khoảng 40 năm sau, một nhà tiên tri tên là Ba-la-am cũng đã chứng kiến một phép lạ. Dù thiên sứ đã ra tay can thiệp, ông vẫn cứ theo phe kẻ thù của Đức Chúa Trời, tức là người Mô-áp. Dù đã thấy phép lạ đó, Ba-la-am vẫn cứ hành động và chọn lập trường chống lại Giê-hô-va Đức Chúa Trời và dân ngài (Dân-số Ký 22:1-35; II Phi-e-rơ 2:15, 16). Tuy nhiên, sự thiếu đức tin của Ba-la-am là không đáng kể khi so với sự thiếu đức tin của Giu-đa Ích-ca-ri-ốt. Dù là bạn thân của Chúa Giê-su và là người chứng kiến tận mắt nhiều phép lạ phi thường, Giu-đa Ích-ca-ri-ốt đã phản đấng Christ vì ba mươi miếng bạc (Ma-thi-ơ 26:14-16, 47-50; 27:3-5).
Các nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái cũng biết về nhiều phép lạ của Chúa Giê-su. Sau khi ngài làm La-xa-rơ sống lại, họ còn công nhận: “Người nầy làm phép lạ nhiều lắm”. Nhưng dù thấy La-xa-rơ giờ đây được sống lại, họ có mềm lòng và vun trồng đức tin không? Quả thật là không. Ngược lại, họ âm mưu giết cả Chúa Giê-su lẫn La-xa-rơ! (Giăng 11:47-53; 12:10).
Ngay dù chính Đức Chúa Trời ra tay can thiệp cũng đã không khiến cho những người gian ác này có đức tin. Khi Chúa Giê-su ở khuôn viên đền thờ vào một dịp nọ, ngài cầu nguyện lớn tiếng: “Cha ơi, xin làm sáng danh Cha!” Đức Giê-hô-va đáp lại từ trời: “Ta đã làm sáng danh rồi, ta còn làm cho sáng danh nữa!” Vậy mà biến cố lạ lùng này đã không khiến cho những người có mặt có được lòng tin. Kinh-thánh viết: “Dẫu Ngài đã làm bấy nhiêu phép lạ trước mặt chúng, họ cũng không tin Ngài” (Giăng 12:28-30, 37; so sánh Ê-phê-sô 3:17).
Tại sao phép lạ đã không xây đắp đức tin
Tại sao lại có sự thiếu đức tin như thế trước biết bao nhiêu là phép lạ? Việc những người lãnh đạo tôn giáo Do Thái phủ nhận Chúa Giê-su quả là đặc biệt khó hiểu chiếu theo sự kiện là ngay lúc ngài bắt đầu làm thánh chức rao giảng, người Do Thái nói chung “trông-đợi... Đấng Christ”, hay đấng Mê-si (Lu-ca 3:15). Tuy nhiên, vấn đề nằm trong những điều mà họ đang mong đợi. Nhà soạn tự điển W. E. Vine trích lời một học giả Kinh-thánh nổi tiếng, ông nói rằng người Do Thái bị ám ảnh bởi ý tưởng là đấng Mê-si sẽ ban cho họ “sự chiến thắng thế gian” và “sự thịnh vượng”. Vì vậy, họ đã không sẵn lòng chấp nhận Chúa Giê-su ở Na-xa-rét, khi ngài có mặt ở giữa họ với tư cách là đấng Christ thật vào năm 29 công nguyên vì ngài là một người khiêm nhường và không chịu tham gia vào chính trị. Các nhà lãnh đạo tôn giáo cũng sợ rằng sự dạy dỗ của Chúa Giê-su sẽ đảo lộn tình thế thời bấy giờ và làm tổn hại đến địa vị cao trọng của họ (Giăng 11:48). Định kiến và tính ích kỷ đã làm mù lòng họ khiến họ không thấy ý nghĩa của các phép lạ của Chúa Giê-su.
Sau này các nhà lãnh đạo tôn giáo Do Thái và những người khác phủ nhận các phép lạ là bằng chứng các môn đồ của Chúa Giê-su nhận được ân huệ từ Đức Chúa Trời. Thí dụ, khi các sứ đồ của ngài chữa lành một người què từ khi sinh ra, những thành viên của tòa án tối cao Do Thái đã giận dữ và hỏi: “Chúng ta xử với hai người nầy làm sao? Vì cả dân thành Giê-ru-sa-lem đều biết rõ thật họ đã làm ra một phép lạ sờ-sờ; chúng ta chối không nổi. Dầu vậy, hầu cho việc khỏi đồn ra trong dân nữa, chúng ta nên lấy lời ngăm-dọa, cấm họ, từ rày về sau, chớ lấy danh đó dạy-dỗ không cứ là ai” (Công-vụ các Sứ-đồ 3:1-8; 4:13-17). Rõ ràng là phép lạ kỳ diệu này đã không xây dựng hoặc gieo đức tin vào lòng những người đó.
Những yếu tố như tham vọng, kiêu ngạo và tham lam đã khiến cho nhiều người cứng lòng. Dường như đó là trường hợp của Cô-rê, Đa-than và A-bi-ram mà chúng ta đã đề cập đến ở đầu bài. Sự ghen ghét, sợ hãi và vô số những thái độ độc ác khác đã gây trở ngại cho những người khác. Chúng ta cũng được nhắc nhở về các thiên sứ bất tuân, tức các quỉ sứ, đã từng có đặc ân thấy mặt Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 18:10). Chúng tin là Đức Chúa Trời hiện hữu. Thật vậy, “ma-quỉ cũng tin như vậy và run-sợ” (Gia-cơ 2:19). Tuy nhiên, chúng không có đức tin nơi Đức Chúa Trời.
Ý nghĩa của đức tin thật
Người có đức tin không phải chỉ tin suông mà thôi. Đức tin cũng không chỉ là một cảm giác thoáng qua trước một phép lạ nào đó. Hê-bơ-rơ 11:1 nói: “Vả, đức-tin là sự biết chắc vững-vàng của những đều mình đương trông-mong, là bằng-cớ của những đều mình chẳng xem thấy”. Một người có đức tin thì tin chắc trong lòng là tất cả những gì Giê-hô-va Đức Chúa Trời hứa như đã thành tựu rồi. Hơn nữa, bằng chứng hiển nhiên về những thực tại không thấy được mạnh đến nỗi đức tin được xem như ngang hàng với bằng chứng. Đúng vậy, đức tin dựa trên bằng chứng. Và trong thời xưa, các phép lạ đóng một vai trò trong việc phát triển hoặc xây dựng đức tin. Các dấu lạ mà Chúa Giê-su thực hiện có tác dụng thuyết phục người khác rằng ngài là đấng Mê-si như đã hứa (Ma-thi-ơ 8:16, 17; Hê-bơ-rơ 2:2-4). Tương tự như vậy, những sự ban cho của Đức Chúa Trời qua thánh linh hay sinh hoạt lực, chẳng hạn như việc chữa bệnh bằng phép lạ và việc nói tiếng lạ đã chứng tỏ là người Do Thái không còn hưởng ân huệ của Đức Giê-hô-va nữa, mà giờ đây ngài chấp nhận hội thánh tín đồ đấng Christ, do Con ngài là Chúa Giê-su Christ thành lập (I Cô-rinh-tô 12:7-11).
Trong số những sự ban cho mầu nhiệm về thánh linh là khả năng nói tiên tri. Khi những người không tin đạo thấy phép lạ đó, một số người được thuyết phục thờ phượng Đức Giê-hô-va tuyên bố như sau: “Đức Chúa Trời ở giữa anh em” (I Cô-rinh-tô 14:22-25). Tuy nhiên, Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã không có ý định là các phép lạ sẽ luôn luôn có phần trong sự thờ phượng của tín đồ đấng Christ. Phù hợp với điều đó, sứ đồ Phao-lô viết: “Các lời tiên-tri sẽ hết, sự ban-cho nói tiếng lạ sẽ thôi” (I Cô-rinh-tô 13:8). Rõ ràng là những sự ban cho này đã chấm dứt khi các sứ đồ và những người nhận được sự ban cho qua các sứ đồ chết đi.
Vậy thì người ta không còn có gì để làm căn bản cho đức tin hay sao? Không phải vậy, vì Phao-lô nói: “[Đức Chúa Trời] cứ làm chứng luôn về mình, tức là giáng phước cho, làm mưa từ trời xuống, ban cho các ngươi mùa-màng nhiều hoa-quả, đồ-ăn dư-dật, và lòng đầy vui-mừng” (Công-vụ các Sứ-đồ 14:17). Thật vậy, đối với những ai có lòng ngay thẳng và sẵn sàng mở rộng lòng và trí của họ để thấy những bằng chứng xung quanh chúng ta, thì “những sự trọn lành của Ngài mắt không thấy được, tức là quyền-phép đời đời và bổn-tánh Ngài, thì từ buổi sáng-thế vẫn sờ-sờ như mắt xem-thấy, khi người ta xem-xét công-việc của Ngài. Cho nên họ [những người phủ nhận Đức Chúa Trời] không thể chữa mình được” (Rô-ma 1:20).
Chỉ tin là Đức Chúa Trời hiện hữu thì chưa đủ. Phao-lô khuyên giục: “Đừng làm theo đời nầy, nhưng hãy biến-hóa bởi sự đổi mới của tâm-thần mình, để thử cho biết ý-muốn tốt-lành, đẹp lòng và trọn-vẹn của Đức Chúa Trời là thể nào” (Rô-ma 12:2). Chúng ta có thể làm thế bằng cách chăm chỉ học hỏi Kinh-thánh với sự giúp đỡ của các sách báo của tín đồ đấng Christ, như tạp chí này. Đức tin dựa trên sự hiểu biết chính xác về Lời Đức Chúa Trời, tức Kinh-thánh, không phải là đức tin yếu hoặc nông cạn. Những ai đã nhận định được ý muốn của Đức Chúa Trời và làm theo ý muốn đó với đức tin thì đang làm thánh chức phụng sự Đức Giê-hô-va (Rô-ma 12:1).
Tin dù không thấy
Sứ đồ Thô-ma thấy khó tin là Chúa Giê-su đã sống lại. Thô-ma tuyên bố: “Nếu ta không thấy dấu đinh trong bàn tay Ngài, nếu ta không đặt ngón tay vào chỗ dấu đinh, và nếu ta không đặt bàn tay nơi sườn Ngài, thì ta không tin”. Sau đó khi Chúa Giê-su hiện ra bằng thân thể có các vết thương của dấu đinh, Thô-ma đã tin khi thấy phép lạ này. Tuy nhiên, Chúa Giê-su nói: “Phước cho những kẻ chẳng từng thấy mà đã tin vậy!” (Giăng 20:25-29).
Ngày nay, hàng triệu Nhân-chứng Giê-hô-va đang “bước đi bởi đức-tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy” (II Cô-rinh-tô 5:7). Mặc dù họ đã không thấy các phép lạ ghi trong Kinh-thánh, nhưng họ tin chắc rằng các phép lạ đó đã xảy ra. Các Nhân-chứng thực hành đức tin nơi Đức Chúa Trời và Lời ngài. Nhờ thánh linh của ngài giúp đỡ, họ có thể hiểu những sự dạy dỗ của Kinh-thánh và chủ đề nổi bật của Kinh-thánh—Nước Trời sẽ biện minh cho quyền thống trị của Giê-hô-va Đức Chúa Trời (Ma-thi-ơ 6:9, 10; II Ti-mô-thê 3:16, 17). Các tín đồ chân thật này của đấng Christ áp dụng lời khuyên khôn ngoan của Kinh-thánh trong đời sống, nhờ đó họ được nhiều lợi ích (Thi-thiên 119:105; Ê-sai 48:17, 18). Họ chấp nhận bằng chứng không chối cãi được rằng các lời tiên tri trong Kinh-thánh đánh dấu thời kỳ của chúng ta là “ngày sau-rốt”, và họ tin rằng thế giới mới mà Đức Chúa Trời đã hứa rất gần kề (II Ti-mô-thê 3:1-5; Ma-thi-ơ 24:3-14; II Phi-e-rơ 3:13). Họ xem việc chia sẻ sự hiểu biết về Đức Chúa Trời cho người khác là một niềm vui (Châm-ngôn 2:1-5). Họ biết rằng chỉ qua việc học Kinh-thánh mà những ai tìm kiếm Đức Chúa Trời mới có thể thật sự tìm thấy ngài (Công-vụ các Sứ-đồ 17:26, 27).
Bạn có nhớ anh Albert mà chúng ta đề cập ở bài trước không? Một vài ngày sau khi anh cầu xin để thấy phép lạ không được nhậm, một Nhân-chứng Giê-hô-va đến thăm anh. Một chị lớn tuổi để lại cho anh một ít sách báo giúp hiểu Kinh-thánh. Sau đó Albert nhận học Kinh-thánh miễn phí. Khi anh biết nhiều hơn về thông điệp Kinh-thánh, anh không còn cảm thấy thất vọng nữa, mà cảm thấy hân hoan. Anh bắt đầu nhận thức rằng cuối cùng anh đã tìm được Đức Chúa Trời.
Kinh-thánh khuyến khích: “Hãy tìm-kiếm Đức Giê-hô-va đang khi mình gặp được; hãy kêu-cầu đang khi Ngài ở gần!” (Ê-sai 55:6). Bạn có thể làm điều này nhờ có sự hiểu biết chính xác về Lời của ngài, chứ không phải bằng cách chờ đợi Đức Chúa Trời làm một phép lạ trong thời nay. Đây là điều cần thiết, vì phép lạ tự nó không xây đắp đức tin.
[Hình nơi trang 5]
Ngay cả sự sống lại của La-xa-rơ qua phép lạ đã không làm cho kẻ thù của Chúa Giê-su thực hành đức tin
[Các hình nơi trang 7]
Đức tin dựa trên sự hiểu biết chính xác về Kinh-thánh