-
‘Ông đã làm vui lòng Đức Chúa Trời’Tháp Canh (Ấn bản công cộng)—2017 | Số 1
-
-
“ĐƯỢC ĐƯA ĐI ĐỂ KHÔNG PHẢI TRẢI QUA CÁI CHẾT THÔNG THƯỜNG”
Cuộc đời của Hê-nóc kết thúc như thế nào? Theo nghĩa nào đó, cái chết của ông thậm chí còn bí ẩn và gây tò mò hơn cuộc sống của ông. Sách Sáng-thế Ký chỉ nói: “Hê-nóc đồng đi cùng Đức Chúa Trời, rồi mất biệt, bởi vì Đức Chúa Trời tiếp người đi” (Sáng-thế Ký 5:24). Đức Chúa Trời tiếp Hê-nóc đi theo cách nào? Sau này, sứ đồ Phao-lô giải thích: “Bởi đức tin, Hê-nóc được đưa đi để không phải trải qua cái chết thông thường, không ai tìm thấy ông nữa vì Đức Chúa Trời đã đưa ông đi; nhưng trước khi được đưa đi, ông được chứng nhận là đã làm vui lòng Đức Chúa Trời” (Hê-bơ-rơ 11:5). Phao-lô có ý gì khi dùng cụm từ “được đưa đi để không phải trải qua cái chết thông thường”? Một số bản dịch Kinh Thánh nói rằng Đức Chúa Trời đưa Hê-nóc lên trời. Nhưng điều đó không hợp lý. Kinh Thánh cho biết Chúa Giê-su Ki-tô là người đầu tiên được sống lại để lên trời.—Giăng 3:13.
Vậy theo nghĩa nào Hê-nóc “được đưa đi” để không phải “trải qua cái chết thông thường”? Rất có thể Đức Giê-hô-va đã nhẹ nhàng đưa Hê-nóc vào sự chết, nhờ thế ông không phải chịu một cái chết đau đớn. Nhưng trước tiên, Hê-nóc “được chứng nhận là đã làm vui lòng Đức Chúa Trời”. Như thế nào? Ngay trước khi chết, có thể Hê-nóc đã nhận được một khải tượng từ Đức Chúa Trời. Có lẽ khải tượng này cho ông thấy trái đất trở thành địa đàng. Đó là bằng chứng rõ ràng về việc Đức Giê-hô-va hài lòng với Hê-nóc, và sau khi thấy bằng chứng ấy, Hê-nóc qua đời. Sứ đồ Phao-lô viết về Hê-nóc cũng như những người nam và nữ trung thành khác: “Những người ấy gìn giữ đức tin cho đến chết” (Hê-bơ-rơ 11:13). Sau khi Hê-nóc chết, có thể những kẻ thù đã tìm kiếm thi thể của ông. Nhưng “không ai tìm thấy ông nữa”, có lẽ vì Đức Giê-hô-va đã làm tiêu mất thi thể của Hê-nóc hầu không cho họ hủy hoại hoặc dùng thi thể ấy để cổ vũ tôn giáo sai lầm.b
Với lập luận dựa trên Kinh Thánh ấy, hãy hình dung đời sống của Hê-nóc có lẽ đã kết thúc như thế nào. Hãy mường tượng cảnh sau và nhớ rằng đó chỉ là một trong những tình huống có thể xảy ra. Hê-nóc đang chạy trốn và gần như kiệt sức. Những kẻ bắt bớ đuổi theo ông. Họ vô cùng tức giận trước thông điệp phán xét mà ông rao báo. Hê-nóc tìm được một chỗ để ẩn náu và nghỉ ngơi một chút, nhưng ông biết rằng mình không thể trốn được lâu. Một cái chết đau đớn đã đến rất gần. Trong khi nghỉ ngơi, ông cầu nguyện với Đức Chúa Trời của mình. Rồi ông cảm nhận được sự bình an sâu sắc. Một khải tượng sống động, như thể là Hê-nóc đang ở đó, đã đưa ông đi xa khỏi thực tại.
Rất có thể Hê-nóc đang đối mặt với cái chết đau đớn khi Đức Giê-hô-va tiếp ông đi
Hãy hình dung cảnh tượng mở ra trước mắt ông, cho ông thấy một thế giới khác biệt hoàn toàn với thế gian hiện tại. Ông thấy thế giới đó xinh đẹp như vườn Ê-đen, nhưng không có các chê-ru-bim canh gác để con người không vào được. Có vô số người nam và nữ, tất cả đều khỏe mạnh và tràn đầy sức trẻ. Họ sống hòa thuận với nhau. Không có dấu vết nào của sự hận thù và bắt bớ về tôn giáo mà chính Hê-nóc đã trải qua. Về phần mình, Hê-nóc cảm nhận được tình yêu thương, sự trấn an và hài lòng của Đức Giê-hô-va. Ông biết chắc mình thuộc về nơi này. Đó sẽ là ngôi nhà của chính ông. Khi sự bình an mỗi lúc một tràn đầy trong ông, Hê-nóc nhắm mắt lại và chìm vào một giấc ngủ sâu, không mộng mị.
Ông vẫn ngủ trong sự chết cho đến ngày nay, và được cẩn thận lưu giữ trong trí nhớ vô hạn của Giê-hô-va Đức Chúa Trời! Như lời hứa sau này của Chúa Giê-su, sẽ đến ngày mọi người ở trong trí nhớ của Đức Chúa Trời nghe tiếng Đấng Ki-tô và ra khỏi mồ mả. Khi mở mắt ra, họ sẽ thấy một thế giới mới xinh đẹp và thanh bình.—Giăng 5:28, 29.
-
-
‘Ông đã làm vui lòng Đức Chúa Trời’Tháp Canh (Ấn bản công cộng)—2017 | Số 1
-
-
b Tương tự, rất có thể Đức Chúa Trời đã lo liệu để thi thể của Môi-se và Chúa Giê-su không bị người ta lạm dụng theo cách đó.—Phục-truyền Luật-lệ Ký 34:5, 6; Lu-ca 24:3-6; Giu-đe 9.
-