Áp-ra-ham—Một gương cho tất cả những người tìm kiếm tình bạn với Đức Chúa Trời
“Đức-tin [người] chẳng kém [đi]... vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (RÔ-MA 4:19-21)
1. Tại sao Sa-tan đã cố gắng xuyên tạc sự tường thuật về Áp-ra-ham?
Lời Đức Chúa Trời ghi trong Kinh-thánh là “lời sống và linh-nghiệm” (Hê-bơ-rơ 4:12). Bởi vậy sự tường thuật về cách Đức Giê-hô-va đối xử với Áp-ra-ham dù viết cách nay hơn 3.500 năm là một nguồn khích lệ cho tất cả những người tìm kiếm tình bạn với Đức Chúa Trời (Rô-ma 15:4). Kẻ Nghịch lớn là Sa-tan biết thế và đã dùng những nhà lãnh đạo tôn giáo để cố gắng xuyên tạc, cho rằng sự tường thuật đó là chuyện thần thoại (II Cô-rinh-tô 11:14, 15).
2. Các môn đồ của Giê-su có quan điểm gì về Áp-ra-ham?
2 Là một phần của “cả Kinh-thánh... bởi Đức Chúa Trời soi-dẫn”, câu chuyện về Áp-ra-ham có thật và “có ích cho sự dạy-dỗ [các tín đồ đấng Christ]” (II Ti-mô-thê 3:16; Giăng 17:17). Những môn đồ của Giê-su thời ban đầu chắc chắn quí trọng điều này, bởi lẽ Kinh-thánh phần tiếng Hy-lạp nhắc tới Áp-ra-ham đến 74 lần. Trong sách Hê-bơ-rơ, đoạn 11 đức tin chúng ta được khuyến khích rất nhiều và đoạn này đề cập đến Áp-ra-ham nhiều hơn bất cứ tôi tớ nào khác của Đức Chúa Trời trước thời đấng Christ.
3. Áp-ra-ham có được vinh dự lớn thế nào?
3 Áp-ra-ham không phải là một nhà tiên tri tầm thường, bởi vì Đức Giê-hô-va đã dùng ông để đóng một vở “kịch tiêu biểu” trong đó tộc trưởng được vinh dự lớn đóng vai một mẫu tiên tri tượng trưng cho chính Đức Chúa Trời (Sáng-thế Ký 20:7; Ga-la-ti 4:21-26). Vậy Giê-su nói về “lòng Áp-ra-ham” khi giúp hiểu về địa vị có ân huệ nơi Đức Chúa Trời (Lu-ca 16:22).
Hành vi đầu tiên biểu lộ đức tin
4. Theo Kinh-thánh thì Đức Chúa Trời khởi sự đối xử thế nào với Áp-ram?
4 Lúc đầu tên là Áp-ram, ông lớn lên tại “U-rơ, thuộc về xứ Canh-đê”. Khi ông còn sống tại đó, Giê-hô-va Đức Chúa Trời hiện ra cùng ông và nói: “Ngươi hãy ra khỏi quê-hương, vòng bà-con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi, cùng làm nổi danh ngươi, và ngươi sẽ thành một nguồn phước. Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa-sả kẻ nào rủa-sả ngươi; và các chi-tộc nơi thế-gian sẽ nhờ ngươi mà được phước” (Sáng-thế Ký 12:1-3; 15:7; Công-vụ các Sứ-đồ 7:2, 3).
5. a) Lời hứa của Đức Chúa Trời nói cho Áp-ram hẳn đã động lòng ông thế nào? b) Áp-ram đã hưởng ứng thế nào trước lời hứa đó?
5 Thật là một lời kêu gọi khó khăn! Đối với Áp-ram thì vâng lời làm theo có nghĩa là lìa bỏ khung cảnh thượng hạng và những người thân để đi xa xôi sống tại một xứ lạ. Nhưng lời hứa đầy yêu thương của Đức Chúa Trời đã động lòng Áp-ram cách sâu đậm. Đã lớn tuổi rồi mà lại không có con, vợ thì không đẻ được, ít lâu nữa tên tuổi của ông có lẽ sẽ mất đi. Lời hứa của Đức Chúa Trời cam kết điều ngược lại: Dòng dõi của ông sẽ hợp thành “một dân lớn”. Hơn nữa, lời hứa của Đức Chúa Trời bao gồm một lời tuyên bố kỳ diệu về một tin mừng cho toàn thể nhân loại, định hướng về một thời kỳ sau này khi tất cả các dân tộc sẽ được ban phước (Ga-la-ti 3:8). Áp-ram thực hành đức tin nơi lời hứa của Đức Giê-hô-va và ra đi lìa bỏ một trung tâm của một nền văn minh tiền tiến. Kinh-thánh nói: “Người đi mà không biết mình đi đâu” (Hê-bơ-rơ 11:8).
6. a) Tại sao Sáng-thế Ký 11:31 nói chính Tha-rê dẫn gia đình dọn đi? (Công-vụ các Sứ-đồ 7:2-4). b) Sa-ra là gương cho các nữ tín đồ đấng Christ thời nay dưới các khía cạnh nào?
6 Đức tin của Áp-ram gây ảnh hưởng trên những người khác. Gia đình ông, và cả cha ông là Tha-rê và cháu là Lót cùng đi với ông. Tuy nhiên, vì Tha-rê là tộc trưởng làm chủ gia đình nên Kinh-thánh nói là chính ông dẫn gia đình dọn đi (Sáng-thế Ký 11:31). Đáng kể là sự ủng hộ của vợ Áp-ram là Sa-rai, sau gọi là Sa-ra. Bà kiên nhẫn chịu đựng một nếp sống kém hơn trong quãng đời còn lại (Sáng-thế Ký 13:18; 24:67). Dễ hiểu là khi bà chết, “Áp-ra-ham đến chịu tang cho Sa-ra và than-khóc người” (Sáng-thế Ký 23:1, 2). Vì đức tin mạnh và sự phục tùng tận tình của người vợ, Kinh-thánh nêu bà ra làm gương về vẻ đẹp thiêng liêng cho các nữ tín đồ đấng Christ (Hê-bơ-rơ 11:11, 13-15; I Phi-e-rơ 3:1-6).
7. Các tín đồ đấng Christ thời nay bày tỏ một đức tin giống như của Áp-ra-ham và Sa-ra bằng những cách nào?
7 Nhiều tín đồ đấng Christ thời nay bày tỏ một đức tin giống thế bằng cách tình nguyện phổ biến thông điệp của Đức Chúa Trời tại những nơi cần nhiều người rao giảng về Nước Trời và dự vào công việc xây cất phòng ốc và hoạt động tại các cơ sở mới để in và gửi đi các sách báo giúp hiểu Kinh-thánh (Ma-thi-ơ 24:14). Các tín đồ đấng Christ này cùng nhau vâng lệnh “đi dạy-dỗ muôn-dân”. Khi đến một nước xa lạ họ thường phải cố gắng để thích hợp với một đời sống khác trước. Những người khác đã hy sinh khá nhiều về vật chất để đào tạo môn đồ tại chính nơi họ ở (Ma-thi-ơ 28:19, 20).
Các hành vi khác biểu lộ đức tin
8. Điều gì dẫn đến việc Đức Giê-hô-va hiện ra lần thứ hai cùng Áp-ram?
8 Áp-ra-ham dừng lại tại thành Cha-ran cho đến khi cha là Tha-rê qua đời (Sáng-thế Ký 11:31, 32). Rồi cả nhà ông vượt qua sông Ơ-phơ-rát và hướng về phía nam. Cuối cùng họ đến địa điểm “Si-chem” giữa xứ Ca-na-an. Thật là một quang cảnh thú vị làm sao! Si-chem nằm trong một thung lũng phì nhiêu giữa hai dãy núi có các đỉnh là Núi Ê-banh và Núi Ga-ri-xim. Đất đó đã được tả là “địa-đàng của Đất Hứa”. Thích hợp thay, Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Áp-ram, nói rằng: “Ta sẽ ban cho dòng-dõi ngươi đất nầy” (Sáng-thế Ký 12:5-7).
9. a) Áp-ram tiếp tục bày tỏ đức tin theo cách đặc biệt nào? b) Điều này dạy chúng ta bài học nào?
9 Áp-ram làm một hành động khác để đền đáp lại. Sự tường thuật ghi: “Áp-ram lập một bàn-thờ cho Đức Giê-hô-va” (Sáng-thế Ký 12:7). Rất có thể ông cũng đã dâng một con vật làm của-lễ, vì chữ Hê-bơ-rơ để chỉ “bàn-thờ” có nghĩa là “nơi dâng của-lễ”. Sau đó, Áp-ram làm lại các hành động đầy đức tin này tại những nơi khác trong xứ. Ngoài ra, ông «cầu-khẩn danh Đức Giê-hô-va» (Sáng-thế Ký 12:8; 13:18; 21:33). Câu “cầu-khẩn danh” trong tiếng Hê-bơ-rơ cũng có nghĩa “tuyên bố (rao giảng) về danh”. Hẳn gia đình Áp-ram cũng như những người Ca-na-an đã nghe ông dạn dĩ tuyên bố danh Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của ông (Sáng-thế Ký 14:22-24). Giống vậy, tất cả những người tìm kiếm tình bạn của Đức Chúa Trời ngày nay phải cầu khẩn danh Ngài với đức tin. Điều này bao gồm việc tham gia rao giảng công khai “hằng dâng tế-lễ bằng lời ngợi-khen cho Đức Chúa Trời, nghĩa là bông-trái của môi-miếng xưng danh Ngài ra” (Hê-bơ-rơ 13:15; Rô-ma 10:10).
10. a) Áp-ram đã thực hành đức tin bằng những cách nào khác? b) Ông đã để lại gương mẫu nào cho các chủ gia đình tín đồ đấng Christ?
10 Áp-ram thực hành đức tin nơi Đức Giê-hô-va bằng nhiều cách khác nữa. Ông dâng của-lễ vì yêu chuộng hòa bình và tuy vậy đối phó trước mọi biến cố khủng hoảng với sự can đảm (Sáng-thế Ký 13:7-11; 14:1-16). Dù giàu, ông không ham mê của cải vật chất (Sáng-thế Ký 14:21-24). Thay vì thế, ông hiếu khách và ủng hộ sự thờ phượng của Đức Giê-hô-va cách rộng rãi (Sáng-thế Ký 14:18-20; 8:1-8). Điều quan trọng nhất, ông là một chủ gia đình gương mẫu và làm theo chỉ thị của Đức Giê-hô-va bằng cách ra lệnh cho các con và người gia đình ông giữ “theo đạo Đức Giê-hô-va, làm các điều công-bình” (Sáng-thế Ký 18:19). Gia đình Áp-ram có một lối sống ngược lại rõ rệt với lối sống của những kẻ loạn dâm xứ Ca-na-an sống trong các thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ gần đó. Chắc chắn Áp-ram đã không dung túng các tội lỗi dường ấy trong gia đình ông. Sự kiện ông chủ tọa gia đình theo cách tốt lành thấy rõ qua cách những người trong gia đình ông bắt chước ông cầu khẩn danh Đức Giê-hô-va với đức tin (Sáng-thế Ký 16:5, 13; 24:26, 27; 25:21).
“Đức-tin [người] chẳng kém [đi]”
11. Làm sao Áp-ram đã có thể bền bỉ làm “người kiều-ngụ... trên đất ngoại-quốc” trong một trăm năm?
11 Đức tin mạnh mẽ của Áp-ram giúp ông bền bỉ chịu cực khi sống một trăm năm giữa những kẻ cho là đất đó là đất họ (Sáng-thế Ký 12:4; 23:4; 25:7). Kinh-thánh nói: “Người kiều-ngụ trong xứ đã hứa cho mình, như trên đất ngoại-quốc, ở trong các trại, cũng như Y-sác và Gia-cốp, là kẻ đồng kế-tự một lời hứa với người. Vì người chờ-đợi một thành [Nước Trời] có nền vững-chắc, mà Đức Chúa Trời đã xây-cất và sáng-lập. Ví thử [người] đã tưởng đến quê-hương mà mình từ đó đi ra, thì cũng có [cơ hội] trở lại”. (Hê-bơ-rơ 11:9, 10, 15; so sánh Hê-bơ-rơ 12:22, 28).
12. Áp-ram sớm có cơ hội nào để trở lại đất U-rơ, và ông đối phó thế nào với tình thế khó khăn?
12 Áp-ram vừa ở ít lâu trên đất Ca-na-an thì có một nạn đói kém dữ dội tạo cho người “[cơ hội] trở lại” quê cũ là đất U-rơ có sông Ơ-phơ-rát tưới nước, khỏi cần phải tùy thuộc nước mưa. Tuy nhiên, thay vì trở lại nơi đó, Áp-ram đã đặt đức tin nơi Đức Giê-hô-va và đổi đi về hướng ngược lại là xứ Ê-díp-tô. Làm thế thật nguy hiểm. Vì có vợ đẹp, khách kiều ngụ Áp-ram gặp hiểm họa tại xứ xa lạ đó. Dù sao, ông cẩn thận đề phòng bằng cách dặn Sa-rai giấu không cho ai biết hai người là vợ chồng. Đức Giê-hô-va ban phước cho Áp-ram vì đức tin của ông, và ít lâu sau ông đã có thể trở về Đất Hứa, giàu có hơn trước (Sáng-thế Ký 12:10 đến 13:2; 20:12).
13. Sự kiện Sa-rai không sanh sản được và sự kiện Áp-ram giấu không cho biết bà là vợ ông tượng trưng cho gì?
13 Đây cũng là một phần của vở kịch tiên tri do Áp-ram vô tình đóng để dạy chúng ta. Sa-rai lúc đó không sanh sản được tượng trưng tổ chức trên trời giống như vợ của Đức Giê-hô-va, tổ chức này gồm các thiên sứ trung thành. Người vợ tượng trưng đẹp đẽ này đã phải đợi tới hơn 4.000 năm mới sản xuất được dòng dõi thật sự cho Áp-ra-ham Lớn là Giê-hô-va Đức Chúa Trời. Việc các tôi tớ trung thành của Đức Chúa Trời đã bị bắt bớ mạnh trong suốt thời gian chờ đợi đó đôi khi gây cảm tưởng là Đức Giê-hô-va giấu không cho biết Ngài là chồng của tổ chức đó (Sáng-thế Ký 3:15; Ê-sai 54:1-8; Ga-la-ti 3:16, 27, 29; 4:26).
14. a) Cuối cùng Sa-rai đã phản ứng thế nào vì thấy mình không sanh sản được? b) Khi Áp-ram được 100 tuổi có gì xảy ra, và tại sao?
14 Sau khi bền bỉ sống làm ngoại kiều được mười năm, Áp-ram vẫn không có con để nối dõi. Tuyệt vọng, Sa-rai yêu cầu ông lấy nàng hầu của bà là A-ga để sanh ra dòng dõi. Áp-ram ưng thuận và Ích-ma-ên ra đời (Sáng-thế Ký 12:4; 16:1-4, 16). Nhưng dòng dõi được hứa dùng để ban phước phải là hậu tự của người nào khác nữa. Khi Áp-ram được 100 tuổi Đức Chúa Trời đổi tên ông lại là Áp-ra-ham, vì Ngài nói: “Ta đặt ngươi làm tổ-phụ của nhiều dân-tộc”. Tên của Sa-rai được đổi lại là Sa-ra kèm theo lời hứa là bà sẽ có con (Sáng-thế Ký 17:1, 5, 15-19).
15. a) Tại sao Áp-ra-ham đã cười trước ý nghĩ Sa-ra sắp sanh con cho ông? b) Áp-ra-ham chứng tỏ có đức tin mạnh bằng cách nào khác nữa?
15 Áp-ra-ham (và sau đó Sa-ra) bật cười trước ý nghĩ đó vì cả hai đã hết sanh sản nổi (Sáng-thế Ký 17:17; 18:9-15). Nhưng họ cười không phải vì thiếu đức tin. Kinh-thánh giải thích: “Đức-tin [người] chẳng kém [đi]... về lời hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh-mẽ trong đức-tin, và ngợi-khen Đức Chúa Trời, vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:18-21). Cùng trong ngày đó Áp-ra-ham chứng tỏ ông có đức tin mạnh. Để làm dấu hiệu cho giao ước giữa Đức Chúa Trời với ông, Đức Giê-hô-va nói Áp-ra-ham chịu phép cắt bì cùng với tất cả những người nam trong gia đình đông đúc của ông (Sáng-thế Ký 15:18-21; 17:7-12, 26). Ông đã phản ứng thế nào trước lệnh truyền này đòi hỏi phải chịu đau đớn? “Chánh ngày đó, Áp-ra-ham bắt... hết thảy... làm phép cắt-bì..., y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn” (Sáng-thế Ký 17:22-27).
16 a) Điều gì xảy ra ngày Y-sác dứt sữa? b) Việc đuổi A-ga và Ich-ma-ên ra khỏi nhà tượng trưng gì?
16 Sa-ra sanh Y-sác vào năm sau, tên Y-sác có nghĩa là “Cười” (Sáng-thế Ký 21:5, 6). Chẳng mấy chốc đến hồi dứt sữa cho con. Giữa bữa tiệc, Ích-ma-ên nổi ghen bạc đãi Y-sác. Thấy vậy, Sa-ra nhiệt liệt thúc Áp-ra-ham nên đuổi nàng hầu A-ga và con trai của người ra khỏi nhà. Giê-hô-va Đức Chúa Trời ủng hộ lời cầu xin của Sa-ra. Dù buồn khổ, Áp-ra-ham nhanh nhẹn làm theo lời (Sáng-thế Ký 21:8-14). Theo Ga-la-ti 4:21-30, điều này tượng trưng việc Đấng Áp-ra-ham Lớn cắt đứt sự liên lạc giữa Ngài với nước Y-sơ-ra-ên trong xác thịt. Giống như phần còn lại của nhân loại, họ sanh ra làm tôi mọi cho tội lỗi (Rô-ma 5:12). Nhưng họ cũng từ chối Giê-su Christ là Dòng dõi thật sự của Áp-ra-ham đến giải cứu họ (Giăng 8:34-36; Ga-la-ti 3:16). Và cũng như Ích-ma-ên bạc đãi Y-sác, họ bắt bớ hội-thánh Y-sơ-ra-ên thiêng liêng mới thành lập, gồm các tín đồ đấng Christ là dòng dõi phụ của Áp-ra-ham (Ma-thi-ơ 21:43; Lu-ca 3:7-9; Rô-ma 2:28, 29; 8:14-17; 9:6-9; Ga-la-ti 3:29).
Thử thách lớn nhất về đức tin của ông
17. Đức tin của Áp-ra-ham đã bị thử thách nghiêm trọng thế nào?
17 Rất khó mà có được một người cha nào khác trên đất yêu con bằng ông già Áp-ra-ham yêu Y-sác. Vậy ông hẳn đã sửng sốt kinh khủng khi nhận được lệnh này: “Hãy bắt đứa con một ngươi yêu-dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của-lễ thiêu ở trên một hòn núi kia mà ta sẽ chỉ cho” (Sáng-thế Ký 22:1, 2).
18. Áp-ra-ham phản ứng thế nào khi nhận được lệnh của Đức Giê-hô-va nói ông dâng Y-sác?
18 Áp-ra-ham hẳn đã phải thấy khó hiểu lý do của mệnh lệnh hệ trọng này. Tuy vậy ông nhanh nhẹn vâng lời như thường lệ (Sáng-thế Ký 22:3). Ông phải mất ròng rã ba ngày đi bộ mệt nhọc mới tới ngọn núi được chỉ định. Tại đó ông dựng một cái bàn thờ và chất củi lên trên. Trước đó ông hẳn đã giải thích rồi cho Y-sác về lệnh của Đức Chúa Trời, Y-sác đã có thể dễ dàng chạy trốn. Thay vì thế, Y-sác đã để cho cha già trói tay chân ông lại, để nằm trên bàn thờ (Sáng-thế Ký 22:4-9). Chúng ta có thể qui sự vâng lời thể ấy cho điều gì?
19. a) Chúng ta có thể qui điều gì cho sự phục tùng đầy can đảm của Y-sác? b) Sự liên lạc giữa Áp-ra-ham và Y-sác là một bài học thế nào cho các gia đình tín đồ đấng Christ thời nay?
19 Áp-ra-ham trước đó đã trung thành thi hành các trách nhiệm của ông đối với Y-sác, như Sáng-thế Ký 18:19 nói cho biết. Chắc chắn ông đã ghi tạc vào lòng Y-sác về ý định của Đức Giê-hô-va là sẽ làm cho những người chết sống lại (Sáng-thế Ký 12:3; Hê-bơ-rơ 11:17-19). Về phần Y-sác thì đã được Áp-ra-ham yêu thương đậm đà và ông đã muốn làm vui lòng cha trong mọi đường, đặc biệt khi liên hệ đến việc làm theo ý định của Đức Chúa Trời. Thật đây là một bài học cao quí cho các gia đình tín đồ đấng Christ thời nay! (Ê-phê-sô 6:1, 4).
20. Áp-ra-ham vâng lời thế nào, và nhận được phần thưởng nào?
20 Bây giờ đến tột đỉnh của thử thách. Áp-ra-ham cầm chặt con dao để giết. Nhưng khi ông sắp sửa giết con trai mình thì Đức Giê-hô-va cản ông và nói: “Bây giờ ta biết rằng ngươi thật kính-sợ Đức Chúa Trời, bởi cớ không tiếc với ta con ngươi, tức con một ngươi” (Sáng-thế Ký 22:11, 12). Quả thật Áp-ra-ham đã cảm thấy khích lệ nhiều biết bao khi ông nghe chính Đức Chúa Trời tuyên bố ông là người công bình! Bây giờ ông có thể cảm thấy chắc chắn hội đủ điều kiện mà Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi một người bất toàn. Quan trọng hơn nữa, sự phán đoán sơ khởi của Đức Giê-hô-va về đức tin của ông đã rõ ràng nghiệm đúng (Sáng-thế Ký 15:5, 6). Sau đó, Áp-ra-ham dâng cho Đức Chúa Trời một con trừu cung cấp cho ông bởi phép lạ để thay thế cho Y-sác. Rồi ông nghe Đức Chúa Trời khẳng định lại những sự hứa bởi giao ước với một lời thề. Sau đó ông được biết đến là bạn của Đức Giê-hô-va (Sáng-thế Ký 22:13-18; Gia-cơ 2:21-23).
21. Chúng ta được cung cấp cho sự biểu hiệu tiên tri nào, và nên khuyến khích chúng ta tìm kiếm gì?
21 Việc dâng của-lễ của Áp-ra-ham có tính cách “tượng trưng” (Hê-bơ-rơ 11:19). Việc đó biểu hiệu cho sự hy sinh đau đớn, nặng nề mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã làm khi phái Con yêu dấu của Ngài xuống đất chết với tư cách “Chiên con của Đức Chúa Trời, là đấng cất tội-lỗi của thế-gian đi” (Giăng 1:29). Và sự kiện Y-sác sẵn lòng chịu chết biểu hiệu cho cách mà Y-sác Lớn là Giê-su Christ chịu phục tùng cách yêu thương để làm theo ý muốn của Cha ngài trên trời (Lu-ca 22:41, 42; Giăng 8:28, 29). Cuối cùng, giống như Áp-ra-ham nhận lại con còn sống từ trên bàn thờ bước xuống, Đức Giê-hô-va nhận lại được Con yêu dấu của Ngài từ chết sống lại với tư cách một tạo vật thần linh vinh hiển (Giăng 3:16; I Phi-e-rơ 3:18). Tất cả những điều này là khích lệ biết bao cho những người ngày nay tìm kiếm tình bạn với Đức Chúa Trời!
22. Sự yêu thương siêu việt của Đức Chúa Trời đã đem lại lợi ích thế nào cho một nhóm người được chọn?
22 Bằng cách thực hành đức tin nơi hành động yêu thương siêu việt này của Áp-ra-ham Lớn là Giê-hô-va Đức Chúa Trời, một nhóm người chọn lọc đã được Ngài xưng công bình với tư cách con của Đức Chúa Trời (Rô-ma 5:1; 8:15-17). Được chọn trước hết từ dân Do-thái và rồi từ dân ngoại, quả thật họ đã được ban phước qua trung gian Giê-su Christ là Dòng dõi chính của Áp-ra-ham (Công-vụ các Sứ-đồ 3:25, 26; Ga-la-ti 3:8, 16). Và rồi, họ hợp thành phần phụ của dòng dõi của Áp-ra-ham (Ga-la-ti 3:29). Những người ấy cuối cùng lên đến con số 144.000, và giống như Giê-su, họ được sống lại để lên trời sau khi chứng tỏ trung thành cho đến chết (Rô-ma 6:5; Khải-huyền 2:10; 14:1-3).
23. a) Hằng triệu người đã được ban phước rồi thế nào qua trung gian nhóm người còn sót lại thuộc dòng dõi của Áp-ra-ham? (II Cô-rinh-tô 5:20). b) Đám đông “vô-số người” sẽ còn nhận được các ân phước nào khác nữa?
23 Trong thời gian này hằng triệu người từ mọi nước đang “được phước” nhờ hưởng ứng thánh chức đầy yêu thương của nhóm nhỏ trong số những người thuộc dòng dõi Áp-ra-ham còn sót lại (Sáng-thế Ký 22:18). Họ đã cảm thấy xúc động khi học biết làm cách nào những người tội lỗi có thể được tuyên bố là công bình với tư cách bạn của Đức Chúa Trời. Thành thử, một đám đông “vô-số người... [từ] mọi nước” đang vui hưởng ân huệ của Đức Chúa Trời, “đã giặt và phiếu trắng áo mình trong huyết Chiên Con”. Với nhóm người được xức dầu còn sót lại dẫn dắt, họ cũng “ngày đêm hầu việc Ngài trong đền Ngài”. Trước mặt đám đông này có hy vọng huy hoàng về sự sống đời đời trong Địa-đàng trên đất với tư cách “con-cái Đức Chúa Trời” (Khải-huyền 7:9-17; 21:3-5; Rô-ma 8:21; Thi-thiên 37:29). Tuy nhiên, trước khi các ân phước ấy trở thành sự thật, những biến cố có tầm quan trọng lớn hơn còn phải diễn ra, như chúng ta sẽ học biết trong bài kế tiếp.
Câu hỏi để ôn lại
◻ Đức tin của Áp-ra-ham và của người nhà ông đã chịu thử thách thế nào?
◻ Bằng cách nào tín đồ đấng Christ thời nay đã bày tỏ một đức tin giống thế?
◻ Áp-ra-ham còn thực hành đức tin bằng những cách nào khác nữa?
◻ Áp-ra-ham, Sa-ra và Y-sác làm gương thế nào cho các gia đình tín đồ đấng Christ?
◻ Hành động lớn nhất về đức tin của Áp-ra-ham biểu hiệu cho điều gì?