“Bước đi bởi đức tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy”
“Chúng ta bước đi bởi đức-tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy” (II CÔ-RINH-TÔ 5:7).
1. “Bước đi bởi đức-tin” có nghĩa gì?
MỖI khi chúng ta cầu nguyện phù hợp với sự chỉ dẫn trong Lời Đức Chúa Trời, chúng ta chứng tỏ rằng mình có ít nhiều đức tin. Khi bắt đầu làm chứng cho người khác về Nước Đức Chúa Trời, chúng ta cho thấy chúng ta có đức tin. Và khi dâng mình cho Đức Giê-hô-va, điều này là bằng chứng chúng ta muốn ‘bước đi bởi đức-tin’, tức là theo đuổi một lối sống dựa trên đức tin (II Cô-rinh-tô 5:7; Cô-lô-se 1:9, 10).
2. Tại sao việc tham gia vào những hoạt động hội thánh không nhất thiết là bằng chứng cho thấy một người có đức tin?
2 Nếu thật sự muốn sống như vậy, chúng ta cần có đức tin vững chắc (Hê-bơ-rơ 11:1, 6). Nhiều người được thu hút đến gần Nhân-chứng Giê-hô-va vì họ thấy có tiêu chuẩn đạo đức cao cũng như tình yêu thương trong vòng các Nhân-chứng. Đây là sự khởi đầu tốt, nhưng không có nghĩa là những người như thế có đức tin. Những người khác có thể có người hôn phối hay cha mẹ có đức tin mạnh, và họ có lẽ tham gia vào một vài hoạt động thiêng liêng với người thân ấy. Có được ảnh hưởng như thế trong gia đình thật là một ân phước, nhưng điều này cũng không thể thay thế cho đức tin và lòng yêu mến của chính cá nhân họ đối với Đức Chúa Trời (Lu-ca 10:27, 28).
3. a) Để có đức tin vững chắc, cá nhân chúng ta phải tin chắc điều gì về Kinh-thánh? b) Tại sao một số người dễ thuyết phục hơn người khác về việc Kinh-thánh được soi dẫn?
3 Những ai thật sự bước đi bởi đức tin thì tin chắc rằng Kinh-thánh là Lời Đức Chúa Trời. Có không biết bao nhiêu bằng chứng cho thấy rằng Kinh-thánh thật sự “là bởi Đức Chúa Trời soi-dẫn”a (II Ti-mô-thê 3:16). Cần phải xem xét bao nhiêu bằng chứng thì mới thuyết phục được họ? Việc đó có thể tùy theo gốc gác của mỗi người. Những gì hoàn toàn thỏa mãn một người chưa chắc thuyết phục được người khác. Trong một số trường hợp, ngay dù một người thấy rất nhiều bằng chứng không chối cãi được, người đó có thể vẫn không chịu đi đến kết luận hợp lý. Tại sao vậy? Vì những ham muốn đã ăn sâu trong lòng (Giê-rê-mi 17:9). Vì vậy, dù một người có thể cho rằng mình chú ý đến ý định của Đức Chúa Trời, nhưng lòng người đó có thể vẫn mong muốn được thế gian chấp nhận. Có thể người ấy không muốn bỏ đi lối sống trái ngược với các tiêu chuẩn Kinh-thánh. Tuy nhiên, nếu một người khiêm nhường, thật sự đói khát về lẽ thật và thành thật với chính mình, thì với thời gian người đó sẽ nhận thấy rằng Kinh-thánh là Lời Đức Chúa Trời.
4. Một người phải làm gì để có được đức tin?
4 Thường thì chỉ trong một vài tháng, những người học Kinh-thánh sẽ ý thức rằng mình đã thấy quá đầy đủ bằng chứng Kinh-thánh là Lời Đức Chúa Trời. Nếu điều này thúc đẩy họ mở rộng lòng mình để được Đức Giê-hô-va dạy dỗ thì những gì họ học được sẽ từ từ uốn nắn các ý nghĩ, ước muốn và động cơ thầm kín của họ (Thi-thiên 143:10). Rô-ma 10:10 nói rằng “bởi trong lòng” mà một người thực hành đức tin. Đức tin ấy được thể hiện rõ qua lối sống và cho thấy người đó thực sự nghĩ gì trong thâm tâm.
Nô-ê hành động dựa trên đức tin vững chắc
5, 6. Đức tin của Nô-ê dựa trên căn bản nào?
5 Nô-ê có đức tin vững chắc (Hê-bơ-rơ 11:7). Đức tin của Nô-ê dựa trên căn bản nào? Tuy Nô-ê không có lời được ghi thành văn của Đức Chúa Trời, nhưng ông có lời ngài nói với ông. Sáng-thế Ký 6:13 nói: “Đức Chúa Trời bèn phán cùng Nô-ê rằng: Kỳ cuối-cùng của mọi xác-thịt đã đưa đến trước mặt ta; vì cớ loài người mà đất phải đầy-dẫy đều hung-hăng”. Đức Giê-hô-va bảo Nô-ê đóng một chiếc tàu, và ngài cung cấp chi tiết về việc đóng tàu. Rồi Đức Chúa Trời nói tiếp: “Còn ta đây, ta sẽ dẫn nước lụt khắp trên mặt đất, đặng diệt-tuyệt các xác-thịt có sanh-khí ở dưới trời; hết thảy vật chi ở trên mặt đất đều sẽ chết hết” (Sáng-thế Ký 6:14-17).
6 Trước đó có mưa không? Kinh-thánh không nói đến điều này. Sáng-thế Ký 2:5 nói: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời chưa có cho mưa xuống”. Nhưng ở đây Môi-se, là người sống sau đó nhiều thế kỷ, đã không diễn đạt thời Nô-ê nhưng nói đến một thời kỳ trước đó rất lâu. Sáng-thế Ký 7:4 cho thấy rằng Đức Giê-hô-va nhắc đến mưa khi nói chuyện với Nô-ê, và rõ ràng là Nô-ê hiểu ngài muốn nói gì. Dầu vậy, Nô-ê không đặt đức tin nơi những điều mà mình có thể thấy. Sứ đồ Phao-lô viết rằng Nô-ê được “mách-bảo cho về những việc chưa thấy”. Đức Chúa Trời bảo Nô-ê rằng ngài sẽ đem “nước lụt” hoặc “nước từ trời” khắp trên mặt đất, như cước chú trong bản dịch New World Translation ghi ở Sáng-thế Ký 6:17. Đến thời đó, chưa hề xảy ra một chuyện như thế. Nhưng mọi tạo vật mà Nô-ê thấy đều làm chứng rằng Đức Chúa Trời quả thật có thể mang đến một trận nước lụt khủng khiếp. Nhờ đức tin thúc đẩy, Nô-ê đóng chiếc tàu.
7. a) Nô-ê đã không cần điều gì để làm theo mệnh lệnh của Đức Chúa Trời? b) Chúng ta được lợi ích như thế nào khi xem xét đức tin của Nô-ê, và đức tin của chúng ta có thể mang lại ân phước cho người khác như thế nào?
7 Đức Chúa Trời đã không cho Nô-ê biết ngày giờ trận Nước Lụt sẽ bắt đầu. Nhưng Nô-ê đã không viện cớ đó để có thái độ “chừng nào đến rồi hay”, để rồi đặt công việc đóng tàu và công việc rao giảng vào hàng thứ nhì trong đời sống. Đức Chúa Trời cho Nô-ê biết trước một thời gian khá lâu khi nào ông sẽ vào tàu. Trong khi chờ đợi, “Nô-ê làm các đều nầy y như lời Đức Chúa Trời đã phán dặn” (Sáng-thế Ký 6:22). Nô-ê đã bước đi bởi đức tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy. Chúng ta biết ơn làm sao là ông đã làm điều đó! Nhờ đức tin của ông mà chúng ta có sự sống ngày nay. Trong trường hợp của chúng ta cũng vậy, đức tin mà chúng ta biểu lộ có thể ảnh hưởng sâu sắc không những đến tương lai của mình mà còn của con cháu và những người ở xung quanh chúng ta nữa.
Đức tin của Áp-ra-ham
8, 9. a) Đức tin của Áp-ra-ham dựa trên căn bản nào? b) Đức Giê-hô-va ‘hiện ra’ cùng Áp-ra-ham bằng cách nào?
8 Hãy xem xét một gương khác—đó là gương của Áp-ra-ham (Hê-bơ-rơ 11:8-10). Đức tin của Áp-ra-ham dựa trên căn bản nào? Ông lớn lên ở thành U-rơ của người Canh-đê, nơi mà người ta thờ hình tượng và theo đuổi vật chất. Tuy nhiên, những ảnh hưởng khác đã uốn nắn quan điểm của Áp-ra-ham. Chắc chắn ông có thể giao du với con trai Nô-ê là Sem, vì Áp-ra-ham đã sống 150 năm cùng thời với Sem. Áp-ra-ham tin chắc rằng Đức Giê-hô-va là “Đức Chúa Trời Chí-Cao, Chúa-Tể của trời và đất” (Sáng-thế Ký 14:22).
9 Một điều khác đã ảnh hưởng sâu sắc đến Áp-ra-ham. Đức Giê-hô-va “đã hiện ra cùng... Áp-ra-ham, khi người còn ở tại Mê-sô-bô-ta-mi, chưa đến ở tại Cha-ran, mà phán rằng: Hãy ra khỏi quê-hương và bà-con ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho” (Công-vụ các Sứ-đồ 7:2, 3). Đức Giê-hô-va đã ‘hiện ra’ cùng Áp-ra-ham như thế nào? Áp-ra-ham đã không tận mắt thấy Đức Chúa Trời (Xuất Ê-díp-tô Ký 33:20). Tuy nhiên, có thể là Đức Giê-hô-va hiện ra cùng Áp-ra-ham qua giấc mơ, trong cảnh vinh quang siêu nhiên hoặc bằng cách sai thiên sứ đại diện ngài. (So sánh Sáng-thế Ký 18:1-3; 28:10-15; Lê-vi Ký 9:4, 6, 23, 24). Dù Đức Giê-hô-va dùng phương tiện nào đi nữa để hiện ra cùng ông, người trung thành Áp-ra-ham biết rằng Đức Chúa Trời đặt trước mặt ông một đặc ân quí báu. Áp-ra-ham đã hưởng ứng phù hợp với đức tin.
10. Đức Giê-hô-va củng cố đức tin của Áp-ra-ham như thế nào?
10 Đức tin của Áp-ra-ham đã không tùy thuộc vào việc biết những chi tiết về xứ mà Đức Chúa Trời bảo ông đi đến. Đức tin của ông không tùy thuộc vào việc biết khi nào ông sẽ nhận được xứ đó. Ông có đức tin vì biết Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời Toàn Năng (Xuất Ê-díp-tô Ký 6:3). Đức Giê-hô-va nói với Áp-ra-ham rằng ông sẽ có con cháu, nhưng đôi lúc Áp-ra-ham tự hỏi làm sao có thể được. Ông đã già (Sáng-thế Ký 15:3, 4). Đức Giê-hô-va củng cố đức tin của Áp-ra-ham bằng cách bảo ông ngó lên và đếm các ngôi sao nếu có thể làm được. Đức Chúa Trời nói: “Dòng-dõi ngươi cũng sẽ như vậy”. Áp-ra-ham cảm động sâu xa. Hiển nhiên là Đấng tạo ra các thiên thể đáng kinh sợ đó có thể thực hiện những gì ngài đã hứa. Áp-ra-ham “tin Đức Giê-hô-va” (Sáng-thế Ký 15:5, 6). Không phải Áp-ra-ham tin chỉ vì ông thích những gì ông nghe, nhưng đức tin của ông có nền tảng vững chắc.
11. a) Khi được gần 100 tuổi, Áp-ra-ham phản ứng thế nào trước lời hứa của Đức Chúa Trời là Sa-ra sẽ sanh một con trai? b) Áp-ra-ham có đức tin như thế nào khi gặp thử thách là đem con trai ông đến xứ Mô-ri-a để dâng làm của-lễ?
11 Khi Áp-ra-ham được gần 100 tuổi và vợ ông là Sa-ra đã gần 90, Đức Giê-hô-va lại hứa rằng Sa-ra sẽ sanh cho ông một con trai. Áp-ra-ham đã thực tế nghĩ đến tình trạng của họ. “Người chẳng có lưỡng-lự hoặc hồ-nghi về lời hứa Đức Chúa Trời, nhưng càng mạnh-mẽ trong đức-tin, và ngợi-khen Đức Chúa Trời, vì tin chắc rằng đều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:19-21). Áp-ra-ham biết rằng lời hứa Đức Chúa Trời phải được thực hiện. Vì có đức tin, sau này ông vâng lời khi Đức Chúa Trời bảo ông đem con trai ông là Y-sác đến xứ Mô-ri-a và dâng con làm của-lễ (Sáng-thế Ký 22:1-12). Áp-ra-ham hoàn toàn tin chắc rằng vì Đức Chúa Trời đã có thể dùng phép lạ khiến con ông được sinh ra thì ngài cũng có thể làm cho con ông sống lại hầu thực hiện những lời hứa khác của ngài liên hệ đến người con này (Hê-bơ-rơ 11:17-19).
12. Áp-ra-ham tiếp tục bước đi bởi đức tin trong bao lâu, và phần thưởng nào chờ đón ông và những người khác trong gia đình ông đã biểu lộ đức tin vững mạnh?
12 Áp-ra-ham cho thấy rằng ông sống theo đức tin không những trong một vài trường hợp mà còn trong suốt đời. Trong đời Áp-ra-ham, ông không nhận được từ Đức Chúa Trời một phần đất nào làm di sản nơi Đất Hứa (Công-vụ các Sứ-đồ 7:5). Dầu vậy, Áp-ra-ham đã không chán nản mà quay trở lại thành U-rơ của người Canh-đê. Trong vòng một trăm năm và cho đến khi qua đời, ông đã sống trong lều nơi xứ mà Đức Chúa Trời đã bảo ông đến (Sáng-thế Ký 25:7). Hê-bơ-rơ 11:16 nói về ông, vợ ông là Sa-ra, con trai là Y-sác và cháu là Gia-cốp như sau: “Đức Chúa Trời không hổ-thẹn mà xưng mình là Đức Chúa Trời của họ, vì Ngài đã sắm sẵn cho họ một thành”. Vâng, Đức Giê-hô-va sắm cho họ một chỗ trên đất của Nước Trời trong tay đấng Mê-si.
13. Ai trong vòng các tôi tớ của Đức Giê-hô-va ngày nay chứng tỏ rằng mình có đức tin giống như Áp-ra-ham?
13 Ngày nay trong vòng các tôi tớ của Đức Giê-hô-va có những người giống như Áp-ra-ham. Nhiều năm họ bước đi bởi đức tin. Nhờ sức mạnh Đức Chúa Trời ban cho, họ đã vượt qua những trở ngại to lớn như núi (Ma-thi-ơ 17:20). Đức tin của họ không bị lung lay dù họ không biết rõ khi nào Đức Chúa Trời sẽ ban cho họ di sản mà ngài đã hứa. Họ biết rằng lời Đức Giê-hô-va phải được thực hiện, và họ xem đặc ân được kể trong số các Nhân-chứng của ngài là vô giá. Bạn có cảm thấy như thế không?
Đức tin thúc đẩy Môi-se
14. Nền tảng đức tin của Môi-se đã được xây đắp như thế nào?
14 Một gương khác về đức tin là gương của Môi-se. Đức tin của ông dựa trên căn bản nào? Sự việc bắt đầu khi ông còn thơ ấu. Tuy con gái Pha-ra-ôn tìm thấy Môi-se trong cái giỏ mây bên bờ Sông Ni-lơ và nhận ông làm con, nhưng người mẹ Hê-bơ-rơ của Môi-se là Giô-kê-bết đã làm vú nuôi và săn sóc ông khi còn nhỏ. Rõ ràng là Giô-kê-bết đã khéo dạy con, ghi khắc nơi con lòng yêu mến Đức Giê-hô-va và lòng quí trọng về những lời hứa mà ngài đã nói với Áp-ra-ham. Sau này, vì thuộc nhà Pha-ra-ôn, Môi-se được “học cả sự khôn-ngoan của người Ê-díp-tô” (Công-vụ các Sứ-đồ 7:20-22; Xuất Ê-díp-tô Ký 2:1-10; 6:20; Hê-bơ-rơ 11:23). Nhưng dù có địa vị cao sang, lòng Môi-se ở cùng dân bị làm nô lệ của Đức Chúa Trời.
15. Việc kết hợp với dân Đức Giê-hô-va có nghĩa gì đối với Môi-se?
15 Lúc 40 tuổi, Môi-se giết một người Ê-díp-tô để cứu một người Y-sơ-ra-ên đang bị đối xử bất công. Sự kiện này cho thấy Môi-se xem dân sự của Đức Chúa Trời như thế nào. Thật vậy, “bởi đức-tin, Môi-se lúc đã khôn-lớn, bỏ danh-hiệu mình là con trai của công-chúa Pha-ra-ôn”. Thay vì “tạm hưởng sự vui-sướng của tội-lỗi” trong cung điện Ê-díp-tô, ông được đức tin thúc đẩy để kết hợp với dân Đức Chúa Trời đang bị hà hiếp (Hê-bơ-rơ 11:24, 25; Công-vụ các Sứ-đồ 7:23-25).
16. a) Đức Giê-hô-va giao cho Môi-se sứ mệnh gì, và Đức Chúa Trời đã giúp ông như thế nào? b) Môi-se đã biểu lộ đức tin như thế nào khi ông thi hành sứ mệnh được giao phó?
16 Môi-se sốt sắng hành động để giải cứu dân mình, nhưng thời kỳ Đức Chúa Trời giải cứu họ chưa đến. Môi-se đã phải chạy trốn khỏi Ê-díp-tô. Mãi cho đến khoảng 40 năm sau, Đức Giê-hô-va mới phái thiên sứ bảo Môi-se trở lại Ê-díp-tô để dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ đó (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:2-10). Môi-se phản ứng thế nào? Ông không nghi ngờ việc Đức Giê-hô-va có quyền năng giải thoát dân Y-sơ-ra-ên, nhưng ông cảm thấy là mình không đủ khả năng chu toàn vai trò mà Đức Chúa Trời đặt trước mặt mình. Đức Giê-hô-va yêu thương cung cấp sự khuyến khích mà Môi-se cần (Xuất Ê-díp-tô Ký 3:11–4:17). Đức tin của Môi-se càng ngày càng mạnh. Ông trở lại Ê-díp-tô và nhiều lần trực tiếp cảnh cáo Pha-ra-ôn về những tai vạ sẽ xảy đến trên xứ Ê-díp-tô vì vua không cho dân Y-sơ-ra-ên đi thờ phượng Đức Giê-hô-va. Cá nhân Môi-se không có quyền năng để gây ra những tai vạ đó. Ông bước đi bởi đức tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy. Ông tin nơi Đức Giê-hô-va và lời ngài. Pha-ra-ôn đe dọa Môi-se. Nhưng Môi-se đã kiên trì. “Bởi đức-tin, người lìa xứ Ê-díp-tô không sợ vua giận; vì người đứng vững như thấy Đấng không thấy được” (Hê-bơ-rơ 11:27). Môi-se không phải là người hoàn toàn. Ông đã phạm lỗi (Dân-số Ký 20:7-12). Nhưng sau khi lãnh sứ mệnh từ Đức Chúa Trời, nói chung ông đã sống theo đức tin.
17. Việc bước đi bởi đức tin mang lại kết quả gì đối với Nô-ê, Áp-ra-ham và Môi-se, ngay dù họ không được sống để thấy thế giới mới của Đức Chúa Trời?
17 Mong sao bạn có đức tin giống như Nô-ê, Áp-ra-ham và Môi-se. Đúng vậy, họ đã không thấy thế giới mới của Đức Chúa Trời trong đời họ (Hê-bơ-rơ 11:39). Bấy giờ chưa phải là thời kỳ Đức Chúa Trời định; ngài còn phải thực hiện những khía cạnh khác trong ý định của ngài. Nhưng đức tin của họ nơi lời Đức Chúa Trời đã không lay chuyển, và tên của họ được ghi trong sách sự sống của Đức Chúa Trời.
18. Tại sao những người được gọi để sống trên trời cần phải bước đi bởi đức tin?
18 Sứ đồ Phao-lô viết: “Đức Chúa Trời có sắm sẵn đều tốt hơn cho chúng ta”, tức là ngài thấy trước một điều tốt hơn cho những người, giống như Phao-lô, đã được gọi để sống trên trời với đấng Christ (Hê-bơ-rơ 11:40). Phao-lô đặc biệt nghĩ đến những người này khi ông viết những lời nơi II Cô-rinh-tô 5:7: “Chúng ta bước đi bởi đức-tin, chớ chẳng phải bởi mắt thấy”. Lúc lời đó được viết ra, chưa một người nào trong họ nhận được phần thưởng ở trên trời. Tuy không thể thấy bằng mắt phàm, nhưng họ có lý do vững chắc để tin nơi lời hứa đó. Đấng Christ từ cõi chết đã được sống lại, trái đầu mùa của những người sẽ được sống lại để lên trời. Hơn 500 nhân chứng đã thấy ngài trước khi ngài lên trời (I Cô-rinh-tô 15:3-8). Họ có nhiều lý do để hoàn toàn sống theo đức tin. Chúng ta cũng có lý do vững chắc để bước đi bởi đức tin.
19. Như Hê-bơ-rơ 1:1, 2 cho thấy, Đức Chúa Trời nói chuyện với chúng ta qua ai?
19 Ngày nay, Đức Giê-hô-va không dùng thiên sứ để nói chuyện với dân ngài, như ngài đã làm trong trường hợp của Môi-se nơi bụi gai cháy. Ngài nói qua Con ngài (Hê-bơ-rơ 1:1, 2). Những gì Đức Chúa Trời nói qua Con ngài, ngài cho ghi lại trong Kinh-thánh, cuốn sách được dịch ra trong nhiều thứ tiếng của các dân trên khắp thế giới.
20. Hoàn cảnh của chúng ta thuận lợi hơn hoàn cảnh của Nô-ê, Áp-ra-ham và Môi-se như thế nào?
20 Chúng ta có Lời Đức Chúa Trời nhiều hơn là Nô-ê, Áp-ra-ham hay Môi-se đã có. Chúng ta có trọn Lời Đức Chúa Trời—và phần nhiều các lời đó đã được ứng nghiệm. Dựa theo mọi điều Kinh-thánh nói về những người đã chứng tỏ họ là nhân chứng trung thành của Đức Giê-hô-va trước mọi loại thử thách, Hê-bơ-rơ 12:1 khuyên giục: “Chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội-lỗi dễ vấn-vương ta, lấy lòng nhịn-nhục theo-đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta”. Chúng ta không thể xem đức tin là chuyện đương nhiên. “Tội-lỗi dễ vấn-vương” là việc thiếu đức tin. Chúng ta phải hết sức tranh đấu nếu muốn tiếp tục “bước đi bởi đức-tin”.
[Chú thích]
a Hãy xem sách The Bible—God’s Word or Man’s?, do Watchtower Bible and Tract Society of New York, Inc. xuất bản.
Bạn bình luận thế nào?
◻ “Bước đi bởi đức tin” bao hàm điều gì?
◻ Chúng ta được lợi ích thế nào qua cách Nô-ê biểu lộ đức tin?
◻ Cách Áp-ra-ham thực hành đức tin giúp chúng ta như thế nào?
◻ Tại sao Kinh-thánh nói Môi-se là gương về đức tin?
[Hình nơi trang 10]
Áp-ra-ham bước đi bởi đức tin
[Hình nơi trang 10]
Môi-se và A-rôn biểu lộ đức tin khi đứng trước Pha-ra-ôn