THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN Tháp Canh
Tháp Canh
THƯ VIỆN TRỰC TUYẾN
Việt
  • KINH THÁNH
  • ẤN PHẨM
  • NHÓM HỌP
  • w92 1/8 trg 13-18
  • Lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua

Không có video nào cho phần được chọn.

Có lỗi trong việc tải video.

  • Lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua
  • Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1992
  • Tiểu đề
  • Tài liệu liên quan
  • Phước cho những ai nhịn nhục!
  • Rút tỉa lợi ích từ Lời đầy khích lệ của Đức Giê-hô-va
  • Vì sự cứu rỗi của người khác
  • Cương quyết tiếp tục chạy đua
  • Bạn có thể nhịn nhục đến cuối cùng
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1999
  • Nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2011
  • “Hãy chạy cách nào cho được thưởng”
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—2001
  • “Chạy đến đích cuộc đua”
    Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va (Ấn bản học hỏi)—2020
Xem thêm
Tháp Canh Thông báo Nước của Đức Giê-hô-va—1992
w92 1/8 trg 13-18

Lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua

‘Chúng ta hãy lấy lòng nhịn-nhục theo-đòi cuộc chạy đua đã bày ra’ (HÊ-BƠ-RƠ 12:1).

1. a) Giê-hô-va Đức Chúa Trời đặt gì trước mặt chúng ta khi chúng ta dâng mình cho Ngài? b) Một tín đồ đấng Christ cần phải chuẩn bị cho loại chạy đua nào?

KHI chúng ta dâng mình cho Đức Giê-hô-va qua Giê-su Christ, Đức Chúa Trời đặt trước mặt chúng ta một cuộc chạy đua theo nghĩa bóng. Vào cuối cuộc chạy đua tất cả những ai chạy đến đích sẽ nhận được một giải thưởng. Giải thưởng gì? Sự sống đời đời! Muốn đoạt giải thưởng tuyệt hảo này, người tín đồ đấng Christ tham dự cuộc chạy đua cần phải chuẩn bị, không phải chỉ để chạy rút một đoạn đường ngắn, nhưng để chạy đường trường. Vậy người đó cần phải nhịn nhục. Người đó sẽ phải nhịn nhục chịu đựng sự mệt mỏi không chỉ của chính cuộc chạy đua mà còn phải vượt qua các chướng ngại vật ở dọc đường.

2, 3. Điều gì sẽ giúp chúng ta chạy cuộc đua của tín đồ đấng Christ cho đến mức? b) Sự vui mừng đã giúp Giê-su thế nào để ngài lấy lòng nhịn nhục theo đòi cuộc chạy đua?

2 Điều gì sẽ giúp chúng ta chạy cuộc đua cho đến cùng? Vậy, điều gì đã giúp Giê-su nhịn nhục khi ngài là một con người ở trên đất? Ngài dựa vào sức mạnh nội tâm nhờ đức tính vui mừng của ngài. Hê-bơ-rơ 12:1-3 nói: “Thế thì, vì chúng ta được nhiều người chứng-kiến vây lấy như đám mây rất lớn, chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội-lỗi dễ vấn-vương ta, lấy lòng nhịn-nhục theo-đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta, nhìn xem Đức Chúa Giê-su, là cội-rễ và cuối-cùng của đức-tin, tức là đấng vì sự vui-mừng đã đặt trước mặt mình, chịu lấy thập-tự giá, khinh điều sỉ-nhục, và hiện nay ngồi bên hữu ngai Đức Chúa Trời. Vậy, anh em hãy nghĩ đến đấng đã chịu sự đối-nghịch của kẻ tội-lỗi dường ấy, hầu cho khỏi bị mỏi-mệt sờn lòng”.

3 Trong suốt thánh chức của ngài ở giữa công chúng, Giê-su đã có thể tiếp tục chạy cuộc đua bởi vì nhờ có sự vui mừng của Đức Giê-hô-va. (So sánh Nê-hê-mi 8:10). Niềm vui này giúp ngài nhịn nhục chịu đựng ngay đến một cái chết nhục nhã trên cây khổ hình. Sau đó ngài trải qua niềm vui không thể tả xiết vì được sống lại từ kẻ chết và lên trời ngồi bên hữu Cha ngài và tại đó ngài trông nom công việc của Cha ngài cho đến lúc hoàn tất. Bởi vì ngài nhịn nhục đứng về phía Đức Chúa Trời, ngài nắm giữ trọn quyền được sống đời đời. Đúng, Lu-ca 21:19 nói: “Nhờ sự nhịn-nhục của các ngươi mà giữ được linh-hồn mình”.

4. Giê-su đã nêu ra thứ gương mẫu nào cho những người cùng chạy đua với ngài, và chúng ta nên chú tâm đến gì?

4 Giê-su Christ nêu ra gương tốt nhất cho những người cùng chạy đua với ngài, và qua gương ngài chúng ta tin chắc rằng chúng ta cũng có thể thắng cuộc (I Phi-e-rơ 2:21). Giê-su bảo chúng ta làm gì thì chúng ta có thể làm điều đó. Ngài đã nhịn nhục, chúng ta cũng có thể nhịn nhục. Và khi chúng ta duy trì lòng cương quyết bắt chước ngài, chúng ta cần phải chú tâm đến những lý do tại sao chúng ta vui mừng (Giăng 15:11, 20, 21). Sự vui mừng sẽ làm chúng ta vững mạnh để bền bỉ chạy đua trong việc phụng sự Đức Giê-hô-va cho đến khi nhận được giải thưởng huy hoàng là sự sống đời đời (Cô-lô-se 1:10, 11).

5. Làm thế nào chúng ta có thể vui mừng và được thêm sức để chạy cuộc đua bày ra trước mặt chúng ta?

5 Để giúp chúng ta bền bỉ chạy đua, Đức Giê-hô-va cung cấp cho chúng ta sức mạnh gấp bội mức bình thường. Khi chúng ta bị bắt bớ, sức mạnh đó cùng sự hiểu biết lý do tại sao chúng ta có đặc ân trải qua sự bắt bớ làm cho chúng ta vững mạnh (II Cô-rinh-tô 4:7-9). Bất cứ sự chịu đựng nào để làm vinh hiển cho danh Đức Chúa Trời và ủng hộ quyền thống trị của Ngài cũng là một lý do để vui mừng và không ai có thể cướp mất sự vui mừng đó của chúng ta (Giăng 16:22). Điều này giải thích tại sao các sứ đồ vui mừng sau khi Tòa Công luận Do-thái ra lệnh đánh đập họ về việc làm chứng về những việc kỳ diệu mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời thực hiện qua Giê-su, vì họ “đã được kể là xứng-đáng chịu nhục vì danh Đức Chúa Giê-su” (Công-vụ các Sứ-đồ 5:41, 42). Niềm vui của họ không đến từ chính sự bắt bớ, mà đến từ niềm mãn nguyện sâu xa nhờ biết rằng họ làm hài lòng Đức Giê-hô-va và Giê-su.

6, 7. Tại sao tín đồ đấng Christ hân hoan chạy đua ngay cả khi gặp phải hoạn nạn, và với kết quả gì?

6 Một sức mạnh khác giữ vững chúng ta trong đời sống là niềm hy vọng mà Đức Chúa Trời đã đặt trước mặt chúng ta. Phao-lô nói: “Vậy chúng ta đã được xưng công-bình bởi đức-tin, thì được hòa-thuận với Đức Chúa Trời, bởi Đức Chúa Giê-su Christ chúng ta, là đấng làm cho chúng ta cậy đức-tin vào trong ơn nầy là ơn chúng ta hiện đương đứng vững; và chúng ta khoe mình trong sự trông-cậy về vinh-hiển Đức Chúa Trời. Nào những thế thôi, nhưng chúng ta cũng khoe mình trong hoạn-nạn nữa, vì biết rằng hoạn-nạn sanh ra sự nhịn-nhục, sự nhịn-nhục sanh ra sự rèn-tập, sự rèn-tập sanh ra sự trông-cậy. Vả, sự trông-cậy không làm cho hổ-thẹn” (Rô-ma 5:1-5).

7 Hoạn nạn tự nó không là điều vui mừng, nhưng các bông trái bình an đến sau hoạn nạn là điều đáng mừng. Các bông trái này là sự nhịn nhục, một trạng thái được chấp nhận, niềm hy vọng (sự trông cậy) và sự thành tựu của hy vọng đó. Sự nhịn nhục của chúng ta sẽ giúp chúng ta được Đức Chúa Trời chấp nhận. Khi chúng ta có sự chấp nhận của Đức Chúa Trời, chúng ta có thể tin cậy đạt được những điều mà Ngài đã hứa. Hy vọng này giữ cho chúng ta theo đúng con đường đã vạch sẵn và giúp chúng ta giữ vững tinh thần trong cơn hoạn nạn cho đến khi hy vọng trở thành sự thật (II Cô-rinh-tô 4:16-18).

Phước cho những ai nhịn nhục!

8. Tại sao giai đoạn chờ đợi này không phải là lãng phí đối với chúng ta?

8 Trong khi chờ đợi đến lúc mà Đức Chúa Trời đã ấn định để phân phát phần thưởng cho những người chạy đua, chúng ta trải qua những sự thay đổi. Những sự thay đổi này là sự tiến bộ về thiêng liêng của chúng ta. Đây là kết quả của việc chúng ta vượt qua thử thách, nhờ đó mà Đức Chúa Trời ban ân huệ dồi dào cho chúng ta. Những sự tiến bộ này cho biết chúng ta là hạng người nào và cho chúng ta cơ hội tập luyện những đức tính tốt mà những người trung thành thời xưa đã bày tỏ, trong số đó có gương nổi bật của Giê-su Christ. Môn đồ Gia-cơ nói: “Hỡi anh em, hãy coi sự thử-thách trăm bề thoạt đến cho anh em như là điều vui-mừng trọn-vẹn, vì biết rằng sự thử-thách đức-tin anh em sanh ra sự nhịn-nhục. Nhưng sự nhịn-nhục phải làm trọn việc nó, hầu cho chính mình anh em cũng trọn-lành toàn-vẹn, không thiếu-thốn chút nào” (Gia-cơ 1:2-4). Đúng, chúng ta có thể biết trước là chúng ta sẽ gặp phải nhiều thử thách khác nhau, nhưng những thử thách đó sẽ giúp chúng ta tiếp tục vun trồng những đức tính thích hợp. Vậy, chúng ta chứng tỏ là chúng ta sẽ tiếp tục cuộc chạy đua cho đến khi đoạt giải, bất kể các chướng ngại vật mà chúng ta gặp phải.

9, 10. a) Tại sao những người nhịn nhục chịu đựng thử thách là có phước, và chúng ta nên đối phó thế nào với thử thách? b) Ai ở trong số những người có phước hồi xưa, và làm thế nào chúng ta có thể được kể ở trong số những người đó?

9 Vì thế, không có gì lạ khi Gia-cơ nói: “Phước cho người bị cám-dỗ [thử thách, phụ chú bên dưới Kinh-thánh]; vì lúc đã chịu nổi sự thử-thách rồi, thì sẽ lãnh mão triều-thiên của sự sống mà Đức Chúa Trời đã hứa cho kẻ kính-mến Ngài”! (Gia-cơ 1:12). Chúng ta hãy nhất trí đối phó với thử thách, được trang bị với các đức tính của Đức Chúa Trời. Các đức tính này sẽ cho chúng ta có sức mạnh để vượt qua mọi thử thách (II Phi-e-rơ 1:5-8).

10 Hãy nhớ rằng cách Đức Chúa Trời đối đãi với chúng ta không phải là mới mẻ hay lạ thường gì. Ngài cũng đã đối đãi với “nhiều người chứng-kiến...như đám mây” trung thành thời xưa cùng một cách như vậy khi họ chứng tỏ sự trung kiên đối với Đức Chúa Trời (Hê-bơ-rơ 12:1). Kinh-thánh ghi lại việc Đức Chúa Trời chấp nhận họ, và chúng ta coi hết thảy họ đều có phước bởi họ đã vượt qua nổi thử thách. Gia-cơ nói: “Hỡi anh em, hãy lấy các đấng tiên-tri đã nhơn danh Chúa mà nói, làm mẫu-mực về sự chịu khổ và nhịn-nhục cho mình. Anh em biết rằng những kẻ nhịn-nhục chịu khổ thì chúng ta xưng là có phước. Anh em đã nghe nói về sự nhịn-nhục của Gióp, và thấy cái kết-cuộc mà Chúa ban cho người; vì Chúa đầy lòng thương-xót và nhơn-từ” (Gia-cơ 5:10, 11). Kinh-thánh tiên tri rằng trong những ngày sau rốt gay go thời nay, một số người sẽ xuất hiện trên diễn đàn thế giới và sẽ phụng sự Đức Giê-hô-va với sự trung kiên, giống như những nhà tiên tri trong các thế kỷ xưa. Chúng ta chẳng vui sướng vì là những người trung thành phụng sự Đức Giê-hô-va hay sao? (Đa-ni-ên 12:3; Khải-huyền 7:9).

Rút tỉa lợi ích từ Lời đầy khích lệ của Đức Giê-hô-va

11. Lời Đức Chúa Trời có thể giúp chúng ta chịu đựng như thế nào, và tại sao chúng ta không nên giống như những nơi có đá sỏi trong lời ví dụ của Giê-su?

11 Phao-lô nói đến một điều khác giúp đỡ chúng ta để nhịn nhục khi ông nói rằng “bởi sự nhịn-nhục và sự yên-ủi của Kinh-thánh dạy mà chúng ta được sự trông-cậy” (Rô-ma 15:4). Lẽ thật tức Lời Đức Chúa Trời phải thấm nhuần thật sâu trong lòng chúng ta đến nỗi chúng ta biết xử sự đúng cách trong mọi trường hợp. Chúng ta sẽ không nhận được lợi ích gì cả nếu giống như loại đất đá sỏi mà Giê-su miêu tả trong lời ví dụ về người gieo giống: “Những người chịu giống gieo nơi đất đá-sỏi, là những kẻ nghe đạo, liền vui-mừng chịu lấy; song vì trong lòng họ không có rễ, chỉ tạm-thời mà thôi, nên nỗi gặp khi vì cớ đạo mà xảy ra sự cực-khổ, bắt-bớ, thì liền vấp-phạm” (Mác 4:16, 17). Lẽ thật từ Lời Đức Chúa Trời không thấm nhuần sâu trong lòng những kẻ ấy; bởi vậy khi gặp hoạn nạn, họ không thể lấy ra được sức mạnh và hy vọng nào từ Lời Đức Chúa Trời.

12. Chúng ta không nên bị điều gì đánh lừa khi chấp nhận tin mừng?

12 Bất cứ người nào chấp nhận tin mừng về Nước Trời không nên lầm tưởng về những gì mình sẽ gặp phải. Người đó chấp nhận một nếp sống đưa đến hoạn nạn hay bắt bớ (II Ti-mô-thê 3:12). Nhưng người đó nên cho đó là “điều vui-mừng trọn-vẹn” được đặc ân trải qua nhiều thử thách vì bám chặt vào Lời Đức Chúa Trời và nói cho người khác biết (Gia-cơ 1:2, 3).

13. Phao-lô vui mừng vì tín đồ đấng Christ tại thành Tê-sa-lô-ni-ca như thế nào và tại sao?

13 Trong thế kỷ thứ nhất, những kẻ chống lại sự rao giảng của Phao-lô tại thành Tê-sa-lô-ni-ca đã nổi lên dấy loạn. Khi Phao-lô đi đến thành Bê-rê, mấy kẻ bắt bớ kia theo sau ông để khuấy rối thêm nữa. Sứ đồ bị bắt bớ này viết cho những người trung thành còn ở lại trong thành Tê-sa-lô-ni-ca: “Hỡi anh em, chúng tôi phải vì anh em cảm-tạ Đức Chúa Trời luôn luôn; điều đó là phải lắm, vì đức-tin anh em rất tấn-tới, và lòng yêu-thương của mỗi người trong hết thảy anh em đối với nhau càng ngày càng thêm. Chúng tôi cũng vì anh em mà khoe mình cùng các Hội-thánh của Đức Chúa Trời, vì lòng nhịn-nhục và đức-tin anh em trong mọi sự bắt-bớ khốn-khó đương chịu. Đó đủ chứng-cớ về sự đoán-xét công-bình của Đức Chúa Trời, Ngài muốn khiến anh em nên xứng-đáng cho nước Ngài, là vì nước đó mà anh em chịu khổ” (II Tê-sa-lô-ni-ca 1:3-5). Bất kể những sự khổ sở gây ra bởi tay kẻ đối nghịch của họ, các tín đồ đấng Christ tại thành Tê-sa-lô-ni-ca phát triển đức tính tốt giống như của Giê-su và số tín đồ cũng tăng lên. Làm thế nào mà điều đó có thể có được? Bởi vì họ rút ra sức mạnh từ Lời đầy khích lệ của Đức Giê-hô-va. Họ vâng theo mệnh lệnh của Chúa và lấy lòng nhịn nhục mà chạy đua (II Tê-sa-lô-ni-ca 2:13-17).

Vì sự cứu rỗi của người khác

14. a) Chúng ta vui mừng tiếp tục làm thánh chức bất kể những sự gian lao vì những lý do gì? b) Chúng ta cầu xin điều gì, và tại sao?

14 Trước nhất chính vì sự biện hộ cho Đức Chúa Trời mà chúng ta trung thành và nhẫn nhục chịu đựng những sự gian lao và bắt bớ. Nhưng có một lý do bất vị kỷ khác nữa khiến chúng ta cam chịu những sự như thế: đó là hầu cho chúng ta có thể truyền đi tin vui về Nước Trời cho những người khác để có nhiều người tuyên bố hơn nữa phục vụ Nước Đức Chúa Trời và “làm chứng mà được sự cứu-rỗi” (Rô-ma 10:10). Những ai làm việc cho Đức Chúa Trời nên cầu xin Chủ mùa gặt ban phước cho công việc của họ bằng cách cung cấp nhiều người tuyên bố về Nước Trời hơn nữa (Ma-thi-ơ 9:38). Phao-lô viết cho Ti-mô-thê: “Những điều con đã nghe nơi ta ở trước mặt nhiều người chứng, hãy giao-phó cho mấy người trung-thành, cũng có tài dạy-dỗ kẻ khác. Hãy cùng ta chịu khổ như một người lính giỏi của Đức Chúa Giê-su Christ” (II Ti-mô-thê 2:2, 3).

15. Tại sao chúng ta phải xử sự giống như những người lính và những người “tranh giải điền kinh”?

15 Một người lính bỏ đi nếp sống ít bị hạn chế của người thường dân. Cũng thế, chúng ta không nên bận bịu với những công việc của những kẻ không ở trong quân đội của Chúa. Những kẻ đó thật ra thì đứng về phía đối nghịch. Bởi vậy, Phao-lô viết tiếp cho Ti-mô-thê: “Khi một người đi ra trận, thì chẳng còn lấy việc đời lụy mình, làm vậy đặng đẹp lòng kẻ chiêu-mộ mình. Cũng một lẽ đó, người đấu sức trong diễn-trường chỉ đấu nhau theo lệ-luật thì mới được mão triều-thiên” (II Ti-mô-thê 2:4, 5). Gắng sức giật giải thưởng là “mão triều-thiên của sự sống”, những người chạy đua phải rèn luyện sự tự chủ và tránh những gánh nặng và những sự bận bịu vô ích. Bằng cách này họ có thể tập trung tư tưởng vào việc đem tin mừng về sự cứu rỗi cho người khác. (Gia-cơ 1:12; so sánh I Cô-rinh-tô 9:24, 25).

16. Điều gì không thể bị trói buộc, và chúng ta nhịn nhục vì lợi ích của ai?

16 Bởi lẽ chúng ta yêu mến Đức Chúa Trời và những người giống như chiên đang tìm kiếm Ngài, chúng ta vui mừng chịu đựng nhiều việc để đem tin mừng về sự cứu rỗi đến cho những người khác. Những kẻ đối nghịch có thể trói buộc chúng ta vì chúng ta rao giảng Lời Đức Chúa Trời. Nhưng Lời Đức Chúa Trời không thể bị trói buộc, và không xiềng xích nào có thể ngăn cản việc nói đến Lời Đức Chúa Trời để cứu rỗi người khác. Phao-lô miêu tả cho Ti-mô-thê lý do tại sao ông sẵn lòng đương đầu với thử thách: “Hãy nhớ rằng Đức Chúa Giê-su Christ, sanh ra bởi dòng vua Đa-vít, đã từ kẻ chết sống lại, theo như Tin-lành của ta, vì Tin-lành đó mà ta chịu khổ, rất đỗi bị trói như người phạm tội; nhưng đạo của Đức Chúa Trời không hề bị trói đâu. Vậy nên, ta vì cớ những người được chọn mà chịu hết mọi sự, hầu cho họ cũng được sự cứu trong Đức Chúa Giê-su Christ, với sự vinh-hiển đời đời” (II Ti-mô-thê 2:8-10). Ngày nay chúng ta nghĩ đến không chỉ một lớp người ít ỏi còn sót lại có hy vọng được lên trời để cai trị trong Nước Trời, nhưng cũng nghĩ đến đám đông các chiên khác của Người Chăn chiên Hiền lành là Giê-su Christ. Đám đông này sẽ nhận được Địa-đàng trên đất dưới Nước của đấng Christ (Khải-huyền 7:9-17).

17. Tại sao chúng ta không nên bỏ cuộc chạy đua, và kết quả là gì nếu chúng ta tiếp tục chạy cho đến cùng?

17 Nếu bỏ cuộc, chúng ta sẽ không giúp ích gì cho chính chúng ta hay những người khác đạt được sự cứu rỗi. Bằng cách nhịn nhục trong cuộc chạy đua của tín đồ đấng Christ, bất kể những chướng ngại vật gặp phải, chúng ta luôn luôn chứng tỏ là đáng được phần thưởng và có thể trực tiếp giúp đỡ những người khác đi đến sự cứu rỗi, đồng thời cũng nêu một gương sáng về niềm tin mạnh cho những người khác. Dù chúng ta có hy vọng nào, lên trời hay ở dưới đất, chúng ta nên bắt chước thái độ tốt của Phao-lô là “nhắm mục-đích mà chạy, để giựt giải” (Phi-líp 3:14, 15).

Cương quyết tiếp tục chạy đua

18. Việc giật giải tùy thuộc vào gì, nhưng muốn giữ vững cho đến cùng chúng ta cần phải tránh gì?

18 Việc kết thúc một cách vẻ vang cuộc chạy đua dành cho tín đồ đấng Christ để biện hộ cho Đức Giê-hô-va và giật giải thưởng mà Ngài dành cho chúng ta tùy thuộc nơi sự cương quyết tiếp tục của chúng ta trong suốt đoạn đường dài của cuộc chạy đua. Bởi thế, chúng ta không thể giữ vững cho đến cùng nếu chất lên mình những thứ không có lợi gì cho sự công bình. Ngay cả khi chúng ta vất bỏ những gánh nặng như thế, chúng ta vẫn còn phải thu hết nghị lực chịu đựng để hội đủ những điều kiện đặt ra cho chúng ta. Bởi thế, Phao-lô khuyên: “Chúng ta cũng nên quăng hết gánh nặng và tội-lỗi dễ vấn-vương ta, lấy lòng nhịn-nhục theo-đòi cuộc chạy đua đã bày ra cho ta” (Hê-bơ-rơ 12:1). Giống như Giê-su, chúng ta không nên quá chú trọng đến những sự đau khổ gặp phải nhưng xem đó là một giá nhỏ phải trả để có một giải thưởng vui sướng. (So sánh Rô-ma 8:18).

19. a) Phao-lô nói lên sự tin tưởng nào lúc gần qua đời? b) Trong khi chúng ta lấy lòng nhịn nhục chạy gần đến đích của cuộc chạy đua, chúng ta nên có sự tin tưởng nào về giải thưởng đã hứa?

19 Lúc gần qua đời, Phao-lô đã có thể nói: “Ta đã đánh trận tốt-lành, đã xong sự chạy, đã giữ được đức-tin. Hiện nay mão triều-thiên của sự công-bình đã để dành cho ta” (II Ti-mô-thê 4:7, 8). Chúng ta ở trong cuộc chạy đua với lòng nhịn nhục để giật giải thưởng là sự sống đời đời. Nếu sự nhịn nhục của chúng ta mất dần đi chỉ vì đoạn đường phải chạy dài hơn là chúng ta tưởng khi khởi hành, chúng ta sẽ thua cuộc khi sắp sửa nhận được giải thưởng đã hứa. Chớ nhầm lẫn. Chắc chắn là giải thưởng có ở đó. Không có nghi ngờ gì cả.

20. Chúng ta nên cương quyết làm gì cho đến khi cuộc chạy đua chấm dứt?

20 Vậy mong sao mắt chúng ta không mòn mỏi trông chờ để nhìn thấy hoạn nạn lớn bắt đầu để hủy diệt trước hết Ba-by-lôn Lớn và sau đó phần còn lại của tổ chức của Ma-quỉ (II Phi-e-rơ 3:11, 12). Bởi lẽ chứng kiến tất cả các điềm báo trước xảy ra chung quanh chúng ta, mong sao chúng ta nhìn về tương lai với đức tin. Mong sao chúng ta dồn hết mọi nỗ lực để nhịn nhục, và dũng cảm tiếp tục cuộc chạy đua mà Giê-hô-va Đức Chúa Trời đã đặt ra trước mặt chúng ta cho đến khi nào chúng ta chạy đến đích và giật giải để biện hộ cho Đức Giê-hô-va qua Giê-su Christ.

Bạn sẽ trả lời thế nào?

◻ Một tín đồ đấng Christ cần phải chuẩn bị cho loại chạy đua nào?

◻ Tại sao sự vui mừng là rất quan trọng khi chạy đua?

◻ Chúng ta tiếp tục làm thánh chức bất kể những sự gian lao vì các lý do chính nào?

◻ Tại sao chúng ta không nên bỏ dở cuộc chạy đua mà Đức Chúa Trời đã đặt ra trước mặt chúng ta?

[Hình nơi trang 15]

Giống như trong một cuộc chạy đua đường trường, tín đồ đấng Christ cần phải nhịn nhục 

[Hình nơi trang 17]

Trước khi lấy được “mão triều-thiên của sự sống”, những người chạy đua cần phải rèn luyện sự tự chủ 

    Ấn phẩm Tiếng Việt (1984-2025)
    Đăng xuất
    Đăng nhập
    • Việt
    • Chia sẻ
    • Tùy chỉnh
    • Copyright © 2025 Watch Tower Bible and Tract Society of Pennsylvania
    • Điều khoản sử dụng
    • Quyền riêng tư
    • Cài đặt quyền riêng tư
    • JW.ORG
    • Đăng nhập
    Chia sẻ