“Anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn-ở mình”
“Như Đấng gọi anh em là thánh, thì anh em cũng phải thánh trong mọi cách ăn-ở mình, bởi có chép rằng: Hãy nên thánh, vì ta là thánh” (I PHI-E-RƠ 1:15, 16).
1. Tại sao Phi-e-rơ khuyến khích các tín đồ đấng Christ là phải thánh thiện?
TẠI SAO sứ đồ Phi-e-rơ lại khuyên như trên? Vì ông thấy rằng mỗi tín đồ đấng Christ cần phải giữ gìn ý tưởng và hành động của mình sao cho phù hợp với sự thánh thiện của Đức Giê-hô-va. Vì thế, trước khi viết những lời ghi trên, ông nói: “Anh em hãy bền chí như thể thắt lưng, hãy tiết-độ... Anh em đã nên như con-cái hay vâng lời, thì chớ có làm theo sự dâm-dục, là sự cai-trị trong anh em ngày trước, về lúc anh em còn mê-muội” (I Phi-e-rơ 1:13, 14).
2. Tại sao những ham muốn của chúng ta không thánh thiện trước khi chúng ta biết được lẽ thật?
2 Những ham muốn của chúng ta trước kia thật không có gì là thánh thiện. Tại sao? Vì nhiều người trong chúng ta đã bước theo đường lối của thế gian trước khi chấp nhận lẽ thật của đạo đấng Christ. Phi-e-rơ biết điều này khi ông viết một cách rõ ràng: “Ngày trước cũng đã đủ làm theo ý-muốn người ngoại-đạo rồi, mà ăn-ở theo tà-tịch, tư-dục, say rượu, ăn-uống quá-độ, chơi-bời, và thờ hình-tượng đáng gớm-ghiếc”. Dĩ nhiên, Phi-e-rơ đã không liệt kê ra những hành vi thiếu thánh thiện lạ thường của thế giới hiện đại ngày nay, vì vào lúc ấy người ta chưa biết đến những điều này (I Phi-e-rơ 4:3, 4).
3, 4. a) Làm sao chúng ta có thể chống lại những ý muốn sai lầm? b) Tín đồ đấng Christ có cần phải đè nén cảm xúc của mình không? Xin giải thích.
3 Bạn có nhận thấy rằng những ham muốn này đều quyến rũ xác thịt, giác quan và cảm xúc của chúng ta không? Khi chúng ta để cho những điều này chi phối, thì ý tưởng và hành động của chúng ta dễ trở nên thiếu thánh thiện. Điều này cho thấy rằng chúng ta cần phải vận dụng khả năng suy luận trước khi hành động. Phao-lô nói như thế này: “Vậy, hỡi anh em, tôi lấy sự thương-xót của Đức Chúa Trời khuyên anh em dâng thân-thể mình làm của-lễ sống và thánh, đẹp lòng Đức Chúa Trời, ấy là sự thờ-phượng phải lẽ [với khả năng suy luận, NW] của anh em” (Rô-ma 12:1, 2).
4 Muốn dâng của-lễ thánh cho Đức Chúa Trời, chúng ta phải để khả năng suy luận chứ không phải để cảm xúc chi phối. Biết bao nhiêu người đã sa vào sự vô luân vì họ để cho cảm xúc chi phối hành động! Đây không có nghĩa là chúng ta phải đè nén cảm xúc; nếu thế thì làm sao chúng ta có thể biểu lộ niềm vui trong việc phụng sự Đức Giê-hô-va? Tuy nhiên, nếu chúng ta muốn bày tỏ bông trái của thánh linh chứ không phải việc làm của xác thịt, thì chúng ta phải đổi mới tâm thần theo lối suy nghĩ của đấng Christ (Ga-la-ti 5:22, 23; Phi-líp 2:5).
Đời sống thánh thiện đòi hỏi một giá cao quí
5. Tại sao Phi-e-rơ quan tâm đến việc cần phải ăn ở thánh thiện?
5 Tại sao Phi-e-rơ lại quá quan tâm đến việc tín đồ đấng Christ phải ăn ở thánh thiện? Vì ông biết rõ giá cao quí đã phải trả để chuộc cho nhân loại biết vâng lời. Ông viết: “[Anh em] biết rằng chẳng phải bởi vật hay hư-nát như bạc hoặc vàng mà anh em đã được chuộc khỏi sự ăn-ở không ra chi của tổ-tiên truyền lại cho mình, bèn là bởi huyết báu Đấng Christ, dường như huyết của chiên con không lỗi không vít” (I Phi-e-rơ 1:18, 19). Đúng vậy, Nguồn của sự thánh thiện, là Giê-hô-va Đức Chúa Trời, đã sai Con một của ngài, là “Đấng Thánh”, xuống trái đất đặng trả giá chuộc, nhờ đó con người có mối liên lạc tốt với Đức Chúa Trời (Giăng 3:16; 6:69; Xuất Ê-díp-tô Ký 28:36; Ma-thi-ơ 20:28).
6. a) Tại sao cố gắng để có được hạnh kiểm thánh thiện không phải là dễ? b) Điều gì giúp chúng ta giữ hạnh kiểm được thánh thiện?
6 Tuy nhiên, chúng ta phải nhận biết rằng sống một đời sống thánh thiện giữa thế gian đồi bại của Sa-tan không phải là dễ. Hắn gài bẫy tín đồ thật của đấng Christ, là những người cố gắng đối phó với cuộc sống trong hệ thống mọi sự của hắn (Ê-phê-sô 6:12; I Ti-mô-thê 6:9, 10). Vì áp lực đến từ nơi làm việc, từ sự chống đối của gia đình, từ sự chế nhạo nơi học đường và áp lực của bạn bè, nên chúng ta cần phải vững mạnh về phương diện thiêng liêng để tiếp tục ăn ở thánh thiện. Điều đó nhấn mạnh vai trò thiết yếu của việc học hỏi cá nhân và việc đều đặn đi dự các buổi họp của đạo đấng Christ. Phao-lô khuyên nhủ Ti-mô-thê: “Hãy lấy lòng tin và yêu trong Đức Chúa Jêsus-Christ mà giữ lấy mẫu-mực của các sự dạy-dỗ có ích, là sự con đã nhận-lãnh nơi ta” (II Ti-mô-thê 1:13). Chúng ta nghe những lời lành mạnh này tại Phòng Nước Trời và khi chúng ta học hỏi Kinh-thánh cá nhân. Những lời này có thể giúp chúng ta ăn ở thánh thiện hằng ngày trong nhiều hoàn cảnh khác nhau.
Hạnh kiểm thánh thiện trong gia đình
7. Đúng ra sự thánh thiện phải ảnh hưởng đến đời sống gia đình như thế nào?
7 Khi Phi-e-rơ trích Lê-vi Ký 11:44, ông dùng chữ Hy Lạp haʹgi·os, có nghĩa là “tách biệt khỏi tội lỗi, và như vậy được dâng làm của thánh cho Đức Chúa Trời” (An Expository Dictionary of New Testament Words của W. E. Vine). Điều này phải ảnh hưởng chúng ta trong đời sống gia đình của tín đồ đấng Christ như thế nào? Điều này chắc chắn có nghĩa là đời sống gia đình chúng ta phải có sự yêu thương làm nền tảng, vì “Đức Chúa Trời là sự yêu-thương” (I Giăng 4:8). Lòng yêu thương với tinh thần hy sinh là chất dầu làm mối liên hệ giữa vợ chồng và giữa cha mẹ với con cái được êm thấm (I Cô-rinh-tô 13:4-8; Ê-phê-sô 5:28, 29, 33; 6:4; Cô-lô-se 3:18, 21).
8, 9. a) Đôi khi tình trạng nào đã xảy ra trong gia đình của tín đồ đấng Christ? b) Kinh-thánh có lời khuyên khôn ngoan nào về vấn đề này?
8 Có lẽ chúng ta nghĩ rằng bày tỏ tình yêu thương như thế là điều tự nhiên trong gia đình tín đồ đấng Christ. Nhưng, phải công nhận là tình yêu thương không luôn luôn được biểu lộ đúng mức trong gia đình của tín đồ đấng Christ. Ở Phòng Nước Trời, thì chúng ta có vẻ biểu lộ tình thương, nhưng ở nhà, chúng ta dễ để mất đi tính thánh thiện. Lúc đó chúng ta có thể chợt quên rằng vợ chúng ta cũng là chị em cùng đạo của chúng ta hay là chồng chúng ta cũng chính là người anh em (và có lẽ cũng là tôi tớ thánh chức hay trưởng lão) mà có vẻ được kính trọng ở Phòng Nước Trời. Chúng ta cảm thấy bực bội, và những cuộc cãi cọ gay go có thể bộc phát. Dần dần chúng ta còn có thể sống với cả hai tiêu chuẩn khác nhau mà chúng ta không hay biết. Tình vợ chồng không còn phản ảnh đức tính giống đấng Christ mà như một cuộc tranh chấp giữa một người đàn ông và một người đàn bà. Họ quên rằng trong nhà nên có bầu không khí thánh thiện. Có lẽ họ bắt đầu nói chuyện như người thế gian vậy. Miệng lưỡi thật dễ buông ra những lời nói đầy ác ý và cay đắng biết bao! (Châm-ngôn 12:18; so sánh Công-vụ các Sứ-đồ 15:37-39).
9 Tuy nhiên, Phao-lô khuyên: “Chớ có một lời dữ nào [tiếng Hy Lạp, loʹgos sa·prosʹ, là “lời nói làm ô uế”, như vậy không thánh thiện] ra từ miệng anh em; nhưng khi đáng nói hãy nói một vài lời lành giúp ơn cho và có ích-lợi cho kẻ nghe đến”. Và câu này áp dụng cho tất cả những ai nghe trong nhà, kể cả con cái (Ê-phê-sô 4:29; Gia-cơ 3:8-10).
10. Lời khuyên về sự thánh thiện áp dụng cho con trẻ như thế nào?
10 Lời hướng dẫn này về sự thánh thiện cũng áp dụng cho con cái sống trong gia đình tín đồ đấng Christ. Thật là dễ cho chúng đi học về rồi bắt đầu bắt chước cách ăn nói ngỗ nghịch và bất kính của chúng bạn thế gian! Hỡi các em, đừng để mình bị thu hút làm theo thái độ của những đứa trẻ thô lỗ đã xúc phạm đến nhà tiên tri của Đức Giê-hô-va cũng như những đứa ăn nói tục tĩu, hỗn xược ngày nay (II Các Vua 2:23, 24). Lời nói của các em không nên bị nhiễm cách ăn nói thô tục của những người quá lười biếng hay thiếu thận trọng không nói những lời đứng đắn. Là tín đồ đấng Christ, lời nói của chúng ta phải thánh thiện, nhã nhặn, xây dựng, tử tế và “nêm thêm muối”. Qua cách nói năng mà người ta nhận ra sự khác biệt giữa chúng ta với người khác (Cô-lô-se 3:8-10; 4:6).
Ăn ở thánh thiện với những người nhà không tin đạo
11. Tại sao sống thánh thiện không có nghĩa là tự cao tự đại?
11 Trong khi chúng ta cố gắng sống thánh thiện, chúng ta không nên ra vẻ tự cao tự đại, nhất là khi cư xử với những người nhà không tin đạo. Hạnh kiểm tốt của tín đồ đấng Christ ít ra có thể giúp họ thấy rằng chúng ta khác biệt vì cách cư xử tốt của mình, là chúng ta quả biết cách tỏ lòng yêu thương và thương xót, giống như người Sa-ma-ri nhân từ trong lời ví dụ của Giê-su (Lu-ca 10:30-37).
12. Bằng cách nào một tín đồ đấng Christ có thể làm cho người hôn phối không tin đạo chú ý hơn đến lẽ thật?
12 Phi-e-rơ nhấn mạnh tầm quan trọng của việc có thái độ đúng đắn đối với những người nhà không tin đạo khi ông viết cho những người vợ theo đạo đấng Christ: “Hỡi người làm vợ, hãy phục chồng mình, hầu cho nếu có người chồng nào không vâng theo Đạo, dẫu chẳng lấy lời khuyên-bảo, chỉ bởi cách ăn-ở của vợ, cũng đủ hóa theo, vì thấy cách ăn-ở của chị em là tinh-sạch và cung-kính”. Người vợ theo đạo đấng Christ (hoặc người chồng về vấn đề này) có thể giúp người hôn phối không tin đạo chú ý hơn đến lẽ thật, nếu vợ tỏ ra tiết hạnh, ý tứ và kính trọng chồng. Điều này có nghĩa là cần phải linh động trong việc sắp đặt các hoạt động thần quyền để cho người hôn phối không tin đạo không cảm thấy mình bị coi thường hay bỏ quên (I Phi-e-rơ 3:1, 2).a
13. Đôi khi trưởng lão và tôi tớ thánh chức có thể giúp những người làm chồng không tin đạo quý trọng lẽ thật như thế nào?
13 Đôi khi trưởng lão và tôi tớ thánh chức có thể giúp đỡ bằng cách làm quen xã giao với người chồng không tin đạo. Qua cách này, ông có thể thấy rằng các Nhân-chứng là những người bình thường, đàng hoàng, chú ý về nhiều vấn đề khác nhau, kể cả những đề tài ngoài Kinh-thánh. Trong một trường hợp nọ, một anh trưởng lão tỏ ra chú ý đến sở thích của chồng một chị Nhân chứng là thích đi câu cá. Thế là đủ giúp hai người kết bạn với nhau. Sau này, người chồng đó trở thành một anh đã báp têm. Trong một trường hợp khác, một người chồng không tin đạo rất mê chim yến. Các anh trưởng lão không bỏ cuộc. Một anh nghiên cứu về đề tài đó để lần sau anh gặp người này, anh có thể gợi chuyện bằng cách nói về đề tài mà ông chồng thích nhất! Do đó, ăn ở thánh thiện không có nghĩa là chúng ta phải cứng rắn hay có đầu óc hẹp hòi (I Cô-rinh-tô 9:20-23).
Bằng cách nào chúng ta có thể tỏ ra thánh thiện trong hội thánh?
14. a) Một trong những cách mà Sa-tan dùng để ngầm phá hội thánh là gì? b) Bằng các nào chúng ta có thể kháng cự lại cạm bẫy của Sa-tan?
14 Sa-tan Ma-quỉ là kẻ vu khống, vì danh từ Hy Lạp di·aʹbo·los dịch ra là Ma-quỉ có nghĩa “kẻ buộc tội” hay “kẻ vu khống”. Vu khống là sở trường của hắn, và hắn cố dùng khả năng này trong hội thánh. Phương pháp hắn hay dùng nhất là nói chuyện ngồi lê đôi mách. Chúng ta có để cho hắn lừa chúng ta vào con đường thiếu thánh thiện này không? Làm sao điều này có thể xảy ra? Bằng cách đưa ra chuyện ngồi lê đôi mách, lặp lại chuyện như thế hoặc lắng nghe người khác nói các chuyện ấy. Lời châm ngôn khôn ngoan nói: “Kẻ gian-tà gieo đều tranh-cạnh; và kẻ thèo-lẻo phân-rẽ những bạn thiết cốt” (Châm-ngôn 16:28). Điều gì có thể giúp chúng ta chống lại việc ngồi lê đôi mách và nói lời vu khống? Chúng ta nên kiểm điểm sao cho lời nói của chúng ta luôn luôn xây dựng và dựa trên tình yêu thương. Nếu chúng ta tìm kiếm những tính tốt thay vì những thói xấu mà chúng ta nghi ngờ nơi anh em, thì lời nói của chúng ta sẽ luôn luôn thú vị và có tính cách thiêng liêng. Hãy nhớ rằng chỉ trích thì dễ. Và người kể chuyện của người khác cho bạn nghe cũng có thể nói chuyện của bạn cho người khác nghe! (I Ti-mô-thê 5:13; Tít 2:3).
15. Những đức tính nào của đấng Christ sẽ giúp mọi người trong hội thánh giữ được sự thánh thiện?
15 Muốn giữ cho hội thánh được thánh thiện, tất cả chúng ta cần phải có tâm tình của đấng Christ, và chúng ta biết rằng đức tính nổi bật của ngài là yêu thương. Vì thế nên Phao-lô khuyên các tín đồ ở thành Cô-lô-se hãy tỏ lòng thương xót như đấng Christ: “Vậy anh em là kẻ chọn-lựa của Đức Chúa Trời, là người thánh và rất yêu-dấu của Ngài, hãy có lòng thương-xót. Hãy mặc lấy sự nhơn-từ, khiêm-nhượng, mềm-mại, nhịn-nhục..., [hãy] tha-thứ nhau... Nhưng trên hết mọi sự đó, phải mặc lấy lòng yêu-thương, vì là dây liên-lạc của sự trọn-lành”. Rồi ông nói thêm: “Nguyền xin sự bình-an của Đấng Christ cai-trị trong lòng anh em”. Chắc chắn nếu chúng ta có tinh thần tha thứ này, chúng ta có thể duy trì sự hợp nhất và sự thánh thiện của hội thánh (Cô-lô-se 3:12-15).
Chúng ta có tỏ ra thánh thiện trong khu vực chúng ta ở không?
16. Tại sao sự thờ phượng thánh khiết của chúng ta phải là sự thờ phượng vui vẻ?
16 Còn về những người hàng xóm của chúng ta thì sao? Họ nghĩ sao về chúng ta? Chúng ta có tỏ ra vui mừng về lẽ thật không, hay là chúng ta làm cho lẽ thật có vẻ như là một gánh nặng? Nếu chúng ta thánh thiện như Đức Giê-hô-va là thánh thiện, thì điều này phải được thể hiện rõ qua lời nói và hành động của chúng ta. Sự kiện việc thờ phượng thánh thiện của chúng ta đem lại hạnh phúc phải là điều rõ rệt. Tại sao vậy? Bởi vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời là Đức Chúa Trời hạnh phúc và ngài muốn những người thờ phượng ngài vui mừng. Vì thế, người viết Thi-thiên có thể nói về dân tộc Đức Giê-hô-va vào thời xưa: “Phước cho dân nào có Giê-hô-va làm Đức Chúa Trời mình!” Chúng ta có phản ảnh niềm hạnh phúc đó không? Con cái chúng ta cũng tỏ ra thỏa mãn trong việc kết hợp với dân tộc Đức Giê-hô-va tại Phòng Nước Trời và tại các hội nghị không? (Thi-thiên 89:15, 16; 144:15b).
17. Chúng ta có thể làm điều gì thiết thực để tỏ ra thăng bằng trong sự thánh thiện?
17 Chúng ta cũng có thể tỏ ra thăng bằng trong sự thánh thiện của mình qua tinh thần hợp tác và tử tế với những người láng giềng. Đôi khi những người ở cùng xóm phải hợp tác, có lẽ để quét dọn cả xóm hay, như trong vài nước, để giúp cải tiến đường xá. Về phương diện này chúng ta bày tỏ sự thánh thiện qua cách chúng ta trông nom sân, vườn và các thứ khác. Nếu chúng ta để rác bừa bãi, hay để sân bề bộn, ngay cả đậu những chiếc xe cũ hư khiến ai cũng trông thấy, thì chúng ta có thể nào nói là chúng ta tôn trọng những người láng giềng hay không? (Khải-huyền 11:18).
Thánh thiện ở nơi làm việc và học đường
18. a) Ngày nay tín đồ đấng Christ có sự khó khăn nào? b) Làm sao chúng ta có thể khác với thế gian?
18 Sứ đồ Phao-lô viết cho tín đồ đấng Christ sống trong thành Cô-rinh-tô đồi trụy: “Trong thơ tôi viết cho anh em, có dặn đừng làm bạn với kẻ gian-dâm, đó tôi chẳng có ý nói chung về kẻ gian-dâm đời nầy, hay là kẻ tham-lam, kẻ chắt-bóp, kẻ thờ hình-tượng, vì nếu vậy thì anh em phải lìa khỏi thế-gian” (I Cô-rinh-tô 5:9, 10). Đây là một sự khó khăn cho những tín đồ đấng Christ vì hằng ngày họ phải tiếp xúc với những người đồi bại và vô luân. Đây là một thử thách lớn về lòng trung kiên, nhất là trong những nền văn hóa khuyến khích và dung túng sự sách nhiễu về tình dục, hối lộ và bất lương. Trong môi trường này chúng ta không thể hạ thấp tiêu chuẩn của mình để tỏ ra “bình thường” đối với những người chung quanh. Thay vì thế, hạnh kiểm tốt của tín đồ đấng Christ tuy có khác với mọi người, nhưng sẽ khiến chúng ta nổi bật đối với những người biết suy xét, những người ý thức nhu cầu thiêng liêng và những người đang tìm kiếm một cái gì tốt hơn (Ma-thi-ơ 5:3; I Phi-e-rơ 3:16, 17).
19. a) Các em gặp phải những thử thách nào nơi học đường? b) Các bậc cha mẹ có thể làm gì để nâng đỡ con cái mình và giúp chúng giữ được hạnh kiểm thánh thiện?
19 Cũng thế, con em chúng ta phải đương đầu với nhiều thử thách tại trường học. Các bậc cha mẹ, bạn có đến thăm trường học của con em mình không? Bạn có biết ở đó thường có bầu không khí nào không? Bạn có quan hệ tốt với thầy cô hay không? Tại sao những câu hỏi này lại quan trọng? Bởi vì tại nhiều vùng thành thị trên thế giới, trường học đã trở thành nơi đầy bạo động, ma túy và tình dục vô luân. Làm sao con cái bạn có thể trung kiên và giữ được hạnh kiểm thánh thiện nếu chúng không được cha mẹ hết lòng thông cảm nâng đỡ? Thật thích hợp khi Phao-lô khuyên các bậc cha mẹ: “Hỡi kẻ làm cha, chớ hề chọc giận con-cái mình, e chúng nó ngã lòng chăng” (Cô-lô-se 3:21). Một cách để chọc giận con trẻ là không hiểu những khó khăn và thử thách hằng ngày của chúng. Việc chuẩn bị cho con trẻ đương đầu với những cám dỗ nơi học đường bắt đầu trong bầu không khí thiêng liêng của gia đình tín đồ đấng Christ (Phục-truyền Luật-lệ Ký 6:6-9; Châm-ngôn 22:6).
20. Tại sao sự thánh thiện là cần thiết cho tất cả chúng ta?
20 Để kết luận, tại sao sự thánh thiện lại quan trọng đối với tất cả chúng ta? Vì sự thánh thiện có tác dụng che chở chống lại ảnh hưởng của thế gian và lối suy nghĩ của Sa-tan. Sự thánh thiện là ơn phước cho bây giờ và trong tương lai. Đức tính này giúp bảo đảm cho chúng ta sự sống, một sự sống thật trong thế giới mới công bình. Sự thánh thiện giúp chúng ta trở thành những tín đồ đấng Christ thăng bằng, thân thiện và cởi mở—chứ không phải là những kẻ khư khư cuồng tín. Nói một cách đơn giản, sự thánh thiện khiến chúng ta giống đấng Christ (I Ti-mô-thê 6:19).
[Chú thích]
a Muốn có thêm tài liệu về cách cư xử khéo léo với người hôn phối không tin đạo, xin xem Tháp Canh (Anh ngữ), số ra ngày 15-8-1990, “Do Not Neglect Your Mate!” trang 20-22, và số ra ngày 1-11-1988, trang 24, 25, đoạn 20-22.
Bạn có nhớ không?
◻ Tại sao Phi-e-rơ thấy cần phải khuyên các tín đồ đấng Christ về sự thánh thiện?
◻ Tại sao sống thánh thiện không phải là dễ?
◻ Tất cả chúng ta có thể làm gì để cải thiện sự thánh thiện trong gia đình?
◻ Muốn hội thánh luôn được thánh thiện, chúng ta phải tránh hạnh kiểm không thánh thiện nào?
◻ Bằng cách nào chúng ta giữ sự thánh thiện tại nơi làm việc và học đường?
[Các hình nơi trang 16, 17]
Là Nhân-chứng Giê-hô-va, chúng ta phải vui vẻ trong việc phụng sự Đức Chúa Trời và trong các sinh hoạt khác