Tài liệu tham khảo cho Chương trình nhóm họp Lối sống và thánh chức
NGÀY 6-12 THÁNG 5
KHO BÁU TỪ KINH THÁNH | 2 CÔ-RINH-TÔ 4-6
it-1-E trg 724, 725
Sự chịu đựng
Một điều cũng quan trọng là đừng bao giờ đánh mất hy vọng của tín đồ đạo Đấng Ki-tô về sự sống vĩnh cửu trong tình trạng vô tội. Ngay cả sự chết trong tay những kẻ bắt bớ cũng không thể dập tắt hy vọng này (Rô 5:4, 5; 1Tê 1:3; Kh 2:10). Đau khổ hiện tại trở nên thật nhỏ bé khi so với hy vọng tuyệt diệu sẽ được ứng nghiệm (Rô 8:18-25). So với sự vĩnh cửu thì bất kể sự đau khổ nào cũng chỉ là “tạm thời và nhẹ” (2Cô 4:16-18). Khi ghi nhớ những thử thách hiện tại chỉ là tạm thời và giữ chặt hy vọng của tín đồ đạo Đấng Ki-tô, một người có thể không bị chìm đắm trong nỗi tuyệt vọng hoặc bất trung với Đức Giê-hô-va.
NGÀY 13-19 THÁNG 5
Tìm kiếm những viên ngọc thiêng liêng
g99-E 8/7 trg 20, 21
Tự hào có gì sai không?
Trong phần Kinh Thánh tiếng Hy Lạp, động từ kau·khaʹo·mai được dịch là “tự hào, khoe” được dùng theo nghĩa tích cực lẫn tiêu cực. Chẳng hạn, Phao-lô khuyên: “Ai khoe, hãy khoe về Đức Giê-hô-va” (2 Cô-rinh-tô 10:17). Điều này cho thấy chúng ta tự hào khi có Đức Giê-hô-va là Đức Chúa Trời của mình, vui mừng vì danh của ngài.
NGÀY 20-26 THÁNG 5
Tìm kiếm những viên ngọc thiêng liêng
it-2-E trg 177
Cái hôn
“Cái hôn của tình yêu thương”. Tín đồ đạo Đấng Ki-tô thời ban đầu thường thể hiện “cái hôn của tình yêu thương”, có lẽ với những người cùng phái (Rô 16:16; 1Cô 16:20; 2Cô 13:12; 1Tê 5:26; 1Ph 5:14). Dường như hình thức chào hỏi này tương tự với phong tục chào hỏi của người Hê-bơ-rơ thời xưa. Dù Kinh Thánh không cho biết chi tiết, nhưng “cái hôn của tình yêu thương” rất có thể phản ánh sự hợp nhất và tình yêu thương dư tràn trong hội thánh đạo Đấng Ki-tô.—Gi 13:34, 35.
NGÀY 27 THÁNG 5–NGÀY 2 THÁNG 6
KHO BÁU TỪ KINH THÁNH
it-2-E trg 587 đ. 3
Không lâu sau đó, Phi-e-rơ đích thân tới An-ti-ốt xứ Sy-ri và kết hợp với tín đồ thuộc dân ngoại. Nhưng khi một số người Do Thái từ Giê-ru-sa-lem đến, dường như nỗi sợ loài người đã khiến Phi-e-rơ tách riêng khỏi dân ngoại. Hành động này đi ngược lại với sự hướng dẫn của thần khí vì việc cắt bì không còn là dấu hiệu cho thấy một người có mối quan hệ đặc biệt với Đức Chúa Trời. Ngay cả Ba-na-ba cũng bị lạc lối. Phao-lô đã can đảm chỉnh Phi-e-rơ trước mặt người khác vì hành động của ông đang cản trở sự phát triển của đạo Đấng Ki-tô.—Ga 2:11-14.
Tìm kiếm những viên ngọc thiêng liêng
it-1-E trg 880
Thư gửi tín đồ Ga-la-ti
Trong thư gửi tín đồ Ga-la-ti, Phao-lô có viết: “Hỡi những người Ga-la-ti dại dột!”; không có bằng chứng nào cho thấy ông có ý ám chỉ nhóm người thiểu số Gaul ở phía bắc thuộc Ga-la-ti (Ga 3:1). Thay vì thế, Phao-lô đang khiển trách những người trong hội thánh đã để mình bị ảnh hưởng bởi những người thiên về Do Thái giáo ở giữa họ; người Do Thái đã bị cám dỗ để tự tuyên bố mình là công chính dựa trên sự sắp đặt của Luật pháp Môi-se thay vì cho thấy mình là “công chính bởi đức tin” dựa trên giao ước mới (2:15–3:14; 4:9, 10). Khi dùng cụm từ “hội thánh ở Ga-la-ti” (1:2), Phao-lô có ý nói đến cả dân Do Thái và người không thuộc dân Do Thái, là những người cải đạo Do Thái cắt bì và dân ngoại không cắt bì, và chắc chắn có cả con cháu người Celt (Cv 13:14, 43; 16:1; Ga 5:2). Trong thư, tất cả họ đều được gọi là tín đồ Ga-la-ti vì họ sống ở vùng mà thời bấy giờ được gọi là Ga-la-ti. Lá thư mà Phao-lô viết là để gửi cho những người ông quen biết sống ở phía nam tỉnh Ga-la-ti thuộc La Mã, không phải là những người hoàn toàn xa lạ ở phía bắc, là nơi mà dường như ông chưa bao giờ ghé thăm.