Hợp nhất trong mối liên lạc trọn lành của tình yêu thương
“Lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp” (CÔ-LÔ-SE 2:2).
1, 2. Chúng ta cảm thấy ảnh hưởng gây chia rẽ nào đặc biệt ngày nay?
HÃY nghe kìa! Một giọng nói vang vọng cả trời: “Khốn-nạn cho đất và biển! vì ma-quỉ biết thì-giờ mình còn chẳng bao nhiêu, nên giận hoảng mà đến cùng các ngươi” (Khải-huyền 12:12). Mỗi năm trôi qua, thông điệp này càng trở nên đáng sợ thêm cho dân cư trên đất.
2 Kẻ đại thù của Đức Giê-hô-va từ lâu có tiếng là kẻ chống đối (Sa-tan) và kẻ vu khống (Ma-quỉ). Nhưng kẻ lường gạt này giờ đây lại mang thêm một vai trò nham hiểm khác—hắn đã trở thành một thần giận dữ! Tại sao thế? Bởi vì hắn đã bị Mi-chên và các thiên sứ ngài quăng khỏi các từng trời trong cuộc chiến trên trời bắt đầu năm 1914 (Khải-huyền 12:7-9). Ma-quỉ biết hắn còn rất ít thì giờ để chứng minh lời thách đố của hắn là có thể khiến tất cả mọi người bỏ sự thờ phượng Đức Chúa Trời (Gióp 1:11; 2:4, 5). Vì không còn lối thoát nào khác, hắn và các quỉ của hắn giống như một lũ ong giận dữ đang đổ cơn giận trên khối đông quần chúng náo động (Ê-sai 57:20).
3. Việc Sa-tan bị hạ xuống gây ra hiệu quả nào trong thời kỳ chúng ta?
3 Những điều này xảy ra, tuy mắt phàm không thấy được, giúp chúng ta hiểu tại sao có một sự suy đồi luân lý nói chung giữa loài người. Những điều này cũng giải thích được những cố gắng điên cuồng để vá víu những nước bị chia ba chia bảy mà không thể nào sống hòa hợp với nhau. Các nhóm bộ lạc và chủng tộc tấn công nhau, khiến cho hàng triệu người mất nhà cửa, phải đi tị nạn. Thế thì tình trạng phạm pháp ngày càng gia tăng đến một mức độ chưa từng thấy không có gì là lạ cả! Như Giê-su đã báo trước, ‘tình yêu-thương của phần nhiều người sẽ nguội lạnh’. Khắp nơi bạn đều thấy toàn là sự bất hòa, không có tình thương trong vòng nhân loại hỗn loạn (Ma-thi-ơ 24:12).
4. Tại sao dân sự Đức Chúa Trời bị nguy hiểm đặc biệt?
4 Nghĩ đến tình trạng thế gian này, lời cầu nguyện của Giê-su cho các môn đồ mang một ý nghĩa sâu xa: “Con chẳng cầu Cha cất họ khỏi thế-gian, nhưng xin Cha gìn-giữ họ cho khỏi [kẻ] ác. Họ không thuộc về thế-gian cũng như Con không thuộc về thế-gian” (Giăng 17:15, 16). Ngày nay, “kẻ ác” đặc biệt đổ cơn giận trên những “kẻ vẫn giữ các điều-răn của Đức Chúa Trời và lời chứng của Đức Chúa Jêsus” (Khải-huyền 12:17). Nếu không nhờ Đức Giê-hô-va yêu thương chăm sóc và gìn giữ, các Nhân-chứng trung thành của Ngài chắc đã bị hủy diệt hết. Mạng sống của chúng ta tùy thuộc vào việc chúng ta tận dụng tất cả những sự sắp đặt mà Đức Chúa Trời cho chúng ta để được an toàn và thịnh vượng về thiêng liêng. Điều này bao hàm việc chúng ta cố gắng hết mình để hòa hợp với sự hoạt động của quyền năng Ngài qua đấng Christ, như sứ đồ đã khuyên nơi Cô-lô-se 1:29.
5, 6. Sứ đồ Phao-lô cảm thấy thế nào về tín đồ đấng Christ tại Cô-lô-se, và tại sao đoạn Kinh-thánh cho năm 1995 là thích hợp?
5 Mặc dù Phao-lô chưa bao giờ thấy tận mặt những anh em ở Cô-lô-se, ông vẫn yêu thương họ. Ông nói với họ: “Tôi muốn anh em hiểu tôi lo lắng cho anh em biết dường nào” (Cô-lô-se 2:1, The New Testament in Modern English, của J. B. Philips). Vì môn đồ của Giê-su không thuộc về thế gian, “kẻ ác” cố tiếp tục phá vỡ sự hợp nhất của anh em bằng cách gieo vào lòng họ tinh thần của thế gian. Những tin tức ở Cô-lô-se mà Ê-pháp-ra kể lại cho thấy rằng điều này đã xảy ra ở mức độ nào đó.
6 Một trong những mối quan tâm chính của Phao-lô về các anh em tín đồ đấng Christ có thể được tóm tắt qua những lời này: “Lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp”. Lời của ông có một ý nghĩa đặc biệt ngày nay, trong một thế gian đầy sự bất hòa và không tình thương. Nếu chúng ta sốt sắng làm theo lời khuyên của Phao-lô, chúng ta sẽ được Đức Giê-hô-va chăm sóc. Chúng ta cũng sẽ nghiệm thấy quyền năng của thánh linh Ngài trong đời sống chúng ta, giúp chúng ta kháng cự lại áp lực của thế gian. Lời khuyên bảo này thật khôn ngoan biết bao! Vì thế, Cô-lô-se 2:2 sẽ là đoạn Kinh-thánh cho năm 1995.
7. Chúng ta phải tìm thấy sự hòa hợp nào trong vòng tín đồ thật của đấng Christ?
7 Trong một bức thư viết trước đó cho người Cô-rinh-tô, sứ đồ đã dùng thân thể người ta để làm minh họa. Ông viết rằng “không [nên] có sự phân-rẽ” trong hội thánh của tín đồ đấng Christ được xức dầu nhưng “các chi-thể phải đồng lo-tưởng đến nhau” (I Cô-rinh-tô 12:12, 24, 25). Thật là một minh họa kỳ diệu! Tứ chi chúng ta tùy thuộc vào nhau, mỗi cái đều được ráp vào với phần còn lại của thân thể chúng ta. Nguyên tắc này cũng áp dụng cho hiệp hội anh em trên khắp thế giới của chúng ta, gồm có những người được xức dầu và hàng triệu người có hy vọng sống trong địa đàng trên đất. Chúng ta không được tách rời khỏi đoàn thể anh em tín đồ đấng Christ để sống riêng rẽ một mình! Thánh linh của Đức Chúa Trời, hoạt động qua Giê-su Christ, được truyền đến chúng ta phần lớn là qua sự kết hợp của chúng ta với các anh em.
Sự hòa hợp liên kết với sự hiểu biết
8, 9. a) Điều gì là cơ bản để giúp chúng ta góp phần vào sự hòa hợp trong hội thánh? b) Làm sao bạn đã có được sự hiểu biết về đấng Christ?
8 Một trong những điểm chính của Phao-lô là sự hòa hợp của tín đồ đấng Christ được liên kết với sự hiểu biết, nhất là về đấng Christ. Phao-lô viết rằng các tín đồ đấng Christ phải “lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp đặng có nhiều sự thông-biết đầy-dẫy chắc chắn, đến nỗi có thể hiểu sự mầu-nhiệm của Đức Chúa Trời, tức là đấng Christ” (Cô-lô-se 2:2). Chúng ta đã nhận lấy sự hiểu biết—các sự thật—từ khi chúng ta bắt đầu học hỏi Lời Đức Chúa Trời. Khi hiểu được cách mà nhiều sự thật này phù hợp với ý định của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ thấy được vai trò quan trọng của Giê-su. “Trong Ngài đã giấu-kín mọi sự quí-báu về khôn-ngoan thông-sáng” (Cô-lô-se 2:3).
9 Bạn có cảm thấy như thế về Giê-su và vai trò của ngài trong ý định của Đức Chúa Trời không? Nhiều người trong các đạo tự xưng theo đấng Christ hay nói về Giê-su, cho rằng họ chấp nhận ngài và đã được cứu. Nhưng họ có thật sự biết ngài không? Không đâu, vì đa số tin thuyết Chúa Ba Ngôi không có trong Kinh-thánh. Không những bạn biết lẽ thật về vấn đề này, mà chắc hẳn bạn còn biết khá nhiều về những gì Giê-su nói và làm. Hàng triệu người đã được giúp để hiểu điều này bằng cách học hỏi cuốn The Greatest Man Who Ever Lived (Người vĩ đại nhất đã từng sống). Nhưng chúng ta cần tiếp tục để hiểu biết sâu thêm về Giê-su và đường lối của ngài
10. Chúng ta có thể có sự hiểu biết giấu kín qua cách nào?
10 Câu “mọi sự quí-báu về khôn-ngoan thông-sáng” đã được “giấu-kín” trong Giê-su, không có nghĩa là sự hiểu biết đó vượt quá tầm sức của chúng ta. Đúng hơn, sự hiểu biết này tương tự như một cái mỏ đã được đào rồi. Chúng ta không cần tìm kiếm trong một vùng rộng lớn và tự hỏi nên bắt đầu đào ở đâu. Chúng ta biết rồi—sự hiểu biết thật bắt đầu với những điều Kinh-thánh tiết lộ về Giê-su Christ. Khi chúng ta càng hiểu rõ thêm về vai trò của Giê-su trong việc hoàn thành ý định của Đức Giê-hô-va, chúng ta đạt được kho tàng của sự khôn ngoan thật và sự hiểu biết chính xác. Vậy, điều chúng ta cần là tiếp tục đào sâu hơn nữa, moi ra những đá quí hoặc những điều quí giá có sẵn từ nguồn này, chỗ mà chúng ta đã đào rồi (Châm-ngôn 2:1-5).
11. Làm sao chúng ta có thể gia tăng sự hiểu biết và sự khôn ngoan của mình qua việc suy gẫm về Giê-su? (Hãy dùng thí dụ về việc Giê-su rửa chân môn đồ, hoặc dùng những thí dụ khác).
11 Thí dụ, có lẽ chúng ta biết rằng Giê-su rửa chân cho các sứ đồ của ngài (Giăng 13:1-20). Thế thì, chúng ta có suy gẫm về bài học ngài dạy và thái độ ngài đã bày tỏ không? Nếu làm thế, chúng ta có thể đào lên một kho tàng của sự khôn ngoan mà sẽ giúp cho chúng ta—đúng vậy, sẽ thúc đẩy chúng ta—thay đổi cách chúng ta cư xử với một anh hoặc một chị mà nhân cách đã làm chúng ta khó chịu lâu rồi. Hoặc khi nhận được một nhiệm vụ nào mà chúng ta không thích lắm, chúng ta có thể phản ứng khác hẳn một khi chúng ta hiểu rõ ý nghĩa của Giăng 13:14, 15. Đó là cách mà sự hiểu biết và khôn ngoan ảnh hưởng đến chúng ta. Và khi càng có thêm sự hiểu biết, chúng ta càng bắt chước theo gương mẫu của đấng Christ trọn vẹn hơn thì điều đó có hiệu quả nào trên người khác? Có lẽ cả bầy sẽ ‘lấy sự yêu thương mà liên hiệp chặt chẽ hơn’.a
Sự phân tâm có thể làm hại sự hòa hợp
12. Chúng ta cần đề phòng sự hiểu biết nào?
12 Nếu sự hiểu biết chính xác làm cho chúng ta dễ “lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp’, thì “tri-thức ngụy xưng là tri thức” sẽ đưa đến hậu quả nào? Hậu quả trái ngược hẳn—sự tranh cãi, bất hòa và trôi lạc đức tin. Vậy, chúng ta phải đề phòng chống lại tri thức ngụy tạo đó như Phao-lô đã căn dặn Ti-mô-thê (I Ti-mô-thê 6:20, 21). Phao-lô cũng viết: “Tôi nói như vậy, hầu cho chẳng ai lấy lời dỗ-dành mà lừa-dối anh em. Hãy giữ chừng, kẻo có ai lấy triết-học và lời hư-không, theo lời truyền-khẩu của loài người, sơ-học của thế gian, không theo đấng Christ, mà bắt anh em phục chăng” (Cô-lô-se 2:4, 8).
13, 14. a) Nói về sự hiểu biết, tại sao anh em ở Cô-lô-se bị nguy hiểm? b) Tại sao một số người ngày nay có thể không cảm thấy bị nguy hiểm giống vậy?
13 Tín đồ đấng Christ tại Cô-lô-se bị bủa vây bởi ảnh hưởng ngấm ngầm của cái thực ra gọi lầm là tri thức. Nhiều người ở thành Cô-lô-se và gần đó xem trọng triết lý Hy Lạp. Cũng có những người theo đạo Giu-đa muốn tín đồ đấng Christ giữ theo Luật Môi-se, chẳng hạn như các luật lệ về ngày lễ và thức ăn (Cô-lô-se 2:11, 16, 17). Phao-lô không phản đối việc anh em của ông có được sự hiểu biết thật, nhưng họ cần phải xem chừng để không làm mồi cho người nào dụ dỗ họ bằng cách dùng những lý lẽ để thuyết phục họ có quan điểm về đời sống và hành động theo loài người mà thôi. Bạn có thể hiểu rằng nếu một số người trong hội thánh để những khái niệm và thái độ về đời sống trái với Kinh-thánh hướng dẫn tư tưởng và các quyết định của họ, thì việc đó sẽ làm tổn hại sự hòa hợp và yêu thương giữa những người trong hội thánh.
14 Bạn có thể nghĩ: ‘Đúng rồi, tôi có thể thấy mối nguy hiểm mà những người Cô-lô-se phải đương đầu, nhưng tôi không bị ảnh hưởng bởi khái niệm của Hy Lạp, như là linh hồn bất tử hoặc Chúa Ba Ngôi; và tôi cũng không thấy nguy hiểm đến nỗi bị dụ dỗ bởi những lễ lộc ngoại giáo của những tôn giáo giả mà tôi đã bỏ rồi’. Thế là tốt. Nếu mình vững tin nơi sự cao trọng của lẽ thật căn bản của Kinh-thánh được tiết lộ qua Giê-su là điều tốt. Tuy nhiên, có thể nào chúng ta đang bị nguy hiểm bởi những triết lý khác hoặc có quan điểm giống như nhiều người có ngày nay không?
15, 16. Quan điểm nào về đời sống có thể ảnh hưởng đến sự suy nghĩ của một tín đồ đấng Christ?
15 Một thái độ như thế đã có từ lâu rồi: “Chớ nào lời hứa về sự Chúa đến ở đâu? Vì từ khi tổ-phụ chúng ta qua đời rồi, muôn vật vẫn còn nguyên như lúc bắt đầu sáng-thế” (II Phi-e-rơ 3:4). Người ta có thể dùng lời lẽ khác để nói lên cảm tưởng này, nhưng quan điểm của họ vẫn giống thế. Chẳng hạn một người có thể lý luận: ‘Khi tôi mới học lẽ thật vài chục năm trước, tôi nghe là “ngày cuối cùng thật gần kề”. Nhưng nó vẫn chưa đến và nào ai biết được chừng nào nó sẽ đến?’ Đành rằng không ai biết khi nào ngày cuối cùng sẽ đến, nhưng hãy chú ý quan điểm mà Giê-su khuyến khích chúng ta nên có: “Hãy giữ mình, tỉnh-thức; vì các ngươi chẳng biết kỳ đó đến khi nào” (Mác 13:32, 33).
16 Có người cho rằng vì không biết khi nào ngày cuối cùng sẽ đến, chúng ta nên tính chuyện sống một đời sống đầy đủ và “bình thường”, quan điểm đó thật là nguy hiểm làm sao! Cách lý luận này cho thấy thái độ đó: ‘Nếu tôi (hoặc con cái tôi) tìm cách để có một sự nghiệp đáng trọng vọng, được trả lương cao và như thế tôi sẽ có đời sống đầy đủ tiện nghi, thì có sao đâu. Dĩ nhiên tôi sẽ dự các buổi nhóm họp của tín đồ đấng Christ và vẫn có phần trong việc rao giảng, nhưng không có lý do gì để tôi phải cố gắng hết mình hoặc phải hy sinh quá nhiều’ (Ma-thi-ơ 24:38-42).
17, 18. Giê-su và sứ đồ khuyến khích chúng ta có quan điểm nào?
17 Tuy nhiên, không ai có thể phủ nhận rằng Giê-su và sứ đồ ngài khuyến khích chúng ta sống phải có ý thức về việc rao giảng tin mừng cách khẩn trương, cố hết sức và sẵn sàng hy sinh. Phao-lô viết: “Hỡi anh em, vậy thì tôi bảo nầy: thì-giờ ngắn ngủi. Từ nay về sau kẻ có vợ, hãy nên như kẻ không có... Kẻ đương mua nên như kẻ chẳng được của gì, và kẻ dùng của thế-gian nên như kẻ chẳng dùng vậy; vì hình-trạng thế-gian nầy qua đi” (I Cô-rinh-tô 7:29-31; Lu-ca 13:23, 24; Phi-líp 3:13-15; Cô-lô-se 1:29; I Ti-mô-thê 4:10; II Ti-mô-thê 2:4; Khải-huyền 22:20).
18 Thay vì đề nghị rằng chúng ta đặt mục tiêu là làm cho đời sống mình được tiện nghi, Phao-lô viết dưới sự soi dẫn: “Vì chúng ta ra đời chẳng hề đem gì theo, chúng ta qua đời cũng chẳng đem gì đi được. Như vậy, miễn là đủ ăn đủ mặc thì phải thỏa lòng... Hãy vì đức-tin mà đánh trận tốt-lành, bắt lấy sự sống đời đời, là sự mà con đã được gọi đến, và vì đó mà con đã làm chứng tốt-lành trước mặt nhiều người chứng-kiến” (I Ti-mô-thê 6:7-12).
19. Khi những người trong hội thánh chấp nhận quan điểm về đời sống mà Giê-su khuyến khích thì sẽ có ảnh hưởng nào cho hội thánh?
19 Khi một hội thánh có những tín đồ sốt sắng cố sức “làm chứng tốt-lành”, thì sự hòa hợp là điều tự nhiên. Họ không muốn có thái độ “Mầy đã được nhiều của để dành dùng lâu năm; thôi, hãy nghỉ, ăn uống và vui-vẻ” (Lu-ca 12:19). Ngược lại, họ hợp nhất trong cùng một cố gắng, sẵn sàng hy sinh để có thể dự phần càng nhiều càng tốt trong công việc không bao giờ được làm lại này. (So sánh Phi-líp 1:27, 28).
Hãy đề phòng những lời dỗ dành
20. Tín đồ đấng Christ có thể bị lầm lạc trong lãnh vực nào khác?
20 Dĩ nhiên, có những cách khác mà tín đồ đấng Christ có thể bị ‘lừa-dối bởi lời dỗ-dành’ hoặc lời hư không làm cho họ không ‘lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp’. Văn phòng Hội Tháp Canh ở Đức viết: “Một trường hợp xảy ra đưa đến sự tranh cãi, người công bố và cả đến trưởng lão cũng đã chia phe bênh vực cách trị liệu mà một anh đã dùng”. Họ nói thêm: “Vì sự kiện có nhiều phương pháp khác nhau và nhiều bệnh nhân, đây là một lãnh vực dễ gây ra tranh luận và nếu phương pháp trị liệu có tiềm tàng ma thuật, thì nó có thể gây nguy hiểm” (Ê-phê-sô 6:12).
21. Ngày nay một tín đồ đấng Christ có thể không thấy rõ mục tiêu chính như thế nào?
21 Tín đồ đấng Christ muốn tiếp tục sống và được khỏe mạnh để có thể thờ phượng Đức Chúa Trời. Tuy nhiên, trong hệ thống này chúng ta bị hậu quả của sự bất toàn, phải cam chịu sự già yếu và bệnh tật. Thay vì nhấn mạnh đến vấn đề sức khỏe, chúng ta nên tập trung vào giải pháp thật cho chúng ta và người khác (I Ti-mô-thê 4:16). Đấng Christ là trọng tâm của giải pháp đó, như chính ngài là trọng tâm của lời khuyên mà Phao-lô nói với người Cô-lô-se. Nhưng hãy nhớ, Phao-lô ám chỉ một số người có thể lấy “lời dỗ-dành” khiến chúng ta không còn chú tâm đến đấng Christ, có lẽ hướng chúng ta đến những phương pháp chẩn bịnh, cách trị liệu hoặc ăn kiêng (Cô-lô-se 2:2-4).
22. Chúng ta nên có thái độ thăng bằng nào đối với nhiều cách chẩn bịnh và trị liệu?
22 Khắp thế giới người ta thường thấy dồn dập những quảng cáo và lời chứng về đủ loại trị liệu và phương cách chẩn bịnh. Một số cách được nhiều người dùng và công nhận; một số khác bị nhiều người chỉ trích hoặc nghi ngờ.b Mỗi người phải chịu trách nhiệm về những gì mình quyết định đối với vấn đề sức khỏe. Nhưng ai chấp nhận lời khuyên của Phao-lô nơi Cô-lô-se 2:4, 8 sẽ được che chở, không bị lừa dối bởi “lời dỗ-dành” hoặc “lời hư-không” làm lầm lạc nhiều người đang tuyệt vọng đi tìm cách chữa bệnh vì không có hy vọng nơi Nước Trời. Ngay dù một tín đồ đấng Christ tin rằng một phương pháp trị liệu nào đó có lẽ tốt cho mình, người không nên cổ võ phương pháp này với anh em tín đồ đấng Christ vì nó sẽ gây ra sự bàn luận và tranh cãi giữa nhiều người. Như thế, người ấy có thể tỏ ra mình rất tôn trọng sự hòa hợp trong hội thánh.
23. Tại sao chúng ta đặc biệt có cớ để vui mừng?
23 Sứ đồ Phao-lô nhấn mạnh sự hòa hợp của tín đồ đấng Christ là căn bản để có sự vui mừng thật. Vào thời ông, số hội thánh chắc chắn là ít hơn ngày nay. Vậy mà ông có thể viết cho người Cô-lô-se: “Vì dẫu thân tôi xa-cách, nhưng tâm-thần tôi vẫn ở cùng anh em, thấy trong anh em có thứ-tự hẳn-hoi và đức-tin vững-vàng đến Đấng Christ, thì tôi mừng-rỡ lắm”. (Cô-lô-se 2:5; cũng xem Cô-lô-se 3:14). Chúng ta còn có cớ để vui mừng nhiều hơn biết mấy! Chúng ta có thể thấy bằng chứng thật về sự hòa hợp, trật tự và đức tin vững vàng trong hội thánh chúng ta, điều đó phản chiếu tình trạng chung của dân sự Đức Chúa Trời trên khắp đất. Vậy, thì giờ còn lại trong hệ thống hiện tại rất ngắn ngủi, mỗi người chúng ta hãy quyết tâm “lấy sự yêu-thương mà liên-hiệp”.
[Chú thích]
a Mặc dù chúng ta có vô số các thí dụ, bạn hãy xem mình học được điều gì về Giê-su mà có thể góp phần cho sự hòa hợp trong hội thánh qua các câu Kinh-thánh sau đây: Ma-thi-ơ 12:1-8; Lu-ca 2:51, 52; 9:51-55; 10:20; Hê-bơ-rơ 10:5-9.
b Hãy xem Tháp Canh (Anh ngữ) số ra ngày 15-6-1982, trang 22-29.
Bạn có lưu ý không?
◻ Đoạn Kinh-thánh cho năm 1995 của Nhân-chứng Giê-hô-va là gì?
◻ Tại sao tín đồ đấng Christ ở Cô-lô-se cần phải lấy sự yêu thương mà liên hiệp, và tại sao ngày nay chúng ta cũng cần làm vậy?
◻ Ngày nay tín đồ đấng Christ cần đặc biệt đề phòng quan điểm nào về đời sống?
◻ Tại sao tín đồ đấng Christ nên tỉnh thức để không bị lầm lạc vì những lý lẽ có sức thuyết phục về sức khỏe và cách chẩn bịnh?
[Hình nơi trang 17]
Các dự tính của bạn về tương lai có xoay quanh sự hiện diện của Giê-su không?